Xem mẫu
- U Hồn Trên Bãi Đất Trống
Đó là chuyện xãy ra cách đây 1 năm về trước trong cái đêm giao thừa , đó cũng là
cái hồi ức đáng hận nhất trong cuộc đời tôi , hận vì quen với lũ bạn bè khốn nạn đó
, hận vì từng xem thằng khốn đó là tri kỷ , xin lỗi vì mỗi lần nhắc đến nó thì bức
xúc lắm , mong anh em bỏ qua cho nhé , có thể nói nó là súc vật mà thôi , hận thủ
của tôi bắt đầu từ lúc nghĩ học lớp 8 , tôi được ông chú mời qua tiệm nét tên Ezone
bên quận 10 canh nét giúp ỗng , tiệm nét này nằm trong hẽm , gần bệnh viện hòa
hảo , nếu ai ở quận 10 chắc sẽ biết , nó nằm trên đường nguyễn trị phương , cái
hẽm vào tiệm nét đó đối diện 1 cái chùa quên mất tên chùa rồi , hẽm khá nhõ ,
quán nét có cỡ 48 máy , ở dưới ko có máy lạnh , trên lầu thì có máy lạnh , ban đầu
tôi làm với 1 người con gái tên là tiên , nhưng nó làm đc 1 thời gian là ôm nợ của
tôi bỏ trốn , lần đó tổng thiệt hại về tiền bạc là 675k vnd , nó mượn tiền , xong thì
nghĩ làm lun , nhớ tới đám bạn học chung hồi trung cấp của tôi có 1 thằng tên khoa
cũng nghĩ học như tôi , nó cũng nghiện nét lắm , nên kêu nó qua làm chug , cã 2
lúc đó thân như anh em ruột thịt vậy , rồi 1 hơm có chút hĩu lầm xãy ra giữa tôi và
ông chú , ỗng đuổi tôi , ko cho làm nữa , hứ tôi cũng chẵng cần , khi đó cầm tiền
lương 2tr vứt áo ra đi , thằng khoa thỳ lăm le vay tiền tôi , nó bảo ba nó bệnh cần
tiền mua thuốc , nó bảo cho nó vay 1tr , rồi cuối tháng nó lãh lương đưa lại , nể
tình AE , tôi cho nó vay 1tr , đến khi mama tôi vợ tiền của xã hội đen , đó cũng là
- chuyện trong nhà nên k tiện nói ra , mama nợ ng` ta đến cã 100tr chã ít , tôi chạy
đôn chạy đáo kiếm tiền trả nợ cho mama , nghĩ tới thằng khoa còn thiếu 1tr , nên
qa nhà nó nói , ai ngờ qa tới nó nói 1 câu , “đéo trả làm cc gì đc nhau” , là hĩu rồi ,
bị nó đâm sau lưng , lần đó đòi k đc , hôm sau tôi kêu bạn bè trong xóm giúp 1 tay
, kéo 4 5 thằng cầm cây qa tận nhà đòi , má nó mới chịu trả tiền , coi như vật hoàng
của chủ , bỏ qua hết , đến giao thừa năm 2011 , gặp nó ngoài đầm sen , đưa cái mặt
chó hống hách nhìn tôi , bực trong người , nhãy vào choảng nó luôn ngay tại công
viên lãnh binh thăng , nó chơi k lại , kêu 3 4 thằng bạn nó cầm tay chân tôi lại , và
kết quả bị hội đồng te tua luôn , ăn 3 cục gạch vào đầu , lưng , tay , biết nó chơi
chó rồi , tôi bỏ chạy , 1 đám dí tôi vào cái bãi đất trống ở nhà văn hóa thanh thiếu
niên luôn , đầu ôm máu tôi loạng choạng , ko có nhìn rõ ai với ai nữa , bị tụi nó
chơi cho 1 trận , rồi tôi nằm xĩu ở đó luôn , lúc tôi tĩnh dậy thì thấy xung qoanh là
màu đen tối mà thôi , ko 1 bóng người , cái đầu thì đau chý chóe , tôi ngồi bật dậy
mà áo đẫm cã máu , tìm đường ra , tôi nhìn thấy 1 cô gái mặc áo trắng ngồi khóc
trên ghế đá bãi đất trốg sau nhà văn hóa thanh thiếu niên đó , hoảng sợ tôi cũng ko
dám nhìn , mà chạy thẳng đi luôn , chạy đi 1 hồi cũng qoay lại chỗ cũ , cũng nhìn
thấy cô gái ngồi đó khóc , chắc là vì lúc đó đầu tôi có vấn đề , tiến lại gần cô gái
đang cuối mặt xuống đất mà khóc , tôi vỗ vai cô ấy , bờ vai lạnh ngắt như cục đá ,
tôi vội rút tay lại , tôi hõi
“Cô ko sao chứ ?”
- cô gái ngước lên nhìn tôi với cái nụ cười cũng xinh lắm , cô ấy đứng dậy tiếng lại
gần tôi , dưới cái ánh đèn đường mờ mờ màu vàng ở ngoài gọi vào , tôi thấy ở
bụng cô ấy có 1 con dao đang cắm vào bụng nhưg máu đã chạy quá nhiều chỉ còn
động lại từng đóm đen trên cái áo trắg tinh của cô ấy , hoảng sở qá tui chỉ ngồi quỵ
xuống đất rồi chấp tay mà lạy xin tha mạng , chạy loanh qoanh trong cái bãi đất
trống mãi 1 hồi tôi mới tìm đc đường ra , nhờ đi theo cái ánh đèn xe chạy ngang
qua , tới lúc về tới nhà bình tĩh nghiệm lại thì mới biết mình đã bị ma giấu , mỗi
lần nhớ tới chuyện này là tôi lại giận đến run cã người , híc , sau hôm bị đánh tôi
có qa nhà tìm nó tính sổ , mà lần nào qua cũng gặp bà ngoại già cã của nó , nó trốn
luôn mất dạng từ đó , nhưng chắc bây giờ nó có ở nhà nhưng tôi k mún tìm nó để
tính sổ
nguon tai.lieu . vn