Xem mẫu

PHẠM VĂN ANH QUẢN TRỊ THỜI GIAN VÀ TỔ CHỨC CÔNG VIỆC I.Tổng quan thủ đoạn quản trị thời gian 1. Tổng quan a. Thời gian Trong xác định nguồn lực cá nhân hay một tổ chức. Nguồn lực nó có nhiều yếu tố, nó có thể định lượng và có thể định tính. Nhưng trong định tính chiếm ¾. Trong đình tính này mà nguồn lực chiếm lớn nhất đó chính là thời gian. Cho nên thời gian được hiểu là một thứ nguồn lực, cho nên tuổi trẻ có thể nói vĩ đại nhất về thời gian. Người nào mất tuổi trẻ coi như là mất tất, tuổi trẻ có một nguồn lực mà không ai có hết đó chính là thời gian. Nên có câu nói rằng. “Bạn bán cho tôi một năm tuổi trẻ tôi trả cho bạn một tỷ đô”. Như vậy cứ mỗi năm bạn có một tỷ đô và như vậy cứ mỗi ngày bạn mất đi bao nhiêu thời gian. Và chỉ có những kẻ không thành công mới xem thời gian là thời gian. Như vậy nguồn lực được xem là thời gian và nó đẫn đến quản trị thời gian. Quản trị khó nhất và nó vĩ đại nhất đó chính là thời gian. Vậy bạn quản trị thời gian của chính bạn và quản trị của người khác nó khó, cũng dễ hiểu thôi vì nó quá khó, vì nó là nguồn lực nó quá khó trong phần quản trị. Vì con người ta luôn có hai phần “Phần con và Phần người”. Để thời gian nó chạy cho hiểu quả thì người phải hủy phần người. Vì phần con là bản năng, cho nên để quản trị thời gian nó vấp phải tình huống vô cùng khó vì bạn không vượt được chính bạn vậy nên con người ta mới khổ. Và người khác biết rằng nếu nghe lời thì được tất, vậy mà bạn không nghe được chính mình mới khổ. Bạn nào hướng đến cái tôi thì bạn nên từ bỏ.. bởi vì cái xã hội này nó không như bạn nghỉ đâu. Đặc biệt là phụ nữ, với phụ nữ đẹp là số một, cái gì mà liên quan đến đẹp thì phụ nữ coi nó là trên hết và phải hoàn thành. Nếu mà bạn làm chưa xong thì không bao giờ làm việc khác. Còn với đàn ông cái gì là số một, thì hiện nay với bảy tỷ người đang tranh cãi với nhau quyết liệt. “Đàn ông gái là số một, tiền là số một hay cái gì là số một…” nó luôn tranh cãi nhau đấy bạn. Nhưng riêng với phụ nữ thì không ai tranh cãi câu đó. Bởi vì phụ nữ đẹp là số một, cho nên thời gian làm đẹp cho một người phụ nữ là tiêu sạch cả tiền cả thời gian… Nhiều người còn cả mất luôn thể xác “vì thẩm mỹ”. Cho nên quản trị thời gian mà tôi muốn nói đi nói lại với các bạn là thời gian. Vì vậy mà dân tộc ta không phát triển nỗi. Người ta có câu “tháng giêng là tháng……” đấy! Bạn thấy chưa, cái văn minh đâu ra chứ, đua nước sao. Sau vựa lúa chẳng có việc gì làm, cứ lè phè truyền từ đời này sang đời khác rồi đến chính nó. Cứ lè phè vậy ăn sâu vào tiềm thức rồi bạn ạ. Điễn hình một số mẫu thoại sau 1.( G: alo, anh có khỏe không? “a T công việc đang búi xùi” G: a có khỏe không? “a T vừa viện ra vừa kết luận tôi bị sida” T: tôi trả lời sao bạn?). 2.