Xem mẫu

  1. B231 PH N I PHÊ PHÁN NĂNG L C PHÁN OÁN TH M M CHƯƠNG II BI N CH NG PHÁP* C A NĂNG L C PHÁN OÁN TH M M §55 M t năng l c phán oán t có tính bi n ch ng, là khi trư c h t nó ph i có tính “lý s ” (vernünftelnd)(1), nghĩa là, nh ng phán oán c a nó ph i có yêu sách v tính ph bi n, và, hơn th , v tính ph bi n tiên nghi m, vì bi n ch ng pháp chính là s i l p l n nhau trong nh ng phán oán như th . [T nh nghĩa y], ta th y: khi nh ng phán oán th m m là c m tính (v cái d ch u và cái không-d ch u) không tương h p ư c v i nhau, s không tương h p y không có tính bi n ch ng. Ngay c s xung t gi a nh ng phán oán s thích, trong ch ng m c m i cá nhân riêng l ch d a trên s B232 thích c a riêng mình, cũng không t o nên phép bi n ch ng nào c c a s thích, vì l không ngư i nào nghĩ n vi c bi n phán oán c a mình thành quy t c ph bi n c . V y, không có phép bi n ch ng [c a năng l c phán oán] nào có th liên quan n s thích, ngo i tr m t phép bi n ch ng trong s Phê phán v s thích (ch không ph i v b n thân s thích), xét v phương di n nh ng nguyên t c c a s Phê phán: vì, trư c câu h i v cơ s cho kh th c a nh ng phán oán v s thích nói chung, nh ng khái ni m xung t nhau t s xu t hi n ra m t cách t nhiên và không th tránh kh i. Cho nên, s Phê phán siêu nghi m v s thích ch bao g m m t b ph n có th mang tên là m t bi n ch ng pháp c a năng l c phán oán th m m là trong ch ng m c tìm th y ư c m t ngh ch lý (Antinomie)* c a các nguyên t c c a quan năng này, làm cho tính h p quy lu t, và do ó, c kh th n i t i c a quan năng này tr thành kh nghi. * “Bi n ch ng pháp” (Dialektik): xem Kant, Phê phán Lý tính thu n túy, B350 và ti p; B107 -109, 249, 779, 878. (N.D). (1) B t kỳ phán oán nào cũng có th ư c g i là m t phán oán “lý s ” (latinh: iudicium ratiocinans) khi nó t thông báo r ng mình có giá tr ph bi n, vì trong ch ng m c y, nó có th gi vai trò như là chính hay i ti n (Obersatz) trong m t phán oán lý tính. Ngư c l i, ta ch ư c g i m t phán oán là phán oán lý tính (Vernunfturteil/latinh: iudicium ratiocinatum) là khi nó ư c suy tư ng như là [m nh ] k t lu n (Schlußsatz) c a m t suy lu n lý tính, do ó như là có cơ s tiên nghi m. (Chú thích c a tác gi ). * Ngh ch lý (Antinomie): là s ngh ch nhau (anti) c a các “lý l ” hay “quy lu t” (nomos) y lý tính hay năng l c phán oán vào s t mâu thu n. Xem Kant, Phê phán Lý tính thu n túy, B433-595, và Chú gi i d n nh p, m c 12 c a ngư i d ch, tr. 894 và ti p. (N.D). 246
  2. [338] §56 HÌNH DUNG V NGH CH LÝ (ANTINOMIE) C A S THÍCH L p trư ng chung u tiên c a s thích là trong lu n i m [chính ] sau ây, giúp cho b t kỳ ai không có s thích [không có gu th m m ] tư ng có th vin vào ó tránh s chê trách, ó là: ai có s thích n y. T c cũng là nói: cơ s quy nh c a phán oán s thích là ơn thu n ch quan (thích khoái hay au n); và phán oán này không có quy n òi h i s tán ng c a ngư i khác. L p trư ng chung th hai c a s thích ư c s d ng nơi nh ng k th a B233 nh n phán oán s thích có quy n tuyên b là có giá tr cho m i ngư i, ó là lu n i m [ph n ]: không có vi c tranh bi n (disputieren) v s thích. T c cũng là nói: cơ s quy nh c a m t phán oán s thích cũng có th là khách quan, nhưng không th quy thành nh ng khái ni m nh t nh, do ó, không th quy t nh [hay phân x ] ư c gì v b n thân phán oán b ng nh ng lu n c ch ng minh, m c dù có th và có quy n tranh cãi (streiten) v nó. Tranh cãi và tranh bi n tuy gi ng nhau ch , thông qua s ch ng c qua l i c a các phán oán, tìm cách t o ra s nh t trí, nhưng l i khác nhau ch , s tranh bi n hy v ng t o ư c s nh t trí d a theo các khái ni m nh t nh như là các cơ s ch ng minh, t c ch p nh n các khái ni m khách quan như là các cơ s c a phán oán. Song, âu i u này b xem là b t kh thi, thì s tranh bi n cũng ư c xem như là b t kh thi. Ta d dàng th y r ng gi a hai l p trư ng chung này còn thi u m t lu n i m tuy không ph bi n theo ki u thành ng nhưng u có m t ti m tàng trong u óc c a m i ngư i, ó là câu: có th tranh cãi v i nhau v s thích (m c dù không tranh bi n). Nhưng lu n i m này ph n nghĩa l i v i lu n i m th nh t. Vì tranh cãi v i nhau v i u gì y thì t c là có hy v ng r ng s i n ch nh t trí v i nhau, do ó, ta ph i tính t i kh năng có nh ng cơ s c a phán oán không ơn thu n có giá tr riêng tư và do ó, không ơn thu n có tính ch quan; cho nên nó i l p tr c di n v i nguyên t c: ai có s thích n y. B234 V y, v phương di n nguyên t c c a s thích, ta th y có ngh ch lý (Antinomie) sau ây: 1. Chính : Phán oán s thích không t cơ s trên nh ng khái ni m; b i n u khác i, t có th tranh bi n v nó (quy t nh hay phân x b ng các ch ng minh). 2. Ph n : Phán oán s thích không t cơ s trên nh ng khái ni m, vì, n u khác i, b t k tính khác bi t c a phán oán, không có ch tranh cãi v i [339] nhau ư c (m t yêu sách v s nh t trí t t y u c a nh ng ngư i khác v i phán oán này). 247
  3. §57 GI I QUY T NGH CH LÝ C A S THÍCH Không có cách nào d p b ư c s xung t gi a các nguyên t c nói trên v n làm cơ s cho phán oán s thích (các nguyên t c này ch là hai c i m c a phán oán s thích mà ta ã bàn ph n Phân tích pháp) [xem §32- 33, N.D] ngo i tr b ng cách ch rõ r ng khái ni m mà i tư ng có quan h trong phán oán thu c lo i này không ư c n m l y trong cùng m t nghĩa (Sinn) trong c hai châm ngôn c a năng l c phán oán th m m ; r ng nghĩa nh b i hay giác [nh b i] trong s phán oán là t t y u i v i năng l c phán oán siêu nghi m c a ta, nhưng o tư ng (Schein) n y sinh t s tr n l n nghĩa hay giác này v i nghĩa hay giác kia là m t o tư ng (Illusion) t nhiên và, do ó, không th tránh kh i*. Phán oán s thích ph i có quan h v i m t khái ni m nào ó, b i, n u B235 không, phán oán y tuy t nhiên không th có yêu sách v tính giá tr t t y u cho m i ngư i. Nhưng nó l i không ư c phép ch ng minh t m t khái ni m. | Vì l , m t khái ni m ho c là có th xác nh ư c (bestimmbar), ho c t mình không ư c xác nh (an sich unbestimmt) và ng th i không th xác nh ư c (unbestimmbar). M t khái ni m c a giác tính là có th xác nh ư c nh vào nh ng thu c tính ư c vay mư n t tr c quan c m tính v n có th tương ng ư c v i khái ni m. | ó là lo i th nh t. | Nhưng, lo i th hai l i là khái ni m c a lý tính v cái Siêu-c m tính, là cái làm n n t ng cho m i tr c quan c m tính và, vì th , khái ni m này không th ư c xác nh b ng cách lý thuy t. Bây gi , phán oán s thích áp d ng vào nh ng i tư ng c a giác quan, nhưng không ph i xác nh m t khái ni m v chúng cho giác tính, vì phán oán này không ph i là m t phán oán nh n th c. Cho nên, nó là m t bi u tư ng hay m t s hình dung cá bi t c a tr c quan liên quan n tình c m v s vui sư ng, và, v i tư cách y, ch là m t phán oán riêng tư. | Và, trong ch ng m c ó, nó b gi i h n v tính giá tr c a nó ch i v i cá nhân ngư i phán oán mà thôi: i tư ng cho tôi là m t i tư ng c a s hài lòng, còn cho