Tài liệu miễn phí Truyện ma - Kinh dị
Download Tài liệu học tập miễn phí Truyện ma - Kinh dị
Thành đứng lại, nghiêng tai lắng nghe, không tiếng động lạ, không tiếng
thở, chỉ có tiếng gió đưa cây lá rì rào. Nhưng Thành có linh cảm, rất gần bên
anh, một con người đang đứng.
- Ai đó? Đạt phải không?
- Em đây.
- Nhân! - Thành sững sờ - Em làm gì ở đây?
Cô đến gần tới mức anh nghe hơi thở và tiếng đập trái tim cô:
- Đạt nói ngày mai giỗ má anh, nên đưa em tới dẫy mộ.
Mày Thành nhăn nhíu:
- Nó...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Dăm bảy cô bé vây quanh hai nhân vật chính. Đó là Diệp Trúc và Thùy
Linh. Đôi bạn này thân nhất lớp, có nhiều sở thích giống nhau. Chẳng hạn như
cùng mặc áo dài phi bóng, cùng cắt tóc kiểu con trai và tay trái của mỗi đứa đều
đeo một chiếc vòng bạc trên đó lủng lẳng cái chuông nhỏ xíu. Đó là đôi vòng
duy nhất ở hội chợ triển lãm năm ngoái mà cả hai may mắn mua được.
Sở thích sơ sơ là vậy tuy nhiên về sắc vóc thì Diệp Trúc có phần...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Những ngày sau đó Diệp Trúc không nhìn thấy Bình Nguyên đâu cả. Tuy
nhiên bước sang học kỳ hai bài vở căng thẳng hơn, cô bé vùi đầu học chẳng còn
thời gian và hơi sức đâu mà để ý tới ''thằng tiểu quỉ''!
Cho đến ngày lễ tổng kết năm học! Lớp Diệp Trúc có ba mươi đứa thì đến
hai mươi bốn đứa đạt học sinh giỏi, còn lại sáu đứa cũng là học sinh tiên tiến.
Từng tốp áo dài con gái, sơ mi trắng con trai kéo lên rinh phần thưởng 1àm
hằng tá học...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Mặc dù bà Hương khuyên ngăn Chi Mai, bảo cô bé là hãy để chị Diệp
Trúc được nghỉ ngơi sau chuyến đi dài nhưng rốt cuộc vẫn đâu vào đó. Suốt
buổi chiều tối Chi Mai theo hỏi Diệp Trúc không biết bao nhiêu là chuyện. Từ
phong cảnh, trường học, nếp sinh hoạt và vui chơi bên xứ người.
Cho đến tối ông Điền về câu chuyện của hai chị em mới tạm dừng lại.
Khỏi phải nói ông Điền vui đến thế nào. Ông đã khựng lại sững sờ khi nghe
tiếng reo mừng “Ba về” của...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Ông Điền thông cảm nhưng bà Hương thì hờn dỗi con gái. Lý lẽ bà đưa ra
là tại sao Diệp Trúc không gọi điện về nhà sớm hơn. Như vậy bà đã có thể ăn
nói với khách khứa. Đằng này...! giờ đây bà cảm thấy rất mất mặt ?
Diệp Trúc tuyên bố:
- Được rồi con sẽ xin lỗi mọi người!
Chi Mai hỏi ngay:
Bằng cách nào chứ?
- Bằng cách nào thì đó cũng là chuyện của chị, Em đừng có bận tâm xen vào.
Chi Mai cụt hứng đi về...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Đến công ty, người Diệp Trúc gặp đầu tiên là Minh Hoàng. Thật là trùng hợp
vì họ đến trước sau nhau có vài phút.
- Chào Anna!
- Chào anh Minh Hoàng! Anh cũng đến sớm vậy?
Minh Hoàng đùa:
- Vì đã hẹn với cô nên phải tranh thủ đến sớm để gặp cô chứ.
Anh vui vì thấy cô mang đôi giày anh mua cho.
Diệp Trúc mỉm cười:
- Anh thấy tôi mang nó thế nào?
- Không tệ lắm.
''Một câu trả lời thông minh''! - Diệp Trúc nghỉ.
