Xem mẫu

  1. Kịch bản: Những người bạn Màn 1: I – NỘI – SÁNG – LỚP HỌC: 6h30p sáng Nhân vật: Cường beo, Chung, Thắng, Lâm, các bạn học. Lớp học đang ồn ào, Cường beo ngồi quay xuống bàn dưới tán chuyện với Thắng và Lâm, tay xoay xoay cây bút rất điệu nghệ. CƯỜNG BEO: Ngày mai là Đế Quốc Quật Khởi ra mắt bản thử nghiệm rồi, tụi bay biết chưa? THẮNG: Trò này nghe nói bị cấm phát hành rồi…Anh em kiếm cái khác chơi đi. LÂM: Mai mới bắt đầu mà cấm gì? THẮNG: Nghe nói bị tụi Trung Quốc kiện vì vi phạm bản quyền rồi…Ngày phát hành đã dời đi vô thời hạn. Không tin vào mấy trang game của Trung Quốc thì biết. Chung từ ngoài cửa nặng nề bước vào, ném cái cặp da to uỵch xuống bàn đến “rầm” một cái, ngồi thở. Cường beo đang tán dở câu chuyện: CƯỜNG BEO: Thằng này chỉ được cái nói linh tinh. Hôm nay anh mày vừa lập box trong ấy xong. ( Mấy chữ cuối nói bằng giọng vội vã, vừa nói vừa ném bút xuống bàn chạy lại chỗ Chung ngồi.) CƯỜNG BEO (Cười hề hề):Đại ca!
  2. CHUNG (Giật mình quay lại): Giật cả mình. CƯỜNG BEO: (Vẫn cười tít mắt, kéo kéo tay Chung): Đại ca! Ra em nói chuyện này hay lắm! CHUNG: (Giật tay lại): Nói gì nói đại đi. Bày đặt ra với vào cái gì? CƯỜNG BEO: (Nháy nháy mắt ra vẻ bí mật): Không được! Chuyện này cực kỳ hệ trọng. Em chỉ nói cho một mình đại ca biết mà thôi. CHUNG: (Cau có): Lát nữa. Để tao nghỉ đã. CƯỜNG BEO: Đại ca! Đại ca đi với em. Đại ca phải biết chuyện này trước khi vào học. CHUNG: (Gắt): Làm cái gì thế? Bộ mày định bảo với tao là sắp có động đất để tao kịp tránh ra ngoài trước khi cái nhà này sụp xuống hả? Trong lớp một vài cặp mắt ngơ ngác quay lại nhìn hai đứa. Cường beo trừng mắt nhìn lại. Tất cả vội vã quay lên. Chung miễn cường đứng lên theo Cường beo ra ngoài. II – NGOẠI – SÁNG – HÀNH LANG Nhân vật: Chung, Cường beo, Hoài Nhàn, một cô bạn đi ngược chiều, các bạn học khác đi lại dọc hành lang. Chung bị Cường beo lôi kéo, suýt tông vào cô bạn đi ngược chiều. CHUNG: (Dừng phắt lại, quay người đi về lớp, làu bàu): Tao cóc cần biết cái gì cả.
  3. CƯỜNG BEO (Chụp tay Chung giữ lại): Lớp mình sắp có một nhân mới đó, đại ca. CHUNG (Quay phắt lại): Hả? CƯỜNG BEO (Hấp háy mắt, giọng phấn khích): Thế nào, đại ca? Lại sắp có một phen náo nhiệt rồi đây. (Ngửa mặt lên trời, lim dim mắt). Chà…Chà… CHUNG: Nhưng mà này… CƯỜNG BEO: Dạ? CHUNG: Là girl hay boy vậy mày? CƯỜNG BEO: Đại ca tính lót đường chào nó bằng một bịch lifebuoy hả? Uhm! Được đây… CHUNG ( Phát mạnh vào đầu Cương beo): Đồ ngu! Lifebouy cái đầu mi ấy. Tao hỏi mày nó là con trai hay con gái? CƯỜNG BEO (Ngẩn ra một lúc rồi cười hề hề): Đại ca muốn hỏi gì cứ hỏi thẳng ra, còn bày đặt hỏi nó có dùng lifebuoy hay không. Bộ chỉ có con gái mới biết dung lifebuoy hả? Ít ra cũng phải hỏi X-men hay Romano gì chứ. ( Nhạc hài hước nổi lên. Mặt Chung sầm lại) CƯỜNG BEO ( Gãi gãi tai lúng túng): Đại…đại ca… Em nói gì sai à? CHUNG (Dằn từng tiếng): Mày điếc à? Tao hỏi nó là boy hay girl, tức là con trai hay con gái đấy, hiểu chưa? Đồ đầu đất.
