Tài liệu miễn phí Truyện ngắn

Download Tài liệu học tập miễn phí Truyện ngắn

Phấn Thông Vàng

Họa sĩ đến đó, trong giờ đẹp nhất của buổi chiều. Trưa đã đi, ngày chưa ngả, sắc nắng ở giữa mầu vàng héo và mầu đỏ tươi. Ấy là một buổi chiều hè, khi nắng chín muồi nhưng còn lâu chưa rụng, ngày như đứng sững để cho sắc vàng đừng trôi chảy hay đổ xiêu; một sắc vàng không rực rỡ nhưng nguy nga, tưởng đã yếu nhưng thực mạnh thầm, lâu dài ngâm nga ở trong không khí. Họa sĩ mê mẩn làm sao! Rừng thông to lớn, chân cây vững trồng, tiếp nhau không hết. Buổi...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Phi Công Thời Loạn

Vừa bước vào quán cà phê, nghe thấy tiếng nhạc dội ra ầm ĩ như muốn chọc thủng lỗ tai và đám khách hàng lố nhố toàn những bộ quần áo rằn ri, Minh đã toan bỏ đi, nhưng nghĩ sao lại lững thửng bước vào, tìm một cái bàn vắng vẻ ngồi xuống. Bộ đồ dân sự duy nhất và mái tóc hơi dài của Minh thật có vẻ lạc lõng trong cái quán cà phê toàn là lính này. Khỏi cần nói, Minh biết mình đã bước vào đây dưới những cái nhìn của hàng chục cặp mắt......

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Phía Sau Chân Trời

Một truyện thuộc loại trữ tình nhất của Tạ Duy Anh trong mảng đề tài luyến ái. Ở đây, nỗi thống khổ ghê gớm tưởng chừng quật ngã ông lão mất người bạn đời được diễn đạt trong sáng, và cái kết cục bất ngờ đã vực dậy, xoá đi những dư âm ảo não. °°° Đã là ngày thứ năm lão Đình ngồi bên cạnh vợ. Vợ lão đang vật lộn với những ngày sống cuối cùng. Thỉnh thoảng bà mới có vài phút ra khỏi cơn hôn mê. Bà cựa quậy như người bị mỏi. Lão chỉ chờ...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Phở Hách

Hiệu phở nằm như một thách thức trong khu phố phần lớn hàng quán là của người Mỹ. Bên ngoài mặt tiền xập xệ, không tô điểm sơn phết gì nhiều, nhưng tấm bảng hiệu viết vài chữ đơn sơ có chọc nọc lắm bạn đồng nghiệp trong vùng: Phở Hách Mở 9 giờ sáng, đóng 4 giờ chiều Chẳng rõ có bí quyết gia truyền gì mà đi tới đâu mở phở hiệu của lão Hách luôn luôn đắt khách. Điều này nếu có ai tò mò cũng vô phương tìm biết. Người ở đây chỉ biết sau ngày...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Phù Du

- Anh đừng đi xem tiết mục biểu diễn của em tối nay! Cô gái khẽ liếc nhìn người đàn ông có mái tóc dài quăn đi bên cạnh. - Sao vây? Đây là một vũ điệu mới của em cơ mà? Cô gái mỉm cười rồi thầm thì: - Anh sẽ thấy đó là một ý tứ bi kịch dẫn tới cái chết đó. Người đàn ông vạm vỡ quàng vai cô gái rồi áp sát tới. Cả hai dừng lại bên hồ. Vạt cỏ may long lanh dưới ánh đèn sáng trắng bất chợt rung rinh vì một...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Piano Sonata 14

Q. T Cô giáo dương cầm của tôi. Đứng bên ngoài khung cổng sắt đã khóa kỹ, Nghi nép vào hàng dậu được kết bằng cây dâm bụt, nhìn vào bóng tối yên lặng đang bao trùm cả tu viện. Đây không phải là lần đầu tiên chú về trễ, và cũng không phải là người duy nhất về trễ như vậy. Các chú ranh mắt, hoặc vô tình hoặc cố ý, và bằng cách nào đó, đã làm cho một chấn song của cửa sắt gẫy hết một đầu, chỉ cần kéo nhẹ qua là lách mình vào lọt....