- Phải nói là...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Buổi chiều cuối tháng tư, màu nắng vàng gắt, không khí oi nồng thật khó
chịu.
Bên cạnh Thùy Linh mặc quần lửng áo không tay màu xanh nhạt điểm hoa
trắng thật dễ thương, Diệp Trúc mặc quần kaki lửng màu cà phê sữa và áo dây
màu trắng. Tuy áo dây màu trắng nhưng vẫn không làm lu mờ làn da trắng như
tuyết của cô.
Hai đứa đang nửa nằm nửa ngồi trên thảm cỏ trong công viên Tao Đàn. Có
gần một tháng rồi mới có dịp đi chơi với nhau. Nhỏ Thùy Linh vừa về...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Ăn cơm dưới nhà hàng xong .Diệp Trúc lên phòng. Bình Nguyên chạy
theo cô hỏi:
- Tối nay cô thích đi đâu?
Cô đáp khô khan:
- Tôi hơi mệt, muốn ngủ sớm thôi.
Bình Nguyên gật đầu:
- Ừ phải. Tôi cũng thấy mệt quá, phải nghĩ ngơi mới được. Chúc ngủ ngon
nhé.
- Cảm ơn.
Bình Nguyên tựa vào lan can thang lầu nhìn theo Diệp Trúc, cô bước đi ung
dung không hề ngoái lại. Nguyên cắn môi, hiện tại anh như rơi vào ngõ cụt!
Không còn cách nào sao?...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Sáng hôm sau, lúc Bình Nguyên và Diệp Trúc lên đường về Gò Công cũng
là lúc ông bà Vạn Đại chuẩn bị ''lễ vật'' đến nhà ông Điền. Tối qua Bình Nguyên
đã đề nghị ba mẹ làm vậy. Dĩ nhiên, nếu Bình Nguyên chưa hối thúc, ông bà
Vạn Đại vẫn làm. Ông bà mong mối duyên này sẽ mau chóng kết thành mỹ
mãn.
Chi Mai mở cổng cho hai ông bà, cô tặc lưỡi tiếc rẻ:
- Hai bác đến mà con lại phải đi học mất rồi?
Bà Vạn Đại vuốt tóc cô, trìu...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Bình Nguyên bấm số điện thoại di động. Nhưng khi phía bên kia vang lên
giọng nói nhẹ nhàng thanh tao: “alô, xin lỗi ai vậy ạ?!” thì anh cúp máy.
Anh muốn phát điên lên vì nhớ cô nhưng anh không đủ can đảm để nói
chuyện với cô dù chỉ qua điện thoại.
Cửa phòng bật mở, Bình Nguyên giật mình nhìn lên. Trang Đài đứng đó, áo
ngủ mỏng như sương.
Nguyên rít lên giận dữ:
- Ai? Ai cho phép cô vào phòng tôi một cách tự nhiên như vậy hả?
- Anh à,...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Ông Vạn Đại trao ống nghe cho vợ, nói:
- Hình như Chi Mai có chuyện gì gấp, muốn nói với mình thôi.
Bà Vạn Đại ngồi xuống salon:
- Alô ! Chi Mai hả? Có chuyện gì vậy con?
Giọng Chi Mai khẩn trương.
- Có chuyện này kỳ lạ lắm bác à. Con chưa nói với ai cả. Định cho bác hay
xem bác có hiểu thực chất là gì không?
Bà Vạn Đại chợt nghe một tiếng động và hơi thở nhè nhẹ. Bà cau mày.
- Alô! Bác ơi! Bác vẫn nghe con...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Buổi sáng Sao Khuê và Mỹ Trân nằm trên giường tầng. Hai cô vừa xem
ảnh của lớp đi picnic ở Mũi Né vừa bình luận rồi cười khúc khích. Một lát sau,
hai người chợt giật mình khi nghe tiếng của Mỹ Lan gọi:
- Sao Khuê ơi!
Cả hai ngồi bật dậy, Sao Khuê ngỡ ngàng hỏi:
- Gì vậy chị Lan?
- Đâu có chuyện gì đâu mà em hốt hoảng lên như vậy. Chị có một tin vui
muốn nói cho em nghe đây.
