Xem mẫu
- Ngô Biển Quân
Thần Mộ (Tru Ma) - Phần I
Quyển 13
1. Yêu Thần Phá Ma
2. Thiên địa pháp tắc
3. Xuất ma
4. Kích Sát Thiên Sử
5. Nhất Niệm Thành Ma
6. Song Hồn
7. Đại Ma
8. Phong Ma Ấn
9. Vấn Đỉnh Thập Đại
10. Lão Yêu Quái Quay Lại
11. Truyền thuyết trung đích thần chi tả thủ
12. Nghi Bí
13. Lục đạo truyền nhân
14. Tình Dục đạo
15. Liên hợp
16. Nam Cung Tiên Nhi
17. Hậu cung thân vương
18. Nhĩ yếu giá nhân bất yếu giá cấp biệt nhân
19. Ứng chiến
20. Thiên Ma bát bộ
21. Hư Không đạo
22. Diệt Thiên Thủ
Chương 1
Yêu Thần Phá Ma
"Thần tính? Ma tính? Khó được thanh tỉnh. Sát thân diệt linh? Hay là tu thành
đại ma?" Tiếng thở dài vang vọng thiên địa, truyền đến tai từng người rất rõ
ràng.
Trên không trung tất cả vô địch cường giả nhất thời biến sắc, tu luyện giả phổ
thông thì không cảm giác thấy gì, nhưng vài vị đại cao thủ tu vi từ lục giai trở
lên đều đã cảm giác được một cỗ khủng bố khó nói nên lời. Tiếng thở dài nhè
nhẹ đó, tựa như phát xuất từ bên tai họ, nhưng bọn họ lại vô pháp biết được
nguyên lai nó đến từ nơi nào.
Tu luyện giả trên mặt đất lại một trận xao động, bọn họ nhìn thấy vài đại trên
cao thủ trên không trung sắc mặt lộ xuất vẻ ngưng trọng, liền đoán người vừa
- thốt ra nhất định phải là một vô địch cường giả. Mỗi người đều tìm kiếm trên
bầu trời đêm, nhưng không hề thu hoạch được gì.
Lão yêu quái cùng Thần Nam thân hình đều chấn động, chỉ có bọn họ biết rõ đó
là người nào phát ra. Lão yêu quái sắc diện dị thường khó coi, lão nguyên là
nghĩ chỉ có vài đông phương tu luyện giả lục giai sẽ đến thưởng đoạt thần vật,
kết quả không ngờ xuất hiện một tên Côn Lôn yêu tộc cường đại, liền đó tây
phương thiên sứ cũng đã xuất hiện, hôm nay thật xuất hiện quá nhiều ngoài ý
muốn.
Thần Nam cầm Hậu Nghệ cung, lưng tựa trên ngọc chưởng cự đại, yên lặng
nhìn vào cửa cổ mộ. Bề ngoài thấy hắn có vẻ rất bình tĩnh, nhưng kì thật trong
lòng đang dậy sóng, hắn biết rằng tuyệt đại cao thủ trong cổ mộ đã sống lại, sắp
sửa ra khỏi kết giới.
Chỉ là mọi người đợi thêm một lúc lâu, nhưng người phát ra thanh âm đó không
lên tiếng nữa, dường như đã bỏ đi rồi.
Tứ dực thiên sứ (thiên sứ 4 cánh) đã được giải thoát khỏi thân thể của Quỳnh
Ân Tư, hắn ta song mục thần quang như điện, lạnh lùng nhìn quanh, tìm kiếm
khí tức của người vừa nói. Nhưng hắn đã thất vọng. Không hề có thu hoạch gì.
Hắn cảm thấy ớn lạnh trong lòng, tu vi khủng bố của người đó làm hắn cảm
giác vô cùng bất an.
"Khó nói điều này là đúng hay sai đây. Bọn ta thật sự không nên xuống hạ
giới." tứ dực thiên sử trong lòng tự vấn, hắn đã cảm giác được một sự sợ hãi
khó thốt nên lời, tựa hồ sẽ có nhiều sự tình không hay phát sinh trên người
hắn.
Hắn quay sang Ngải Mĩ Ti và Tạp Mâu Lạp bí mật truyền âm:"các người vạn
vạn lần không nên lộ xuất bổn thể, trước lúc xuất phát ta đã từng bị cảnh cáo,
bọn ta chỉ nên ẩn thân như ba người bình thường. Rốt cuộc nếu có nguy hiểm,
cũng chỉ có thể chờ thôi. Ta hiện tại cũng đã thôi động ỷ trượng, các người phải
hết sức cẩn thận."
"ngao hống........" một tiếng long ngâm, một con kì long từ phía tây bầu trời bay
tới, con rồng này dài ước chừng mười trượng, toàn thân trên dưới phát ra ngân
quang, ban đêm trên không trung rõ ràng rất nổi bật. Ngồi trên lưng nó là một
lão nhân mắt xanh tóc vàng, không còn nghi ngờ gì, đó chính là tây phương
thần long kị sĩ Thụy Lạp, chính là người đã bức thi sát quay lại.
- Thần long kị sĩ Thụy Lạp sau khi nhìn thấy tứ dực thiên sứ thì vô cùng kinh
ngạc, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại bình tĩnh, tịnh không như những người
tây phương thông thường là lập tức quỳ lạy. Tu vi của lão đã đến mức này, gần
như đã tiếp cận cảnh giới phá toái hư không, căn bản đã cùng cấp với các thiên
sứ. Lão tịnh không hề úy kị trong lòng.
"tây phương thần long!"
Những tu luyện giả trên mặt đất đều kinh thán.
Một tiếng hừ lạnh lẽo từ phía nam trên trời truyền lại. Một đạo tử quang nhanh
như thiểm điện, trong chớp mắt đã đến trên không trung của hoàng cung Sở. Tử
sắc quang hoa bao bọc quanh thân thể của người mới đến, khiến cho không ai
nhìn thấy được dung mạo thật.
Bọn người lão yêu quái và ba lão quái vật thân hình lại một phen chấn động,
hiển nhiên bọn họ đã nhận ra đông phương vũ giả cường đại đó, cả bọn đều há
hốc miệng, nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng thốt ra câu nào.
Sau khi tiếng thở dài phiền muộn đó tiêu thất, không xuất hiện lại nữa, bầu
không khí dần dần khẩn trương trở lại. Tứ dực thiên sử Quỳnh Ân Tư ra ta tay
trước chiếm lấy thượng phong, một đạo quang kiếm cự đại từ hữu chưởng của
hắn xuất ra, hung hãn hướng về Thần Nam phách tới, phong mang sáng rực trời
đêm, kiếm khí từ cao không lao thẳng xuống.
Trên không, đông phương vũ giả toàn thân bao bọc tử khí, vừa mới bay tới từ
phía nam hét lớn: "Ngươi dám lén xâm nhập nhân gian giới, tất sẽ bị hình thần
cụ diệt!" Lời của hắn nói cũng giống hệt như của Côn Lôn yêu tộc đó, vừa nói
xong, hắn liền tấn công một quyền về hướng Quỳnh Ân Tư. Tử khí hùng dũng
bùng phát, như trường giang cuồn cuộn sóng gầm thét.
