Tài liệu miễn phí Truyện ngắn

Download Tài liệu học tập miễn phí Truyện ngắn

Rửa Hận

Tặng hương hồn phụ thân Thiết ngự sử, lúc bấy giờ trong người thấy mỏi mệt. Suốt mấy ngày tiệc tùng tiếp rước; mãi đến nay, ngài mới được chút thư nhàn! Thì nói làm gì xa xôi. Vừa mới lúc canh hai, ngài còn phải gượng vui ngồi trong tiệc rượu! Trọng chức của ngài, lắm phen, làm cho ngài hầu mất tự do, sung sướng; cuộc hành trình ngày hôm nay, rõ là một cuộc mua phiền! Tuân mệnh Hoàng thượng ban ra, ngài phải đi thanh tra miền hải ngoại. Kiệu hoa rước ngài qua hạt Nam...

8/30/2018 3:20:19 AM +00:00

Sách cũ

Tác giả tìm được cái chìa khoá để mở cánh cửa ký ức chiến tranh từ căn phòng đọc nghèo ở Yaly. Đó là những cuốn sách của đồng đội anh, những người lính đã mang nó qua trận mạc... Những cuốn sách giờ đây đã không còn chỉ là sách mà người, là chân dung mỗi người đang hiển hiện trên từng trang sách cũ. Thư viện nằm trong khuôn viên Nhà văn hoá của một đơn vị thi công Thuỷ điện Yaly là một căn phòng nhỏ, cửa xập xệ với vài bốn giá sách tự tạo, chiếc...

8/30/2018 3:20:19 AM +00:00

Sài Gòn Đêm Ba Mươi Tết

“Ngũ đệ… Anh em ta tình thân hơn cốt nhục!…” Ðó là một câu tôi nhớ trong số những câu tôi nhớ của tiểu thuyết Ðồ Long Ỷ Thiên Kiếm của Kim Dung, tác phẩm tiểu thuyết tôi đọc ở Sài Gòn những năm 1960, thời gian tôi ba mươi tuổi. Ðó là câu Dư Liên Châu nói với Trương Thúy Sơn trên chiếc thuyền lênh đênh giữa biển khi hai anh em đồng môn gặp lại nhau sau mười năm xa cách, khi Trương Thúy Sơn đưa vợ con: Hân Tố Tố và Vô Kỵ, từ Băng Hỏa Ðảo...

8/30/2018 3:20:19 AM +00:00

Sấm Rền

Tấm bảng hiệu trên tường dường như chao đảo, rung rinh. Mi mắt rần rật, Eckels nhìn chòng chọc vào hàng chữ: DỊCH VỤ SĂN THÚ NGƯỢC THỜI GIAN TỔ CHỨC CHO BẠN NHỮNG CHUYẾN SĂN VÀO BẤT KỲ NĂM NÀO TRONG QUÁ KHỨ SĂN BẤT KỲ LOẠI THÚ NÀO BẠN MUỐN. Một cục đờm nghẽn lại nơi cuống họng Eckels; anh cố nuốt cho nó trôi xuống. Những cơ bắp quanh miệng anh căng ra thành một nụ cười khi anh chậm chạp đưa tay lên ra hiệu với người đàn ông đang ngồi sau quầy; trong bàn tay...

8/30/2018 3:20:19 AM +00:00

San Cha Chải

Muốn biết thế nào là San Cha Chải, mình phải leo dốc cật lực một ngày trời. Một ngày ròng gánh cực lên non, nhưng lên tới nơi mình cảm thấy ngay là được đền bù. Trời mở toang tám cánh cửa cho mình phóng tầm mắt thỏa sức. Mình nhìn thấy sông Hồng một vệt lênh láng nơi lưng trời xa. Nhìn xuống phố huyện nhà cửa xúm xít như một bãi nấm, mình nghĩ mà buồn cười: Giá có thang dây tụt xuống, chắc chưa kịp sôi ấm nước, mà đi chân thì phải tận tối mịt. Gần...

