Xem mẫu
- Yêu sách
- Người đàn ông đến thăm một tác giả tỉnh lẻ và cũng là một nhân vật yêu sách. Căn
phòng riêng của tác giả và phòng khách đầy ngập sách vở. Nhiều quyển được xếp
hàng chồng gọn ghẽ trên sàn nhà vì không còn chỗ để trên kệ nữa.
Người khách bảo:
- Ông có quá nhiều sách thật. Hầu như chẳng còn chỗ nào trên các kệ để ông đặt
sách lên nữa!
Tác giả nhìn anh ta cười ngượng ngập, bảo:
- Đó là do mượn sách còn dễ dàng hơn là mượn kệ nhiều!
- Khóc vì truyện cười
Ông nọ từ trong một tòa báo đi ra, tay cầm tờ báo biếu và rưng rưng nước mắt. Một
người thấy vậy liền hỏi ông:
- Bác vào tòa báo nhờ giải quyết việc gì oan ức nên mới khóc phải không?
- Không, tôi vào lĩnh nhuận bút.
- Thế tại sao bác lại khóc?
- Vì tôi vắt óc nghĩ mãi mới được một câu chuyện, thế mà tòa báo trả nhuận bút
quá ít nên tôi khóc.
- Thế bác viết truyện gì?
- Truyện cười.
- Đàng nào hơn
Người bán hàng ở một hiệu buôn trong làng cố thuyết phục người nông dân mua
một chiếc xe đạp.
- Tôi thà bỏ tiền mua một con bò sữa còn hơn.
- Nhưng thử nghĩ mà coi, người bán hàng khăng khăng, trông anh thộn tới mức nào
nếu cưỡi con bò ấy mà đi.
Người nông dân đáp:
- Nhưng nếu tôi cố bắt chiếc xe đạp ấy cho ra sữa thì trông còn thộn gấp bội.
nguon tai.lieu . vn