Xem mẫu
- Jujitsu chỉ còn là huyền thoại
Các nhà sử học Nhật bản thống nhất rằng Jujitsu xuất hiện lần đầu ti ên vào
triều đại hoàng đế Suijin (năm 249-280 sauCN) khi nổ ra cuộc quyết đấu giữa 2
võ sỹ mạnh nhất là Nominosukune và Taimono Kehaya với các động tác tay
không.
Chiến thắng cuối cùng thuộc về Nominosukune sau khi đánh bại đối thủ và đá anh
ta tới chết. Chính cuộc quyết đấu này đã hình thành nên 2 trường phái võ thuật
Nhật bản, một phát triển thành vật Sumo hiện nay và một thành Jujitsu. Qua nhiều
thế kỷ, Jujitsu là một phần thiết yếu của các Samurai.
- Jujitsu là môn võ thuật sử dụng tay không dựa vào nguyên lý thăng bằng, mưu
mẹo và mềm dẻo hơn là sức mạnh.
Các lò Jujitsu khác nhau tập trung phát triển những kỹ thuật riêng biệt, có nơi dậy
sâu về kỹ thuật ném đối thủ, có nơi nhấn vào kỹ thuật tấn công hoặc khoá khớp…
Lò Jujitsu đầu tiên dành được danh tiếng trên toàn nước Nhật là Takeuchi, được
thành lập ra vào năm 1532. Trong một trận đấu được lịch sử ghi lại, một môn đồ
của Takeuchi đã đánh bại một võ sĩ to lớn hơn nhiều và là hình ảnh quảng cáo hiệu
quả nhất cho sức mạnh của Jujitsu. Các lò võ mọc lên như nấm vào “thời đại chiến
tranh” (1604 – 1868) và nhiều lò võ có tên tuổi như Yoshi, Jikishin, Kito,… trải
qua hàng trăm năm chiến tranh liên miên, các kỹ thuật Jujitsu hỗ trợ cho gươm
giáo được thử thách trên chiến trường máu lửa thực sự và những gì tinh tuý được
lưu truyền cũng có nghĩa là những đòn sát thương có hiệu quả nhất. Với sự thống
nhất Nhật bản vào những năm 1600, các cuộc đấu dùng vũ khí bị cấm đoán.
Jujitsu bước vào kỷ nguyên vàng. Nó không còn là tài sản riêng của lớp Samurai
cao quí mà được dạy phổ biến cho cả hạng trung lưu. Nhưng quãng thời gian tươi
sáng này kéo dài cũng chẳng được bao lâu bởi xuất hiện một biến cố.
Nước Nhật sau khoảng 2 thập kỷ đóng cửa với thế giới bên ngoài đã bước vào một
kỷ nguyên mới. Triều đại Meiji (1869-1912) ban đầu là chịu sức ép của Mỹ đã
buộc phải mở cánh cửa với thế giới phương Tây. Một trào lưu hiện đại hoá nhanh
chóng ùa vào nước Nhật và những giá trị truyền thống bị lay chuyển , kể cả môn
võ Jujitsu huyền thoại.
Trước một tâm lý cách tân dữ dội, sự bảo thủ của Jujitsu đã báo tử cho môn võ
này. Và một con người đã xuất hiện với sứ mạng lịch sử cứu vớt Jujitsu.
Sự ra đời của Judo
Năm 1860, Jigoro Kano, người sáng lập ra môn Judo sau này, ra đời tại Yamagata.
Khi còn nhỏ, Kano có thể trạng yếu ớt và vì vậy tìm đến Jujitsu với mong muốn
cải thiện sức khoẻ và tinh thần. Với niềm đam mê Jujitsu mãnh liệt, Kano đã lăn
- lộn hết lò này tới lò khác để sưu tập các tinh hoa. Nhận ra rằng, Jujitsu đang trong
nguy cơ diệt vong bởi sự Tây hoá, Kano đã nghiền ngẫm ra một môn võ mới vẫn
dựa trên nguyên lý “hiệu quả tối đa với nỗ lực tối thiếu” nhưng ứng dụng nhiều kỹ
thuật của Wrestling (vật biểu diễn) của phương Tây vào. Kano đặt tên cho môn võ
này là Judo có đầy đủ hệ thống thi lên đai cũng như các qui định về luật lệ và võ
phục…
Năm 1882, ở tuổi 23, trong khi vẫn đang là một sinh viên trường ĐH Hoàng gia
Tokyo, Jigoro Kano đã mở một võ đường Judo mang tên Kodokan với vẻn vẹn 12
thảm tập và 9 võ sinh.
Các lớp học Judo đã đánh trúng tâm lí hướng ngoại và làm bùng nổ cơn sốt học
Judo tại Tokyo. Judo được đánh giá là một hệ thống võ thuật ứng dụng phương
pháp đào tạo khoa học và tiến bộ. Kano đã xây dựng các kỹ thuật trên một góc
nhìn thực dụng, loại bỏ sự rườm rà không hiệu quả hoặc nguy hiểm, cải tiến dựa
trên hiểu biết toàn diện về võ thuật Nhật Bản và phương Tây.
