Xem mẫu

  1. Kỷ yếu điện tử Hội thảo Quốc gia Nghiên cứu liên ngành về Ngôn ngữ và Giảng dạy ngôn ngữ lần thứ VI NÂNG CAO KIẾN THỨC VĂN HÓA CHO SINH VIÊN TIẾNG TRUNG QUỐC THÔNG QUA VIỆC SO SÁNH PHONG TỤC KIÊNG KỲ TRONG NGÀY TẾT CỦA NGƢỜI TRUNG QUỐC VÀ NGƢỜI VIỆT NAM Phạm Thế Châu Trƣờng Đại học Ngoại ngữ-Tin học TP.Hồ Chí Minh Tóm tắt Học tập một ngoại ngữ phải đi đôi với việc tìm hiểu về văn hóa của quốc gia đó. Đối với ngƣời Việt Nam học tiếng Trung Quốc, việc tìm hiểu những nét văn hóa truyền thống của ngƣời Trung Quốc là điều hết sức cần thiết. Một trong những nét văn hóa mà ngƣời Việt Nam học tiếng Trung Quốc cần phải nghiên cứu đó là phong tục ngày Tết. Trong đó, những phong tục kiêng kỵ trong ngày Tếtcủa ngƣời Trung Quốc là điều chúng ta không thể bỏ qua. Trong bài viết này, tác giả tiến hành so sánh một số phong tục kiêng kỵ trong ngày Tếtcủa ngƣời Trung Quốc và ngƣời Việt Nam nhằm nâng cao nhận thức về văn hóa Trung Quốc cho sinh viên Việt Nam học tiếng Hán. Từ khóa kiêng kỵ, ngày Tết, phong tục tập quán 1. Mở đầu 1.1. Lịch sử nghiên cứu vấn đề Nghiên cứu về phong tục kiêng kỵ trong ngày Tết của Trung Quốc và Việt Nam có nhiều tác giả đã nghiên cứu, cụ thể tác giả Vi Lê Minh và Đình Thị Thu dịch (2011) trong ―Lễ Tết Trung Quốc‖, tác giả Kiến Văn & Phạm Nhƣ Lan (2011) trong ―Hội lễ Tết cổ truyền dân gian‖, tác giả Toan Ánh (2012) trong ―Tìm hiểu phong tục Việt Nam qua Lễ - Tết - Hội hè‖, tác giả Huỳnh Ngọc Trảng (2019) trong ―Khảo luận về Tết‖, tác giả Diệu Tuệ (2020) trong ―Tìm hiểu phong tục ngày Tết cổ truyền và cách nghênh đón điềm may theo quan niệm của ngƣời xƣa‖. Tuy nhiên, các tác giả chỉ đề cập phong tục ngày Tết ở mỗi nƣớc mà chƣa có sự so sánh giữa Tết Trung Quốc và Tết Việt Nam. Để giúp cho ngƣời đọc có cái nhìn rõ hơn về sự khác biệt về phong tục kiêng kỵ trong ngày Tết giữa ngƣời Trung Quốc và Việt Nam, tác giả tiến hành tổng hợp những phong tục kiêng kỵ của ngƣời Trung Quốc trong ngày Tết đồng thời giải thích, phân tích và so sánh với phong tục kiêng kỵ trong ngày Tết của ngƣời Việt Nam. Điều này giúp cho ngƣời học tiếng Trung Quốc hiểu rõ hơn những tƣơng đồng và khác biệt phong tục kiêng kỵ trong ngày Tết của ngƣời Trung Quốc và ngƣời Việt Nam. 1.2. Vấn đề nghiên cứu Ngôn ngữ và văn hóa có liên quan mật thiết với nhau. Ngôn ngữ thể hiện văn hóa và văn hóa có tác động trở lại đối với ngôn ngữ. Để có thể am hiểu nền văn hóa của một nƣớc, chúng ta cần công cụ trợ lực đó là ngôn ngữ. Nhờ hiểu hơn văn hóa của một nƣớc, chúng ta sẽ làm phong phú hóa vốn ngôn ngữ của chúng ta. Dƣới góc độ của những ngƣời học ngoại ngữ, chúng ta không thể tách rời giữa việc học tập ngôn ngữ và nghiên cứu văn hóa của một nƣớc, 590
  2. Kỷ yếu điện tử Hội thảo Quốc gia Nghiên cứu liên ngành về Ngôn ngữ và Giảng dạy ngôn ngữ lần thứ VI trái lại phải đồng thời tiếp cận cả ngôn ngữ và văn hóa. Chỉ có nhƣ thế, ngƣời học ngoại ngữ mới có cái nhìn thấu đáo về ngoại ngữ mà mình đang theo học. Khi nhắc đến văn hóa của một nƣớc, chúng ta cần nhắc đến phong tục tập quán của nƣớc đó. Với lịch sử phát triển hằng ngàn năm văn hiến, Trung Quốc đã mang trong mình nền văn hóa đặc sắc với những lễ hội và phong tục tập quán, trong đó tiêu