Xem mẫu

  1. Làm báo kiểu "Thịt luộc" Nói có sách, mách có chứng. Dưới đây là hai phiên bản (xin phép không trích nguồn, chứ thực ra là có đầy đủ): 1. Sưu tầm được 500 cuốn sách cổ của người Dao (19/2/2005) Sau 3 năm triển khai dự án "Sưu tầm kiểm kê kho sách cổ của người Dao", cán bộ văn hóa tỉnh Lào Cai đã sưu tầm được 500 cuốn sách cổ ở 80 làng thuộc huyện Bảo Yên, Bảo Thắng, Mường Khương, thị xã Sa Pa và thị xã Lào Cai. Trong các cuốn sách đó chủ yếu là các bộ kinh thư, sách về tôn giáo tín ngưỡng, phong tục tập quán (68%) và sách văn học
  2. (22,8%). Bên cạnh một số dân ca chép lại còn khá nhiều sách văn học, gồm một số bộ tiểu thuyết cổ của Trung Quốc và đặc biệt là 23 truyện thơ lần đầu tiên được phát hiện ở vùng người Dao như "Hàn Bằng", Bá Giai truyện", "Thần sắt ca", "Trạng nghèo", "Đô Nương truyện".... Trong số đó, truyện thơ kể về hành trình tìm đất vất vả của người Dao chiếm 40%.../. 2. Sưu tầm được trên 500 cuốn sách cổ của người Dao (20/09/2004) Sau 3 năm triển khai dự án "Sưu tầm kiểm kê kho sách cổ người Dao", Sở Văn hóa-Thông tin-Thể thao Lào Cai đã sưu tầm được 500 cuốn sách cổ. Dự án cũng lập được danh mục các sách cổ hiện còn được lưu
  3. giữ ở 80 làng người Dao tại các huyện Bảo Yên, Bảo Thắng, Mường Khương, thị trấn Sa Pa và thị xã Lào Cai. Trong số sách cổ đã sưu tầm và kiểm kê có tới 68% là các bộ kinh thư, các sách về tôn giáo tín ngưỡng, phong tục tập quán./. Của đáng tội, cái tin mới nhất vào ngày 19/2 thì có nhiều thông tin hơn (trên đây chỉ trích đăng một nửa). Nhưng cách nhau đến nửa năm mà lại đều có chung câu "sau 3 năm triển khai" thì thực sự là làm cho biên tập viên quá choáng. Và nếu xem kỹ các chi tiết thì thấy rõ rằng đây là một tin chứ không phải là các giai đoạn khác nhau của một dự án. Loại tin này còn có tên gọi thích hợp nào khác hơn tên "Thịt luộc"? Tuy nhiên, giả thử hai cái tin này cùng được phát lên mạng thì vẫn còn "lịch sự" chán. Có ông từng quá đáng đến mức Tết năm
  4. nay đăng bài Tết năm ngoái nữa cơ. Và lâu nay không ít ông "đạo báo" bê nguyên xi của người khác rồi lĩnh tiền nhuận bút đó sao! Có ông cả gan "chơi mấy phát một lúc", đưa 1 bài đánh cắp cho máy báo liền nữa chứ. Giới trong nghề cũng gọi đây là "đạo báo". Bản thân tôi từng bị một vụ thế này: Hồi mới ti toe viết báo tôi có tổng hợp một bài về ban nhạc New Kids On the Block đăng trên Thể Thao & Văn hóa. Tình cờ thế nào năm 1992 đọc trên báo N. Chủ Nhật có một bài giống hệt. Vì bài quá cũ nên vị đồng nghiệp khả kính kia sửa đi vài chữ, chẳng hạn "Hè 1990" thì sửa thành "Mùa hè," (cụt lủn). Và chắc là biên tập một chút cho vừa trang in, lại không hiểu lắm về âm nhạc nên... cắt đầu câu này "cắm" thẳng vào đuôi câu kia.
  5. Và hiện tại cũng đang phổ biến một tình trạng trên nhiều cái-gọi- là báo điện tử: Cứ hồn nhiên cắt bài của báo khác rồi dán lên báo mình. Ô, làm báo thế này thì dễ quá, chẳng cần ban bệ, chẳng cần phóng viên, biên tập viên làm gì. Có báo đàng hoàng một chút thì còn trích nguồn (tạm gọi là "Đọc báo giùm bạn", còn tạm chấp nhận được); có báo thì chép từ báo A mà báo A lại cắt dán của tờ B và bèn ghi nguồn là B. Và có báo thì chẳng thèm ghi gì hết - thành luôn bài của mình. Xin lưu ý rằng đây không phải là các weblog cá nhân đâu nhé. Họ thu hút độc giả bằng những tin của người khác làm rồi kinh doanh các dịch vụ khác, hoặc ít nhất cũng là bán quảng cáo. Cao thủ nhất và liều nhất là một "anh" có cả 4 ngữ Việt, Anh,
  6. Pháp và Tây Ban Nha - điều mà duy nhất một cơ quan báo chí của Việt Nam có thể làm được vì quá lớn. Tiếng Việt và Anh thì anh này "cóp" được của nhiều nguồn. Tiếng Pháp và Tây Ban Nha thì bê nguyên xi, kể cả các đề mục. Có khi người copy cũng chẳng biết tiếng ấy chứ nhỉ, cứ mục nào thì chép nguyên mục đó thôi. Hic. Chỉ khổ cho những phóng viên trăn trở cả mấy ngày, thậm chí cả tháng mới được một bài, khổ cho những tờ báo phải trả lương cho phóng viên, biên tập viên cùng cả tỉ thứ chi phí để bài lên được mặt báo, bỗng dưng báo vừa ra sạp mới bán cho vài ngàn, có khi vài trăm người, thì đã có cả vạn người đọc miễn phí trên Internet.
  7. Tiết kiệm mãi mới may được cái áo đẹp, bị ông hàng xóm "chôm" mất, và nhờ cái áo mới mà ông hàng xóm tại "tăm" được người đẹp đầu ngõ. Thế thì còn gì bực bằng! Và còn bực hơn nữa nếu cả 10 ông hàng xóm đều "nhân bản" cái áo của mình./.
nguon tai.lieu . vn