Đồng thời ba lão quái vật cũng xuất thủ, lao về phía Ngải Mĩ Ti và Tạp Mâu
Lạp, không trung nhất thời quang mang chói sáng, quyền phong rung chuyển,
kiếm khí tung hoành.
Lão Côn Lôn yêu tộc đó toàn thân bao bọc bởi thanh sắc quang huy, song nhãn
quang mang chói lọi, lão phất mạnh hai tay, hai đạo thanh mang hóa thành hai
con giao long, hướng về thần long kị sĩ Thụy Lạp cùng với thi sát bỏ chạy bị
bức quay lại mà tấn công.
Thoáng chốc, hỗn chiến trên không trung lại bắt đầu, đại chiến kịch liệt làm
- những quan chiến giả phía dưới vô cùng kích động, chiến đấu uy mãnh như thế
vài trăm năm gần đây rất ít có...
Thần Nam liên tục huy động ngọc chưởng, hóa giải kiếm khí của tứ dực thiên
sử Quỳnh Ân Tư phách xuống. Trước đó, khi hắn khai Hậu Nghệ cung đã hao
phí gần một phần ba huyết dịch, lúc này đây hắn hư nhược vô bỉ.
Tử kim thần long song nhãn huyết hồng, hung dữ nhìn Quỳnh Ân Tư đang trên
cao không, rất muốn lao lên trên mà xé nát người hắn ra. Lão lượn quanh người
Thần Nam, nhỏ giọng nói: "ta nhất định phải sát tử con chó hoang này!"
Đêm nay, tất cả tu luyện giả tại đế đô đều nhìn về hướng hoàng cung Sở quốc,
vô số tu luyện giả đều như si mê. Phía trên hoàng cung là đại chiến khoáng thế,
đối với mọi tu luyện giả mà nói giống như thần thoại, cảnh giới của vô địch
cường giả mở ra cho bọn một chân trời mới trong tu luyện, con người không
ngờ có thể vượt cả thần thánh!
"Hãy để quang minh chiếu sáng đại địa, bóng đêm sẽ không còn, nhật diệu
nhân gian (mặt trời chiếu rọi nhân gian)!" Ngải Mĩ Ti khe khẽ niệm động một
câu chú ngữ, trong sát na, ánh sáng rực rỡ chiếu sáng cả trời đêm, đất trời một
màu trắng lóa, đêm tối trong chớp mắt biến thành ban ngày.
Thấy ma pháp chú ngữ giống như thần tích đó, mọi người trên mặt đất phát
xuất trận trận kinh hô:
"trời ơi, cấm chú!"
"Ôi trời ơi, quang minh ma pháp cực chí cảnh giới a!"
"nhật diệu nhân gian trong truyền thuyết, không thể nào tin nổi a!"
Ánh sáng rực rỡ, vây nhiễu quanh ba lão quái vật, sau đó lại hướng về Côn Lôn
yêu tộc đó bao phủ, quang mang thần thánh chói lọi vô bỉ, phảng phật như
quang minh thần giáng hạ nhân gian, chiếu sáng khắp đại địa.
Ba lão quái vật đồng thanh thét lên, quang mang sáng rực từ trên người ba lão
bạo phát, ngăn quang huy thánh khiết đang đang hùng dũng tiến đến đó lại.
Côn Lôn yêu tộc đó lại còn cường hãn hơn, lão cười lớn nói: "thậm chí là ngay
dưới dương quang chánh ngọ cũng có bóng râm, tu luyện pháp môn của các
ngươi rõ ràng là đã đến cực đoạn, căn bản khó mà khá hơn được nữa ! Ha ha,
- hãy xem ta diệt thần phá ma đây! vô pháp vô thiên!"
thanh sắc quang huy từ thân thể lão cuồng bạo phát xuất, chỉ một nháy mắt giữa
thiên không yêu khí ngập trời, làm cho ai nấy đều cảm giác được một cổ khí
tức áp bức khó tả, thanh sắc quang huy nhanh chóng xua tan quang huy thánh
khiết đó, cả trời đất đều mờ mịt thanh sắc!
Chương 2
Thiên địa pháp tắc
Khi Côn Lôn yêu tộc đó vừa ra tay, Quỳnh Ân Tư nhanh chóng lùi lại phía sau
hơn mười trượng, sau đó thân người hóa thành một đạo bạch quang, hướng về
Thần Nam trên mặt đất lao xuống. Có thể thấy rõ ràng là hắn ta muốn nhân cơ
hội này đoạt lấy ngọc thủ chưởng đó.
Lão Côn Lôn yêu tộc hét lên:"Trước mặt Đoan Mộc ta mà cũng dám giở thủ
đoạn trẻ con ra, hừ!"
Thanh quang mờ mịt cả đất trời đó sau khi phá tan công kích khủng khiếp của
ma pháp, bắt đầu nhanh chóng tụ lại, hướng về phía thân ảnh của Quỳnh Ân Tư
kích một quyền. Bất quá ngay khi vừa tiếp xúc với Quỳnh Ân Tư, trong một
chớp mắt, Đoan Mộc đột nhiên lại tiêu tán quang mang đó, không tiếp tục truy
kích nữa. Bởi vì lão đã nhìn thấy thấy Thần Nam lại lắp tên vào cung, Hậu
Nghệ thần cung bạo phát ba động khủng bố làm cho lão chấn kinh trong lòng.
Lần này, Thần Nam phi thân đứng trên ngọc thủ chưởng cự đại, phun một
ngụm tiên huyết vào đầu tên. Tử kim thần long cũng phun liền ba ngụm tiên
huyết lớn, làm tòan bộ mũi tên đều nhiễm hồng, nó hung dữ nhìn Quỳnh Ân Tư
đang lao đến gần, hạ giọng thôi thúc Thần Nam:" Thậm chí nếu phải hao tổn
hết long huyết toàn thân của ta, cũng nhất định phải dùng mà bắn chết con điểu
nhân này!"
Tử kim thần long hai mắt đỏ rực, Thần Nam thấy nó vậy liền thở một hơi dài.
Kéo căng cung tên, giương cung nhắm thẳng vào Quỳnh Ân Tư đang lao đến.
"oanh"
Một đạo kinh lôi vang rền, một đạo cự đại thiểm điện từ trên không giáng
xuống, cách chỗ Thần Nam không xa, ánh sáng chói mắt so với nhật diệu nhân
gian của cấm chú ma pháp lúc nãy không hề thua kém.
- Thần Nam trông thấy kinh lôi từ trên trời đánh xuống trong mắt thoáng hiện
hàn quang, nhưng vẫn hắn không lí gì đến, dụng lực kéo mạnh dây cung.
"oanh"
Lại một đạo kinh lôi vang động cả thiên địa, một đạo ánh sáng khổng lồ từ trên
không giáng xuống, tại không xa nơi công kích, đại đại một trận rung chuyển,
trên mặt đất vết nứt cực lớn lan rộng ra bốn phương tám hướng. Cách đó không
xa vài tòa cung điện cũng một trận hoảng động, phát xuất những tiếng "lạc chi
lạc chi" (rắc rắc) lúc nào cũng có thể sụp xuống.