biểu nhất là phong tục ngày Tết. Tìm hiểu những phong tục kiêng kỵ trong ngày Tết sẽ cho chúng ta cái nhìn thú vị về tƣ duy, triết lý của ngƣời Trung Quốc, chẳng những trong quá khứ mà còn trong hiện tại. Điều này sẽ có lợi cho việc giao tiếp cũng nhƣ làm ăn kinh tế với ngƣời Trung Quốc trong thế giới đƣơng đại. 1.3. Mục đích nghiên cứu Trong ngày Tết, ngƣời Trung Quốc dành nhiều thời gian cho gia đình, ngƣời thân và cùng vui vẻ bên nhau ăn Tết. Tuy nhiên, để cho cái Tết đƣợc trọn vẹn, trong tâm thức của nhiều ngƣời Trung Quốc, họ cần phải kiêng kỵ làm một số điều họ cho là không đƣợc may mắn trong những ngày đầu năm. Nghiên cứu những điều ngƣời Trung Quốc kiêng kỵ không làm để từ đó giúp cho ngƣời đọc hiểu hơn về văn hóa truyền thống của Trung Quốc, từ đó vận dụng tốt và đạt đƣợc hiệu quả cao trong quá trình giao tiếp với ngƣời Trung Quốc. 1.4. Nội dung nghiên cứu chính Phong tục kiêng kỵ chia làm hai loại đó là hành vi cấm kỵ và ngôn ngữ cấm kỵ. Trong bài viết này, tác giả tập trung đề cập một số phong tục kiêng kỵ trong ngày Tết của ngƣời Trung Quốc nhƣ: không cắt tóc hoặc gội đầu, không để thùng gạo trống rỗng, không mua sách, không quét nhà ngày đầu năm mới, không ngủ trƣa ngày Tết. 2. Cơ sở lý luận 2.1. Khái niệm phong tục và tập quán Phong tục là những thói quen, nề nếp lâu đời đã đƣợc lan truyền phổ biến rộng rãi trên phạm vi toàn xã hội hay trong một cộng đồng xã hội, nhóm xã hội nhất định. Tập quán là những quy ƣớc, quy tắc giao tiếp ứng xử giữa các cá nhân với nhau, cá nhân với cộng đồng xã hội, hoặc giữa cộng đồng xã hội với nhau trong cuộc sống, sinh hoạt cộng đồng, sinh hoạt xã hội, đƣợc lập đi lập lại nhiều lần rồi trở thành thói quen, nề nếp của cộng đồng (Nguyễn Thị Trà Giang, 2019). Có thể coi những phong tục tập quán này là nét đặc trƣng của mỗi dân tộc trên thế giới và cần đƣợc duy trì bảo tồn. Tuy rằng lối sống hiện đại đã và đang xóa nhòa ranh giới giữa mỗi đất nƣớc với nhau thế nhƣng cho đến ngày nay, đa phần các dân tộc vẫn giữ đƣợc phong tục tập quán, bản sắc của dân tộc mình 2.2. Khái niệm văn hóa Theo Bate (1990) cho rằng: ―Văn hóa là một thể phức hợp bao gồm niềm tin, giá trị, phong tục, hành vi và đồ tạo tác đƣợc truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác thông qua việc học tập‖. Tóm lại, văn hóa là sản phẩm của loài ngƣời, đƣợc tạo ra và phát triển trong quan hệ qua lại giữa con ngƣời và xã hội. Văn hóa là trình độ phát triển của con ngƣời và của xã hội 591
  3. Kỷ yếu điện tử Hội thảo Quốc gia Nghiên cứu liên ngành về Ngôn ngữ và Giảng dạy ngôn ngữ lần thứ VI đƣợc biểu hiện trong các kiểu và hình thức tổ chức đời sống và hành động của con ngƣời cũng nhƣ trong giá trị vật chất và tinh thần mà do con ngƣời tạo ra. 2.3. Khái niệm phong tục cấm kỳ Phong tục cấm kỵ bao gồm hai khía cạnh đó là ngôn ngữ cấm kỵ và hành vi cấm kỵ. Ngôn ngữ mà trong quá trình giao tiếp ngƣời ta không muốn nói vì lý do đƣợc coi là nguy hiểm, linh thiêng, hoặc tế nhị. Hiện tƣợng này đƣợc gọi là ngôn ngữ cấm kỵ (Nguyễn Đức Dân, 2005). Hành vi cấm kỵ là những điều bị cấm hoàn toàn hoặc bị ngăn cấm mạnh mẽ dựa trên những nhận thức văn hóa cho rằng điều đó là ghê tởm, nguy hiểm hoặc có thể là quá thiêng