Xem mẫu

  1. Thƣơng Giang Diễm Sử TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) Thƣơng Giang Diễm Sử Chào mừng các bạn đón đọc đầu sách từ dự án sách cho thiết bị di động Nguồn: http://vnthuquan.net/ Tạo ebook: Nguyễn Kim Vỹ. MỤC LỤC thay lời tựa Chƣơng 1. Chƣơng 2. Chƣơng 3. Chƣơng 4. Chƣơng 5. Chƣơng 6. Chƣơng 7. Chƣơng 8. Chƣơng 9. Chƣơng 10. Chƣơng 11. Chƣơng 12. Chƣơng 13. Chƣơng 14. Chƣơng 15. Chƣơng 16. Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  2. Thƣơng Giang Diễm Sử TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) Chƣơng 17. Chƣơng 18. Chƣơng 19. Chƣơng 20. Chƣơng 21. Chƣơng 22. Chƣơng 23. Chƣơng 24. Chƣơng 25. Chƣơng 26. Chƣơng 27. Chƣơng 28. Chƣơng 29. Chƣơng 30. Chƣơng 31. Chƣơng 32. Chƣơng 33. Chƣơng 34. Chƣơng 35. Chƣơng 36. Chƣơng 37. Chƣơng 38. Chƣơng 39. Chƣơng 40. Chƣơng 41. Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  3. Thƣơng Giang Diễm Sử TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) Chƣơng 42. Chƣơng 43. Chƣơng 44. Chƣơng 45. Chƣơng 46. Chƣơng 47. Chƣơng 48. Chƣơng 49. Chƣơng 50. Chƣơng 51. Chƣơng 52. Chƣơng 53. Chƣơng 54. Chƣơng 55. Chƣơng 56. Chƣơng 57. Chƣơng 58. Chƣơng 59. Chƣơng 60. Chƣơng 61. Chƣơng 62. Chƣơng 62a. TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) Thƣơng Giang Diễm Sử Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  4. Thƣơng Giang Diễm Sử TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) thay lời tựa 1997 thay lời tựa Bản thuyết trình của Đàm Tú Cầm trong buổi văn nghệ đêm Giáng Sinh 1995, tại Aussois, miền Cao nguyên Savoie nƣớc Pháp, dãy núi Alpes, gần biên giới Pháp-Ý. Các bạn thân mến, Phải chăng đây là những phút giây hạnh phúc Trời cho chúng ta nơi tha hƣơng, phút giây hàn huyên cùng chúng bạn, chung quanh lò sƣởi củi hồng tí tách, quên đêm đã xuống tứ lâu, mà ngoài kia, tuyết phủ núi đồi, gió lạnh rên than...còn,nơi đây ấm áp ngập tràn... tƣởng rằng chẳng phải lò sƣởi kia mà chính tình bạn chúng ta đang nóng ấm trong tim. Thú nhận rằng những lời vừa qua là gọi cảm tình các bạn, hãy dành cho tôi quảng đại , mến thƣơng, đụng trách cứ lỗi lầm của tôi, lời thô thiển đêm nay. Các bạn đã biết, tôi đã nhiều phen trốn tránh, dù bao lần đến lƣợt, đền lƣợt mình phải lên „‟diễn đàn‟‟ thuyết minh này nọ. Bởi vì biết nói gì , trong khi các bạn đã thay nhau nhắc nhở nhiều vấn đề quan trọng. Rồi các bạn góp ý nêu lên nhiều đề tài nữ giới , cho phù hợp với nữ tính của tôi... Đêm nay, mạnh bạo , tôi nhận lời góp chuyện, nhƣng mạnh bạo đi vào lãnh vực văn chƣơng, chẳng biết có hợp với nữ tính nhƣ các bạn muốn không, nhƣng tôi chỉ biết rằng, đêm nay tôi muốn chia sẻ với các bạn một bât ngờ cực kỳ vui vẻ trong lãnh vực văn chƣơng hiện đại, đó là tác phẩm của chính đôi bạn chúng ta, cũng hiện diện đêm nay, tôi muốn nói hai bạn Tiêu Nƣơng và Trúc Viên Lang, tác phẩm mang tên THƢƠNG GIANG DIỄM SỬ . Cách đây hai tháng, trời mới vào thu, TN và TVL đến nhà giao cho tôi tập bản thảo muỏn tôi góp ý kiến trƣớc khi ấn hành. Tôi liếc nhìn , dƣới tên Thƣơng Giang Diễm Sử có dòng nhỏ „‟ Việt Nam Võ Hiệp Lịch Sử Tiểu Thuyết „‟. Thấy số trang khá quan trọng của bản thảo, tôi ngại ngùng... Hai bạn biết tôi có tủ sách khá lớn chuyên về sƣu tầm các loại tiểu thuyết võ hiệp, kiếm hiệp, phần đông dịch từ Trung Hoa, Nhật bản... mà ; để tỏ tình thƣơng , đùc lang quân tôi đã tổn công hao của tìm kiếm gom góp cho tôi. Đức lang quân tôi còn có tham vọng, muốn tôi trở lại học đƣờng, trình luận án về văn chƣơng đại chúng, văn chƣơng truyện „‟ Chƣởng „‟dân gian. Không biết chàng hài hƣớc hay đứng đắn trong khi ra lệnh ấy ? Hay chàng chế nhạo tôi từ khi bỏ học về nhà chồng, khi nhàn hạ Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  5. Thƣơng Giang Diễm Sử TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) ham mê vùi đàu vào biêét bao pho kiếm hiệp dân gian... Phẩi chăng cũng vì biết thế nên anh chị TN và TVL đã mang bản thảo TGDS đến tôi ? Không quan trọng ! Tôi hân hoan nhận bản thảo, tuy vô cùng lo ngại. Cảm tình tôi riêng cho chị TN thực đặc biệt. Chị ra trƣờng trƣớc tôi nhiều năm và tôi đã đọc nhiều truyện ngắn của chị trên mây nguyệt san hải ngoại . Tối ấy, tôi đọc bản thảo. Có mấy trang đàu, mối lo ngại tiêu tan. Ròi, đêm khuya, cố rời bản thảo mà thực khó khăn, vì tính cách hấp dẫn của tập truyện. Tôi đã cùng đôi tác giả trở về thế kỷ 18 xa xƣa phiêu lƣu trong đãt nƣớc. Thì ra không phải là pho lịch sử khô khan khó đọc mà là truyện những nhân vật ngoài lề lịch sử, sống trong thời ấy, chung quanh cac sự kiện lịch sử cùng thời., rồi biết bao châm biếm những sai lầm lịch sử qua những chuyện diễm tình tƣơi đẹp, dƣới mọi hình thức văn chƣơng. Mấy đêm sau tôi đã đọc hết tập bản thảo, với niềm hãnh diện. Đây là pho Võ hiệp lịch sử hoàn toàn Việt Nam , không giống truyện kiếm hiệp Nhật Bản hay Trung Hoa ta thƣờng quen đọc. Tôi bỗng hào hứng đi vào nhiệm vụ phê bình. Đọc lại nhiều lần, tôi cố tìm những vô lý hoang đƣờng nhƣ : ... anh ta nuốt sống một lúc mƣời hai con rắn xanh mà không hề biến sắc...hay bạo tàn chém giết nhƣ hƣơi kiếm trong khoảnh khắc chém đàu hàng trăm gia nhân địa chủ, hoặc nhƣ ... lƣỡi kiếm của Sơn Tùng Nhất Mộc nhanh nhƣ ánh chớp từ đỉnh đàu đối thủ xuống chân, chia thành hai mảnh...nghĩa là những bạo tàn hãn hung, vô lý hoang đƣờng trong một số truyện võ hiệp ngoại quốc chuyển ngữ sang Việt văn... Không có những điều ấy trong tập TGDS. Thực là đáng mừng và đáng hãnh diện vì tính cách hiền hoà, nhân ái trong toàn bộ truyện. Thế rồi tôi nhận ra tuy là trƣờng giang tiểu thuyết, nhƣng đọc thực dễ dàng, vì đó nhiều truyện ngắn cuả gần trăm nhãn vật diễm tình duyên dáng, nối tiếp, đọc rồi ngừng, ngừng rồi đọc... không khó khăn ghi nhớ...bởi vì văn phong tƣởng rằng cổ điển cũ xƣa, nhƣng thực ra giản dị dễ hiểu, nhiều khi chọn từ, cách dựng câu văn lại rất mới , chính xác gọn gàng. Đôi khi tôi mỉm cƣời thấy đôi tác giả dùng lối bắt đàu chƣơng tiếp theo nào bằng ba từ : „‟ lại nói về...