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Qua Đèo

Tôi có cái dở khi nhắc đến vai vế của những người trong họ, bên nội cũng như bên ngoại. Dở tệ! Chín mươi chín phần trăm tôi đoán và gọi trật thứ bậc họ hàng. Đã vậy lúc còn nhỏ lại hay bắt chước. Nghe ai xưng hô với nhau (như bác, chú, cô, cậu, dì) là cứ thế cứ lập lại dầu nhiều khi tôi phải xưng khác đi. Má tôi có người thân là cô Năm. Tôi nghe bà nói nhiều về người này. Thế đó tôi cũng bắt chước gọi “cô Năm” tỉnh bơ. Tôi đâu...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Quả Đồng Chùy Tóc Bện

Khi tôi băng qua quốc lộ để đụt mưa thì trời chỉ mới hơn bốn giờ chiều. Một cơn giông đang ập tới đột ngột... Lách mình vào mái quán chật hẹp, xong, tôi mới thấy đây là quán cắt tóc. Vùng này, xưa là nơi được triều đình nhà Nguyễn chọn làm bãi pháp trường để xử trảm tội nhân, còn gọi là cống chém. Người chủ quán đang làm việc, bắt chuyện: - Răng đó? Tìm mồ mả người thân ra chưa... thầy. Vùng Cống Chém dạo ni thay đổi mau lắm! Tôi chỉ cười cười, lắc đầu...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Quá Giang

Muôn đạp xe về nhà, chiếc xe xích lô bỗng chốc trở nên nặng nề, hắn có cảm tưởng như có một bà thật mập lại chất đầy hàng hóa đang ngồi ngất ngưởng trên xe của hắn. Hắn tưởng thế, nhưng thật ra chẳng có ai và cũng chẳng có gì trên xe của hắn cả, chỉ vì hắn đã mệt thôi! Có điều hắn không ngờ hắn lại yếu đến thế! Mệt, nghề đạp xích lô thì ít khi hắn được khoẻ, đành rồi, nghề lao lực mà. Nhưng cũng tại hắn ham hố quá mà thành ra...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Qua Rồi Con Sóng Dữ

Sơn nhìn theo bóng lưng thon gầy của người đàn bà trẻ vừa bước ra khỏi phòng mạch, cánh cửa gỗ màu nâu sẫm khép lại, chặn đứng tầm mắt chàng. Dựa người ra ghế, Sơn xoay trở để tìm một tư thế ngồi thật thoải mái, đó là thói quen của chàng khi cần phải suy nghĩ cặn kẻ một điều gì. Tựa hẳn đầu vào thành chiếc ghế da êm ái, khép nhẹ mắt lại, ánh mắt thăm thẳm của người bệnh nhân vừa rồi hiện rõ trong trí chàng, nó giống như ánh mắt mà từ hai...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Quán Ba Cô

Hồi đó, thời chiến tranh vừa mới leo thang, tôi đang sống gần vùng sông Vàm cỏ Đông, Long An. Con đường từ Đức Hòa đi Lương Hòa là một lối mòn trải đá đỏ nối Vàm Cỏ Đông và hương lộ đi Hựu Thạnh từ Đức Hòa. Hai bên đường đất đỏ là vườn mía hoặc khóm còn không thì chỉ có năng dại mọc đầy hầu hết quanh năm. Phương tiện di chuyển thời đó là xe Lam (Lambretta) hoặc xe thổ mộ ( xe ngựa kéo). Xóm Lương Hòa được hai danh tiếng: nhất là có khóm...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Quán Mưa

Vào lúc Tình sầu dứt, những tiếng vỗ tay của người trong quán nổi lên rào rào. Người đàn ông râu tua tủa ngồi ở bàn chỗ dưới gốc cây si rễ lòng thòng bỗng khóc thút thít lên như trẻ con: - Ðừng hát nữa em ơi, nhạc Trịnh mà qua giọng hát của em thì cầm bằng giết chết anh đi còn hơn. Cô gái không trả lời, thoáng nơi môi một nụ cười, những búp tay thon gẩy tiếp một khúc dạo đầu khác. Tình nhớ. Người trung niên ngồi đối diện cô e hèm dọn giọng,...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Quán Nhậu