liêng để ngƣời bình thƣờng có thể làm. Các điều cấm kỵ có tính chất tƣơng đối. Điều này có nghĩa là có những điều đƣợc coi là không thể chấp nhận trong nền văn hóa hay tôn giáo này lại có thể hoàn toàn chấp nhận đƣợc ở nền văn hóa hay tôn giáo khác. Dù điều cấm kỵ đó có đúng hay sai trên phƣơng diện khoa học, nó thƣờng đƣợc tạo ra để bảo vệ các cá nhân hay tổ chức. 2.4. Quan hệ giữ phong tục và văn hóa Phong tục và văn hóa là hai vấn đề có liên quan với nhau. Văn hóa chứa đựng phong tục, còn phong tục là nền tảng sản sinh và phát triển văn hóa. Có thể nói phong tục là một bộ phận quan trọng cấu thành văn hóa. Tuy nhiên, phong tục và văn hóa vẫn có sự khác biệt rõ ràng. Văn hóa là khái niệm mang nội hàm rộng với rất nhiều cách hiểu khác nhau, liên quan đến mọi mặt đời sống vật chất và tinh thần của con ngƣời. Nhƣ vậy, văn hóa bao gồm cả hai khía cạnh là khía cạnh phi vật chất của xã hội nhƣ ngôn ngữ, tƣ tƣởng, giá trị và khía cạnh vật chất nhƣ nhà cửa, quần áo, các phƣơng tiện. Cả hai khía cạnh cần thiết để làm ra sản phẩm và đó là một phần của văn hóa. Trong khi đó, phong tục chỉ là những thói quen, lễ tiết, thời trang đƣợc hình thành và lƣu truyền trong thời gian khá dài tại một địa phƣơng, đối với một dân tộc hoặc trong phạm vi một quốc gia. Nhƣ vậy, phong tục mang nội hàm hẹp hơn rất nhiều so với nội hàm văn hóa. 3. Những phong tục kiêng kỳ trong ngày Tết của ngƣời Trung Quốc 3.1. Không cắt tóc hoặc gội đầu Ngày đầu năm mới, ngƣời Trung Quốc có phong tục không cắt tóc (剪发) và gội đầu ( 洗发). Trong hai hành động trên đều có chứa từ ―发‖ (tóc), còn có nghĩa là ―phát tài‖ (发财 ). Theo quan niệm Tết của ngƣời Trung Quốc, bạn không đƣợc cắt tóc (剪发), gội đầu (洗发) bởi điều này chính bạn sẽ là ngƣời tự ―rửa trôi‖ và ―cắt đi‖ tài lộc của bản thân mình. Do hiện tƣợng đồng âm nên ngƣời Trung Quốc kiêng kỵ cắt tóc hoặc gội đầu. Trong tiếng Việt không có hiện tƣợng đồng âm này nên đại bộ phận ngƣời Việt Nam thƣờng không kỵ cắt tóc và gội đầu trong những ngày đầu năm. Tuy nhiên, trong thực tế, trong ngày Tết ngƣời Việt Nam thƣờng không cắt tóc. Điều này đến từ chuyện trƣớc Tết, nam giới thƣờng đi hớt tóc, cạo râu sạch sẽ để ăn Tết. Nam giới không muốn tóc dài, bù xù trong năm mới. Nữ 592
  4. Kỷ yếu điện tử Hội thảo Quốc gia Nghiên cứu liên ngành về Ngôn ngữ và Giảng dạy ngôn ngữ lần thứ VI giới có thể đi uốn tóc hoặc cắt tóc, nói chung là làm tóc cho đẹp để ăn Tết. Vì đã cắt tóc vào những ngày trƣớc năm mới, nên trong dịp Tết ngƣời Việt Nam thƣờng không mở tiệm cắt tóc. Do vậy, ngƣời Việt Nam thƣờng không đi hớt tóc hoặc cắt tóc vào ngày đầu năm, cho dẫu có muốn thì cũng chẳng có tiệm nào làm. Đối với việc gội đầu, ngƣời Việt Nam hầu nhƣ lại không kiêng kỵ. Tắm rửa gội đầu là hoạt động vệ sinh thƣờng nhật đối với ngƣời Việt Nam kể cả trong ngày Tết mà không có kiêng kỵ gì. Nếu có kiêng kỵ gội đầu thì có lẽ đối với một số ít gia đình ảnh hƣởng bởi văn hóa Trung Quốc hoặc ngƣời Hoa sống tại Việt Nam chứ không phải là phong tục kiêng kỵ phổ biến đối với ngƣời Việt Nam. 3.2. Không để thùng gạo trống rỗng Chúng ta đều biết ngƣời Châu Á nói chung và ngƣời Trung Quốc nói riêng thƣờng ăn cơm. Trong quá khứ, để đảm bảo có cơm ăn đầy đủ hằng