Xem mẫu

  1. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tiểu Tiểu Vũ Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ Thể loại: Tiên Hiệp Website: http://motsach.info Date: 07-December-2012 Trang 1/2.766 http://motsach.info
  2. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tiểu Tiểu Vũ Chương 1: Tai Nạn Trong Đêm Giáng Sinh Vừa mới qua chín giờ tối, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một đám mây lớn màu trắng, đám mây này giống như đang nhảy múa trên bầu trời, cuối cùng nó hóa thành những giọt nước trong suốt rồi đông kết lại rơi xuống. Một ngày trước lễ giáng sinh, thành phố Minh Dương rốt cục cũng đón nhận đợt tuyết đầu tiên trong năm. Dưới ánh đèn Nêon, những bông tuyết phản chiếu lại ánh sáng tạo thành những chùm sáng nhiều màu, trên đường những thanh thiếu niên đang hưng phấn quơ quơ tay, đối với bọn họ mà nói, tuyết rơi trong đêm giáng sinh có thể nói là một viêc vô cùng lãng mạn. Đi trên con đường phồn hoa, Lý Dương dùng sức nắm chặt áo của mình, cơn gió lạnh thổi qua làm cho hai tay hắn có chút đỏ lên, hắn nhanh chóng tiền về phía một quán ăn nhanh. Sau khi ăn hết một dĩa thịt bò nóng hổi, thân thể của Lý Dương cũng từ từ ấm lên, nhìn về phía đám người bên ngoài, mắt Lý Dương có chút không tự nhiên lộ ra một tia hâm mộ. Đêm Giáng Sinh vốn là một đêm vô cùng vui vẻ, nhưng mà sự vui vẻ này lại không thuộc về hắn. Lý Dương năm nay 24 tuổi, thân cao một thước tám, không cao không thấp không mập không gầy, năm trước sau khi tốt nghiệp hắn vẫn tiếp tục ở lại thành phố này làm việc. Trường đại học Minh Dương vốn là một trường học loại hai trong nước, nhưng mà trước mặt những xí nghiệp công ty chỉ tuyển dụng những người có bằng cấp của những trường trọng điểm loại một thì cái bằng của Lý Dương chẵng dùng được trong việc gì. Tháng chín năm nay, hắn thành công từ trong trăm người thất nghiệp cạnh tranh tiến vào làm việc ở công ty châu báu An Thị trở thành một gã tiêu thụ viên thực tập, An Thị châu báu là lão đại trong ngành kinh doanh châu báu trong cả nước nên có vô số người muốn xin vào đây làm việc. Tuy rằng chỉ là một tiêu thụ viên thực tập rất bình thường nhưng tiền lương cũng không tệ, tiền lương mỗi tháng cũng coi như là khá khả quan. Đặc biệt là sau khi chính thức làm việc tiền lương sẽ tăng lên một khoảng lớn, mặt khác còn có thể hưởng được rất nhiều phúc lợi, Lý Dương đã từng tính toán qua nếu như có thể bình an làm việc ở đây ba năm thì hắn có thể ở loại thành thị cấp hai này mua được một căn nhà hai phòng. Huống hồ, công ty châu báu An Thị ở thành phố Minh Dương chỉ là một chi nhánh, nếu có năng lực, biểu hiện lại xuất sắc, có đủ không gian để phát triển thì việc chuyển công tác, mua nhà mua xe cao cấp không phải là không thể. Nhưng mà, muốn làm được những việc này thì trước hết phải qua được thời gian thực tập đã, lần này công ty chiêu mộ năm thực tập viên nhưng mà người được ở lại thì chỉ có hai người, trong năm người thì cho dù là năng lực hay là thành tích thì Lý Dương đều luôn đứng cuối, hắn không hề có ưu thế gì nên muốn ở lại công ty là một việc rất khó. Công ty châu báu An Thị nằm ở tung tâm của thành phố Minh Dương, xung quanh nó là đường Trang 2/2.766 http://motsach.info
  3. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tiểu Tiểu Vũ dành cho người đi bộ, từ phố đi bộ Lý Dương từ từ đi về phía con đường lớn gần bên cảng, khu ký túc xá của công ty nằm ngay phía bên kia của con đường. "Thật lạnh, phải nhanh chóng trở về nhà mới được!" Lý Dương vừa bước vừa nói chuyện, bởi vì ký túc xá của công ty có máy sưởi ấm nên bình thường Lý Dương cũng không mặc nhiều đồ cho lắm, trên thực tế mỗi ngày khi chạy ngay con đường này, hắn đều xem đây là một việc rèn luyện thân thể. "Két!" Một chiếc xe màu đỏ đột nhiên ngừng lại bên cạnh hắn, hắn dừng chân lại rồi có chút hâm mộ nhìn về phía chiếc xe. Chiếc xe này Lý Dương biết, đây là chiếc xe của một đồng sự trong công ty tên là Ngô Hiểu Lỵ, Ngô Hiểu Lỵ cũng là thực tập viên giống như Lý Dương, nhưng mà địa vị của hai người trong công ty lại khác nhau một trời một vực. Ngô Hiểu Lỵ tuổi trẻ xinh đẹp, là sinh viên tốt nghiệp đại học, trong thời gian thực tập không tới ba tháng mà thành tích tiêu thụ đã gấp đôi những người có kinh nghiệm trong công ty, trong năm người thực tập thì cô là người nổi bậc nhất, hơn nữa còn có tin đồn là sau khi việc thực tập kết thúc thì sẽ đề bạc cô lên làm trợ lý giám đốc. Chi nhánh của công ty An Thị không có chức phó giám đốc nên kỳ thật chức trợ lý này đã ngang với chức phó giám đốc rồi, nói cách khác người ta sau khi thực tập xong sẽ trở thành lãnh đạo của công ty, mà Lý Dương hắn thì còn đang rầu rĩ tìm cách để mình không bị sa thải. "Lý Dương, có cần tôi đưa anh đi một đoạn không!" Trong xe Ngô Hiểu Lỵ cười tủm tỉm nhìn Lý Dương nói, Ngô Hiểu Lỵ có thể nói là một cô gái xinh đẹp, bình thường cô không thích trang điểm, nhưng mà khuôn mặt của cô cũng đẹp hơn những minh tinh được trang điểm kỷ lưỡng kia nhiều, tiếc là bình thường thì trên mặt cô luôn mang theo một chút ngạo khí làm cho người khác có cảm giác không nên đến gần nếu không thì có thể nói Ngô Hiểu Lỵ là một cô gái hoàn mỹ. "Cám ơn, phía trước đã là ký túc xá rồi, không cần cô đưa đâu!" Lý Dương sờ mũi cười khổ một tiếng. Mọi mặt của Ngô Hiểu Lỵ đều là ưu điểm, nhưng mà những ưu điểm này lại kết hợp lại tạo thành một khuyết điểm, đó chính là sự cao ngạo, hơn nữa cô còn rất thích biểu hiện chính mình. Đối với người như vậy thì Lý Dương luôn không muốn có quan hệ, cho nên lúc bình thường hai người ở công ty cũng không có giao tình gì, tới bây giờ hắn vẫn không hiểu tại sao cô tai lại gọi mình lại. Ngô Hiểu Lỵ gật đầu nhìn Lý Dương nói: "Vậy được rồi, tôi đi trước, hôm nay Trương giám đốc muốn tôi làm một bản báo cáo thành tích của công ty, thành tích của anh không lý tưởng cho lắm, trong bốn người thực tập thì anh xếp thứ hai, nếu cứ như vậy thì sợ rằng sau khi đợt thực tập kết thúc anh sẽ không được ở lại công ty!" "Cám ơn cô, Hiểu Lỵ, mấy ngày cuối ùng này tôi sẽ cố gắng!" Lý Dương một lần nữa cười khổ, Ngô Hiểu Lỵ này còn chưa chính thức là trợ lý giám đốc mà đã bắt đầu ra vẻ rồi. Trang 3/2.766 http://motsach.info