Lúc này, những cao thủ quan chiến trong hoàng cung đều lộ xuất vẻ kinh hãi.
Bọn họ đã phát giác Thần Nam giương cung lần này không ngờ dẫn đến thiên
hàng lôi điện, tập kích bên cạnh hắn. Điều này thật tại làm người ta phải kinh
hãi trong lòng.
"oanh"
Lại là một đạo thiểm điện cự đại đã phách xuống bên cạnh Thần Nam, điện
quang sáng rực, chói đến nỗi không mở mắt ra được.
Tử kim thần long nhìn vẻ mặt đầy bất kính, nó trầm giọng chửi:"tặc lão thiên
lại muốn can dự, ta mà sợ àh........."
Nó mở miệng chửi rủa, nhưng vẫn cẩn thận đề tỉnh Thần Nam:"thế gian có
pháp tắc. Mỗi một giới đều có một lực lượng cực hạn, nếu quá cường đại thì sẽ
khó mà lưu trú được tại nhân gian giới được trừ khi tự mình phong ấn. Hậu
Nghệ cung trong tay ngươi đã không còn phong ấn, lúc này lại nhiễm thêm
long huyết của ta cùng thần huyết của ngươi, uy lực cường tuyệt đến đỉnh điểm,
e là đã vượt qua cực hạn cho phép của giới này. Ngươi ngàn vạn lần không
được giương cung cực hạn, nếu không sẽ dẫn tới thiên phạt."
Thần Nam gật đầu, sự thật là dựa vào công lực của hắn mà nói, căn bản là
không có khả năng giương cung cực hạn thêm lần nào nữa. Bất quá là bởi vì
thần long huyết dịch trong truyền thuyết cũng có tác dụng rất lớn, làm cho thiên
hàng kinh lôi.
"oanh"......
Liên tiếp những đạo lôi điện vang động cả thiên địa phách xuống không xa chỗ
Thần Nam. Sáu luồng ánh sáng cự đại lên tục từ trên bầu ttrời đêm mênh mông
- trực tiếp giáng xuống mặt đất, chu vi bao quanh người Thần Nam, giống như
sáu đạo ngọc trụ chống trời. Mọi người đều trợn mắt há miệng sợ hãi.
Phía trên cao, lôi thanh không ngừng.
Hậu Nghệ cung với Thần Nam giống như huyết nhục tương liên, bạo phát xuất
quang mang vạn trượng. Mũi tên đỏ rực như máu tán phát ánh sáng yêu dị,
năng lượng ba động như sóng biển cuồn cuộn từ bốn phương tám hướng hùng
dũng đến, cách đó không xa, một dãy cung điện đổ sập xuống, cát bụi bay lên
mù mịt.
Bao quanh Thần Nam, thiên sứ không đầu, tiên tử đã bị mù hai mắt, chiến thần
thiếu mất tâm tạng, ác ma cụt tay, còn thêm vô số thần long bách trượng bao
quanh, bay lượn không ngừng....
tử vong khí tức cùng với thần thánh khí tức đồng thời bạo phát!
khủng bố ba động lan rộng bát phương, lang nha tiễn (mũi tên bằng răng sói)
nhuốm đầy máu đỏ rực lên, tán phát thứ thần mang chói lọi!
Cung điện phía xa lại liên tục sập xuống hơn mười tòa nữa, tất cả quan chiến
giả đều sợ đến mất mật, không tự chủ được nhằm về hướng những tòa nhà xa
hơn mà thối lui.
Những vô địch tu luyện giả trên không trung biến sắc, gần như đồng thời thu
tay về.
Mọi thứ đều chỉ phát sinh trong một sát na, lúc này Quỳnh Ân Tư đã cách mặt
đất không quá một trăm mét, nét mặt hắn lộ xuất vẻ kinh khủng, nhưng hắn
cuối cùng vẫn không thối lui, bắt đầu đổi hướng phi hành, thân thể thoắt đông
thoắt tây, tại không trung giống như một đốm sáng bất chợt ẩn hiện, hướng về
phía Thần Nam.
Lúc này, Thần Nam giống như một vầng thái dương sáng rực, tòan thân trên
dưới kim quang bao phủ, bề ngoài phảng phất như có liệt diễm hừng hực thiêu
đốt. Ngay lúc đó, thần ma ảo tượng, tử long hư ảnh bao quanh người hắn, đột
nhiên bị Hậu Nghệ cung hấp nạp vào, những quang ảnh đồng thời hội tụ trên
mũi tên.
"sát"
- thần tiễn như cầu vồng, một đạo hồng mang lạnh lẽo, thê diễm, lao thẳng lên,
vô số hung thần ảo tượng, ác ma hư ảnh vây nhiễu quanh quang tiễn, trông cực
kì khủng bố, lôi thanh muốn thủng màng nhĩ không ngừng vang lên.
"oành"
Một thanh âm cực lớn chấn động, thần tiễn huyết hồng sắc chỉ trong sát na đã
xuyên qua vai trái của Quỳnh Ân Tư, vọt thẳng lên trời, huyết hồng sắc quang
mang phảng phất như quán thông thiên địa, hình thành một sự tương phản so
với sáu luồng ánh sáng trắng cự đại bao quanh Thần Nam.
"ni a......" A...A...A....
Quỳnh Ân Tư ngẩng đầu lên trời hét lớn, nét mặt anh tuấn biến mất, khí tức
thần thánh cũng không còn, hiện lên trong mắt mọi người là vẻ hung dữ, hai
cặp cánh khiết bạch không ngừng vẫy đập, phiến động, vô số thần vũ rơi lả tả
trên không trung.
Hai tay hắn một trước một sau đè mạnh lên vai trái, nhưng tiên hồng huyết thủy
cuối cùng vẫn cứ phun ra, huyết dịch của thiên sử không giống thông thường,
tán phát một thứ hồng sắc quang mang chói lọi, huyết vũ rơi xuống, cả khoảng
không phảng phất cũng như bị nhiễm hồng.
"ta phải giết chết ngươi!"
Quỳnh Ân Tư sắc mặt vô cùng hung dữ, mặc kệ tiên huyết phun ra như suối,
nhanh chóng lao xuống chỗ Thần Nam.
Lần này Thần Nam bị mất một phần sáu huyết dịch, còn lại là huyết dịch từ nội
thể của Tử kim thần long xuất ra. Mỗi lần xuất thần tiễn, một người, một rồng
đều biến thành hư nhược vô bỉ, bọn họ vô lực dựa vào nhau trên ngọc thủ
chưởng.
Thấy Quỳnh Ân Tư càng lúc càng gần, tử kim thần long điên cuồng hét
lên:"giết giết giết, giết cái đầu con mẹ của ngươi á!" {hic, chửi bậy quá} Nó
dùng long vĩ mang ngọc thủ chưởng rời khỏi mặt đất, sau đó hướng về Quỳnh
Ân Tư trên không trung đang lao xuống ấn mạnh một chưởng.
"đi gặp mẹ của ngươi đi, hôm nay nhất định phải chẻ ngươi ra, bản nguyên lực
lượng đó của ngươi thiên sứ chi tâm, là món rất bổ dưỡng bù lại cho ta đó!"