8/30/2018 3:20:19 AM +00:00

Truyện ngắn Sân Ngoài Còn Lá

Có một chú tiểu đâu chừng mười ba tuổi thôi, mà đã bỏ chùa của thầy tổ lên tĩnh tu trên một ngọn núi cao, cao đến nỗi không ai nhọc công lên đến chỗ chú ở. Chú tu trên núi đã được bốn năm. Nay chú đã trở thành một chàng thanh niên tu sĩ cao lớn, mạnh khỏe. Lâu lâu chú xuống núi một lần để về nhà thăm mẹ và đứa em trai trong làng. Mỗi lần chú xuống núi, trong làng ai thấy chú cũng xì xầm những lời khen ngợi hoặc xuýt xoa như tiếc...

8/30/2018 3:20:19 AM +00:00

Sau Chớp Là Giông Bão

Người nàng lâng lâng như bước trên đệm khí. Nhưng những bước chân đặt lên từng bậc thang lại nặng nề biết bao. Ngôi nhà của nàng vẫn còn sáng ánh đèn. Cha mẹ nàng từ quê lên chơi vẫn còn thức. Nàng đặt cái túi xách xuống đất và đưa mắt tìm kiếm. Cha nàng vội bảo: - Nó chờ con đến chín giờ không thấy nên nó đem con bé về nhà nội chơi rồi. Ơn trời, thế là anh ấy không có nhà. Nàng thở phào nhẹ nhõm, với chiếc khăn đi vào nhà tắm. Nàng yên...

8/30/2018 3:20:19 AM +00:00

Sau Cơn Mê

Chỉnh mới ngóc đầu dậy thì đã thấy choáng váng nên đành nằm lại, dán mắt lên mái nhà, nhưng sự thực hắn không chủ tâm nhìn gì. Hắn lại thấy khó thở, và rồi có cảm tưởng như máu trong người như chảy mạnh hơn, mặc dầu hắn không nhúc nhích tay chân, hắn còn có cảm tưởng là mặt hắn đỏ lên vì cảm giác bừng bừng như người mới uống rượu. Gần đây hắn hay có triệu chứng như vậy mà hắn không hiểu tại sao. Giá hắn có tiền, hắn sẽ đến phòng mạch của một...

8/30/2018 3:20:19 AM +00:00

Ngôi Nhà Không Có Cầu Thang

Cha con tôi trú trong một căn nhà tuềnh toàng cạnh đường cái quan. Mái nhà tranh cũ kỹ, đen xỉn như một gam màu lạnh giữa dãy nhà mái bằng mái ngói, gạch ốp sáng choang. Cũng chả lấy thế làm buồn. Nhà mỗi hai người đàn ông, chật một tí lại đâm ra ấm cúng. Độ này, cha tôi già đi nhiều. Ông để râu, trải trắng xuống quá khuy áo ngực thứ nhất. Ngày trước, ông nổi đình nổi đám với cánh đàn bà thôn quê với mái tóc chải bồng ngược và tài đàn hát. Tôi...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Ngọn Lửa

Cô ta xuất hiện ở công ty, trông chả có gì rôm rả. Gầy đét, son phấn xoàng xĩnh. Nghe nói học đại học rất giỏi, thi được vào công ty của tôi xuất sắc, được nhận vào làm ngay. Chỉ chừng đó, ngoài ra là con số không. Kiểu con gái như cô ta có vẻ ít may mắn trên con đường tình duyên. Anh nào thích một người đàn bà chung thuỷ - vì có gì đâu mà chả chung thuỷ - thì chọn cô ta tạm vậy. Mấy đứa con gái ở phòng tôi tán qua loa...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Ngổn Ngang

Cái sân trước không có ai, lá bạch đàn khô se sẽ đậu trên băng đá. Nhà trên cũng không có ai, cây chổi lông gà nằm chéo trên cái bàn chữ U, nửa ngoài đã sạch bong, nửa trong bụi còn đóng một lớp dày. Con Phèn chắc cũng đi cua gái, không thấy nhẩy xổ ra, tí tởn. Có tiếng nước chảy tồ tồ ở đằng sau, chắc má tôi ở trong ấy. Tôi ngồi bệt xuống ngạch cửa nhìn má tôi. Lâu quá không nhìn má, sao vai má gầy đi vậy không biết. Lưng còng xuống....

