Xem mẫu
- Tuyệt kỹ Song ngư
Võ cổ truyền Việt Nam có một hệ thống bài bản luyện tập cực kì phong phú, đa
dạng, đặc biệt là binh khí. Ngoài những thứ thường thấy như đao, côn, kiếm kích…
mỗi một môn phái lại có riêng những loại binh khí đặc dị khác, ví như bài “song
ngư” của võ đường Hồng Quyền Chu Gia ở Hà Nội.
Võ đường Hồng Quyền Chu Gia do võ sư Chu Há đứng đầu vốn nổi tiếng với các món
binh khí đặc biệt như: mễ, batoong, ô, điếu cày… và đặc biệt là “song ngư”, một loại
binh khí hình hai con cá chép làm bằng sắt hoặc đồng.
Bàn đến võ cổ truyền Việt Nam xem ra cũng cần phải nói thêm đôi chút về đặc tính của
nó. Đây là thứ võ có lối đánh uyển chuyển, khéo léo nhưng cũng không kém phần dũng
mãnh. Đòn thế biến hóa dựa trên nguyên lí cơ bản “lấy nhu thắng cương, lấy nhược thắng
cường”, tức lấy cái mềm mại để thắng cái cương mãnh, lấy cái yếu mềm để thắng cái
mạnh mẽ, ào ạt.
- “Song ngư” là loại binh khí làm bằng kim loại có hình cá chép.
“Song ngư”, loại binh khí lợi hại của Hồng Quyền Chu Gia.
- “Song ngư” giao đấu.
Võ sư Chu Há (bên phải) và đệ tử trong thế “song ngư” chống đơn đao.
- Một thế phòng thủ của bài “song ngư”.
Để thực hiện được nguyên lí này, các đòn thế võ cổ truyền Việt Nam thường dựa trên nền
tảng thể trạng nhỏ bé nhưng nhanh nhẹn của người Việt mà hình thành. Bên cạnh đó, dựa
vào khả năng quan sát tinh tế các hiện t ượng vận động của tự nhiên, những bậc kì tài
trong làng võ học Việt Nam từ xưa đến nay còn biết sáng tạo nên những đòn thế vừa có
tính biến chuyển hợp với quy luật của tự nhiên vừa có tính chiến đấu cao.
Ví dụ như dựa vào hình ảnh chuyển động uyển chuyển của những cành mai già trong gió
đông mà sáng tạo ra bài quyền “Lão mai”, dựa vào đặc tính mạnh mẽ của loài hổ và sự
nhẹ nhàng của chim hạc mà sáng tạo ra bài “Hổ hạc song hình”, hay như dựa vào đặc tính
gọn nhẹ, linh hoạt của chiếc quạt giấy mà hình thành nên bài “Thiết phiến”…
- Lại nói về thứ binh khí “song ngư” của võ sư Chu Há, người ta cũng thấy ở đó có sự kế
thừa các nguyên lí võ học đặc sắc của cha ông xưa để lại. Quan sát kĩ mọi khía cạnh vận
động của loài cá, những người luyện võ đã đạt đến đẳng cấp thượng thừa như võ sư Chu
Há ắt đã phát hiện ra nhiều điều thú vị để từ đó vận dụng vào lối đánh “song ngư” của
mình.
Loài cá sống dưới nước, trong trạng thái tĩnh xem ra có vẻ chậm chạp, lờ đờ nhưng kì
thực khi có biến lại ứng phó cực kì nhanh nhạy, thậm chí có lúc rất mạnh mẽ. Những cú
lắc mình thoắt ẩn thoắt hiện hoặc những cú lao mình vồ mồi nhanh như chớp của loài cá
chính là cơ sở hình thành nên những đòn thế trong bài “song ngư” nổi tiếng của võ sư
Chu Há.
Phép đánh của bài binh khí “song ngư” được mô tả là biến hóa khôn lường, thủ pháp và
bộ pháp lướt nhanh, thân pháp linh hoạt, đòn đánh liên hoàn. Đòn trước dũng mãnh vừa
để tấn công đồng thời cũng để che chắn cho những đòn tiếp theo, cứ thế ào ạt tuôn trào
tạo nên thế công thủ toàn diện.
Một điểm chú ý khác, đó là loại binh khí này được chế tác bằng đồng hoặc sắt nên khá
nặng, vì thế người sử dụng muốn điều khiển chúng linh hoạt theo đúng ý đồ đòi hỏi phải
có một nội lực nhất định. Do làm bằng kim loại cho nên đây là loại binh khí có tính sát
thương cao. Hàng vây và đuôi cá được ví như một lưỡi cưa máy sắc ngọt nên uy lực của
từng thế đánh cực kì nguy hiểm. Đầu cá cứng rắn, thuôn nhọn với tiếp điểm bé nên khi
tấn công tỏ ra lợi hại gấp trăm lần cú đấm. Bên cạnh đó, thân cá ôm lấy ống tay tạo thành
một chiếc khiên thép vững chắc trong phòng thủ…
Nói tóm lại, “song ngư” là một thứ binh khí lợi hại nhờ vào đặc tính công thủ toàn diện,
hình dạng độc đáo, gọn nhỏ cho nên được đánh giá là một trong những loại binh khí lợi
hại của Hồng Quyền Chu Gia.
nguon tai.lieu . vn