- Chương 3
Xuất ma
Cự đại quang chưởng hùng dũng lao về phìa Quỳnh Ân Tư công kích, quang
mang sáng rực chiếu rọi bát phương, cả bầu trời bừng sáng. Ngay lúc này, Thần
Nam cũng đã lấy lại được một ít hơi sức, trong mắt hàn quang chiếu sáng, hắn
nhân lúc Tử kim thần long đẩy ngọc chưởng, tập trung toàn thân công lực chú
nhập vào trong ngọc chưởng, đẩy mạnh lên phía trên.
Thần Nam trước nay không bao giờ có chuyện quyết định xong rồi bỏ, một khi
đã quyết định việc gì, chắc chắn sẽ tận lực mà làm. Thiên sứ trong truyền
thuyết dĩ nhiên là rất đáng sợ, nhưng vì hắn đã đáp ứng Tử kim thần long, lúc
này sát tâm rất nặng, khí thế xem ra không giết được Quỳnh Ân Tư thì không
chịu từ bỏ.
Hai đạo quang chưởng khổng lồ một trước một sau hướng lên không trung,
năng lượng cự đại ba động như nộ hải cuồng bạo tại không trung hùng dũng
bùng phát.
Nhưng ngay vào lúc đó, trên cao không một đạo huyết hồng sắc thần quang
như thiên giới thần phạt nhanh chóng giáng xuống, lôi thanh rền rĩ bên tai
không ngừng, cảnh tượng khủng khiếp xung quanh hồng quang càng làm cho
người khác thêm lạnh cả người, thiên sứ không đầu, ác ma cụt tay......quang
tiễn đã bị Hậu Nghệ cung xạ xuất không ngờ quay trở lại, tựa hồ thề không bắn
chết Quỳnh Ân Tư, quyết không bỏ cuộc.
Theo truyền thuyết Hậu Nghệ cung một khi phát tiễn, không thấm tiên huyết
của mục tiêu thì sẽ không dừng lại. Hiện tại lại thấm đầy thần long huyết lên
trên tiễn, càng thêm có linh tính, không ngờ là không xạ chết Quỳnh Ân Tư thì
không tiêu tán.
Quỳnh Ân Tư sắc mặt đại kinh, thân hóa thành một đạo bạch quang, hướng trên
không bay lên, nhưng thần tiễn huyết hồng sắc cứ theo bám sát sau lưng hắn.
Cảnh tượng kinh tâm động phách này làm tất cả mọi người đều sợ hãi, một đạo
hồng mang sáng rực cứ truy đuổi sát không tha một thiên sử, làm ai nấy đều
kinh tâm động phách.
"oanh"
Huyết hồng sắc quang tiễn cuối cùng cũng theo kịp Quỳnh Ân Tư, trực tiếp
- đâm thẳng vào hậu tâm của hắn, đôi cặp cánh khiết bạch vũ dực phía hậu tâm
của hắn chỉ trong sát na đã bị rách toạc. Huyết phun ra như suối, không trung
đầy trời bạch vũ, tiên hồng huyết thủy, thần vũ khiết bạch trông thật tương
phản so với bầu trời tối đen.
"ách a......"
Quỳnh Ân Tư ngửa đầu lên trời hét lên thê thảm, mái tóc vàng rối bù, sắc diện
hung dữ, một huyết động to cỡ một cái tô xuất hiện trước ngực hắn, xuyên suốt
trước sau. Nhưng thậm chí là bị như vậy, hắn vẫn chưa rơi xuống. Nhìn thấy
quang tiễn đang dần trở nên ảm đạm hướng về phía trước, hắn chấn kinh, sợ
hãi, phẫn nộ......
"hỏa diễm phẫn nộ đốt cháy hắc ám, liệt diễm thiêu thiên!" Quỳnh Ân Tư
gương mặt méo mó, chịu đựng nỗi đau đớn cùng cực, niệm động chú ngữ, thi
triển một đạo cấm chú ma pháp.
Hỏa diễm cuồn cuộn bao trùm cả trời đất, phảng phất như cả đêm tối sáng bừng
lên, liệt hỏa như một ngọn lửa hừng hực đang thiêu đốt hướng về phía huyết
hồng sắc quang tiễn hùng dũng lao tới, chớp mắt đã thiêu thiên sứ không đầu,
ác ma cụt tay chung quanh thần tiễn thành tro. Huyết hồng sắc thần tiễn cuối
cùng bị hỏa hệ cấm chú ma pháp làm vỡ vụn, tại không trung làm dấy lên một
cổ ba động khủng khiếp lan rộng bát phương. Làm cho hỏa diễm vô tận không
trung tối đen hùng dũng bùng phát, cả bầu trời đều là hỏa nhãn sáng rực.
May mắn là mọi chuyện này đều phát sinh trên không trung, như quả là trên
mặt đất, e là cả hoàng thành Sở quốc cũng chỉ trong một chớp mắt sẽ bị biến
thành tro tàn.
liệt diễm dần dần tan đi. Quỳnh Ân Tư chậm chạp chuyển thân, quay mặt
hướng về Thần Nam. Lúc này ngực hắn đã bị xuyên thủng, huyết động cự đại
lộ rõ trông rất khủng bố. Đôi cặp cánh của hắn cũng đã tàn khuyết không còn
nguyên vẹn. Phần lớn bạch vũ đều thấm đầy huyết, rơi lả tả trong không trung.
Sắc diện hắn âm trầm làm người khác phải sợ hãi, tuyệt không có vẻ gì của
thiên sứ thánh khiết, hắn hung ác nhìn Thần Nam, hai mắt như muốn phun ra
lửa, bắn xuống những tia sát khí vô cùng vô tận, tất cả mọi người đều cảm giác
được một cổ hàn ý lạnh người.
Chỉ là khi Quỳnh Ân vừa mới muốn hành động, quanh người hắn đã bị tử sắc
trùng trùng, thần bí nhân toàn thân tử sắc bao phủ vừa lúc nãy mới đến từ
- không trung phía nam đó trong một chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Quỳnh Ân
Tư. Hắn lạnh lùng nói :"tây phương thiên sử lén xuống hạ giới, đã chống lại
pháp tắc của thế gian, hiện tại lại tranh đông phương thần vật với ta, lại thêm
phạm giới lần nữa. Tử Tiêu Cung Vương Hy hôm nay sẽ khai sát giới!"
Những lời nói băng lạnh này truyền đi khắp tòa hoàng thành, vô số tu luyện giả
cùng với những quân binh đều lộ xuất vẻ sùng kính, một tu luyện giả nhân loại
không ngờ lại không xem một tây phương thiên sứ trong thần thoại truyện
thuyết ra gì cả, không ngờ còn xuất ngôn muốn ra tay trừng trị, thật là hào tình
biết bao !
tử khí bao quanh thần bí nhân đứng giữa hư không, toàn thân trên dưới thấu
phát xuất một cổ khí thế bát ngát, lấn át thiên hạ, tư thế của một đại cường giả
không lẫn vào đâu được!
Tử Tiêu Cung đối với đông phương tu luyện giới mà nói, không ai không biết,
không ai không hiểu, cùng với Đạm Thai cổ thánh địa và Thiếu Lâm Tự đều là
những cổ thánh địa đông phương.
