Xem mẫu

  1. SẮC ĐẸP VÀ QUYỀN LỰC (Phiên bản CUNG TÂM KẾ-version VIỆT NAM) Độ đài: 30 tập-Thời lượng mỗi tập: 44 phút (bao gồm cả nhạc đầu phim và cuối phim) Yêu cầu chính: nhanh, gọn, hàm súc và có đoạn hấp dẫn cuối mỗi tập phim! TẬP 1 PHÂN CẢNH 1-LỄ TẤN PHONG HOÀNG HẬU Cung nữ cài trâm lên tóc Hoàng hậu, Hoàng hậu mặc bào phục mới rồi ngắm nhìn mình trước gương, hôm nay cô thật đẹp-không bỏ công sức tranh đấu với các đối thủ... Hoàng hậu bước từng bậc thang với váy áo thướt tha vào điện Kính Thiên- nơi đại lễ tấn phong sắp bắt đầu. Quân lính canh gác nghiêm ngặt hai bên con đường nàng đi, nàng đi tới đâu-cung nữ rải hoa đến đó... Bên trong điện Kính Thiên, từng tốp ca vũ đang múa mừng ngày vui của nàng. Hoàng hậu từng bước tiến vào và nhìn thấy chồng cô-vua Lê Tư Thành đang ngồi trầm ngâm. Tiếng một tiểu thái giám: "Hoàng hậu giá đáo!" Đám quần thần cung tay nghênh tiếp: "Hoàng hậu thiên tuế!" Nàng nhẹ nhàng bước tới bên chồng: "Thần thiếp bái kiến Hoàng thượng! Chúc bệ hạ vạn phúc kim an!"
  2. "Miễn lễ! Hoàng hậu, hãy lại đây và cùng ta chung vui với các quần thần!"- Tư Thành đáp lời. Hoàng hậu Kim Minh nở một nụ cười bí ẩn rồi bước lên bậc thềm đến gần Hoàng đế, chợt một dải lụa của một ca vũ bay phất tới bên nàng, Hoàng hậu quay sang nhìn, bất chợt đứng lặng: "Lan Tâm, là cô! Không thể nào! Ngươi không thể nào còn...." "Cô rất ngạc nhiên, cô cứ tưởng mọi việc cô làm đều sẽ thuận lợi như ý, cô nhầm rồi. Trên có trời, dưới có đất, người làm việc ác sẽ bị trừng phạt và tôi sẽ thay ông trời làm việc này!" Nàng ca vũ đáp lời! Nhà vua sững sờ, đứng dậy khỏi ngai vàng:" Nàng là Lan Tâm, nàng là ai, sao có gương mặt hệt Huệ Phi của trẫm!" Hoàng hậu lớn tiếng:"Bệ hạ, đừng nghe lời ả tiện nhân đó! Cái gì mà trên có trời dưới có đất, bổn cung không làm việc gì xấu sao phải hổ thẹn? Ả là ai mà dám ngông cuồng phá đám trong lễ tấn phong Hoàng hậu của bổn cung! Hoàng thượng, sao ngài không mau gọi thị vệ lôi ả đi!" Nói xong, Hoàng hậu quay lại thì nhận ngay một cái tát và biến chuyển sắc mặt, sững sờ thốt lên: "Thái hậu, Người không sao à! Người có biết gần cả tháng nay bổn cung rất lo cho người! Nay người không sao thật là tốt!" Thái hậu: "Con lo cho ai gia! Ai gia có lầm không nhỉ, suýt nữa ta mất mạng vì ngươi! Ngươi làm biết bao chuyện xấu mà không hề có vẻ sợ sệt! Kim Minh ơi, ta sai rồi, ta đã nhặt con về nuôi nhưng không dạy dỗ kỹ lưỡng đến nỗi như ngày hôm nay....." Kim Minh chạy vội đến tuốt thanh gươm của một thị vệ rồi phóng đến phía Lan Tâm và Thái hậu:"Bà biết bà sai ư, muộn rồi! Bà thương ả hơn tôi mà, ả mới
