Tài liệu miễn phí Truyện ngắn

Download Tài liệu học tập miễn phí Truyện ngắn

Đồng Hào Có Ma

Tôi cực lực công kích sách vệ sinh đã dạy ta ăn uống phải sạch sẽ, nếu ta muốn được khỏe mạnh, béo tốt. thuyết ấy sai. trăm lần sai! nghìn lần sai! vì tôi thấy sự thực, ở đời này, bao nhiêu những anh béo, khỏe, đều là những anh thích ăn bẩn cả. thì đấy, các ngài cứ hãy nhìn ông huyện hinh, hẳn các ngài phải chịu ngay rằng tôi không nói đùa. chà! chà! béo ơi là béo!

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đồng Hồ Nói Tiếng Người

Ðã mười hai tuổi, nhưng thằng Đăng vẫn được bố mẹ trìu mến gọi là thằng cu Tý. Của đáng tội, nếu đem so nó với những đứa cùng trang cùng lứa quả nó có phần loắt choắt hơn. Nó hiếu động và ranh mãnh như một con rận. Có lẽ vì thế mà người nó sắt lại.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đồng Thanh Tương Ứng

Xóm Tà Lốc nằm trơ vơ gần khu rừng tràm, trên khoảng đất hoang dài gần năm chục cây số ngàn, giữa chợ Rạch Giá và Hà Tiên, theo vịnh Xiêm La. Thời Pháp thuộc, dân chúng xóm ấy sống biệt lập: bắt cá, đốn củi đủ ăn ngày nào hay ngày ấy.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đồng Trinh

1. Ai thế, giọng nói thì thầm trong đêm? Đã mấy đêm rồi, giọng nói bí ẩn cứ thoảng vào tai tôi. Giọng nói là ai và tại sao lại tìm đến đây? Tôi là... Nhưng em cừ thật, chẳng sợ gì hết! Còn bé thế này, đêm tối thế này. Em đã nghe rõ giọng tôi rồi chứ?

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đừng Gọi Anh Bằng Chú

Thanh với tôi học chung cùng trường cả mười năm trời, từ hồi học mẫu giáo tới hết năm lớp 10. Mười năm học chung hồi ấy cũng là chuyện thường ở một thị xã nhỏ, chứ chẳng như bây giờ, đổi nhà, đổi sở, trường lớp liên miên, trong thế giới văn minh di động thời nay.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đừng Gặp Lại Người Xưa

Gia đình ông rất chăm đi Chùa, nhưng ngày xưa hồi quen nhau, ông cười nói Đã có Mẹ và Em đi lễ cầu nguyện cho anh rồi, anh lễ nữa sẽ thừa, Phật nào chứng cho người tham, phải không? tôi đành chịu cái tính ngang ngang, bướng bỉnh của ông.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đừng Giở Những Ngón Ấy Ra Nữa

Từ khi còn là đời báo Phong hóa cho đến bây giờ đổi sang đời báo Ngày nay, chưa ai từng thấy mấy ông trưởng giả ở hai cơ quan ngôn luận ấy sốt sắng với một việc gì, ngoài cái việc dùng môn giáo dục đánh phấn, xoa nước hoa, lựa màu quần áo để câu nhử bạn đọc phụ nữ.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đừng Khóc

Giọt lệ là một cái gì lạ lắm. Nó ứa nơi đôi mắt nhưng lại làm mềm ở trái tim. Đôi mắt thì nhòa rồi sáng lên nhưng trái tim thì nhũn đi và mù lòa, mê muội.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đừng Mơ Là Thác Đổ

Đứng trên đỉnh thác Đambri nhìn xuống vực sâu, mặc dù hai tay nắm chặt lấy lan can bằng sắt, tôi vẫn cảm thấy lạnh đôi chân.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đừng Ngại Ngùng

Hồi đó tôi học ở một trường trung học Vienne. Anh bạn giỏi nhất lớp là một học sinh mười sáu tuổi, có thiên bẩm đặc biệt về mọi phương diện.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đừng Như Anh Chị Tôi

Mới mờ sáng tôi còn chưa ra khỏi giường, đứa con lớn của anh chị đã sang đập cửa thình thình. - Chú ơi, em cháu bị sốt. Mẹ cháu nhờ chú đưa đi viện.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đợi Hoài Không Thấy Mưa Ngâu

Không biết từ lúc nào, năm lên mấy tuổi, Thảo đã biết mình là con nuôi của ba. Hồi nhỏ Thảo ốm yếu, bệnh tật liên miên. Bao nhiêu người hiếm muộn muốn xin con nuôi đều lắc đầu không nhận.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đứa Con

Chị Sen cúi mình dưới gánh nước nặng trĩu, lách cửa bước vào những bước khó nhọc và chậm chạp. Cái đòn gánh cong xuống và rên rỉ trên vai, nước trong thùng sánh tóe ra mỗi bước đi.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đứa Con Đầu Lòng

Tân nhớ lại một cách rõ ràng những giờ chàng chờ đợi trong căn phòng ở hộ sinh viên. Thì giờ lúc ấy sao hình như đi chậm thế! Tân tưởng cái buổi ấy kéo dài ra mãi không bao giờ hết.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đứa Con Của Biển

Ðứa con của biển, hay là câu chuyện của một hài nhi được sanh ra dưới nước, trong một đêm mưa gió bão bùng, giữa đại dương mênh mông nổi sóng điên cuồng. Đứa con của biển cũng là câu chuyện của nàng, một thiếu phụ Việt Nam, đã sanh con trong hoàn cảnh đắm tầu, hai tay bám chặt vào một cái phao đang bị cuồng phong và sóng bạc đầu đánh tả tơi ngoài khơi Đông Hải.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đứa Con Lai

Những câu hỏi cứ dồn dập bắn vào tai nó: “Làm sao tóc mày quăn?”, “Làm sao da mày đen?”, “Làm sao mắt mày trắng dã?”, “Việt Nam không có giống người như mày!”. Và cả những câu tục tĩu.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đứa Con Nuôi

Thế nào, cháu đã mỏi chân chưa? Cừ, chủ nhiệm chính trị nông trường dừng lại hỏi rất âu yếm đứa con gái chừng mười ba, mười bốn tuổi đi sau anh vài bước. Đứa bé hai tay xắn lấy quần, chăm chú tránh mấy vũng nước, rồi ngẩng lên, ngước đôi lòng đen rất sáng nhìn người hỏi: - Mới đi được có mấy bước bác đã sợ cháu mỏi chân...