Lúc này, những tu luyện giả cao tuổi cũng kinh ngạc há hốc miệng ra, Vương
Hy, danh tự này đối với những người trẻ tuổi hiện tại mà nói có thể có chút lạ
lẫm, nhưng vào thời điểm một trăm bốn mươi năm trước đây, thì đó tuyệt đối là
một danh hiệu truyền kì trong tu luyện giới.
Vào thời đại đó, bọn người Hỗn Thiên đại ma vương, Tiên Tử của Đạm Thai
thánh địa, cùng với Vương Hy của Tử Tiêu Cung danh động thiên hạ, là những
cao thủ ưu tú mà khi đó hãn hữu lắm mới có người địch lại, đương thời đã là
cao thủ tuyệt đỉnh, hà huống gì là sau một trăm bốn mươi năm!
Địa diện một trận xôn xao, tất cả tu luyện giả đều không ngờ được nhân vật
truyền kì cách đây hơn trăm năm này bỗng nhiên tái xuất thế, nghĩ ắt hẳn tu vi
của lão hiện tại cách cảnh giới vũ phá hư không không đầy mấy bước, nhưng
cũng không ngờ đến lão lại có thể không để một thiên sử vào mắt.
Ngải Mĩ Ti và Tạp Mâu Lạp chấn kinh vô bỉ, đến lúc này thì cả hai đã minh
bạch Vương Hy đáng sợ đến nhường nào, bằng trực giác bọn họ dự cảm được
tu vi của Vương Hy tuyệt đối không kém tên Côn Lôn yêu tộc Đoan Mộc đó.
Lúc này Quỳnh Ân Tư kỷ thân lại mang trọng thương, vạn vạn lần không phải
là đối thủ của Vương Hy. Ngải Mĩ Ti cùng Tạp Mâu Lạp nhanh chóng bay
xuống.
- Hai người bọn họ vừa hành động, những người khác cũng bắt đầu, ba lão quái
vật ra tay trước để chiếm thượng phong, đánh lén hai người Ngải Mĩ Ti. Đoan
Mộc lại một lần nữa bao vây thần long kị sĩ Thụy Lạp và thi sát trong thanh
quang mờ mịt đó, hỗn chiến lại bạo phát một lần nữa.
không trung ngập tràn ánh sáng, rực rỡ chói mắt. nhưng giữa ngàn vạn đạo hào
quang đó, lại là vô cùng vô tận hung hiểm, những vô địch cường giả chính là
đang tiến hành sinh tử đại chiến. Cuối cùng tứ dực thiên sử Quỳnh Ân Tư bị
trọng thương và Vương Hy, kì nhân của Tử Tiêu Cung cũng gia nhập vào trong
đám người hỗn chiến trên cao không.
Ngay tại lúc này, tiếng thở dài vốn dĩ tiêu thất một lúc lâu lại vang lên, thanh
âm tuy rất nhỏ, nhưng lại lan đi khắp nơi, truyền đến tận tai của từng người
một.
" Thần tính? ma tính? khó được thanh tỉnh. sát thân diệt linh? Hay là tu thành
đại ma?"
Tất cả mọi người đều đại kinh thất sắc, những vô địch cường giả nét mặt khó
coi vô cùng, bọn họ biết rằng, lần này thì tuyệt đại cường giả trong bóng tối
thật sự đã muốn xuất hiện!
Chương
Kích Sát Thiên Sử
Thần Nam lạnh người nhanh chóng nhận ra người dưới cổ mộ đã phát ra thanh
âm lần nữa. Những vô địch cao thủ đang chiến đấu trên cao không đều chấn
động, bất quá ngoại trừ lão yêu quái sắc mặt đại biến ra, những người khác tuy
trong lòng chấn kinh, nhưng tịnh không hiểu rõ tình huống cụ thể.
Lúc này Thần Nam cảm thụ rõ rất, hắn cách cửa cổ mộ không xa, hiện giờ hắn
cảm giác được một cổ ba động từ trong cổ mộ phát ra, sau đó từ từ lớn dần,
cuối cùng hóa thành thao thiên cự lãng (sóng lớn đầy trời).
Một đạo ánh sáng cự đại từ trong cổ mộ phóng thẳng lên, năng lượng cuồn
cuộn không ngừng chuyển động như thao thiên cự lãng, ngay trên không tòa
hoàng thành hùng dũng bùng phát.
Trong một khắc đó, toàn bộ Đế đô, vô luận là tu luyện giả hay là lão bách tính
phổ thông đều cảm giác được một cảm giác áp bức khó tả, tất cả mọi người
trong phương viên trăm dặm đều trông thấy cự đại quang trụ xuất hiện tại
- hoàng cung Sở quốc. Nhìn xa xa, thật như là có một đạo kình thủ ngọc trụ quán
thông thiên địa.
Thần Nam nắm chặt cự đại ngọc thủ chưởng, nhanh chóng bay đi thật xa, Tử
kim thần long vội vã chuồn theo, những tu luyện giả phía xa cũng vội vã lùi lại.
Tất cả đều cảm giác được quang trụ khổng lồ ba động khủng bố, khí tức cường
giả làm cho những cao thủ vô địch trên không cảm thấy hổ thẹn, làm cho người
khác không kìm được muốn quỳ xuống lễ bái.
Nhưng không một ai dám dừng lại, vô số người chạy trốn khỏi hoàng cung Sở
quốc, bọn họ biết rằng tiếp sau đó khả năng có sự tình không hay phát sinh.
Thần Nam ôm ngọc thủ chưởng theo số đông tu luyện giả chạy đến vùng biên
duyên địa đai của hoàng cung Sở quốc, mặc dù cũng có người nhìn ngọc
chưởng lộ xuất vẻ mặt tham lam, nhưng không một ai dám cản đường, bởi vì ai
nấy vừa lúc nãy đều đã thấy tận mắt uy lực của ngọc chưởng, không ngờ là có
thể bức lui thi sát và thiên sứ, đó tuyệt không phải là sức mạnh bọn họ có thể
kháng cự được.
Quang trụ thẳng đứng chiếu sáng chói mắt, hào quang vạn đạo bao quanh, ánh
sáng rực rỡ, một tòa bạch ngọc đài trong suốt lấp lánh từ trong địa quật (huyệt
mộ) từ từ bay lên trên mặt đất, một thân ảnh cao lớn như thần tựa ma đứng trên
ngọc đài.
Đó là một trung niên nam tử cao lớn khôi vĩ, tóc đen dài tùy ý xõa trên vai,
nước da màu cổ đồng, chân mày xếch. Mũi thẳng, miệng rộng, tuy nhiên lúc
này hai mắt của hắn lại yêu dị vô bỉ, thần quang mắt phải sâu thăm thẳm.
Ngược lại, mắt trái đỏ rực, hung ác tàn bạo, nhiếp nhân tâm phách, ai trông
thấy đều không rét mà run. Dáng vẻ bá ngạo thiên hạ của trung niên nhân thấu
phát thứ bá khí tuyệt đại, làm hắn trông giống như một ma thần đang phủ thị
chúng sinh.