‟‟trong những truyện dài xa xƣa, nhƣng sau ba từ ấy, độc giả lại trở về lối văn rất mới nói trên, mà mỗi truyện thực hấp dẫn vì cách trình bầy từng truyện nhƣ một cuốn phim trên màn ảnh... Truyện bắt đằu thời tàn Trịnh... về cuối thế kỷ 18, thế kỷ mà phƣơng tây gọi là thế kỷ ánh sáng. Ánh sáng có thể ở phƣơng tây, nhƣng ở phƣơng đông chúng ta, dù ở Trung Quốc, mẫu mực thông thƣờng của chúng ta, mờ ám, tối đen vẫn lan tràn đè nén. Trong khi đã có tiếp súc với văn học tƣ tƣởng tây phƣơng, chúng ta vẫn che tai bịt mắt cho nên ngƣời dân trở nên yếu đuối tinh thần thể chất đến nỗi Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  6. Thƣơng Giang Diễm Sử TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) bị tây phƣơng chi phối , thế kỷ său. Khƣớc từ đổi mới phƣơng cách suy luận, khƣớc từ khoa học, khƣớc từ „‟dụng cụ‟‟ truyền thông tân tiến , viết, đọc tiếng mình bằng mẫu tự La tinh đã có từ thế kỷ 16... nếu dùng dụng cụ truyền thông nhanh chóng ấy từ mấy thế kỷ trƣớc ... thì chúng ta đã chẳng nhƣ ngày nay... Dã nhiều phen có t hể áp dụng, nhƣng bọn hủ nho quáng mù phản đói, Quang Trung hay Gia Long cũng vậy thôi, vẫn trở về hán nôm để khỏi phạm tội „‟bất trung‟‟ với Trung Hoa, tổ quốc của đức Khổng... Học Hán đã khó , học Nôm còn khó gấp đôi, vì Nôm chỉ là Hán biến dạng để phụng sự lòng ái quốc đặt nhầm nơi... Thực nực cƣời... ví dụ Niên là năm, Tuế là tuổi... các nhà khoa học ái quốc của ta ghép Niên và Tuế với nhau để thành tiếng tuổi của ta...Nhắc các bạn, bằng quốc ngữ, mẫu tự Latinh, hồi trẻ, tôi đã cùng chị Tiêu Nƣơng vào phong trào Truyền bá Quôc ngữ, mỗi khoá học không quá ba tháng; ngƣời dân mù chữ đã viết và đọc đƣợc tiếng mình... Đó là một trong những nét chính châm biếm của TGDS. TN và TVL dẫn chúng ta du ngoạn trong nhiều phong cảnh tuyệt vời, theo sát những nhân vạt duyên dáng diễm tình, trong đủ mọi hình thức văn chƣơng kể chuyện : chính trị, xã hội, quân sự, kinh tế, triết lý, hài hƣớc, có cả trinh thám khoa học tân trào, nhƣng thực khéo tài, không bao giờ phạm vào „‟ phản thời điểm , ngay cả trong những đoạn trinh thám khoa học, vẫn ở trong lãnh vực hiểu biết đƣơng thời ấy. Hai nhân vật nam chính là Quôc Đức và Nguyên Thái, một giầu, một nghèo, mỗi ngƣời một cách, quan du đãt nƣớc, cả hai đều viết nhật ký ghi chú những chuyện mắt thấy tai nghe, tuy quan niệm khác biệt, nhƣng cả hai đều hiền hoà nhân ái... Cả hai đều có trí khôn đặc biệt đi vào tân sinh quan niệm, tranh đãu chống hủ học, cả hai đều phiêu du, tôi dùng từ kép phiêu du vì đối với thời đó, phiêu du vào văn hoá tây phƣơng, văn học, khoa học, mỹ thuật...Quang Anh, thân phụ Quốc Đức, cũng là nhân vật quan trọng, đã cùng các bạn thân, lập ra trƣờng Trấn Bắc , chƣơng trình giáo dục khác biệt với chƣơng trình của chính quyền. Chƣơng trình của Trấn Bắc chuyên trọng nghiên cứu khoa học và văn hoá tƣ tƣởng tây phƣơng , sinh viên không dự trƣờng thi cổ điển, nên bị chính quyền coi là tổ chức phản động... Ròi chung quanh những nhân vật nam chính và phụ, rất nhiều nhân vật nữ diễm tình, duyên dáng, Lâm Nguyệt Ánh, có số phận không may khi tuổi sâp sỉ trăng rầm, trên đƣờng chạy loạn, sau này trở thành nữ tài, tác giả truyện tình bằng thơ, Hàn Môn Tình Sử ... Nguyễn quế Anh, gọi là Quế Anh Dƣơng Châu, nữ nhân vật đặc biệt, vứa tài, vừa sắc là một bác học đƣơng thời, nghiên cứu khoa học, kỹ nghệ, ngƣời đàu tiên thuyết trình về than đá miền duyên hải Bắc Việt , chính quyèn mù quáng Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  7. Thƣơng Giang Diễm Sử TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) không khai thác, rồi tới thế kỷ sau, chính quyền ngu dốt, tƣởng đánh lừa ngƣời Pháp, ký nhƣợng cho họ với số tiền danh dự, cho là họ ngu xuẩn , dại dột chọn miền đãt đen, không cầy cấy đƣợc, ở đãy chỉ ngã nƣớc chết mà thôi. Quế Anh Dƣơng Châu lại còn nghiên cứu, theo kiểu phƣơng tây đóng thuyền bể nhẹ, Âu Cơ Hải Thuyền, mục đích theo đƣờng bể vào cứu mẹ con bà Bùi thị Xuân bị nhà vua Gia Long trả thù tàn ác dã man, tiếc thay, công cuộc không thành... Quế Anh Trung Vân, con gái của Lâm Nguyệt Ánh, ngƣời đẹp chuyên môn mở trận chiến tình trƣờng, rồi bỏ mặc đối tƣợng tƣơng tƣ sầu khổ...Lƣơng Thục Lai, tác giả những bài thơ thuận nghịch để thử thách ngƣời tình ... còn cô em, Lƣơng Thúy Quyên cứu địch khỏi chết trong sa lầy rồi tuy ngƣời chịu ơn cứu mạng nhiều tuổi hơn, biến ngƣời ấy thành „‟ nô lệ‟ của mình, về său cũng lấy ngƣời ấy, không hiểu vì yêu hay chỉ vì thƣơng thôi, ..tác giả để chúng ta lƣợng đoán... đó là cái khéo của đôi tác giả... Ròi mấy ngƣời tình của Nguyên Thái, chàng trai có số phận lạ lùng, mà cá tính không phải bạc tình ong bƣớm, nào là ni cô Lƣơng Trinh, nào là điệp viên chống Mãn Thanh, Đinh Bạch Phụng, hay cô gái sơn cƣớc La Cúc Xuyên tính tình phức tạp ... Cuộc tình của Nguyên Thái và mấy nhân vật nữ này, vô cùng hấp dẫn, xin không tóm tắt nơi đây, để các bạn còn thích thú theo dõi tìm tòi... Còn rất nhiều nhân vật