  4. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tiểu Tiểu Vũ "Ân, được rồi, tôi hi vọng chúng ta có thể tiếp tục làm đồng sự, thành tích của anh mặc dù không tốt lắm nhưng anh là một người chăm chỉ, việc này tôi sẽ nói lại với Trương giám đốc, được rồi, anh trở về nghỉ ngơi đi, tôi cũng phải trở về nhà rồi!" Ngô Hiểu Lỵ khoát tay áo rồi không thèm nhìn tới phản ứng của Lý Dương mà đóng kính lại rồi láy xe rời đi, Lý Dương lắc đầu, nếu như không phải hắn tình cờ nghe được Ngô Hiểu Lỵ cũng từng nói những câu này với một người khác thì nói không chừng hắn sẽ thật tình cảm kích cô ta. Lắc đầu hắn không thèm nghĩ đến việc này nữa, Ngô Hiểu Lỵ và hắn không phải cùng một loại người, suy nghĩ nhiều cũng không có tác dụng gì. "Một cô gái thật đáng yêu!" Vừa mới chuẩn bị rời đi thì Lý Dương không nhịn được thầm kêu lên một tiếng, ở trước mặt Lý Dương không tới mười thước có một người đang mặc một bộ áo lông bó sát màu đen, thân cao một thước sáu đang bị một bé trai mười hai mười ba tuổi kéo đi bộ về phía hắn. Cô gái này buộc tóc đuôi ngựa, không có kẹp tóc, cũng không có vòng cổ, đôi mắt sáng ngời, gương mặt trắng nõn. Tuyết vẫn đang chậm rãi rơi xuống, trong trời tuyết cô gái này giống như tiên nữ hạ phàm không hề nhiễm chút bụi trần nào, những bông tuyết giống như lượn quanh người cô không dám có chút khinh nhờn nào. Lý Dương không phải là chưa nhìn thấy người đẹp, Ngô Hiểu Lỵ của công ty hắn có thể tính là một người, lúc bình thường khi tới công ty của hắn mua sắm thì cũng không thiếu những người đẹp, thế nhưng bọn họ không thể nào so sánh với cô gái này được, trên người không hề đeo bất cứ trang sức gì mà lại có vẽ đẹp như thế, hơn nữa trên người cô còn tỏa ra khí chất thanh thuần thì quả thật là lần đầu tiên hắn nhìn thấy. Một phút đồng hồ sau, Lý Dương xoay người chạy theo, việc này đối với người có tính cách ngại ngùng như Lý Dương thì quả thật là hiếm thấy. "Chị, có sao băng!" Bé trai bên cạnh cô gái hét lớn lên, Lý Dương thì đã chạy tới gần cô gái, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời che giấu sự chột dạ của mình. Trên bầu trời, có một vệt sáng lóe lên, tâm thần của lý Dương rất nhanh bị sự xinh đẹp của ngôi sao băng này hấp dẫn, trong nháy mắt hắn nghĩ tới một truyền thuyết. Truyền thuyết nói rằng khi sao băng xẹt qua, mà ngươi cầu nguyện thì điều cầu nguyện này sẽ thành hiện thực. "Cầu cho ba mẹ mạnh khỏe sống lâu!" Lý Dương rất nhanh nói thầm trong lòng rồi mĩm cười nhìn sao băng biến mất. Trong khoảng thời gian ngắn này hắn không hề nghĩ tới việc mình sắp bị mất việc, cũng không suy nghĩ về cô gái trước mắt này, cơ hội khó có như vậy thì Lý Dương tất nhiên sẽ nghĩ tới cha mẹ mình đầu tiên. Mụ cười trên miệng Lý Dương duy trì được vày giây rồi hắn há to miệng lên, ngôi sao băng không có biến mất mà càng ngày càng sáng, nó bây giờ giống như là một quả cầu lửa đang bay Trang 4/2.766 http://motsach.info
  5. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tiểu Tiểu Vũ về phía này. "Ầm!" Một tiếng nổ vang lên, mặt đất rung động dữ dội, ngay ở phía trước Lý Dương không xa có một đám mây bụi bay tới, mặt đất liên tục lắc lư . Những người ven đường lúc này bị cảnh tượng này hù dọa, rất nhiều nữ giới hét lên vì sợ hãi, khắp nơi đều là tiếng khóc, đêm Giáng sinh nên người trên đường không phải là ít nên xung quanh rất là ồn ào. Lý Dương ngồi chồm hỗm trên mặt đất ngơ ngác nhìn cái hố trước mặt, cách ba bốn thước bên cạnh hắn là đứa bé trai vừa mới nói có sao băng khi nãy, thân thể của đứa bé đang nằm xụi lơ trên mặt đất không biết là có bị thương hai không mà cô gái kia thì cũng đang thừ người ở bên cạnh. "Ầm ầm!" Mặt đất đột nhiên rung mạnh, Lý Dương trực tiếp quỳ xuống đất, đối mặt với tình hình nguy hiểm và kỳ lạ này Lý Dương lại từ từ bình tĩnh. Nhanh chóng kiểm tra thân thể rồi xác định mình không có bị thương, tiếp theo, hắn đứng dậy nhìn xung quanh, trên đường có hơn một nữa đèn đường bị tắt nhưng còn may là vẫn còn có một chút ánh sáng. Lúc này mặt đất vẫn đang chấn động, thình thoảng cũng có một số đất đá từ phía trên rơi xuống, khắp nơi xung quanh đều là tro bụi, mọi người thì đang kinh hoàng tranh nhau chạy trốn, trước khi biết được chuyện gì đã xảy ra thì Lý Dương quyết định yên lặng thăm dò rồi mới quyết định xem tiếp theo phải làm như thế nào. Khi lên đại học, có nhiều giảng viên đánh giá Lý Dương rất cao, trong tất cả sinh viên thì Lý Dương là người có tâm tình tốt nhất, làm việc thì không sợ hãi, không hoảng hốt rất là đáng khen. Lúc này tâm tính tốt của hắn đã được phát huy, xung quanh càng hỗn loạn thì Lý Dương lại càng tỉnh táo. Lý Dương đột nhiên trừng to mắt, hắn thấy một cây cột điện lớn đang ngã về phía này, hơn nữa còn ngã thẳng tắp về phía hắn nữa, nếu như mà bị cây cột này đập trúng thì hắn không thành đống thịt vụn mới lạ. "Đáng chết!" Lý Dương thầm mắng một tiếng rồi không để ý tới nó nữa, dây điện bất cứ lúc nào cũng có thể đứt ra rồi rơi xuống, hắn không thể đi loạn được, với nền đất đang rung động như thế này thì nếu sợi dây điện bị dứt rơi về phía hắn khi hắn đang chạy trốn thì quả thật là hắn rất khó tránh né. Hơn nữa, Lý Dương không muốn trốn đi còn vì đứa bé trai bên cạnh, đứa bé này cũng đang nằm trong vùng dây điện có thể rơi xuống giống như Lý Dương, nếu nó rơi xuống thì Lý Dương còn có thể tránh né được nhưng đứa bé này thì không thể. Cô gái bên cạnh đứa bé đột nhiên hét lên một tiếng chói tai, dường như cô đã biết xung quanh Trang 5/2.766 http://motsach.info