nh ng ngư i khác, nó có th khác; nói khác i: ai có s thích n y. Dù v y, không nghi ng gì, trong phán oán s thích cũng có ch a ng m t s quan h hay quy chi u ư c m r ng v phía bi u tư ng v i tư ng ( ng th i cũng v ch th ) làm n n t ng cho m t s m r ng c a nh ng phán oán thu c lo i này như là t t y u cho m i ngư i. | S m r ng này nh t thi t ph i d a trên m t khái ni m nào ó, nhưng m t khái ni m như th không h ư c xác nh b i tr c quan và không mang l i nh n th c nào c , do ó, không dùng ch ng minh cho phán oán s thích. M t khái B236 ni m như th chính là khái ni m thu n túy ơn thu n c a lý tính v cái Siêu- [340] c m tính, làm n n t ng cho i tư ng (và c cho ch th phán oán) v i tư cách là i tư ng c a giác quan, t c như là hi n tư ng. B i, n u gi s ta không ch p nh n hay gi nh m t giác như th , thì không th nào c u vãn ư c yêu sách c a phán oán s thích v tính giá tr ph bi n. | Và n u * “ o tư ng” (Schein) và “ o tư ng” (Illusion): xem Kant, Phê phán Lý tính thu n túy, B86, 170, 352, 349 và 353, 399, 610, 672. (N.D). 248
  4. gi s khái ni m t o nên cơ s ư c òi h i này ch là m t khái ni m c a giác tính, và ơn thu n mơ h , ch ng h n như khái ni m v tính hoàn h o, ta có th gán tr c quan c m tính v cái p cho khái ni m này m t cách tương ng, thì hóa ra chí ít v m t t mình cũng có kh th t cơ s cho phán oán s thích trên nh ng b ng c ch ng minh; ó là i u mâu thu n l i v i chính [c a ngh ch lý]. Tuy nhiên, m i mâu thu n này s bi n m t, n u tôi nói: phán oán s thích d a vào m t khái ni m (v m t cơ s chung cho tính h p m c ích ch quan c a T nhiên i v i năng l c phán oán), nhưng t ó không th nh n th c hay ch ng minh ư c gì v phương di n i tư ng c , b i khái ni m y t mình là không th xác nh ư c (unbestimmbar) và vô d ng i v i vi c nh n th c; song, chính nh vào khái ni m [siêu-c m tính] này, phán oán s thích ng th i có ư c tính giá tr cho m i ngư i (nhưng v i t ng cá nhân riêng l , t t nhiên, như là m t phán oán cá bi t i kèm m t cách tr c ti p v i tr c quan c a ngư i y), b i vì cơ s quy nh cho nó có l n m trong khái ni m v cái gì có th ư c xem như là cái cơ ch t siêu-c m tính (das B237 übersinnliche Substrat) c a nhân lo i. Khi gi i quy t m t ngh ch lý (Antinomie), v n c t y u ch là kh th r ng hai m nh có v xung t nhau y, trong th c t , không mâu thu n v i nhau mà có th cùng t n t i bên c nh nhau, cho dù vi c gi i thích v kh th c a khái ni m c a nó vư t lên kh i quan năng nh n th c c a ta. Cũng ch t cách gi i quy t này m i làm cho ta hi u ư c r ng o tư ng này là t nhiên và là không th tránh ư c v i lý tính con ngư i, cũng như t i sao nó t n t i và v n c t n t i, cho dù sau khi ã gi i quy t mâu thu n gi t o này r i, nó không còn l a d i ta ư c n a. Nói rõ hơn, m t m t, khái ni m mà hai phán oán mâu thu n nhau ph i l y làm n n t ng cho yêu sách v tính ph bi n c a phán oán c a mình – ư c ta hi u theo cùng m t nghĩa, nhưng ta l i phát bi u hai thu c tính trái ngư c nhau v nó. Trong chính , nó ph i có nghĩa r ng: phán oán s thích không d a trên nh ng khái ni m nh t nh [ ư c xác nh]; còn trong ph n , l i là: phán oán s thích v n d a trên m t khái ni m, dù r ng ó là m t khái ni m không ư c xác nh (t c khái ni m v cơ ch t siêu-c m tính c a nh ng hi n tư ng); và, trong trư ng h p y, t s không có xung t nào gi a [341] hai bên c . Mu n làm nhi u hơn, t c mu n d p b s xung t này trong các yêu B238 sách và ph n yêu sách c a s thích là i u ta không th nào làm ư c. Mang l i m t nguyên t c khách quan nh t nh c a s thích d a theo ó hòng hư ng d n, ki m tra và ch ng minh nh ng phán oán c a s thích là i u tuy t i b t kh thi, vì l , n u th , nó s không còn là m t phán oán s thích n a. Nguyên t c ch quan, t c Ý ni m không ư c xác nh v cái Siêu-c m tính bên trong ta, ch có th ư c ch ra như là chìa khóa duy nh t m i u bí m t c a quan năng mà b n thân nó v n còn gi u kín ngu n g c c a nó i v i ta; và không có cách nào làm cho nó rõ ràng, sáng t hơn ư c n a. Ngh ch lý ư c trình bày và gi i quy t ây d a trên khái ni m úng n c a s thích như là c a m t năng l c phán oán ơn thu n ph n tư; và hai 249
  5. nguyên t c có v xung t nhau ư c h p nh t [hòa gi i] trên cơ s cho r ng c hai u có th cùng úng, th là . Còn ngư c l i, n u căn c vào s ki n r ng bi u tư ng làm n n t ng cho phán oán s thích là có tính cá bi t, nên cơ s quy nh c a s thích ư c phía này hi u là s d ch u; còn phía bên kia, do i tìm tính hi u l c ph bi n c a nó, ch p nh n nguyên t c v tính hoàn h o d a theo ó mà nh nghĩa s thích thì t ó s n y sinh m t ngh ch lý tuy t i không th nào i u hòa ư c, tr khi ta v ch rõ r ng c hai m nh i l p nhau này (ch không ch ơn thu n mâu thu n) u cùng sai; ch ng t r ng khái ni m mà m i bên l y làm cơ s là t mâu thu n. V y, ta th y vi c xóa b ngh ch lý c a năng l c phán oán có cùng m t ki u ti n B239 hành tương t mà s Phê phán ã theo u i khi gi i quy t các ngh ch lý c a lý tính thu n túy lý thuy t; và th y r ng các ngh ch lý, c ây l n trong s Phê phán lý tính th c hành, bu c ta, dù mu n hay không, ph i nhìn ra kh i chân tr i c a cái c m tính và tìm ki m i m h p nh t c a m i quan năng tiên nghi m c a ta trong cái Siêu-c m tính, b i l ch ng còn có l i thoát nào khác làm cho lý tính hài hòa nh t trí v i chính mình*. * Tương t v i cách gi i quy t ngh ch lý th ba (v s T do bên c nh s t t y u c a T nhiên) và ngh ch lý th tư (v H u th tuy t i như là nguyên nhân c a th gi i bên c nh nguyên nhân t nhiên) khi cho r ng c hai có th cùng úng và không lo i tr l n nhau. Xem Kant, Phê phán Lý tính thu n túy: “Các ngh ch lý c a Lý tính thu n túy”, B433-595). (N.D). 250
  6. NH N XÉT I Trong [toàn b môn] Tri t h c-siêu nghi m, ta ã có nhi u d p phân bi t gi a nh ng Ý ni m [c a lý tính] v i nh ng khái ni m c a giác tính, nên [342] thi t nghĩ cũng có l i ưa thêm vào ó m t s thu t ng công c tương ng v i s phân bi t này. Tôi tin r ng s không g p s ph n i trư c m t s ngh v thu t ng sau ây. Các Ý ni m (Ideen), theo nghĩa khái quát nh t, là nh ng bi u tư ng liên quan n m t i tư ng d a theo m t nguyên t c nào ó (ch quan hay khách quan), trong ch ng m c chúng v n không bao gi có th tr thành m t nh n th c v i tư ng. Chúng có quan h ho c v i m t tr c quan, tương ng v i m t nguyên t c ơn thu n ch quan v s hài hòa gi a các quan năng nh n th c (trí tư ng tư ng và giác tính) và, trong trư ng h p y, ư c g i là các Ý ni m th m m ; ho c chúng quan h v i m t khái ni m d a theo m t nguyên t c khách quan, nhưng v n không bao gi có th mang l i m t nh n th c v i tư ng, b y gi ư c g i là các Ý ni m [thu n lý c a] lý tính. | Trong trư ng h p sau, khái ni m là m t khái ni m siêu vi t (transzendent), và, v i tư cách y, phân bi t v i m t khái ni m c a giác tính. | Khái ni m c a giác tính thì bao gi cũng có m t kinh nghi m tương ng tr n v n v i nó, do ó, ư