Tài liệu miễn phí Truyện ma - Kinh dị
Download Tài liệu học tập miễn phí Truyện ma - Kinh dị
Song Ngân nằm quay mặt vào vách hờn dỗi:
- Đã bảo ta không ăn mà, mi ra đi, kệ ta!
Cẩm Thy nài nỉ:
- Ra ăn cho vui, để anh Tứ đợi tội nghiệp.
Song Ngân vùng vằng:
- Kệ ảnh! Chút tao ra sau.
- Mi giận ảnh thật hả Ngân?
Song Ngân không đáp cô nằm im như pho tượng, mắt nhầm lại:
Năn nỉ mãi không được, Cẩm Thy quay lưng bỏ ra ngoài.
Thấy Cẩm Thy trở ra một mình, Lê Tứ ngạc nhiên:
- Ngân đâu? Sao em không kêu Ngân dậy, ra...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Thấy thái độ bồn chồn và nét mặt lo lắng của Song Ngân khi nghe điện
thoại, Cẩm Thy rất thắc mắc, chờ bạn vừa tắt máy là cô hỏi liền:
- Anh Khương lại nhắn mi về Sài Gòn chứ gì?
- Không phải là anh Khương, mà là mẹ ta.
Cẩm Thy thắc mắc:
- Có gì không Ngân?
- Mẹ ta bị đau, vừa đưa vào bệnh viện.
- Bác có sao không? - Cẩm Thy hoảng hốt kêu lên.
Song Ngân buồn bã, vẻ lo lắng:
- Nghe mẹ bảo cũng đỡ rồi, nhưng còn phải...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Mạnh Hà đứng trên gác, nhìn ra ngoài trời, chép miệng:
- Mưa lớn thế này, biết chừng nào mà tạnh hả Tứ.
Lê Tứ nằm trên giường, tiếng của Mạnh Hà lẫn vào tiếng rào rào của của
những hạt mưa đập ầm ầm trên tôn nên anh nghe câu được, câu không.
Xoay người nhìn bạn, Lê Tứ nói to:
- Mày nói gì, tao không nghe.
Mạnh Hà quay vào, anh ngồi xuống giường:
- Mày đoán xem mưa đến lúc nào thì tạnh.
Nhổm người dậy, Lê Tứ ngốc đầu nhìn lên trời, trời tối đen...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Đang nằm nghe nhạc, Song Ngân nghe tiếng gõ cửa nhẹ nhẹ, biết là chị
Lụa, cô nói lớn:
- Vào đi chị Lụa.
Chị Lụa hé cửa, thò đầu vào.
- Có cậu Khương đến, đang đợi Ngân dưới nhà.
- Chị nói ảnh chờ em một chút.
Song Ngân uể oải ngồi dậy, chải sơ lại mái tóc rối rồi bước xuống giường.
Đứng trước tủ quần áo, cô cứ phân vân và lưỡng lự mãi không biết nên mặc
gì đây. Cô biết Hữu Khương rất khó tính trong ăn mặc.
Đi chơi...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Đang chăm chú làm việc thì điện thoại lại reo vang. Song Ngân mở máy,
thấy số điện thoại của Lê Tứ, cô mừng rỡ lên tiếng:
- Ngân đây. Anh Tứ đó hả?
Tiếng Lê Tứ vang lên trầm ấm.
- Phải. Ngân có rảnh không?
- Đang giờ làm việc mà anh, anh đang ở dưới quê hả?
- Không, anh vừa lên Sài Gòn, là điện cho Ngân ngay.
Song Ngân ngạc nhiên:
- Vậy anh đang ở đâu? Em tưởng mai anh mới lên chứ.
- Anh đang ở quán “Ánh trăng”, Ngân đến nha, anh...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Hữu Khương quàng tay qua vai người yêu, ngọt ngào:
- Chuyện qua lâu rồi mà em còn giận em mãi sao?
Song Ngân im lặng, thấy vậy Hữu Khương cúi xuống, anh định hôn lên đôi
môi của cô thì thật bất ngờ, Song Ngân nhẹ nhàng đẩy anh ra, cô nói thật nhẹ:
- Anh Khương! Em muốn nói với anh điều này.
