Xem mẫu
- Đôi nét về lịch sử phim gợi cảm
của điện ảnh Hoa ngữ
Năm 1953, Trương Ái Linh bắt đầu đặt bút viết nên những trang đầu tiên
của tiểu thuyết “Sắc giới”. Tác phẩm này sau khi thành hình là một bộ tiểu thuyết
gồm hơn 13000 chữ nhưng đã lấy đi hết hơn 25 năm trời của Trương Ái Linh. Khi
tiểu thuyết “Sắc giới” ra mắt công chúng, nó không được nhiều người đón nhận và
chú ý đến như những tiểu thuyết khác của Trương Ái Linh. Sau nửa thế kỷ im lìm
lặng lẽ, vào năm 2007 “Sắc giới” đã thoát khỏi sự vô danh của mình, được cả thế
giới biết đến. Chính bộ phim điện ảnh “Sắc giới” của đạo diễn Lý An đã mang đến
ma lực kinh người này.
Với bộ phim “Sắc giới”, đạo diễn Lý An lần thứ 2 bước lên bục nhận giải
Sư tử vàng tại Liên hoan phim Venice, và điều này cũng giúp cho nền điện ảnh
Hoa ngữ bước sang một trang sử mới. Thể loại phim gợi cảm của điện ảnh Hoa
ngữ mang tính nghệ thuật với “Sắc giới” làm đại diện cuối cùng đã đứng lên được
đỉnh cao của điện ảnh thế giới. Điện ảnh gợi cảm Hoa ngữ đã phải trải qua 50 năm
vất vả mới có thể đi đến được sự huy hoàng của ngày nay.
Hồi 1: Lý Hàn Tường – người khai hoang cho thể loại phim gợi cảm
của điện ảnh Hoa ngữ
Trung Quốc là một đất nước chú trọng quan niệm đạo đức truyền thống, đối
với mức độ của những cảnh quay tình cảm trên màn ảnh đều có sự siết chặt rất
nghiêm khắc. Trong sự phát triển của điện ảnh Hoa ngữ của 50 năm trước, những
bộ phim chỉ có thể gọi là “hữu tình vô sắc”, các nữ diễn viên chính ít khi nào có
- những cảnh quay quá ái ân. Sau khi chiến tranh thế giới lần thứ II kết thúc, có rất
nhiều người làm về điện ảnh đến Hong Kong phát triển sự nghiệp. Hong Kong lúc
bấy giờ chịu sự thống trị của Anh nên tư tưởng và văn hóa nơi đây gần với phương
Tây, vì vậy mức độ của những cảnh quay tình cảm trên màn ảnh cũng không bị
siết chặt nghiêm khắc như ở Trung Quốc. Nhưng dù gì đó cũng là thời điểm thập
niên 50 của thế kỷ 20, tư tưởng của con người thời bấy giờ cũng không được
phóng khoáng như ngày nay, cho dù là phim của Hollywood thì thể loại phim gợi
cảm cũng vẫn chưa được phổ biến.
Đầu thập niên 70, công ty điện ảnh Thiệu Thị của Hong Kong hùng bá thị
trường điện ảnh Đông Nam Á. Khi đó phim võ hiệp và phim hài là ăn khách nhất,
nhưng nội dung phim quanh đi quẩn lại cũng chỉ có nhiêu đó, không nhiều mới lạ
khiến khán giả cũng dần ngao ngán. Đúng lúc ấy một cựu đại thần của Thiệu Thị
là Lý Hàn Tường sau khi mở công ty ở Đài Loan thất bại trở về Hong Kong, ông
chủ của Thiệu Thị là Thiệu Dật Phu nhanh chóng bắt lấy cơ hội này, ra sức mời Lý
Hàn Tường trở về Thiệu Thị. Lý Hàn Tường một phần rất cảm kích lòng nhiệt
thành của Thiệu Dật Phu, hai là ông cần kiếm tiền nuôi gia đình nên quyết định
quay trở về mái nhà xưa. Lý Hàn Tường lúc ấy bị dồn đến chân tường buộc phải
ra một bộ phim thật ăn khách để lấy lại danh tiếng nên ông đã khai sáng nên thể
loại phim gợi cảm, tạo nên một thể loại phim hòan toàn mới. Với những cảnh quay
rất nóng bỏng được xem như là điểm thu hút khách nhất đã lôi kéo một lượng
khán giả khổng lồ đến rạp xem phim. Thể loại phim gợi cảm trở thành một trong
những sản phẩm ăn khách nhất của hãng phim Thiệu Thị.
Lý Hàn Tường là một đại đạo diễn của thể loại phim nghệ thuật, phim gợi
cảm của ông thiên về tính thương mại hơn, với những tác phẩm như “Chuyện vui
bắt tình phu”, “Phong hoa tuyết nguyệt”, “Câu chuyện phong lưu”…với nội dung
phim bình thường, không có giá trị nghệ thuật cao, điểm đáng xem và chú ý nhất
là các nữ diễn viên biểu diễn rất hết mình với những cảnh quay gợi cảm.Vì Lý
- Hàn Tường là đạo diễn quay thể loại phim gợi cảm nhiều nhất của Thiệu Thị, cho
nên cũng có rất nhiều nữ diễn viên nhờ vào các bộ phim của ông mà nổi tiếng như:
Địch Na, Trần Bình, Hồ Cẩm, Bạch Tiểu Mạn…đều là những đóa hoa hương sắc
của thập niên 70.
Ngoài Lý Hàn Tường ra, Thiệu Thị cũng còn rất nhiều đạo diễn khác cũng
quay thể loại phim gợi cảm này như Lữ Kỳ, Hà Phan, Sở Nguyên…nhưng mỗi
một người đều có những sáng kiến cho tác phẩm của mình và dùng các góc độ
khác nhau để thể hiện nó. Còn có một vị đạo diễn khác là Quế Trị Hồng từng đạo
diễn các phim như “Đánh rắn” , “Tà”, “Nữ tập trung doanh”…Tuy những bộ phim
của ông cũng có phần lớn các nguyên tố gợi cảm, nhưng Quế Trị Hồng càng yêu
thích biểu hiện nhân tính biểu hiện một mặt của sự đen tối, vì vậy những bộ phim
của ông còn chứa đầy những cảnh quay bạo lực đẫm máu, khác hẳn với sự hài
hước nhẹ nhàng trong phim của Lý Hàn Tường.
Hồi 2: Phim cấp 3 trở thành đại danh từ cho thể loại phim gợi cảm
Năm 1988, Hong Kong chính thức thi hành “Điều luật kiểm sát điện ảnh
năm 1988”, đem tất cả các bộ phim phân thành cấp 1, 2, 3. Trong phim nếu có
những cảnh quá bạo lực và quá gợi cảm sẽ bị đánh giá là phim cấp 3. Ở đây chúng
ta có thể biết được, phim cấp 3 của Hong Kong không hẳn nghĩa là phim gợi cảm,
nhưng tại sao phim cấp 3 lại trở thành đại danh từ cho thể loại phim gợi cảm?
Sau khi Hong Kong thực hiện nghiêm khắc chế độ phân cấp các bộ phim,
thì rất nhiều công ty điện ảnh nắm bắt thời cơ này, danh chính ngôn thuận quay
những phim gợi cảm cấp 3 để thu hút khán giả. Vào năm thực hiện chế độ phân
cấp phim, doanh thu các bộ phim của Hong Kong đột phá 1 tỷ 3 đôla Hong Kong,
trong đó công lao của phim cấp 3 góp phần không nhỏ. Những khán giả thành niên
rất yêu thích xem phim cấp 3, các công ty điện ảnh nắm bắt được tâm lý này đã
- quay đại trà các bộ phim gợi cảm nhằm thỏa mãn nhu cầu của thị trường. Cũng
theo đó một lượng lớn các minh tinh phim cấp 3 cũng được nổi tiếng. Đầu thập
niên 90, những diễn viên nổi tiếng nhờ phim cấp 3 gồm có Diệp Tử Mi, Thư Kỳ,
Ông Hồng...Các nữ diễn tuy một đêm mà thành danh nhưng vì xuất thân là diễn
viên cấp 3, nên con đường phát triển của họ sau này cũng gặp không ít khó khăn.
