Xem mẫu

  1. Những lãnh đạo làm truyền thông xuất sắc và dở nhất Trên danh sách những người làm truyền thông hàng đầu của Mỹ năm 2006 trong các lĩnh vực kinh tế, chính trị, thể thao - văn hóa, Thượng nghị sĩ Barack Obama và Chủ tịch Hạ viện Nancy Pelosi là các chính trị gia dẫn đầu trong nhóm xuất sắc nhất. Còn Tổng thống Bush lại được xếp trong danh sách những người làm truyền thông dở nhất. Hãy xem các kỹ năng truyền thông đã giúp đỡ hay "tàn phá" hình ảnh của các lãnh đạo như thế nào. 1. Thượng nghị sĩ Barack Obama - "Ngôi sao" từ chính các chương trình truyền thông của mình Thượng nghị sĩ Barack Obama "Obama - mania"! Ông đột nhiên xuất hiện với bài phát biểu tại Hội nghị toàn quốc của đảng Dân chủ vào năm 2004. Và ông vẫn duy trì tầm ảnh hưởng của
  2. mình, có vị thế trên chính trường - rất nhiều thứ đã khiến ông xứng đáng trở thành nhà truyền thông hàng đầu của năm 2006. Obama là một trong số ít chính trị gia mà cái tên của họ gắn liền với những con người như Oprah, Bono hay Madonna. Trong các cuộc phỏng vấn, cách nhìn của Obama khiến ông trở nên cao hơn, nhưng lại thân thiện và khiêm tốn trong thái độ. Ông cũng là một ứng viên thực sự cho chiếc ghế Tổng thống. Và để quảng bá, ông thậm chí còn cho ra đời một cuốn sách bán chạy nhất. Ông thông minh và là một nhà truyền thông xuất sắc. 2. Chủ tịch Hạ viện Nancy Pelosi - Các thành quả với một nụ cười Chủ tịch Hạ viện Nancy Pelosi Đó không chỉ là các kết quả xứng đáng đối với Chủ tịch Hạ viện Mỹ, mà đó còn là những gì mà bà đã phải chiến thắng. Các thành quả đó đã khiến cho Nancy trở nên vô cùng ấn tượng. Bà vẫn tiếp tục làm như vậy khi tìm con đường của mình để xuyên qua các dải đá ngầm trên đấu trường chính trị. Là mẹ của năm người con và sau những công việc của người gây quỹ cho phe Dân chủ trước khi chạy đua vào Hạ viện, bà không phải là người có khả năng diễn thuyết bẩm sinh. Nhưng Nancy Pelosi đã rèn luyện, và rèn luyện cật lực. Chủ tịch Hạ viện giờ đây nổi tiếng với việc ứng đáp nhanh, đưa ra những thông điệp súc tích, sắc sảo, và mỉm cười như thể đó là một phần tự nhiên của con người bà. Thông minh và hơn thế nữa, hãy xem bà còn vươn xa tới đâu.
  3. 4. Người chỉ huy Israel Gaither - Kiên định dưới sức ép Israel Gaither Giữ chức Lãnh đạo của Quân đội cứu tế quốc gia Mỹ, Israel Gaither có một sức thuyết phục tuyệt đối và khả năng truyền thông tuyệt vời - do đó, ông đã vượt qua được mọi khó khăn. Gaither là một người thuyết giáo và diễn thuyết tài ba - ông có thể nói đó là quyền năng của Chúa. Bạn không thể lập luận được về kỹ năng của Gaither với tư cách là nhà truyền thông. Truyền thông đóng vai trò quan trọng trong việc nâng cao khả năng lãnh đạo của Gaither - giọng nói hùng hồn, được chuẩn bị kỹ lưỡng, luôn tập trung, và với sự di chuyển, các cử chỉ đầy năng lượng và ngôn ngữ đầy diễn cảm, ngôn từ giàu hình ảnh. Điều đó giúp ông điều khiển được người nghe, cho dù đó là một nhóm nhỏ hay là một nhóm lớn các lãnh đạo, hay là hàng ngàn thành viên trong quân đội của mình. (Đội quân của ông có thể coi là lớn nhất thế giới, với hơn 3 triệu sĩ quan, nhân viên và tình nguyện viên và ngân sách là 2.6 tỉ USD). Tiểu sử của Gaither được gắn thêm dòng chữ "Người đàn ông với sứ mệnh". 6. Nido Qubein - Sự thay đổi ấn tượng do truyền đạt một tầm nhìn
