Xem mẫu

Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG PHẦN 5 Mười ngày sau bệnh tình của ông Tư Hải thuyên giảm rất nhiều. Điều đó càng làm cho ông và Sao Khuê quí trọng sự quan tâm chân thành của Nhật Tân. Buổi sáng Sao Khuê đang loay hoay pha cho ông Tư Hải ly sữa thì có một cô ý tá bước đến: - Xin hỏi ai là người nhà của ông Nguyễn Hải. Sao Khuê vội vàng lên tiếng: - Dạ em đây, có chi không vậy chị? Cô y tá nói như yêu cầu: - Chị mang toa thuốc của ông Nguyễn Hải lên phòng khoa ngay nha. - Dạ. Nói xong chị ta liền bước đi. Sao Khuê quay lại rồi nhỏ nhẹ nói: - Sữa em khuấy xong rồi đấy, anh Tân cho ngoại uống giùm em nha. - Ừ, em lên phòng khoa hả? - Dạ. Nhật Tân liền bước đến giường đỡ ông Tư Hải ngồi dậy: - Ông Tư ngồi dậy uống chút sữa nha. - Ừ, để cho nó nguội chút đi Tân. - Dạ vừa uống rồi ông à. Nhật Tân bưng ly sữa lên. Anh vừa khuấy vừa thổi một lúc rồi đưa cho ông Tư: - Ông Tư uống đi cho khỏe. Ông Tư Hải bưng lấy ly sữa. Cử chỉ ân cần của Nhật Tân làm ông thấy cảm động thật sự. Ông nói một cách thật lòng: - Con tốt với ông với Sao Khuê quá. Không biết lúc nào gia đình ông mới trả ơn cho con được. www.vuilen.com 62 Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Nhật Tân mỉm cười nhìn ông: - Ông Tư đừng nói vậy con ngại lắm. Con thương ông Tư như ruột thịt của con vậy thôi. Ông Tư Hải khẽ gật gù: - Nếu được như vậy thì ông mừng lắm. Ông Tư Hải uống một chút sữa, rồi lại chậm rãi nói: - Ông mừng cho Sao Khuê có một người bạn như con. Có được một người bạn tốt bụng là quí lắm. Nhật Tân xua tay: - Ông Tư quá đề cao con rồi đó. Ông Tư Hải liền nói như giải thích: - Ông nói không đúng sao? Tiền viện phí mà con lo cho ông là rất tốn kém. Suốt thời gian điều trị vừa qua con luôn ở bên cạnh Sao Khuê chăm sóc ông. Dừng lại một lát rồi ông Tư Hải nói thêm: - Ông nghỉ Sao Khuê khó mà tìm được người bạn khác tốt bụng như con vậy. Nhật Tân chưa kịp phản ứng gì thì Sao Khuê về đến. Cô hỏi một cách quan tâm: - Ông ngoại uống hết sữa chưa vậy? - Còn một chút nữa con à. Ngoại ráng uống hết cho mau khỏe nha. - Ừ. Sao Khuê không nói thêm gì. Nhật Tân nhìn cô một lúc rồi tò mò hỏi: - Người ta gọi lên phòng khoa chi vậy Khuê? Sao Khuê nói nhanh: - Dạ lên nhận thuốc cho ngoại với... www.vuilen.com 63 Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Tự nhiên Sao Khuê lại bỏ lửng câu nói. Điều đó làm Nhật Tân càng thêm thắc mắc: - Sao em không nói nữa? Ông Tư Hải cũng chen vào: - Người ta gọi lên chi vậy con? Hình như Sao khuê không thể giấu giếm được nữa. cô đành nói một cách e dè: - Người ta yêu cầu mình thanh toán tiền phòng tuần rồi. - Rồi con tính chưa. Sao Khuê thấy lúng túng vô cùng. Cô chưa kịp phản ứng gì thì Nhật Tân giật lấy biên lai trên tay cô: - Đưa đây anh xem. Nhật Tân lướt nhìn rồi quay qua Sao Khuê: - Có gì đâu mà sao em không nói với anh. Sao Khuê rụt rè nói: - Em làm phiền anh nhiều quá rồi. Hình như Nhật Tân thấy khó chịu vô cùng mỗi khi Sao