( G: alo, cố có khỏe không? “hỏi vợ tôi” “tôi với vợ tôi vừa ký giấy ly dị”, T: ..trả lời sao?) . Các bạn đừng có mất lịch sự như vậy nữa, nó mất hết thời gian. Bạn học tiếng nước ngoài thì các bạn biết đấy.. các câu hỏi mẫu của người ta thế nào? Cho nên bạn ạ, những điều này tối kỵ lắm các bạn, nó mất hết thời gian. Các bạn vứt hết đi, nếu bạn muốn thành công rực rỡ, thì hãy quản trị được thời gian. Bạn biết đấy bạn đi làm ngày tám tiếng tại công ty. Công ty quản trị bạn không tốt thì công ty đấy phát triển không tốt. Ngoài tám tiếng đi ngủ tôi không tín, vậy còn tám tiếng ở nhà. Thì bạn phải làm gì để quản trị tốt. Nếu bạn không quản trị được thì xem như mình ngu. Tôi hỏi các bạn tám tiếng 1 QUẢN TRỊ CUỘC SỐNG VÀ TÔT CHỨC CÔNG VIỆC PHẠM VĂN ANH bạn ở nhà làm gì và hiệu xuất công việc thế nào? Bạn nhìn lại chính mình xem. Cho nên tôi đang cố gắng đặt vấn đề cho các bạn. Thời gian là nguồn lực quý nhất, chỉ có mỗi cái dân tộc chúng ta là coi thường nó. Vì vậy nó luôn lún bại và thua luôn các nước bạn “điển hình campuchia” và tôi không muốn các bạn thua nữa. Đằng này nói thì lại tự ái. “Tôi thề với các bạn, có nhiều người phụ nữ ngày tám ba lần các bạn ạ, vậy mà vẫn không biết mình ngu. Con heo nó ít tắm vậy mà nó vẫn mập vẫn khỏe, bạn càng tắm càng chết đấy bạn ạ. Phụ nữ không sạch thì không phải là phụ nữ, mà sạch quá mất hết kháng thể thì tự bạn giết chính bạn”. Tôi nói lại các bạn có cả quỹ tuổi trẻ mà các bạn nhìn sang người có mấy chục tỷ. Tôi xin lỗi các bạn, nếu các bạn biết sử dụng thời gian thì mấy chục tỷ các bạn bỏ túi. Thậm chí bạn làm thêm công việc nhặt rác xong “bán” trong những lúc rãnh, riêng số tiền này thì bạn cũng có thu nhập cao hơn công viên chức nhà nước nhiều nếu tính trên một tháng. Chỉ mỗi việc tận dụng thời gian thôi thay vì ăn nhậu bạn nhặt rác thôi bạn cũng đã giàu rồi. đấy mới là thời gian. b. Quản trị Vì thời gian là nguồn lực, thời gian là tiền không còn nghi ngờ gì nữa. Cho nên trong các công ty nhà nước, thì cái lũ làm nhà nước tởm nhất của tởm nhất là tham nhũng thời gian. mà khái niệm này nó tràn ngập thế giới, mà tôi chưa thấy một tờ báo nào đặt vấn đề. Thỉnh thoảng có một thằng, cho nên nó làm ở công ty nhà nước nó mở một công ty bên ngoài nó đứng tên là nó đuổi mẹ đi, đâu nó để con vợ hoặc thằng em nó đứng tên đấy chứ. Mà nó điều hành, toàn bộ máy móc ở công ty dùng cho kinh doanh ở nhà. Vì anh có quản trị thời gian đâu. toàn bộ tâm trí để hết ở nhà, cho nên cái tởm nhất tham nhũng là tham nhũng thời gian, còn mấy thằng danh con tham nhũng bằng tiền thì mang ra xử quá trời quá đất. không cái quốc dân nó dại lắm, và bây giờ nó không biết làm thế nào để cổ phần hóa. Cái tởm nhất của lũ quốc dân là nó ăn cắp thời gian, nó ngồi nó không làm gì nó ngủ cũng là một dạng ăn cắp. Nó ngủ để cho nó khỏe, sau khi nó khỏe xong nó về nó bắt đầu làm thêm. Cho nên ngủ cũng được gọi là một kiểu làm việc đấy các bạn ạ. Cho nên cái khái niệm đó phải đưa ngay vào bộ luật. không được coi cái chuyện tám tiếng không làm việc là vi phạm nữa. mà nó chính là tội phạm các bạn ạ. Cho nên các bạn biết không bản thân tôi cũng vậy, tôi áy náy lắm tôi làm việc cho nhà nước, nó có giao việc cho tôi đâu. mà