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Ngũ Thập Đại Thoại

Qua hăm mốt tháng hai âm lịch, là năm nay tôi đã tròn 50 tuổi. Đến tuổi 50, con người đã là đại nhân, thọ là đại thọ, được nói chút đại ngôn trước đám đông rồi. Quãng nửa tháng nay thì phải, tôi bắt đầu ngủ không còn ngon giấc, và tự dưng lại thích tiền, tôi biết rằng tôi đang già đi. Cặp chân thấy nặng lên rõ rệt, xem các thứ đều không rời được kính mắt, răng hàm thì chiếc nào cũng phải hàn vá, mái tóc cũng đã hói đi một nửa. Cơ thể già...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Người Bán Hàng Rong

Rabindranath Tagor (1861-1941), thi, văn sĩ Ấn độ, là người Á châu đầu tiên được trao giải Nobel Văn chương, vào năm 1913. Thơ, văn của ông chịu ảnh hưỡng sâu sắc truyền thống văn học Ấn, đồng thời ông là người có công lớn trong việc kết hợp tuyệt vời và tạo một ảnh hưởng sâu đậm giửa văn chương Ấn và Tây phương . Bài thơ nổi tiếng của ông là bài Gitanjali (1910) được dịch sang tiếng Pháp với tựa: l’Offrande lyrique, Đỗ Khánh Hoan đã dịch sang Việt ngữ từ năm 1969 với tựa đề Tâm...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Người Bắt Rắn Cuối Cùng

Lần ấy, tôi lên tỉnh cùng ông cháu thằng Tiên, bạn học của tôi. Đi chân mười lăm, mười sáu cây số nào có nghĩa lý gì, khi được dịp lên tỉnh, lại chỉ đeo một cái bị cói trống trơn. Lúc về, bị cói sẽ đựng những thang thuốc bắc, nhưng mùi mẽ gì mấy cái gói lá khô, rễ khô thơm thơm, hăng hắc ấy. Bố tôi bệnh, tự kê đơn, viết mấy dòng chữ Hán loằng ngoằng đưa tôi đến cửa hiệu thuốc Con trâu vàng của chú Sếnh ở phố tỉnh. Thằng Tiên hớn hở bảo:...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Người Bắt Rắn

Câu chuyện tôi kể sau đây đã xảy ra tại tỉnh lỵ Phúc Yên 60 năm về trước. Ðó là một tỉnh nhỏ chỉ gồm có hai phủ là Ða Phúc và Yên Lãng, và hai huyện là Ðông Anh và Kim Anh. Tỉnh lỵ cách Hà Nội 43 cây số. Sau năm 1945, nó đã được sát nhập với tỉnh Vĩnh Yên và mang tên là Vĩnh Phúc. Không lâu, chính tỉnh Vĩnh Yên sau đó lại hợp với tỉnh Phú Thọ và trở thành Vĩnh Phú. Không biết cái tỉnh lỵ Phúc Yên của tôi ngày xưa nay...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Người Bệnh

Tôi bị liệt nửa người, chi dưới không cử động gì được, đến trở mình cũng rất khó khăn. Tốt nhất là ngồi dậy, nhưng cũng chỉ là ngồi đấy mà thôi... Cứ như vậy, ngày lại ngày, đêm đen ngày trắng, ngày trắng chờ đêm đen, đêm đen mong ngày trắng. Tôi thật tình không còn phân biệt được rằng, chiếc giường nó đỡ tôi, hay tôi cõng chiếc giường, để lặng lẽ nhìn lên trần nhà, nhìn ra quanh bốn bức tường, không có thanh âm, cũng không màu sắc, trong không gian ấy chỉ có tôi, tôi...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Người Cha

Bên trời. Ai đã gọi bên trời, lời thất thanh, đêm bật rách ròng ròng lệ đỏ. Ai đã gọi bên trời, ngựa đã nản chân bon, hí lên tiếng hí cuối cùng, và mây ngũ vồng đưa ngựa già về miền tịch lặng. Bên trời, thời đại này, người có thể thấy mặt nhau từ xa vạn dậm, địa cầu gần gũi vô cùng, thư từ đến với nhau trong tích tắc, nhưng cũng có tín hiệu đến quá chậm quá tức tửi, quá đau. Tuần quạ Lúc con ở bên này ung dung lái xe trên xa lộ,...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Người Chị Dâu