Lúc trước khi Thần Nam và lão yêu quái đã trông thấy thân thể bất diệt của
hắn, bất quá khi ấy hắn tựa hồ như không có chút sinh khí nào. Lúc này đây
bao quanh người hắn là thiên địa tinh khí dày đặc xung động, quang hoa như
nước chảy. Từ ngoài da hắn không ngừng thẩm thấu vào trong nội thể, quang
hoa bên ngoài thân thể hắn không ngừng thiểm hiện, ngàn vạn đạo hào quang
rực rỡ làm cho hắn càng thêm cao lớn, khôi vĩ.
Phi kiếm vốn trước kia cắm trên đầu hắn cũng đã thoát li, phi kiếm chỉ to cỡ
bàn tay hàn quang chói mắt, cắm ngang vào trong búi tóc của hắn.
- Chùm ánh sáng cự đại hướng thẳng lên trời đó như thông đạo quán thông thiên
địa. Bạch ngọc đài mang trung niên nhân theo đạo ánh sáng đó từ từ bay lên.
Áp lực khủng khiếp bao trùm mọi phía. Thậm chí ngay cả mấy vị vô địch
cường giả trên không trung cũng không tự chủ được, đều cảm giác thấy một cỗ
áp ức, trung niên nam tử trên bạch ngọc lạnh lùng nhìn tứ dực thiên sử Quỳnh
Ân Tư, hai mắt hắn xạ xuất quang mang dài đến vài trượng, hét lên:"thiên sứ
dám bước vào đông phương tu luyện giới, đi chết đi!"
Trung niên nam tử đánh mạnh một quyền về phía trước, một đạo ánh sáng cự
đại nhanh tựa như thần quang thiên giới, nháy mắt đã đến trước người Quỳnh
Ân Tư, tứ dực thiên sử bạo phát xuất sức mạnh của toàn thân. Nhưng thật sự
muốn chống lại cũng không được, thân thể của hắn chỉ chớp mắt đã bị đập nát,
cuối cùng đột nhiên vỡ vụn ra..
Tuyệt đại hào hùng, ai dám cùng tranh phong?
Trên địa diện tất cả tu luyện giả đều chấn kinh.
Một quyền! trung niên nam tử thần bí này chỉ cần một quyền đã lấy mạng tứ
dực thiên sử Quỳnh Ân Tư! Sức mạnh như thế này, nếu như không phải là do
hai bên thực lực cách nhau quá xa, căn bản không thể có tình huống giống như
vậy phát sinh.
Thiên sứ trong thần thoại truyện thuyết xuất hiện, người bình thường đâu dễ
thấy được, vậy mà hôm nay, không ngờ một tứ dực thiên sứ cấp trung (trung
giai) đang sống sờ sờ ra đó lại bị một người giết chết, sự kiện này chắc chắn sẽ
làm chấn kinh tu luyện giới.
Theo truyền thuyết tại tây phương thần giới, thiên sứ cấp thấp do chủ thần sáng
tạo ra để làm công cụ chiến đấu, quần thể số lượng rất lớn, thân thể lấy ánh
sáng làm vật chất, với năng lượng thuần túy của thân thể, tu vi tịnh không chỉ là
kinh người, so với các tuyệt thế cao thủ trong nhân loại không phân cao thấp, là
công cụ chiến tranh thuần túy. Nếu như muốn tiến tới trung giai thiên sứ có
huyết nhục, chắc chắn hao phí thời gian khó có thể tưởng tượng.
Trung giai thiên sử về mặt thực lực so với thiên sử cấp thấp cao hơn rất nhiều,
tu vi của bọn chúng nếu như theo phân chia đẳng cấp của tu luyện nhân gian
giới mà nói, đã tiếp cận đến lục giai đính phong trạng thái, thậm chí so với cao
thủ đạt đến bước đầu của cảnh giới tiên cấp cũng không khác biệt bao nhiêu.
- Điểm trọng yếu nhất chính là trung giai thiên sứ, đã có huyết nhục, có thể xem
như là một sinh mệnh hoàn chỉnh, tốc độ tu luyện từ sau đó trở đi so với những
thiên sứ cấp thấp nhanh hơn rất nhiều lần.
Ngày hôm nay, trung niên nhân một quyền đã lấy mạng một trung giai thiên sứ
ở cảnh giới lục giai đính phong, thật làm người khác chấn kinh, thực lực của
hắn thật khó ai có thể đoán được!
Sau khi thân thể của tứ dực thiên sử Quỳnh Ân Tư vỡ vụn, hóa thành điểm
điểm quang vũ, tại không trung từ từ tiêu tán. Ngay lúc này, Tử kim thần long
đột nhiên bay lên, vội vã lao về phía quang vũ đó.
Trong ánh sáng rực rỡ, một vật hình trái tim trong suốt sáng rực đang rơi
xuống, bị Tử kim thần long nhanh chóng đớp vào miệng.
trung niên nam tử thần bí trên cao không sau khi nhìn thấy Tử kim thần long,
trong mắt thoáng thiểm qua thần quang, khẽ nói một mình:"không ngờ là ngũ
trảo thần long không giống trong truyền thuyết...."
Mắt trái đỏ rực của hắn, hung ác tàn bạo, lúc này đột nhiên bạo xuất xạ ra một
đạo ánh sáng huyết hồng chói lọi, hữu chưởng của hắn từ từ giơ lên, muốn ấn
vào Tử kim thần long. Nhưng cuối cùng hắn lại từ từ hạ tay xuống, mắt phải
hắn thần quang âm trầm, sáng rực, một đạo quang huy sáng rực xạ xuất, đồng
thời huyết hồng sắc phong mang trong mắt trái thu liễm vào trong.
Tử kim thần long không hề biết rằng nó mới từ quỷ môn quan trở về. Những vô
địch cường giả trên không trung trông thấy cảnh tượng trước mắt, trong lòng
kinh hãi, lúc này ai nấy đều không dám khinh cử vọng động, áp lực khủng
khiếp bao phủ trên trên người chúng nhân, làm bọn họ cảm giác được một cổ
uy hiếp cực đại.
Trên cao không yên tĩnh đến cực điểm, tất cả vô địch cường giả đều lặng lẽ
đứng yên tại không trung.
Một người uy hiếp cả số đông vô địch cường giả, anh hùng như thế này, tuyệt
đại bá giả, ai dám cùng tranh phong?
- Chương 5
Nhất Niệm Thành Ma
Mỗi thiên sứ đều có một thiên sứ chi tâm, cũng là bản nguyên lực lượng của họ,
thậm chí nếu thân thể của bọn họ bị vỡ nát, phá diệt, nhưng nếu thiên sứ chi
tâm vẫn còn nguyên thì có thể bảo lưu được bên trong nó tới gần một nửa lực
lượng thuần túy nhất, đối vu tu luyện giả mà nói, đó không nghi ngờ gì là một
thứ thuốc đại bổ.
Bất quá, rất ít người có thể có được một thiên sử chi tâm. Khi trong sát na cảm
thụ được sinh mệnh bị diệt vong, thiên sứ sẽ tự động hủy diệt thiên sứ chi tâm,
không để lưu hạ lại điểm tích lực lượng nào.