  6. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tiểu Tiểu Vũ có nguy hiểm nên nhanh chóng túm lấy đứa bé, thế nhưng dưới sự bối rối và khẩn trương nên cô chĩ lo kéo áo của đứa bé, nếu như đứa bé không được kéo ra thì có lẽ vài giây sau nó sẽ lên thiên đường. Ngay lúc này Lý Dương không để ý tới mặt đất đang rung động mà nhanh chóng lao tới bên cạnh đứa bé rồi ôm nó nhảy ra ngoài nhân tiên quay người lại đá vào sợi dây điện đang rơi xuống. "Bịch!" Lý Dương cảm thấy toàn thân đau nhức sau đó từ từ mất đi ý thức, thân thể của Lý Duong đã né tránh được hơn một nữa thế nhưng cánh tay đã bị sợi dây điện cọ sát một chút, máu trên cánh tay hắn lập tức tuôn ra là ướt dẫm cả đứa bé. Mặt đất không còn rung nữa, bụi bậm cũng đã lắng xuống nhưng bầu không khí náo loạn không hề có chút giảm bớt, mọi người đang nhanh chóng chạy ra nơi an toàn, nhưng mà không có một ai phát hiện có một luồng sáng màu đen nhanh như chớp chui vào người Lý Dương. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ Trang 6/2.766 http://motsach.info
  7. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tiểu Tiểu Vũ Chương 2: Trợ Lý Quản Lí "Xin thông báo: Chín giờ mười lăm phút đêm hôm qua có một viên thiên thạch rơi xuống khu đô thị của chúng ta, hơn nữa nó còn làm ra một trận động đất nhỏ, trước mắt có hai mươi ba người bị thương nhẹ, bảy người trọng thương, không có ai tử vong, đây là bản tin mà phóng viên phỏng vấn được ngay tại hiện trường..." Sáng ngày hôm sau, trong phòng bệnh xa hoa của bệnh viện nhân dân thành phố Minh Dương, Lý Dương cười ha hả nhìn TV rồi nói với một trung niên hơn ba mươi tuổi ở bên cạnh: "Trương quản Lý, ngày xem khống thiên thạch này có phải là món quà của ông già Nô-en gửi tặng chúng ta hay không? Thế nhưng nói thật là tôi không thích món quà này!" Người trung niên kia là Trương Ưng, quản lý chi nhánh của công ty châu báo An Thị ở thành phố Minh Dương cũng chính là thủ trưởng của Lý Dương, Lý Dương từ hôm qua hôn mê tới tận sáng ngày hôm nay mới tỉnh lại, người đầu tiên mà hắn nhìn thấy không ngờ chính là Trương Ưng. Trương Ưng lắc đầu, cười nói: "Không thể tưởng được cậu còn có mặt hài hước như vậy, việc hôm qua vô cùng nguy hiểm, cũng may là cậu phước lớn mạng lớn nên chỉ bị trầy da nêu không thì hôm nay tôi cũng không thể gặp được cậu rồi!" "Mấy hôm trước tôi có xem bói, thầy bói nói lúc tôi 24 tuổi thì sẽ gặp một tai nạn, nếu có thể qua được thì đường công danh sẽ vô cùng thuận lợi, thật không ngờ vế đầu ông thầy bói đó lại nói chuẩn như vậy, thế nhưng còn cái vế thăng chức, đường công danh thuận lợi thì không biết khi nào mới xảy ra!" Lý Dương nhìn cánh tay đang băng vải của mình, đối với tình hình nguy hiểm đêm hôm qua thì vết thương này có thể nói là rất nhẹ. "Thăng chức rất nhanh ư? Tôi nghĩ cũng không còn xa đâu!" Trương Ưng đột nhiên nở một nụ cười thần bí, hắn nhìn Lý Dương nói: "Công ty còn có chút việc gấp, tôi về trước, nếu cậu có việc gì thì cứ rung chuông gọi hộ sĩ tới, còn nữa, phí nằm viện của cậu lần này công ty sẽ chi trả!" Trương Ưng nhìn cánh tay quấn băng của Lý Dương, rồi nhìn khuôn mặt hắn, thấy tinh thần hắn không tệ nên mĩm cười đi ra ngoài phòng bệnh. Sau khi Trương Ưng đi rồi thì phòng bệnh này chỉ còn lại một mình Lý Dương, quay đầu nhìn về phía đóa hoa tươi mà Trương Ưng mang tới, Lý Dương đột nhiên cười to. Lý Dương thật không ngờ là Trương Ưng lại tự mình tới đây hơn nữa còn mang đến cho hắn một tin tức vô cùng tốt. Bởi vì hành động hăn hái của Lý Dương khi mọi người gặp nguy hiểm nên công ty trực tiếp cho hắn trở thành nhân viên chính thức, hơn nữa Trương Ưng còn chuẩn bị đề bạt Lý Dương trở Trang 7/2.766 http://motsach.info
  8. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tiểu Tiểu Vũ thành trợ lý của quản lý nữa, bên phía tổng công ty cũng đã đồng ý nên quyết định này rất nhanh sẽ được thực hiện. Vấn đề còn đang lo lắng ngầy hôm qua đột nhiên được giải quyết, hơn nữa còn được đề bạc thăng chức, hết thảy mọi thứ là cho Lý Dương có cảm giác mình đang nằm mộng, Lý Dương dùng sức lắc lắc đầu mình vài cái, cảm giác đau nhức truyền đến làm cho hắn biết được hết thảy mọi thứ đều là sự thật Sau khi Trương Ưng đi không lâu thì bên ngoài truyền tới tiến bước chân, Lý Dương vội vàng ngồi thẳng dậy nhìn ra ngoài cửa. Cửa phòng bệnh mở ra, hai bác sĩ đi vào, phía sau hai người lần lượt là một trung niên nam nhân mang theo dáng vẽ uy nghiêm và cô gái thanh thuần ngày hôm qua hắn được gặp. "Chào cậu, Lý Dương, đây là Vương thị trưởng, Vương thị trưởng cố tình tới đây để cảm ơn cậu!" Một bác sĩ có chú lớn tuổi tiến lên nói, Lý Dương nhìn bác sĩ này rồi nhìn sang phía người trung niên. Người trung niên trừng mắt nhìn tên bác sĩ kia, dường như có chút không vui nhưng mà ngay lập tức hắn liền tươi cười nhìn Lý Dương: "Tôi gọi là Vương Toàn Trung, cảm ơn cậu ngày hôm qua cứu con tôi, xin lỗi vì tôi tới bây giờ mới tới thăm cậu!" Người trung niên đi tới bên giường rồi nhìn thoáng qua Lý Dương, Lý Dương lúc này mới phát hiện tay hắn còn đang cầm theo hai túi thức ăn dinh dưỡng. "Không có gì, nếu đổi lại là người khác thì tôi nghĩ họ cũng sẽ làm như vậy thôi!" Nói tới chuyện ngày hôm qua Lý Dương ngược lại có chút ngượng ngùng, nhưng mà tình huống tối qua quả thật là rất nguy hiểm, chỉ chút nữa thôi là hắn và đứa bé trai đã xong đời rồi. "Dù sao đi nữa thì ngày hôm qua cậu đã giúp đỡ, tất cả mọi việc Giai Giai đều đã nói lại với tôi, nếu không phải là lúc mấu chốt được cậu giúp thì tôi nghĩ hậu quả tôi sẽ không chịu nổi!" Người trung niên mỉm cười lắc đầu rồi đặt những thứ mang theo lên bàn, Giai Giai trong miệng hắn có lẽ là cô gái thanh thuần ngày hôm qua, Lý Dương không ngờ là nhanh như vậy đã biết được tên cô ta. "Đúng vậy, nhớ tới chuyện hôm qua là tôi liền thấy sợ, cũng may là hôm qua có anh!" Cô gái thanh thuần nhìn chằm chằm vào Lý Dương rồi gật đầu nói, ánh mắt trong sáng của cô làm cho Lý Dương có chút ngượng ngùng cúi đầu. Bây giờ Lý Dương mới hiểu tại sao Trương Ưng lại đề bạt hắn, thì ra người mà hắn cứu ngày hôm qua là con của thị trưởng, bây giờ Lý Dương đã là ân nhân của con thị trưởng, việc này tương đương với việc thị trưởng thiếu hắn một nhân tình, việc đề bạc Lý Dương chính là một loại đầu tư của Trương Ưng. Mấy người này ở lại phòng bệnh của Lý Dương một lát liền rời đi, dựa vào thái độ của hai bác sĩ thì hắn có thể thấy được người trung niên này thật sự là thị trưởng, hơn nữa Lý Dương còn mơ hồ nhận ra người gọi là Vương Toàn Trung chính là thị trưởng thường xuyên xuất hiện trên TV. Trang 8/2.766 http://motsach.info