nữ khác thay nhau ra sân khấu, mỗi ngƣời mộ vẻ, nhƣ Lam sơn ngũ kiều, năm cô gái của Kiều tráng sĩ, nữ điệp viên Phan Thanh Liễu, Trang tuyết Tâm, ngƣời tình của Đoàn thành Hồ, . Bế Nông Lan, ngƣời đẹp sơn cƣớc, Trần gia Nhị Ngọc, hai cô gái họ Trần, phƣờng Tả Nhất, ... Trƣơng Vân Anh, tù hãm miền Hắc Y Đạo và cô thị tỳ Thi Thi mà số phận thực không may, nàng Bạch Ngọc, nữ hiệp đột nhập Cung Lê, cứu ngƣời lâm nạn, nàng Lê Hòng Diệp tài sắc vẹn toàn , chẳng may là nạn nhân oan uổng của ghen tuông mù quáng của bà tƣớng oai danh khét tiếng một vùng, bao nhiêu tình duyên hạnh phúc , lại cũng có nhiệu tình duyên trắc trở đau thƣơng, không kể hết nơi đây. Tăp truyện dƣa ta đến những chiến trận đặc biệt , chống Mãn Thanh, nhƣ trận Tà Lùng của Đặng Quang Anh, nhƣ Trặn Thạch Đào mà thanh niên Trằn Nguyên Thái là tham mƣu trƣởng đại tài... đó là Quân Sự . Đã nói TGDS là mt chuỗi truyện ngắn nối tiếp, nhƣng là mọi hình thức truyện ngắn cho nên Chính Trị là vùng Hắc Y Đạo, vùng độc tài chuyên chế, giáo cán lập trại cải huấn tù đày, trong khi nhiều vùng khác, dân chủ, kinh tế tự do..., đúng thế, về Kinh Tế, hồi đó chƣa có kinh tế chỉ huy, nhƣng kinh tế nhiều khi suy thoái vì sự hạch sách đòi hỏi của quan liêu,... xƣởng dệt lụa Dƣơng Châu, phải chăng là triệu chứng kỹ nghệ hoá phôi thai ?... truyện Xã Hội có, tả những làng mê tín dị đoan, cƣờng hào lộng quyền áp bức, truyện Trinh Thám có, nhƣ vụ án Thiện Thành , nhƣ vụ điều tra thích khách ở Thạch Đào, truyện vụ án Thiện Thành thực đặc biệt, chàng trai Nguyên Thái, suy luận theo khoa học phƣơng tây, xoá bỏ hủ tục xa xƣa, đã cứu sống một đôi trai gái oan uổng, bị bè chuối chôi sông... Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  8. Thƣơng Giang Diễm Sử TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) Châm biếm chính trị, thì độc giả nhiều lúc lẫn lầm thời gian, truyện ngày xƣa hay truyện ngày nay không rõ, tƣởng rằng thôi thì để độc giả tùy theo tâm tính và chiều hƣớng.. còn nhƣ trên đã nói, TGDS có gì khác hẳn những võ hiệp tiểu thuyết Trung Hoa.dó là tính cách nhân ái hiền hoà : còn nhớ trong vài truyện võ hiệp tầu, một hiệp khách nào, đón nhận thanh gƣơm mới ở lò tôi luyện ra, đînh phƣơng hƣớng xuất hành, rồi giết ngay nhân mạng đầu tiên gập trên đƣờng, nạn nhân ấy bât cứ ai, kẻ thù thì càng hay, còn nếu la khách bàng quan, dân lành thì coi nhƣ ngƣời ấy số kiếp đến ngày, mình không phạm tội gì! Nhƣng trong truyện này, chàng trai Quốc Đức, nhận kiếm báu mới của lão trƣợng Giang thiên Cƣớc không theo hủ tục ấy, vẫn đeo kiếm ắy bên mình cho tới khi tình cờ, phải đỡ đẻ cho nàng Phan Thanh Liễu, dùng kiếm đó cắt rốn chôn rău cho trẻ sơ sinh. Chàng tự hào đã luyện kiếm bằng huyết sinh, không phải bằng huyết tử... Sau này chàng trở thành danh y xông pha chiến trặn, cứu sống nhiều ngƣời , bất phân thù địch.. Lại có chuyện lạ về trƣờng ốc xa xƣa, Quôc Đức đi thi np bài, cố tình dùng hơn sáu trăm chữ huý, chữ cấm đó , phạm một cũng bị đánh hỏng, có khi còn tù đằy mãn kiếp, và nàng họ Vũ giả trai đi thi, làm bài thơ trêu chọc chúa Trịnh Sâm và ái phi Đặng thị Huệ, vì chuyện đó mà nàng cùng chồng biến thành Phi Thúy Song Hiệp lúc ẩn, khi hiện xuôt trong truyện dài TGDS. . Có chiến trận, có tranh dành tỉ thí, nhƣng luôn luôn có diễm tình tƣơi đẹp lân xen, cho nên có nhiều mộng mơ tƣơi đẹp. Dƣa độc giả vào những mng mơ tƣơi đẹp. Phải chăng đó là mt nhiệm vụ chính của nhà văn? Mng mơ tƣơi đẹp thì mộng mơ tƣơi đẹp, nhƣng đôi khi bị đánh thức bởi những câu ca hùng tráng của Phan Lão Trƣợng: Hỡi trƣợng phu hề ! Dọc ngang trời bể hề ! Hận rằng bao năm khói lửa bạo tàn Hận rằng Nam Bác lìa tan, ... Đàng trong hề ! Chúa Nguyễn hề !, Tây Sön hề ! Đàng ngoài hề ! Chúa Trịnh hề ! Vua Lê hề ! Ta gõ mạn thuyền ta kêu gọi..... Chinh phu ơi, chinh phu hề, Trở ngƣợc đao gƣơm Để xây dựng thái bình muôn thuở... Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  9. Thƣơng Giang Diễm Sử TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) Hay câu ca của chàng mõ triết gia ở Cẩm Giang khuyên Nguyên Thái trong khi chàng trai lên đƣờng quan du đãt nƣớc : Tráng sĩ hề ! tráng sĩ hề ! Kinh Kha hề ! Kinh Kha hề ! Sơn hà xã tắc ngả nghiêng hề ! ngả nghiêng hề ! Đƣờng đi xin chính đạo Dạo đƣờng vi chính vi lƣơng, Làm sao chia sẻ tình thƣơng dân chúng bao đời khở cực ? Tráng sĩ hề ! tráng sĩ hề ! Đi đâu tìm đuốc sáng ? Đƣa ngƣời qua cõi u mê ? .... Hỏi đôi tác giả tại sao lại dƣa tôi, một nữ độc giả, phê bình tập truyện ? Anh chị trả lời vì, thứ nhất tôi đã đọc nhiều loại truyện võ hiệp, lịch sử hay không lịch sử, và thứ hai, trong tập truyện rất nhiều nữ nhân vật. Tôi nghĩ lại, thì ra truyện viết gần nhƣ cho riêng phái nữ. Thực thế, nếu không có bao nhiêu nhân vật nữ duyên dáng, diễm tình, sắc tài, chung quanh mấy nhân vật nam thì mấy nhân vật này mất hết lý lẽ tồn tại trên sân khấu tuyệt đẹp này...Xin đùa các bạn trai rằng : Xƣa nay, đại đa số nam danh nhân „‟xây dựng lịch sử‟‟ nhƣng nếu không có nữ nhân, tôi xin nhấn mạnh : nữ nhân, không phải nữ danh nhân, phụ diễn trong và ngoàt sân khấu , thì làm gì có nhữỂng tấn tuồng lịch sử nọ kia ? Lại hỏi những nhân vật của truyện, chung quanh những nhân vật đã ghi danh trong lịch sử , có thực hay không ? Anh chị mỉm cƣời trả lời : có, không có, hay có thể có là một vấn đề để bàn cãi, nhƣng không phải mục đích truyện này! có thể nhữỂng nhân vật ấy là „‟ tiền thân „‟ của chúng ta chăng ? xin tùy bạn đọc. Rãt có lý. Chính tôi đã bị