Tiếng mành trúc lao xao một lát rồi chủ quán mới hiện ra. Thoáng trông, tôi ngỡ ông là dân vạn chài vùng biển. Cao lớn, quần áo bà ba nhuộm gụ, da đỏ au, để râu dài, và đi guốc. Ông nhìn hai chúng tôi từ đầu đến chân, hỏi: - Các chú muốn gì? Cậu Tuyến bạn tôi ấp úng: - Đây có phải quán đặc sản rết? - Phải. Nhưng ví các cậu có dày không mà đến đây? Tôi chạnh tự ái: - Theo ông, phải bao nhiêu mới gọi là dày? - Tùy. Tiền triệu...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Quán Ốc

Tại sao lại là một quán ăn mang tên là Ốc Trở Lại? Điều đó cũng thắc mắc. Vì chính trên con đường này, trước đây rất lâu rồi, trước ngày 30 tháng Tư năm 1975, có một quán ăn mang tên là quán Ốc. Quán nằm trên đường Thái Lập Thành, nay mang tên là Phan Xích Long. Chủ nhân của quán là anh tài tử Văn Giai, một nghệ sĩ điện ảnh, người Hà Nội, gia đình chuyên làm những món ăn Hà Nội, tôi thường quen ăn cùng với bạn bè, gia đình ở nơi đó. Sau...

8/30/2018 3:20:18 AM +00:00

Một Trăm Linh Tám Cây Bằng Lăng

Chiều kết thúc nhanh bằng một cơn mưa dài bất tận. Trời đang nắng lanh lảnh, chói gắt bỗng nhiên tối sầm lại, đầy bất trắc. Và mưa. Từng dòng, từng dòng nước sầm sầm đổ xuống. Những đường phố, những tòa nhà, những hàng cây quá bẩn cần phải tẩy rửa. Cả người nữa. Từng dòng người lầm lụi dưới mưa. Những tấm lưng nổi lên sau áo ướt. Người béo thì nổi bết các thớ thịt. Người gầy thì giơ sống lưng. Tất cả, cần phải tẩy rửa. Trong cơn mưa. Thoa đứng dưới mái hiên của tòa...

8/30/2018 3:20:17 AM +00:00

Một Quan Niệm Tình Yêu

Trong khoang lái chiếc xe tải lúc ấy có năm người. Người thứ nhất tất nhiên phải kể đến là anh lái cao to, nước da đồng hun, có bộ râu cằm cố tình không cạo, nhác trông như người nước ngoài. Bên cạnh anh là một người đàn ông khoảng trên ba mươi tuổi, vóc dáng thanh thoát, khuôn mặt hồng hào sáng láng, hay có cái mỉm cười ý nhị. Ngồi nép vào con người dễ mến ấy là cô gái mặc áo khoác nâu có một nhan sắc bình dị chỉ cần nhìn qua cũng có thể...

8/30/2018 3:20:17 AM +00:00

Một Thằng Nhỏ

Thằng nhỏ đêm đêm về ngủ ở thềm nhà tôi. Nó cũng ý tứ, chờ cho trong nhà khóa cửa tắt đèn rồi mới trải tấm ny-lông cũ sát bên hiên trái, để phòng khi có chuyện bất kỳ nửa đêm người trong nhà vẫn còn lối ra vô. Chừng 6g sáng nó thức dậy, dọn dẹp tươm tất, xếp tấm ny-lông bỏ vô cái bị đeo trên vai, là xong. Ban ngày nó đi lượm ve chai hay làm gì ở đâu không ai biết. Mà ai quan tâm đến thằng nhỏ bụi đời làm gì ? Nó không...

8/30/2018 3:20:17 AM +00:00

Một Thoáng Mây Mù

Sau một chuyến vượt biển thành công tốt đẹp, tôi may mắn được định cư ở Thành phố Montréal do một người quen ở đây bảo lãnh từ đảo. Vốn tính năng nổ và hăng tiến của tuổi trẻ nên chỉ ngay sau một tháng tìm được việc làm, có thể tự túc nơi ăn chốn ở, tôi không muốn đeo phiền thêm gánh nặng của người bảo trợ cưu mang nên dọn ra riêng. Tôi mướn một bachelor ở tầng hầm của một building nhỏ hơi xa khu phố chính nên giá thuê không mắc lắm. Trong thời gian...

