Xem mẫu

TRUYỆN THƠ Dán tộc T À Y * NAM KIM - THỊ BAN Nam Kim-Thị Đan là một truyệrt tĩnh bằng thơ cua dân lộc Tàg. Đỗi trai qải Nam Kim và r/iẽi Đan yêa nhau tha thitt. Vì Nam Kim nhà nghèo lại mồ cỗi nin bố mẹ Thị Đan không gả Thị Đan cho Nam Kim, và bẳt nàng ph`ti lấy con trai mội nhà 9 tử tey>. Thị Đan đùnh phùi ve nhà chồnq. Tuụ đã có chồng nhirnq Thị Đan vẫn yên Nanì Kim tha thiểt như xưa. Sam Kim cũng vậy. Qua bao nhiêu đẳng cay gian kh`ò, h a i n g ư ờ i đ à n h p h ả i lìm đ ẽ n c á i c ỉiĩt dì g iữ tr ọ n tìn h c h u n g th ả y . V o ạ ĩi trích dưởi dảy là đoạn Nam Kim đĩn thăm và ra về, TỊlị £an đua liễn; hai người Ihan. thờ củng nhau. Gàvỗcánhgọisảngđẳngđônq, ThịĐandậybắcnòicơmsớm. Trờimờsảnglọtvàocửatrước, ĐảnhthứcNamKim— Khănmặttraotay. Nẳmcomsángđãbàygiangiũa, Cất lời yêu mòi bạn ngồi ăn. NamKimchưangồimâm,vộiđáp: — «Emhỡi!yêunhaucũnglắmxuân, Hãyănvớianhmộtbữa. * Xem chú thích ở trang 29. Ngồi chung mâm, chĩ cô lần này, Ản comsángnhưcơmchiềuemạiầ Xótlòng,ThịBanchỉbiếtđáp: — « Em quyết bạII anh đễ ra đi. J> Nỏi xong, xách com lèng tiễn bạn. Nam Kim thấy vậy vội ngăn: — « Con nhạn, đã giao xong. » Mặc cho lời ngăn lòng xót ThịĐanvẫnxáchcomtiễnbước. Đỉnhnúicao,haingườidừngchàn, ThịĐantỏmọinỗitàmtình, MờiNamKimngòi,nóicâutạmbiệt; Bẻláxanhlảmchiếucảđỏi. Nam Kim cất tiếng yêu thivơng: — € Núi rừng đâv còn bát ngát, Em tiễn, bao giờ hết đường đi ! Mỗibưỏctheomộtcảisầuemạ. Emxuátgiá,đăcỏchồntỊ, Mặc anh, như một cày trơ liếọi, • 9 • ^ J Theo gót anh, đẽ atih đirt ruột Yemcònthậtnhưxưakìlòng Hnvmiệngngọt,ruanhkhòng Rai đề anh cỏ tội với đìít trời? sầu lòng. biếtbước » — « Kliồng tin em, hẫy cắt máu ra thề » Nóixong,tavngắtláxanhhứngmáu, TayđưadaovềphíaXamKimễ Đẽ bạn hiêu rổ Ìiỗi lòng NamKimđưaracắttrước. Trèn lả xanh, máu cả hai đọng thành giọt Cùng đứng lèn nguvện khắp bon phuẵ`iig Đètrờiđấtchửngminhlòngtraigái. Máu tưoi đâ xuống họng hai bên Thầm khỏe, tự nói với nhau bằng m ắtỂ. « Thiên hạ, có ai như đòi ta Cắt máu làm lòi thề xuống họng ĩ D Cònaiđàyđễhiếulòngnhau, Cliàii tay rụng ròi cả đỏi trai gải; DÂN TỘC TÀY Nam Kim cất tiếng nói cu6i cùng: — « Rừng sảu, ta cũng nhìn lọt trưởc. Chỉ cỏ lìa, khổng hợp được nhau. Yêunhauchìnhìntrờitrôngđất, Nhìn núi non sương tỏa bốn mùa, Nhìn về em, em về gia thất. » Thị Đan chưa bày tỏ đưọ-c lời Đãlănmìnhratrướcmặt, Tiếngthankhócnhưxéhếthơi Chĩ biết nói: — « Làm sao nỗi này Đánglểemchếtđichotrọn! Anh đê lại những lời dao cắt ruột, Nếuemcửbuộcvềnhàchòng, Đòi em cũng chỉ ngắn như giọt máu. Chết đi còn hơn mang tiếng phụ tình. » ThịĐanhếtlòidặnNamKim: — « Anh đi, anh nhó` tấm lòng còn tin, Xấu tốt đã cùng nhau thò lộ ; Nếucònquảđátmặttrời, Em sao quên đirợc những lời hôm nay » Nam Kim quay lại đáp một niềm: — <(TròỆi đál cỏn chửng kiến đòi ta Chếtđihònvẫncònmơ, Moi tinh bạn gái, phải chia hai đẳng J>. Dặnnhauchưahếtlời,chànbước, Núitrướcmặt,NamKimleo, Bưỏcđingườivẫnrưngrưng. ĐangsautiếngkhócThịĐanxẻlòng: — «Anhơi!Hãydừngchânngòilại Cho thân em tỏ nỗi cảnh lìa nhau Nàngvộicỏiáotrongthàn, Áo chàm ướt lệ trên, tay, Mạnhhướctới,traongaybạnnghĩa. NamKimngànngạiễ Cátcâutừchối: — « Một lòng vũng chắc lả hơn, Ao khăn cỏ buộc đâu đưọc lòng đôi ta! m TRUYỆN THƠ Chung tinh là đủ còn gìước mong; Emhãycầmáovềdùngí. — « Ao em xem mặt, ghi lòng)). Nam Kim càng nặng lòng thưong, Taycầmáovấnvươnglòngdạ. Trèn đòi hoang, chứng kiến plnìt chia lìa, Bốnphươngcâycỏbuônglávàng... Rừng già, cất tiếng thở than ve chièu.ẻ. ThịĐanquaylạilốinhà, Nhìnkhôngrõlối,chânđưalênđường. Thân bớt ảo mà lòng nhiều việc. Nam Kim lên núi, ảo rung tà, Mặltrờilặnnon,anhcungvừakhuấtnúi ThịĐanquaylạikhôngcònbónganh Nhưngvẫncòntiếngnóibêntaiẳ tìêmdàibuòngkhắpquêhương, Lòidặnnhaucònvươngtrongtri, Khuyên rằng: (( Bừng nhớ, đừng buòn. Vui lên đừng khóc, đừng than. Vềnhàchòngcứmộtỉ)ềănử, Mốitìnhtadangdởnguôicon, Nhó` ra lại thêm buồn, hỡi ơ i! » + ¥ TừngàyvắngNamKimcách chốn Mỏi mắt chờ mà chẳng thấv đàu; Nhỏ’hômđưatiễnbênnhau, Khuấtnon,vắngbỏngngườiyôu Tưởngđếnlứcsánhđôibònsuối. Lòng nước một đỏi bóng dưới chân. Nhớhômcỏiảotraotav, Bẻ cành lả rải gốc cây bên đường, Bây giờ đễ lòng thiếu ai mà vắng. Trămđiềunhớkhúcngắnkhúcdái. Trênkhungdệttaylaiđườngchỉ Dệt khăn tay gửi tặng Nam Kim. DẰN TỘC TÀY Khăncàngtrắnglòngcàngtrắng, NhờThịGiaocáchnúiđưagiùm, Như chuvễn đến tấm ỉòng Thị Đan; Khănnàyđềanhrửamặt, Đêanhtinđưọclòngngườicòđon, Mộtthân,ngàykhồngngắnmàđêmlạidài, Ướcsaoanhhiẽunỗilòn<»nhớthương. ThịGiaonhậnkhănđưatỏi, Đường đi rẽ lối bên đòi, Bản làng san sát núi đòi ngòn ngang... Hiuhiugiỏnhẹbênđàng, Không bao buôi, đến què chàng, Đếnnhàvộikềtruyềntinđưalời. Trên tay khan mới còn lưoi Nhưchắpđườngchỉhaingiròi. ThịGiaonàohayđàumàbiết Nỗilòngđổibạnđêmngày Như chim cùng tồ con bay C011 nhin, Nhưhaichiếcđuacỏdàyvấnvào. Cỏaingắmđượchaitâmíuể, Một bèn ỏ’ bụng, mội bên ở khăn! NỗibuồnhiệnnétThịĐanhômnào, Phận gái nhỏ, nỗi ngày thơ, NamKim cũngvừatuồirê. Thị Giao vội kề lẽ đồi lờ i: — «Vừa qua, đến què ngoại mấy hổm Thămmẹgià,thămemgáiThịĐan; Emdặnchị,chuyêntinđiralời, Khănnàychinhtayemtựdệtí. Nam Kim môi nỏr nụ cười Hỏi thăm mọi việc con người phưong xa ; Taynhậnkhăn,lònglạixótxa, Tròng khăn mềm mại khác nào Thị Đan. Cànhđàođòibướmđangvờncảnh, Lấy gì đẽ nén được lòng : Nỗi thương, nỗi nhớ, nỗi mong! ... - tailieumienphi.vn
nguon tai.lieu . vn