- Gì vậy em?
Song Ngân khẽ gỡ tay Hữu Khương ra khỏi vai, cô ngồi thẳng lưng nhìn vào
Hữu Khương, chậm rãi:
- Anh Khương! Em nghĩ chúng ta nên xa nhau một...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Ba tháng trôi qua thật nhanh. Song Ngân không thể quên được Lê Tứ.
Hình ảnh anh càng ngày càng tràn ngập trong cô.
Song Ngân không thể dối lòng mình mãi vì cô biết mình đã yêu Lê Tứ.
Chiều nay, Cẩm Thy đến công ty tìm cô. Vừa thấy cô, Cẩm Thy thảng thốt:
- Ngân, sao mi tiều tụy vậy?
Song Ngân cười buồn:
- Mi thấy thế nào? Tệ lắm phải không.
Cẩm Thy gật đầu:
- Xanh xao quá, có chuyện buồn à, lại chuyện Khương à?
Song Ngân lắc đầu và hỏi bạn:
-...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Đặt ly nước trước mặt Song Ngân, Bích Phượng ôn tồn:
- Lâu nay Ngân có gặp lại Tứ không?
- Dạ không... mà gặp để làm gì hả chị?
- Ngân nói vậy là sao?
- Ảnh có bạn gái rồi, rất xinh đẹp và dễ thương.
- Ngân gặp rồi à?
Song Ngân gật đầu:
- Lần đó em lên chỗ làm tìm ảnh, chị biết ảnh có thái độ thế nào không?
Bích Phượng lắc đầu:
-Tứ thế nào hả Ngân?
Song Ngân cười nhẹ:
- Gặp em, anh rất dửng dưng, thờ ơ. Lúc đầu, em...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Á…á…coi chừng... Thuỵ Giang kêu lên thất thanh nhưng không còn
kịp nữa, chiếc SH màu mận chín đã lao thẳng vào cô, một tiếng “rầm” vang
lên, cả người Thuỵ Giang và chiếc xe đạp ngã lăn ra đường
Người thanh niên vội vã dựng chống xe và chạy đến bên Thuỵ Giang, hoảng
hốt:
- Cô bé…cô bé có sao không?
Thuỵ Giang cau có ngước nhìn anh, gắt lên:
- Anh chạy xe kiểu gì vậy, mắt mũi vất đi đâu cả rồi.
Người thanh niên như biết lỗi nên không nói gì mà cứ...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Nắm tay nhau trên đường, tung tăng vui ca ngày tháng...
Lời bản nhạc Vì yêu từ điện thoại Huy Khánh vang lên làm anh phải dừng
tay lấy điện thoại ra nghe áp máy vào tai, Huy Khánh trầm ấm:
- Anh đây.
- . . .
- Anh bận lắm, để khi khác được không em- Huy Khánh nhẹ giọng.
- Em thông cảm, anh còn phải xem lại những bản hợp đồng để chuẩn bị cho
tuần tới đi ký với khách hàng.
-…
- Anh biết mà. Thôi được, anh sẽ cố gắng...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Khánh Ngọc nằm dài trên giường, một chân gác qua người Mai Hương,
nghêu ngao:
- Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng cô đơn
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không thành…
Mai Hương lấy tay hất chân bạn ra, cằn nhằn:
- Người tao đâu phải là cái gối ôm để mày gác chân chứ, nhỏ kia!
Khánh Ngọc vẫn tiếp tục nghêu ngao bài hát của mignh như không để ý gì
đến lời làu bàu của bạn.
Tuyết Sương ngồi ở bàn, ngước lên tinh nghịch:
- Mày hát...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Tuấn Sơn nhìn Huy Khánh, ngạc nhiên:
- Mày gọi tao ra đây có chuyện gì không vậy?
Huy Khánh châm điếu thuốc, chậm rãi kể cho Tuấn Sơn nghe chuyện hôm
qua rồi nhìn bạn:
- Theo mày, tao phải làm sao cho Lệ Quyên hết giận?
- Tuấn Sơn cười lớn:
- Sao lại hỏi tao? Thế mày đã gặp Quyên chưa?