các nhân vật ấy lôi cuốn về thế kỷ 18, đi vào những phong cảnh tuyệt vời và tôi hoà mình theo các nữ nhân vật ấy và tôi đău khổ kiểu „‟ngƣời hùng bổn phận‟‟ của Corneille với nữỂ điệp viên Đinh Bạch Phụng hay „‟ yếu hèn đău khổ „‟ kiểu Racine với ni cô Lƣơng Trinh, hay tài nữ Lê Hòng Diệp . Đôi khi tôi tƣởng tôi là nữ anh Phan Vi Vi chỉ huy hải thuyền Âu Cơ trên biển Dông, hay chính tôi là Quế Anh Dƣơng Châu, Kinh Luân Nữ Kiệt , Giám Đốc Song Lƣu Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  10. Thƣơng Giang Diễm Sử TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) Thƣơng Xã... hay tôi là Vƣơng Liên Đông , thiếu nữ bị bán sang Trung Quôc...hay tôi là Kinh Luân nữ kiệt, Quế Anh Dƣơng Chãu đã viết một bức thƣ trách móc ngƣời tình, văn chƣơng điển cố Trung Hoa và Hy Lạp, mà điển Hy Lạp thì thời ấy quả là vô cùng tân tiến : Lời hứa trăm năm đã trót, Mà sầu thƣơng đang chất núi ngàn thu Chàng vui chân bƣớc viễn du còn thiếp phòng khuê, hằng đợi tin hồng mấy độ? Thiếp đã kinh luân từ thuở, Thế mà , phải chăng ? phận này bần nữ quá cao trông.? Nên chẳng đƣợc nghe lời ngọc mặn nồng, Mà trái lại viết chữ Đồng trên thờ ơ lạnh nhạt ? Phải chăng thể nữ, đành phận thiếp Còn cung nga, chờ đợi những ai đâu ? Hay hƣớng dƣơng là thiếp xuốt đêm thâu, Chờ sáng mai trông chàng độ nhật triền xa xôi ấy ? trách móc , rồi nhắc lại cuc gập gỡ lần đàu trong phong cảnh mầu sắc tuyệt vời, rồi nhắc chàng nên biết nàng: Chàng nên nhớ : Thiếp không Văn Quân nghe Tƣ Mã Phƣợng cầu, Mà cũng chẳng Thôi Oanh, Trƣơng Cung tai thuận, Thiếp nhƣ con thoi này mới gọt... Tuyết sạch giá trong, đƣờng tơ chƣa thuộc dọc ngang.... hai câu thơ này là bắt đằu câu chuyện „‟ con thoi vàng‟‟ ý nhị duyên dáng giữa Quế Anh và Quôc Đức, rồi nàng mong chàng quốc Đức ngừng bƣớc viễn du : Quê nhà, đừng để thiếp nhƣ nàng Phiên Lộc xƣa kia, Chờ ngƣời chinh phu Uy-Lịch, bên khung , cởi, dệt, bao năm ! Có điển Trung Hoa đều có giải thích trong phần ghi chú của truyện, mà không nhắc chắc các bạn chƣa quên điển Hy Lạp : Phiên Lộc là Pénelope và Uy Lịch là Ulysse...Thế rồi chàng trai cảm động hối hận, trong mt thƣ tạ ti , phần cuối của thƣ hồi âm, chàng hứa : Hỡi nàng yêu dấu, Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  11. Thƣơng Giang Diễm Sử TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) Trƣớc đài gƣơng , xin đừng chău mày hờn giận Hiểu lòng này nhƣ cái suốt gửi theo đây, để chứng tỏ chăn thành yêu kính. Giao lại nàng con thoi đã đóng suốt chỉ hồng, xin nàng gìn giữ, Để đôi ta gần đây, cùng đệt lụa mầu hạnh phúc. ....... Quôc Đức tôi không phải Uy Lịch vạn dậm xa xôi, hơn hai chục năm cách biệt, nhƣng chỉ xa nàng một buổi đƣờng về, và vài trăng cách biệt... nàng gửi chàng con thoi chƣa dùng trong xƣớng dệt của nàng, chàng cho đánh cái suốt vàng quấn chỉ hồng gửi về, quả là ý nhị duyên dáng dễ thƣơng !... hai bức thƣ tình tuyệt đẹp, văn thể xa xƣa, mà sáng tác ngày nay, thực kỳ thú..... hay tôi là cô Trần Phong Liên biên thơ tỏ tình với Trần Nguyên Thái ,hay tôi là nàng Trang Tuyết Tâm trong mấy câu thơ gửi tình nhân : Anh giữ hộ con tim khỏi bay qua lồng ngực, Sóng trào dâng rạo rực, Gió cuốn mât sa y... Em thét kêu, tiếng dội, Đất núi bỗng chia đôi Rừng cây theo nghiêng ngả Lệ trào đôi mắt trong Suối yêu tràn lửa bỏng Thẹn thùng em cố trách Sao sớm chuyện chung đôi ? hay tôi là nàng Vân Tần Liên Hoa trong đêm tân hôn trên thuyền giữa biển Đông, trong Hàn Môn tình sử, truyện tình bằng thơ đại chúng , lục bát , mà đôi tác giả cho Lâm Nguyệt Ánh sáng tác, hay chính tôi tƣởng tôi viết ra ? Thoắt thôi nàng mới ngả đàu, Bên vai quân tử, ngƣời đâu dịu hiền. Phan Sinh sung sƣớng man miên, Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  12. Thƣơng Giang Diễm Sử TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) Ôm ghì ngƣời đẽp, con thuyền chơi vơi. Hƣơng thơm trinh nữ bên ngƣời, Phút giây căng thẳng, nƣớc trời đong đƣa. Đào Nƣơng lồng ngực trống đƣa Đôi môi thẫm ƣớt, mắt vừa lim dim. Chơi vơi nàng tƣởng đắm chìm, Phan Sinh run rẩy , kiếm tìm xóm Đông. Đào Nƣơng chống đỡ xóm Đông, Xóm Đoài chàng kiếm , xóm Đông chịu hàng... Cho Lâm Nguyệt Ánh làm tác giả những câu thơ trên cũng hợp tâm lý. Nguyệt Ánh, nạn nhân của chiến tranh loạn lạc, không có diễm phúc dành cho ngƣời yêu tấm thân trinh nữ , nên nàng đã tƣởng tƣợng viét đoạn thơ này, đoạn thơ còn nhiều câu mạnh bạo, không nhắc ở đây, dành cho bạn đọc tâm tƣ thầm kín, tuy nhiên không bao giờ sa lạc vào bạo tàn thô tục . .Xin lỗi Đức Lang Quân của tôi nhé...! Chỉ là tƣởng tƣợng văn chƣơng thôi. Chàng cứ tham vọng muớn tôi làm luận án văn khoa về loại truyện này , luôn luôn nhắc nhở tôi hoài! Chỉ là tƣởng tƣợng , hay đó là tiềm thức của phái nữ chúng tôi! Đâu có biết ? Và trƣớc khi chấm rứt để nhƣờng cho các bạn , những bạn nào đã đọc bản thảo này, phỏng vấn đôi tác giả, tôi xin kể một truyện vui này : Đêm khuya, trong phòng the, chồng đã thiu thiu ngủ, nhưng vợ còn cố đọc xong cuốn tiểu-thuyết vô cùng hấp dẫn. Tới trang cuối cùng nàng bỗng gấp sách, không cầm giọt lệ rồi khóc nức làm chàng thức tỉnh. Chàng liền ôm chặt nàng, đặt những nụ hôn trên đôi mi mắt ướt đẫm lệ đau thuơng . -‟‟ Xin lỗi, muôn vàn xin lỗi, anh đã làm gì để em đău khổ ?