Cả hai thấy nhẹ nhõm vô cùng. Sao Khuê nhìn Mỹ Lan...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Ba ngày đã trôi qua. Sao Khuê thấy dạn dĩ hơn đôi chút và dần dần quen
với công việc của một Patender.
Buổi tối, Sao Khuê lại đến vũ trường New Star như thường ngày. Thật là xui
xẻo khi chiếc xe đạp của cô lại bị xì hơi đến hai ba lần. Sao Khuê vừa bước vào
trong quán bar thì khách đã đông nghẹt. Cô vội vã chạy đến quầy pha chế rượi
và nói như biết lỗi:
- Xin lỗi chú Tín vì cháu đến trễ.
Ông A Tín đặt chai rượu xuống bàn rồi quay...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Buổi tối, Sao Khuê rời vũ trường New Star trở về nhà. Đêm nay cô lại gặp
Nhật Tân. Nhưng vì công việc của Sao Khuê nên hai người không có thời gian
nói chuyện với nhau nhiều được.
Sao Khuê mở nhẹ cửa bước vào phòng. Cô cố bước thật nhẹ để không phá
giấc ngủ của mọi người. Nhưng cô vô tình vấp chiếc ghế cạnh giường Mỹ Trân
làm cô nàng thức giấc. Mỹ Trân mở tròn mắt ra:
- Mi mới về tới hả Khuê?
- Ừ, mi chưa ngủ hả?
- Ngủ rồi nhưng nghe...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Bốn giờ sáng Nhật Tân vẫn chưa tỉnh dậy Hùng An phải gọi anh đến năm
bảy lần. Rồi anh vẫn kiên trì gọi tiếp:
- Nhật Tân!
Anh chàng vừa uốn éo vừa lẩm bẩm:
- Để tao ngủ thêm chút nữa.
Hùng An nói với giọng hối thúc:
Bốn giờ rồi. Mày dậy đi để trễ chuyến bay đó Tân à.
Tự nhiên Nhật Tân sực tỉnh hẳn ra. Anh ngồi bật đậy lấy hai tay dụi mắt liên
tục:
- Bốn giờ rồi hả?
- Ừ.
Nhật Tân nói như trách cứ:
- Sao giờ này mày...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Mười ngày sau bệnh tình của ông Tư Hải thuyên giảm rất nhiều. Điều đó
càng làm cho ông và Sao Khuê quí trọng sự quan tâm chân thành của Nhật Tân.
Buổi sáng Sao Khuê đang loay hoay pha cho ông Tư Hải ly sữa thì có một cô ý
tá bước đến:
- Xin hỏi ai là người nhà của ông Nguyễn Hải.
Sao Khuê vội vàng lên tiếng:
- Dạ em đây, có chi không vậy chị?
Cô y tá nói như yêu cầu:
- Chị mang toa thuốc của ông Nguyễn Hải lên phòng khoa ngay...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Suốt thời gian qua Yến Nga luôn theo sát Nhật Tân vì cô đã định cư ở Việt
Nam. Hình như anh không lúc nào lảng tránh cô được. Điều đó làm Nhật Tân
vô cùng khó xử.
Một tháng sau, Nhật Tân tìm mọi cách lảng tránh nhưng không thể thoát
khỏi sự đeo đẳng của Yến Nga, không còn cách nào khác anh quyết định ra Phú
Quốc mở công ty để thoát khỏi mối quan hệ này.
Buổi sáng, ông Tư Hải vừa uống trà vừa nhìn ta phía đầm nuôi ba ba. Từ khi
khỏi hẳn...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Hai người lại đi thêm một đoạn nữa thì chợt điện thoại Nhật Tân lại reo
lên. Anh mở máy
- Alô. Mày hả An?
- Ừ. Mày đang ở đâu vậy Nhật Tân?
Nhật Tân chậm rãi nói:
- Tao và vợ tao đi Châu Âu vừa về đến. Tụi tao đang còn ở sân bay nè.
- May quá.
Dừng lại một lát là Hùng An nói như yêu cầu:
- Mày về ghé nhà đi. Đừng về Phú Quốc nha Tân.
