Xem mẫu

Tuyển tập
100 bài Tình Tự Quê Hƣơng 1
Viết về Quê Hƣơng, Dân Tộc,
Tình Tự, Con ngƣời và Sắc thái Việt Nam.

TNT Mặc Giang
thnhattan@yahoo.com.au
01.
02.
03.
04.
05.
06.
07.
08.
09.
10.
11.
12.
13.
14.
15.
16.
17.
18.
19.
20.
21.
22.
23.
24.
25.
26.
27.
28.
29.
30.
31.
32.
33.
34.
35.
36.

Tiếng lòng Quê Hƣơng
Thầm lặng
Quê hƣơng còn đó
Quê hƣơng còn đó đợi chờ
Em là ai, thi sĩ !
Một chuyến giã từ
Non nƣớc Việt Nam
Tôi chỉ là Một Ngƣời Việt Nam
Sắc thân Tam thể Việt Nam
Miền Bắc quê hƣơng tôi – 1
Miền Trung quê hƣơng tôi – 1
Miền Nam quê hƣơng tôi – 1
Cao Nguyên quê hƣơng tôi
Trung Du quê hƣơng tôi
Đảo – Hòn quê hƣơng tôi
Xin nguyện Làm Ngƣời nƣớc Việt Nam
Non nƣớc Việt Nam non nƣớc tôi
Miền Bắc quê hƣơng tôi
Miền Trung quê hƣơng tôi
Miền Nam quê hƣơng tôi
Việt Nam quê hƣơng tôi
Ba chị em
Ba anh em
Tôi là Ngƣời Mắt Cƣờm
Cuộc sống Ngƣời Cùi
Em bé mồ côi
Tôi mang thân phận Ngƣời Mù
Tình dài hóa ngắn, một cõi đi về
Cuốn một bờ lau bụi mờ bỏ lại
Xin chắp đôi bàn tay
Trẻ thơ bên cạnh cuộc đời
Gợi lòng con quốc, quốc kêu sƣơng
Làng quê yêu dấu
Tình ca muôn thuở của Ngƣời Việt Nam
Quê hƣơng nguồn cội
Tôi là Ngƣời Nông Dân
1

37.
38.
39.
40.
41.
42.
43.
44.
45.
46.
47.
48.
49.
50.
51.
52.
53.
54.
55.
56.
57.
58.
59.
60.
61.
62.
63.
64.
65.
66.
67.
68.
69.
70.
71.
72.
73.
74.
75.
76.
77.
78.
79.
80.
81.
82.
83.

Tôi thƣơng em bé nhà nghèo
Dệt mộng Mƣời Đi
Tôi là một ngƣời điên
Trần gian qua khỏi, tôi còn em tôi
Tôi nói anh nghe
Ta còn Việt Nam sông núi hồn thiêng
Ta là Ngƣời Thanh Niên
Tôi là Ngƣời Chinh Nhân
Tôi là Ngƣời Thanh Nữ
Nối một nhịp cầu
Ta là Ngƣời công nhân viên
Gãy một nhịp cầu sa bóng nƣớc
Em là ngƣời khuyết tật
Tôi là ngƣời lái đò
Ta đi trên nƣớc non mình
Mẹ Việt Nam muôn đời
Một ngày nhƣ mọi ngày
Tôi là ngƣời tài xế xe đò
Từ ly ngày tàn
Những đứa em tôi
Mặt trời đi ngủ sớm
Ngƣời dân quê đất mới
Tôi là một ngƣời câm
Tôi là một ngƣời điếc
Tôi là một ngƣời khùng
Thơ tôi
Tôi là ngƣời đạp xích lô
Tôi đâu có nói tôi làm thơ
Em bé không biết nói
Trọn chƣa nửa kiếp con ngƣời
Ba mƣơi năm nhƣ một giấc mơ
Loay hoay cho hết một ngày
Tôi ngƣời tài xế tắc xi
Mai mốt tôi về thăm quê cũ
Tôi thƣơng
Tôi chỉ là tôi
Tạ từ chƣa vẹn tình quê
Chú Cuội dỗi hờn
Trêu mình thế nhân
Một vòng xoáy, ngửa nghiêng vầng nhật nguyệt
Sông bến cũ, mái nhà xƣa ấm lạnh
Núi rừng kỳ vĩ của ta ơi
Tôi viết thơ để lại cho đời
Máu chảy về tim, rung lòng nhân thế
Tôi là Cô Thôn nữ
Mai tôi về
Trái đất của ta
2

84. Tôi là Một con tàu
85. Tôi là ngƣời phu quét đƣờng
86. Tôi là ngƣời phu khuân vác
87. Tôi là ngƣời thợ may
88. Héo hon còn đó nụ cƣời
89. Nắng đổ ngày về
90. Tôi ngƣời cạo mủ cao su
91. Tôi là ngƣời phu hầm mỏ
92. Tôi gởi bài thơ thứ nhất
93. Tôi gởi bài thơ thứ hai
94. Tôi gởi bài thơ thứ ba
95. Tôi gởi bài thơ thứ tƣ
96. Tôi gởi bài thơ thứ năm
97. Ta bƣớc đi trên quê hƣơng ta
98. Tuổi trẻ đi qua, thần tiên biến mất
99. Xóm nhỏ Tình quê
100.
Tôi là Ngƣời dân quê đồn điền