  9. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tiểu Tiểu Vũ Lý Dương lúc này mới hiểu câu nói đạn nạn không chết tất có hậu phúc, Vương thị trưởng trước khi đi đã mời Lý Dương tới nhà làm khách, hơn nữa hắn còn ám chỉ cho Ký Dương biết sau này nếu có chuyện gì thì có thể tới tìm hắn. Thế nhưng thứ làm cho Lý Dương cao hứng chính là thái độ của cô gái kia, Lý Dương đã biết được tên của cô nàng, Vương Giai Giai-một cái tên thật đáng yêu. Thương thế của Lý Dương cũng không nặng vì thế hắn chỉ ở lại bệnh viện ba bốn ngày, trong những ngày này Vương Giai Giai tới ba lần, mỗi lần đều mang theo một đóa hoa tươi. Lần thứ hai cô tới cô còn mang theo Vương Thiên Nhiên tới cảm ơn hắn, Vương Thiên Nhiên chính là cậu bé được Lý Dương cứu ra, cậu bé này cũng nằm viện vài ngày do sợ hãi quá độ nhưng do không có bị thương gì nên cũng đã xuất viện. Trong vài lần tới thăm, Lý Dương cũng đã hiểu Vương Giai Giai nhiều hơn, Vương Giai Giai không phải là nữ nhân của Vương thị trưởng là là cháu gái của hắn, cô là người Bắc Kinh, bây giờ là sinh viên năm tư đại học Bắc Kinh. Lần này cô tới Minh Dương là để làm một cuộc phỏng vấn, vốn định sau đêm Giáng Sinh thì sẽ trở về Bắc Kinh, nhưng không ngờ đêm đó lại xảy ra việc lớn như vậy nên đã làm chậm trễ thời gian so với dự kiến. Sau khi Lý Dương xuất viện thì Vương Giai Giai cũng đã quay về Bắc Kinh, nhưng mà hai người đã trao đổi địa chỉ QQ cho nhau nên thỉnh thoảng cũng có thể lên mạng nói chuyện, tuy rằng không có gặp mặt nhưng liên hệ lại tăng lên. Qua tết Nguyên Đán, Lý Dương chính thức trở thành nhân viên của công ty, sau khi tháo băng trên tay thì Lý Dương chính thức đi làm. Lần này trở lại công ty Lý Dương có cảm giác khác hẳn, lần trước rời khỏi nơi này hắn còn vì công việc mà phát sầu vậy mà lần này trở lại hắn đã trở thành lãnh đạo của công ty, bây giờ orng công ty ngoại trừ Trương Ưng ra thì hắn là người có chức vụ lớn nhất. "Lý trợ lý, ngài đã tới!" Khi bước vào công ty thì một nhân viên tiêu thụ nhanh chóng chạy tới chào hỏi, chị Lưu là nhân viên tiêu thụ lâu năm ở công ty cũng là người lớn tuổi nhất, Lý Dương vẫn còn nhớ lúc đầu mới vào công ty thì hắn cũng được người này chỉ dẫn, sau khi trở thành thực tập viên thì chị Lưu cũng giúp hắn không ít. "Chị Lưu, tới sớm nhỉ!" Lý Dương cười nói, chức trợ lý hắn vẫn chưa chính thức đảm nhiêm nên không thể làm cho người khác cảm thấy hắn phách lối được. Nét cười trên mặt chị Lưu càng đậm, cô nhỏ giọng nói: "Trương quản Lý vừa phần phối, hắn bảo ngài trực tiếp lên tầng hai, hắn có việc cần tìm ngài!" "Tốt, tôi đã biết, cám ơn chị, chị Lưu!" Lý Dương gật gật đầu, hắn biết khi trở về làm thì Trương quản lý tìm hắn cũng là việc bình thường. Ngoại trừ Ngô Hiểu Lị thì tất cả những người khác đều tiến lên chào hỏi hắn, đương nhiên bên trong đám người này cũng có vài gương mặt quen thuộc đã biến mất, ba gã thực tập viên khác Trang 9/2.766 http://motsach.info
  10. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tiểu Tiểu Vũ đều đã kết thúc công việc, bởi vì do Lý Dương do ngoài ý muốn nên được nhận chức nên ba người bọn họ không còn cơ hội nữa vì vậy bọn họ đã nhanh chóng nhận tiền rồi đi tìm công việc khác. Lý Dương đối với Ngô Hiểu lị cũng không có nói gì, đối với một cô gái có tính tình kiêu ngạo như vậy thì trong việc này chắc chắn cô là người khó chịu nhất, lúc trước cô vốn đã là người được chọn làm trợ lý nhưng đột nhiên Ly Dương lại nhảy ra chiếm lấy cái chức này của cô, nỗi oán hận của cô dành cho hắn đã không thể dùng từ ngữ để miêu tả nữa. Việc này kỳ thực Lý Dương hiểu rất rõ thế nhưng hắn cũng không để trong lòng, so năng lực thì Ngô Hiểu Lỵ mạnh hơn hắn rất nhiều thứ cô thiếu chính là chút vận may mà thôi, dù sao trợ lý bây giờ là hắn nên hắn cũng không muốn cùng một cô gái so đo. "Trương quản Lý, ngài tìm tôi!" Vào phòng quản lý, Lý Dương nói. "Lý trợ lý đến đây, mau ngồi!" Trương Ưng vẫn ngồi trước bàn công tác như trước, thế nhưng thái độ của hắn lúc này hoàn toàn khác với lúc còn là thực tập viên. "Sao lại đi làm sớm như vậy, cứ nghỉ thêm vài ngày cũng được mà!" Trương Ưng đứng lên pha một tách trà đặt trước mặt Lý Dương. "Tôi đã khỏe lắm rồi, nếu cứ tiếp tục ở nhà nghỉ ngơi thì sẽ phụ lòng của công ty và của ngài đã bồi dưỡng!" Lý Dương vội vàng đứng dậy, bộ dáng của Trương Ưng lúc này làm cho Lý Dương có chút được yêu mà sợ. Trương Ưng cười to một tiếng: "Ha ha, cậu nghĩ như vậy thì cũng tốt, đúng rồi, phòng ký túc xá của cậu tôi đã đổi lại, hôm nay cậu không cần đi làm, cậu về nhà chuẩn bị, ngày mai chúng ta sẽ đi Thanh đảo tham gia một cuộc triễn lãm châu báu, cậu về làm thật dúng lúc, tôi đang lo không có người đây!" "Triển lãm châu báo? Ngày mai phải đi sao?" Lý Dương sửng sốt một chút, hắn không ngờ mình vừa về là phải đi công tác. "Đúng, ngài mai đi, tôi đã chuẩn bị xong vé máy bay!" Trương Ưng mỉm cười gật gật đầu, Thanh Đảo lần này tổ chức một cuộc triển lãm châu báo quy mô không quá lớn nên tổng công ty an bài ba chi nhánh ở Minh Dương, Từ Châu và Thanh Đảo tham gia, đây cụng coi như là cho các chi nhánh tăng thêm kiến thức. "Được, tôi về chuẩn bị!" Lý Dương gật đầu nói, đi tham gia triển lãm châu báu cũng không tệ, hiện tại hắn vừa nhận chức trợ lý nên còn có rất nhiều thứ cần phải học hỏi, trong cuộc triển lãm sẽ có rất nhiều khách, rất nhiều nhân viên giống hắn, đây đúng là một cơ hội để học tập. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ Trang 10/2.766 http://motsach.info