  4. CƯỜNG BEO (Nhăn nhó): Đại ca! Đại ca thừa biết trình độ thằng em mà...Thôi để em nói đại ca nghe. Nó là con gái, một đứa con gái rất chi là xinh đẹp… CHUNG (Nhìn mặt Cường lom lom): Mày thấy mặt nó rồi à? CƯỜNG BEO: Dạ chưa! CHUNG (Trề môi): Chưa thấy mà đòi bày đặt… CƯỜNG BEO (Gãi gãi đầu): Thì…em nghe nói vậy mà. CHUNG: Thế thì kệ nó. Tao không quan tâm. CƯỜNG BEO: Sao vậy đại ca? Hồi nãy đại ca vừa mới… CHUNG (Phẩy tay, đi về phía cửa lớp): Sao sao cái gì? Sắp vào lớp rồi đấy. CƯỜNG BEO (Chạy lên trước mặt Chung): Đại ca! Bộ đại ca…Thương hương tiếc ngọc hả? CHUNG (Trợn mắt): Vớ vẩn! Dù nó có đẹp như Tây Thi, Điêu Thuyền tao cũng mặc kệ. Tất cả bọn con gái đều vô dụng. Xấu xí, đần độn thì không nói, hễ xinh đẹp, giỏi giang một chút là lên mặt kiêu căng, ngạo mạn… (Trong lúc Chung đang nói, Hoài và Nhàn từ xa đi tới.) Chung vừa nói xong liền bị Hoài giơ cặp giáng xuống đầu. Bốp! CHUNG: (Ôm đầu): Ái!
  5. (Chung quay phắt lại, mặt hầm hầm. Ánh mắt Chung dừng lại ở Nhàn, mặt thay đổi hẳn, đỏ dần lên, há hốc miệng, không nói được tiếng nào. ) CƯỜNG BEO: (Từ phía sau sấn xổ bước lên): Ê, không có mắt à? Đi đứng kiểu gì vậy hả? HOÀI THÁT CHƠ (Hai tay chống nạnh): Đi đứng kiểu gì kệ tui, liên quan chi tới ông? CƯỜNG BEO: Hừ, đồ… HOÀI THÁT CHƠ: Đồ gì? CƯỜNG BEO: Bà… HOÀI THÁT CHƠ: Bà gì? (Tùng…Tùng…Tùng…Tiếng trống vào học vang lên.) CHUNG (Kéo tay Cường, nhìn Nhàn mỉm cười): Thôi, bỏ đi. Vào lớp rồi. CƯỜNG BEO (Đi một đoạn xa còn ngoài lại hậm hực): Rõ ràng con nhỏ đó cố tình giả bộ trượt ngã để giáng cái cặp lên đầu đại ca. CHUNG: Biết rồi. CƯỜNG BEO: Vậy đại ca… CHUNG (Giúi đầu Cường beo): Đồ ngốc! Mày đúng là thằng hữu dũng vô mưu. Tao mà lại chịu dễ dàng làm xiếc cho người khác xem thế à? Từ từ rồi tao sẽ cho nó một bài học. Dù sao…Nó cũng là em họ tao. CƯỜNG BEO (Gật gù): Vậy còn được!
nguon tai.lieu . vn