Xem mẫu
- GIÁO DỤC CHỦ QUYỀN VĂN HOÁ CHO SINH VIÊN ĐẠI HỌC TÂY NGUYÊN
HIỆN NAY
ThS. Nguyễn Bảo Lâm
Khoa Lý luận chính trị, Trường Đại học Tây Nguyên
1. Mở đầu
Trường Đại học Tây Nguyên là một trường đại học đa ngành, đa lĩnh vực
đóng trên địa bàn tỉnh Đăk Lăk. Là một trung tâm đào tạo và chuyển giao khoa
học công nghệ trọng điểm của khu vực miền Trung Tây Nguyên cũng như của cả
nước. Đặc biệt, đối tượng sinh viên của trường hết sức đa dạng về dân tộc dẫn đến
sự đa dạng về văn hoá. Hiện nay, khái niệm chủ quyền văn hoá quốc gia là một
vấn đề mới mẻ đối với nhiều người, trong đó có sinh viên trường Đại học Tây
Nguyên. Chính vì vậy, việc giáo dục chủ quền văn hoá cho sinh viên nhà trường
là vấn đề cần thiết và thiết thực.
Chủ quyền văn hoá là một khái niệm đối lập với bá quyền văn hoá. Cái
gọi là bá quyền văn hoá là một thứ hành vi bá quyền quốc tế, xuất phát từ lợi ích
và mục tiêu chiến lược của quốc gia bá quyền, dựa trên thế mạnh của
văn hoá nước mình tiến hành thẩm thấu và khuyếch trương văn hoá sang các
nước khác, nhất là các nước lạc hậu trên thế giới, ép buộc các nước này tiếp nhận
quan niệm giá trị và ý thức xã hội của mình, để đạt tới mục đích ràng buộc, tác
động đến quá trình phát triển nội bộ của các quốc gia đang phát triển. Sau đại
chiến thế giới lần thứ hai nhất là sau khi chiến tranh lạnh chấm dứt, các nước
phương Tây, đặc biệt là Mỹ, tiếp tục coi văn hoá là tài nguyên chiến lược quan
trọng; hơn nữa, để mưu đồ bá quyền thế giới, họ đã không ngừng nâng cao vị trí
của văn hoá trong chiến lược đối ngoại của quốc gia, xuất khẩu ra nước ngoài
quan niệm giá trị và mô hình chế độ của nước Mỹ, bất chấp, thậm chí vượt khỏi
giới hạn chủ quyền quốc gia của các nước khác nhất là các nước đang phát triển,
xâm thực và làm tổn hại chủ quyền văn hoá của nước đó.[1]
Chủ quyền văn hoá luôn gắn chặt với chủ quyền chính trị của một quốc gia.
Bảo vệ chủ quyền văn hoá không những liên quan tới tính độc lập của văn hoá mà
còn quan hệ tới chủ quyền chính trị và địa vị độc lập của một dân tộc. Văn hoá là
linh hồn của một dân tộc. Một quốc gia hoặc dân tộc muốn giữ vững độc lập của
mình, thì trước tiên phải giữ gìn tính độc lập về văn hoá, chỉ có như vậy mới có thể
nói tới độc lập hoàn toàn của một quốc gia. Cho dù cuộc đấu tranh của chủ quyền
văn hoá với bá quyền văn hoá về mức độ gay gắt nói chung không như cuộc đấu
tranh chủ quyền chính trị và chủ quyền kinh tế, nhưng là hành vi thuộc về phạm vi
chủ quyền. Vì vậy, chúng ta phải tỉnh táo nhận thức rằng, sau lưng cuộc đấu tranh
kinh tế phản ánh đấu tranh chủ quyền chính trị, phản ánh cuộc đọ sức của lợi ích
quốc gia. Phải luôn luôn quan sát bá quyền văn hoá từ góc độ chính trị, nâng chủ
quyền văn hoá tới tầm cao quan hệ đến độc lập chính trị quốc gia, tồn vong dân tộc
để nhận thức và xem xét.