với một kẻ đầy năng lực như tôi thì tôi không bao giờ để rãnh, tôi làm việc khác chỉ cần tôi ngồi tôi nghỉ việc khác rồi tôi viết một chuyên đề thôi… tất cả các mạng xã hội hoặc trang tài liệu nào đều có mặt tôi hết. Mà các bạn đâu có hiểu và các bạn không thể hiểu được từ cái mạng đó bạn nào muốn vào thì phải đống tiền và tôi thu nhập bao nhiêu thì các bạn không tưởng tưởng được đâu tôi thách chúng nó ăn cắp. vậy tôi biến cái thời gian đó thành tiền các bạn ạ. Thực chất là tôi tham nhũng thời gian, tôi mới là thằng tham nhũng tởm nhất chứ không phải mấy thằng nhận phong bì. Nó dại ơi là nó dại. và tôi chả tử tế gì hơn nó cả vì tôi cũng là thằng ăn cắp, chỉ có điều là tôi không ăn cắp tiền của kẻ khác mà tôi ăn cắp thời gian của nhà nước. WOW! Các bạn có hiểu không? Vậy cái tội ấy phải chém mà chém ai. Chém cái thằng quản trị thời gian ấy, nó có giao việc cho tôi đâu. cho nên các bạn ạ. Cái tài liệu này tôi thuyết phục các bạn vô cùng khó, bởi cái nếp của 2 QUẢN TRỊ CUỘC SỐNG VÀ TÔT CHỨC CÔNG VIỆC PHẠM VĂN ANH người văn minh đua nước ấy nó không hiểu thời gian là vàng. Bạn chỉ cần để rãnh cho tôi một tiếng thôi. Thằng xếp mà không quản trị tôi một tiếng thôi tôi cho mày vỡ mặt. một giờ lao động của tôi tôi cá với các bạn bảng lương bằng một tháng của các bạn là chắc chắn. các bạn ạ! Nếu tôi là công ty tư nhân tôi thuê bạn về mà tôi để hỡ một tiếng đời tôi mạt kiếp.các bạn hiểu không? 2. Quản Trị Thời Gian Quản trị khép với chữ thời gian thì nó ra quản trị thời gian, chứ quản trị là cái mã gì? Nó theo các bạn suốt đời đấy bạn ạ. Các bạn đừng có nghỉ như các ông bố nha. Không phải cứ bắt con thi vào các trường có ngành quản trị. Vì các ông bố luôn nghỉ vào quản trị đồng nghĩa là làm lãnh đạo “tầm bậy tầm bạ”. cho nên là tôi đành phải thắng lại cái chữ này. Và từ khi có các trường đại học thì khi đó có khoa quản trị và quản trị nó theo các bạn suốt đời. mà có khi người ta không hiểu các ông bố bà mẹ nó cấm thi vào quản trị, hại hết cả đời nó. Khi đó các trường đi giảm cái chỉ tiêu quản trị xuống. chứ đâu có phải là tính nhu cầu quản trị của quốc gia xem có bao nhiêu công ty cần bao nhiêu giám đốc thì đào tạo bấy nhiêu sinh viên “ tầm bậy tầm bạ” . các bạn ạ lấy cái chữ quản trị ghép với chữ thời gian thì nói mới ra được quản trị thời gian chứ quản trị là cái đất gì? Bên cạnh quản trị thời gian là quản trị lại cảm xúc. Đó là quản nhuệ khí này, quản trị nhân sự này, mã mẹ marketing là marketing. Mà bảng cân đối dưới tay kế toán thì đấy là kế toán tài chính.Không!. Dưới mắt nhà kinh doanh thì đó là quản trị tài chính chứ không phải là tài chính kế toán, kế toán tài chính. Nó có hiểu đất gì đâu, các bạn ạ! Cho nên sản xuất là sản xuất nhưng quan trọng nhất là quản trị sản xuất. cho nên vậy điều chúng ta cần là quản trị thời gian.WOW! cho nên quản trị thời gian nó theo các bạn suốt đời: “ăn bữa cơm cũng được gọi là quản trị, chứ đâu phải là quản trị là đi học làm giám đốc” (“Mẹ! mâm cơm đầy hẳn