Song Ngân nằm quay mặt vào vách hờn dỗi: - Đã bảo ta không ăn mà, mi ra đi, kệ ta! Cẩm Thy nài nỉ: - Ra ăn cho vui, để anh Tứ đợi tội nghiệp. Song Ngân vùng vằng: - Kệ ảnh! Chút tao ra sau. - Mi giận ảnh thật hả Ngân? Song Ngân không đáp cô nằm im như pho tượng, mắt nhầm lại: Năn nỉ mãi không được, Cẩm Thy quay lưng bỏ ra ngoài. Thấy Cẩm Thy trở ra một mình, Lê Tứ ngạc nhiên: - Ngân đâu? Sao em không kêu Ngân dậy, ra...