ngày cho mọi thành viên trong gia đình không phải là một điều đơn giản. Ngƣời Trung Quốc nói chung rất coi trọng việc có cơm ăn áo mặc. Và việc có đủ lƣơng thực để đảm bảo cái ăn là điều mà không riêng gì ngƣời Trung Quốc mong đợi. Những ngày đầu năm mới, ngƣời Trung Quốc rất kiêng kỵ để thùng gạo trong nhà trống rỗng. Ngƣời ta sợ điều này sẽ là điềm báo họ sẽ không đủ lƣơng thực cho các bữa ăn, hoặc sẽ là điềm báo không hay về nạn đói kém diễn ra trong suốt năm. Tết mọi thứ phải đƣợc đong đầy từ vật chất đến tinh thần. Nhƣ vậy, suốt năm mới sung túc đủ đầy. Do vậy, mặt hàng thiết yếu đến đời sống con ngƣời không thể thiếu, thùng gạo không thể cạn hoặc trống không. Thay vì kiêng kỵ tục lệ không để thùng gạo trống rỗng, trƣớc đây ngƣời Việt Nam lại kiêng kỵ việc để cối xay gạo trống rỗng. Việt Nam trong quá khứ cũng là một nƣớc nông nghiệp. Do khoa học kỹ thuật chƣa phát triển, ngƣời Việt Nam trƣớc đây thƣờng dùng cối để giã hoặc xay thóc để có gạo nấu cơm hoặc làm các loại bánh để ăn. Việc để chiếc cối xay gạo trống rỗng sẽ mang ý nghĩa mùa màng thất thu, đói kém đến độ chiếc cối xay gạo cũng chẳng có gạo để xay. Do vậy, ngƣời Việt Nam thƣờng sẽ bỏ một ít thóc trong cối xay nhƣ là cách để minh chứng rằng chiếc cối xay gạo lúc nào cũng có sẵn thóc để xay thành gạo ăn. Điều này cũng mang hàm ý mong ƣớc năm mới, mọi ngƣời đƣợc trúng mùa, cối xay không bao giờ hết thóc gạo, từ đó gia đình đƣợc ấm no hạnh phúc. Ngƣời Việt Nam chẳng những kiêng kỵ để cối xay gạo trống không mà còn kiêng kỵ để chum hay bễ cạn nƣớc. Trƣớc khi bƣớc sang năm mới, ngƣời miền Nam sẽ đổ nƣớc đầy vào bể, chum, vại,… Ngƣời ta tin rằng trong năm mới, của cải sẽ nhiều nhƣ nƣớc. Đây là tín ngƣỡng có từ lâu đời ở Nam Bộ, nhất là ở các vùng nông thôn. Có thể nói phong tục này đang dần ngày càng bị mai một. Điều này đến từ thực tế ngƣời Việt Nam, ngay cả ở vùng nông thôn, không còn sử dụng cối để giã hay xay gạo nữa. Nếu có thì cũng rất ít. Ngày nay, ngƣời Việt Nam dùng máy móc để ―chà‖ từ thóc ra gạo vừa nhanh vừa tiện lợi. Chiếc cối giã gạo không còn tồn tại trong tâm thức lẫn trong thực tế của mỗi gia đình. Do vậy, hiện tƣợng kiêng kỵ cối giã gạo để không đã không còn là một phong tục kiêng kỵ phổ biến của ngƣời Việt Nam. 593
  5. Kỷ yếu điện tử Hội thảo Quốc gia Nghiên cứu liên ngành về Ngôn ngữ và Giảng dạy ngôn ngữ lần thứ VI Tập tục kiêng kỵ để lu nƣớc cạn cũng dần mai một theo thời gian vì ngày nay ở vùng thành thị ngƣời ta chủ yếu sử dụng hệ thống nƣớc máy nên không còn chuyện dùng lu hay chum vại để đựng nƣớc. Phong tục này nếu có chủ yếu tồn tại ở những vùng nông thôn. 3.3. Không mua sách Theo quan niệm Tết ngƣời Trung Quốc không đi mua sách, việc này đƣợc xem là không nên vì nó biểu thị không may mắn. Trong tiếng Trung Quốc, sách ―书‖ đƣợc phát âm khá giống với từ ―输‖ (thua). Nhƣ vậy, ―sách‖ mang hàm ý không may mắn. Tết đi mua sách nghĩa là rƣớc điều không may mắn về nhà. Do vậy, trong những ngày đầu năm mới, ngƣời Trung Quốc cũng không dám tặng sách cho ngƣời khác, bởi vì nếu làm vậy thì bạn đã đem đến cho ngƣời đƣợc tặng những điều không may mắn. Trong tiếng Việt không có hiện tƣợng đồng âm nhƣ trong tiếng Trung Quốc nên ngƣời Việt Nam không