  11. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tiểu Tiểu Vũ Chương 3: Triển Lãm Châu Báu "Phòng ký túc xá mà công ty cấp cho Lý Dương quả thật là không tồi, hai phòng ngủ một phòng làm việc, thiết bị đều có đủ, căn phòng củ quả thật là không thể nào so sánh với nó được, hai cái trên cơ bản là không cùng một cấp bậc. Máy bay từ Minh Dương tới Thanh Đảo xuất phát lúc mười một giờ, hắn không trực tiếp từ công ty tới máy bay cho nên Trương Ưng bảo hắn ở sân bay chờ. Khi Lý Dương tới sân bay thì Trương Ưng đã đứng đó chờ hắn, hơn nữa Trương Ưng không phải là đến một mình. "Trương quản Lý, cô ấy cũng đi sao?" Nhìn Ngô Hiểu Lỵ, Lý Dương không nhịn được hỏi một câu. Trương Ưng nhẹ nhàng cười nói: "Đúng vậy, lần này chúng ta có ba người đi, biểu hiện trong công tác của Hiểu Lỵ cậu cũng biết rồi đó, hơn nữa nếu như đi hội triển lãm châu báo mà chỉ đi có hai người đàn ông chúng ta thì có chút không thích hợp." "Thế nào, Lý trợ lý không muốn tôi đi sao?" Lý Dương còn chưa nói gì thì Ngô Hiểu Lỵ đã mở miệng nói trước, hơn nữa trong giọng nói còn chứa đầy sự khiêu khích. "Nào có, có một mỹ nữ như thế này đi theo thì làm sao tôi có ý kiến gì chứ!" Lý Dương cười nói. "Đến giờ rồi, cậu giao chứng minh thư cho Hiểu Lỵ để cô ấy đăng ký cho chúng ta, chuẩn bị đi thôi!" Trương Ưng ở bên cạnh nói, Lý Dương vội vàng lấy ra chứng minh thư, nhìn về phía bóng dáng của Ngô Hiểu Lỵ, Lý Dương có chút nhíu mày. Tính tình của cô gái Ngô Hiểu Lỵ này Lý Dương hiểu rất rõ, nữ cường nhân cao ngạo này rất không phục với việc mình trở thành cấp trên của cô ta, quá trình đi Thanh Đảo lần này chỉ sợ là không đơn giản. Hơn một giờ sau máy bay đã đáp xuống sân bay Thanh Đảo. Thanh Đảo là thành thị lớn nhất ở Sơn Đông, này thực lực kinh tế thậm chí còn vượt qua tỉnh Tế Nam, hơn nữa Thanh Đảo là vùng duyên hải còn có ngành du Lỵch rất phát triển, tất cả điều này đả tạo nên một thành thị phát triển toàn diện. Trên Thanh Đảo có trên trăm công ty châu báu và hơn ba nghìn công ty trang sức, sản lượng tiêu thụ hàng năm là trên trăm triệu, thế nhưng con số này vẫn không thể đề cao địa vị của ngành kinh doanh châu báo ở Thanh Đảo, cho tới nay những nơi mà Thanh Đảo buôn bán vẫn là những thành thị xung quanh, điều này làm cho ngành kinh doanh châu báu ở Trung Quốc và ủy viên ở Thanh Đảo rất là bực bội. Lúc này, vài vị uỷ viên ở Thanh Đảo quyết định đề cao địa vị của ngành kinh tế chính này, dưới sự trở giúp của chính phủ, Thanh Đảo rốt cuộc cũng đã tổ chức được một hội triển làm tầm cỡ Trang 11/2.766 http://motsach.info
  12. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tiểu Tiểu Vũ quốc tế của chính mình. Thế nhưng tuy nói là hội triển lãm quy mô quốc tế nhưng công ty nước ngoài tham gia không nhiều, chỉ có một vài công ty của Malaysia, Xin-ga-po và Hàn Quốc tham dự, phần lớn vẫn là những công ty trong nước. Cho dù như vậy thì vài vị ủy viên này cũng rất cao hứng, chỉ cần có khởi đầu tốt thì nành kinh tế chính này của Thanh Đảo sẽ được mọi người coi trọng, có kinh nghiệm của lần này thì sẽ trợ giúp rất lớn tới việc đề cao thanh danh của Thanh Đảo trong tương lai. Địa điểm tổ chức triển lãm là ở trung tâm của Thanh Đảo, sau khi ăn cơm trưa ở khách sạn xong, buổi chiều ba người Lý Dương trực tiếp tới nơi triển lãm, hội triển lãm sẽ tiến hành vào ngày mốt nên bọn họ cần phải trong hai ngày này quen biết tình hình xung quanh một chút để chuẩn bị cho hội triển lãm . Trung tâm triển lãm rất lớn, Lý Dương là lần đầu tiên tới một nơi như thế này nên khó tránh khỏi việc nhìn thêm vài lần, khi nhìn thấy bộ dáng này của Lý Dương, Ngô Hiểu Lỵ hừ một tiếng. "Lão Trương, bên này, bên này, các người tới khi nào thế? Sao không nói trước để tôi ra đón?" Đi vào không được bao lâu thì ở phía xa có một tên béo nhìn hơn ba mươi tuổi ra sức quơ tay về phía ba người Lý Dương. Nhìn thấy người quen, Trương Ưng lập tức chuyển hướng đi về phía tên béo: "Bọn tôi mới tới hồi trưa, lão Triệu, các người chuẩn bị thế nào rồi?" "Mọi thứ đã chuẩn bị tới, các người nhìn thử xem!" Tên béo đắc ý chỉ, nhìn theo hướng tên béo chỉ, Lý Dương thấy cách nơi này không xa có một quầy hàng đã dựng xong, phía trên còn viết tên công ty châu báu An Thị của bọn họ. Tên béo này tên là Triệu Lỗi là quản lý chi nhánh công ty châu báu An Thị ở Thanh Đảo, hắn và Trương Ưng cùng lúc tiến vào công ty, biểu hiện của hai người không tệ nên một người được phân công tới Minh Dương, một người thì được phân tới Thanh Đảo làm việc. Trương Ưng nhìn vài lần rồi hài lòng nói: "Tốt, không tệ, lời cảm ơn tôi sẽ không nói, chờ sau khi buổi triển lãm kết thúc thì chúng ta tìm một chỗ uống vài chén!" Triệu Lỗi cười nói: "Ha ha, nói suông thì không được, buổi tối chúng ta tìm một chỗ uống vài chén, tôi còn phải làm cho tên khốn nhà cậu phải chui xuống bàn nữa" . Trong buổi triển lảm châu báu ở Thanh Đảo, chi nhánh công ty châu báu An Thị được phân công chuẩn bị, những chi nhánh của công ty An Thị không cần phải làm gì cả, nếu không phải vậy thì làm sao bọn người Lý Dương dám bây giờ mới tới, bố trí mấy thứ này ít nhất cũng cần ba bốn ngày mới xong. "Hôm nay không được, ngày mai tôi còn phải tới ngân hàng để kiểm tra những châu báu vận chuyển tới đây, sau khi triển lãm xong thì mới uông được, đến lúc đó xem ai phải chui xuống bàn đây!" Trương Ưng mỉm cười lắc lắc đầu, hắn nhìn nơi này vài lần rồi hài lòng nở lụ cười. Trang 12/2.766 http://motsach.info
  13. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tiểu Tiểu Vũ Triệu Lỗi khoát tay áo, cười nói: "Chuyện ngày mai để ngày mai nói, một lát nữa tôi đưa cậu tới trung tâm điều khiển nhìn một chút, thuận tiện đem thủ tục của bọn các người làm cho xong!" Sau khi nói xong Triệu Lỗi nhìn về phía Lý Dương và Ngô Hiểu Lỵ, nụ cười trên mặt của tên mập càng tăng lên, hắn nói: "Đây là Lý Dương và Ngô Hiểu Lỵ phải không, đúng là không tệ, tiểu Lương, tiểu Tôn, hai người mang Lý trợ lí và Ngô mỹ nhân của chúng ta đi xem tình hình xung quanh đi, bọn họ chính là hai tinh anh trong chi nhánh ở Minh Dương của công ty chúng ta đó!" "Triệu quản Lý, ngài quá khách khí, chúng tôi tự mình đi là được rồi!" Lý Dương vội vàng xua tay, Ngô Hiểu Lỵ liếc mắt nhìn hắn một cái rồi quay đầu lại không nói gì thêm. "Để chúng tôi dẫn đi, hai người mới tới nên không quen địa hình, cứ như vậy đi, tiểu Lương, tiểu Tôn, hai người nhớ bồi tiếp hai đồng sự cho tốt đó, tôi và Trương quản Lý đi trung tâm điều khiển, sau khi chúng tôi trở ra thì mọi người cùng về!" Triệu Lỗi cười lắc đầu, Trương Ưng ở bên cạnh cũng lắc đầu, Lý Dương đành phải cười cười đáp ứng không nói gì thêm. Khu triển lãm ở trung tâm Thanh Đảo rất lớn, hơn nữa gần như mọi công ty