- Quyên tránh mặt tao từ hôm qua tới giờ. Tao gọi điện thoại nhưng Quyên
nhất định không nghe máy, còn đến nhà thì tránh mặt không chịu tiếp - Huy
Khánh buồn...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Huy Khánh vừa bước chần ra khỏi cửa phòng làm việc, điện thoại của anh
bỗng đổ chuông và điệu nhạc quen thuộc vang lên. Không còn háo hức như
những lần trước đây, Huy Khánh thờ ơ lấy ra cầm trên tay, chờ cho nhạc chuông
reo vang lồi tắt lặng, anh bỏ điện thoại vào trong ngươi rồi đi nhanh xuống cầu
thang.
Ra đến cửa công ty, lại một hồi nhạc nữa vang lên. Lần này Huy Khánh lấy
ra và không chút ngần ngại ạnh đưa tay ấn vào nút từ chối rồi bỏ vào người...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Và thế là Thụy Giang làm theo lời chỉ dẫn của Huy Khánh, cô xếp bát đĩa
vào từng ngăn rồi mở công tắc, chỉ một loáng là sạch sẽ Huy Khánh mỉm cười:
- Em thấy thế nào, có tiện lợi không?
Thụy Giang gật đầu như công nhận:
- Nhanh thật đó! Em không ngờ nó lại làm được những thứ này.
Nói vậy vì Thụy Giang chợt nhận thấy giàu sang quả là sung sướng, mọi
công việc nặng nhọc đều được máy móc làm thay.
Rửa tay bằng vòi nước cảm ứng,...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Huy Khánh đừng xe trước ngõ, nhìn vào trong thấy phòng của Thụy
Giang sáng đèn, anh liền tắt máy xe và dắt bộ vào trong định làm cho cô và mọi
người bất ngờ.
Dựng xe thật nhẹ nhàng và cẩn thận, Huy Khánh bước thật nhẹ đến cửa và
nhìn vào trong. Anh ngạc nhiên khi thấy căn phòng trống trơn không một bóng
người.
Còn đang ngơ ngác nhìn quanh, Huy Khánh bỗng giật mình khi nghe tiếng
người từ sau lưng vang lên thật nghiêm nghị:
- Cậu tìm ai mà thập thò ở...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Huy Khánh ôm Thụy Giang vòng lòng, anh hôn lên tóc cô, âu yếm:
- Mấy hôm nay em có chuyện gì mà anh thấy em có vẻ không vui vậy Thụy
Giang, nói anh nghe đi.
Thụy Giang ngước mắt nhìn Huy Khánh thật lâu, đôi môi cắn nhẹ vào nhau
như suy nghĩ rồi khẽ khàng.
- Anh Khánh! Anh yêu em thật không hay chỉ là đùa giỡn cho vui?
Huy Khánh sửng sốt nhìn Thụy Giang:
- Sao em lại hỏi anh câu này? Vậy bao lâu nay em vẫn không tin anh hay
sao?...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Thụy Giang ngước lên nhìn Tuấn Sơn, thảng thốt:
- Sao anh lại làm vậy, anh đánh anh Khánh thật à ?
Tuấn Sơn gật đầu:
- Đúng vậy! Nhìn bản mặt nó lúc đó anh không chịu nổi nên dộng một cái
vào mặt nó, máu me tùm lum.
Khánh Ngọc ngồi bên thích chí vỗ tay:
- Chắc hắn đau lắm nhỉ! Hắn có đánh lại anh không?
Tuấn Sơn khẽ lắc đầu:
- Không! Mà nếu nó đánh lại chắc là đánh nhau to rồi.
Thụy Giang thở dài, buồn bã:
-...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Vừa bước chân ra khỏi phòng bệnh, Thụy Giang bỗng khựng lại và sầm
mặt xuống khi thấy từ xa Huy Khánh đang đi lại, trên tay anh là một giỏ trái cây
thật lớn.
Bước nhanh đến Huy Khánh, cô xẵng giọng:
- Anh đi đâu vậy? Nếu anh có ý định mang thứ này vào thăm ba tôi thì anh
nên tỏ ý định đó đi. Anh bỉ ổi vừa thôi!
Thụy Giang, nhẫn nhục:
- Sao em nói anh nặng nề vậy?