c g i là [khái ni m] n i t i (immanent)*. B240 M t Ý ni m th m m không th tr thành m t nh n th c, vì nó là m t tr c quan (c a trí tư ng tư ng) mà không m t khái ni m tương ng tr n v n (adäquat) nào có th ư c tìm ra cho nó. Còn m t Ý ni m lý tính thì cũng không bao gi có th tr thành m t nh n th c, vì nó ch a ng m t khái ni m (v cái Siêu-c m tính) mà không bao gi có ư c m t tr c quan nào tương ng v i nó c . Bây gi , thi t nghĩ có th g i Ý ni m th m m là m t bi u tư ng không th phô di n ư c (inexponibele) c a trí tư ng tư ng, còn g i Ý ni m lý tính là m t khái ni m không th minh h a ư c (indemonstrabele) c a lý tính. C hai ư c t o ra v i ti n-gi nh r ng chúng không ph i là hoàn toàn không có cơ s mà (căn c vào gi i thích trên ây v m t Ý ni m nói chung) là phù h p v i các nguyên t c nào ó c a các quan năng nh n th c mà chúng thu c v (các nguyên t c ch quan trong trư ng h p trư c và các nguyên t c khách quan trong trư ng h p sau). Nh ng khái ni m c a giác tính thì, xét như b n thân chúng, lúc nào cũng có th minh h a ư c (n u ta hi u “minh h a”/Demonstrieren ơn thu n là “trình bày”/Darstellen như trong môn cơ th h c), nghĩa là, i tư ng tương ng v i chúng bao gi cũng ph i có th ư c mang l i trong tr c quan (thu n túy hay thư ng nghi m), vì ch qua ó, chúng m i có th tr thành nh ng nh n th c. Khái ni m v l n [lư ng] có th ư c mang l i trong tr c quan không gian tiên nghi m, vd: v m t ư ng th ng v.v…; khái ni m v nguyên nhân là do tính không th thâm nh p c a v t th v.v... Do ó, c hai [khái ni m này] có th ư c ki m ch ng * “Siêu vi t”, “n i t i”: xem Kant, Phê phán Lý tính thu n túy: “Ta g i các nguyên t c ư c s d ng hoàn toàn trong các ranh gi i c a kinh nghi m kh h u là các nguyên t c n i t i, và, ngư c l i, vư t ra kh i các ranh gi i này là các nguyên t c siêu vi t [...]. Các nguyên t c siêu vi t là nh ng nguyên t c có th t [trong lý tính] yêu c u ta kéo h t các c t m c ranh gi i y vươn n m nh t hoàn toàn m i m , không th a nh n m t ư ng gi i tuy n nào”... (B352). (N.D). 251
  7. b ng m t tr c quan thư ng nghi m, nghĩa là, ý tư ng v chúng ư c “minh h a” ( ư c trình bày, ư c bi u th ); và vi c này ph i di n ra, n u không, ta không th ch c ch n r ng li u ý tư ng có tr ng r ng, t c, không có i tư ng [343] hay không. B241 Trong lôgíc h c, ta thư ng dùng các thu t ng : “minh h a ư c” hay “không minh h a ư c” ch cho nh ng m nh : nên nh ng m nh “minh h a ư c”, t t hơn, nên g i là nh ng m nh xác tín m t cách gián ti p, và g i nh ng m nh “không th minh h a ư c” là nh ng m nh xác tín m t cách tr c ti p, vì l tri t h c thu n túy cũng có nh ng m nh thu c c hai lo i, n u hi u ó u là nh ng m nh úng, nhưng lo i thì có th , lo i thì không th có b ng ch ng. Ch có i u, do tính ch t c a mình, tri t h c thu n túy tuy có th “ch ng minh” (beweisen) t nh ng cơ s tiên nghi m, nhưng không th “minh h a” (demonstrieren), n u ta không mu n hoàn toàn xa r i ý nghĩa c a thu t ng , theo ó “minh h a” (demonstrieren) (latinh: ostendere, exhibere) nghĩa là ng th i di n t ư c khái ni m c a mình (dù b ng nh ng b ng c hay ch trong vi c nh nghĩa) trong tr c quan. | N u tr c quan là tiên nghi m, ó là s c u t o (konstruieren) nên khái ni m [vd: c u t o nên khái ni m toán h c v hình vuông, hình tam giác. N.D]*, còn khi tr c quan là thư ng nghi m, ta v n có s minh h a (Vorzeigung) v khái ni m, nh ó tính th c t i khách quan ư c b o m cho khái ni m. ó là cách ta nói v m t nhà cơ th h c [hay gi i ph u h c]: ông ta “minh h a” (demonstrieren) khái ni m v m t ngư i mà ông ã trình bày m t cách suy lý trư c ó b ng cách m x cơ quan này ra cho ta th y. T các nh n nh trên ây, ta th y khái ni m thu n lý v cơ ch t siêu- c m tính c a m i hi n tư ng nói chung, hay c c a nh ng gì làm n n t ng cho ý chí t do c a ta liên quan n nh ng quy lu t luân lý, t c, khái ni m thu n lý v s t do siêu nghi m là m t khái ni m không th minh h a ư c do tính ch t c thù c a nó và là Ý ni m [thu n lý] c a lý tính, trong khi ó, c h nh (Tugend) l i m c th p hơn, vì, i v i lo i trư c, xét v ph m trù ch t, t mình không th có ư c cái tương ng trong kinh nghi m, trong khi, v i lo i sau, t c v i c h nh, không có s n ph m thư ng nghi m nào do nguyên nhân trên t o ra t ư c m c mà Ý ni m lý tính ra như là * quy t c . B242 Cũng gi ng như trí tư ng tư ng, trong trư ng h p c a Ý ni m thu n lý, không th dùng tr c quan c a mình t t i ư c khái ni m ư c cho [Ý ni m], thì giác tính, trong trư ng h p c a m t Ý ni m th m m , không bao gi có th dùng nh ng khái ni m c a mình t t i ư c tính toàn b c a tr c quan bên trong mà trí tư ng tư ng ã g n li n v i m t bi u tư ng ư c cho. Nay, vì l mu n quy m t bi u tư ng c a trí tư ng tư ng vào khái ni m thì cũng tương ương v i vi c phô di n (exponieren) nó [m t cách toàn b ], nên Ý ni m th m m có th ư c g i là m t bi u tư ng “không th phô di n ư c” c a trí tư ng tư ng (trong thao tác t do c a nó). Sau này, tôi còn có d p bàn thêm v nh ng ý ni m thu c lo i này. Hi n nay, tôi gói g n trong nh n xét r ng, c hai lo i Ý ni m – Ý ni m th m m cũng như Ý ni m thu n [344] lý – u ph i có nh ng nguyên t c c a chúng; và nh ng nguyên t c này c a * Xem Kant Phê phán Lý tính thu n túy, B741 và ti p. (N.D). , * c h nh là “s n ph m thư ng nghi m” t nguyên nhân là quy lu t luân lý hay s t do siêu nghi m. (N.D). 252
  8. c hai u trong lý tính: cái trư c trong nh ng nguyên t c khách quan, cái sau trong nh ng nguyên t c ch quan c a vi c s d ng lý tính. Theo ó, tài năng thiên b m (Genie) cũng có th ư c nh nghĩa như là quan năng c a nh ng Ý ni m th m m . | i u này cũng ng th i cho th y lý do t i sao chính b n tính t nhiên (c a ch th sáng t o) ch không ph i m t m c ích ư c xác nh nào trong nh ng s n ph m c a tài năng thiên b m m i là cái mang l i quy t c cho ngh thu t (cho vi c t o nên cái p). Vì cái p không ư c phép ánh giá d a theo nh ng khái ni m mà d a theo phương cách h p m c ích trong ó trí tư ng tư ng hài hòa v i quan năng c a nh ng khái ni m nói chung [giác tính]; và như th , quy t c và i u l nh không th ph c v như là chu n m c ch quan cho tính h p m c ích th m m và vô- i u ki n trong m thu t có quy n chính áng òi h i s hài lòng c a m i ngư i. | úng hơn, m t chu n m c như th ph i ư c tìm trong b n tính t nhiên ơn thu n c a ch th , là cái không th ư c lĩnh h i b ng các quy t c và i u l nh, nghĩa là, trong cơ ch t siêu-c m tính c a m i quan năng c a ch th (mà không m t khái ni m nào c a giác tính t n ư c), và, do ó, trong cái gì t o nên i m quy chi u cho s nh t trí hài hòa c a m i quan năng nh n th c c a ta, – vi c t o ra s hài hòa y là m c ích t i h u ư c mang l i b i cơ s kh ni m [cơ s siêu-c m tính] c a b n tính t nhiên c a ta. Ch như th m i có ư c m t nguyên t c ch quan nhưng ng th i có giá tr ph bi n m t cách tiên nghi m làm n n t ng c a tính h p m c ích nói trên, mà không m t nguyên t c khách quan nào có B243 th ra ư c cho nó c . 253
