Xem mẫu
- Hậu trường phim ngắn Ký Ức Rỗng
Chắc các bạn làm phim dễ dàng cùng chia sẻ cảm giác: những gì tưởng như rất
kịch tính ở trên phim, chưa chắc đã kịch tính bằng ở hậu trường. Hậu trường mới
là nơi những chuyện vui, buồn, vì lỡ tay nên…, suýt nữa thì…, chết, quên đạo cụ ở
nhà rồi, kịch bản viết thế này cơ mà v.v... Hậu trường phim Ký Ức Rỗng mà chính
Nguyễn Vũ Hương Trà – đạo diễn phim giới thiệu tới các bạn sau đây cũng
không ngoại lệ.
Một số thành viên tham gia làm Ký Ức Rỗng cũng đã từng tham gia làm phim
Chuyện nhỏ (dự thi chủ đề Chế ngự lòng đố kỵ). So với lần trước, lần làm phim
này mọi người trong nhóm đã đầu tư kỹ hơn nhiều từ khâu kịch bản tới thiết kế bối
cảnh. Đầu tư nhiều hơn đồng nghĩa với việc gặp nhiều khó khăn hơn, nhóm làm
phim nhiều lúc dở khóc dở cười với các tình huống.
1. Mèo
Đã được báo trước là làm phim nên tránh sử dụng động vật, nhưng để phục vụ ý
tưởng kịch bản, nhóm làm phim vẫn “ngoan cố” đi mượn hai chú mèo về. Quay
phim 5, 6 buổi là 5, 6 lần phải đèo nhau đi mượn lồng mèo, mang lồng mèo đến
chỗ bắt mèo rồi cả người cả mèo cùng đến điểm quay. Khi quay xong thì thứ tự
những công việc trên cứ tự động đảo ngược lại. Các chú mèo đôi khi không chịu
hợp tác, bảo vào lồng mãi không vào, cho được vào lồng rồi lại mãi không chịu ra.
Đặc biệt, chú mèo trắng ngúng nguẩy không chịu để diễn viên ôm, lại còn cào rách
tay diễn viên nam và chạy tuốt vào gầm giường, dỗ thế nào cũng không ra, mất rất
nhiều thời gian.
Một điều thú vị nữa là tại bối cảnh “nhà bà dì” có một con mèo Xiêm rất khôn của
chủ nhà. Khi mọi người nghỉ giải lao, nói chuyện, trang điểm,…thì chú ta ra chơi,
- leo lên bàn lên ghế rất tự nhiên. Hễ bắt đầu quay là chú ra chỗ khác, gọi lại cũng
khô
2. Bối cảnh
Để có bối cảnh ma quái ở nhà của bà dì, nhóm phải trang trí từ hôm trước để hôm
sau chỉ việc quay. Đạo cụ thì đủ những thứ ma quái: vải đỏ, chân gà, búp bê ma,
cành cây v.v… Buổi tối sau khi thiết kế xong xuôi, mọi người xuống lấy xe đi về
thì nhớ ra còn để quên đồ ở trên phòng. Bảo bạn diễn viên lên phòng lấy đồ, bạn
bảo: “Ôi, lên đấy sợ lắm!”. Chả biết lúc thành phim mọi người xem có sợ không
nữa.
Cảnh quay ở sân bóng rổ cũng gặp khó khăn ở chỗ, nếu quay sớm (19 giờ đến
21g30) thì có rất nhiều người lớn trẻ con chơi xung quanh, ầm ĩ và các em nhỏ
chạy thẳng tới chỗ diễn viên để chơi (theo kịch bản, lúc đó là nửa đêm và xung
quanh không có ai cả). Đến khoảng 21g30 thì mọi người về nhà hết, sân bóng rổ
yên ắng, nhưng 22g là đèn tắt.
3. Cường độ làm việc
Trong những ngày quay, có 2 ngày nhóm phải làm việc vất vả nhất. Một ngày làm
việc từ 12 giờ trưa đến 10 giờ tối hầu nh ư không nghỉ. Một ngày khác làm việc từ
9 giờ sáng đến 10 giờ tối có nghỉ 2 tiếng buổi chiều. Anh em mệt tới mức mua đồ
ăn về cũng chẳng buồn ăn nữa.
4. Tai nạn nghề nghiệp
Trong phim có cảnh diễn viên nữ nằm giãy giụa trên sàn nhà có cắm sẵn những
cây nến. Khi diễn cảnh này, nến đã bắt cháy váy diễn viên. Diễn viên bận giãy
giụa không để ý. Quay phim bận quay không để ý. Những người xung quanh để ý,
nhưng không ai nói gì, chắc tưởng là kịch bản viết thế (!!!)
- 5. Diễn viên
Hai diễn viên chính đều sinh năm 94, chưa từng đóng phim và cũng không quen
biết nhau cho tới tận buổi quay đầu tiên. Nhưng càng về sau càng phối hợp ăn ý và
có nhiều đoạn các bạn tự nghĩ ra cách diễn phối hợp với nhau tốt hơn dự kiến.
Riêng cảnh gần cuối khi hai bạn cãi nhau ở sân bóng rổ, diễn viên làm đi làm lại
không dưới 50 lần để cố gắng đạt được kết quả tốt nhất.
Vai bà dì phù thủy và vai người chị là một người đóng. Chị cũng là đồng tác giả
kịch bản Đóng đạt hay không thì phải để khán giả kết luận, nhưng những người đã
được xem bản demo thì đều khen chị ấy đóng vai phản diện tốt. (Đây cũng là diễn
viên đã thể hiện sự đố kỵ trong phim Chuyện nhỏ).
6. Kịch bản liên tục được chỉnh sửa
Trên thực tế khi quay có rất nhiều tình huống phát sinh, tới mức chính những
người trong nhóm làm phim nếu xem lại chắc cũng ngạc nhiên. Rất may càng sửa
càng ngắn lại (bản demo dài khoảng 20 phút, bản cuối cùng khoảng 13 phút).
Theo kịch bản, Hoàng sẽ đến chơi nhà Miên, mang theo một con mèo và khi chị
gái của Miên hỏi, Hoàng sẽ đáp: “Con Mướp nhà bác em mới đẻ một lứa, toàn con
xinh!” Anh em hồn nhiên diễn y như thế cho đến khi có người ngớ ra nhắc “Đây là
mèo Tây mà!” Đúng thế thật! Lúc viết kịch bản, biên kịch có nghĩ đến một con
mèo ta bé xinh, nhưng lúc đi mượn mèo thì chỉ mượn được con mèo tây to đùng
thôi. Tất nhiên kịch bản đã được sửa cho đúng thực tế. Cũng may anh em nghĩ ra
điều đó ngay lúc quay, nếu mọi người lại còn hồn nhiên hơn nữa để về nhà mới
nghĩ ra thì không biết chữa thế nào nữa.
Cũng theo kịch bản, Miên sẽ ngồi ôm mèo ở công viên, sau đó có một chàng trai
đến làm quen. Diễn viên nữ ngồi ghế ôm mèo trước, mọi người đang chuẩn bị
quay thì có một anh trông rất thể thao tiến tới chỗ bạn ấy. Tất cả mọi người im
- phăng phắc xem anh ấy có định làm quen thật không, nếu làm quen thật thì thôi
không cần diễn viên nữa. Nhưng anh kia bước mấy bước đến gần, tự dưng lại giật
mình, quay sang bên này thấy một đống người chăm chăm nhìn mình, thế là anh
ấy đi mất. Phí quá! (cười)
nguon tai.lieu . vn