  3. chính là con dâu ngoan của bà. Vậy tôi sẽ cho ả chết trước bà!" Tư Thành vội chạy đến đỡ mẫu hậu về một phía rồi lao vào chặn thanh gươm của Kim Minh. Thanh gươm đâm chệch hướng, trúng vào người một cung nữ. Kim Minh tiếp tục dùng gươm kề cổ Lan Tâm uy hiếp cô:" Hoàng thượng, suốt cả thời gian qua ngài không hề yêu bổn cung mà đi yêu ả tiện nhân này! Ả có gì tốt hơn bổn cung, xét về diện mạo hay nhan sắc gì, bổn cung không hề thua kém ả! Trái tim bổn cung dành cho ngài trong khi trái tim ả dành cho một gã thị vệ! Ngài có thấy thật bất công cho bổn cung!" Nhà vua Tư Thành đáp lời: "Cho dù không yêu nàng nhưng ta vẫn đối xử phù hợp với bổn phận làm chồng! Ta tự nghĩ không hề làm gì để cô cảm thấy bất công!" Kim Minh quát lớn: "Ngài là gã bội bạc, phù hợp bổn phận làm chồng, ta khinh! Đêm tân hôn giữa ta với ngài, ngài đã gọi tên ai!" Từng ký ức hiện về trong đầu Kim Minh, nào là cảnh Tư Thành nắm tay Lan Tâm lúc nhỏ mà không nắm tay cô, lúc cô khóc đêm tân hôn khi nghe Tư Thành gọi tên Lan Tâm, khi Tư Thành tát cô vì cô cãi vã với anh về việc anh cưới Lan Tâm khi Trịnh Nghị chết! Kim Minh kề gươm lôi Lan Tâm đi về phía cung Trường Lạc-tẩm cung Hoàng hậu, Tư Thành và thị vệ cùng các đại quan vội đuổi theo. Ngô Thái hậu cũng vội vã bước theo nhưng vấp phải một bậc thềm, bà nhìn thấy một gốc cây um tùm tựa gốc cây năm xưa bà đã nhặt về Kim Minh thì hai dòng nước mắt lăn trên má, hồi tưởng chuyện xưa.... PHÂN CẢNH 2-HẬU CUNG 18 NĂM TRƯỚC Bối cảnh 1: Nghinh Xuân cung của các đáp ứng-những kẻ chờ hầu vua:
  4. Ngô Thị Ngọc Dao (Ngô Thái hậu thời trẻ): Ngọc Xuân, mẹ sai em đưa cái này cho chị, đây là một ít tiền bạc chị đưa cho đám thái giám để chúng thu xếp cho chị gặp bệ hạ! Ngô Thị Ngọc Xuân (chị Ngọc Dao): Em khờ quá, tuổi xuân chị đã quá lố lỡ thì, vào cung hầu hạ vua mà chẳng mấy khi được gặp bệ hạ, tuổi tác thì không thể so được với người ta, cho dù có tiền thu xếp thì cũng biết lấy gì mà tranh giành? Ngô Thị Ngọc Dao: Chị không nên nói như vậy, biết đâu còn cơ hội, chị cầm lấy đi! Ngô Thị Ngọc Xuân mỉm cười nhẹ rồi đưa túi bạc cho em: Em cầm lấy về mà lo cho mẹ, nếu thêm một thời gian nữa chị không được nhà vua quan tâm thì theo lệ đúng cuối năm nay, chị sẽ được xuất cung! Em về đi, qua cửa Phi Long mà về, nhanh lên tối rồi, mẹ già yếu mà một thân một mình có gì thì sao? Ngô Thị Ngọc Dao tươi cười: Vậy em về, chị bảo trọng! Em và chị sẽ chờ cái hẹn cuối năm, chị em ta sẽ trùng phùng! Ngọc Dao rời khỏi cung Nghinh Xuân, đi vội về phía cửa Phi Long. Trên đường rời cung, cô nhìn thấy hai con bướm quấn quýt thì mỉm cười nhẹ, chợt nhìn thấy một con thỏ bị một mũi tên bắn trúng, Ngọc Dao chạy lại xuýt xoa:" Thật tội nghiệp ngươi, gã nào độc ác thế! Yên cho ta rút tên ra giúp ngươi!" Tiếng một gã thái giám ẻo lả: "To gan, ngươi dám mắng bệ hạ ác ôn! Đó là trọng tội, người đâu..........". Nhà vua tiếp lời: "Ấy, cô ấy đâu cố ý cũng đâu phải chuyện gì to tát. Cho trẫm hỏi, ngươi là ai và tại sao lại xuất hiện trong hậu cung của trẫm?"