‟‟ chàng trìu mến hỏi han. -‟‟ Anh ơi, - nàng trả lời -, em đã đọc hết cuốn truyện rồi. Liên (tên nữ nhân vật trong truyện) bỏ người tình tài ba, cuối cùng trở về với chồng , thực đáng tiếc ! đáng tiếc ! Mà nếu không có tƣởng tƣợng thì đời mất hết đẹp tƣơi, phải không , các bạn ? ĐAM TÚ CẦM Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  13. Thƣơng Giang Diễm Sử TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) Thƣơng Giang Diễm Sử Võ hiệp lịch sử tiểu thuyết Chƣơng 1. Thế kỷ 18, thời điểm của truyện này, là thế kỷ ánh sáng của phương tây, thời gian phát xuất nhiều ý thức hệ, những khám phá khoa học, địa dư, chính trị, xã hội. Nhưng khi ấy nước ta vẫn âm u đen tối, đãt nước phân chia, Trịnh , Nguyễn , Lê, Mạc...tranh hùng trong khi đe dọa ngoại xâm từ Âu tây và Mãn Thanh luôn luôn báo hiệu, người dân lầm than khổ âi...truyện kể mt thiểu số sáng suốt đấu tranh cho ý niệm tân sinh, mong muốn canh tân đãt nước, nhưng than ôi, đá thua bọn bảo thủ hủ lậu, lỗi thời....phải chăng đó là số mệnh tiền định của nước ta ? Trong lịch sử, những nhà nọ diệt nhà kia liên tiếp ...bắc nam phân chia, Trịnh Nguyễn tranh hùng, Tây sơn diệt Trịnh, danh nghĩa hưng Lê, Lê trả thù Trịnh, Nguyễn trả thù Tây sơn, v...v. .. và v ..v.. Địa danh, nhân danh trong truyện này hây tìm ngay trong tiềm thức của chúng ta ! Mà xin nhắc quí vị độc giả những nhân vật trong truyện này, không có ai là siêu nhân !Họ chỉ là nạn nhân của thù hằn truyền kiếp ? Tuy nhiên nhiều đẹp tươiquí vị độc giả sẽ thấy trong những dòng sau dây. Tác Giả Chƣơng dẫn nhập 1.-Trên đƣờng về, bao nhiêu tiếc hận, Đêm rừng thông, nhớ lại tình xƣa. Hết đƣờng dốc, Trần Nguyên Thái ghìm cƣơng, xuống ngựa. Đã cuối Ngọ, gần Mùi. Nắng mới đàu xuân cao nguyên sao đã quá gay gắt? Cần phải dừng chân nơi đây để cho phong cảnh tuyệt vời làm dịu hẳn mệt mỏi của hành trình. Thái vắt cƣơng trên yên, thả ngựa tự do trên bãi cỏ nhỏ, mƣớt xanh dƣới nắng trƣa, rồi dựa mình gốc tùng , đi vào suy tƣ mung lung, không bờ bến. Hình ảnh biết bao bạn trai cùng đƣờng, biết bao bạn gái cùng ý chí lần lƣợt hiện trong trí óc... Lần này về đây coi nhƣ để giữ lời hứa xa xƣa với ngƣời bạn gái, nàng La Cúc Xuyên , và đây là bắt Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  14. Thƣơng Giang Diễm Sử TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) đầu con đƣờng núi rừng khúc khủyu quanh co , đầy nguy hiểm, mà Xuyên đã đặt tên Đƣờng tình Thái Xuyên trong cuốn nhật ký của nàng. Đây là quãng đƣờng đã qua cách đây thế là mấy chục năm, về trƣờng sau hơn bốn năm chu du đát nƣớc, thực tập, thực hành. Thời gian qua nhanh, sau biết bao biến chuyển lịch sử, từ tàn Trịnh, cho đén bây giờ , Gia Long đã lên ngôi đƣợc bao năm rồi....Đã từ ngày nào, Thái không còn để ý tới thời gian, năm tháng trôi qua lạnh lùng, vô tình thời cuc. Sinh ra thời Tĩnh Đô Vƣơng Trịnh Sâm, Thái đã chứng kiến, đã tham dự nhiều sự kiện lịch sử quan trọng. Nào là Tĩnh Đô Vƣơng từ trần, nhảm dần 1782, rồi Đặng thị Huệ đem con là Trịnh Cán, năm tuổi, lên nắm chính quyền rồi năm sau, loạn tam phủ quyền về Trinh Khải,rồi thì Nguyễn Huệ bắc chinh, rồi thì nhà Lê tái vị, rồi thì Gia Long lên ngôi, bao nhiêu chính quyền thay nhau liên tiếp, việc làm đầu tiên của mỗi chính quyền chỉ là gfết chóc tù đầy, đốt phá, hàng bao nhiêu tháng, thay vì theo nhân ái sáng suốt quản lý đất nƣớc. Bao nhiêu nhân sĩ tài ba cũng theo nhau thù hằn chém giết...Chuyện Đặng Trằn Thƣờng và Ngô Thời Nhậm, còn ghi chép xấu xa cho bao thế hệ sau này. Thái nghĩ thế rồi Thái bỏ mặc thế sự, chỉ còn nghĩ đến quãng đƣờng đã qua, ngày xƣa, biết bao thành đô, xóm làng thịnh vƣợng tốt đẹp mà ngày nay chỉ còn đổ vỡ tan hoang, dân chúng sác sơ nghèo túng. Ôi còn đâu Chiêu Hùng Quán, còn đâu Liên Hoa Thôn ? Biết bao kỷ niệm xa xƣa ? Cũng ngày này, cách đây mấy chục năm.. khi rời khỏi Chiêu Hùng Quán ở Liên Hoa Thôn, Ngƣời, ngựa đã đi gần trăm dậm... cũng giờ này, ngừng lại nơi đây để sửa soạn qua quãng đƣờng hiểm nghèo...con ngựa ngày xƣa, tên Khinh Câu nhẹ nhàng bền bỉ, còn con ngựa ngày nay cũng nhƣ mình về chiều mà thôi. Thái mở quyển Nhật ký tới trang đầu : Thái trở lại cuc hành trình về trƣờng xa xƣa : Nay trƣờng xƣa không còn nữa, nhƣng vẫn con đƣờng về ! Quãng sau này là một con đƣờng dốc, bên núi đá dựng tƣờng cao vút trời xanh, bên vực sâu thăm thẳm, con suối uôn khúc giữa hai chân núi chỉ còn nhƣ sợi chỉ bạc long lanh dƣới nắng trƣa. Nhiều nơi cầu dài ghép ván mong manh, ngƣời ngựa ngập ngừng lo ngại , chợt nghĩ đến bài Thục Đạo Nan của Lý Bạch mà chàng cảm hứng hát nhƣ sau: Muốn đốt tần san, đƣờng vào Thục, Cùng ai giồng Trúc ghép bên Mai. Tủm tỉm cƣời thầm nghĩ đến nàng Thục Lai, ngƣới bạn gáì xa xƣa. Chàng chỉ muốn đốt hết đƣờng sạn đạo để không ai tới đƣợc gần nàng. Cái ích kỷ kỳ khôi của cuồng nho hủ sĩ... Nhớ lại từ ngày cùng nhau, khắp nơi, hành hiệp theo kiểu võ hiệp muôn đời, riêng Thái chƣa bao giờ phạm giới sát sinh tàn bạo vô tình nhƣ các hiệp sĩ Trung Hoa hay Phù Tang. Lại thêm hành hiệp Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  15. Thƣơng Giang Diễm Sử TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) trong khuôn khổ tuyên truyền ý thức tân sinh để cùng nhau xây dựng mt quốc gia tân tiến, bỏ hẳn chuyện bế quan tỏa cảng, mở rng ngoại giao muôn mặt để tránh ảnh hƣởng riêng biệt của mt cƣờng quốc nào.... Nhƣng bệnh giáo điều muôn thủa của dân mình đã thắng trận, giết hết cả mọi ý thức hệ tân sinh. Nhà vua GiaLong lên ngôi đƣợc gần mƣời năm rồi. Hy vọng những cải tổ vĩ đại thành quốc gia tân tiến , hy vọng ấy đã tiêu tan, vì bọn hủ nho cơ hi su thời, chung quanh ông ta, nịnh bợ, ra công góp sức đặt ra những luật lệ suy thoái bất ngờ. Đặt ra những