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đứa Em Gái

Sau khi được nhận ngay một lúc một khoản tiền khá lớn về công việc vừa hoàn thành, tôi lên đường đi nước ngoài. Tôi dự định sẽ dừng lại ở Pari chừng một tuần thăm đứa em gái, sau đó sẽ đi tiếp. Lúc này chắc nó đang chờ mình ở sân bay.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đức Tin

Mùa thi năm ấy tôi trượt đại học. Gánh hàng khô lỉnh khỉnh của mẹ nghiễm nhiên trở thành cứu cánh duy nhất cho những khoảng thời gian nhàn rỗi mà đôi lúc tưởng chừng như không hề có giới hạn.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đổi Quà

Niềm tin là tin những gì không thấy và rồi niềm tin sẽ cho thấy những gì đã tin Thánh Augustinô Tôi lớn lên với một niềm tin rằng những chuyện kỳ diệu và tuyệt vời thường xảy ra trong ngày lễ Giáng Sinh, khi những nhà thông thái từ phương Đông đến, khi gia súc thì thầm với nhau trong chuồng vào lúc nửa đêm, và khi ánh sáng từ ngôi sao lạ trên bầu trời cao báo hiệu Con Thiên Chúa đã sinh xuống trần. ...

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đổi Thay

Giảng đường, giờ ra chơi - Thầy ơi!... - Tiếng con bé lảnh lót – Thầy ơi, chữ này là chữ gì hả thầy? - Đâu? Chữ nào? - Chữ này này – Con bé chỉ ngón tay búp măng có móng nhọn hoắt vào giữa trang giáo trình Hán ngữ. - À, đây là hai chữ “tự do”.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đời Khổ

1. Năm 1961, vợ chồng tôi được quân đội cấp cho một căn nhà hăm mốt mét vuông ở khu tập thể Phúc Xá, là một rẻo đất bãi phía ngoài đê sông Hồng.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đời Què

Trời nắng chang chang bỗng dưng sập mưa xuống. Nắng dữ dội và mưa xối xả. Nó lê ra cửa nhìn cái sân kín ngô nửa bắp nửa hạt mẹ phơi hồi sáng. Ngao ngán và bất lực. Nó trở vào nhà nằm khóc.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đời Tôi Không Còn Gì

Tiếng trẻ con la thất thanh làm tôi giật mình tỉnh giấc, thì ra đó là một đoạn trong cuốn phim ma chồng tôi đang xem. Những cảnh trong cuốn phim làm tôi nhớ lại tất cả những gì hãi hùng đã xảy ra trong chuyến vượt biển đó. Cho dù thời gian qua đã lâu, xong tôi không thể nguôi ngoai được.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đời Thường Giáo Sư Trần Văn Khê…

Theo lời chỉ dẫn của ông qua điện thoại, tôi lên métro tới trạm cuối Villejuif-Louis Aragon, chuyển sang xe bus đi về phía ngoại ô thêm chừng bốn năm trạm nữa, rồi đi bộ thêm một quãng thì đến một chúng cư nhỏ nơi ông ở. Đã gần tám giờ tối rồi nhưng Paris đang là mùa hè nên nắng vẫn còn chói sáng.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đò Chiều

Ðang giữa trưa, nắng chang chang, mây đen bỗng ùn ùn kéo đến. Một vệt chớp rạch ngang lưng trời kèm theo là tiếng ầm ì như bom dội. Thiên nhiên tích tụ nước bao ngày, bắt đầu xả nước một cách hào phóng xuống những cánh đồng khô hạn. Mưa.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đò Gỗ

Tháng mười, sau khi quay xong bộ phim trong đó tôi lồng tiếng một vai, tôi quyết định nghỉ lại ít ngày ở nhà bố mẹ. Người tôi gầy gò, tóc sáng, mắt xanh, vẻ ngoài của tôi nom vẻ quý tộc, mặc dù tôi xuất thân từ một gia đình nông dân bình thường nhất ở Măccarêzê.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đòi Vợ

Thường thì Toà án là nơi các cặp vợ chồng khi tình cảm không còn nồng thắm nữa tìm đến như là khâu cuối cùng trong sự tan vỡ gia đình.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đòn Độc

Tôi phải chờ đợi rất lâu bên tay lái xe hơi của mình. Chờ đợi một người đang có mặt trong ngôi nhà to lớn và sang trọng kia. Trong những căn phòng làm việc lộng lẫy đó,ông ta đang được xem như một ông chủ lớn, một con người mẫu mực, được mọi người kính nể, trọng vọng...

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00

Đòn Duyên

Lúc ấy trời vừa chạng vạng tối. Tứ đang tìm lối rẽ vào nhà Bông thì bất ngờ bị quật ngã. Không kịp kêu lên một lời. Cũng không thể dùng những miếng võ hiểm mà anh đã học được trong thời gian tại ngũ ở một đơn vị trinh sát.

8/30/2018 3:20:21 AM +00:00