2. Giáo dục chủ quyền văn hóa cho sinh viên Đại học Tây Nguyên hiện nay
Việt nam là một quốc gia đang phát triển, cũng là một nước xã hội chủ nghĩa
đang vươn lên khẳng định vị thế của mình trên trường quốc tế, về vấn đề an toàn
39
- văn hoá, Việt Nam đối mặt với áp lực rất lớn và với những thách thức rất là gay gắt.
Việt nam có lịch sử văn minh lâu dài mấy nghìn năm, có nền văn hoá lâu đời, sâu
sắc và tinh tuý. Cũng chính vì như vậy, một số nhà chiến lược của các quốc gia
phương tây sau chiến tranh lạnh luôn thích ôm khư khư tư tưởng chiến tranh lạnh,
nhấn mạnh sự cạnh tranh, thậm chí tính chất đối kháng giữa hai nền văn minh. Nhìn
từ ý thức xã hội, Việt Nam xã hội chủ nghĩa có nền kinh tế đi theo con đường khác
hẳn với thế giới phương tây, sau biến đổi lớn ở Liên Xô, Đông Âu, phong trào Cộng
sản quốc tế ở vào bối cảnh thoái trào, các quốc gia phương tây đứng đầu là Mỹ, coi
Việt Nam là trọng điểm thực hiện chiến lược “diễn biến hoà bình”, điều đó làm cho
Việt Nam luôn phải gánh chịu áp lực to lớn đến từ bá quyền văn hoá phương Tây,
luôn luôn đứng trước nhiệm vụ nặng nề đó là bảo vệ an toàn văn hoá của quốc gia,
dân tộc mình.
Trước thách thức và đe dọa nghiêm trọng đến sự an toàn văn hoá của đất
nước chúng ta đã có nhận thức tỉnh táo. Ngay vào những năm đầu của công cuộc đổi
mới, ở lĩnh vực văn hóa, Đảng ta đã luôn luôn đứng trên lập trường của chủ nghĩa
Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh để tiến hành phân tích, xem xét phân biệt và phê
phán nội dung tư tưởng và phương thức biểu hiện rất đa dạng của văn hóa, điều đó
"quan hệ tới tiền đồ và vận mệnh của đảng và quốc gia". Sau biến đổi ghê gớm của
Liên Xô, Đông Âu, khi phân tích sâu sắc đặc điểm chủ nghĩa bá quyền trong điều
kiện mới, chúng ta nhận thấy các quốc gia phương Tây, cùng với bá quyền về kinh tế,
đang gây ra “đại chiến thế giới thứ ba” không có khói súng, tức là làm cho các nước
xã hội chủ nghĩa chuyển hóa chế độ bằng “diễn biến hoà bình”. Vì thế chủ quyền
quốc gia, an toàn của quốc gia phải luôn luôn đặt ở vị trí quan trọng. Một số quốc gia
phương Tây đã lấy nhiều lý do khác nhau, nào là nhân quyền, nào là chế độ xã hội
chủ nghĩa không hợp lý, không hợp pháp làm chiêu bài, trên thực tế là muốn làm tổn
hại chủ quyền quốc gia của chúng ta. Chúng ta đã gắn an toàn văn hoá với an toàn
quốc gia với nhau để tiến hành phân tích quyền lợi quốc gia, qua đó cho thấy chủ
quyền rõ ràng bao gồm chủ quyền văn hoá.
Cùng với cả nước, Trường Đại học Tây Nguyên là một trường trọng điểm ở
khu vực miền Trung – Tây Nguyên, khu vực có ý nghĩa to lớn về an ninh quốc phòng,
trong có có cả vấn đề an toàn văn hoá. Nhận thức rõ vấn đề này, chúng ta cần giáo
dục cho sinh viên của nhà trường về chủ quyền văn hoá, tạo cho sinh viên một thái
độ đúng đắn trong việc bảo vệ chủ quyền văn hoá của nước ta hiện nay.