Cuộc đấu sinh tử
Sự ra đời của Judo đặt Jujitsu huyền thoại trước sự đối đầu một mất một còn.
Những ngày đầu, công lao khai sáng Judo còn chưa được nhìn nhận. Thậm chí
Kano còn bị coi là đứa con tội đồ của Jujitsu. Những người tâm huyết với Jujitsu
chê bai Judo là không thực tế và không được chứng minh trong thi đấu, thêm nữa
Judo sặc mùi ngoại lai.
Kano hết sức bức xúc trước những lời thách đấu kiêu ngạo và mong chờ có dịp
xuất quân. Cơ hội đến vào năm 1886, Sở cảnh sát Tokyo mời các võ sư xuất sắc
nhất từ 2 trường phái Jujitsu và Judo tham gia giải đấu lịch sử trước khi mời trợ
giảng cho lực lượng cảnh sát.
Cuộc tỉ thí diễn ra giữa những người khổng lồ: một bên là các võ sĩ Kodokan và
một bên là các võ sư giỏi nhất của lò võ Jujitsu Yoshin. Đây hoàn toàn không phải
- là trận đấu mang ý nghĩa thắng thua thông thường mà cao hơn là danh dự, là sự
công nhận tồn tại hay diệt vong của cả một trường phái võ.
“Trận đấu bắt đầu !”, tiếng hô của trọng tài cất lên khởi đầu cho một ngày thi đấu
ngột ngạt vào 11/6/1886 tại đền thờ Yayoi. Trong 13 trận đầu ra quân, Kodokan đ ã
đại thắng với 11 trận thắng và chỉ có 2 trận thua. Tuy nhiên mọi con mắt vẫn dồn
vào 2 trận đấu máu lửa cuối cùng với sự thượng đài của 2 võ sĩ Jujitsu danh bất hư
truyền.
Trận đấu thứ 14, Sakujiro của Kodokan tiếp Hansuke. Hansuke là một đại võ sư
Jujitsu thời bấy giờ được coi là người đàn ông mạnh nhất nước Nhật với chiều cao
1m76 và nặng 94kg. Hansuke thậm chí có khả năng treo cổ lên cây mà không cảm
thấy đau đớn. Sakujiro với thân hình nhỏ bé hơn nhiều đã phải vận dụng toàn bộ
kỹ thuật để chống lại một đối thủ khổng lồ. Trận đấu kéo d ài tới 55phút và trọng
tài buộc phải chấm dứt trận đấu và tuyên bố hoà.
Trận đấu thứ 15 được coi là một trận chung kết. Entaro không hộ pháp như
Hansuke nhưng được coi là người kế thừa hoàn hảo nhất các kỹ thuật Jujitsu lao
lên võ đài. Trong khi đó Shiro – con át chủ bài của Kodokan – lơ đãng bước vào
trận đấu. Ngay lập tức, Entaro tiếp cận túm lấy võ phục của Shiro và ném lên
không trung. Đám đông khán giả nín thở trước nguy cơ gẫy vụn xương lưng khi
Shiro rơi xuống đất. Nhưng thật bất ngờ, Shiro thực hiện một cú lộn giữa không
trung và tiếp đất bằng cẳng tay và đầu gối. Entaro chưa hết bàng hoàng thì bỗng
nhiên tay và và cổ bị kẹp trong thế gọng kìm, Shiro với ánh mắt nảy lửa lấy thân
mình làm tâm xoay tròn Entaro nhiều vòng quanh mình. Đám đông hét lên “Yama
Arashi” – một tuyệt chiêu của Judo. Bị quăng xuống thảm, Entaro lảo đảo đứng
lên và lĩnh tiếp một đòn quật khác. Trận đấu đã được định đoạt cũng như số phận
của Jujitsu, Sairo đã thắng trận đấu vĩ đại nhất trong lịch sử Judo.
- Với cuộc thách đấu thất bại, số phận của Jujitsu coi nh ư đã được định đoạt, nó
chuyển thành một thứ võ gia truyền và theo chân một số kiều dân Nhật ra nước
ngoài thu hút một số lượng không đáng kể môn đồ trên thế giới.
Ngoài công lao sáng lập Judo, Kano còn có công rất lớn trong việc phổ biến nó ra
thế giới bên ngoài. Với khả năng nói tiếng Anh lưu loát, Kano đã nhiều lần vượt
biển ra nước ngoài giới thiệu Judo. Kano đến Anh năm 1920 và Mỹ năm 1932.
Năm 1938, Kano tham gia cuộc họp Olympic quốc tế tại Cairo với tư cách uỷ viên
Uỷ ban Olympic quốc tế Nhật Bản, trên hành trình qua biển trở về, Kano đã chết
mà hoàn thành được ước vọng đưa Judo trở thành môn thể thao Olympic. Tuy
nhiên lúc này Judo đã có sự lớn mạnh đáng kể, Kodokan của Kano có hơn 100.000
võ sĩ đai đen luyện tập. Ngày nay Kodokan nằm ở vùng hạ Tokyo là trụ sở Liên
đoàn Judo quốc tế và có hơn 500 thảm tập với hàng ngàn võ sĩ đai đen.
nguon tai.lieu . vn