Ăn cơm dưới nhà hàng xong .Diệp Trúc lên phòng. Bình Nguyên chạy theo cô hỏi: - Tối nay cô thích đi đâu? Cô đáp khô khan: - Tôi hơi mệt, muốn ngủ sớm thôi. Bình Nguyên gật đầu: - Ừ phải. Tôi cũng thấy mệt quá, phải nghĩ ngơi mới được. Chúc ngủ ngon nhé. - Cảm ơn. Bình Nguyên tựa vào lan can thang lầu nhìn theo Diệp Trúc, cô bước đi ung dung không hề ngoái lại. Nguyên cắn môi, hiện tại anh như rơi vào ngõ cụt! Không còn cách nào sao?...