  9. NH N XÉT II Nh n xét sau ây t nó cho th y rõ t m quan tr ng, ó là: có ba lo i ngh ch lý (Antinomien) c a lý tính thu n túy, nhưng chúng u th ng nh t ch bu c lý tính ph i t b cái ti n-gi nh r t t nhiên là xem nh ng i tư ng c a giác quan u là nh ng v t-t thân, , thay vào ó, ch nhìn chúng ơn thu n như là nh ng hi n tư ng* và t vào n n t ng c a chúng m t cơ ch t kh ni m (t c cái gì siêu-c m tính mà khái ni m v nó ch là m t Ý ni m và không ưa n m t nh n th c th c s nào c ). N u gi s không có m t ngh ch lý như th , t lý tính s không bao gi t mình i ư c bư c này, t c, ch p nh n m t nguyên t c h n nh ng t nghèo lĩnh v c tư bi n c a nó, và cam ch u nhi u hy sinh khi bi t bao hy v ng xán l n c a nó u ph i tan v h t. | Vì ngay c t i lúc này, sau khi ã m ra tri n v ng ư c n bù cho nh ng m t mát y b ng s s d ng càng l n r ng hơn nhi u trong phương di n th c hành [luân lý và nhân sinh], hình như lý tính v n chưa th chia tay v i nh ng ni m hy v ng nói trên và v t b s ràng bu c c a quá kh mà không th y au xót, ti c nu i. [345] S dĩ có ba lo i ngh ch lý là vì có ba quan năng nh n th c: giác tính, năng l c phán oán và lý tính. | M i quan năng, v i tư cách là m t quan năng nh n th c cao c p, ph i có nh ng nguyên t c tiên nghi m c a mình. | B i, trong ch ng m c lý tính phán oán v b n thân nh ng nguyên t c này và v vi c s d ng chúng, nó luôn òi h i cái vô- i u ki n cho cái có- i u ki n ư c cho, liên quan n t t c chúng. | Cái Vô- i u ki n này không bao gi B244 có th tìm ư c tr khi cái c m tính, thay vì ư c xem là thu c v nh ng v t- t thân, thì úng hơn, ư c xem như là hi n tư ng ơn thu n, r i, v i tư cách y, ư c t n n t ng trên m t cái gì siêu-c m tính (cái cơ ch t kh ni m bên ngoài hay bên trong ta) như là v t-t thân. Như v y, là có: 1. i v i quan năng nh n th c, có m t ngh ch lý c a lý tính v phương di n s d ng lý thuy t c a giác tính b y t i cái Vô- i u ki n; 2. i v i tình c m vui sư ng và không vui sư ng, có m t ngh ch lý c a lý tính v phương di n s d ng th m m v quan năng phán oán; 3. i v i quan năng ham mu n [ý chí], có m t ngh ch lý v phương di n s d ng th c hành c a lý tính t ban b quy lu t [luân lý]. | Vì t t c các quan năng này u có nh ng nguyên t c tiên nghi m cơ b n c a mình, và, úng theo m t òi h i không th t nan c a lý tính, chúng t t ph i có th phán oán và quy nh i tư ng c a chúng m t cách vô- i u ki n d a theo nh ng nguyên t c này. i v i hai lo i ngh ch lý c a các quan năng nh n th c cao c p, ó là c a vi c s d ng lý tính m t cách lý thuy t và th c hành, ta ã ch ng minh các quy n sách khác [Phê phán Lý tính thu n túy và Phê phán Lý tính th c hành] r ng các ngh ch lý này là không th tránh ư c, n u không quy nh ng phán oán y v l i v i m t cơ ch t siêu c m tính cho nh ng i tư ng ư c * Hi n tư ng (Erscheinung); V t-t thân (Ding an sich): xem Kant Phê phán Lý tính thu n , túy, B59, 305, 306, 329, 563, 590. (N.D). 254
  10. cho như là nh ng hi n tư ng, và cũng ã ch ng minh r ng các ngh ch lý này là có th gi i quy t ư c, bao lâu ch u làm vi c y. Bây gi , i v i ngh ch lý x y ra trong vi c s d ng năng l c phán oán theo úng òi h i c a lý tính và i v i vi c gi i quy t như ã trình bày, n u l i mu n tránh né c hai cách gi i quy t trên thì e ch còn có các kh năng ch n l a sau ây. | Ho c là ph nh n b t kỳ nguyên t c tiên nghi m nào làm cơ s cho phán oán s thích th m m , v i h u qu là m i yêu sách v tính t t y u c a m t s tán ng ph bi n tr thành m t o tư ng tr ng r ng, vô căn c , và, m t phán oán s thích ch áng ư c xem là úng vì nó trùng h p v i ý ki n chung c a nhi u ngư i, và không ph i là úng vì có m t nguyên t c tiên nghi m ư c th a nh n như là ch d a cho s tán ng y mà (như trong s thích c a B245 kh u cái) vì nhi u cá nhân ng u nhiên có cùng m t c u trúc ng d ng. | Ho c, m t l a ch n khác, ta ph i gi nh r ng phán oán s thích, trong th c t , là m t phán oán trá hình c a lý tính v m t tính hoàn h o ư c phát hi n trong m t s v t và trong m i quan h gi a cái a t p bên trong nó v i m t [346] m c ích; và do ó, g i phán oán này là “th m m ” ch là do m t s l n l n, ng nh n gây ra cho s ph n tư c a ta, ch th c ch t là m t phán oán m c ích lu n. | Trong trư ng h p y, ph i xem vi c gi i quy t ngh ch lý b ng nh ng Ý ni m siêu nghi m là không c n thi t và vô hi u, và, các quy lu t nói trên c a s thích có th h p nh t v i nh ng i tư ng c a giác quan, không ph i như nh ng hi n tư ng ơn thu n mà c như nh ng v t-t thân. C hai cách l a ch n này – như là phương cách tránh né – u t ra không hi u nghi m và không th a áng như th nào, là i u ã ư c ta bàn nhi u trong ph n kh o sát v nh ng phán oán s thích. Còn n u cho r ng s di n d ch c a chúng ta là ã i úng hư ng, m c dù có th chưa sáng t trong m i chi ti t, thì i u này ch ng t ba ý tư ng sau ây: 1. có m t cái Siêu-c m tính nói chung, – không có s quy nh [hay thu c tính] nào khác –, như là cơ ch t c a b n tính t nhiên; 2. cũng chính cùng cái Siêu-c m tính này như là nguyên t c c a tính h p m c ích ch quan c a t nhiên cho các quan năng nh n th c c a ta; và 3. l i cùng cái Siêu-c m tính y như là nguyên t c c a nh ng c u cánh c a s t do và là nguyên t c c a s trùng h p hài hòa gi a nh ng c u cánh y v i s t do trong lĩnh v c luân lý. 255
  11. B246 §58 THUY T DUY TÂM [SIÊU NGHI M] V TÍNH H P M C ÍCH C A T NHIÊN CŨNG NHƯ C A NGH THU T NHƯ LÀ NGUYÊN T C DUY NH T C A NĂNG L C PHÁN OÁN TH M M Trư c h t, nguyên t c c a s thích có th ư c t trên m t trong hai cơ s sau ây. | Ho c s thích lúc nào cũng phán oán d a theo nh ng cơ s quy nh thư ng nghi m, và vì th , chúng ch ư c mang l i m t cách h u nghi m thông qua giác quan; ho c có th th a nh n r ng s thích ưa ra nh ng phán oán t m t cơ s tiên nghi m. Quan ni m trư c có th ư c g i là thuy t duy nghi m c a s phê phán s thích; còn quan ni m sau là thuy t duy lý c a nó. N u theo phái duy nghi m, i tư ng c a s hài lòng c a ta s không còn ư c phân bi t v i cái d ch u n a; còn theo phái duy lý, – khi phán oán d a trên nh ng khái ni m nh t nh – i tư ng y s không còn phân bi t v i cái t t. | Và như th , m i tính p trong th gi i u hoàn toàn b ch i b , và còn l i chăng ch là m t danh hi u c thù, có l là m t s pha tr n nào ó c a hai lo i hài lòng k trên [cái d ch u và cái t t] mà thôi. Nhưng, chính ta ã ch ng minh r ng v n có nh ng cơ s tiên nghi m cho s hài lòng; nh ng [347] cơ s này có th cùng t n t i v i nguyên t c c a thuy t duy lý, cho dù chúng không th ư c n m b t trong nh ng khái ni m nh t nh. Ngư c l i, thuy t duy lý v nguyên t c c a s thích có th mang hình th c c a thuy t duy th c v tính h p m c ích ho c hình th c c a thuy t B247 duy tâm. Vì l m t phán oán s thích không ph i là m t phán oán nh n th