  4. Trong danh sách những người có ảnh hưởng lớn nhất trong năm 2006, tên của Nido Qubein lại nhắc đến lần nữa. Nido Qubein một ngày nào đó cũng sẽ được biết đến với tên gọi "Nido". Bởi vì ông tiếp tục truyền đạt tầm nhìn của ông về thế giới một cách tích cực với mười ngàn người. Là chủ tịch của bốn công ty và là nhà triệu phú - người đã cho đi nhiều triệu USD, ông cũng đồng thời là Chủ tịch của Đại học High Point của Bắc Nido Qubein Carolina. Một mình người đàn ông này đã truyền cảm hứng cho cả nhóm của mình để biến đổi cả một Đại học trong một khoảng thời gian chưa đầy hai năm. 100 triệu USD đã được quyên góp, 10 toà nhà mới, một tinh thần hùng hồn về "WOW" được tăng lên gấp đôi. Nido là một trong số những người có thể nói trong một phút hoặc một giờ đồng hồ tại một thời điểm đáng chú ý, và thay đổi cuộc đời của bạn. Ông ấy thật là tài ba. 7. Guy Kawasaki - Linh hoạt và SHARP sinh động
  5. Một doanh nhân, cư dân "blog" và là người có tài kể chuyện, Guy Kawasaki là một "nhà truyền giáo" của Apple. Ông vẫn viết sách, hoạt động trong các công ty tài chính cùng với nguồn vốn mạo hiểm, và nói với một phong cách hài hước, hóm hỉnh, lôi cuốn để gia tăng thêm nguồn của cải của ông và những người khác. Ông mô tả các nguyên tắc của SHARP thông qua các từ: Các câu chuyện (Stories), Sự hài hước Guy Kawasaki (Humor), Sự suy luận (Analogies), Sự ám chỉ (References) và Các bức tranh (Pictures) - những yếu tố đã làm cho bài diễn thuyết của ông trở nên sinh động. Những người dở nhất Trong số những người làm truyền thông dở nhất, Thượng nghị sĩ bang Virginia và Tổng thống Bush lần lượt xếp ở vị trí thứ 6 và thứ 10. 6. Thượng nghị sĩ George Allen - Một từ là quá đủ
  6. Thượng nghị sĩ của bang Virginia George Allen vẫn là một ứng viên đầy triển vọng không chỉ cho việc tái cử vào năm nay, mà còn là một ứng viên đầy tiềm năng trong cuộc chạy đua cho chức Tổng thống - cho tới khi mà ông nói từ "macaca". Từ này ám chỉ tới một nhóm thiểu số và ông Allen đã buột miệng nói ra giữa đám đông và trong lúc nóng giận! Chỉ một từ thôi cũng làm đảo ngược hoàn toàn Thượng nghị sĩ George những trông đợi của bản thân ông. Chiến thắng Allen oanh liệt (như mong đợi) bỗng chốc biến thành thảm bại, và tạo cơ hội cho phe Dân chủ chiếm đa số trong Quốc hội Mỹ. Tất nhiên, sự việc này còn hơn cả "buột miệng" nói một từ nào đó. Nếu coi từ ngữ đó như một tảng băng, thì công chúng có đủ (thậm chí là thừa) khả năng để nhìn sâu hơn vào phía dưới "bề mặt của tảng băng trôi". Hủy hoại hình ảnh của bản thân có thể từ chính việc phát ngôn ra những gì thực sự tồn tại, nhưng không nên nói. Đó cũng là một lý do nữa cho thấy bạn không thể dấu giếm được lâu những "sự việc không hay" bên dưới tảng băng đó. 10. Tổng thống Mỹ George W. Bush – Các vấn đề về truyền thông vẫn chưa được chỉ ra
  7. Tổng thống Mỹ George W. Bush. Ảnh: Tân Hoa Xã Không may thay, ngài Tổng thống lại là người duy nhất tái xuất hiện trong danh sách những người làm truyền thông dở nhất. Bị sa lầy trong các vấn đề tại Iraq, thất bại hoàn toàn trong các cuộc bầu cử giữa nhiệm kỳ, tiếng nói của Tổng thống Bush dường như mờ nhạt hơn. Ông xuất hiện quá nhiều với dáng vẻ một đứa trẻ hay hờn dỗi, biện hộ cho các trường hợp của mình với một giọng nói lớn, và tiếp tục trở thành nhân vật khôi hài nhất trên truyền hình. Truyền hình là phương tiện truyền thông mà ngài Tổng thống phải sử dụng như một nơi "thuyết giáo" nếu như ông ta làm việc đó hiệu quả. Nhưng George Bush thì lại không làm được như vậy. Năm ngoái, tôi có nói rằng, Tổng thống Bush có thể giảm được một nửa các rắc rối đó nếu như ông ấy có thể diễn đạt tốt hơn. Nhưng ông ấy không thay đổi gì cả. Là một nhà truyền thông, ông ấy không giống như John Kenedy, và các con số đã phản ánh điều này.
nguon tai.lieu . vn