Xem mẫu

Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 PHẦN VII Đang chăm chú làm việc thì điện thoại lại reo vang. Song Ngân mở máy, thấy số điện thoại của Lê Tứ, cô mừng rỡ lên tiếng: - Ngân đây. Anh Tứ đó hả? Tiếng Lê Tứ vang lên trầm ấm. - Phải. Ngân có rảnh không? - Đang giờ làm việc mà anh, anh đang ở dưới quê hả? - Không, anh vừa lên Sài Gòn, là điện cho Ngân ngay. Song Ngân ngạc nhiên: - Vậy anh đang ở đâu? Em tưởng mai anh mới lên chứ. - Anh đang ở quán “Ánh trăng”, Ngân đến nha, anh đợi. Song Ngân ngẫm nghĩ rồi đồng ý: - Anh chờ em, em nói với ba em rồi em đến ngay. Song Ngân tắt máy, cô cố gắng làm xong việc dở dang rồi cầm vào phòng cho ông Trọng: - Xong xuôi rồi nè ba. - Ờ, để đó cho ba. Song Ngân nhỏ nhẹ: - Con ra ngoài một chút nha ba. Ông Trọng gật đầu về dễ dãi. Song Ngân hấp tấp quay ra và đến ngay chỗ hẹn. Chính cô cũng thắc mắc không hiểu mình lại nôn nóng như vậy. Lê Tứ đứng đón cô ngay cổng quán, anh ngạc nhiên khi thấy Song Ngân từ tắc xi bước xuống. - Xe Ngân đâu mà đi tắc xi vậy? www.vuilen.com 155 Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 - Sáng nay em nhờ ba em chờ đi, vì chiều nay anh Khương có hẹn đến đón em. Lê Tứ thoáng buồn: - Vậy à! Cả hai sánh nhau vào quán, ngồi vào chỗ quen thuộc mà họ vẫn ngồi. Song Ngân nôn nóng: - Sao anh lên sớm vậy? Hôm qua Thy có nói là mai anh mới lên kia mà. - Tại anh nhớ Sài Gòn quá, mà anh lên sớm, Ngân không thích sao? Song Ngân tươi cười, hồn nhiên: - Em thích lắm. Mấy ngày anh nghỉ làm em buồn và nhớ anh quá chừng. Lê Tứ mừng ra mặt: - Ngân nhớ anh à? - Dạ, không có ai trò chuyện, em thấy thời gian lâu và buồn tẻ lắm. Nét mặt Lê Tứ hơi thoáng buồn nhưng anh không nói gì. Trông anh có vẻ thất vọng lắm thì phải Song Ngân vẫn vô tư, cô nhìn anh thắc mắc. - Mà đang giờ làm việc, anh lại kêu em ra đây có gì không anh? - Hôm nay là sinh nhật của anh, anh muốn mời Ngân đi chơi, coi như mừng với anh, Ngân thấy sao? Song Ngân reo lên: - Sinh nhật anh Tứ hả? Thật là bất ngờ quá - Nhưng rồi cô lại xụ mặt, có vẻ tiếc lắm - Uổng quá, em lại có hẹn với anh Khương rồi. - Khi nào Khương đến đón Ngân? - Tan giờ làm ạ. Lê Tứ nhìn đồng hồ. - Mới ba giờ, có nghĩa là còn hai tiếng nữa. - Dạ, anh Tứ định đi đâu chơi? www.vuilen.com 156 Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 - Anh muốn mời Ngân đi xem ca nhạc, nhưng như vậy thì chắc phải thay đổi kế hoạch lại rồi. - Là sao hả anh? Lê Tứ trầm giọng: - Mình mừng sinh nhật ở đây nha Ngân. Song Ngân gật đầu: - Dạ được. Nhưng em thấy anh có vẻ buồn, sinh nhật phải vui lên chứ anh. Lê Tứ nở nụ cười gượng gạo, anh nói bằng giọng thật ấm: - Ngân biết không, đã lâu lắm rồi anh mới mừng sinh nhật của mình đấy. - Từ khi nào hả anh? - Khi anh chia tay với Nga. Song Ngân bối rối: - Em xin lỗi, đã làm anh buồn. - Chuyện qua rồi, chỉ là nhắc lại thôi, Ngân không cần e ngại. Song Ngân đến giờ mới nhận ra Lê Tứ hôm nay thật khác lạ trong cái áo sơ mi bỏ trần, cái quần tây màu xám tro, đôi giày đen. Cô buột miệng: - Hôm nay nhìn anh lạ lắm, khác hẳn ngày thường. - Tại mọi khi anh mặc đồng phục của công ty. Song Ngân gật đầu và tươi cười: - Sinh nhật