Bà Linh trở mình thức giấc, ánh nắng chiếu qua màn cửa sổ đã lâu, bà cảm thấy ấm trên má. Ngoài vườn tiếng chim sẻ kêu ríu rít; trong nhà yên tĩnh, các cháu đã đi học. Về thăm quê lần này bà ở chơi lâu nên không vội vàng giờ giấc như những lần trước. Hôm nào bà cũng dậy trễ, nằm trên giường mơ màng đủ thứ chuyện trước khi dậy, chải chuốt đôi chút, rồi ra nhà bếp nói chuyện với người em gái. Em bà, cô Thúy nhỏ hơn bà mười tuổi cùng chồng là...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Người Có Học

Một lớp ngoại khoá mở ra cho những sinh viên chăm chỉ trong dịp hè. Mỗi người có một phiếu vào lớp với số ghế cố định, có nghĩa là dù đi sớm hay muộn, anh vẫn có một chỗ ngồi đàng hoàng. Nhầm to! Ban tổ chức lớp nhầm to, ngày nào cũng có cãi vã đòi chỗ: số người nhiều hơn số ghế và đâu phải chỗ nào cũng dễ nhìn thấy bảng đen. Tôi ngồi ghế số một, hàng hai, ở một góc mà từ đây tôi phải liếc về bảng chứ không nhìn thẳng được. Một...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Người Con Gái Dinh Mười

Chuyến tàu Sài Gòn Hà Nội về đến ga Đồng Hới đúng 6 giờ chiều. Trời đã nhạt nắng. Mùa đông hẳn là mau tối. Sau 75 ngành đường sắt có nhiều thay đổi về mặt hình thức, những nhà ga chính qua các thành phố đều được chỉnh trang xây cất thêm, lại còn trang trí cây cảnh, trông rất mát mắt. Tuy nhiên bên trong vẫn còn nhiều bất cập, từ cách tiếp khách, bán vé, ăn uống, vệ sinh trên tàu...rất luộm thuộm nhếch nhác. Ra khỏi ga, tôi gọi một xe ôm, anh xe còn trẻ,...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Người Ðàn Bà Có Ma Lực

Bây giờ người đàn bà ấy đã có tuổi. Trên cái thân thể bắt đầu đẫy ra còn ghi lại dấu ấn của thời trẻ trung tự do phóng đãng. Mặt không đẹp, các đường nét mờ nhạt. Hạnh phúc được lo toan cho một gia đình riêng không hề có trên khuôn mặt ấy. Một mình với cuộc sống đã ở phía dốc bên kia, người đàn bà càng có nhiều thời gian để than thở: Ta là một người đàn bà, một người đàn bà rất hoàn hảo nhưng tại sao ta lại không có được cái kết...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Người Đàn Bà Ngồi

Mười bốn tuổi tôi yêu một người viết văn lớn hơn tôi 13 tuổi. Chàng giống Anthony Perkins lúc còn trai trẻ trong vai một thanh niên lãng mạn ôm Tây-ban-cầm đi lang thang trong rừng rồi gặp đôi mắt nai lẫn trong cây lá của Andrey Hepburn. Hai mươi mốt tuổi tôi thất thân với một người chuyên làm thơ lục bát hơn tôi 15 tuổi cũng có vợ như Anthony Perkins, một sĩ quan thủy quân lục chiến có hàm răng hơi vẫu nhưng đôi mắt sâu và giọng nói diễn cảm như Nguyễn Đình Toàn trong chương...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Người Đàn Bà Tôi Yêu

Không hẹn trước, nhưng cứ đúng 5 năm một lần tôi và nàng lại gặp nhau ở quê. Như ngẫu nhiên, khi tôi về quê nghỉ ngơi thì nàng cũng về. Lần thứ nhất tôi về sáng, thì chiều nàng về. Lần thứ hai tôi về chiều, thì nàng đã có mặt ở quê từ sáng. Lần thứ ba, khi tôi bước xuống xe thì nàng cũng từ xe bên xuống bến. Và đây là lần thứ tư tôi về quê. Từ khi bước chân lên xe, tôi đã hình dung thấy nàng đang ở quê, nơi cây đa đầu...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Người Đợi Vầng Trăng

Tôi nằm trên xe kéo, và con bò kéo chiếc xe đi. Người tôi lên cơn sốt, nóng hầm hập. Ông già đã đắp cho tôi tấm chăn, ba manh chiếu, thế nhưng người tôi vẫn còn thấy lạnh. Lạnh từ xương sống, lạnh ra… Cơn sốt kéo đến đã dài ngày làm người tôi suy kiệt. Cổ tôi đắng như chàm và tai ù đi. Chiếc xe vẫn chậm rãi lăn bánh. Con bò vẫn chậm rãi từng bước một kéo chiếc xe đi. Tôi mở mắt nhìn lên trời. Mây xám xịt. Ông già ngậm điếu thuốc lá...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Người Đứng Canh Gác