8/30/2018 3:20:17 AM +00:00

Một Thoáng Qua Đi

Tôi gặp lại Hưng trong một tiệm bán Mỹ phẩm – Bazar ở thương xá Tax. Lúc đó tôi đang lui cui chọn một thỏi son mầu hoa đào. Mầu mà chồng tôi thường tỏ ý thích. Hưng đứng sát bên tôi gọi thật khẽ bên tai tôi, tôi mới ngẩng đầu lên. Hưng đứng đó thật xa lạ - thật người lớn. Tôi ngỡ ngàng trong một phút không ngờ đến. - Vân lớn quá! Hưng nói, tôi chớp mắt chưa kịp trả lời, Hưng cười: - Vân quên mình rồi sao? - À, không. Vân nhớ chứ, nhớ...

8/30/2018 3:20:17 AM +00:00

Một Tối Ngồi Ở Quán Bar

Tham khảo tài liệu 'một tối ngồi ở quán bar', giải trí - thư giãn, truyện ngắn phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả

8/30/2018 3:20:17 AM +00:00

Một Tối Vui

Nhóm nằm gần nhà mét 1, sàn trên phải tán tỉnh mãi Ruổm mới đồng ý cho mượn con chuột ấy. Ruổm sợ mất. Cả nhóm phải bảo đảm với Ruổm nếu xảy ra sự cố gì (mất hay chết) sẽ đền một bao thuốc lá Tam Đảo, một thứ ngoại tệ mạnh trong tù. Trước tiên là chiêu đãi Ruổm tại chỗ hai điếu thuốc lào. Bằng một thanh nứa khô và một ít chỉ, một anh tù nguyên là thợ điện đã chế tạo luôn một thứ dụng cụ để con chuột vẫn sống, vẫn khỏe mạnh mà...

8/30/2018 3:20:17 AM +00:00

Nàng Công Chúa Lạc Loài

Chuyện xảy ra thực tình cờ, đúng nǎm nǎm sau ngày Cầm bỏ gian phòng này đi. Nǎm nǎm, bức chân dung của nàng vẫn còn lại trên tường, mái tóc dài như rong, màu áo tím, tím đến cả ánh mắt. Mắt nàng sâu thẳm, rợn người. Đã bao nǎm nàng ngồi đó, thầm lặng tham dự vào cuộc đời tôi - cho đến buổi chiều hôm ấy... Túc đến tìm tôi ở cổng cơ quan, lúc tôi vừa chủ trì xong một buổi họp quan trọng. Hắn luôn luôn biết rõ lúc nào đầu óc tôi cǎng thẳng,...

8/30/2018 3:20:17 AM +00:00

Nắng Huyền

Tác giả Trần Ðức Tài là một cây bút khá độc đáo. Chưa từng tốt nghiệp đại học, nhưng Tài lại là một dịch giả khá quen thuộc của các NXB Văn học, Trẻ, tạp chí Văn học nước ngoài, mà Truyện Kafka (NXB Văn học) là một tác phẩm dịch tiêu biểu của Tài. Anh còn là một cây bút viết lý luận nhiếp ảnh, vừa đoạt giải lý luận của Hội Nghệ sĩ Nhiếp ảnh VN qua tác phẩm Nhiếp ảnh kỹ thuật số. Trần Ðức Tài còn là guitarist có hạng, một chuyên gia tin học về...

8/30/2018 3:20:17 AM +00:00

Ngã Ba Lòng

Cuốc xích lô chở người đàn bà từ chợ Gò Vấp đến chợ Cầu Muối thật bở hơi tai, người đàn bà to mập kèm theo cái giỏ cần xé chất đầy rau cải đặt chễm chệ phía trước làm Ngự ngồi phía sau nhiều khi phải nhướn người lên quan sát, để khỏi phải bị va quệt những người chạy xe bên cạnh. Thành phố Sài Gòn đông nghịt người, xe cộ chạy như một dòng thác ùn ùn bất tận. Khi thả người đàn bà xuống vựa rau xong, Ngự cảm thấy như thoát nợ, người đâu mà...

