Thành đứng lại, nghiêng tai lắng nghe, không tiếng động lạ, không tiếng thở, chỉ có tiếng gió đưa cây lá rì rào. Nhưng Thành có linh cảm, rất gần bên anh, một con người đang đứng. - Ai đó? Đạt phải không? - Em đây. - Nhân! - Thành sững sờ - Em làm gì ở đây? Cô đến gần tới mức anh nghe hơi thở và tiếng đập trái tim cô: - Đạt nói ngày mai giỗ má anh, nên đưa em tới dẫy mộ. Mày Thành nhăn nhíu: - Nó...