Khuê nói ra câu nói đó. Anh nhíu mày nhìn cô: - Em làm ơn bỏ suy nghĩ đó giùm anh đi. Nói vừa dút câu Nhật Tân lấy ra một số tiền và đặt vào tay Sao Khuê: - Em lấy sế tiền này lên thanh toán cho họ đi. Sao Khuê liền quay mặt sang chỗ khác. Tự nhiên cô cảm thấy kỳ kỳ mỗi khi nhận tiền của Nhật Tân. Cô nói như từ chối: - Thôi đi anh Tân à. Nhật Tân nói như yêu cầu: - Em cứ đi thanh toán tiền phòng giùm anh đi. Ông Tư Hải cũng dè dặt nói: www.vuilen.com 64 Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Ông và Sao Khuê đã nhận của con quá nhiều tiền rồi Tân à, ông thật sự ngại lắm. - Ông Tư đừng nghĩ ngợi gì cả, cứ xem con như người trong nhà. Ông Tư Hải quay qua Sao Khuê rồi nói như yêu cầu: - Con cứ nhận mà đi thanh toán cho thằng Tân nó vui. - Dạ. Nói xong Sao Khuê đành miễn cưỡng bước đi. Lại một lần nữa cô phải đón nhận sự quan tâm của anh. Từ đó giờ, hầu như chưa lúc nào cô từ chối lòng tốt của anh được. Buổi sáng hôm sau Nhật Tân trở về nhà anh để nghỉ ngơi còn Sao Khuê qua trường, ông Tư Hải ngồi trên giường một lúc thì Điền Trung đến: - Con chào ông Tư. - Ừ, con mới đến hả Trung? - Dạ con mới đến. Ông Tư đã khỏe nhiều chưa. Ông Tư Hải mỉm cười thật vui vẻ: - Nhờ vào Sài gòn chữa trị nên ông khỏe nhiều lắm rồi Trung à. Điền Trung khẽ gật gù: - Vậy à? Vậy thì tốt quá rồi. Điền Trưng dừng lại, anh đưa mắt nhìn xung quanh rồi hỏi một cách tò mò: - Sao Khuê đâu rồi mà con không thấy vậy ông Tư? - Nó vừa đi qua trường lúc nãy đấy con à. Điền Trung liền hỏi một cách sốt ruột: - Chừng nào Sao Khuê mới trở về? - Nó trở về ngay thôi. Nó không bỏ ông Tư một mình ở đây lâu đâu. Ông Tư Hải dừng lại rồi thắc mắc: - Con định tìm Sao Khuê có chuyện gì không vậy Điền Trung? www.vuilen.com 65 Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Tự nhiên Điền Trung thấy lúng túng vô cùng vì câu hỏi đó, anh nói bừa: - Dạ không, con không thấy mặt Sao Khuê ở đây nên hỏi thăm thôi mà. Ông Tư Hải khẽ gật gù: - Vậy à? Ông Tư Hải không hỏi thêm gì. Một lát sau Điền Trung loay hoay lấy hộp nước yến và mấy hộp sữa. Anh mang đến đặt lên bàn: - Ông nội con gửi ông Tư mấy lon nước Yến. Ông Tư uống cho mau khỏe nha. Ông Tư Hải ngạc nhiên hỏi: - Con về quê lúc nào mà anh Hai gởi cho ông vậy? - Dạ hôm kia. Ông Tư Hải hỏi một cách quan tâm: - Anh Hai vẫn khỏe hả con? Điền Trung khẽ gật đầu: - Dạ khỏe. - Sao, bà con mình ở dưới thế nào? Vẫn khỏe hết hả Trung? - Dạ. Dừng lại một lát rồi Điền Trung nhỏ nhẹ nói: - À, ông nội con gửi lời thăm ông Tư. Nội con chúc ông Tư mau bình phục. Ông Tư Hải khẽ gật đầu rồi nói một cách thật lòng: - Ừ, khi nào con có về Phú Quốc cho ông ông Tư gửi lời cám ơn ông nội nha. Ông Tư chúc ông nội mạnh khỏe nha. - Dạ. Trầm ngâm một lúc rồi ông Tư Hải bộc bạch: - Thời gian qua chữa trị bệnh ở đây ông nhớ bà con xóm giềng quá. Nhất là nhớ nội con, chiều nào ông và nội con cũng ngồi uống trà nói chuyện hết. www.vuilen.com 66 ... - tailieumienphi.vn
nguon tai.lieu . vn