thức ăn toàn món dân tộc ngon quá chừng. chuẩn bị gắp ăn nhìn mặt con vợ như mặt trời đánh, không thể ăn được bạn ơi. Vứt mẹ mâm cơm đi. Vậy thì vào bữa cơm làm sao để quản trị cho mặt con vợ phải tươi thì nuốt nó mới vô. Còn không tươi nỗi cút mẹ mày đi để ta nhìn cái PHAO CÂU ta ăn cho nó dễ chiu”. “Bữa cố cũng phải quản trị, không biết quản trị bữa cố thì nó tan hoang, các cụ trên bàn thờ quở trách giáo dục con cái thất bại… anh nói xấu em, em nói xấu anh. Quá mức một cái đập mẹ chai bia thọc lũng bụng chết luôn”). Cho nên quản trị nó theo các bạn suốt đời. cho ban có ai hiểu đất gì đâu? các bạn hiểu rồi các bạn sẽ thấy bạn nào quản trị giỏi thì bạn ấy đời ấm. các bạn ạ! Cho nên các bạn nên quản trị chính mình. Cho nên tôi muốn các bạn hiểu quản trị là cái gì.. chứ nó len lõi vào tất cả đời sống của nhà mình. Nên tôi hi vọng quản trị thời gian các bạn đừng hiểu một cách đại khái nữa. quản trị nhân sự dừng hiểu đại khái nữa, quản trị marketing với marketing là khác nhau. Tài chính với quản trị tài chính là khác nhau. Nó lợi hại lắm đấy các bạn cho nên quản trị là thế này. Con người ta đầu tiên nó suất phát từ nguồn lực. mà đặc điểm của nguồn lực là nó có đặc tính hữu hạn. ví dụ quản trị thời gian, bạn có nguồn lực thời gian nhưng người khác có nguồn lực nhiều hơn (“tôi rãnh mà nó rãnh hơn, mày rãnh nữa nó rãnh nữa. mà ta rãnh cái này thì nó rãnh cái khác”). Nó là nguồn lực tiền bạc bạn giàu có bạn giàu hơn, mà giả xử mà bạn giàu nhất thật thì bạn kia 3 QUẢN TRỊ CUỘC SỐNG VÀ TÔT CHỨC CÔNG VIỆC PHẠM VĂN ANH nó lại trẻ hơn, mà bạn đó trẻ hơn thì có nguồn lực cao hơn. Cho nên không thằng nào mà tự hào về nguồn lực của mình là vô hạn, bất kể bạn đại gia cở nào các bạn ạ. Vì đặc tính của nguồn lực nó có tính hữu hạn, đấy! Từ cái nguồn lực này mà bạn phải làm sao đạt được, cuộc đời nó bắt các bạn đạt chứ không phải bạn muốn hay không, đó là phải đạt theo kiểu mục tiêu lao động. Bây giờ, mình tự quản trị mình, không bao giờ sợ điều đó cả. nguồn lực mình hạn chế, tiền bạc hạn chế, nhưng nếu mà bạn đặt được mục tiêu là ta phải giàu (“it nhất bạn phải có cháo mà ăn”) như vậy nguyên tắc của mục tiêu là nó phải được tối đa. Tối đa này không phải so với thằng khác, không phải là so với ước mơ. Mà tối đa so với nguồn lực. Đây là nhiệm vụ cả đời các bạn chết mõi mà chẳng được, với một cơ thể ốm như tôi, một sự thiệt thòi như mấy anh tàn tật “hữu hạn”. Nhưng nếu biết cách thì tôi đạt được mục tiêu tối đa cho mà xem. Tôi chấp mấy thằng cơ bắt đấy, cho nên nhiệm vụ chúng ta là cần phải đạt được tối đa nhưng mà so với nguồn lực. cho nên bạn nâng nguồn lực đến đâu thì bạn nâng mục tiêu đến đó. Nếu bạn đặt mục tiêu cao hơn nguồn lực thì nó được gọi là phát triển nóng. “Mỹ mất nười hai năm, trung quốc mất mười năm, việt nam mất tám năm. Kính tế no lên như bong bong được thời gian nó rớt xuống, tất cả cái bè lũ đại gia đi tù, nguồn lực tri thức gần như bằng không, Má!. Cầm bảng cân đối cầm ngược các bạn ạ. Nguồn