Thụy Giang hất mặt, cao giọng:
- Vậy là nặng nề hay sao? ...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Thục Nhi cứ đi tới đi lui ngắm nghìn những chiếc váy hết sức model. Cô
đang phân vân giữa chiếc váy màu xanh lơ và chiếc màu đen.
Cuối cùng, Thục Nhi quyết định chọn chiếc màu đen để 1àm quà sinh nhật
nhỏ Kiều Vy.
Sau khi đã được cô bán hàng gói chiếc váy lại Thục Nhi vô tư đi ra ngoài.
Gần đến cửa,Thục Nhi dán mắt vào chiếc đầm màu sữa. Cô kêu lên trong bụng:
- ''Ôi! Nó tuyệt đẹp. Sao lúc nãy mình không thấy nó nhỉ?'' Thục Nhi cứ lầm
thầm một...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Buổi chiều, Kỉều Vy vừa bứớc vào nhà cô đã gặp Sĩ Nguyên ngồi nơi
phòng khách, Kiều Vy mừng rơn:
- Anh Nguyên đến chơi hả? Anh đến lâu chưa?
Sĩ Nguyên vui vẻ:
- Anh cũng mới đến. Anh đến tìm anh hai của em có chút việc.
Kiều Vy nhìn quanh rồi nói:
- Anh hai em không biết anh đến đây sao?
- Dĩ nhiên là biết chứ, anh hai em vừa lên phòng lấy đồ cho anh mượn.
- Vậy à?
Kiều Vy gợi chuyện:
- Anh Nguyên làm tổng giám đốc của...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Chỉ cò hai tháng nữa là Thùc Nhi ra trường,dạo nay cô tất bậc với việc học
lại vừa phải đi dạy kèm Thục Nhi đừ đi vì mệt.
Hôm nay, cô xin nghỉ sớm ở chỗ dạy kèm để về ôn bài. Thục Nhi chạy chầm
chậm bên đường với chiếc Chali.
- Thục Nhi!
Nghe tiếng gọi Thục Nhi quay lại, Mặt cô trở nên nhăn nhó khi nhận ra đó là
Sĩ Nguyên. Cô im lặng, Sĩ Nguyên lại gọi:
- Thục Nhi!
Thục Nhi cau có.
- Ông muốn gì hả?...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Buổi tối, Đạt Thành đến tìm Thục Nhi, vừa gặp vào phòng, Đạt Thành đã gạn hỏi:
-Sao lúc sáng em không ghé công ty anh vậy Nhi? Kiều Vy không nói cho em nghe gi à?
Thục Nhi mệt mỏi:
- Kiều Vy có nói nhưng em không thể vào công ty được:
- Tại sao vậy?
- Không tại sao hết. Đạt Thành cố hỏi:
Kiều Vy đã nói những gì với em rồi? Nó có nói đến chuyện tương lai của chúng ta
không.
Thục Nhi nói một cách...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Buổi chiều, Sĩ Nguyên đến công ty ,thì có cú điện thoại của Mẫn Mẫn. Sĩ Nguyên vui
vẻ:
- Em về nước rồi à. Anh xin lỗi vì hôm đó anh bận không đến đón em được.
Em biết anh bận mà. Em đâu có trách anh đâu mà anh thanh minh.
- Em gọi anh có chuyện gì không?
- Mẹ anh bảo em chiều nay đến dùng cơm nên em gọi điện nhắc anh về sớm vậy mà.
Sĩ Nguyên nhíu mày:
- Chiều nay em đến à? Chiều nay, anh bận...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Ngồi trên băng ghế'đá nơi công viên, Thục Nhi buồn bã:
Có phải quá nghèo cũng là tội không anh. Nghèo có thể bị người ta xem
thường mà không thể phản kháng.
Sĩ Nguyên ôm Thục Nhi vao lòng, anh an ủi:
- Em đừng nghĩ vậy mà, không ai tự hạ thấp mình như vậy đâu. Người ta
càng xem thường mình thì mình phải càng phải cố gắng làm cho người ta thấy
nghèo không có nghĩa 1à xấu.
