Xem mẫu

Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM PHẦN 4 Buổi tối, Đạt Thành đến tìm Thục Nhi, vừa gặp vào phòng, Đạt Thành đã gạn hỏi: -Sao lúc sáng em không ghé công ty anh vậy Nhi? Kiều Vy không nói cho em nghe gi à? Thục Nhi mệt mỏi: - Kiều Vy có nói nhưng em không thể vào công ty được: - Tại sao vậy? - Không tại sao hết. Đạt Thành cố hỏi: Kiều Vy đã nói những gì với em rồi? Nó có nói đến chuyện tương lai của chúng ta không. Thục Nhi nói một cách buồn bã: - Mọi chuyện anh dặn nó đều nói với em hết. - Vậy tại sao em lại không đến. Em có biết là anh đã chờ đợi em thế nào không hả? - Em biết nhưng hãy thông cảm cho em. Chuyện chúng ta đến với nhau là không thể. Đạt Thành hét nhỏ: - Tại sao hả? - Em đã nói với anh rất nhiều lần rồi. Em không thể nghĩ đến chuyện tình cảm nữa. Tình cảm trong em đã nguội lạnh rồi. Anh đã nó~ là anh sẵn sằng chờ rồi mà: Anh sẽ chờ đến khi nào em chấp nhận mới thôi. - Anh đưng như vậy, vô ích thôi: Đạt Thành nắm tay Thục Nhi siết nhẹ: - Anh thấy việc mình làm là có ích, và em xứng đáng để anh làm như thế. Thục Nhi rối rắm: - Anh đừng qúa tốt với em như vậy. Em đã mắc nợ anh rất nhiều rồi. Em không muốn mình nợ thêm một thứ gì nữa. Đạt Thành nghiêm nghị: www.vuilen.com 67 Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM - Em có ý như như thế khi nào thế hả? Anh không cho phép em nghĩ như thế. Em không nợ gì của anh hết. Em nên nhớ điều đó. Thực Nhi rơi lệ: - Anh đừng quá tốt với em có được không vậy? Em không thể nhận anh biết không hả? Đạt Thành dịu giọng: - Em đừng khóc mà Nhi. Nhìn em khóc anh không chịu nổi đâu. Rồi cả hai rơi vào im lặng, mỗi người đeo đuổi một ý nghĩa riêng. Lát sau, Đạt Thành chợt nỏi: - Về chuyện tình cảm anh sẽ tôn trọng em,anh sẽ chờ em nhơng em phải về làm ở công ty của anh. Thục Nhi ngẩng phắt đầu dy. Cô lắc đầu lia lịa. - Em không thể. Thành Đạt hơi nóng: - Tại sao hả? Em có biết là anh lập công ty riêng là vì em. Anh muốn nơi đó là của riêng hai đứa. Thục Nhi khổ sở. - Em xin lỗi! Em không thể nghe theo lời anh được. Em không muốn dựa vào anh, em muốn có một việc làm do chính tay mình có được. - Em về làm cho anh thì cũng vậy thôi. Thục Nhi nói mà không suy nghĩ: - Em đã được nhận vào Sĩ Luân rồi. Thục Nhi không ngờ mình lại nói ra như vậy. Mới đây ít phút cô còn chưa quyết định chuyện này vậy mà bây giờ cô đành nói vậy. Đạt Thành thở dài. - Em làm anh hết hồn. Anh tưởng em khó xử chuyện gì chứ chuyện này anh chỉ cần nói với bên họ một tiếng thôi mà. Hơn nữa, Sĩ Nguyên nó là bạn thân của anh,em đừng lo. Thục Nhi hết hoảng, cô lắc đầu: - Anh đừng làm vậy. Anh hãy để em làm bên ấy. - Em không được cãi lời anh em phải làm ở công ty anh để anh tiện việc chăm sóc em. Thục Nhi gào lên: - Em đã bảo anh đừng làm vậy. Anh tôn trọng em một chút có được không? www.vuilen.com 68 Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM Đạt Thành ngây người. Anh không ngờ vì một chuyện nhỏ như vậy. mà Thục Nhi lại xúc động đến vậy. Anh dịu giọng: - Sao em lại xúc động dữ vậy. Anh làm mọi chuyện cũng chỉ vì em mà. Em lại không hiểu sao Nhi? Thục Nhi gục đầu vào tay, khóc nức nở: - Em biết anh tốt với em nhưng anh hãy tôn trọng quyết định của em: Em muốn khẳng định chính mình. Đạt Thành nhún vai. - Anh thua em. Anh hứa sẽ không làm em khó xử nữa. - Em cám ơn anh! Đạt Thành xua tay: Em đừng động một chút là cám ơn động một chút là xin lỗi anh có được không. Những lời đó em không cần phải nói với anh. Nó làm anh khó chịu lắm. - Em xin lỗi! Đạt Thành nhíu mày: - Em lại nữa. . - Em... - Em không cần phải nói gì thêm nữa. Em nghĩ đi. Anh về đây. Thục Nhi mệt mỏi: - Chào anh! Nhìn đáng vẻ lầm lũi của Đạt Thành bước đi,Thục Nhi thoáng xúc động nhưng cảm giác rung động thì không hề có. Thực Nhi nằm xuống giường và nhắm mắt lại. Cô cố gắng xưa đi tất cả để chìm vào giấc mộng. Ë ËË www.vuilen.com 69 Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM Buổi sáng, Sĩ Nguyên ngồi trầm ngâm bên bàn làm việc của mình. Anh đang nhớ về Thục Nhi Hôm nay, là ngày thứ hai anh để Thục Nhi suy nghĩ Sĩ Nguyên rất tin tưởng việc Thục Nhi sẽ về làm ở công ty của mình. - Tiếng điện thoại reo lên làm Sĩ Nguyên rời khỏi dòng trâm tư. - Alô! - Alô! Anh Nguyên hả. Anh có nhận ra giọng nói của ai đây không? Sĩ Nguyên nhíu mày: - Xin lỗi! Cô là.... Mẫn Mẫn nè! Anh quên em rồi à! Sĩ Nguyên vỗ trán: - Trời! Em làm anh bất ngờ quá! - Em cố tình đấy. - Em đang ở đâu vậy Mẫn? - Em đang ở Mỹ. - Em đi diễn à? - Dạ! - Khi nào em mới về nước. - Hai ngày nữa, anh nhớ đón em nha. Anh không hứa trước được đâu. Nếu hôm đó anh rảnh anh sẽ đến. Mẫn Mẫn cười khúc khích: - Em cám ơn anh! Sĩ Nguyên cũng cười: -Em vẫn vậy. Mẫn Mẫn chợt hỏi: - Anh đáng làm gì vậy? - Anh đang làm việc. - Em xin lỗi đã làm phiền anh. www.vuilen.com 70 Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM - Anh không thấy phiền đâu, em cứ yên tâm. Mẫn Mẫn đùa: - Vậy em sẽ nói chuyện suất buổi sáng luôn. - Trời? Em ác với anh vậy à? Mẫn Mẫn tươi cười: - Em giỡn thôi, tha cho anh đấy. - Em diễn bên ấy có thành công không Mẫn? - Vẫn tốt anh à. - Anh chúc mừng em. - Em cám ơn anh! Anh làm việc đi, em cúp máy nha. - Chào em! Để chiếc điện thoại lên bàn, Sĩ Nguyên ngã người ra sau ghế suy tư. Anh châm cho mình điếu thuốc rồi để tự do chơ hồn mình ở tận nơi đâu. - Cốc cốc cốc. Nghe tiếng gõ cửa, Sĩ Nguyên dụi thuốc, anh nghiêm giọng: - Vào đi! - Người bước vào phòng không phải Hoàng Kim mà là Thục Nhi, Sĩ Nguyên vô cùng bất ngờ về điều này. Anh đứng dậy và tiến về phía Thục Nhi: - Em đến tìm anh à? Em ngồi đi. Thục Nhi ngồi xuống chiếc sa long, đôi mắt cô đượm buồn: Anh vẫn còn giữ ý định nhận tôi vào làm không vậy? Sĩ Nguyên vui vẻ: - Công ty Sĩ Luân luôn mở rộng cửa đón chờ em. - Anh không hối hận chứ. Anh đã nói rồi, công tư phân minh. Em là người có tài thật sự nên anh mới nhận chứ anh không thiên về tình cảm đâu. Thục Nhi như thờ ơ với những gì mà Sĩ Nguyên nới. Cô buông gọn: - Ngày mai, tôi đến làm được chứ! www.vuilen.com 71 ... - tailieumienphi.vn
nguon tai.lieu . vn