Nửa đầu thập niên 90 của thế kỷ 20, là thời hoàng kim cuối cùng của điện
ảnh Hong Kong, cũng là giai đoạn huy hoàng nhất của thể loại phim gợi cảm cấp 3.
Vào giai đoạn này, Hong Kong đã cho ra đời những phim cấp 3 như “Ngọc nữ tâm
kinh”, “Khi mật đào chính”, “Mãn Thanh thập đại khổ hình”, “Sắc tình nam
nữ”…Những bộ phim này gần như đều dựa vào những cảnh ái ân để thu hút khán
giả, quá trình thưởng thức những bộ phim này chẳng qua chỉ là xem những cảnh
biểu diễn tình dục, không có chút gì đáng nói về mặt nghệ thuật, vì vậy phim cấp 3
của điện ảnh Hong Kong đã trở thành đại danh từ cho thể loại phim gợi cảm. Và
cũng chính vì hàng loạt bộ phim gợi cảm xuất hiện đã biến mảnh đất Hong Kong
được xem như trung tâm phim gợi cảm của điện ảnh Hoa ngữ.
Đạo diễn phim gợi cảm thành công nhất trong giai đoạn này là Vương Tinh.
Ông là một nhà điện ảnh toàn năng khi vừa có thể biên kịch, đạo diễn, diễn xuất,
chế tác; tất cả đều làm được tốt. Những bộ phim do ông đạo diễn hầu như đều rất
ăn khách, mở công ty điện ảnh chỉ kiếm lời mà không lỗ. Vương Tinh quay những
bộ phim cấp 3 cũng không kém phần hấp dẫn, những bộ phim ông giám chế như
“ Mãn Thanh thập đại khổ hình”, “Ngọc nữ tâm kinh”, “Mãn Thanh cấm cung kỳ
án”…đều là những bộ phim rất ăn khách, đã đem lại cho Vương Tinh danh hiệu
Vua phim cấp 3.
Hong Kong lúc bấy giờ ngoại trừ Vương Tinh ra, cũng có một lượng lớn
đạo diễn tiến bước vào lãnh vực phim cấp 3, sự phát triển của phim gợi cảm cấp 3
của Hong Kong cũng đến được thời kỳ đỉnh cao. Thời gian đó có những bộ phim
nổi bật như “Hòa thượng đèn cỏ”, “Ba lần mê hoặc”, “Tình bất tự cấm”, “Thanh
- lâu 12 phòng”…Nhưng một điều không thể phủ nhận là, phim cấp 3 của Hong
Kong lấy những cảnh ái ân làm điểm nhấn, nội dung tầm thường không lưu lại ấn
tượng gì, cũng chính điều này đã giết đi sức sống của tính nghệ thuật. Quay những
bộ phim gợi cảm này chỉ vì mục đích kiếm tiền, các đạo diễn không hề đối với vẻ
nghệ thuật của những cảnh ái ân phát triển tác dụng mang tính quyết định. Đó
cũng là nguyên nhân vì sao phim gợi cảm Hong Kong ngày dần bị bão hòa.
Hồi 3: Sự phát triển phim gợi cảm của điện ảnh Hoa ngữ
Tại Đài Loan, vì chế độ kiểm duyệt phim quá gắt gao, phim gợi cảm luôn ở
trong giai đoạn nảy mầm, nên các nhà đầu tư Đài Loan trực tiếp đầu tư tiền cho
các đạo diễn Hong Kong quay phim. Các bộ phim gợi cảm những năm 90 đều dựa
vào tiền đầu tư của các thương gia Đài Loan mà quay. Những tác phẩm này đại đa
số chỉ là các bộ phim khiêu dâm, không đáng nhắc đến.
