Xem mẫu

ANH HÙNG ÐÔNG A - DỰNG CỜ BÌNH MÔNG Yên Tử Cư Sĩ Trần Ðại Sỹ HỒI THỨ MƯỜI CHÍN Giai nhân Tô, Hàng. Hôm ấy, sau một ngày duyệt binh về, Long Xưởng họp các em với Thủ Huy tại ngự thiện đường để cùng ăn cơm trưa. Mục đích, sau bữa ăn, anh em cùng vào cung vấn an phụ hoàng, mẫu hậu, rồi lên đường tiến quân. Cơm xong, anh em đang vui đùa với nhau thì Thủ Huy ghé miệng vào tai công chúa Ðoan Nghi nói nhỏ: - Trên nóc điện có hai gian nhân nghe trộm. - Muội khám phá ra từ lâu rồi. Trong hai tên, thì một tên già, một tên trẻ. Hai tên này nội công rất cao thâm. Chúng thở ra nhỏ như tơ. Không biết chúng thuộc môn phái nào? - Nội công chúng hơi giống nội công nhà mình. Ðể anh bảo Tăng Khoa lôi cổ chúng xuống. Long Xưởng cũng đã khám phá ra hai người nghe trộm. Vương để chung rượu xuống bàn rồi nói lớn: - Cao nhân phương nào giá lâm Ðông cung, sao không xuống đây cùng anh em tiểu vương đồng ẩm, đàm văn, luận võ, mà núp trên nóc điện chi cho nhẹ thể? Nói rồi vương cầm chung rượu tung lên nóc nhà. Chung rượu xuyên thủng mái ngói ra ngoài. Tăng Khoa lạng người một cái, y đã ra ngoài sân. Trên nóc điện bốn thị vệ đang bao vây hai người bịt mặt. Một người đàn ông to lớn, uy nghi mặc áo vàng, một người đàn bà nhỏ bé mặc áo xanh. Chỉ hai chiêu, người áo xanh đã đánh bay bốn thị vệ rơi xuống sân. Lối đánh rất đặc biệt, tuy dũng mãnh, nhưng nhẹ nhàng, giống như hai sư huynh sư đệ đồng môn tập luyện vậy. Tăng Khoa thấy hai người không có ác ý, hầu tung mình lên nóc cung, chắp tay hướng người hai người: - Thái tử có lời thỉnh nhị vị xuống uống chung rượu. Baltorama 483 www.Vietkiem.com ANH HÙNG ÐÔNG A - DỰNG CỜ BÌNH MÔNG Yên Tử Cư Sĩ Trần Ðại Sỹ Trong khi vái, Tăng vận kình lực ra hai tay. Người áo vàng lơ đãng nhìn trời. Trong khi người áo xanh phất tay một cái, kình lực phát ra như sóng vỗ. Bình một tiếng, Tăng Khoa cảm thấy trời long đất lở, tai phát ra những tiếng vo vo không ngừng. Hầu phải lùi liền ba bước để hóa giải kình lực. Long Xưởng kinh ngạc không ít, vì suốt mấy năm qua Tăng Khoa được Thủ Huy chỉ dạy không ngừng cùng với Long Minh, Long Ðức, Long Hòa. Hơn nữa Tăng luyện tập rất cần cù. Có thể nói, bản lĩnh của Tăng hiện không thua vương làm bao. Trong các võ tướng của triều đình, rất hiếm người đấu ngang tay được với Tăng. Long Xưởng đưa mắt ra hiệu cho Thủ Huy, rồi cả hai cùng tung mình lên nóc điện. Long Xưởng cung tay: - Cao nhân giá lâm, không biết có gì dạy bảo? Người áo xanh hất hàm hỏi: - Phải chăng người là Lý Long Xưởng, được phong tước Hiển Trung vương? - Quả đúng như cao nhân nói. Người áo xanh lại nhìn Thủ Huy: - Phải chăng người là cháu nội của đại hiệp Trần Tự Kinh? Thấy người này có vẻ coi thường Long Xưởng, mà lại tỏ ra kính trọng ông nội mình. Thủ Huy cung tay: - Dường như cao nhân có quen biết với ông nội vãn bối? Người áo xanh không trả lởi, y phát một chiêu chưởng đánh thẳng vào mặt Thủ Huy. Kình lực chưa ra hết mà Thủ Huy đã cảm thấy ngộp thở. Công kinh hãi, vội xuất chiêu Ðông hải lưu phong đỡ. Ầm một tiếng, người áo xanh bật lui liền ba bước, hai tay xoa vào nhau tỏ vẻ đau đớn. Còn Thủ Huy bật tung người lên cao, ngói trên nóc điện bay khắp bốn phía. Tiếng chưởng chạm nhau, tiếng ngói rơi, còn có mấy tiếng la hoảng của Ðoan Nghi, Trang Hòa và anh em Long Xưởng. Bởi hiện công lực Thủ Huy có thể nói là cao thâm nhất trong các võ quan của triều đình, thế mà dường như ngang sức với người áo xanh. Thủ Huy lộn hai vòng trên không, rồi đáp xuống nóc điện. Công cung tay hướng người áo xanh: - Xin cao nhân cho biết cao danh quý tính. Người áo xanh không trả lời Thủ Huy mà nói một mình: Baltorama 484 www.Vietkiem.com ANH HÙNG ÐÔNG A - DỰNG CỜ BÌNH MÔNG Yên Tử Cư Sĩ Trần Ðại Sỹ - Chiêu Ðông hải lưu phong sao đang dương, lại chuyển sang âm được nhỉ? Bà ta gật gật đầu: - Người quả thực là cháu của một vĩ nhân nổi danh nhân nghĩa nhất Ðại Việt. Người áo xanh hướng người áo vàng: - Chủ nhân! Y là con giòng cháu giống, mình có thể đối thoại được. Ðến đó Nghĩa Thành vương vừa đến. Vương đưa mắt nhìn người áo vàng : Từ tướng đi, từ hai vai, từ cái lưng đều rất quen thuộc, rất thân ái, mà vương không đoán ra là ai. Người áo vàng đang bước đi, khi nhìn thấy vương, ông ta cũng dừng lại. Bốn mắt nhìn nhau, tay ông run run, dường như súc động. Dù bị coi thường, nhưng Long Xưởng vẫn tỏ ra lễ độ. Vương kéo ghế mời hai người ngồi trên, ngang với Nghĩa Thành vương. Còn mình thì ở ngôi chủ vị tiếp khách. Nhưng chỉ người áo vàng ngồi, còn người áo xanh thì khoanh tay đứng hầu phía sau. Người áo vàng xuất hồn nhìn khắp ngự thiện đường một lượt, rồi nói một mình, nhưng để cho Thủ Huy nghe: - Ta có một thắc mắc là từ xưa đến giờ, đại hiệp Tự Kinh nổi tiếng nhân từ, hiệp nghĩa nhất Ðại Việt, thường dạy con cháu nên đứng ngoài vòng danh lợi để giữ cho thân thể thơm tho. Cớ sao người lại cho cháu nội lăn mình vào chốn hôi tanh này nhỉ? Thủ Huy thấy phong thái của hai người, công chắp tay: - Thưa tiền bối, thời vua Trưng, các anh hùng cùng cắp gươm phò tá ngài, có ai vì mấy đấu gạo đâu? Người áo vàng phẩy tay một cái, tỏ ra cử chỉ tát yêu Thủ Huy: - Khá lắm, người ứng đối nhanh như vậy thì hẳn là con trai của Bùi Anh Hoa? Người là Thủ Huy hay Thủ Lý? - Thưa, cháu là Thủ Huy. - Hồi người đầy năm, ta có gửi tặng cho người một món quà. Món quà đó là cái khánh ngọc đỏ khắc hình con rồng với con chim âu quấn lấy nhau. Món quà đó đâu rồi? Thủ Huy giật bắn người lên, công mở to mắt nhìn người áo vàng. Vì ông chính là người ấy, mà ông nội, bố mẹ cùng các sư thúc muốn đưa lên ngôi Baltorama 485 www.Vietkiem.com ANH HÙNG ÐÔNG A - DỰNG CỜ BÌNH MÔNG Yên Tử Cư Sĩ Trần Ðại Sỹ vua, thay cho Chính long Bảo ứng hoàng đế . Suốt từ thời thơ ấu, Thủ Huy cũng như một số các đệ tử phái Ðông a đều nghe các bậc trưởng thượng nhắc đến, mà không biết người ấy là ai. Một lần Thủ Huy hỏi mẹ: Cái khánh ngọc đeo trên cổ từ đâu mà có? Bà Anh Hoa trả lời: Do người ấy tặng cho con lúc đầy năm. Thủ Huy hỏi người ấy là ai, thì bà Anh Hoa lắc đầu không muốn nói. Bây giờ nghe người áo vàng xưng là nhân vật đã tặng khánh ngọc cho mình, thì công biết ông chính là người ấy. Nghe câu nói đó, Thủ Huy vội lậy phục xuống đất: - Cháu...cháu... xin kính cẩn ra mắt sư bá. Nói rồi công kéo chiếc khánh đeo trên cổ trao cho người áo vàng. Người áo vàng vẫy tay tỏ ý không cần coi. Ông phát một chiêu nhẹ nhàng, kình lực đỡ Thủ Huy đứng dậy. Ông cười: - Cháu gọi ta là sư thúc chứ đừng gọi là sư bá, mà sau này bà chị Anh Hoa lại mắng ta. Vừa rồi cháu tự ví việc ra làm quan của cháu với các anh hùng thời Lĩnh Nam. Như vậy cũng được đi. Song quần hùng Lĩnh Nam theo phò vua Trưng là phò cái chí của ngài. Ðức của vua Trưng cao vòi vọi. Còn ngày nay cháu theo phò cái