tôn ti trật tự ràng buc , nào là kiểu giày dép cho từng tầng lớp dân chúng...dân thƣờng đi đất, chân không, và quần áo chỉ cho phép nâu sồng..., nào là xây dựng nhà cửa không đƣợc có gác cao, có gác cao là sửa soạn chống đối bằng võ lực với triều đình. Thái nghĩ đến đây chợt nhớ lại ở đỉnh đèo này, xƣa kia có Tân Trang Đài, mt quán trọ tuyệt đẹp, trông sang phong cảnh bên kia dãy núi. Thái tới nơi. Than ôi, Tân Trang Đài đã bị tiêu tan, chỉ còn lại mảnh tƣờng với mt cửa sổ kính vỡ vẩn bụi mờ. Thái buồn rầu chùi mặt kính, bỗng nhìn thấy mính mờ ảo trong gƣơng . Giật mình. Đã từ lâu không nghĩ đến mình...vẻ mặt trong gƣơng kính không phải của mình... Của ai những vết răn ngang trán ? của ai mái tóc tuyết trắng muối tiêu ? của ai đôi mắt buồn vô tận ngàn thu ? ...Chợt quật cƣờng trở lại, Thái nổi giận, giơ tay phạt ngang cành cây trƣớc mặt. Cành cây gẫy đôi lá rụng bay theo gió... Thái bằng lòng, ngọn quyền vẫn còn sức mạnh thủa nào. Tên Tân Trang Đài làm Thái liên tƣởng tới cuốn Sơ Kính Tân Trang vừa đọc gần đây của Phạm Thái , cũng tên Thái nhƣ chàng. Cảm thông với chuyện tình duyên của tráng sĩ Tiêu Sơn với nàng Trƣơng Quỳnh Nhƣ, Nguyên Thái chỉ tiếc rằng sao tác giả không viết bằng quốc ngữ mới, mẫu tự la tinh, mà lại viết bằng chữ nôm khó khăn học hỏi. Nghĩ đến đây, Thái trở lại khung kính cửa sổ, hình ảnh Cúc Xuyên đã gần hai chục năm không gập nhƣ hiện ra thay khuôn mặt mình, hình ảnh của thiếu nữ trăng tròn, dƣới nắng thu trong vƣờn đào sơn cƣớc xa xƣa. Thái súc động : dù nàng thay đổi đến đâu, ta vẫn giữ hình dáng nàng trong nắng thu vƣờn đào ngày đó. Sửa soạn lại lên đƣờng, Thái bỗng nhớ lại chuyến về trƣờng sau ba năm thực tập khắp nơi trong đất nƣớc, thế mà đã cách đây gần ba chục năm. Hôm ấy chỉ còn môt ngày đƣờng, Thái sẽ tới trƣờng, mà tới sớm, đủ thì giờ sửa lại bản phúc trìnhgìn giữ trong túi gấm xanh bên mình. Con đƣờng sắp đi xuyên ngang thung lũng, con đƣờng vô cùng quyến dụ. Cƣỡi ngựa, đi xe hay chậm chạp bộ hành, ai ai cũng cảm thông với cảnh. Thiên nhiên hoà hợp với những công trình nhân tạo, gây không khí an lành, thanh thản. Sắp qua các thôn xóm quen thuộc từ khi còn ký túc nhà trƣờng, những thôn xóm đã sinh ra biết bao anh hùng nghĩa hiệp và những thiếu nữ nổi danh tài sắc. Tƣởng nhƣ Đào Nguyên lạc lối nơi đây. Thái thầm nghĩ, khi ấy diễm phúc trở lại sau ba năm xa Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  16. Thƣơng Giang Diễm Sử TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) vắng, nhƣng ngày nay, hoang sơ cỏ dại, vùng tự trị hạnh phúc toàn dân, kiểu mẫu tân sinh, nay còn đâu ? Khi ấy vùng này tự trị không Trinh mà cũng chẳng Lê quyền quản, dân chúng ấm no, sinh mệnh hoàn toàn bảo đảm. Chính sách quản lý tân tiến... Cứ năm năm bầu hội đồng nhiếp chính... có chính quyền, có đối lập phân minh, hai bên tƣơng tôn tƣơng trọng, quả là thanh bình hạnh phúc. Trai gái bất phân, trƣởng thành đễu có quyền bầu cử và ứng cử . Tinh thần trách nhiệm làm cho thanh nam thiếu nữ rất hãnh diện hy vọng dịp đảm trách việc chung. Vui sống, hồn nhiên tin cậy có nhiều ảnh hƣởng đến hình thức con ngƣời. Con trai diện mạo sáng sủa , cặp mẵt tinh anh, cử chỉ hiên ngang, còn con gái kiều diẽm dung nhan, duyên dáng , khoé mắt nụ cƣời chứng tỏ cuc sống trong sạch vui tƣơi... Thế hệ ấy đã qua. Ngày nay, nhà Nguyễn coi nhƣ thống nhất đất nƣớc sau bao đợt chiến tranh, nhƣng dân chúng nghèo sút, cái yêu đời vui sống thay thế bởi những vẻ mặt lo âu sầu mun, bọn nịnh bợ chính quyền mới thi nhau tố cáo, bắt bớ tù đầy , khủng bố dân lành. Họ hành động dƣới danh nghĩa trung quân báo quốc ! Thái nghĩ thầm, khi nào gập lại Cúc Xuyên sẽ nối lại hành hiệp, trong bí mật nhƣ xƣa kia. Nhƣng Thái cũng e ngại gập nàng...Nay hối hận, tại sao đã tàn nhẫn chia tay sau hoạt đng cuối cùng của Song Lƣu tại Nhƣ Ý Đài. Thái cho là mối tình của Cúc Xuyên và Thái cũng khó khăn hiểm trở nhƣ quãng đƣờng sạn đạo vừa qua. Phải chăng Cúc Xuyên thuận chàng từ ngày ấy thì Thái đâu có mắc tội bay bƣớm trên đời...Trong trí óc hiện ra bao hình ảnh đã qua, nào là hai chị em Thục Lai và Thúy Quyên, nào là ni cô Lƣơng Trinh, nào là Xuân Thêm, cô em gái của ngƣời bạn thân, Bố y Quái Khách Đặng quốc Đức, nào là hiệp nữ Đinh Bạch Phụng, nào là Trƣơng Vân Anh, trong vùng Hắc Y Đạo... Thái nhún vai, cho là định mệnh !Rồi Thái lấy từ túi gấm giải lụa trắng, đã ngả mầu thời gian có ghi mấy chữ mẫu tự la tinh :TRUNG TRINH PHỤC VỤ, dân chủ tân sinh, mầu xanh mạ non, dƣới hàng chữ lớn ấy có ghi nhỏ hơn! Trấn Bắc Trƣờng , Thủ Khoa Nhâm Dần. Thái nhìn dải lụa rồi quấn ngang trán. bất chấp lúc này những cựu giáo sƣ và những cựu sinh viên nam nữ đang bị chính quyền mới lùng bắt thủ tiêu. Nhớ lại hồi ấy, nhà trƣờng áp dụng thứ quốc ngữ mới mẫu tự la tinh, cho nên việc học nhanh chóng tiến hành , già trẻ lớn bé , chỉ sau năm sáu tháng chuyên cần không quá sức đã biết đọc, biết viết trong khi học Hán hàng bao năm và học Nôm lại khó và lâu gấp đôi. Bệnh mù quáng giáo điều đã thắng...Bọn quan liêu của chính quyền mới cho là thứ chữ phân đng của ngƣời tây phƣơng. Thực thế đến cả nhà thiên tài quân sự Nguyễn Huệ cũng trở về cấm đoán quốc ngữ mâu tự la tinh rồi thể chế hoá việc xử dụng chữ nôm qua hán tự, thành ra gấp đôi khó khăn học hỏi? Hán Tự lại bành chƣớng, dành cho mt số hủ nho phủ phục quỳ lạy Bắc Triều ! Thái nghĩ vậy, và Thái hài lòng khinh miệt bọn Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  17. Thƣơng Giang Diễm Sử TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) Tống Nho đẫy dãy trong xã hôi ... Còn nhớ ngày về trƣờng lần ấy,nhân quãng đƣờng vắng vẻ, cao hứng, Thái giục ngựa sang nƣớc phi, rồi luôn biến thế ngồi, đổi chiều, lúc ngƣợc, khi xuôi, lúc ẩn mình bên sƣờng Khinh Câu, có lúc sát tận bờ đƣờng , trong chớp mắt hái một ngọn hoa cỏ mầu vàng, cài lên bƣờm ngựa. Lối cƣỡi này, Thái học đƣợc của một bạn dọc đƣờng, dòng dõi Nguyên Mông, mà tô tiên đã hàng phục, tá túc nƣớc ta từ đời Hƣng Đạo Vƣơng. Quên sao đƣợc đồi chè mà dƣới chân con sông nhỏ uốn quanh , vài hàng cây soi bóng... Quên sao đƣợc không khí an bình của đồi chè và những đối đáp ca hát vui chơi với các thiếu nữ hái chè.... Quên sao đƣợc những kỷ niệm thiếu thời, trong lứa tuổi của hy vọng, của tin tƣởng ở tƣơng lai ấy ? Thái, nhún vai, tự trách gàn dở. Ai mà chẳng luyến tiếc tuổi xanh. Rồi nhẹ lỏng dây cƣơng, con ngựa chậm rải trên đƣờng. Chợt , khúc rẽ ven rừng, Thái thoáng nghe tiếng gió khác thƣờng, Thái từ lƣng ngựa băng mình qua bên kia đƣờng. Mt mảnh lƣới, thứ lƣới bắt cọp từ trên cây bay xuống. Con ngựa lúng túng trong mạng lƣới. Thái vừa kịp phê bình con ngựa ! Nếu là con Khinh Câu ngày xƣa thì nó đã nhanh nhƣ gió lốc nhẩy qua nguy hiểm, mình chẳng cần bỏ nó băng mình tránh xa. Bốn lính dõng, y phục quân binh sơn cƣớc vây quanh chàng, bốn mũi giáo chĩa về mình, đe dọa. Trƣờng hợp này đã xẩy ra nhiều lần trong đời hành hiệp. Thái bình tĩnh tay vẫn không rời chuôi roi ngựa, thứ roi có dây da bền chắc ở một đầu, của ngƣời phƣơng tây, tặng phẩm cùa Quốc Đức. Đức và Thái là hai ngƣời xử dụng thành thạo thứ roi này. Bốn quân binh, tuy quân phục gọn gàng, nón chóp sơn quang dầu mầu đỏ, nhƣng đều đi chân không. Thái đứng yên. Một đội trƣởng rất trẻ, chân di hải sảo, rời bụi rậm, từ tốn oai vệ đi ra, thắt lƣng có đeo khẩu súng ngắn, anh ta nhìn Thái từ đầu xuống chân. Anh ta cho Thái là ông già không đáng sợ, anh ta quên hẳn ông già này vừa nhanh nhẹn thoát khỏi mảnh lƣới. Đội trƣởng ra lệnh bắt trói. Thái, nhƣ ánh chớp , roi da sé gió, đầu dậy da chạm vào má bọn lính dõng, bọn này bất ngờ lấy tay che mặt, bốn cây thƣơng rơi xuống đất. Đội trƣởng thấy thế, rút khẩu súng, nhƣng dây da lại nhƣ bão lốc quấn lấy khẩu súng văng về phía Thái. Một lính dõng cúi xuống nhặt cây thƣơng, nhƣng cây thƣơng lại bị roi da của Thái làm bay bổng lên không trung, nhằm phía đội trƣởng rơi xuống. Đội trƣởng vi né tránh, trong khi Thái vừa trông chừng vừa tháo gỡ con ngựa, mỉm cƣời, hơi cúi mình, lịch sự vui chơi chào, rồi phi ngựa qua khỏi quãng đƣờng ấy. Không thấy bọn quân binh đuổi theo, Thái lại cho ngựa chậm rải trên đƣờng, coi nhƣ chẳng có việc gì xẩy ra. Chợt một cây thiền trƣợng từ trên cao rơi xuống, cắm trên đƣờng, con ngựa bất ngờ, hoảng sợ giơ cao hai chấn trƣớc, Thái vỗ cổ ngựa, an tâm con vật đứng yên. Thái bực tức nghĩ thầm không biết nhà sƣ nào bợ đỡ chính quyền mới họp với quân binh bắt mình, phải cho ngƣời này bài học. Xuống ngựa, tuốt kiếm, thế thủ, quan sát môi trƣờng. Một câu hát bay bổng lên không trung, vang âm tới Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  18. Thƣơng Giang Diễm Sử TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) suờn núi bên kia : Hỡi trượng phu hề ! Dọc ngang trời bể hề ! Thái không quên dọng ca đó, dọng ca đã nghe cách đây mấy chục năm khi lên đƣờng từ biệt huyện Cẩm Giang. An tâm, Thái nhổ cây thiền trƣợng, tung bổng lên cao. Cây thiền trƣợng theo đƣờng vòng cung, bay vào sƣờn núi. Không nghe thấy thièn trƣợng chạm sƣờn núi. Nhƣng trên suờn núi, hiện ra một hoà thƣợng, cao lớn, đầu nhẵn bóng viền hào quang dƣới nắng. Chống cây thiền trƣợng mà Thái vửa ném lên, hoà thƣợng, cƣời vang nói lớn : -Kính chào Trần tráng sĩ, bần tăng xin lỗi náo đng hành trình ... Đƣờng Tình Thái Xuyên còn nhiều chắc trở...Cây thiền trƣợng nhắc tráng sĩ đấy !- Thái giật mình. Hoà Thƣợng biết quá nhiều về mình ? Đƣờng Tình Thái Xuyên chỉ có Cúc Xuyên và chàng biết, vì hai ngƣời hẹn nhau về đây, sau khi chia tay cùng đồng chí ở Nhƣ Ý Đài. Trên đồi thông nhìn xuống Thƣơng Giang, hôm ấy Cúc Xuyên nói riêng với Thái : -Duyên số tiền định chúng ta... Em thƣơng yêu anh từ tuổi trăng rầm ở quê cũ Thạch Đào...Lá số của em, La Đại Thúc đã nói , khi nào thực về chiều, thực về chiều chúng ta mới gập nhau...chúng ta mải mê đấu tranh cho đất nƣớc, đâu còn thì giờ yêu thƣơng ? Hẹn nhau trở về quê cũ, em đợi, em đợi...con đƣờng đến Thạch Đào, riêng chúng ta sẽ gọi là Đƣờng Tình Thái Xuyên nhé... Tên đƣờng về, hứa hẹn riêng với nhau, Thái không hề biên trong Viễn Trình Nhật Ký. Thái chắp tay ! -Cám ơn Hoà Thƣợng gọi tôi là tráng sĩ .Thiếu thời nay còn dâu , tôi xin phép lên sơn thảo bái yết , hỏi thăm mấy việc. Thái tới thềm đá trên cao. Thực bất ngờ:Trên mặt phẳng của phiến đá dựng ngƣợc cắm trên sƣờn núi có khắc, nét bút bay bƣớm : Thái Xuyên tình lộ, đệ nhất bộ. Một sơn ốc nhỏ tuyệt đẹp nên thơ, mái ngói xanh mạ , sau bụi trúc ngà. Hoà thƣợng ngồi bàn tọa hoa sen trên phiến đá phẳng bóng chênh vênh sƣờn non. Thái lễ phép cúi chào. Hoà thƣợng chắp tay đáp lễ : -Bần tăng bấm độn, hiền đệ qua đây vào giờ này, cho nên có ý chờ, định tâm báo cho tôn huynh biết có quân binh mai phục, nhƣng ....chƣa kịp, không quan trọng, hiền đệ đã giải quyết nhẹ nhàng, không phải đến bần tăng can thiệp...giúp đỡ. - Nghe hai tiếng bấm độn, Thái tủm tỉm, Thái không bao giờ tin , Thái đã quen với suy luận khoa học tây phƣơng từ lâu rồi. Nhƣng lúc này chẳng phải