Ở Trung Quốc, những bộ phim gợi cảm chỉ cần đơn thuần xuất phát từ góc
độ nghệ thuật thì sẽ đạt được một sự phát triển nhất định, trong số đó đại diện đầu
tiên là Trương Nghệ Mưu. Bộ phim “Cao lương đỏ” do ông đạo diễn là bộ phim
Trung Quốc đầu tiên đạt được giải thưởng lớn tại Liên hoan phim Quốc tế, đem lại
vinh quang cho điện ảnh Trung Quốc. Thật ra “Cao lương đỏ” là một một phim
gợi cảm, chẳng qua chỉ là Trương Nghệ Mưu đã dấu đi các cảnh quay gợi cảm
đáng có, lưu lại một một không gian cho các khán giả mặc sức tưởng tượng. Cho
dù nói “Cao lương đỏ” là phim gợi cảm có chút miễn cưỡng, vậy thì một tác phẩm
khác của Trương Nghệ Mưu là “Cúc Đậu” đích thực là một bộ phim gợi cảm.
Cũng giống như “Cao lương đỏ”, “Cúc Đậu” không có những cảnh quay quá ái ân,
cái nó biểu hiện chỉ là mối tình loạn luân giữa hai dì cháu. Trương Nghệ Mưu đã
nắm bắt cái mức độ gợi cảm cần có khá tốt, nhưng sự diễn xuất của Củng Lợi
khiến lòng người chao đảo. Những cảnh quay người dì quyến rũ, đong đưa với
- người cháu, không những quay đẹp mà Củng Lợi diễn cũng vô cùng xuất sắc. Một
vị đại đạo diễn khác của Trung Quốc là Trần Khải Ca tuy không có tác phẩm gợi
cảm nào trong nước, nhưng sau đó ông đã đến Hollywood và quay một bộ phim
gợi cảm mang tên “Killing me softly”. Bộ phim này đã giúp ông nhận được rất
nhiều lời khen ngợi trên diễn đàn quốc tế.
Năm 1995, đạo diễn Diệp Đại Ưng quay bộ phim “Anh đào đỏ” mang đề
tài phản chiến. Bộ phim nói về những bi kịch mà một cô gái Trung Quốc gặp phải
trong thời kỳ chiến tranh thế giới thứ II. Vì yêu cầu của kịch bản, trong phim có
rất nhiều cảnh quay khỏa thân của nữ diễn viên nhưng hòan toàn đều được quay từ
góc độ nghệ thuật, bất kỳ khán giả nào xem chiếc lưng trần đầy hình xăm của nữ
diễn viên chính đều không dấu nổi vẻ xúc động, chứ không hề nghĩ đến những
cảnh ái ân. Từ điều này cho thấy, điều quan trọng của thể loại phim gợi cảm không
phải là ở khán giả xem nó như thế nào mà là ở đạo diễn xử lý nó ra sao.
Phim điện ảnh thương mại của Đài Loan sau thập niên 90 bị rơi vào một thế
cục khủng hoảng, rơi rớt lại chỉ còn một vài đạo diễn nghệ thuật lớn như Hầu Hiếu
Hiền, Dương Đức Xương, Thái Minh Lượng…Những đạo diễn này vẫn nỗ lực
làm nên những tác phẩm điện ảnh tạo tiếng vang trên quốc tế. Trong số đó có đạo
diễn Thái Minh Lượng đến từ Mã Lai nhưng những thành tựu về điện ảnh của ông
được tạo dựng trên đất Đài Loan. Trước tác phẩm đầy gợi cảm “Ngọn mây nơi
chân trời” của Thái Minh Lượng, thì trong số các tác phẩm trước đó như “Ái tình
vạn tuế”, “Hà lưu” đều có dính đến nguyên tố gợi cảm. Thái Minh Lượng là một
vị đạo diễn có một tác phong rất riêng biệt, cách diễn dạt câu chuyện trong phim
của ông cũng khác với những nguyên tắc bình thường. Bộ phim gần nhất của ông
“Ngọn mây nơi chân trời” là một bộ phim đầy chất gợi cảm nhận được nhiều lời
khen ngợi. Các xử lý những cảnh ái ân trong “Ngọn mây nơi chân trời” khiến
người người phải thán phục. Hơn nữa, trong các trường đoạn của bộ phim, đạo
diễn cũng thêm vào những cảnh biễu diễn ca múa nhạc rất đúng lúc, khiến cho tính
- thưởng thức của bộ phim được nâng tầm cao hơn. Và ít ra thì phim của Thái Minh
Lượng lần này nhiều lôi cuốn hơn, không còn tẻ nhạt nữa.
