Xem mẫu
- Tôi muốn quên
Nuốt khan những nỗi buồn thật khó khăn xuống cổ họng. Tôi ngẫm nghĩ đến cái sự
đời sao chua chát đến tê đắng đến thế. Cái chát đắng xen mùi bân bẩn của đau khổ
cứ xen ngang rồi lại hòa tan trong những bế tắt của nụ cười. Tôi – đứa tự kỷ trong
những con người tự kỷ. Đang chờ đợi những tiếng tíc tắc của cuộc đời để hóa
kiếp những ưu tư. Hay chỉ là cái gì chưa đủ đầy để người ta gọi là trọn vẹn. Một
chút đắng, một chút chua, một chút cay, … hòa vào nhau để tạo thành cuộc đời.
Nhàn nhạt quá cái mùi của sự cô đơn. Tôi hụt hơi bơi trong mớ buồn vô lý nào đó.
Cái sự vô lý quá sức của vô lý. Vì sao tôi buồn? Tại sao? Chỉ vì cái gì đó thuộc về
cái tôi thiếu màu lẫn sắc. Những đòi hỏi chưa bao giờ được thỏa mãn bị xé nát tơi
bời trong cái xúc cảm thèm thuồng của từ tôi. Tôi chán ngán. Quá chán ngán cái
mùi ấy rồi. Thật sự thất vọng.
Tôi muốn thoát ra, muốn xé toang, muốn gào thét… Và chỉ là muốn. Cái muốn dữ
dội chưa thể thực hiện từ ngày này qua ngày khác. Tôi thiếu niềm tin. Sự kiềm hãm
và cái tôi nó chèn nát cái muốn trong lòng tôi. Tâm hồn tôi mục nát dần theo
những giọt lệ. Rớt rơi rồi lại rơi rớt. Chỉ là chảy tràn thôi. Chỉ là sự chảy tràn.
- Chỉ là muốn. Muốn thôi. Muốn và hành động là hai phạm trù xa cách đến cùng
cực. Nát bét ra hết những cái muốn để rồi dừng lại ở thất vọng và hụt hẫng. Khốn
nạn lắm. Cuộc đời....
Làm sao tôi có thể hết yêu em khi tâm hồn tôi luôn tìm đến em trong nỗi nhớ. Tôi
khóc nghẹn khi phải cố gắng quên em. Quên làm sao được khi trên cơ thể tôi nơi
nào cũng là của em. Nó có em hiện hữu mà tôi không tài nào xóa bỏ. Đêm về tôi
nhớ em trong bế tắc. Tôi muốn thoát ra nhưng đành bất lực. Thật sự bất lực. Nhắm
tịt mắt để rồi nụ cười em hiện về trên khóe mắt tôi. Bịt kín tai để rồi giật mình nụ
hôn em đang chạy dài ấm nồng ở môi. Tôi thật sự bất tài quá. Vì chẳng để mang
em ra khỏi tâm tôi. Tôi chán nản với nỗi đau của tâm hồn mình. Xé nát mọi thứ chỉ
còn lại tâm hồn đau đớn và rỉ máu. TÔI MUỐN QUÊN EM...!
Tôi sẽ vứt bỏ cái tôi của mình để chạy đến bên em để rồi những niềm đau sẽ nối
dài bất tận. Hay tôi sẽ chấp nhận những giọt nước sầu để tan nát cõi lòng mình?
Tôi phải làm sao đây? Tôi thật sự quá đớn đau cho hiện tại rồi. Tôi muốn thoát ra.
Mà vẫn cứ hoài thua cuộc.
- Sự thua cuộc đáng thương…
nguon tai.lieu . vn