Thục Nhi chớp mắt:
- Em thấy cô ta nói cũng đúng, em...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Cả tuần nay, Thục Nhi không đến công ty, Sĩ Nguyên thì túi bụi với công
việc đã nhiều lần anh gọi điện đến nhà nhưng không gặp Thục Nhi, đến nhà thì
mẹ cô bảo là vừa mới ra ngoài.
Sĩ Nguyên muốn điên lên được với bao nhiêu.
- Tít - Tít - Tít,
- Có tín hiệu điện thoại, Sĩ Nguyên mở máy:
- Alô?
- Alô. Kiều Vy đây.
Sĩ Nguyên trầm ngâm:
- Có chuyện gì không Vy?
Kiều Vy trêu đùa:
- Anh còn nhớ chuyện say rượu lần trước không vậy?
Anh...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Buổi sáng, ông Sĩ Luân và Sĩ Nguyên cùng ngồi trong phòng làm việc một
cảch buồn bã. Sĩ Nguyên nhìn cha lo lắng:
- Cha đừng buồn nữa cha à! Chúng ta sẽ làm lại từ đầu.
Ông Luân cười nhạt nhẽo:
- Ta có thể làm lại từ đầu sao con? Chuyện đó chẳng đơn giản chút nào.
Sĩ Nguyên cố nói:
- Ba tin con đi. Con sẽ làm được mà.
- Bắt đầu từ hai bàn tay trắng à?
- Dạ?
Ông Luân đau đớn:
- Con đừng an ủi ta nữa. Ta hiểu...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Cả tuần nay hầu như ngày nào Sĩ Nguyên cũng đến bệnh viện để thăm
Thục Nhi nhưng không lần nào Thục Nhi chịu gặp anh cả.
Sĩ Nguyên đau đớn vô cùng. Bà Lan cũng cảm động viên anh:
- Con Nhi nó cứng đầu quá? Cả ta nói mà nó cũng chẳng thèm nghe.
Sĩ Nguyên buồn bã:
- Con nghĩ có lẽ cô ấy còn giận.
- Nói đúng hơn là nó rất cứng đầu, nó luôn giữ ý kiến của minh chẳng thềm
nghe khuyên cả.
Sĩ Nguyên nghĩ ngợi vu vơ. Lát...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Đạt Thành ngồi ủ rũ trong công ty. Anh đang khủng hoảng tinh thần trầm
trọng. Công ty anh đang xuống dốc. Anh cứ mãi mê chạy theo tham vọng, anh
luôn nghĩ đến việc làm thế nào để chiếm được ông ty của Sĩ Nguyên mà anh
đâu nghĩ rằng ông Lâm Nhi, người hợp tác với anh đã hại anh. Đạt Thành tức
tối:
- Ông ta thật quá đáng dám giở trò đánh lén.
Kiều Vy cũng nói:
- Sao anh lại quá tin ông ta vậy? Giờ biết phải làm gì đây, nếu để bạ biết...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Bảo Nghi gởi xe xong, cô đi vào nhà sách. Chẳng cần ngắm nghía hay
quan sát xung quanh, cô đến thẳng quầy sách văn học, như đã quen đường thuộc
lối ở đây Mà đúng là Bảo Nghi thuộc đường thật. Nhà sách này cô tới thường
đến nỗi nhắm mắt cũng có thể biết được quầy sách văn học nằm ở đâu.
Mỗi tuần cô đến đây có đến ba lần. Đến rồi thì rúc vào một góc quầy đọc say
sưa quên trời đất. Sau đó đặt sách trở lại kệ mà ra về. Khỏe re....
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00
Tiếng lao xao ngoài phòng khách, tiếng chân rộn rịp ngang phòng, những
âm thanh đó cứ va vào đầu Bảo Nghi làm cô sợ hãi. Cô lấy mền trùm kín đầu,
nằm im ỉm.
- Bảo Nghi, ra chào khách đi con.
Bảo Nghi rên rỉ:
- Con bệnh rồi.
- Đừng đùa nữa con, có anh Thông muốn gặp con nè.
- Con bệnh mà.
Tiếng con trai vang lên rất rõ:
- Bác để con thăm bệnh cho Nghi.
Bảo Nghi hoảng hồn:
- Anh biết gì mà đòi thăm?...
8/29/2018 5:24:36 PM +00:00