kiêng mua sách hay tặng sách trong những ngày đầu năm. Tuy nhiên, ngƣời Việt Nam cũng có phong tục mang hàm ý khá giống với ngƣời Trung Quốc. Đó là trong những ngày đầu năm, ngƣời Việt Nam kiêng kỵ mua than đốt, vì than gắn liền với sự ―than thở‖ mang hàm ý kém vui. Do vậy, ngƣời Việt Nam thƣờng tránh mua than trong những ngày đầu năm. Ngƣời Việt Nam cũng kiêng kỵ mua thuốc trong ngày đầu năm. Nếu có bệnh, ngƣời ta thƣờng mua thuốc trữ sẵn trong nhà. Đầu năm nếu đi mua thuốc, ngƣời Việt Nam sợ điều đó sẽ dẫn đến cả năm bản thân bị bệnh tật triền miên, sức khỏe giảm sút, tiền mất tật mang. Ngày đầu năm, ngƣời Việt Nam cũng kiêng mua những mặt hàng mang hàm ý xui xẻo nhƣ: dao, thớt, chày, cối… Sở dĩ ngƣời Việt Nam không muốn mua dao, vì dao thƣờng đƣợc dùng để cắt, hay chặt. Nhƣ vậy, đầu năm mua dao là là vật sắc giống hung khí dễ làm cho ngƣời ta liên tƣởng đến những điều xui xẻo. Mặt khác, dao thƣờng sắc bén dễ làm cho ngƣời ta bị đứt tay chảy máu. Do vậy, ngƣời Việt rất kiêng cử mua dao. Ngƣời Việt Nam cũng không mua thớt vì thớt là vật nằm để dao ―chặt chém‖. Rõ ràng thân phận của thớt là chịu đựng nên ngƣời Việt sợ mua thớt trong những ngày đầu năm mới sẽ khiến bản thân mình phải đau khổ, chịu đựng suốt cả năm. Ngƣời Việt Nam cũng không mùa chày và cối. Trong ngôn ngữ dân gian Việt Nam, để miêu tả một ngƣời thƣờng hay cãi ngang, ngƣời Việt Nam cho rằng anh ta là ngƣời ―cãi chày cãi cối‖. Nhƣ vậy, chày và cối rõ ràng mang hàm ý tiêu cực, không hay. Mặt khác, chày là dụng cụ dùng để giã gạo hay bột, còn cối dùng để xay thóc lúa. Chày phải giã nhiều lần mới có thể biến thóc thành gạo, cối dùng để xay lúa thóc cũng là công cụ làm thủ công. Những công việc chày hoặc xay đều cần nhiều sức và vất vả. Do vậy, ngày đầu năm mới, ngƣời Việt Nam không muốn rƣớc những dụng cụ khiến bản thân mình nhọc nhằn vất vả. Họ không muốn liên tƣởng đến một cuộc sống cơ cực, mà thay vào đó an nhàn hƣởng không khí Tết trong những ngày đầu năm. 3.4. Không quét nhà trong ngày Tết Trƣớc giao thừa, mỗi nhà đều dọn dẹp và trang hoàng nhà cửa để dọn sạch những vật cũ kỹ, không may của năm cũ để chào đón điều tốt đẹp. Tuy nhiên, trong ngày đầu năm mới, 594
  6. Kỷ yếu điện tử Hội thảo Quốc gia Nghiên cứu liên ngành về Ngôn ngữ và Giảng dạy ngôn ngữ lần thứ VI ngƣời Trung Quốc thƣờng có phong tục kiêng kỵ quét nhà, vì họ quan niệm rằng điều này đồng nghĩa với việc bạn muốn ―xua đuổi‖ may mắn và tài lộc năm mới. Họ khẳng định hành động này rất có thể bạn đang muốn quét hoặc dọn sạch tài lộc đi mất. Nếu nhà quá bề bộn, ngƣời Trung Quốc có thể để đến ngày mùng hai dọn dẹp. Phong tục này có nguồn gốc từ một sự tích rất lâu đời của ngƣời Trung Quốc. Tục kiêng này bắt nguồn từ một tích của Trung Quốc kể rằng một ngƣời lái buôn tên Âu Minh, đi qua hồ Thanh Thảo đƣợc thủy thần cho một ngƣời hầu tên là Nhƣ Nguyệt, đem về nhà đƣợc vài năm thì lái buôn ăn nên làm ra, giàu có. Kể từ khi có nàng hầu trong nhà, ngƣời lái buôn bỗng trở nên thật giàu có, mãi cho đến ngày mùng một Tết, ngƣời hầu làm việc không vừa ý khiến Âu Minh chửi mắng, đánh cô ta. Cô ngƣời hầu Nhƣ Nguyệt hoảng sợ chui vào đống rác ở góc nhà. Vợ Âu Minh quét nhà, vô tình hốt cả đống rác đó đổ đi. Từ đó, gia đình Âu Minh trở nên khánh kiệt. Ngƣời ta cho rằng Nhƣ Nguyệt chính là Thần Tài và lập bàn thờ ở góc nhà. Vì vậy, nhiều ngƣời tin rằng nếu quét nhà trong ba ngày đầu năm mới, Thần Tài sẽ ra khỏi nhà, tiền bạc cũng trôi theo. Có thể nói phong tục này cũng khá giống với phong tục của ngƣời Việt Nam trong ngày đầu năm. Nhiều ngƣời Việt Nam cũng kiêng kỵ quét nhà trong ngày mùng một. Họ thƣờng quét và lau nhà sạch sẽ trong những ngày cuối năm để đảm bảo nhà cửa sạch sẽ trong ngày đầu năm. Nhiều ngƣời Việt cũng quan niệm rằng, việc quét nhà, đổ rác sẽ đuổi Thần Tài đi, đồng nghĩa với việc đổ hết lộc lá ra khỏi nhà. Do đó, trong mấy ngày Tết, nhất là ngày mồng một, các gia đình chỉ thƣờng quét rác và gom lại một góc nhà mà không hốt đổ đi. Ở Nam bộ, trong những ngày Tết, sau khi gom rác vào một góc nhà, ngƣời ta còn cẩn thận cất hết các cây chổi vì ngƣời Việt Nam quan niệm rằng nếu trong ngày Tết bị mất chổi có nghĩa là năm đó nhà sẽ bị trộm vào vét sạch của cải. 3.5. Không ngủ trƣa ngày Tết Ngủ trƣa là một trong những thói quen tốt nhằm nâng cao sức khỏe con ngƣời. Tuy nhiên, thói quen không ngủ trƣa ngày Tết vẫn đƣợc rất nhiều ngƣời Trung Quốc giữ gìn cẩn trọng. Họ cho rằng, ngày Tết ngủ trƣa là biểu hiện của thái độ lƣời biếng làm việc. Trong ngày đầu năm có thái độ nhƣ vậy thì mang ý nghĩa không may mắn trong năm mới. Minh họa cho điều này, từ lâu họ đã lƣu hành câu nói ―Đàn ông ngủ trƣa ruộng đồng nứt nẻ, phụ nữ ngủ trƣa phòng bếp nguội lạnh‖. Mặc khác, vì ngủ trƣa nên ngƣời ta không thể tiếp khách những ngƣời đến chúc Tết. Đây là thái độ thất lễ với ngƣời khác. Nếu là ngƣời đi chúc Tết và khi đến nhà một ai đó mà thấy gia chủ đang nằm ngủ thì ngƣời Trung Quốc sẽ chờ cho ngƣời đó tỉnh dậy để chúc Tết hoặc có thể trở về để chọn thời điểm khác quay lại chúc Tết. Sở dĩ ngƣời Trung Quốc làm nhƣ vậy vì họ cũng kiêng kỵ thúc giục ngƣời khác thức dậy trong ngày đầu năm mới bởi vì họ tin rằng nếu làm điều đó sẽ khiến cho ngƣời bị thúc dậy sẽ không chủ động làm việc trong năm, và làm điều gì cũng cần ngƣời khác thúc giục. Mặc khác, thúc giục một ngƣời đang ngủ thức dậy để mình chúc Tết là điều không phù hợp vì lúc đó ngƣời bị đánh thức đang trong tƣ thế phờ phạc, ngáy ngủ. Ngày đầu năm mà trong tƣ thế nhƣ vậy thì ngƣời Trung Quốc tin rằng có thể làm cho ngƣời ngủ bị bệnh 595
  7. Kỷ yếu điện tử Hội thảo Quốc gia Nghiên cứu liên ngành về Ngôn ngữ và Giảng dạy ngôn ngữ lần thứ VI ngủ li bì trong năm. Rõ ràng những điều này đều không mang ý nghĩa cát tƣờng trong những ngày đầu năm mới. Ngƣời Việt Nam có lẽ cũng có phong tục này. Khách đến nhà chúc Tết vào sáng mùng một, thấy vẫn có ngƣời nằm ngủ do phải thức khuya đón giao thừa. Đã đến nhà ngƣời ta thì phải chúc Tết, thế nhƣng không đƣợc chúc ngƣời đang nằm ngủ. Nếu không, lời chúc tốt đẹp lại bị xem nhƣ lời trù ẻo, muốn cho ngƣời ta phải nằm li bì trên giƣờng bệnh. Vì thế, nếu có lòng, khách phải đợi đến khi ngƣời đó ngủ dậy mới nói ra lời chúc với họ. Tuy nhiên, trong thực tế ở Việt Nam, tình huống này xảy ra không nhiều. Vì thông thƣờng, khi đi chúc Tết một ai đó, ngƣời Việt Nam thƣờng chọn giờ phù hợp. Ngƣời Việt Nam sẽ không đến vào giờ nghỉ trƣa của ngƣời khác tầm 12 