Lần này hoàn toàn là chuyện ngoài ý, tứ dực thiên sử Quỳnh Ân Tư không ngờ
được trong nhân gian giới lại có người có thể dễ dàng sát hại hắn như vậy, hắn
căn bản chưa từng nghĩ qua chuyện hủy diệt bản nguyên lực lượng, kết quả là
có thể nhìn thấy thiên sứ chi tâm hiếm có trên đời này.
Bọn người lão yêu quái và ba lão quái vật thấy Tử kim thần long không thèm
hỏi trên dưới, tự nhiên như không có người nuốt mất thiên sử chi tâm, thật tình
là ghen tị và sầu muộn muốn chết, cả đám giận dữ cố nuốt nước bọt xuống.
Có lẽ đối với những đính phong cao thủ khác sẽ không động tâm nhiều, nhưng
đối với ba lão già sinh mệnh đã như đèn treo trước gió này mà nói, đó thật là
một dụ hoặc rất lớn. Như quả không có trung niên nam tử thần bí đứng uy hiếp
bên cạnh, các lão cũng sớm đã lao vào tranh đoạt một phen.
Khi Thần Nam thấy Tử kim thần long thổ từ trong miệng ra thiên sứ chi tâm thì
kinh dị không thôi, một khối hình trái tim trong suốt sáng rực, bên trong nó có
một tứ dực thiên sứ, diện mạo giống hệt Quỳnh Ân Tư, từng dòng năng lượng
ba động từ bên trong thấu phát ra.
Tử kim thần long cầm nó trên tay, nghiến răng ken két, hạ thấp giọng, hung ác
nói:"điểu nhân ngươi có ngày như hôm nay, long gia gia ngươi chờ đợi thời
khắc này đã hơn ngàn năm rồi! Ta vốn dĩ là bởi sau khi bị mất đi long nguyên,
khó khăn nhẫn nhịn chủ tớ các người, không ngờ ngày hôm nay lão giặc trời
cuối cùng cũng đã mở mắt ra một lúc, để cho tên cẩu nô tài này chết thê thảm.
Nói rồi, Tử kim thần long bẻ thiên sứ chi tâm ra làm đôi, tiểu thiên sứ bên trong
đó tựa hồ như có sinh mệnh, tại sát na bị bẻ làm đôi đó không ngờ đã lộ xuất
- thần sắc thống khổ.
"Tiểu tử cho ngươi một nửa nè." Tử kim thần long nuốt một nửa thiên sử chi
tâm xuống bụng, nửa còn lại đem cho Thần Nam, lúc này tử long rất trượng
nghĩa, không hề độc chiếm.
Thần Nam gật gật đầu, nói: "lão ăn hết luôn đi, ta không cần đâu."
Tử kim thần long sau khi đã nuốt gọn thiên sứ chi tâm tựa hồ tâm tình bi
thương đã có chút chuyển biến, nghe xong cười ha ha nói: "đây là thiên sử chi
tâm hiếm gặp lắm a, như quả không phải là trong tình huống đặc biệt, nơi nào
có thể có được? đây là đại bổ dược mà tu luyện giả nằm mơ cũng không có.
Ngươi yên tâm, bản nguyên của thiên sứ là lực lượng thuần túy nhất, sau hấp
thu không lâu, là có thể hoàn toàn chuyển hóa thành lực lượng của chính
ngươi."
Thần Nam nghe xong do dự mất một lúc, sau đó nhận lấy.
Tử kim thần long nhắm mắt điều tức một hồi, sau đó mở mắt tức giận nói:
"Quỳnh Ân Tư tên cẩu nô này, tuy bản nguyên chưa bị triệt để vỡ nát, nhưng
đại bộ phận lực lượng đã bị hủy, sức mạnh bên trong còn lại không bao
nhiêu......"
Tử kim thần long chửi rủa không ngừng, bất quá mặc dù như vậy, nó cũng đã
đạt được ích lợi có thể thấy rõ. Thần sắc mệt mỏi chán nản lúc đầu sớm đã biến
mất, lúc này toàn thân rồng của nó đã cường tráng hơn rất nhiều, nếu đứng
thẳng lên chắc cũng cao tới đầu của Thần Nam.
"Cá chạch này tham lam quá mức, hiện tại lực lượng của ngươi đã hơn trước
một đoạn rồi, vậy mà vẫn chưa đủ sao" một nửa thiên sử chi tâm không ngờ
làm cho Tử kim thần long chỉ trong chớp mắt đã phát sinh đại biến hóa như thế,
Thần Nam có chút kinh dị, như quả so với tiêu chuẩn phân loại của tu luyện
giới nhân loại, e là Tử kim thần long lúc này đã tiếp cận tứ giai cảnh giới.
Hắn không khỏi cảm thán, thế gian này thật có kì ngộ, nếu như hắn hấp thu nửa
thiên sứ chi tâm trong tay, nói không chừng cũng có thể đạt đến tứ giai đại
thành cảnh giới. Bất quá hắn vẫn có chút do dự, phụ thân hắn đã không chỉ một
lần cảnh cáo hắn, có được lực lượng từ ngoại giới cho dù là tinh thuần đến mức
nào, cũng không bằng tự bản thân tu luyện đến đại uy lực.
Có lúc lực lượng tăng trưởng một mạch, tịnh chưa hẳn là chuyện tốt, bởi vì sau
- khi tu vi đạt đến cảnh giới nhất định, tất nhiên sẽ gặp phải một "khu cao
nguyên". giai đoạn đó là một quá trình lực lượng ngưng luyện, thân thể của tu
luyện giả giống như bọt biển lọc bỏ những nguyên khí hỗn tạp, đem bộ phận
tinh hoa luyện hóa, ngưng tụ lại. Hiển nhiên có thể thấy, nguyên khí không tinh
thuần càng nhiều, thời gian kéo dài của "khu cao nguyên" đó sẽ càng lâu.
"Chà, nửa thiên sử chi tâm này lực lượng ẩn trong rất tinh thuần, sau khi hấp
thu chưa chắc đã gặp phải phiền toái gì lớn lao." Thần Nam nhét nửa thiên sử
chi tâm vào trong ngực.
Ngay lúc này, thiên không phát sinh dị tượng, quang trụ cự đại trên trời bên
cạnh trung niên nhân thần bí sau khi biến mất, vô số đạo thiểm điện cự đại từ
trên trời giáng xuống, phách về phía hắn, trên cao không chớp giật sấm rền.
Những vô địch cường giả vội vã tránh sang một bên, chỉ còn lại mỗi trung niên
nam tử thần bí.
Tử kim thần long hai mắt xạ xuất hai đạo hàn quang, kinh ngạc nói: "người này
tu vi đích thật tại quá thái cường đại, sức mạnh của hắn vốn dĩ vượt qua sức
mạnh cực hạn cho phép tại nhân gian giới, hiện tại thiên tướng thần phạt a! như
quả tiếp tục lưu trú tại nhân gian giới, chỉ có thể tiến hành tự mình phong ấn."
Thần Nam trong lòng rung động, năm đó khi tu vi của phụ thân chỉ có thể dùng
chữ thâm bất khả trắc mà hình dung, hiện tại nhất định đã tiến hành tự mình
phong ấn, để lưu lại tại nhân gian.