Tiếng lòng Quê Hƣơng
Nắng lên cho ấm hƣơng sầu
Gợi lên trầm bỗng tiếng cầu kinh xƣa
Tình quê biết nói sao vừa
Đau thƣơng máu lệ hay chƣa hỡi ngƣời ?
Còn đâu câu hát tiếng cƣời
Lá xanh e úng hoa tƣơi nghẹn ngào
Tháng ngày mòn mỏi tiêu dao
Âm vang dậy sóng rạt rào hồn ai ?
Mẹ quê khóc mãi đêm dài
Da mồi tóc bạc hôm mai bơ phờ
Kìa trông em bé ngây thơ !
Xuân xanh đốt cháy trông chờ chi đây
Kìa trông thiếu phụ vai gầy !
Phấn son nhòa nhạt niềm tây lạnh lùng
Kìa trông một thuở anh hùng !
Vì dân vì nƣớc đau lòng không anh ?
Ngƣời đang cát đá nhục hình
Kẻ thì cúi mặt rêu xanh nấm mồ
Quê hƣơng ơi biết bao giờ ?
Thanh bình no ấm chan hòa yêu thƣơng
Không còn máu đổ lệ vƣơng
Trong ngoài ca khúc liên hoan trở về
Nƣơng dâu vƣờn sắn con đê
Gia đình sum hợp phu thê vui vầy
Thời gian đếm mãi nào hay
Nghe không Mẹ gọi đêm rày đầy vơi
3

Hƣơng hồn Tổ Quốc ai ơi !
Hƣơng hồn Tổ Quốc của ngƣời Việt Nam !

23-10-82

THẦM LẶNG
Chiều 14-12-82
Xuân đến làm chi thấy ngậm ngùi
Nụ cƣời đã chết hẳn trên môi
Ngày vui đã mất từ lâu lắm
Từ thuở còn thơ khóc chào đời
Mấy chục xuân rồi đến với tôi
Hững hờ không nỡ, nhận không thôi
Nhƣ quê hƣơng chất chồng thƣơng tích
Vết cũ chƣa khô, máu lại bồi
Nƣớc đổ về đâu có ngƣợc dòng ?
Nghìn năm Mẹ hỡi có buồn không ?
Đàn con tan tác trăm phƣơng gởi
Nhớ thuở bình mông giống Lạc Hồng
Khóc Mẹ ủ gầy tận cuối quê
Thƣơng em èo uột khổ trăm bề
Đôi tay nƣơng níu Hồn Sông Núi
Ƣớc vọng ngày nao bƣớc trở về !
Quyện lấy cùng ai nỗi nhớ mong
Nhớ dòng sông nhỏ nẻo cô thôn
Nắng lên sƣởi ấm đồng xanh gội
Ngát đƣợm tình quê vẫn sống còn
Đất mới xuân sang rộn rã hời
Âm thầm giọt lệ cố hƣơng ơi !
Nghẹn ngào lữ khách buồn không nói
Biết nói cùng ai đất nƣớc tôi ?

Quê Hƣơng còn đó
Đất lành còn đó dƣ hƣơng
Xuân thu đông hạ hằng vƣơng vấn lòng
Ngày về mòn mỏi ngóng trông
Nào ai hiểu đƣợc thuyền không nƣớc buồn
Sông ơi có nhớ lấy nguồn
Núi ơi có nhớ lấy non mấy lần
Tang thƣơng mấy độ phong trần
4

Lại qua mấy lớp phù vân tiêu điều
Còn đâu hƣơng sắc mỹ miều
Còn đâu đồng rộng phì nhiêu lúa vàng
Thì thầm biển gọi mênh mang
Còn đâu em bé ca ngàn tuổi thơ
Thƣơng quê từ bấy đến giờ
Yêu quê từ độ bơ vơ khơi dòng
Nỗi niềm non nƣớc mênh mông
Trời xanh chao động cuồng phong trổi mình
Thổi đi cho sạch hƣ vinh
Em còn đứng đó nhƣ mình với ta
Xƣa nay trang sử lựa là
Lật ra một cái còn ta với mình
Việt Nam muôn thuở tồn sinh
Quê hƣơng muôn thuở nhƣ mình với ta.
Năm 1982

Quê Hƣơng còn đó đợi chờ
Không quê sầu hận ngập tràn
Làm thân lƣu lạc lòng man mác buồn
Nghe hồn réo rắt trào tuôn
Miên man cây cội nƣớc nguồn mà đau
Biển dâu xanh ngát một màu
Lênh đênh mặt nƣớc rầu rầu tang thƣơng
Chiều tà gợn sóng tơ vƣơng
Nghiêng nghiêng đôi ngả vầng dƣơng gợi hình
Ta còn tiếng gọi bên mình
Mình ta còn có bóng hình bên ta
Xa gần còn có gần xa
Ta quên sao đƣợc bên ta có mình
Quê hƣơng nguyên vẹn bóng hình
Nhƣ ta nguyên vẹn chƣa sinh bao giờ
Nghe không tiếng gọi à ơ
À ơ tiếng gọi đêm mơ xa mờ
Quê hƣơng còn đó đợi chờ
Nhƣ ta còn đó chƣa hề ra đi
Sá gì hai chữ biệt ly
Thời gian nhƣ thể bờ mi khép hờ
Mở ra còn đẹp nhƣ mơ
Khép vào lƣu lại vần thơ muôn đời
Đêm khuya dạo gót rong chơi
Quê hƣơng ôm ấp đôi lời còn ghi
Đôi chân còn mãi bƣớc đi
Đôi tay nƣơng níu cũng vì Quê Hƣơng
5

nguon tai.lieu . vn