3. Một số giải pháp
Để giáo dục cho sinh viên về chủ quyền văn hoá củaViệt Nam trước thời đại
hội nhập quốc tế, cũng như những tác động của cuộc cách mạng công nghiệp 4.0 của
thế giới. Chúng ta cần thực hiện một số giải pháp sau:
Một, không ngừng tăng cường ý thức an toàn văn hoá của chúng ta, nâng
cao tính tự giác chống lại bá quyền văn hoá, bảo vệ chủ quyền văn hoá của chúng
ta, tránh tình trạng khi suy nghĩ và phân tích môi trường an toàn quốc gia, chỉ hạn
chế ở an toàn quân sự và kinh tế, coi nhẹ tầm quan trọng của an toàn văn hoá. Chỉ
có không ngừng tăng cường ý thức an toàn văn hoá, chúng ta mới có thể ngăn
chặn được một cách chủ động hơn, tự giác hơn bá quyền văn hoá. Vậy làm thế nào
để bảo đảm an toàn văn hóa? Chúng ta chỉ có hình thành nên sự thúc đẩy lẫn nhau
40
- một cách tích cực với thị trường văn hóa quốc tế, hiểu rõ hướng đi hiện thực của
văn hóa thế giới, làm quen với quy luật vận hành và kênh phát hành của thị trường
văn hóa thế giới, học tập kinh nghiệm quản lý tiên tiến, tích cực xây dựng, bồi
dưỡng phát triển thị trường văn hóa trong nước, cố gắng mở rộng thị phần của
doanh nghiệp văn hóa trên thị trường văn hóa trong nước, đồng thời tranh thủ ưu
thế của văn hóa dân tộc kết hợp với kế thừa các giá trị văn hóa phương Đông,
phương Tây để hình thành nên một nền văn hóa vừa tiên tiến, hiện đại vừa giữ gìn
được bản sắc văn hóa dân tộc.[2]
Hai, định ra chiến lược văn hoá đối ngoại. Biến bị động thành chủ động,
giảm nhẹ áp lực bá quyền văn hoá đối với chúng ta. Chúng ta phản đối việc
khuyếch trương và thẩm thấu văn hoá trong quan hệ quốc tế, nhưng chúng ta có
thể đưa nhân tố văn hoá vào chiến lược đối ngoại của quốc gia, sử dụng đầy đủ các
biện pháp văn hoá, tích cực tham dự cạnh tranh văn hoá quốc tế, tăng cường lực
ảnh hưởng quốc tế và sức thu hút của văn hoá và ý thức xã hội của chúng ta, đạt tới
mục đích giảm nhẹ áp lực, tăng mức độ an toàn về văn hóa.
Ba, khai thác và sử dụng hiệu quả tài nguyên văn hoá tự dân tộc, tích cực
phát triển công nghiệp văn hoá, chống lại sự xâm nhập của các sản phẩm
văn hoá phương Tây có nguy hại tới an toàn văn hoá nước ta. Trước thế tiến
công mạnh mẽ của công nghiệp văn hoá phương tây, chúng ta phải coi trọng hơn
nữa việc khai thác tài nguyên văn hoá dân tộc, định ra một cách nghiêm túc chiến
lược công nghiệp văn hoá quốc gia, tích cực xây dựng hệ thống công nghiệp
văn hoá, hình thành nên sức mạnh có thể chống chọi văn hoá phương Tây thông
qua các sản phẩm hàng hoá của họ, ồ ạt xâm nhập thị trường văn hóa Việt Nam.
Bốn, mạnh dạn thu hút tinh hoa của văn minh phương Tây, tăng cường
hơn nữa sức tụ hội văn hoá của dân tộc ta và sức đề kháng đối với bá quyền
văn hoá. Chúng ta chủ trương phản đối bá quyền văn hoá, bảo vệ chủ quyền
văn hoá, tăng cường an toàn văn hoá, nhưng không gạt bỏ mù quáng một cách
giản đơn mọi giá trị văn hoá từ nước ngoài vào, mà ngược lại, phải chủ động thu
hút mọi tinh hoa của văn minh phương Tây để phát triển đất nước, nhất là trong
bối cảnh Khoa học - Kỹ thuật phát triển mạnh, nhanh như hiện nay. Tốc độ đổi
mới hệ thống tri thức tăng nhanh, chúng ta chỉ có thu hút mạnh dạn hơn nữa
thành quả văn minh tiên tiến nhất, hoà nhập vào văn hoá Việt Nam, mới có thể
làm lớn mạnh hơn nữa thực lực văn hoá, sức mạnh văn hoá Việt nam. Từ đó kích
thích hơn nữa niềm tự hào dân tộc, lòng yêu nước và lực hướng tâm dân tộc của
quần chúng nhân dân, đồng thời tăng cường sức miễn dịch và sức đề kháng của
văn hoá Việt nam đối với sự thẩm thấu những ảnh hưởng của văn hoá phương
Tây làm nguy hại cho văn hoá của dân tộc.
