Xem mẫu

29- 7-1957 r ^ ử sáng sớm. Bác Hổ vả những người củng đi đâ đáp máy bay trực thăng vể Đre-xđen. Hoạt động chủ yếu của Bảc trong ngày này là vể thăm các cháu của Người hiện đang học tập tại Mô-rft-xbuốc củng tất cả sinh viên, học sinh Việt Nam từ kháp Cộng hòa dân chủ Đức đã về đây chào dón Người. ờ trung tâm thành phố Đre-xđen, Bác tranh thủ dến thăm khu Xvinh-ngơy một tổ hợp công trình kiến trúc tỉẻu biểu cùng những bộ sưu tập nghệ thuật và phong cảnh đặc sâc mang tầm vóc thế giới. Bác đã viết vào S ổ vàng của Viện bảo tàng mỷ thuật như sau: Chúng tôi rất sung sướng đến thăm Viện bảo tàng mỷ thuật Semper. Chúng tôi rất hoan nghénh sự cố gắng của cấc dồng ch í phụ trách viện đ ề khôi phục lại những kho tàng văn hóa quý báu ấy! 29-7-1957 Hổ CHÍ MINH. 97 7 BNBH Cûng tại Đre-xđen, Ngưởi gặp lại một người bạn chiến đấu là Ot-tô Búc-vit-xơ và hỏi thăm tin tức vẻ họa sĩ E-rích Giơ-han-»Jn, người từng kết bạn với Bác vào nãm 1924 ở Liên X6 khi Người đến thăm "Triển lẫm tổng hợp nghệ thuật Đức". (Trong djp đó, E-rích Giơ-han-xơn đá vẽ chân dung Bác Hổ, Ký họa lịch sử nảy được in trên nhiều tạp chí và tờ báo của Đức). Bác H6 cũng đá đển thăm Viện bảo tàng vệ sinh nổi tiếng của thành phố - nơi có trưng bày "người đàn bà bằng thùy tánh" một thành tựu có một không hai trên thế giđi. V à có cuộc tiếp xúc ngắn, rất vui vè với các nhà thể thao trẻ tuổi Đre-xđen và tặng chữ ký cho thanh niên Hung-ga-ri đang nghỉ mát ờ đảy, Tiếp đó, Người về Mô-rit-xbuổc. Như đã nói, tói là một trong gẩn 150 thiếu nhi đã được Nhà nước cho sang ãn học ở đây trong 4 năm (từ 1955 đến 1959), Chủng tôi được biết tin vể cuộc đi thăm của Bác Hổ từ một ũiáng trước, Sau bao lứùêu mong mỏi, vọng, chúng tôi vô cùng sung sướng được thông báo; ngày 29-7, Bác sẽ đến thăm chúng tôi. Tin vui đến, làm mọi người náo nức lạ thường. Mùa hè năm đó, nhà trường tổ chức cho chúng tỏi đi n ^ ỉ mát ỏ vùng Xvô-tha, miền Nam nước Đức, từ ngày 10 đến 25-7. Nhưng, chúng tôi đă aống trong một tâm trạng thật khó tà, chỉ mong được trở về trường để chuẩn bị đón Bác. Thông cảm với chúng tói, nhà 98 trưởng đâ cho phép kết thúc cuộc ngH hè sớm hơn một tuần. Chúng tôi phân công nhau dọn dẹp trường sở, các ngả đường, sân bâi, chuẩn bị văn nghệ và cùng nhau làm biểu ngữ vớí dủ màu sắc để đón mừng Bác. Nhà trường cho xây đựng một lễ đài ữên sản, treo bức vẽ chân dung rất lớn của Bác, à giữa Quốc kì và Quốc huy hai nước. Được chứng kiến không khí tưng bừng chuẩn bị cho ngày đón Bác dưdi mái trường Mô-rít-xbuổc, một sỗ vị khách từ trong nưđc sang cũng chia vui cùng chúng tôi, Òng Dương Đức Hiền nói: "Được gập Bác Hổ ở trong nước đá là một vinh dự to lớn, đưỢc gập Bác Hổ ở nước ngoài thì vinh dự đó, may mắn đó càng đặc biệt". Thật vậy, tử hai năm nay, sống và ẫn học ữên đất nước bạn, chúng tôi đâu dám mơ sẽ có raột ngày Bác Hổ tới đây, giữa vùng ngoại ô )^n tĩnh này. Bác đã đi năm châu bốn biển, đã hoạt động cách mạng trên khắp các đại dương, các lục địa, nhưng ai ngờ sẽ có ngày Người đật chân lên mảnh đất dã trở thành "quê hương tìiứ hai" của chúng tôi— Tôi có càm tưởng thời