Xem mẫu

Quỷ Kiếm Vương VietKiem.Com Tàng Kinh Các 321 Nguyên tác: Trần Thanh Vân Dịch giả: Phan Cảnh Trung, Trần Thiên Tường Hồi 27 Thanh Hoa Cung Đã mười ngày trôi qua. Chàng Lãng Tử Trầm Kha, một thân một ngựa đi khắp nơi nhưng vẫn không đạt được mục đích. Giờ đây, chàng ngồi tư lự trong một khách điếm nhìn qua cửa sổ mà lòng hoang mang. Ngọc Nữ cô nương, Cuồng phong Nghịch cước Bá Đồng Nhi vẫn bặt vô âm tín. Chàng đã ròng rã mười ngày qua, đi tầm tra tin tức nhưng vẫn mịt mù. Chẳng những chàng mà ngay cả lão bà Nguyệt Nga Mã Tú Loan cũng đã lục tìm, dò la tin tức nhưng vẫn mịt mờ. Nỗi lo nghĩ hiện diện trên khuôn mặt chàng hằn thêm nét khắc khổ phong sương. Chàng uống cạn hai bình mỹ tửu rồi mà vẫn tưởng như chưa uống hớp nào. Chàng gọi thêm hai bình nữa, rồi rót ra hai chung uống luôn hai chung liền. Chàng lại rót ra chung thứ ba, vừa đưa lên môi thì có một bàn tay khẽ đặt lên vai chàng giọng ngọt ngào: - Các hạ đừng uống nhiều quá. Trầm Kha quay nghiêng người lại, bất giác thốt lên: - Ồ! Hắc y cô nương! Nàng này không đợi Trầm Kha mời đã thân mật kéo chiếc ghế đối diện chàng vừa ngồi xuống vừa nói: - Xin phép các hạ! Trầm Kha vội nói: - Xin mời cô nương ngồi. Vì cô nương đến bất chợt quá nên tại hạ có phần thất lễ... Nàng Hắc y thiếu nữ nhoẻn miệng cười duyên: - Được các hạ không oán giận là đặc ân cho tôi rồi. - Ồ! Cô nương đừng nói thế, nếu không có cô nương chỉ điểm làm sao tại hạ biết đường vào Xuyên Tâm Cốc, nhưng... Nàng chặn lời: Đả tự: Lãng Tử Trầm Kha – NMQ http://www.vietkiem.com Quỷ Kiếm Vương VietKiem.Com Tàng Kinh Các 322 Nguyên tác: Trần Thanh Vân Dịch giả: Phan Cảnh Trung, Trần Thiên Tường - Nhưng thế nào hả các hạ? Trầm Kha giọng ôn hoà: - Nhưng... Tại hạ chưa được biết mục đích của cô nương nên có phần thắc mắc vậy mà... Nàng gật gù: - Ồ! Các hạ lại nôn nóng quá. - Thế Hà Thúy Cơ cô nương đến đây có mục đích à? - Vâng! - Vậy xin Hà cô nương chỉ dạy cho. Nàng xua tay nói: - Chỉ dạy thì không dám song chỉ có ý kiến xin bàn với các hạ. - Với tại hạ? - Đúng vậy! Trầm Kha liền rót rượu ra một chung khác rồi cất lời mời: - Xin mời Hà cô nương một chung rượu nhạt... Nàng không khách khí liền cầm lên uống với Trầm Kha. Lúc này chàng mới nói tiếp: - Tại hạ xin chờ ý kiến của Hà cô nương. Nàng đưa đôi mắt đầy ma lực nhìn vào Trầm Kha một cách tha thiết, đôi môi hồng mở lời: - Các hạ có biết Thanh Hoa Cung không? Trầm Kha bình thản đáp: - Tại hạ có nghe nói rất nhiều song không biết tọa lạc ở nơi nào, mà hình như Hà cô nương là một nhân vật của Thanh Hoa Cung. - Điều đó chắc hẳn các hạ biết rồi. Song các hạ có biết tại sao trong những ngày gần đây có một số cao thủ võ lâm mất tích một cách âm thầm chăng? Chàng lắc đầu thì nàng nói tiếp: - Vì họ đến Thanh Hoa Cung để cùng bàn định đại sự theo lời mời của Thanh Hoa Cung chủ! Trầm Kha hơi nhíu mày giọng bình thản: - Thế cô nương đến đây là muốn tôi cũng như những nhân vật khác chứ gì? Nàng chỉ mỉm cười một chặp rồi đáp: Đả tự: Lãng Tử Trầm Kha – NMQ http://www.vietkiem.com Quỷ Kiếm Vương VietKiem.Com Tàng Kinh Các 323 Nguyên tác: Trần Thanh Vân Dịch giả: Phan Cảnh Trung, Trần Thiên Tường - Đối với các hạ thì hẳn là Cung chủ chúng tôi đặc biệt ưu đãi và tiếp đón nồng hậu hơn. - Như vậy Hà cô nương là sứ giả? - Đúng thế! - Nếu tại hạ nhận lời thì sao, mà không nhận lời thì sao? - Chuyện ấy thật dễ dàng. - Dễ dàng? - Vâng! - Thế thì xin cô nương cứ trình bày xem. Mỹ diện nhơn Hà Thúy Cơ cặp mắt đa tình đưa lời ngọt ngào: - Nếu không đồng ý thì tôi e rằng có nhiều bạn đồng hành với các hạ phải nguy nan. Trầm Kha chặn lời: - Hà cô nương muốn ám chỉ đến ai? Nàng cười lắc đầu: - Việc này các hạ sẽ rõ lúc đến Thanh Hoa Cung. Nhưng tôi nghĩ rằng các hạ sẽ không phản đối, nên tôi xin nói luôn là lúc mặt trời sắp lặn sẽ có người đến đón các hạ tại Âm Hồn miếu, về phía nam đây độ mười dặm. - Cô nương buộc tôi? Nàng lắc đầu: - Không! Đó là đề nghị, một mỹ ý mà từ giờ đến đầu canh ba các hạ có đủ thời gian suy nghĩ. Nàng nói xong vội cáo từ bước ra... Trầm Kha chưa biết phải xử sự như thế nào thì Hà Thúy Cơ quay lại nhìn chàng tha thiết cất giọng êm nhẹ: - Các hạ... - Cô nương còn điều gì muốn nói nữa chăng? - Các hạ hãy... Vừa lúc đó ngựa hí ở ngoài khách điếm nên nàng không nói hết câu vội quay người đi thật nhanh biến mất. Trầm Kha sững sờ suy nghĩ: - Thanh Hoa Cung lại mời ta đến... Rồi chàng hoảng hốt lẩm bẩm: Đả tự: Lãng Tử Trầm Kha – NMQ http://www.vietkiem.com Quỷ Kiếm Vương VietKiem.Com Tàng Kinh Các 324 Nguyên tác: Trần Thanh Vân Dịch giả: Phan Cảnh Trung, Trần Thiên Tường - Bạn đồng hành của ta... Ồ! Có thể lắm! Ta phải mạo hiểm xem bọn chúng muốn gì. Đã quyết định, Trầm Kha an nhàn dùng thức ăn xong, thong thả lên phòng ngủ như mọi khách trọ khác. Khi mặt trời còn ở trên đọt cây nơi phương tây, thì từ nơi gian phòng trên lầu của khách điếm, một bóng xám vút mình phóng ra rồi trổ thuật phi hành lướt nhanh về phía nam như bóng ma. Người này không ai khác hơn là chàng Lãng Tử Trầm Kha. Chàng đi trong thoáng chốc đã qua mười dặm đến ngôi cổ miếu hoang tàn chỉ còn lại cái bảng đổ vẹo mà mấy bức vách rêu phong có ghi ba chữ hoang vỡ: - “Âm Hồn Miếu” Vừa đặt chân đến nơi liền có tiếng âm trầm hỏi: - Các hạ là Lãng Tử Trầm Kha? - Đúng vậy... Chàng chưa nói dứt câu thì một Thanh y lão nhân từ phía sau cổ miếu bước ra nói: - Lão phu là Giám sát Cung Kim Mã, đến đây xin đón các hạ vào Thanh Hoa Cung. Trầm Kha chỉ gật đầu thì lão Thanh y nhân nói: - Mời các hạ lên đường! - Ừm! Nói dứt, Thanh y lão nhân đi trước, Trầm Kha đi theo sau, cả hai đi về hướng Tây với thuật khinh công lướt gió. Trầm Kha hỏi: - Về địa điểm nào đây? - Thanh Thiên Lãnh trong dãy Thanh Thiên Sơn. - Ồ! Tận nơi ấy ư? - Vâng! Rồi cả hai tăng cước bộ lao đi... Thanh Thiên Lãnh là một con đồi cao tận mây, cao nhất cả trong số cả tr ăm ngọn đồi trên dãy Thanh Thiên Sơn. Dưới Thanh Thiên Lãnh có một số đèo con, dốc nhỏ gò đống muôn trùng. Một cánh rừng toàn cây cổ thụ bóng tàn rậm mát, cảnh vật thật hoang vắng âm u. Thanh y lão nhân tức Giám sát Cung Kim Mã hướng dẫn Trầm Kha vượt qua cánh rừng dưới Thanh Thiên Lãnh. Chẳng bao lâu cả hai đi đến bờ một con lạch nhỏ, lão Giám sát Cung Kim Mã quay lại nói với Trầm Kha: - Chúng ta qua con lạch này. Đả tự: Lãng Tử Trầm Kha – NMQ http://www.vietkiem.com Quỷ Kiếm Vương VietKiem.Com Tàng Kinh Các 325 Nguyên tác: Trần Thanh Vân Dịch giả: Phan Cảnh Trung, Trần Thiên Tường Chàng chỉ gật đầu rồi hai người nhún mình nhảy vọt qua bên kia bờ. Cả hai phải chạy vòng qua một hòn thổ sơn. Vượt qua hòn thổ sơn, trước mặt hai người bỗng hiện ra hai gành đá nằm song song như hai cây cột chọc trời vĩ đại. Một sợi xích đồng được căng ngang từ lưng gành đá này qua lưng gành đá kia, chiều cao trên ba trượng. Khoảng giữa hai gành đá là một cái hố bề ngang hai trượng. Muốn vượt qua phải tận dụng thuật khinh công, vọt cao đến ba trượng và nhảy dài hai trượng mới vào được. Lão Kim Mã và Trầm Kha dừng lại bên miệng hố. Lão Giám sát Cung đưa tay chỉ sợi xích đồng bảo Trầm Kha: - Vượt qua sợi xích đồng này là đến địa phận bổn cung. Nói dứt, lão Kim Mã đề khí vận công, nhún mình đánh vút lên cao ba trượng, vượt qua sợi xích đồng qua bên kia miệng hố. Trầm Kha nhếch mép cười nhẹ, rồi thân hình chàng tự nhiên nhấc bổng lên cao bốn trượng, thân hình như cánh hắc ưng đáp nhẹ xuống bên kia miệng hố không gây một tiếng động nhẹ nào. Khi cả hai vừa rơi nhẹ xuống đất bỗng nghe một tiếng quát lớn: - Ai? Lão Thanh y Giám sát Cung cao giọng đáp: - Ta “Giám sát Cung”! - Còn người kia? - Lãng Tử Trầm Kha khách nhân! - Vào đi! - Được! Giữa lúc lão Kim Mã đối đáp với giọng nói lạ, Trầm Kha mới có dịp quan sát nơi đây một cách tường tận, chàng nhìn thấy phía trước mặt là một động kh ẩu. Ngôi động thật dài nằm song song kề triền núi Thanh Thiên Sơn. Kịp đến lúc lão Kim Mã vừa đáp xong thì bỗng thấy một bóng đen từ cửa động bên tả chạy thật nhanh đến trước mặt hai người. Bỗng thấy lão Giám sát Cung Kim Mã bước đến trước mặt người này vòng tay nghiêng mình thi lễ: - Giám sát Cung Kim Mã xin yết kiến Hộ giá Vương cung. - Miễn! - Đa tạ! Đả tự: Lãng Tử Trầm Kha – NMQ http://www.vietkiem.com ... - tailieumienphi.vn
nguon tai.lieu . vn