Sự việc được trình bày với bạn đọc trong câu chuyện cảm động này thật khủng khiếp đối với nhân vật chính của tấn kịch. Đồng thời, đoạn kết thúc của sự việc lại độc đáo đến mức khó xảy ra được ở bất cứ nơi nào khác ngoài nước Nga. Nói chung đây là một giai thoại triều đình, một giai thoại phần nào có tính chất lịch sử, thể hiện khá đầy đủ những tục lệ và lề thói của một thời gian hết sức kỳ lạ nhưng rất ít được miêu tả, đó là thập kỷ ba...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Người Gác Đêm

Chiều hôm nay lá rụng như mưa, vàng cả giời, vàng cả đất. Lá chết của ngày hè nắng đang độ nhạt rụng nhiều đi để cho những cánh lá trong xanh như ngọc thạch trồi ra làm tươi dịu những ngày đầu thu đang tới. Lá rụng như mưa... Gió giời mênh mang thổi, làm tắt bao nhiêu nguồn sống, tàn nhẫn mà vô tình. Trong hơi gió rào rào, lắng nghe, ai có thấy những tiếng rên nho nhỏ của cành lá này, lá khác khi rời khỏi cành cây khô? Ai đâu thì không biết, ở vườn...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Người Gánh Nước Thuê

Chẳng ai biết lai lịch của bà, chỉ biết tên bà là Diễm. Diễm là đẹp, là diễm lệ. Ngoài vẻ đẹp, còn mang vẻ sang. Có ai gọi một củ khoai là diễm lệ đâu. Hẳn bố mẹ xưa đặt tên cho con cũng thầm ao ước sao cho con vừa đẹp lại vừa khỏi lầm than. Nhưng trông bà cả một sự nhạo báng cái mong ước đó. Dáng người bà Diễm bé loắt choắt, bộ mặt nhăn nheo, gầy sạm chỉ còn hai con mắt. Bà vừa đi vừa lắc lư cái lưng còng. Chiếc đòn gánh...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Người Lạ Vừa Đến

Thùng thư ở bên kia đường. Theo thời gian, màu sơn vàng sậm phủ lớp này sang lớp khác, khiến đường nét sắc sảo của cái thùng thư cổ dần lu mờ. Một sự tính toán thông minh nào đó khiến người ta trồng ngay cạnh đấy cột đèn đường, lại đặt thêm một băng ghế lượn sóng dành cho việc chờ xe bus. Những chiều muộn từ cổng trường đại học nhìn sang, cái thùng thư trông như bóng người đứng trong vùng sáng phẳng lặng của ngọn đèn. Thi thoảng, anh bưu điện tới, loay hoay mở khóa...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Người Láng Giềng Xinh Đẹp

Tình cảm tôi đối với người góa phụ trẻ cạnh nhà chỉ là những tình cảm tôn thờ. Ít nhất, đó là điều tôi kể với bạn bè và tự nhủ thầm với mình. Ngay Nabin, người bạn thân nhất của tôi, cũng không hay biết tí gì về tâm trạng thực của tôi. Và tôi cảm thấy phần nào tự hào là đã giữ được sự đắm say của mình trong sáng bằng cách giấu nó ở chỗ sâu kín nhất trong tim. Nàng như một bông hoa xêphali đẫm sương, vừa chớm nở đã bị gãy rụng xuống...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Người Mẹ Ðẻ Thuê

Chồng nàng là một người lái buôn da thú, chuyên đi mua da thú và da bò của các thợ săn miền quê rồi đem bán tại các hải cảng lớn. Ðôi khi hắn cũng làm công việc đồng áng vào vụ mùa tháng sáu, giúp người khác cấy lúa. Hắn có tài cấy được những luống rất thẳng. Nếu có dăm người thợ cấy cùng làm việc thì hắn thường được chọn làm người dẫn đầu để cho người khác theo hắn. Tuy thế hắn chẳng bao giờ khá. Nợ chồng chất hết năm này qua năm khác, vì...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00