tranh luận về lý thuyết nào nọ. Hoà thƣợng mời Thái ở lại sơn ốc đêm nay. Thái ngập ngừng thì hoà thƣợng nói mọi việc đã an bài...theo lệnh của ...La Quận Chúa ! Phiến đá Thái Xuyên tình lộ, bƣớc thứ nhất, vừa khiêu khích vừa trách móc, vừa thử thách này chắc chắn là Cúc Xuyên khắc tạc vì bao giờ Thái quên đƣợc nét bút Cúc Xuyên...trong những bức thơ đầy Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  19. Thƣơng Giang Diễm Sử TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) yêu thƣơng, hứa hẹn, ƣng thuận, nhƣng cũng vẫn đầy cản trở và tránh né... Hoà Thƣợng gọi đùa Cúc Xuyên là La Quận Chúa...Thái thâm tâm biểu đồng tình nhƣng đầy thƣơng mến. Quả là hiện nay nàng là quận chúa trách nhiệm một vùng , nơi mang tiếng nƣớc độc hùm thiêng, quan quân chính quyền mới không hề bén mảng. Nàng duy trì tinh thần anh hùng Trấn Bắc Trƣờng, chờ thời khởi nghĩa ! Trong bữa cơm chay thực thanh đạm với hoà thƣợng, Nguyên Thái luôn luôn theo đuổi ý nghĩ riêng tƣ, thành ra có nhiều vô lễ với chủ am. Sau cùng thú thực việc suy tƣ thầm kín và xin lỗi. Hoà thƣợng xua tay : -Bần tăng biết người còn vấn vương trần tục ...việc lớn còn lớn không ? và đường tình hiện đang ngại ngùng thêm bước !- Thái chắp tay cúi đầu nhận lỗi...vô cùng thƣởng thức cái hài hƣớc cao độ của hoà thƣợng mà Thái nhận ra là chàng mõ triết gia huyện Câm Giang, trên cành cây, gửi chàng mấy câu ca khuyên nhủ khi chàng từ biệt, lên đƣờng đến trƣờng Trấn Bắc. Rƣợu theo bữa cơm đựng trong bình xứ xanh ngọc bích khắc mấy chữ Thạch Đào Cúc Hƣơng Tiên Tửu... Quả nhiên, tiên tửu ! Thái uống có hai li nhỏ mà đầu óc nhƣ trên mây cao trời xanh. Không thấy hơi men mà rƣợu chóng say . Thái nghĩ thầm chắng phải rƣợu chóng say, nhƣng vì Cúc Hƣơng Tửu nhắc lại thời mộng mơ ở Thạch Đào xƣa kia. Thái tự hỏi thầm : Cúc Xuyên là thiếu nữ thứ mấy gập gỡ trên đƣờng đời. Gập gỡ...? Đúng thế gập rồi gớ không ra trong trí óc. Bản tính không bay bƣớm nhƣng Thái đã bay bƣớm theo số mệnh. Cứ đổ cho số mệnh là xong hết . Số mệnh và hành hiệp là đủ tha thứ cho mình. Mải mê tự phân tâm, Thái giật mình trở lại thực tế khi Hoà Thƣợng Triết Gia, Mõ Cẩm Giang về yếm thế : -Thế là chúng ta đã cùng nhau việc lớn hơn ba mƣơi năm... Thành bại chẳng phải chuyện buồn, nhƣng chuyện buồn là cá tính con ngƣời chúng ta chẳng hề đổi thay từ bao thế hệ. Kẻ thắng hay ngƣời bại cũng thế thôi, hai chữ thù hằn ghi khắc con tim và luôn luôn đầu lƣỡi ! Tủn mủn, nhỏ nhen , ích kỷ, là cá tính. Nhất là kẻ thắng càng thêm ích kỷ, nhỏ nhen, tủn mủn...Mấy ngàn năm chỉ có một lần đời Trần, đốt tráp khâm, để tha thứ, để bao dung, để cùng nhau xây dựng quốc gia...Tha thứ gì ? thế nào là tội phạm, thế nào là ngụy, thế nào là trung ? Gia Long vừa thống nhất đất nƣớc , việc làm đầu tiên là cái lễ hiến phù lạc hậu... thôi chả nói làm gì....để mai sau lịch sử khen chê ! Rồi đây... với cá tính, ich kỷ , tủn mủn, nhỏ nhen gia truyền ấy , bao thế hệ sau này cứ có dịp là thanh toán, là trả thù, là tù đầy là phân chia...truyền kiếp. Bao nhiêu kẻ chính quyền trách nhiệm từ muôn thế hệ , ai là ngƣời đã đáng mặt chính khách quốc gia, chính khách quốc tế ? xin hỏi Thái ! Thế là họ cứ theo nhau, đặt nhầm quyền sở hữu, sở hữu quốc gia, sở hữu cả tính mạng con ngƣuời... Thái gật đầu: Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
  20. Thƣơng Giang Diễm Sử TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) -Đúng thế. Thái tôi, đi kiếm mãi cũng chẳng thấy ai...Chúng ta mắc bệnh giáo điều truyền kiếp rồi ! cho nên không sinh ra được những người đáng quản lý quốc gia! Ai cũng muốn trị vì thiên hạ! Trị vì và sở hữu riêng như hoà thượng nói...Thôi , con đường của Thái tôi còn dài...Xin phép lên đường...Kỳ sau về đây, may ra sẽ có câu trả lời hoà thượng. - Thái bái biệt, nhận ra cũng bị lây cái yếm thế của Hoà Thƣợng triết gia. Thái nghĩ lại đêm chia tay với Quốc Đức ở Nhƣ Y Đài, sau khi tạm giải tán Hội Song Lƣu, Thái đã thảo luận thâu đêm về điểm này. Gửi ngựa lại ở sơn am, Thái tiếp tục hành trình tuy trời đã về chiều. Thích thú đi trên quãng đƣờng cheo leo hiểm nghèo...bên vách núi, bên vực sãu thăm thẳm. Ánh chiểu nhuộm vàng vách núi. Vách núi càng sáng tỏ thi vực sâu càng tối đen. Ra khỏi quãng đƣờng này thì mặt trời đã xuông hết phía tây, nhƣng cảnh tƣợng an bình lại hiện ra. Cảnh tƣợng thiên nhiên, nhƣ không có chiến tranh đã qua nơi này.... Rừng thông nguyên vẹn mà ngọn cao còn ánh vàng sáng rực. Thuyền bến gần đây vì mấy con giang âu vẽ nét linh động trên khung xanh. Nhớ lại thì hình nhƣ đã có dịp ngủ lại nơi đây. Lấy, trong hành lý đeo sau lƣng, chiếc võng nhẹ nhƣ bấc mà bền chặt , bằng dây tơ bện Dƣơng Châu, tặng vật của Quế Anh Dƣơng Châu, vợ của bạn thân Quốc Đức, vẫn theo chàng mấy chục năm mà không hề sờn đứt. Treo trên cành thông cao , Thái sửa soạn đi vào giấc điệp. Nhƣng giấc ngủ khó đến quá. Thái tiếc cái dễ ngủ thiếu thời, nhƣng nghĩ lại sao vi ngủ để phí mất phong cảnh tuyệt vời đêm nay ? Trời xanh thăm thẳm. Bao vì sao lấp lánh nhƣ gợi chuyện xƣa, bao giải mây trắng nhẹ bay qua, kéo chàng cùng về quá khứ. Bao nhiêu chuyện xƣa sẽ trở lại đêm trắng trong rừng thông này. Thái về dĩ vãng. Và đây là những truyện xa xƣa trở về với Thái đêm nay.... TIÊU NƢƠNG và TRÚC VIÊN LANG (Bùi Văn Nhẫm) Thƣơng Giang Diễm Sử Võ hiệp lịch sử tiểu thuyết Chƣơng 2. 2.-Bao chuyện đẹp, ba mƣơi năm trƣớc Đêm rừng thông, nhớ thủa vui chơi Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
nguon tai.lieu . vn