Mạnh Hà đứng trên gác, nhìn ra ngoài trời, chép miệng: - Mưa lớn thế này, biết chừng nào mà tạnh hả Tứ. Lê Tứ nằm trên giường, tiếng của Mạnh Hà lẫn vào tiếng rào rào của của những hạt mưa đập ầm ầm trên tôn nên anh nghe câu được, câu không. Xoay người nhìn bạn, Lê Tứ nói to: - Mày nói gì, tao không nghe. Mạnh Hà quay vào, anh ngồi xuống giường: - Mày đoán xem mưa đến lúc nào thì tạnh. Nhổm người dậy, Lê Tứ ngốc đầu nhìn lên trời, trời tối đen...