Xem mẫu

  1. "Starry Night" - Sự gắn kết kỳ lạ giữa Don McLean và Van Gogh
  2. - Bức tranh và bản nhạc cũng như hai người nghệ sĩ lớn của 2 thế kỷ đã gắn chặt với nhau bởi một đêm sao vĩnh cửu - "Starry Starry Night". Bức họa Starry night của họa sĩ Van Goh. Thơ và hội họa luôn có mối quan hệ khá gắn bó. Song giữa âm nhạc và hội họa lại rất hiếm. Có nhưng không nhiều. Đêm
  3. đầy sao của Van Gogh và Vincent của Don McLean là trường hợp hy hữu. Năm 1889, Vincent Van Gogh với cây cọ và màu dầu đã tạo nên bức tranh kinh điển miêu tả một bầu trời đầy sao mang tên "Starry Starry Night". Mùa thu năm 1970, Don McLean với cây đàn ghita đã viết bài hát mang tên Vincent nói về người họa sĩ và đêm sao của ông. Và từ đó bức tranh và bản nhạc cũng như hai người nghệ sĩ lớn của 2 thế kỷ đã gắn chặt với nhau bởi một đêm sao vĩnh cửu - "Starry Starry Night". Van Gogh đã vẽ đêm sao của riêng mình trong khoảng thời gian khó khăn nhất của cuộc đời. Vào lúc đó, ông bị giam trong một căn phòng của bệnh viện tâm thần. Không được ra ngoài, ông phải vẽ dựa trên những gì nhớ được. Van Gogh chỉ đề cập đến bức “Starry Night” hai lần trong những bức thư gửi cho anh trai. Vậy nên bức vẽ càng trở nên bí ẩn và gây sự tò mò.
  4. Starry Night cũng là bức tranh được yêu thích nhất của Vincent Van Gogh . Những vòng xoáy cuồn cuộn trong đêm tối hòa cùng những ngôi sao sáng trong vòng quay vũ trụ . Bóng cây đen nổi lên trên tranh là hình tượng của chính tác giả. Nó đưa ta đến ý niệm: "Hình bóng này thật lớn trên mặt đất và thật bé nhỏ trong bầu trời đêm . Dù mọi biến động có thế nào, hãy luôn khiêm nhường và suy ngẫm về vị trí của con người và sự vật " . Cảm hứng để Don McLean viết nên tác phẩm kinh điển nhất đến vào một buổi sáng, khi ông ngồi trước hiên và đọc quyển sách nói về Vincent Van Gogh. Đến khi nhìn thấy bức “Starry Night”, McLean đã nảy ra ý nghĩ về cuộc đời của của người họa sĩ tài năng thông qua bức vẽ này. Sau này, McLean đã kể lại: “Càng nghĩ về ý tưởng, tôi càng
  5. thấy thú vị và muốn nó trở thành hiện thực. Tội đặt sách xuống và cầm lấy cây đàn guitar vốn không bao giờ rời xa tôi, dạo nhạc và cố gắng xử lý ý tưởng, trong lúc đó bức “Starry Night” vẫn luôn ở trước mắt tôi. Nhìn vào bức tranh, tôi nhận ra rằng điều cốt lõi của cuộc đời họa sĩ chính là tác phẩm ông. Vì thế, tôi để bức vẽ viết lời thay tôi. Không biết bao nhiêu nhà phê bình đã từng ngồi mổ xẻ, phân tích đến từng sợi vải bức tranh đêm sao của Van Gogh nhưng tất cả những phát hiện của họ hầu như chỉ là cách dùng màu tương phản rất ấn tượng những nhát bút siêu việt miêu tả chuyển động của ánh sáng, không gian và người ta ghép những hình ảnh đó cho cuộc đời tàn tạ điên loạn của Van Gogh. Còn với McLean, ông không phải nhà phê bình nghệ thuật nhưng vốn là nhà nghệ sĩ, một nhạc sĩ, dường như Don hiểu được những gì Van Gogh nói và bản Vincent, có thể không
  6. được công nhận về mặt chuyên môn trong giới mĩ thuật nhưng nó được coi là bản dịch hoàn hảo nhất, sâu sắc nhất bằng thơ và nhạc của bức Starry Night. Đêm sao trong mắt Don McLean qua tranh Van Gogh là một bầu trời sao bao phủ bởi màu xanh xám, có bóng tối của những quả đồi, những hàng cây, có sự dịch chuyển giữa màu xanh và vàng có hình thù những đám mây quằn quại… đúng như những gì Van Gogh hay những ai xem tranh ông nhìn thấy. Nhưng đêm sao trong tâm hồn Don McLean lại là những gì mà có lẽ chỉ có ông và Vincent cảm nhận được. Có thể bài hát của McLean không góp công vào việc đưa giá trị các tác phẩm của Van Gogh tăng nhanh dữ dội trong thập niên 70 và 80 của thế kỷ trước, nhưng “Vincent” đã trở thành một phần vĩnh cữu trong huyền thoại về Van Gogh. Vậy nên mỗi khi ngắm nhìn đêm sao của Van Gogh, người ta
  7. lại nhớ đến “Vincent” và ngược lại. Còn có điều kiện thì hãy thử vừa nhìn bức tranh, vừa nghe bản nhạc đó, có lẽ bạn sẽ tìm thấy mình trong bầu trời sao đó chăng?
nguon tai.lieu . vn