đến 2 giờ trƣa để chúc Tết ngƣời khác, trừ khi đó là những ngƣời trong gia đình. Giả sử đi chúc Tết mà ngƣời cần chúc đang ngủ, thì ngƣời Việt Nam có thể cử ngƣời khác đại diện tiếp khách và ngƣời chúc Tết sẽ chúc qua ngƣời đại diện. Hơn nữa, do những ảnh hƣởng của kinh tế xã hội, ngày nay nơi các thành phố lớn nói chung, phong tục chúc Tết và thăm viếng nhau trong những ngày Tết đã dần bị mai một. Ngày Tết chủ yếu là sự đoàn viên các thành viên trong gia đình. Những ngƣời thân quen hoặc láng giềng không còn thăm viếng nhau. 4. Thảo luận và đề xuất Khi học bất cứ một ngôn ngữ của quốc gia nào, ngƣời học cần phải tìm hiểu văn hóa, phong tục tập quán của quốc gia đó. Do vậy, trong chƣơng trình đào tạo cử nhân ngành tiếng Trung Quốc Quốc không thiểu thiếu các học phần về đất nƣớc và văn hóa Trung Quốc. Những môn học này giúp cho ngƣời học tiếng Hán hiểu hơn phong tục tập quán, cách cụ thể là những phong tục trong ngày Tết của ngƣời Trung Quốc. Khi giảng dạy các học phần về văn hóa Trung Quốc, do thời lƣợng có hạn, giảng viên không thể đi sâu giải thích mọi khía cạnh của văn hóa Trung Quốc cho sinh viên. Để giải quyết vấn đề này, giảng viên có thể yêu cầu sinh viên làm việc nhóm, nghiên cứu và thuyết trình những lễ hội, trong đó có ngày lễ Tết của Trung Quốc. Bằng cách này, sinh viên sẽ có điều kiện tự học, tự nghiên cứu để từ đó hiểu sâu rộng hơn về văn hóa cũng nhƣ các phong tục lễ hội của Trung Quốc. Hoạt động nâng cao kiến thức văn hóa cho sinh viên không phải chỉ dừng lại qua các hoạt động dạy và học trên lớp, trái lại cấp độ Khoa hoặc Tổ Bộ môn cần tổ chức nhiều hoạt động bổ trợ nhƣ tổ chức ngày hội văn hóa Trung Quốc, câu lạc bộ tiếng Trung Quốc với nhiều chƣơng trình phong phú về văn hóa, ẩm thực, văn nghệ, đố vui. Thông qua các hoạt động này, sinh viên sẽ có điều kiện hiểu hơn về văn hóa và phong tục kiêng kỵ của ngƣời Trung Quốc. Nhà trƣờng cũng có thể tổ chức các cuộc thi tìm hiểu về văn hóa Trung Quốc cấp độ Trƣờng hoặc liên trƣờng. Ngoài ra, Khoa cũng nên tổ chức các buổi báo cáo chuyên đề về văn hóa Trung Quốc. Các buổi báo cáo này có thể mời các chuyên gia Trung Quốc hoặc các nhà nghiên cứu trong nƣớc về văn hóa Trung Quốc để ngƣời học có thêm điều kiện hiểu hơn về văn hóa và ngôn ngữ của quốc gia mà mình đang theo học. 596
  8. Kỷ yếu điện tử Hội thảo Quốc gia Nghiên cứu liên ngành về Ngôn ngữ và Giảng dạy ngôn ngữ lần thứ VI Khoa cũng cần khuyến khích sinh viên nghiên cứu khoa học về lĩnh vực văn hóa Trung Quốc, đồng thời chọn sinh viên có các bài nghiên cứu chất lƣợng báo cáo trong hội thảo nghiên cứu khoa học, hoặc các buổi tọa đàm về học thuật của sinh viên. Trong các buổi hội thảo hoặc tọa đàm này, giảng viên có thể chia sẻ thêm những kiến thức về văn hóa Trung Quốc vốn chƣa có điều kiện kiến giải trong lớp học. Ngoài ra, giảng viên cũng có thể công bố các bài báo, công trình nghiên cứu khoa học của mình liên quan đến văn hóa Trung Quốc cho sinh viên, để sinh viên có thể tiếp cận đƣợc những kiến thức chuyên sâu và có tính hệ thống về văn hóa Trung Quốc. Có thể nói thông qua các hoạt động trên, ngƣời học sẽ đƣợc trang bị phong phú kiến thức về văn hóa Trung Quốc, tạo nền tảng, động lực và hứng thú để sinh