8/30/2018 3:20:17 AM +00:00

Ngậm Ngãi Tìm Trầm

Hôm ấy chúng tôi vào phía rừng Kim Vân gần chân núi Trời để đo mấy khoảnh ruộng tranh mới vỡ. Ðường đi gồ ghề và hóc hiểm lắm đoạn phải lội qua suối nước lên quá lưng quần. Chúng tôi đi một dây dài cho có vẻ nhiều và mạnh. Thật ra đường cũng hẹp, không thể đi hàng hai được. Ði trước là người mang hòm máy rồi đến người xách mấy mo cơm nắm và thức ăn. Tôi đi giữa, phía sau tôi là hai người cầm ra lông và mia. Tôi chỉ cầm bản đồ để...

8/30/2018 3:20:17 AM +00:00

Ngàn Năm Tình Hẹn

Buổi sáng lúc 11 giờ 30 phút, ngày 18 tháng 12 năm 1989. Ngày hôm ấy mưa phùn lất phất, khiến cho toàn khu đại học bị bao trùm trong bụi nước không ngớt phiền toái. Tôi ở tại giảng đường trên tầng lầu văn học, vừa giảng xong một tiết của khóa “Tình yêu qua những tác phẩm văn học nổi tiếng”, cho một đám sinh viên vẫn còn chưa hết hứng thú vây quanh, tôi thăm dò ý kiến và tiếp tục cuộc thảo luận mà vừa rồi vẫn chưa có kết quả thuộc bên nào. Bọn họ...

8/30/2018 3:20:17 AM +00:00

Ngang Trái

- Chị Thu ơi, anh Đông đến rồi... Thanh vừa kéo tay Đông vào nhà vừa gọi lớn. Một giọng nói nhỏ nhẹ vọng ra từ nhà bếp: - Ừ, chờ chị rửa tay xong sẽ ra ngay... Đông hơi khựng lại, giọng nói này chàng đã từng nghe qua. Đông nhíu mày, chẳng những chỉ nghe qua mà hình như còn rất thân thiết. Tim chàng thắt lại... rồi Đông lắc đầu một mình, nhủ thầm, giữa ban ngày mà cũng nằm mơ. Thanh đẩy nhẹ Đông ngồi xuống sofa ở phòng khách, nàng nói: - Ngồi đi anh....

8/30/2018 3:20:17 AM +00:00

Ngày Học Cuối

Tôi chào thầy: Thưa thầy, em mới đến! rồi liếc cả dẫy xe đạp nghiêng ngả dựa nhau. Vẫn chưa đến, cái xe sườn ngang màu đen ấy vẫn chưa đến. Tôi lại liếc vào phòng học, trong cái phòng bé tí ban ngày cũng phải bật đèn ấy, mấy đứa con gái đang lơ láo nhìn tôi. Hôm nay là ngày cuối cùng của lớp học thêm toán. Ba ngày nữa chúng tôi sẽ thi đại học, một buổi học cuối cùng như thế này là để tổng kết lại những kỹ năng giải toán đã học trong cả...

8/30/2018 3:20:17 AM +00:00

Ngày Mai Tôi Sẽ Chết

Tôi viết bức thư này không biết anh có kịp xem không, nhưng tôi cứ viết và ao ước anh sẽ đọc được trước khi ra lấy vé tàu đi Hà Nội. Anh ơi, anh đừng đi Hà Nội nữa. Người bạn cũ của anh bây giờ đã già quá đi mất rồi. Sau mười sáu năm trời không gặp mặt nhau, chính anh, tôi e rằng anh cũng không nhận ra tôi nữa. Tôi chỉ còn là một đống giẻ rách không tên, ở một chỗ ngoại ô hẻo lánh chung quanh toàn những tiếng búa đập trên đe...

8/30/2018 3:20:17 AM +00:00

Mọt Tượng

Sư cụ cho gọi chú tiểu Bửu vào, nói: - Con tới đây làm công quả đã lâu, hạnh tu coi như đã có, nên thầy muốn nhờ con một chuyện. Tiểu Bửu cung kính xá: - Thưa thầy, con xin nghe. - Con biết, chùa mình dọn từ Mai Sơn về đây đã nhiều năm mà vẫn chưa thỉnh được tượng Quán Thế Âm theo. Nay, tình thế tương đối yên ổn trở lại, thầy muốn con tới chùa cũ thỉnh về, có được chăng? Tiểu Bửu bối rối: - Dạ, được... nhưng... - Nhưng sao? - Không biết...

8/30/2018 3:20:17 AM +00:00