Năm, cần đẩy mạnh việc quản lý nhập khẩu các sản phẩm văn hoá phương
Tây, xây dựng cơ chế dự báo về sự an toàn văn hoá quốc gia có hiệu quả. Xây dựng
cơ chế dự báo an toàn, là phải đi sâu phân tích tình hình phát triển công nghiệp
văn hoá nước ta, xu thế lưu thông các sản phẩm văn hoá trên thị trường
văn hoá quốc tế, đánh giá khách quan các sản phẩm văn hoá phương Tây khi đi
vào thị trường nước ta có thể gây ra tác động tiêu cực cho công nghiệp văn hoá nước
ta như thế nào. Trên cơ sở đó, một mặt định hướng vận dụng các biện pháp về pháp
41
- luật, hành chính, thị trường, kinh tế và các biện pháp quản chế khác đảm bảo cho sự
an toàn văn hóa của nước ta; mặt khác giúp cho các chủ thể quản lý nhận biết và
phân biệt sản phẩm văn hoá phương Tây sẽ đi vào nước ta, tìm cách thu hút và nhập
khẩu những sản phẩm phù hợp lợi ích văn hoá của chúng ta và có lợi cho công
nghiệp văn hoá của nước nhà phát triển. Từ chối và tẩy chay những sản phẩm
văn hoá nguy hại đến lợi ích văn hoá của dân tộc, từ đó khống chế kiểm soát chặt
chẽ những nhân tố và sức mạnh có thể gây ra mối đe doạ sinh tồn và phát triển đối
với văn hoá và phát triển công nghiệp văn hoá nước ta. Bên cạnh đó, chúng ta có
tài nguyên văn hóa dân tộc phong phú phải được kích thích cho sống động bằng
cuộc sống hiện tại. Chúng ta phải kiên quyết bảo vệ di sản văn hóa dân tộc, phải từ
trong truyền thống dân tộc thu hút lấy dinh dưỡng dồi dào để phát triển và hiện đại
hóa văn hóa dân tộc, đồng thời với việc tiếp thu có chọn lọc những giá trị văn hóa
tiên tiến của nhân loại trong bối cảnh toàn cầu hóa và hội nhâp quốc tế hiện nay. Chỉ
có như vậy mới có thể tăng cường được sức sáng tạo và sức cạnh tranh quốc tế của
văn hóa Việt Nam, mới thực sự bảo đảm cho an toàn văn hóa của nước nhà
Tóm lại, đối với một quốc gia, sức mạnh không chỉ thể hiện trên các lĩnh
vực: kinh tế, chính trị, quân sự…mà nó còn thể hiện thông qua sức mạnh mềm
văn hoá. Một quốc gia dân tộc phải thực sự bản lĩnh và trí tuệ mới có thể bảo vệ và
gìn giữ các giá trị văn hoá của mình. Chính vì vậy, để bảo vệ được các giá trị đó thì
mỗi công dân của Việt Nam, trong đó có sinh viên trường Đại học Tây Nguyên cần
phải nhận thức đúng đắn về vấn đề chủ quyền văn hoá. Luôn tỉnh táo trước âm
mưu của các thế lực thù địch khi sử dụng sức mạnh mềm văn hoá để chống phá
chủ quyền văn hoá của nước ta hiện nay.
TÀI LIỆU THAM KHẢO
1. PGS.TS Phạm Huy Kỳ,2013, Chủ quyền văn hóa và an toàn văn hóa - vấn đề
đặt ra với Việt Nam hiện nay, https://ajc.hcma.vn/Pages/nghien-cuu-khoa-
hoc.aspx?CateID=679&ItemID=3346
2. GS.TS Trần Ngọc Thêm, “Văn hoá Trung Quốc vá văn hoá Việt Nam – Một số
vấn đề cần bàn”, Tạp chí số 13, trang 16, Hà Nội , 2014.
42
nguon tai.lieu . vn