Buổi sáng, ông Sĩ Luân và Sĩ Nguyên cùng ngồi trong phòng làm việc một cảch buồn bã. Sĩ Nguyên nhìn cha lo lắng: - Cha đừng buồn nữa cha à! Chúng ta sẽ làm lại từ đầu. Ông Luân cười nhạt nhẽo: - Ta có thể làm lại từ đầu sao con? Chuyện đó chẳng đơn giản chút nào. Sĩ Nguyên cố nói: - Ba tin con đi. Con sẽ làm được mà. - Bắt đầu từ hai bàn tay trắng à? - Dạ? Ông Luân đau đớn: - Con đừng an ủi ta nữa. Ta hiểu...