cục bột Thiên Tộ (ghi chú: tức vua Anh tông hay Chính long Bảo ứng hoàng đế) chỉ biết có gái, thì thực là gánh vàng đi đổ sông Ngô, bán bò tậu ễnh ương mất rồi. Kiến Ninh vương vốn nóng tính. Vương thấy người áo vàng nhục mạ phụ hoàng thì quát lớn: - Im cái mồm. Người có biết đây là đâu không mà nói lời vô phép như vậy? Hay người ỷ có võ công cao, rồi muốn nói gì thì nói ư? Người hãy nhìn xung quanh mà xem, thị vệ đã vây kín Ðông cung. Ta chỉ hô lên một tiếng, là thị vệ sẽ băm người ra như băm chả ngay. Mọi người chỉ thấy hoa mắt một cái, tiếp theo hai tiếng bốp. Người áo xanh đã tát Kiến Ninh vương hai cái, rồi lùi trở về chỗ, tay chỉ vào mặt vương: - Bây giờ chính ta bảo mi im cái mồm, bằng không ta lấy tính mệnh mi. Người áo vàng vẫn nói bằng giọng kẻ cả: - Ta tiếc cho cháu! Tài trí không thua gì Kinh Nam vương xưa. Kinh Nam vương tuy đem tài ra giúp Tống, nhưng Tống Nhân tông là người biết tài vương, lại thương dân, thực xứng đáng là đấng quân phụ. Còn Thiên Tộ, thì hỡi ơi! Thủ Huy chỉ vào Long Xưởng: Baltorama 486 www.Vietkiem.com ANH HÙNG ÐÔNG A - DỰNG CỜ BÌNH MÔNG Yên Tử Cư Sĩ Trần Ðại Sỹ - Thưa sư thúc, nếu nhìn bề ngoài thì thế. Nhưng sự thực lại khác. Xưa kia, ông Cổ Tẩu là người ương gàn, thế mà lại sinh ra bậc thánh là vua Thuấn. Cha của Tăng Tử là người ác, thế mà con lại là người hiền. Ðệ tử tuân lệnh nội tổ ra giúp nghĩa huynh, khi vận nước chông chênh như trứng trồng, chứ đâu có vì bổng lộc! - Cái gì mà trứng chồng? Thủ Huy tóm lược việc Tống sai mật sứ sang mưu chiếm ngôi vua, biến Ðại Việt thành quận huyện. Rồi các đại tôn sư họp nhau phá vỡ. Tiếp theo đến việc bắt Tống công nhận quốc danh, khi phong, phải phong làm An Nam quốc vương, chứ không được phong làm Giao chỉ quận vương. Cuối cùng, là viêc đi sứ Kim. Người áo vàng gật đầu: - Lâu nay ta ẩn thân, nên không biết rõ tình hình. À thì ra thế. Ta có nghe nhiều người ca tụng cái đức của thằng bé con Long Xưởng. Ta không tin. Bây giờ nghe cháu nói, ta cũng tin một phần. Ông nhìn Long Xưởng: - Này bé con! Ta nghe con nhỏ Từ Thụy Hương trước đây là tỳ thiếp của người, rồi tại sao y thị lại trở thành Tuyên phi? Sự việc ra sao? Long Xưởng chưa kịp trả lời, thì Kiến Tĩnh vương đã lên tiếng: - Việc phụ hoàng ta phong cho ai làm phi, làm thiếp, người không có quyền hỏi. Người là ai mà dám có giọng điệu đại bất kính như vậy? Người áo xanh búng tay một cái, một hạt vàng bay ra, bay thực chậm, nhưng quay tròn với tốc độ cực nhanh kêu lên tiếng vi vu, rồi thình lình véo một tiếng , hột vàng bay vòng cầu trúng vào huyệt Á môn của Kiến Tĩnh vương. Lập tức toàn thân vương bị tê liệt, mở miệng không ra. Công chúa Ðoan Nghi thấy anh bị áp chế, thì chịu không được. Nàng rút kiếm, rồi chuyển thân mình một cái, kiếm đã dí vào cổ người áo xanh. Người áo xanh kinh hoàng, bà lộn liền ba vòng về sau để tranh mũi kiếm. Sau ba vòng, bà lại đáp xuống giữa ngự thiện đường. Nhưng khi bà đáp xuống, thì mũi kiếm vẫn dí vào cổ bà. Thì ra Ðoan Nghi đã dùng một chiêu võ trấn môn của Long biên kiếm pháp, nàng chuyển thân theo bà như bóng với hình. Lòng nguội như tro tàn bà lên tiếng: - Mi đánh trộm ta mà thành công. Ta không phục. Bấy giờ bà mới nhìn kẻ khống chế mình, đó là một thiếu phụ tuổi khoảng hai mươi, nhan sắc diễm lệ. Chợt bà kêu lên: Baltorama 487 www.Vietkiem.com ... - tailieumienphi.vn
nguon tai.lieu . vn