Nhật Tân thấy ngạc nhiên vô cùng vì câu nói đó. Anh thốt lớn:
-...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Buổi sáng, Nhật Tân ngồi uống cà phê một mình. Một lúc sau thì Yến Nga
tìm đến. Anh thật sự ngạc nhiên trước sự xuất hiện của cô:
- Ua tại sao em lại ở đây vậy Nga?
Yến Nga nói như thú nhận:
- Em vừa trốn trại cai nghiện và ở đến đây tìm anh.
Tự nhiên Nhật Tân thấy giận cô vô cùng. Anh nói với vẻ bực bội:
- Sao em không ở trong trại cai nghiện mà lại trốn trại để ra ngoài vậy hả?
Em làm anh nản quá Nga à. ...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Yến Nga đã hôn mê suốt hai ngày qua. Điều đó làm Nhật Tân lo lắng cho
cô ghê gớm. Anh gần như ở suốt bên cô với hy vọng cô mau chóng tỉnh lại.
Tự nhiên Nhật Tân thấy mừng không thể tả khi thấy Yến Nga tỉnh lại. Nhật
Tân thốt lên:
- Em tỉnh lại rồi hả Yến Nga?
Yến Nga lên tiếng một cách yếu ớt:
- Anh Tân.
Nhật Tân hỏi một cách quan tâm:
- Em thấy trong người như thế nào rồi hả?
Yến Nga nói từng tiếng:
- Dạ em thấy khỏe...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Tuần qua, Sao Khuê vẫn ở lại Sài Gòn. Cô cũng có định trở về Phú Qước
nhưng lại thấy xây xẩm liên tục nên cô hoãn lại.
Buổi sáng, Sao Khuê đi cùng vô trong siêu thị mà chẳng mua được thứ gì ăn
sáng. Gần đến trưa cô định bước đến thang cuốn ra về thì bị ngất xỉu. Mọi người
trong siêu thị nhốn nháo hẳn lên.
- Anh mạnh tay đưa cô ta đi cấp cứu nhanh lên.
Một người khác lại hấp tấp nói:
- Gọi bảo vệ nhanh lên đi.
Một lát sau, anh...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Mặt trời đỏ như quả gấc từ từ chìm xuống biển. Biển vào buổi hoàng hôn
đẹp mê hồn. Vạch đường chân trời tím như nằm vắt ngang qua đỉnh núi mờ ảo
xa xa. Mặt biển lam biếc bỗng thay màu loang loáng tím. Trong vịnh náng ngoài
biển, Mẫn Huy đang say sưa lấy những mẫu cát đủ màu sắc.
Ở chiếc lều trại trên bờ, Ngạn đang chờ cậu chủ về dùng cơm tối. Bất chợt
Nhạn nhìn thấy trên ngọn núi thấp trước mặt một đốm lửa đỏ lập lòe và một
bóng đen phất...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Mười ngày sau. Mẫn Huy trở lại tìm cát nơi bãi cũ. Anh ghé nhà ông Trần
nhà trống trải, anh ngạc nhiên quá đỗi.
Mẫn Huy hỏi thăm mới hay một tin khủng khiếp xảy ra.
Ông Trần đi câu mực trên thuyền thúng, cơn giông gió nổi lên, vào bờ không
kịp. Ông đã bị sóng nhận chìm nơi bãi vắng, không tìm thấy xác.
Sau tai họa bi thảm xảy ra cho ông Trần, Hồng Cát cũng mất tích, không ai
biết cô đi đâu.
Mẫn Huy cảm thấy như đất trời tối sầm...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Hôm sau cô gái kiêu sa đến phòng triển lãm gặp Mẫn Huy, cứ như là Mẫn
Huy đã hứa với rồi vậy.
- Em đến để anh tạo tranh cát cho em. Nhớ làm sao em hiện lên tranh giống
hệt nghe!
Mẫn Huy điềm tĩnh đáp:
- Tôi chưa hứa mà!
- Thì bây giờ anh hứa anh làm đi!
Cô gái nói như phán lại còn khích bác Mẫn Huy:
- Chẳng lẽ anh biết tạo chân dung cô người yêu của anh thôi?