Hồi 4: “Sắc giới” khai sáng nên một kỷ nguyên mới cho phim gợi cảm
của điện ảnh Hoa ngữ.
Những cảnh ái ân rất kích tình của Lương Triều Vỹ trong “Sắc giới” không
phải là lần đầu tiên được anh thể hiện trên màn ảnh, mà 10 năm trước Lương Triều
Vỹ đã có được một sự khởi đầu. Năm 1997, Lương Triều Vỹ tham gia vào bộ
phim “Happy Together” của đạo diễn Vương Gia Vệ. Cảnh đầu tiên trong phim là
cảnh ái ân giữa Lương Triều Vỹ và Trương Quốc Vinh. Cảnh quay biểu hiện một
mối tình khắng khít không thể chia cách giữa Hà Bảo Vinh và Lê Diệu Huy được
diễn xuất vô cùng sinh động. Với tài thuyết phục của mình, Vương Gia Vệ đã làm
siêu lòng Lương Triều Vỹ đồng ý đóng vai một người đồng tính, hơn nữa còn vì
nghệ thuật đã có một sự hy sinh lớn lao. “Happy Together” được xem như là lần
thử thách lớn đầu tiên của Lương Triều Vỹ từ khi anh bước vào làng giải trí, và
Lương Triều Vỹ cũng nhận được sự hồi đáp xứng đáng. Bộ phim không những
giúp Vương Gia Vệ đoạt giải Đạo diễn xuất sắc nhất tại Liên hoan phim Cannes,
mà còn giúp Lương Triều Vỹ đoạt ngôi vị ảnh đế tại Liên hoan phim Kim Tượng
Hong Kong.
Khi Lương Triều Vỹ gặp được một đạo diễn lớn đầy tên tuổi như Lý An,
anh lại một lần nữa phải đối diện với dằn vặt của chọn lựa. Lý An mời anh tham
gia vào bộ phim “Sắc giới”, bộ phim này nhất định sẽ giành được thắng lợi to lớn,
thậm chí có thể trở thành một trong những tác phẩm quan trọng nhất trong sự
nghiệp diễn xuất của anh, nhưng trong phim lại có quá nhiều cảnh quay đầy ái ân.
Không những đây là lần đầu tiên anh phải diễn nhiều cảnh chăn gối như vậy, mà
có thể nói là trong lịch sử phát triển thể loại phim gợi cảm của điện ảnh Hoa ngữ
- lần đầu tiên có một cách thức xử lý táo bạo như vậy. Những cảnh ái ân trong “Sắc
giới” khiến khán giả phải há hốc miệng. Chủ yếu là vì lần đầu tiên điện ảnh Hoa
ngữ có một bộ phim như vậy, trong khi ở Châu Âu thì mức độ diễn xuất như thế
cũng không đáng là gì. “Sắc giới” khai sáng nên một kỷ nguyên mới cho phim gợi
cảm của điện ảnh Hoa ngữ. Lý An đã đem gợi cảm và nghệ thuật kết hợp với nhau
rất hòan mỹ, khiến khán giả có thể hiểu được, gợi cảm đồng thời có thể phục vụ
cho nghệ thuật. Những cảnh ái ân trong “Sắc giới” cũng hòan toàn xuất phát từ
yêu cầu của nội dung câu chuyện; cũng giống như cảnh khỏa thân trong “Anh đào
đỏ”, cảnh ái ân của hai người đồng tính trong “Happy Together”, tất cả đều thuộc
về một phần không thể thiếu trong sự phát triển của kịch bản.
Lời kết
Bởi vì có được “Sắc giới” cùng một lúc đoạt được thành công trên hai
phương diện nghệ thuật và thương mại, giai đoạn phát triển sau này của thể loại
phim gợi cảm của điện ảnh Hoa ngữ sẽ xuất hiện một thời kỳ mới bắt chước theo
“Sắc giới”. Một điều chắc chắn rằng, thành công đạt được về mặt nghệ thuật của
“Sắc giới” trong vòng 10 năm sau khó có được một tác phẩm nào vượt qua được
nó.
nguon tai.lieu . vn