  5. Ngọc Dao: Tiện thiếp là Ngọc Dao, em của Đáp ứng Ngô Thị Ngọc Xuân ở cung Nghinh Xuân, đã thông báo với các thị vệ canh gác để vào thăm chị, hiện phải rời cung về chăm sóc mẹ!" Gã thái giám họ Trần tiếp lời:"Bệ hạ, là em của ả không may đó, tốt nhất ngài nên tránh xa thì hơn" Ngọc Dao: Cái gì mà không may, chị ta.... Trần công công:"Một lần bệ hạ gặp gỡ chị ngươi thì ngay đêm đó Dương Chiêu nghi mà Hoàng thượng từng yêu dấu bị đau tim khiến bệ hạ lo lắng suốt đêm rồi long thể lâm bệnh luôn" Nhà vua:"Ngọc Xuân không may thôi, Ngọc Dao đâu có gì, vả lại ả Dương Chiêu nghi đó giờ bị phế rồi mà! Mà Ngọc Dao này, trẫm có nhã ý muốn nàng ở lại nơi đây cùng trẫm du ngoạn Ngự Hoa viên!" Ngọc Dao:"Tạ thánh ân bệ hạ, tiện thiếp còn phải lo cho mẹ!" Trần công công:" Mẹ cô cứ để cho ta, bệ hạ có nhã ý là diễm phúc cho nhà ngươi rồi" Nhà vua giả vờ lấy con thỏ trên tay Ngọc Dao nhưng sự thực là nắm lấy tay cô, nhìn Ngọc Dao cười! Bối cảnh 2: Ngự Hoa viên và điện Diên An Nhà vua dắt tay Ngọc Dao đi dạo ngắm các thắng cảnh, cùng dạo qua các lầu gác như gác Nguyệt Bảo và đình Ngoạn Y có từ thời Lý. Ngọc Dao tỏ vẻ e thẹn, nhà vua trẻ càng mê mẩn nhan sắc của nàng. Bỗng một cung tần bước tới... "Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng, cả ngày hôm nay bệ hạ chưa ghé cung Thúy Hoa của thần thiếp để thăm Bang Cơ!"Vị phi tần nói, nét mặt không hài lòng:"Không lẽ bệ hạ gặp mỹ nhân mới rồi quên mẹ con thần thiếp và hoàng nhi rồi"
  6. Nhà vua:"Thục phi, trẫm xin lỗi, trẫm sẽ đền bù cho nàng và hoàng nhi vào tối nay! À, trẫm giới thiệu với Thục phi một muội muội mới, nàng phải thu xếp cho Ngọc Dao, trẫm định sắc phong Ngọc Dao làm Tiệp dư" Ngọc Dao:"Bệ hạ, tiện thiếp không dám, xin bệ hạ rút lại lời đề nghị..." Nguyễn Thục phi quát to:"To gan, bệ hạ là vua nói rồi làm sao rút lại được, bệ hạ nói cô là Tiệp dư thì cô là Tiệp dư, vinh hoa phú quý được hưởng tới suốt đời, có gì mà không dám!" Nhà vua:"Thôi nào Thục phi, nàng ấy mới vào cung để thăm chị thì được phong làm Tiệp dư, tình huống khó xử thế này Thục phi nên thông cảm" Nguyễn Thục phi nhẹ nhàng nở một nụ cười hiền từ rồi bước đến cầm tay Ngọc Dao:"Muội muội à, tỉ xin lỗi vì đã làm muội sợ! Sau này, chúng ta sẽ là tỉ muội cùng thờ chung một phu quân là bệ hạ, tỉ tỉ sẽ chăm sóc cho muội thật tốt, có được không?" Ngọc Dao không biết phải làm sao:"Vâng, muội sẽ theo gương tỉ" Ba ngày sau, Ngọc Dao đến điện Diên An nghe tuyên chỉ. Ngay khi nhà vua bước vào điện, Trần công công theo sau tuyên chỉ:"Ngô Thị Ngọc Dao, tài mạo vẹn toàn, đức hạnh đầy đủ! Nay trẫm quyết định tấn phong Ngọc Dao làm Tiệp dư, ở cung Khánh Phương, làm tốt nhiệm vụ thờ phụng phu quân là trẫm, KHâm thử!" Nhà vua bước tới đỡ Ngọc Dao về cung Khánh Phương và ở lại đó suốt đêm. Cũng trong đêm đó, tại cung Thúy Hoa, Nguyễn Thục phi ngồi trầm ngâm bên nôi đứa con Bang Cơ, nhìn lên vầng trăng khuyết, hai con mắt như đang rực lửa.... Bối cảnh 3: Cung Khánh Phương-cung của Ngô Tiệp dư:
  7. "Thấm thoát, đã 4 tháng trôi qua, Ngọc Dao hưởng ân sủng Hoàng thượng, tưởng chừng như cuộc sống hạnh phúc, cô xin cho chị xuất cung về quê thăm mẹ. Mọi chuyện tốt đẹp, nào ngờ..." Váy áo thướt tha, Nguyễn Thục phi bước vào cung Khánh Phương trên tay ẵm theo con trai Bang Cơ đến thăm NGô Tiệp dư. Ngọc Dao: "Muội muội xin chào tỉ tỉ, chúc tỉ tỉ cát tường"....Nguyễn Thục phi tiếp lời:"Ấy ấy, muội muội đừng đa lễ, bổn cung nghe bệ hạ bảo muội muội cấn long thai, bổn cung có mang chút quà mọn đến mừng và ẵm Bang Cơ đến cho muội muội gặp để sau này có gì, hai anh em các con chúng ta thêm thân thiết!" Ngọc Dao:"Thần thiếp tạ ơn tỉ tỉ, các món quà thật xa xỉ, thần thiếp không dám nhận!" Thục phi:"Không sao đâu, chỉ là ít quà mọn...Ái cha cha, cung Khánh Phương của muội muội trang hoàng rất đẹp, thật xứng với vẻ diễm lệ của muội muội. Ngọc Dao, Ngọc Dao, thường những người mang tên này đều bẩm sinh là mỹ nhân cả như Quắc quốc phu nhân Dương Ngọc Dao đời nhà Đường chẳng hạn! Xinh đẹp, cũng là tỉ muội tốt của Dương Quý phi nhưng cuối cùng không biết thân biết phận, giành Đường Minh Hoàng với tỉ muội mình rốt cuộc cũng chết thê thảm, muội muội nên nhớ điển tích này!" Một người phụ nữ bước vào, nói to:"Dương Ngọc Dao chết, Dương Quý phi cũng treo cổ đấy thôi! Thần tham kiến Thục phi nương nương" Thục phi quay sang:"Ra là phu nhân Nguyễn Trãi-Nguyễn Thị Lộ! Không biết Nguyễn phu nhân đến cung Khánh Phương để làm gì?"
  8. Nguyễn Thị Lộ:"Hoàng thượng nhờ tiện phụ đến đây phụ trách trang hoàng cho cung Khánh Phương cho thật đẹp và tao nhã, đang xem xét trang trí thế nào thì nương nương giá đáo, không biết có thất lễ không ạ?" Ngọc Dao tươi cười:"Hai vợ chồng Nguyễn Trãi đại nhân rất được bệ hạ trọng dụng, làm sao mà thất lễ! Nếu không còn việc gì, Nguyễn phu nhân có thể lui về rồi! Ta rất cảm ơn người!" Nguyễn Thị Lộ cúi chào rồi rời đi. Nguyễn Thục phi vẫn còn đứng lặng tức giận vì câu nói của Nguyễn Thị Lộ rồi sau đó giả vờ tươi cười, bà ta nghĩ thầm:"Không nên bực tức làm gì, sau khi thiết triều thì Hoàng thượng thường đến đây, không mau hỏng việc!" Nguyễn Thục phi giả vờ tươi cười bảo Ngô Tiệp dư:"Muội muội đã quen chăm sóc con trẻ chưa nhỉ, hay ta để Bang Cơ cho muội muội chăm sóc một lát, ta cũng muốn vào tham quan cung Khánh Phương của muội để thưởng thức tài nghệ Nguyễn phu nhân, vậy là một công đôi việc!" Ngọc Dao:"Vâng hay để em coi sóc Thái tử một lát, tỉ có thể yên tâm" Nguyễn Thục phi vội vã bước vào hành lang dẫn sang các phòng khác nhưng kỳ thực là nấp lại phía sau điện mà Ngô Tiệp dư đang đứng, chờ mọi chuyện xảy ra... Ngay lúc đó, nhà vua Lê Thái tông thiết triều xong liền đến cung Khánh Phương. Ngọc Dao:"Bệ hạ vạn phúc!"rồi thi lễ chào vua."Ấy nàng đang mang thai rồng của trẫm không nên nặng nhọc, nàng đang ẵm Bang Cơ đấy à...."rồi nhà vua chợt nhận ra Thái tử đỏ ửng, nóng ran"Bang Cơ sao thế này" Ngọc Dao:"Nó làm sao ạ?"Nhà vua giành lấy ẵm Thái tử, Thục phi chờ được cơ hội, nhoẻn miệng cười rồi chạy đến"Tham kiến bệ hạ"
  9. Nhà vua:"Thục phi, nàng xem người Bang Cơ sao nóng ran thế này?" Thục phi(quát to):"Muội muội, muội đã làm gì con trai tỉ tỉ! Nó có mệnh hệ gì ta sẽ không tha cho muội. Bệ hạ, hay ta đem hoàng nhi về cung Thúy Hoa bảo thái y chẩn trị" Ngọc Dao níu áo nhà vua:"Bệ hạ, thần thiếp chỉ ẵm chứ không hề làm gì Thái tử. Người hãy tin thần thiếp" Nhà vua hất ra:"Chuyện này ta sẽ truy cứu với nàng sau!" rồi bỏ đi. Ngọc Dao ngồi lặng lẽ nhìn thẫn thờ ra ngoài cửa cung theo bóng hình nhà vua.............. HẾT TẬP 1
nguon tai.lieu . vn