đều đã bố trí xong, ngoại trừ bên torng không có châu báu và có chút lộn xộn thì có thể nói khu triển lãm này đã được trang trí rất tiêu chuẩn. Tiểu Lương và tiều Tôn đều là hai người trẻ tuổi, hai người này rất nhanh đã làm quen với Lý Dương và Ngô Hiểu Lỵ, bọn họ biết Lý Dương là trợ lý ở chi nhánh Minh Dương nên khi nhìn về phía Lý Dương thì trong mắt còn có thêm một chút tôn kính, trẻ tuổi như vậy mà có thể lên làm trợ lý thì quả thật là không đơn giản, có điều là bọn họ không hề biết Lý Dương là vì có nguyên nhân đặc thù nên mới được lẹn cái chức này. "Bên này là khu số ba, những quầy của Giang Tô phần lớn đều trưng bài ở bên này, nhưng mà chi nhánh công ty ở Từ Châu thì không có trưng bài ở đây, những chi nhánh tham gia đợt triển lãm lần này của công ty đều tập trung ở khu số 2, khu số hai có vị trí tốt nhất, đây chính là tiện lợi mà nhà tổ chức cố ý cung cấp cho chúng ta!" Lương ca nhiệt tình giới thiệu với hai người Lý Dương, trên mặt hắn còn mang theo nét tự hào, đây chính là kết quả cố gắn của chi nhánh bọn họ. "Thì ra là như vậy, xem ra mọi thứ đều đã được Lương ca thu xếp hết!" Ngô Hiểu Lỵ mỉm cười gật gật đầu, lời của cô làm cho nụ cười trên mặt của Lương ca càng đậm hơn. "Vị trí của chúng ta lúc này chính là khu số 6, nơi này là khu lớn nhất trong những khu triển lãm, phần lớn những quầy của Quảng Đông và Vân Nam đều đặt ở đây, vì để cho đợt triển lãm này thành công nên ban tổ chức đã mời không ít công ty ở hai tỉnh lân cận!" Chị Tôn một bên giới thiệu, trước mặt những đồng sự tinh anh này cô rất là tích cực. "Quảng Đông, Vân Nam tới cũng không ít a!" Nhìn về khu triển lãm rộng thùng thình này Lý Dương không nhịn được nói một câu, khu số 6 bọn họ đi lướt qua rất nhanh nhưng mà trình độ náo nhiệt ở nơi này mà họ thấy còn nhiều hơn cả khu số 2, trên đường họ thấy không ít công ty Trang 13/2.766 http://motsach.info
  14. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tiểu Tiểu Vũ đang bận rộn chuẩn bị bố trí khu của mình. Chị Tôn đồng ý gật đầu cười nói: "Lần này ở hai tỉnh có hơn một trăm công ty tới dự, nếu so số người thị họ đứng thứ nhất!" "A, bên kia là nơi nào? Sao lại không bố trí bệ triển lãm?" Lý Dương đột nhiên ngừng lại, chỉ vào một khu trống trải trước mặt. "Bên kia là khu nguyên vật liệu, lần này có mời không ít thương nhân vật liệu tới!" Chị Tôn nhìn theo hướng Lý Dương chỉ rồi nhanh chóng giải thích. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ Trang 14/2.766 http://motsach.info
  15. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tiểu Tiểu Vũ Chương 4: Đổ Thạch Phong Ba (thượng) Chị Tôn thấy Lý Dương có hứng thú nên đề nghị: "Chúng ta qua đó xem!" "Xem một chút cũng tốt!" Lí Dương mỉm cười gật đầu, Ngô Hiểu Lỵ thoạt nhìn có chút không vui nhưng khi thấy Lương ca và chị Tôn đều qua đó thì cô không thể làm gì khác là phải đi theo. "Khu vật liệu không giống với khu triển lãm, bọn họ đến đây phần lớn đều là vì những công ty châu báu chúng ta cho nên bọn họ đến rất sớm, rất nhiều nguyên vật liệu đã được bọi họ đem vào hội trường!" Chị Tôn giải thích Hiện tại tuy Lý Dương là người của ngành kinh doanh châu báu thế nhưng hắn chỉ mới có ba tháng kinh nghiệm, đối với châu báu thành phẩm thì còn đở nhưng đối với nguyên liệu thô thì hắn chẳng biết gì. Tất cả hiểu biết của hắn đều từ trên mạng mà ra, hôm nay là lần đầu tiên hắn thấy được nguyên liệu thô thôi. "Bên này đều là Kim Cương nguyên thạch, sản lượng Kim Cương ở nước ta rất ít, những thứ này phần lớn là buôn lậu từ Châu Phi qua!" Khi đi qua đống Kim Cương nguyên thạch Lương ca không nhịn được cảm thán nói. "Buôn lậu?" Lí Dương có chút sững sốt, hai từ buôn lậu không phải Lý Dương không hiểu nhưng trong nhận thức của hắn thì việc này đáng lẽ ra phải làm lén lút, hắn nào ngờ được việc buôn lậu lại làm một cách quan minh chính đại như thế. "Không phải toàn bộ nhưng có thể khẳng định là có không ít đồ lậu tới đây, vài năm trước 90% kim cương mà nước ta giao dịch là từ buôn lậu, hai năm nay đỡ hơn nhưng tỉ lệ vẫn còn rất cao. Có một bộ phận trực tiếp gia công kim cương rồi bán cho những công ty châu báu như chúng ta, nhưng cũng có một số thần thông quản đại có thể tìm được giấy phép kinh doanh rồi đường đường chính chính buôn bán!" Lần này tới lượt Ngô Hiểu Lỵ nói, sau khi nói xong thì cô xem thường liếc nhìn Lý Dương một cái giống như là đang cười nhạo người thủ trưởng của mình cái gì cũng không biết. "Thì ra là vậy, nói thật, tôi cũng không biết việc này!" Lí Dương cười khổ một tiếng, tuy chức vụ của hắn cao hơn Ngô Hiểu Lỵ nhưng mà kiến thức thì còn thua xa cô. Lương ca và chị Tôn đều có chút kinh ngạc nhìn về phía Lý Dương, việc này người trong nghề phần lớn đều biết, Lí Dương không ngờ lại không biết, điều này có thể nói lên việc hắn hoặc là một tên mới vô nghề hoặc là một người không hề hỏi han bất cứ ai trong công ty. Nhưng mà cho dù thế nào thì cũng giống nhau, từ lúc này hai người không còn đánh giá cao Lý Dương như lúc trước nữa. "Phía trước là Kê Huyết nguyên thạch, những khối đá này đều từ xương hóa thành!" Đi về phía trước thêm vài bước, Lương ca tiếp tục giới thiệu, Kê Huyết thạch mấy năm nay tiêu Trang 15/2.766 http://motsach.info
