Xem mẫu
- Vụ ám sát Ngô Đình Diệm và
J.F.Kennedy
- Sau đây là đoạn cuối của bài báo: “Các hồ sơ lưu sẽ được giữ tại
Văn khố Quốc gia. Một số cần xử lý trước khi công chúng có thể
nghiên cứu. Những đoạn bị bôi đen trong một số hồ sơ sẽ được đưa ra
ánh sáng vào những thời điểm khác nhau từ nay đến 2017”.
Thật là một trò nhảm nhí. Chúng ta vừa đọc một trích đoạn trong báo
cáo tổng kết của uỷ ban, và nó nói rằng “đóng góp lớn nhất của nó
{uỷ ban} có thể là cung cấp cho công chúng những hồ sơ lưu trữ…”
nhưng khi đọc hết bài báo chúng ta biết rằng công chúng không chắc
sẽ được cung cấp bất kỳ thông tin mới nào trong vòng 17 năm nữa.
Cũng lại trò đó…
Và tất cả việc nói đi nói lại của chúng ta chỉ làm lộ ra lần nữa một
điểm phản đối đã có bao lâu nay. Với tất cả những cái gọi là “bằng
chứng” mà chính phủ thực sự muốn đem lại cho dân chúng đã bầu họ
lên, và trả lời cho những câu hỏi mà đám dân chúng ấy yêu cầu họ trả
lời, thì liệu tất cả những uỷ ban, tiểu ban và ban điều nghiên có thể
điều tra trung thực các cơ quan công quyền đến mức nào? Điều này
được nói rõ hơn trong tác phẩm The Assassination of John F.Kennedy
của Duffy and Ricci đã nói ở mấy chương trước:
“Những người phê phán cả Uỷ ban Warren lẫn Tiểu ban Hạ viện về
Những vụ ám sát tự hỏi liệu có thể nào một cơ quan đại diện cho
chính phủ liên bang lại tiến hành được một cuộc điều tra vô tư về một
vụ ám sát mà những cơ quan khác của chính phủ có vẽ như có can dự
vào đó”(134) [(Duffy)].
Một chỗ hợp lý để nói ở mức thấp nhất .
- Oà, có vẻ như chúng ta hơi lạc đề một chút, phải không? Đôi khi ta
không thể không lạc đề khi ta đang xem xét tất cả những chuyện rối
rắm của cái đề tài cực kỳ rối rắm này.
Trong chương này, chủ đề là chính phủ liên bang đã lưu trữ, bảo mật,
giải mật và rồi công bố thông tin cho dân chúng như thế nào.
Chúng tôi không hề có ý phê phán tác phẩm đồ sộ của Henry Hurt khi
nói rằng câu ông ta đã viết – “Không có bằng chứng rõ ràng nào cho
thấy FBI đã liên lạc với Alderson trước khi họ nhận được dò hỏi thông
tin từ phía người Pháp” – là đã lỗi thời và không còn chính xác nữa.
Hồ sơ FBI 105-120510-2 được ghi ngày 8.4.1963 – khá lâu trước khi
JFK chết – và tuy nhiều phần của hồ sơ này đã bị xóa đen, chúng tôi
sẽ in nó lại ở đây cho bạn đọc (bản sao chụp toàn văn có thể xem ở
Phụ lục C):
Chính phủ Mỹ
Bản ghi nhớ
GỬI: GIÁM ĐỐC FBI
( QUA:ĐƠN VỊ LIÊN LẠC HẢI NGOẠI)
NGÀY: 8.4.63
TỪ: SAC, NEW YORK XXXXXXXXXX Mật báo viên
05-
- VỀ: NHÀ ALDERSON,
5803 Burlingham, Houston, Texas
IS – PHÁP
Để xin thông tin của FBI và Houston vào ngày 3.4.63
XXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXX
XXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXX X
Houston được yêu cầu xác minh nhà ALDERSON và khi thông tin này
được chuyển tới, FBI được yêu cầu cho ý kiến xem thông tin nào, nếu
có, là có thể được cung cấp cho nguồn này
2- FBI (RM)
2- Houston, (RM)
1- New York, XXXXXXXX
Mật báo viên
LHB: EG
(5)
Những phần biên tập bôi đen cho thấy rõ ràng nhân viên bảo mật
muốn giữ kín lai lịch của mật báo viên, một điều phổ biến trong vô số
hồ sơ liên bang. Thuật ngữ chính thức là “công bố một phần”. Nhưng
chúng ta không cần ưu tư về những phần biên tập vì những phần này
- không bị biên tập đã nói với chúng ta mọi điều cần biết. Hồ sơ này
chứng tỏ rõ ràng rằng – bảy tháng trước khi Kennedy chết – FBI đã
biết về Souetre và đang truy tìm tay này. Không có lý do khả dĩ nào
khác khiến FBI phải truy ra Alderson, và cũng rõ ràng chuyện FBI ban
đầu làm sao tìm biết được tay khủng bố người Pháp Souetre và
Alderson: sự kiện đã nhắc tới ở trên là, họ (FBI) có nói với Alderson
rằng họ đang điều tra một tấm thiệp Giáng sinh đã cũ bốn hoăc năm
năm mà Alderson “đã gửi cho Souetre và nó còn nằm trong hồ sơ thơ
không chuyển đi được của bưu điện”(135) [(Từ “Memorandum of
Interview by J. Gary Shaw with Dr. Lawrence M. Alderson, D.D.S.,”
6.10.1977 – 4:00 chiều)].
nguon tai.lieu . vn