lực thì có một đồng đi vay mẹ chính đồng, xây chung cư cao cấp toàn triệu đô để bán, mẹ không gay răng mới là lạ”. các bạn đặt mục tiêu cao hơn người lực đời các bạn chết ngay. Nếu bạn đặt mục tiêu mà dưới nguồn lực thì nói gọi là thiếu tính cạnh tranh, đời nó bóp một phát là các bạn chết. năng lực cạnh tranh giảm đi, chỉ còn một cách bạn phải đạt mục tiêu đúng nguồn lực mới là mục tiêu đúng. Và dân tộc việt nam sau những năm để mục tiêu quá nguồn lực, liên tục ba năm vừa rồi lại để mục tiêu phát triển dưới nguồn lực “đau ơi là đau”. Bây giờ có đẩy lên chúng ta đang giành thắng lợi, nhưng mà đều giành thắng lợi với mục tiêu trên nguồn lực hay dưới nguồn lực? các bạn biết hết đúng không? Ngày nào đài báo không nói. Cho nên nguyên nhân đầu bảng của lũ đi tù là đánh giá nguồn lực sai “mẹ! cầm bảng cân đối cầm ngược”. mà đòi làm đại gia bạn không đi tù uổng. nguyên nhân đi tù số hai là đạt mục tiêu sai so với nguồn lực hoặc là cao quá hoặc là thấp quá các bạn ạ. Nhóc con mới ra trường mà ước mơ, em đạt mục tiêu năm năm nữa em phải có trong tai ba triệu đô. Tự cho mình là thanh niên có ý chí đó là thằng điên các bạn ạ. Không biết nguồn lực thế nào mà đạt mục tiêu kinh. Bây giờ tôi hỏi các bạn đang bị tình uống nào đây, nên các bạn phải xem lại. Làm thế nào để đạt được cái mục tiêu, giả xử các bạn đạt mục tiêu đúng, giả xử các bạn ấn định nguồn lực đúng. Khốn nạn nhất của quản trị là ấn được cái này, khốn nạn thứ nhì là đặt đặt mục tiêu đúng, có biết mình là ai đâu? mà cứ vân vác chưa đâu vào đâu là tự ái. Để làm được cái điều này thì các bạn phải thong qua một hệ thống thủ đoạn, mà các bạn đừng sợ cái chữ “thủ đoạn” nha. (“đi cưa gái là thủ đoạn, hay mượn từ rất là lịch sự là nghệ thuật tán gái. Bạn câm cái họng bạn lại.”). thủ đoạn mà mang lại quyền lợi cho dân tộc. thì cái chữ thủ đoạn có tội gì đâu? làm chính trị mà không có thủ đoạn không thể làm được, mà nó có hẳn một môn học là thủ đoạn chính trị. Vậy đây là thủ đoạn quản trị và chúng ta không phải trả giá nữa, thủ doạn này nó có bốn thủ đoạn. thứ nhất là thủ đoạn chiến lược, thứ hai đó là thủ đoạn tổ chức, thứ ba là thủ đoạn thực hiện tổ chức đó tức là 4 QUẢN TRỊ CUỘC SỐNG VÀ TÔT CHỨC CÔNG VIỆC PHẠM VĂN ANH thủ đoạn lãnh đạo, và thủ đoạn cuối cùng là kiểm tra. Cho nên các bạn ạ, bốn thủ đoạn này nó theo các bạn suốt đời. Vậy quản trị nhân sự là gì, quản trị nhân sự là chiến lược tham nhũng tổ chức nhân sự .vậy quan trị thời gian là gì, là chiến lược thời gian. ở đâu mỗi bạn sẽ có mỗi tư tưởng quản trị khác nhau mặc dù thượng đế cho thời gian chúng ta là như nhau. Nên các bạn đừng can thiêp vào nhau. Trong bốn cái này, thì chiến lược là thủ đoạn quyết định. Mà dân tộc việt nam hầu như không có kẻ nào có tính chiến lược, mà người việt nam cực giỏi về chiến thuật vì cái đầu ngắn tút. Còn tư tưởng chiến lược là gì? Ví dụ: đánh đồi A1 là bác dặn chỉ đạo đánh để thua “vì đánh đồi A1 là hoạt động chiến thuật” đánh lần thứ 2, bác dặn bộ đội