  16. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tiểu Tiểu Vũ thụ rất tốt, năm rồi có rất ít loại này được đưa đi triễn lãm, lần này Thanh Đảo vì tăng lên lực ảnh hưởng nên đã mời một số nhà buôn bán Kê Huyết thạch tới tham gia triễn lãm. Lí Dương lần này không nói gì, tuy hắn có biết loại Kê Huyết thạch này nhưng cũng không nhiều lắm, hắn chỉ biết loại Kê Huyết thạch này chuyên dùng để lảm những con dấu tốt nhất, giá cả của chúng vô cùng đắc đỏ. "Bên này là Phỉ Thúy nguyên thạch, mấy năm nay thị trường chứng khoáng rất bất ổn, nhưng mà Kim Cương, vàng, Phỉ Thúy đều tăng giá điên cuồng, đặc biệt là Phỉ Thúy, từ khi nguồn hàng từ Myanma càng ngày càng ít thì giá cả của nó càng ngày càng tăng cao, giá Phỉ Thúy tăng còn kéo theo cả giá Phỉ Thúy nguyên thạch tăng theo!" Lương ca đi nhanh hai bước rồi chỉ về phía tảng đá lớn. "Phỉ Thúy nguyên thạch, đổ thạch, thứ này tôi có biết!" Lí Dương cười đáp. Đôi mắt hắn vẫn dán chặt vào những khối đá, hứng thú của Lý Dương đã tăng thêm không ít, Phỉ Thúy nguyên thạch chính là những khối đá dùng để đổ thạch, Lí Dương đã nghe qua không ít về thứ này từ các đồng sự, tính đặc biệt của việc đổ thạch này làm cho Lý Dương rất là tò mò. Hơn nữa, bộ phim Tảng Đá Điên Cuồng làm cho rất nhiều người trong nước biết về thứ này, Lí Dương cũng không ngoại lệ, nhìn về phía tảng đá xấu xí ở trước mặt, Lý Dương rất khó tưởng tượng được tại sao nó có thể làm cho một người giàu lên nhanh chóng được. "Lí trợ lý, nếu cậu đã biết thì nói lại cho chúng tôi để chúng tôi tăng thêm hiểu biết, có được không!" Ngô Hiểu Lỵ nói câu này làm cho Lương ca và chị Tôn vô cùng kinh ngạc nhìn cô, Ngô Hiểu Lỵ là cấp dưới của Lý Dương, tri thức của cô thì lại vượt trội sếp của mình, một người ngay cả Kim Cương nguyên thạch cũng không biết thì làm sao có thể biết được Phỉ Thúy nguyên hạch? Xem ra là hai đồng sự đến từ Minh Dương cũng không hợp nhau Thế nhưng hai người rất nhanh đã thông suốt, trong thời gian vừa qua hai người đã biết được tri thức của Ngô Hiểu Lỵ hơn xa Lý Dương, bị một tên kém cỏi hơn đè đầu mình thì cho dù là ai cũng không phục. "Ngô Hiểu Lỵ!" Sắc mặt của Lý Dương lập tức chuyển thành khó coi, Ngô Hiểu Lỵ có thành kiến với mình không phải là hắn không biết, thế nhưng hắn thật sự không ngờ cô ta lại tìm cớ gây chuyện với hắn ngay trước mặt hai đồng sự ở nơi khác. Trên thực tế, sau khi Ngô Hiểu Lỵ nói xong câu này thì cũng đã hối hận, lúc bình thường cô vẫn là người biết nhìn nhận đại cục, cô có thể biểu hiện ra là mình không phục Lý Dương nhưng tuyệt đối không thể làm cho Lý Dương quá khó coi. Thế nhưng vì bộ mặt không biết gì vừa rồi của hắn làm cho cô rất tức giận vì vậy cô liền đưa ra câu hỏi này cho hắn. Thế nhưng hiện tại khi thấy bộ mặt giống như định giáo huấn mình của Lý Dương, tính tình của Ngô Hiểu Lỵ lập tức nổi lên: "Lí trợ lý, ngài nói đi, chúng tôi đang nghe đây!" "Cô muốn biết phải không? Tốt." Lí Dương trừng mắt nhìn Ngô Hiểu Lỵ hơn mười giây sau đó cảm thấy rất bất đắc dĩ, xem ra hôm nay cô ta quyết tâm làm khó dễ mình rồi. Trang 16/2.766 http://motsach.info
  17. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tiểu Tiểu Vũ "Lương ca, chị Tôn, chúng ta qua bên này, Ngô Hiểu Lỵ, còn không mau đi theo!" Lí Dương dẫn đầu đi về phía một nơi bán Phỉ Thúy nguyên thạch, ở chỗ này có đặt hơn trăm khối nguyên thạch, do Phỉ Thúy nguyên thạch to nhỏ không đều nên nó một mình chiếm một nửa khu vực. Ngô Hiểu Lỵ có chút sửng sốt, cô đối với mệnh lệnh vừa rồi của Lý Dương có thể nói là rất phẫn nộ, thế nhưng khi suy nghĩ kỹ càng thì cô vẫn quyết định đi theo, trên đường đi cô chỉ cần nghỉ tới những cách làm cho Lý Dương mất mặt thì cô lại vui vẻ. "Lão ca, chúng tôi là người của công ty châu báu An Thị, anh có thể giới thiệu hàng một chút không!" Lý Dương cười nói rồi đưa cho người bán một điếu thuốc, Lí Dương không hiểu về Phỉ Thúy nguyên thạch nhưng người bán thì khác, sự hiểu biết của người bán thì hơn xa bọn người Ngô Hiểu Lỵ, trong lĩnh vực này thì hắn mới là chuyên gia. Tên công ty mà Lý Dương báo ra đã bắt đầu có tác dụng, người bán nguyên thạch hơn bốn mươi tuổi này nhìn bàn tên trước ngực họ một cái rồi cười cười đứng lên. "Hảo, không thành vấn đề, những thứ này đều là do lão Trường Khẩu quản lý, đây là Sa Bì, đây là Tùng Hoa và Vụ Thủy, hay là mấy vị muốn tự làm hay là để ta làm hộ?" Người bán chỉ vào đống nguyên thạc, Lí Dương thấy có nhiều khối đã được cắt, hơn nữa chỗ những vết cắt còn có một chút màu xanh. "Lão ca, mỗi loại anh giới thiệu một lần đi, khi nghe xong thì chúng ta sẽ quyết định!" Lí Dương làm ra bộ dáng vô cùng thận trọng, Lương ca và chị Tôn có chút buồn cười, Lí Dương giới thiệu kiểu này làm cho bọn họ học được một chút tuy rằng nó có chút mánh khóe trong đó nhưng mà có lẽ đây là phương án tốt nhất của ý Dương bây giờ, lúc này hai người lại rất tin tưởng hắn là một người mới. "Tốt, không thành vấn đề, trước tiên ta nói về..." Người bán không ngờ mình bị người khác lợi dụng, hắn liên tục thao thao bất tuyệt giới thiệu về Phỉ Thúy nguyên thạch, Lí Dương thì vô cùng cẩn thận lắng nghe, những tri thức này bình thường không thể học được, trên mâng thì cũng không kể chi tiết như vậy. Mọi thứ người bán đều giới thiệu sơ qua một chút, An Thị châu báu là một khách hàng lớn, những người này tuy rằng còn trẻ nhưng hắn cũng không dám chậm trể. "Tôi có thể thử không?" Nghe người bán giới thiệu xong thì Lý Dương càng thêm hiếu kỳ, chỉ một khối đá thôi mà cần chú ý nhiều như vậy. "Đương nhiên có thể!" Người bán gật đầu, mấy ngày nay người của công ty châu báu tới đây không ít nhưng mà người hứng thú với những thứ này thì không nhiều lắm, mấy ngày nay bán cũng không được nhiều lắm cho nên khi gặp bọn người Lý Dương thì hắn cũng cố gắng tranh thủ, cho dù là hôm nay không bán được gì thì hắn cũng có tác dụng tuyên truyền. Lí Dương cầm lấy một khối đá nhỏ bằng với một quả bóng đá, trong đống đá thì khối này có thể xem là nhỏ nhất, khi bắt đầu thì bên mép cũng lộ ra một chút màu xanh thế nhưng mà của nó củng không tính là cao cấp, đây chính là thừ được nhìn thấy nhiều nhất. Trang 17/2.766 http://motsach.info
  18. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tiểu Tiểu Vũ Khối đá này không tính là nhẹ cho nên Lý Dương không thể nâng bằng một tay được nên hắn phải đặt xuống bàn, những thứ vừa mới nghe Lý Dương đều nhớ, đây chính là cơ hội tốt nhất để hắn thử nghiệm. Ngay lúc này bàn tay đang nâng khối đá của Lý Dương có chút ngứa, Lí Dương vừa định đặt khối đá xuống thì có một loại cảm giác kỳ dị đột nhiên truyền khắp cơ thể hắn, lúc này trong đầu Lý Dương lập tức hiện ra một hình ảnh lập thể. Hình ảnh lập thể này chính là khối đá trên tay hắn, Lí Dương có thể cảm giác được mọi thứ bên trong, tảng đá này giống như trong suốt hiện ra trên đầu Lý Dương vậy. Biến hóa quá đột nhiên này làm cho Lý Dương sợ đến ngây người, hắn dứng yên không nhúc nhích, người gặp chuyện luôn binh tĩnh như hắn mà lúc này cũng phát run. "Lí trợ lý, ngài đã rành về Phỉ Thúy nguyên thạch như vậy thì không bằng mua một khối cược để chúng tôi mở rộng tầm mắt đi!" Ngô Hiểu Lỵ đột nhiên đi tới, bộ dáng quan sát nguyên thạch của Lý Dương là cho cô cảm thấy hắn đang rất giả dối, Ngô Hiểu Lỵ lập tức nghĩ ra cách trị Lý Dương. Không phải đang giả vờ sao? Tôi sẽ làm cho anh không thể không tiếp tục giả vờ nữa, nhưng mà Ngô Hiểu Lỵ cũng có chừng mực, cô cũng không dám dùng danh nghĩa xông ty mua, nếu dùng danh nghĩa công ty mua thì ngay cả Trương Ưng cũng phải xin phép mới được. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ Trang 18/2.766 http://motsach.info