- Tôi làm tạo tất cả mọi hình ảnh chứ!...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Mọi người đều vui mừng vì Mẫn Huy đã đồng ý cưới Đan Uyên. Nhất là
bà Tâm Khuê, bà như giải quyết được một gánh nặng đè lên người bấy lâu nay.
Chính bà đã bảo bà Huệ Ngân phải dùng áp lực để buộc Mẫn Huy cưới vợ.
Mặc cho ba người lớn vui thích, Mẫn Huy vẫn thấy bực đọc, chá ll chường.
Mặt Mẫn Huy lúc nào cũng quạu đeo:
- Khi không cưới cô gái chẳng quen biết gì cả.
Bà Tâm Khuê vỗ về:
- Rồi sẽ quen thôi. Con cứ...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Được Đan Uyên cung cấp toàn bộ qui trình sản xuất tranh cát của Mẫn
Huy, Hoàng Lạc sung sướng nhấc bổng cô lên xoay vòng vòng.
- Ôi, em thật được việc!
Đan Uyên nép vào ngực anh ta nũng nịu:
- Được việc thôi à?
- Giỏi nữa!
Vừa nói, Hoàng Lạc vừa hôn như mưa lên mặt lên vùng ngực căng tròn của
Đan Uyên rồi mới đặt cô xuống.
Nheo mắt nhìn Đan Uyên, Hoàng Lạc nhận định:
- Em đúng là tên dọ thám lợi hại.
Dứ ngón tay lên trán Hoàng...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Từ đó Đan Uyên không còn nhốt mình trong phòng riêng, không còn chui
trong vỏ ốc nữa. Đan Uyên thoát ra ngoài, chạy lung tung nói năng bừa bãi.
Lúc nào cô cũng bảo Hoàng Lạc phải mở mắt ra:
- Tôi bảo anh chết không nhắm mắt mà. Anh mở mắt mới thấy tội của mình.
Cô luôn có những cử chỉ ngở ngẩn. Hết độc thoại nói chuyện với Hoàng Lạc,
Đan Uyên lại hát ầu ơ ví dầu ru em bé. Đan Uyên còn xếp chiếc khăn bông nhỏ
bồng bế hát đưa qua...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Ông Mẫn Kha bị tai biến mạch máu não vẫn còn nằm viện. Mẫn Huy phải
thay cha gánh vác việc kinh đoanh ở công ty địa ốc.
Không còn cách nào khác, Mẫn Huy phải làm công việc điều hành công ty
mà anh chẳng thích chút nào.
Tuy không thích việc kinh doanh và làm quản lý rắc rối nhưng Mẫn Huy rất
thông minh, năng động.
Được sự giúp đỡ của chú Kiên phó giám đốc và các cộng sự của công ty,
Mẫn Huy đã bắt đầu điều hành công ty khá trôi chảy....
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Mẫn Huy đưa Hồng Cát về nhà chơi. Hồng Cát lo lắng:
Nhà anh cao sang quyền quý ngại quá.
Mẫn Huy trấn an Hồng Cát:
- Chẳng có gì ngại cả. Rồi em sẽ đến nhà anh ở mà.
Hồng Cát ngây thơ hỏi:
- Bộ cả nhà anh đồng ý em rồi hả?
Mẫn Huy cười sảng khoái:
- Đồng ý từ lâu.
Bỗng anh hạ giọng thì thầm:
- Nghe anh dặn đây nhé! Đến nhà anh nói gì với nội em cũng đồng ý và cũng
không có phản ứng gì cả nghe.
Hồng...
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00
Mẫn Huy quên dặn dò Hồng Cát phải giữ phong cách đài các quý phái
của tiểu thư con nhà giàu.
Hồng Cát nói năng không ý tứ, đi đứng chẳng khoan thai sang trọng khiến bà
Tâm Khuê không hài lòng.
Là một cô gái miền biển, Hồng Cát nói năng mộc mạc, tính tình phóng
khoáng, bộc trực, cử chỉ chẳng rụt rè khép nép gì cả.
Bà Tâm Khuê thì khe khắt để ý cháu dâu từng chút và hay bắt bẻ.
Về nữ công gia chánh thì Hồng Cát rất vụng về....
8/29/2018 5:24:28 PM +00:00