c, và vì l tính p không ph i là m t thu c tính c a i tư ng xét nơi b n thân nó, nên thuy t duy lý v nguyên t c c a s thích không bao gi có th căn c vào s ki n r ng tính h p m c ích trong phán oán này ư c suy tư ng như là khách quan. | Nói khác i, phán oán không hư ng n tính hoàn h o c a i tư ng, dù là m t cách lý thuy t, nghĩa là, m t cách lôgíc (b t k ó là m t phán oán còn mù m hay không), mà m t cách th m m , ch hư ng n s hòa h p gi a bi u tư ng c a mình trong trí tư ng tư ng v i nh ng nguyên t c cơ b n c a năng l c phán oán nói chung bên trong ch th mà thôi. Vì th , phán oán c a s thích, và s phân bi t gi a thuy t duy th c và thuy t duy tâm v nó, – u d a theo nguyên t c c a thuy t duy lý –, ch có th d a trên tính h p m c ích ch quan ư c lý gi i theo m t trong hai cách sau ây. | Ho c tính h p m c ích ch quan như th , trong cách th nh t [duy th c], là m t m c ích hi n th c (có ý ) c a T nhiên (hay c a ngh thu t) trùng h p hài hòa v i năng l c phán oán c a ta; ho c, trong cách th hai [duy tâm], ch như là m t s trùng h p hài hòa h p m c ích ư c t mình t o ra m t cách b t t t, không có m c ích [ý ] v i nh ng nhu c u c a năng l c phán oán c a ta trong m i quan h v i T nhiên và v i nh ng hình th c do T nhiên t o ra theo nh ng quy lu t c thù. Nh ng hình th c p trong th gi i h u cơ u có v lên ti ng hùng h n ng v phía thuy t duy th c – trong tính h p m c ích th m m v T nhiên – khi ng h cho ch trương r ng: bên dư i vi c t o ra cái p ây t ph i có m t Ý ni m v cái p như là nguyên nhân tác t o, t c có m t m c 256
  12. ích hành ng vì l i ích c a trí tư ng tư ng c a ta. Nh ng óa hoa, nh ng cây ang tr bông, c hình th c a m i loài cây c i nói chung; v B248 thanh nhã v hình th c c a thú v t lo i, tuy không c n thi t cho s s d ng c a b n thân chúng nhưng ư c l a ch n như th dành cho s thích c a ta; và, ngoài ra, tính a d ng và hài hòa y h p d n c a màu s c (nơi chim trĩ, v c, côn trùng cho n t n nh ng hoa hèn c n i) u làm thích m t ta, – nhưng ó ch m i nói n v ngoài ch chưa nói n c u trúc c a chúng, m t i u t t có liên quan n nh ng m c ích bên trong c a chúng n a: ó là m i c u trúc bên trong u nh m n vi c phô bày v p ra bên ngoài [cho ta]; t t c nh ng i u y mang l i s c n ng r t l n cho l i gi i thích xu t phát t quan ni m [duy th c] v nh ng m c ích hi n th c c a T nhiên ph c v cho phán oán th m m c a ta. [348] Th nhưng, ngư c l i, không ch có lý tính – v i phương châm c a nó là tránh t i a vi c a t p hóa nh ng nguyên t c m t cách không c n thi t* – ph n i l i gi nh này, mà b n thân gi i T nhiên, trong vi c ki n t o hình th t do c a nó, cho th y kh p nơi m t xu hư ng hoàn toàn cơ gi i khi t o ra nh ng hình th tư ng như dành cho s s d ng th m m c a phán oán c a ta, trong khi ch ng có cơ s t i thi u nào cho gi nh r ng gi i T nhiên c n i u gì nhi u hơn là cơ ch máy móc như là T nhiên ơn thu n cho phép nó, cho dù không có m t Ý ni m nào làm n n t ng, có th có tính h p m c ích cho s phán oán c a ta c . B249 Tôi hi u m t “s ki n t o hình th t do” [hay cơ gi i] c a T nhiên là t m t ch t l ng n nh, qua vi c b c hơi hay tách r i m t b ph n c a nó ( ôi khi ch là nhi t lư ng), ph n còn l i khi tr thành ông c hình thành m t hình th hay c u trúc nh t nh (có hình dáng hay theo ki u an d t) d bi t tùy theo ch t li u nhưng b t bi n khi cùng m t ch t li u. ây, úng theo ý nghĩa th c s mà ch t l ng òi h i, ph i ti n gi nh r ng: v t ch t phân rã hoàn toàn trong nó ch không ư c xem như m t h n h p ơn thu n c a nh ng phân t c ng nh c và ơn thu n trôi n i trong nó. Trong trư ng h p y, s ki n t o hình th di n ra thông qua s liên k t, t c thông qua m t s ông c t ng t ch không ph i m t chuy n bi n d n d n t th l ng sang th c, trái l i, h u như b ng m t bư c nh y, nên s chuy n bi n này cũng ư c g i là s k t tinh. Ví d ơn gi n nh t v lo i ki n t o này là vi c ông c c a nư c, trong ó tho t u là ti n trình hình thành nh ng tia nư c á th ng. | Chúng h p nh t góc 60O, trong khi nh ng tia khác cũng t g n mình vào tương t như th m i i m c a chúng cho n khi toàn b chuy n thành nư c á. Nhưng, trong khi ti n trình này di n ra, nư c gi a nh ng tia nư c á không ph i t ng bư c quánh l i mà v n gi nguyên tr ng thái l ng gi ng như khi nó ang trong nhi t cao hơn, m c dù nó nay ã hoàn toàn l nh giá. V t ch t t tách r i t ng t thoát ra ngay trong giây phút ông c là m t s lư ng áng k c a nhi t lư ng. | Vì l s B250 nhi t lư ng này ã ch ơn thu n c n thi t duy trì tr ng thái l ng mà thôi, nên s bi n m t c a nó không h làm cho nư c á – nay ã ông c – l nh * Hai châm ngôn v phương pháp h c thu t c a lý tính là: “ta không ư c gia tăng nh ng nguyên t c cơ b n [trong T nhiên] n u không th t c n thi t” (latinh: entia praeter necessitatem non esse multiplicanda) và “ta không ư c gi m b t cái a t p c a nh ng s v t m t cách vô c ” (latinh: entium varietates non temere esse minuendas). Xem Kant, Phê phán Lý tính thu n túy, B680, 684. (N.D). 257
  13. hơn chút nào so v i nư c mà giây phút trư c ó còn th l ng trong nó. Nhi u lo i mu i và c nhi u lo i á có hình dáng k t tinh cũng có ngu n g c cùng m t ki u t m t lo i t nào ó ư c hòa tan trong nư c dư i nh hư ng c a nh ng y u t còn ít ư c tìm hi u. | Nh ng s nh hình [349] theo tuy n c a nhi u lo i khoáng ch t, ch ng h n c a sun-phua chì d ng l p phương, c a qu ng b c màu v.v... cũng u ư c gi nh tương t là ư c hình thành nên trong môi trư ng nư c, và b ng s liên k t c a nh ng ph n t c a chúng, mà do m t nguyên nhân nào ó, chúng ã bu c ph i r i b môi trư ng chuy n t i này [c a nư c] t h p nh t l i v i nhau trong nh ng hình th bên ngoài nh t nh. Ngoài ra, m i ch t li u tr thành d ng l ng b i hơi nóng r i tr thành c như là k t qu c a quá trình làm l nh, khi b v , cho th y rõ t bên trong m t hình th c an d t nh t nh cho phép suy ra r ng n u không do tác ng c a tr ng lư ng c a chúng hay s r i lo n c a không khí, v bên ngoài t cũng ã phô bày hình th c thù riêng c a chúng. i u này ã ư c quan sát trong trư ng h p c a m t s kim lo i sau khi nung ch y ã c ng bên ngoài nhưng bên trong v n còn l ng, thì, nh rút i ph n còn l ng bên trong, ã có m t s liên k t n nh c a nh ng ph n còn l i phía trong. Nhi u s k t B251 tinh c a ch t khoáng như th , ch ng h n c a spat, hematit, aragonit thư ng cho th y nh ng hình th c c kỳ p mà ngh thu t có n m mơ cũng không th y ư c, nhưng th c ra, v huy hoàng trong hang ng Antiparos ch ng qua ch ơn thu n là s n ph m c a vi c nư c r qua nh ng l p th ch cao mà thôi! Tr ng thái l ng, nhìn chung, hình như có s m hơn tr ng thái c; và cây c i cũng như cơ th thú v t u ư c hình thành t ch t l ng dinh dư ng, trong ch ng m c chúng t ki n t o trong tình tr ng yên n; th t th , trong tình tr ng này thì trư c h t ư c phép gi nh r ng chúng có th d a theo m t t ch t nguyên th y