  19. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tiểu Tiểu Vũ Chương 5: Đổ Thạch Phong Ba (hạ) Lý Dương giống như không nghe được Ngô Hiểu Lỵ nói gì mà vẫn như cũ ngồi ôm khối đá, việc này làm cho Ngô Hiểu Lỵ càng thêm phẫn nộ. "Lý trợ lí!"Giọng Ngô Hiểu Lỵ rất lớn, đặc biệt là hai từ trợ lý, lần này ngay cả người bán cũng cảm thấy hai người có chút không đúng. "Ngô Hiểu Lỵ, cô gọi tôi ư?" Lý Dương từ trong khiếp sợ hồi phục lại, hắn quay đầu lại hỏi một câu, trong đầu hắn lúc này vẫn còn hình ảnh của khối đá trên tay, không chỉ có hình ảnh lập thể mà còn có cả màu sắc nữa, hắn thấy được ở giửa khối đá có một khối màu xanh biết rất rực rỡ. Thái độ của Lý Dương làm cho cô càng thêm tức giận, Ngô Hiểu Lỵ hung hăng trừng mắt liếc Lý Dương một cái rồi nói: "Lý trợ lý, tôi nói là nếu ngài đã rành như vậy thì sao không mua một khối cược thử để cho chúng tôi xem cược thạch là như thế nào!" Lương ca và chị Tôn nhì nhau, hai người định nói gì nhưng cuối cùng lại thôi, việc này đã vượt qua phạm vi khống chế của hai người, hiện tại Ngô Hiểu Lỵ và Lý Dương đang đấu nhau, Lý Dương nếu cược thì không có gì, nếu như không cược để cho người bán biết Lý Dương là người không biết gì thì lại càng dọa người. "Mua một khối?" Lý Dương nhíu mày, hắn không phải là suy nghĩ về lời nói của Ngô Hiểu Lỵ mà suy nghĩ về khối đá màu xanh kia, cho dù là hắn không biết gì thì hắn cũng biết được khối Phỉ Thúy này là hàng tốt, khối Phỉ Thúy này được giấu sâu bên trong, màu sắc của nó cũng đậm hơn bên ngoài rất nhiều, chỉ là khối này có chút nhỏ nên Lý Dương không biết nó có giá bao nhiêu. Tuy rằng hắn đã có ba tháng kinh nghiệm tiêu thụ châu báu, thế nhưng những thứ mà hắn tiêu thụ kém xa loại mặt hàng như Phỉ Thúy này, hắn tuy có thể thấy được bên trong có một khối Phỉ Thúy nhưng hắn lại không biết rốt cuộc nó là loại Phỉ Thúy gì. "Này, Lý trợ Lý, có phải là không dám đổ không?" Ngô Hiểu Lỵ gật gật đầu, vì trả thù Lý Dương nên ngay cả phéo khích tướng cô cũng dùng. Người bán tủm tĩm cười nhìn hai người, hắn đã nhìn ra hai người đang ganh đua nhau, thế nhưng tranh đấu như thế thì mới có lợi cho hắn, hắn có thể bán được thêm vài khối nguyên thạch, Lý Dương mua hết thì càng tốt, nếu không thì hội đấu giá kết thúc thì phải phiền phức mang về nữa. Lý Dương đặt khối đá xuống, hình ảnh lập thể tong đầu lập tức biến mất, hiện tại lý Dương đã hoàn toàn tỉnh táo, thái độ của Ngô Hiểu Lỵ lúc này làm cho hắn vô cùng tức giận. "Lão ca, khối này bao nhiêu tiền?" Lý Dương không để ý tới Ngô Hiểu Lỵ nữa mà quay đầu hỏi Trang 19/2.766 http://motsach.info
  20. Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tiểu Tiểu Vũ người bán. "Khối này à, không đắt, chỉ một vạn thôi!" Người bán nhếch miệng cười, trên thực tế khối đá này cao nhất cũng chỉ có giá tám nghìn thôi, thế nhưng khi thấy hai người đang tranh cãi thì hắn không ngại tăng giá thêm một chút, đây chính là một torng những chiêu thường hay sử dụng của thương nhân. "Một vạn!" Lý Dương do dự, hắn biết Phỉ Thúy có giá rất cao nhưng không biết cụ thể là nó cao bao nhiêu, nếu như khối Phỉ Thúy này có giá không tới 1 vạn thì hắn lỗ lớn, khi nãy hắn thấy được màu sắc từ viên Phỉ Thúy chỉ lan ra ngoài có một chút, những phần còn lại đều có màu giống như bên ngoài. "Lý trợ lý, ngài đừng nói là ngay cả một vạn cũng không có đó nha? Nếu thật sự như vậy thì tôi có thể cho mượn!" Ngô Hiểu Lỵ lạnh lùng cười, có cơ hội đã kích Lý Dương thì cô cũng không còn để ý gì nhiều, cho dù là bị Trương Ưng răng dạy thì cô cũng không tiếc, cùng lắm là từ chức thôi, Ngô Hiểu Lỵ tin tưởng là với năng lực của cô thì đi nơi khác cũng có thể dễ dàng tìm được việc làm. "Tốt, một vạn thì một vạn, khối này tôi mua, lão ca, không biết chỗ của anh có quét thẻ không?" Lý Dương bị thái độ của Ngô Hiểu Lỵ chọc giận, hắn mặc kệ khối Phỉ Thúy bên trong có giá bao nhiêu thì cũng phải mua nó, cùng lắm thì tổn thất một vạn cũng chính là một tháng tiền lương của hắn mà thôi. "Có thể quét thẻ, lão đệ, đi lại đây!" Người bán tủm tỉm lấy ra một cái máy POSS, lần này Lý Dương không hề kinh ngạc, đống nguyên liệu này có giá mấy vạy thậm chí mấy nghìn vạn, giao dịch tiền mặt số lượng lớn như vậy thì không tiện nên có máy POSS cũng là chuyện bình thường. Sau khi ấn nút, một vạn đã chuyển qua thẻ của tên mập, khi nghĩ tới số tiền này Lý Dương không khói có chút đau lòng, nếu là trước kia thì số tiền này đủ để hắn sống một năm. "Lão đệ, khối đá này cậu mang về hay là trực tiếp cắt ở đây?" Người bán vừa lòng đưa khối đá cho Lý Dương, khối đá vốn chỉ tám nghìn lại bán được 1 vạn, hai nghìn tiền lời này tuy không nhiều gì nhưng dù gì cũng là tiền, ít nhất thì số tiền này cũng dủ để chi trả chi phí ăn uống của hắn khi ở Thanh Đảo. "Cắt ở đây luôn đi!" Lý Dương cúi đầu suy nghĩ một chút rồi đưa ra quyết định. Quá trình giải thạch hắn cũng biết nhưng cụ thể thế nào thì hắn cũng không rõ ràng, nếu đem khối đá này về thì hắn cũng không biết phải làm như thế nào, không bằng cứ trực tiếp giải ở đây là được, huống chi Lý Dương cũng muốn biết khối Phỉ Thúy ở bên trong có giá bao nhiêu, những người ở chỗ này đều là chuyên gia, họ sẽ nói cho hắn biết. "Tốt, tôi lập tức giải thạch cho cậu!" Người bán mĩm cười đáp ứng, hắn cầm lấy khối đá trên tay Lý Dương rồi đi về phía sau. Bên trong nơi này còn có đặt một máy giải thạch, do chẳng hiểu gì về việc này nên Lý Dương Trang 20/2.766 http://motsach.info
nguon tai.lieu . vn