Bình Nguyên bấm số điện thoại di động. Nhưng khi phía bên kia vang lên giọng nói nhẹ nhàng thanh tao: “alô, xin lỗi ai vậy ạ?!” thì anh cúp máy. Anh muốn phát điên lên vì nhớ cô nhưng anh không đủ can đảm để nói chuyện với cô dù chỉ qua điện thoại. Cửa phòng bật mở, Bình Nguyên giật mình nhìn lên. Trang Đài đứng đó, áo ngủ mỏng như sương. Nguyên rít lên giận dữ: - Ai? Ai cho phép cô vào phòng tôi một cách tự nhiên như vậy hả? - Anh à,...