nào ó, hư ng n các m c ích ( i u này s ư c trình bày trong ph n II c a quy n sách này, nhưng y ta không ư c phán oán theo cách th m m mà theo cách m c ích lu n b ng nguyên t c c a thuy t duy th c), nhưng, bên c nh ó, có l cũng ph i th a nh n r ng chúng ch d a theo quy lu t chung v tính thân thu c c a nh ng ch t li u liên k t v i nhau và t ki n t o trong s t do [cơ gi i, máy móc]. Cũng h t như th , âu có t ng không khí – v n là m t h n h p c a nhi u lo i khí khác nhau – y hơi nư c, thì khi ch t nư c này tách r i kh i nó vì nhi t gi m i s t o ra nh ng hình th và hình dáng c a tuy t, khác bi t v i h n h p không khí trư c ó. | Chúng thư ng có v ngoài c c kỳ ngh thu t và xinh p. | Không h thoát ly kh i nguyên t c m c ích lu n phán oán v m t s t ch c [v t ch t] như th , i v i v p c a hoa, c a lông chim, v sò, xét v màu s c cũng như hình th c a chúng, ta v n có th gán cho T nhiên và cho năng B252 l c t ki n t o trong s ho t ng t do c a nó nh ng hình th c h p m c ích-th m m , m c dù trong th c t , chúng hoàn toàn t l p v i b t kỳ m c ích c thù nào hư ng v i u y mà ch d a theo nh ng quy lu t hóa h c, thông qua vi c liên k t có tính hóa h c c a ch t li u v t ch t c n thi t cho s [350] t ch c c a nó mà thôi. Nhưng, nh ng gì nguyên t c v ý th tính (Idealität) c a tính h p m c ích trong cái p c a T nhiên – như là nguyên t c luôn ư c ta dùng làm căn b n trong b n thân phán oán th m m và ngăn c m ta vi n d n n 258
  14. b t kỳ thuy t duy th c nào v m t m c ích t nhiên làm cơ s gi i thích cho năng l c bi u tư ng c a ta – ã ch ng minh hoàn toàn rõ ràng, ó là: trong vi c phán oán v tính p nói chung, ta ph i i tìm chu n m c c a nó m t cách tiên nghi m trong chính b n thân ta; và, năng l c phán oán th m m là t ban b quy lu t cho chính mình trong vi c xem m t cái gì ó là p hay không p. | i u này t không th th c hi n ư c trong gi nh c a thuy t duy th c v tính h p m c ích c a T nhiên, vì l , trong trư ng h p y, ta ph i h c h i t T nhiên bi t cái gì ph i ư c ta xem là p; và phán oán th m m t s ph c tùng nh ng nguyên t c thư ng nghi m. Trong khi ó, trong m t s phán oán th m m , v n không ph i ch T nhiên là gì hay như là m c ích gì cho ta, mà là ch ta ti p thu T nhiên như th nào. N u gi s T nhiên hình thành nên nh ng hình th c c a nó là cho s hài lòng c a ta, t bao gi cũng có m t tính h p m c ích khách quan c a T nhiên, ch không ph i m t tính h p m c ích ch quan d a trên “trò chơi” c a trí tư ng tư ng trong s t do c a nó, là nơi ta ti p thu T nhiên v i s ái m (Gunst) ch không ph i T nhiên có s ái m dành cho ta. T nhiên ch cho ta m t cơ h i nh n ra tính h p m c ích n i t i trong m i quan h c a các năng l c tâm th c c a ta khi phán oán v nh ng s n B253 ph m nào ó c a nó, và qu th t, m t tính h p m c ích như th là ư c n y sinh t m t n n t ng siêu-c m tính ư c tuyên b là t t y u và có giá tr ph bi n, nhưng c tính y c a T nhiên không th thu c v T nhiên như là m c ích c a nó hay, úng hơn, càng không th ư c xem như là m t m c ích c a nó b i s phán oán c a b n thân ta. | Vì l phán oán b quy nh b i m t m c ích như th t t n n t ng trên s ngo i tr (Heteronomie) thay vì trên s t tr (Antonomie) và trên s T do úng theo b n ch t c a m t phán oán s thích. Nguyên t c c a thuy t duy tâm [ý th tính] v tính h p m c ích càng rõ ràng hơn trong m thu t. i m chung th nh t c a nó v i cái p trong T nhiên ó là: nh ng c m giác không th cho phép ta ch p nh n m t thuy t duy th c th m m v tính h p m c ích ( i u này s làm cho ngh thu t ơn thu n có tính d ch u thay vì có tính p). i m th hai là: s hài lòng n y sinh t nh ng ý ni m th m m không th ph thu c vào vi c t ư c nh ng m c ích nh t nh (vì ó là ngh thu t máy móc, có ý c ý), do ó, ngay trong thuy t duy lý v nguyên t c này, ý th tính (Idealität)* c a nh ng m c ích ch không ph i th c t i tính (Realität) c a chúng m i là n n t ng, cũng [351] ã cho th y rõ r ng m thu t, xét như là m thu t, không th ư c xem như là m t s n ph m c a giác tính và c a khoa h c mà là c a tài năng thiên b m, B254 và, do ó, ph i có ư c quy t c t nh ng ý ni m th m m , t c t nh ng cái d bi t m t cách cơ b n v i nh ng ý ni m thu n lý v nh ng m c ích nh t nh. Cũng gi ng như ý th tính c a nh ng i tư ng c a giác quan, xét như nh ng hi n tư ng, là phương cách duy nh t gi i thích kh th t i sao nh ng hình th c c a chúng l i có th ư c xác nh m t cách tiên nghi m, thì thuy t duy tâm [siêu nghi m] v tính h p m c ích trong vi c phán oán v * Xem Kant Phê phán Lý tính thu n túy: “Ý th tính siêu nghi m [c a không gian và th i gian] , cho th y [không gian và th i gian] không là gì c n u ngư i ta tr u tư ng hóa nó ra kh i m i i u ki n ch quan c a tr c quan c m tính; và th i gian [cũng như không gian] không th ư c xem là cái gì t n t i như b n th (subsistierend), cũng không ph i cái gì t n t i như tùy th (inhärierend) nơi nh ng i tư ng t thân (mà không có quan h v i tr c quan c a ta)”... (B52). (N.D). 259
  15. cái p c a T nhiên và c a ngh thu t là i u ki n tiên quy t duy nh t, ch nh ó s Phê phán [v năng l c phán oán] m i có th gi i thích ư c kh th c a m t phán oán s thích, òi h i m t cách tiên nghi m tính giá tr [ph bi n] cho m i ngư i (mà không t tính h p m c ích ư c hình dung nơi i tư ng trên cơ s c a nh ng khái ni m). 260
  16. §59 V P NHƯ LÀ BI U TRƯNG (SYMBOLE) C A LUÂN LÝ ch ng minh tính th c t i cho nh ng khái ni m c a ta, bao gi cũng òi h i ph i có nh ng tr c quan. N u nh ng khái ni m này là thư ng nghi m thì nh ng tr c quan ư c g i là nh ng ví d . N u chúng là nh ng khái ni m thu n túy c a giác tính [nh ng ph m trù], thì nh ng tr c quan liên h ư c g i là nh ng ni m th c (Schemata)*. Còn n u òi ki m tra tính th c t i khách quan c a nh ng khái ni m c a lý tính, t c c a nh ng Ý ni m vì yêu c u nh n th c lý thuy t v tính th c t i y, là òi m t vi c b t kh vì l tuy t nhiên không có m t tr c quan nào có th ư c mang l i tương ng v i nh ng Ý ni m này c . B255 M i Hypotypose (t c “di n t ” hay “trình bày”, subiecto sub adspectum) – hi u như là vi c “c m tính hóa” [di n t b ng nh ng bi u tư ng c m tính] – u có hai cách. | Ho c là có tính ni m th c (schematisch) khi tr c quan tương ng v i m t khái ni m do giác tính n m b t, ư c mang l i m t cách tiên nghi m; ho c là có tính bi u trưng (symbo- lisch), khi khái ni m ch do lý tính có th suy tư ng và không có m t tr c quan c m tính nào tương ng v i nó ư c. | Trong trư ng h p này, khái ni m [c a lý tính] ư c cung c p m t tr c quan mà phương pháp c a năng l c phán oán ti n hành v i tr c quan này ch ơn thu n có tính tương t (bloß analogisch) như khi nó quan sát ư c trong vi c ni m th c hóa c a giác tính. | Nói khác i, cái tương ng v i khái ni m [c a lý tính] ch ơn thu n là quy t c c a phương pháp ti n hành này ch không ph i là b n thân tr c quan y. | Cho nên, s