mà không có bánh kem, không có quà, em thấy thiếu thế nào đó. - Ngân nói đúng lắm, chờ anh một chút. Lê Tứ vẫy tay ra hiệu. Vài phút sau, người phục vụ bưng tới một ổ bánh kem nhỏ, đặt lên bàn. Ổ bánh được trang trí thật đơn giản với những bông hồng màu đỏ thắm và hai con số ``hai tám`` tượng trưng cho tuổi của anh. www.vuilen.com 157 Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 Song Ngân tròn mắt: - Thì ra anh đã chuẩn bị trước. Lê Tứ trao cho Song Ngân cây nến, gật đầu: - Ngân ước gì đi rồi thấp nến lên. - Sinh nhật của anh chứ đâu phải của em mà bảo em ước. - Thiên hạ bảo, trongngày sinh nhật của ai đó thì họ có được ba điều ước, không biết có đúng không. - Em cũng nghe mẹ em nói vậy. - Nếu vậy anh chỉ lấy một điều, còn hai điều còn lại, anh tặng cho Ngân. Song Ngân tươi cười: - Đã không có quà tặng anh, mà lại lấy của Tứ hai điều ước, em có tham lam không anh Tứ. - Nhưng cái này là do anh tự nguyện tặng Ngân kia mà, Ngân không giận là anh buồn lắm. Song Ngân đón nhận cây nến, tươi cười: - Nếu anh đã nói vậy, em không từ chối đâu. - Giờ anh và Ngân cùng ước và thổi nến nha. - Dạ. Song Ngân thấy vẻ mặt Lê Tứ trịnh trọng và thành kính quá, nên cô cũng bắt chước làm theo. Cô lâm râm nguyện cầu trong miệng và đốt nến lên. Cắm cây nến vào ổ bánh, Lê Tứ nhẹ nhàng: - Ngân ước gì vậy, cho anh biết được không? - Anh nói trước đi, rồi em sẽ nói cho anh nghe. Lê Tứ nhìn thẳng vào mắt cô anh chậm rãi nói từng tiếng. - Anh cầu chúc cho Ngân luôn được hạnh phúc trong tình yêu. Song Ngân sững sờ khi nghe anh nói vậy, cô nhìn anh không chớp mắt. www.vuilen.com 158 Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 - Sao anh không cầu chúc cho anh, mà lại cầu cho em? Lê Tứ không trả lời mà nhẹ nhàng: - Anh đã nói rồi, còn Ngân ước gì? Song Ngân bối rối xen lẫn ngượng ngùng: - Em... không nói đâu. Lê Tứ cười, nụ cười thật bao dung: - TùyNgân! Anh không ép, anh chỉ hỏi cho vui thôi. - Anh không giận em chứ? - Không, Ngân đừng quan tâm đến điều đó nữa. Anh cắt bánh cho Ngân nha. Song Ngân gật đầu, cô thấy mình thật vô tâm quá, và cô chợt nhận ra khi ở bên cạnh Lê Tứ, cô luôn thấy thoái mái và thảnh thơi rất nhiều. Những lời nói của Cẩm Thy chợt vang lên trong cô. Song Ngân kín đáo quan sát thái độ của Lê Tứ, nhưng cô không nhận thấy có gì khác lạ anh vẫn điềm đạm chững chạc, và thản nhiên như mọi lần, vẫn giữ một khoảng cách chứ không suồng sã hay lả lơi gì với cô cả. - Ngân nghĩ gì thế? Song Ngân giật mình, cô cười như khỏa lấp. - Không có gì cả anh ạ. - Ngân có thích nghe anh hát không, anh sẽ hát tặng cho Ngân? Song Ngân ngần ngại: - Dạ, em thích lắm, nhưng có làm phiền đến chủ quán không anh? - Ngân đừng lo, quán quen mà, với lại giờ này đã có ai đâu. Song Ngân nhìn quanh, quả thật, trong quán chưa có khách, chỉ ngoài cô và Lê Tứ, nên gật đầu: - Ngân ngồi đây, anh vào mượn cây đàn. Lê Tứ đi rồi, Song Ngân, ngắm nhìn ổ bánh, trong lòng cô bỗng có một sự so sánh kỳ lạ giữa hai người đàn ông mà cô thân thiết. Một ý nghĩ thoáng qua, Song Ngân đỏ mặt và lắc đầu thật mạnh như muốn xua tan nó ra khỏi đầu. www.vuilen.com 159 ... - tailieumienphi.vn
nguon tai.lieu . vn