gian cứ trôi chậip ại. Rổi cái ngày chúng tôi mong đợi từng gícf, từng phút ấy cũng dá đến. Đây thực sự là một ngày hội Iđn của 500 học sinh, sinh viên chúng tôi. Sáng sớm ngày 29, Bác và các vị cùng đi đá đáp máy bay đặc biệt từ Thủ đô Béc-lin vế Đre-xđen. Bác tranh thủ vào thảm Viện bảo tàng tranh và lĩiột vài cơ 8Ờ y tế rói lên xe di thầiig vể trường chúng tôí. Ngày này, không chì các công dân trẻ tuổi V iệt Nam mà cả các 99 thầy, cô giáo người Đức với các thành viên trong gia đỉnh, các bạn học sinh các nước khác như: Triều Tiên, Trung Quốc và Đức cũng mặc nhứng bộ quán áo đẹp nhát để về dây chào đón Bác Hổ. Làng Mò-rít-xbuốc hôm nay như rộn rịp hẳn lên, bầu trời và rcặt hổ bên lâu đài cùng như xanh hơn, mát hơn. Ai có thể tưởng tượng được ràng, bên lâu đài Mô-rí1rXbuốc - nơi ngày xưa bọn vua chúa ãn chơi, săn bấn lại CÜ m ột ngày chứng kiến các công dân nhỏ tuổi một nưóc Á Đông sum vẩy đón tiếp vị nguyên thủ quốc gia của mình. Bản thân tôi, tuy còn bé, trong giờ phút áy đă cảm xúc rẫt nhiều, suy nghĩ rát nhiều. Tôi nghi về cuộc gặp Bác lần dắu à Hà Nội, cách dó hai năm, đến bức ứiư của Ngưdi gửi VỀO dịp Tết Bính Thân (1956); đến những lời thăm hỏi ĩủa Người tới thày trò chúng tôi khi Bác Tôn Đức Thắng sang Đức mừng thọ Chủ tịch Vin-hem pích 80 tuổi, Và mới đầu năm nạy, nhân dịp Tết Đinh Dậu, Bác gOri thư chúc Tết sinh viên, học sinh và thiếu nhi ta đang học ở nước bạn. Đó là những lợ niệm rất đặc biệt. * Khi thẳy doàn xe gổm 70 ô tô của Bác từ từ chuyển bánh trên con đường Au-cút Bê-ben tiến qua cổng trường, mấy ừãm con người vô cùng sung sướng reo lên, tay tung cà, hoa và bóng bay đủ màu chào mừng Bác, Bác xuống xe, hòi ngay bàng tiếng Đúb: "Wo ist 100 mein Freund Otto Buchwitz?` (có nghĩa là: ông bạn Ôt-tỏ Búc-vít-xơ cùa tỏi đâu?). Người khoác tay cụ Ỏt-tô Búc-vít>xơ, cùng vào sân trường. M ột,s6 bạn cưa chưng tôi được dâng hoa iên Bác và các vị cùng à i Có lẽ hạnh phúc nhất là Nguyển Thỉ Hổng, một trong những bạn nhò nhất của chúng tôi đá được Bác cấm tay. Bước lên lễ đài» Bác vẫy tay, tươi cười nhìn các cháu. Tiếng vố tay, tiếng reo hò càng vang lên tưởng không bao giờ dứt. Bác ra hiệu cho các cháu tạm im lặng, nhưng các cháu vẫn không ngớt reo hò: `Bác Hổ muôn năm!", "Bác Hồ muôn năm!", Trên lễ đồi có một chiếc ghế danh dự đành cho Bác, nhưng Người đã trân trọng mời cụ Otr-tô Búc-vít-xơ ngồi vào đó, Cụ Búc-vít-xơ từ chổi, cụ ngổi vào chiếc ghế bên cạnh, nhưng Bác Hổ đă mời bằng được. Chừng như tiếng reo có lắng xuống phần nào khi Bác Hổ bước dến trước ổng mi-crô và tươi cười nói với các cháu của mình: - Các cháu có biết bác Búc-vít-xơ là ai không ? Suốt cả dời mình, bác đâ tận tụy cổng hiến cho nhân dẫn lao động Đức và nay 78 tuổi rổi, bác vẫn hoạt động, đặc biệt là vẫn chăm lo cho các cháu đấy... Nghe thấy vậy, chúi>g tổi lại vổ tay nhiệt liệt. Cụ Bức-.víl>xơ rất xúc động- Sau này tôi mới được biết rỗ cự là một lãnh tụ cùa giai rấp công nhân Đức, đâ dũng càm chiến đáu chống bọn phátrXÍt và bị chúng hành hạ trong nhiều nhà tù cho đến ngày giải phóng. 101 ... - tailieumienphi.vn
nguon tai.lieu . vn