tương ng ch ơn thu n trong hay d a theo hình th c c a s ph n tư ch không trong hay d a theo n i dung [c a tr c quan]. N u em i l p phương cách hình dung bi u trưng v i phương cách hình dung tr c quan như m t s nhà lôgíc h c g n ây ã làm, là ã s d ng sai ch “bi u trưng” và làm o l n ý nghĩa th c s c a nó*, b i vì phương cách bi u trưng cũng ch là m t d ng c a phương cách tr c quan mà thôi. Th t v y, phương cách hình dung tr c quan có th ư c chia thành phương cách ni m th c và phương cách bi u trưng. C hai u là nh ng “Hypotypose”, t c nh ng s trình bày (exhibitiones), ch không ph i ơn [352] thu n là nh ng s bi u th v nh ng khái ni m thông qua nh ng ký hi u c m tính i kèm theo v n không h ch a ng trong tr c quan v i tư ng. | Ch c năng duy nh t c a nh ng ký hi u là phương ti n tái t o nh ng khái ni m d a theo quy lu t c a s liên tư ng c a trí tư ng tư ng, t c m t vài trò thu n túy ch quan. | Nh ng ký hi u y ho c là t ng ho c là nh ng ký hi u kh ki n (nh ng ký hi u toán h c, hay c i u b ), ơn thu n như là nh ng s * “Nh ng ni m th c” (Schemata): nh ng bi u tư ng c a trí tư ng tư ng v a ng tính v i khái ni m, v a ng tính v i tr c quan, có ch c năng h n nh ch t ch vi c áp d ng khái ni m c a giác tính ch vào nh ng tr c quan c m tính (trong ph m vi kinh nghi m) mà thôi. Còn g i là nh ng “công th c” c a ph m trù. Xem Kant, Phê phán Lý tính thu n túy, B176-187 và Chú gi i d n nh p, m c 9.2 c a ngư i d ch. (N.D). * Ám ch ch y u n Christian Wolff trong Psychologia empirica/Tâm lý h c thư ng nghi m, Leibzig 1738, §289 (= Wolff: T p h p tác ph m, t p II, 5, Hildesheim/Zürich/New York 1968) và Baumgarten, Metaphysica/Siêu hình h c, §620 (xem Kant, AAXV 32). (N.D). 261
  17. di n t cho nh ng khái ni m(1). B256 V y, m i tr c quan ư c ta t làm cơ s cho nh ng khái ni m m t cách tiên nghi m thì ho c là nh ng ni m th c ho c là nh ng bi u trưng, trong ó cái trư c là s trình bày tr c ti p, cái sau là s trình bày gián ti p v khái ni m. Nh ng ni m th c làm i u này m t cách “minh ch ng”, còn nh ng bi u trưng thì nh vào m t “s tương t ” (ta v n có th dùng nh ng tr c quan thư ng nghi m cho vi c này), trong ó năng l c phán oán làm m t lúc hai vi c: th nh t, là áp d ng khái ni m vào cho i tư ng c a m t tr c quan c m tính, r i, th hai, áp d ng quy t c ơn thu n c a s ph n tư c a nó v tr c quan này vào cho m t i tư ng hoàn toàn khác, mà cái trư c ch là bi u trưng c a nó. Theo cách y, m t nhà nư c quân ch ư c hình dung như là m t cơ th s ng khi nó ư c cai tr b ng nh ng pháp lu t c a riêng nó; nhưng l i như là m t c máy ơn thu n (ch ng h n gi ng m t cái c i xay b ng tay) khi nó ư c th ng tr b i m t ý chí cá nhân tuy t i, nhưng c trong hai trư ng h p, s hình dung u ch ơn thu n có tính bi u trưng. T t nhiên không có s gi ng nhau nào gi a m t nhà nư c chuyên ch v i m t cái c i xay c , nhưng l i có s gi ng nhau gi a các quy t c ph n tư v c hai và tính nhân qu c a chúng. Cho n nay, ch c năng này còn ít ư c phân tích, m c dù nó r t áng tìm hi u sâu hơn, nhưng ây, ta cũng không th d ng l i lâu hơn i m này. Trong ngôn ng , ta có r t nhi u nh ng s di n t gián ti p như th d a theo mô hình c a B257 s tương t (Analogie) cho phép cách di n t không ph i ch a ng ni m th c ích th c cho khái ni m mà ch ch a ng ơn thu n bi u trưng cho s ph n tư. Như th , nh ng t như “cơ s ”, “nguyên nhân” (ch d a, n n móng), “ph thu c vào” ( ư c g n hay treo vào m t cái khác trên), “thoát thai” (thay vì: k t c theo sau), “b n th ” (như Locke g i: cái ch ng cho nh ng tùy th ) và vô s nh ng t khác, u không ph i là nh ng Hypotypose [cách di n t ] có tính ni m th c mà có tính bi u trưng, và di n t nh ng khái ni m nhưng không dùng m t tr c quan tr c ti p, trái l i, ch d a theo m t s tương t v i tr c quan, nghĩa là, chuy n trao s ph n tư v m t i tư ng c a tr c quan sang cho m t khái ni m hoàn toàn khác mà có l không có m t tr c quan nào có th tương ng m t cách tr c ti p v i nó ư c. N u ta ư c phép dùng tên g i “nh n th c” cho m t phương cách hình dung ơn thu n [353] ( i u này t t nhiên là ư c phép khi ó không ph i là m t nguyên t c c a s xác nh lý thuy t v i tư ng xét như v t-t thân mà c a s quy nh th c hành v nh ng gì ý ni m [luân lý] y “ph i là” cho ta và cho vi c s d ng h p m c ích c a nó), thì: m i “nh n th c” c a ta v Thư ng u ơn thu n có tính bi u trưng; còn ai xem nh n th c y – v i các thu c tính như là giác tính, ý chí v.v…, v n ch dùng ch ng minh tính th c t i khách quan c a nó trong nh ng th c th thu c th gi i tr n gian này – là có tính ni m th c, ngư i y rơi vào thuy t nhân hình (Anthropomorphis-mus)*, cũng như, n u ngư i y v t b h t m i y u (1) Phương cách tr c quan c a nh n th c ch i l p l i v i phương cách suy lý (ch không ph i v i phương cách bi u trưng). Phương cách tr c quan thì ho c là có tính ni m th c thông qua s minh ch ng (Demonstration), ho c là có tính bi u trưng như là bi u tư ng d a theo m t s tương t (Analogie) ơn thu n. (Chú thích c a tác gi ). * Xem Kant Phê phán Lý tính thu n túy: “Phê phán m i th th n h c xu t phát t các nguyên , t c tư bi n c a lý tính”, B659 và ti p: - “Thuy t nhân hình” (B728): gán cho Thư ng (hay H u th t i cao) nh ng thu c tính c m tính c a con ngư i (giác tính và ý chí: h n ái ...) 262
  18. B258 t tr c quan [dù là tr c ti p hay bi u trưng], s rơi vào thuy t Thư ng lu n (Deismus)*, qua ó tuy t nhiên không có gì ư c nh n th c [v Thư ng ] h t c , k c trong ý hư ng th c hành**. Bây gi , tôi nói r ng: cái p là bi u trưng c a cái Thi n luân lý; và cũng ch trong phương di n này (t c m t cách nhìn t nhiên nơi m i ngư i, và là cách nhìn mà m i ngư i có quy n òi m i ngư i xem ó là nghĩa v ), cái p mang l i cho ta s hài lòng mà ta có quy n òi h i s tán ng nơi m i ngư i khác, qua ó tâm th c ng th i có ý th c v m t s cao thư ng hóa và s nâng mình lên kh i vi c ti p nh n ơn thu n m t ni m vui sư ng t nh ng n tư ng c a giác quan và ng th i bi t tôn tr ng giá tr c a nh ng ngư i khác d a theo m t châm ngôn tương t nơi năng l c phán oán c a h . ó chính là cái Kh ni m làm cho s thích m r ng ư c t m nhìn c a mình như ã bàn m c trư c. | Nghĩa là, ó là cái gì mang c nh ng quan năng nh n th c cao c p c a ta vào s hài hòa, ăn nh p chung; và là cái, n u không có nó, t s n y sinh nh ng mâu thu n tr m tr ng gi a b n tính t nhiên c a chúng v i nh ng yêu sách mà s thích ra. Trong quan năng này [c a cái Kh ni m, cái Siêu-c m tính], năng l c phán oán không th y mình ph i ph c tùng m t s ngo i tr c a nh ng quy lu t c a kinh nghi m gi ng như khi nó phán oán m t cách thư ng nghi m; trái l i, trong quan h v i nh ng i tư ng c a m t s hài lòng thu n túy như th , năng l c phán oán t ban b quy lu t cho chính mình, gi ng như lý tính cũng làm như th trong quan h v i quan năng ham mu n [quan năng ý chí]. | Và, không