"ách a......" trung niên nam tử thần bí ngửa đầu lên trời hống lên, toàn bộ tóc
đều dựng đứng lên, thanh kiếm lúc trước phát ra hàn quang lập lòe không ngờ
lại biến thành đỏ tươi như máu, phảng phất như muốn xuất ra tiên huyết. Huyết
kiếm cỡ bàn tay tán phát xuất quang mang huyết hồng sắc rực rỡ, làm cho
phạm vi không gian mấy chục trượng quanh trung niên nam tử nhiễm thành
một biển máu, thê diễm, khủng khiếp.
Thi sát phía xa sợ đến mức lập tức quỳ xuống tại hư không, không ngừng
hướng về phía trung niên nam tử mà lễ bái. Lão yêu quái sắc mặt đại biến, kinh
hãi hô lên: "huyết tu chi pháp!"
Lúc này, huyết kiếm nhanh như thiểm điện bay lên, nghênh hướng vài chục đạo
thiểm điện đang từ cao không kích xuống, một phiến huyết quang chói mắt bao
phủ cả bầu trời, cả thiên không phảng phất đều biến thành huyết hồng sắc.
Mấy mươi đạo lôi điện cự đại không ngờ lại bị huyết quang bao phủ, lôi thanh
- thủng màng nhĩ không ngừng vang lên bên tai, nhưng không có một đạo điện
quang nào có thể thoát khỏi huyết quang, đến gần cạnh người của trung niên
nam tử.
Khi đó trung niên nam tử thần bí, quang huy trong mắt phải rõ ràng càng lúc
càng ám đạm, quang mang huyết hồng sắc trong mắt trái thì ngày càng sáng, cả
người biến thành yêu dị vô bỉ, thấu phát xuất một cổ khí tức hung ác tàn bạo.
"Huyết diễm thao thiên!" cùng với tiếng hét lớn, hai mắt trung niên nam tử xạ
xuất hai phong mang cự đại huyết hồng sắc, huyết kiếm trên cao không trung di
động cực tốc, sau đó đột nhiên chuyển phương hướng, kéo theo mấy chục đạo
thiên lôi xuống phía dưới.
Lôi điện giữa cao không trung như kim xà loạn vũ, mấy chục đạo cự đại thiểm
điện giao nhau, phảng phất rạch nát cả bầu trời đêm, toàn bộ hồ quang điện cự
đại đều nối đuôi dọc theo chuôi huyết kiếm hướng xuống dưới.
"Tây phương thiên sứ dám kéo tới đông phương tu luyện giới, giết không tha!"
trung niên nam tử hai mắt đỏ rực, hữu thủ phất mạnh. Huyết kiếm điện xạ trên
cao không lập tức điều chuyển phương hướng, nhằm về phía Ngải Mĩ Ti cùng
Tạp Mâu Lạp mà chém tới.
Hiện tại hai thiên sứ đều chưa xuất hiện bản thể, ẩn nấp trong nội thể của người
đồng hình dạng, lúc trung niên nam tử kích sát Quỳnh Ân Tư, bọn họ cũng
muốn đào tẩu.Nhưng có một thứ khí tức mỏng mảnh nhưng bền chặt trói buộc
họ lại, làm cho cả hai không dám khinh cử vọng động.
Giờ đây, thấy trung niên nam tử thần bí hướng về bọn họ hạ sát thủ, cả hai
thiên sứ đại kinh thất sắc, vội vã niệm động chú ngữ để kháng cự lại.
"Hỏa diễm của sự phẫn nộ, đốt cháy bóng đen, liệt diễm thiêu thiên!"
"Hãy để quang minh chiếu sáng đại địa, bóng đêm sẽ không còn, nhật diệu
nhân gian!"
Đại hỏa vô tận cùng quang mang rực rỡ làm cả đêm đen sáng bừng lên, liệt
diễm hừng hực cùng với quang mang chói sáng hướng về phía huyết kiếm bao
phủ. Nhưng huyết kiếm đỏ tươi như máu đó vừa tiếp xúc với hỏa diễm và
quang mang liền đột nhiên phát xuất huyết quang vạn trượng, làm cả thiên
không đều nhiễm hồng.
- liệt diễm hừng hực cùng quang mang chói mắt đồng thời tiêu tán, cùng thời
gian huyết kiếm cũng một trận chiến động, huyết quang bao quanh nó lan rộng
tựa như thao thiên huyết lãng, nhanh chóng lao thẳng về phía hai thiên sứ, vài
chục đạo thiểm điện cự đại phát xuất lôi hưởng ầm ầm, theo sát phía sau.
Hai thiên sứ tuyệt vọng hướng về phía tây bầu trời, muốn đào tẩu. Nhưng huyết
hồng chi quang rực rỡ đó, rất nhanh, chỉ chớp mắt đã bắt kịp bọn họ.
"thánh quang thuẫn, trảm!"
"hậu thổ thuẫn, sát!"
Cánh tay trái của Ngải Mĩ Ti liền xuất hiện một quang thuẫn cự đại, tay phải
xuất ra một đạo quang kiếm cự đại. Tạp Mâu Lạp thì tay trái xuất hiện một thổ
thuẫn cự đại, tay phải cũng đồng dạng xuất ra một đạo quang kiếm cự đại. Hai
người một mặt dùng ma pháp thuẫn để kháng cự lại huyết quang, một mặt
phách xuất quang kiếm, muốn đánh rơi huyết kiếm sát khí ngập tràn đó.
Chỉ là bởi huyết kiếm đó uy lực quá mạnh, gặp phải công kích sau khi một trận
kịch liệt chiến động, cả bầu trời tựa như thao thiên huyết lãng trỗi dậy, quang
mang huyết hồng sắc không bờ không bến nhấm chìm cả hai thiên sứ vào
trong.
Hai tiếng kêu thảm thiết thê lương, cả hai tứ dực thiên sử vội vã thoát khỏi hai
nhân thể, nhanh chóng bay lên, đại phiến huyết vũ từ cao không rơi xuống.
Huyết thủy rơi vào trên huyết kiếm, huyết kiếm thê diễm tựa như đã sống lại,
rung lên nhè nhẹ, hóa thành một đạo hồng mang, mang theo vài mươi đạo
thiểm điện hướng về hai thiên sứ.
hồng quang vô cùng vô tận bao trùm thiên địa, thiểm điện cự đại vang rền cả
thiên địa. Huyết kiếm xuyên qua thân thể của hai thiên sứ, mấy mươi đạo thiểm
điện theo sau đó đều toàn bộ công kích lên trên người bọn họ.
Tiên hồng huyết thủy thấm đẫm trên phi kiếm, thân thể bị tàn phá lập tức rơi
xuống, đáng sợ là cả hai thiên sứ đều bị biến thành tro bụi, giữa đêm đen không
hề lưu lại một điểm sáng nào.
Phi kiếm sau khi chém hai thiên sứ, màu sắc có vẻ ảm đạm hơn trước, bay trở
về cắm vào trong tóc của trung niên nam tử thần bí, tất cả thiểm điện đều biến
mất không thấy nữa.
nguon tai.lieu . vn