đánh để thua, giống như tam quốc hội, lần thứ 3 đánh để thua, chúng mày thắng tao luộc chúng mày kỹ luật, những mà chiến dịch thì không để thua”. Đấy toàn là chiến thuật. bao giờ các bạn có tư tưởng quản trị thời gian, đó là chiến lược này, sau khi có chiến lược rồi đưa nó vào tổ chức vận hành. Và mỗi lần mình làm sai thì lấy gối đập vào mặt mình ấy “thằng ngu thằng ngu”. Kiểm tra chính mình, lãnh đạo chính mình thì người ta gọi đấy là quá trình quản trị. Quản trị nhân sự quản trị chiến lược nó theo các bạn suốt đời. và nguyên nhân để cho các đại gia đi tù là thứ nhất “ngộ nhận bản thân”, thứ hai “đặt mục tiêu quá nguồn lực” và thứ ba nguyên nhân nặng nề nhất là “không hề có tư tưởng đánh”. Để đặt mục tiêu thì nó có nghề đánh của nó các bạn ạ. Và nghề đánh có bốn miếng vỏ đánh “chiến lược, tổ chức, lãnh đạo và kiểm tra”. Nó len lõi các bạn suốt bắt đầu từ thứ nhỏ nhất “như mâm cơm hay con gọi là chiến lược mâm cơm. Hay quản trị bữa giỗ mỗi người chỉ uống tối đa 5chai còn hơn thì ra ngoài tôi lấy ví dụ vậy chứ không tan hoang hết.như vậy mới gọi là quản trị bữa giỗ”. Vậy thì quản trị thời gian cũng vậy, quản trị cảm xúc cũng vậy từ một cái nguồn lực làm sao mỗi người phải đạt được mục tiêu tốt nhất. Vậy quản trị là cái gì mà ghép cái từ quản trị với từ thời gian thì ra quản trị thời gian. vậy quản trị nói thế nào? Quản trị quản trị là các thủ đoạn. các bạn học quản trị chính là học thủ đoạn, thủ đoạn chi tiết luôn hay còn gọi đó là một cái nghề luôn. (“mẹ. chứ đâu học công nghê thong tin ra, học chế tạo máy bách khoa ra. Bạn mà lãnh đạo được công ty được thì tôi đập đầu chết”). đây nó không liên quan đến thông minh hay không thông minh các bạn nha. Mà bạn không có thủ đoạn hay còn gọi tóm lại là không có nghề. Bạn chỉ có nghề chế tạo máy thôi, đó là sự thất bại ê chề của đám dân kỹ thuật. đụng vào cái là mặt vân ngược lên trời. nhất là cái đám công nghệ thông tin (it). Và các bạn học xong các bạn vào công ty chỉ làm thằng lính cho người ta sống dẫm trên lưng người ta đi thôi vì chế tạo máy hay công nghệ thông tin chỉ là quan vỏ thôi. Cái thằng quản trị mới là dân quan văn, các bạn làm nát mặt ra được bao nhiêu công nó ngồi quơ sạch. Cho nên quan vỏ thì ghét quan văn. Bạn ngu thì bạn chịu mà cứ tưởng mình là thông minh. Bạn cầm cái bằng (it) bạn đi cưa gái rất thành công, nhưng bạn vào công ty thì chỉ là cái thằng để người ta dẫm lưng thôi. Mà các bạn đâu hiểu mà cứ cái mặt vân ngược lên. Không đi tù uổng vì thiếu mẹ thủ đoạn. quản trị là các thủ đoạn để đạt mục tiêu. Trên một nguồn lực hữu hạn, nguồn lực mình có hữu hạn mấy bạn cũng đừng tự ti. Nếu bạn đủ thủ đoạn bạn sẽ đạt được mục tiêu rất ngon lành. Những người bạn “người đi lăn” là những người giỏi về vi tính đấy. bởi vì người ta quyết tâm người ta đạt được bốn yếu tố. chứ mấy bạn cứ ta đây thì làm được cái chó gì? Cho nên các bạn cần phải đặt mục 5 QUẢN TRỊ CUỘC SỐNG VÀ TÔT CHỨC CÔNG VIỆC ... - tailieumienphi.vn
nguon tai.lieu . vn