viên tiếp tục nghiên cứu, học hỏi thêm kiến thức văn hóa từ bạn bè và thầy cô, từ đó góp phần hiểu hơn về đất nƣớc và con ngƣời Trung Quốc trong thời đại hội nhập ngày nay. 5. Kết luận Những phong tục kiêng kỵ của ngƣời Trung Quốc và ngƣời Việt Nam một cách nào đó đã giúp chúng ta hiểu hơn những nét văn hóa cổ xƣa của mỗi nƣớc dù cho xã hội ngày càng phát triển và hiện đại. Đồng thời, những phong tục cấm kỵ cũng cho chúng ta hiểu hơn tƣ duy và tâm thức của ngƣời xƣa. Những phong tục cấm kỵ trong ngày Tết của ngƣời Trung Quốc và Việt Nam chắc chắn sẽ có nhiều mai một theo những thay đổi của xã hội, nhƣng tính nhân văn của nó vẫn còn mãi theo thời gian. Theo dòng thời gian, những phong tục kiêng kỵ trong ngày Tết chẳng những không mất đi mà còn có thể hình thành những phong tục khác, bởi lẽ nó mang trong mình khát vọng chính đáng từ trong sâu thẳm trái tim của lòng ngƣời đó là mong cho quốc thái dân an, nhà nhà gặp đƣợc nhiều may mắn, có cuộc sống ấm no thịnh vƣợng không chỉ trong những khoảnh khắc của ngày đầu năm mà còn kéo dài suốt trong năm mới. Nhƣ vậy, nghiên cứu những phong tục kiêng kỵ trong ngày Tết không phải dƣới góc nhìn khám phá những điều mê tín mà là đi tìm sự chân thực trong tâm hồn của ngƣời xƣa đƣợc gửi gắm trong những khát vọng nồng cháy cho mình, cho ngƣời và cho đời. Tài liệu tham khảo Toan Ánh (2012). Tìm hiểu phong tục Việt Nam qua Lễ - Tết - Hội hè. TP. Hồ Chí Minh: Nxb Thanh Niên. Bates, D.C.F. (1990). Cultural anthropology. New York: Mc Graw - Hill. Nguyễn Đức Dân (2005). Từ cấm kị và uyển ngữ trong một số vấn đề về phương ngữ xã hội. Hà Nội: Nxb Khoa học Xã hội. Nguyễn Thị Trà Giang (2019). Vai trò của phong tục, tập quán trong xã hội ngày nay. Tạp chí Thông tin Khoa học & Công nghệ Quảng Bình, 2, 66-68. Vi Lê Minh & Đình Thị Thu dịch (2011). Lễ Tết Trung Quốc. TP. Hồ Chí Minh: Nxb Tổng hợp. Huỳnh Ngọc Trảng (2019). Khảo luận về Tết. TP. Hồ Chí Minh: Nxb Văn hóa - Văn nghệ. Diệu Tuệ (2020). Tìm hiểu phong tục ngày Tết cổ truyền và cách nghênh đón điềm may theo quan niệm của người xưa. Hà Nội: Nxb Hồng Đức. Kiến Văn & Phạm Nhƣ Lan (2011). Hội lễ Tết cổ truyền dân gian. Hà Nội: Nxb Văn hóa -Thông tin. 597
  9. Kỷ yếu điện tử Hội thảo Quốc gia Nghiên cứu liên ngành về Ngôn ngữ và Giảng dạy ngôn ngữ lần thứ VI IMPROVING CULTURAL KNOWLEDGE FOR CHINESE LEARNERS THROUGH THE COMPARISON OF TABOO CUSTOMS OF THE CHINESE NEW YEAR AND VIETNAMESE NEW YEAR Abstract Learning a foreign language must be tied to learning about the culture of that country. Each country has its own unique culture. For Vietnamese people who learn Chinese, it is very necessary to learn traditional Chinese culture. One of the cultural features that Vietnamese people learn Chinese need to study is Tet holiday. In particular, the Chinese New Year's taboo customs is something we cannot ignore. In this article, the author compares some Chinese and Vietnamese New Year's taboo customs in order to better understand the similarities and differences in Tet taboo between Vietnam and China, then know how to apply effectively in the process of communicating with the Chinese. Keywords taboo, Tet holiday, customs and habits 598
nguon tai.lieu . vn