nh ng vì kh th n i t i này bên trong ch th mà c vì kh th bên ngoài c a m t gi i T nhiên hài hòa v i kh th bên trong này, năng l c phán oán th y mình có quan h g n bó v i cái gì ó bên trong b n thân ch th l n bên ngoài mình, cái y không ph i là T nhiên, cũng không ph i là T do, trái l i g n li n v i n n t ng c a T do, cái ó chính là cái Siêu-c m tính, trong ó quan năng lý thuy t l n quan năng th c hành ư c g n k t chung l i thành m t nh t th theo m t th cách mà ta không th bi t ư c (unbekannte Art). Dư i ây, ta th nêu m t vài i m v s tương t (Analogie) này, ng th i không B259 quên lưu ý n ch khác bi t gi a chúng: 1. Cái p làm hài lòng m t cách tr c ti p (nhưng ch trong tr c quan ph n tư, [354] ch không ph i trong khái ni m như luân lý); 2. Cái p làm hài lòng không có b t kỳ s quan tâm (Interesse) nào (trong khi ó, s hài lòng nơi cái Thi n luân lý tuy t t y u g n li n v i m t s quan tâm, nhưng không ph i v i m t s quan tâm i trư c phán oán v s hài lòng mà là v i s quan tâm do b n thân phán oán t o ra thông qua s - “Thư ng lu n” (B659): cho r ng “có th nh n th c s t n t i c a H u th nguyên th y ch b ng lý tính ơn thu n”... (N.D). * Theo Kant, công vi c “Phê phán” m t quan năng nh n th c (vd: Phê phán Lý tính thu n túy, Phê * phán Lý tính th c hành...) là chu n b cho ph n trình bày m t cách có căn c và “h p pháp” v i tư ng (g i là ph n “h c thuy t”/Doktrin hay khoa h c/Wissenschaft). S phê phán thư ng ph i làm hai vi c: ki m tra nh ng y u t cơ b n c a nh n th c (vd: c a tr c quan, c a giác tính, c a lý tính) gi i ư c ph m vi s d ng c a chúng, g i là “h c thuy t v các y u t cơ b n [c a nh n th c] (Elementarlehre); sau ó, m i quy nh rõ vi c s d ng nh ng y u t (“nh ng v t li u”) ã ư c ki m tra này vào i tư ng nh n th c ( i u gì không ư c làm: K lu t h c/Disziplin; i u gì có th làm: B chu n t c/Kanon; nh ng gì c n làm m r ng nh n th c: B công c /Kanon, g i chung là “Phương pháp h c” hay “H c thuy t v phương pháp” (Methodenlehre). Xem Kant, Phê phán Lý tính thu n túy, B26, 85, 99, 733-884. (N.D). 263
  19. hài lòng); 3. S t do c a trí tư ng tư ng (do ó, c a c m năng c a quan năng c a ta) ư c hình dung như là nh t trí, hòa h p v i tính h p quy lu t c a giác tính trong vi c phán oán v cái p (ngư c l i, trong phán oán luân lý, t do c a ý chí ư c suy tư ng như là s trùng h p c a ý chí v i chính b n thân mình d a theo nh ng quy lu t ph bi n c a lý tính); 4. Nguyên t c ch quan c a s phán oán v cái p ư c hình dung như là có tính ph bi n, nghĩa là, có giá tr cho b t kỳ ai, nhưng không th ư c nh n th c [hay nh n ra/kenntlich] b ng b t kỳ m t khái ni m ph bi n nào (trong khi ó, nguyên t c khách quan c a luân lý cũng ư c xem là có tính ph bi n, t c, cho m i cá nhân, ng th i, cho m i hành vi c a cùng m t cá nhân y, nhưng như là có th nh n th c ư c b ng m t khái ni m ph bi n). Vì lý do ó, phán oán luân lý không ch có kh năng có ư c B260 nh ng nguyên t c c u t o nh t nh, mà còn ch có th s d ng nh ng nguyên t c này và tính ph bi n c a chúng làm cơ s cho nh ng châm ngôn c a mình. Ngay c giác tính thông thư ng [lý trí con ngư i lành m nh] cũng quen thu c v i s tương t (Analogie) này; và ta thư ng t cho nh ng i tư ng p c a T nhiên hay c a ngh thu t nh ng tên g i dư ng như v n làm cơ s cho m t phán oán luân lý. Ch ng h n, ta g i nh ng tòa dinh th hay nh ng cây i th là “uy nghi” và “tráng l ”, hay g i mi n thôn dã là “hân hoan” và “vui v ”, th m chí các màu s c cũng ư c g i là “ngây thơ”, “khiêm t n” hay “n ng nàn”, vì l chúng kích thích nh ng c m giác có cái gì y tương t v i ý th c v m t tr ng thái tâm h n ư c tác ng b i nh ng phán oán luân lý. S thích h u như có th t o ra ư c bư c chuy n t s h p d n c a giác quan n s quan tâm luân lý quen thu c mà không có m t bư c nh y b o l c, b ng cách hình dung trí tư ng tư ng, ngay trong s t do c a nó, cũng có th ư c xác nh như là h p m c ích cho giác tính, và th m chí còn d y cho ta bi t r ng, ngay c trong nh ng i tư ng c m tính, v n có th tìm th y m t s hài lòng t do mà không c n n b t kỳ s h p d n nào c a giác quan. 264
  20. B261 §60 PH L C PHƯƠNG PHÁP H C V S THÍCH Vi c phân chia m t s Phê phán thành hai ph n là: “h c thuy t v các y u t cơ b n” (Elementarlehre) và “h c thuy t v phương pháp” hay “phương pháp h c” (Metho-denlehre) – m t s phân chia i trư c [và như là ph n nh p môn cho] ph n [h c thuy t] khoa h c* không áp d ng vào cho [355] vi c Phê phán s thích ư c. | Lý do là vì: ây, không có và không th có m t khoa h c v cái p; và phán oán c a s thích không th ư c xác nh b ng nh ng nguyên t c. Nh ng gì liên quan n y u t “khoa h c” trong b t kỳ ngành ngh thu t nào, – t c v n liên quan n “chân lý” trong vi c trình bày v i tư ng c a ngh thu t – tuy là m t i u ki n không th thi u (conditio sine qua non) c a m thu t, nhưng không ph i là b n thân m thu t. Do ó, i v i m thu t, ch có m t phong cách (Manier) (modus), ch không có m t phương pháp [gi ng d y] (methodus). Ngư i th y ph i “làm trư c” (vormachen) [minh h a] nh ng gì ngư i môn ph i t ư c và ph i t ư c như th nào, và ch c năng th c s c a nh ng quy t c ph bi n mà ngư i th y mang l i m t cách t i h u là nh m cung c p m t khuôn kh khêu g i l i nh ng y u t chính y u c a nó nơi tâm h n ngư i môn hơn là chúng ra như nh ng i u l nh (vorschreiben) cho môn . Trong t t c nh ng i u y, c n ph i lưu tâm n m t lý tư ng (Ideal) nào ó mà ngh thu t ph i có trư c m t mình, m c dù không bao gi có th t ư c m t cách tr n v n trong khi ti n hành. Ch b ng cách ánh th c trí tư ng tư ng c a ngư i môn n ch tương ng v i m t khái ni m ư c cho b ng cách ch ra s di n t ã th t b i như th nào i v i Ý ni m, và vì ó là Ý ni m th m m , nên b n thân khái ni m cũng không t n ư c; và b ng s phê phán gay g t m i có th ngăn ng a vi c ngư i môn l p t c xem nh ng i n hình có trư c m t mình như là nh ng nguyên m u (Urbilder) tuy t v i và như là nh ng ki u m u (Muster) cho mình mô ph ng theo mà không B262 bi t t chúng xu ng dư i m t chu n m c cao hơn n a hay b t chúng ph i ph c tùng s phán oán y tính phê phán c a riêng mình. | i u này t s làm thui ch t tài năng thiên b m, và, cùng v i nó, c s t do c a trí tư ng tư ng trong chính tính h p quy lu t c a nó, – m t s t do mà n u không có thì không th có ư c m thu t, l n không th có c m t s thích úng n c a riêng mình trong vi c th m nh ngh thu t. Môn h c d b (Propädentik) cho m i ngành m thu t, trong ch ng m c hư ng n cao nh t c a s hoàn h o, dư ng như không n m trong nh ng bài b n, i u l nh, mà là trong s vun b i (Kultur) nh ng năng l c tâm h n b ng s giáo d c có tính chu n b trong cái g i là Humaniora; và s dĩ g i như v y có l là vì “tính nhân văn” (Humanität), m t m t, có nghĩa là tình c m liên i ph bi n (allgemeines Teilneh-mungsgefühl), m t khác, là kh năng có th thông báo m t cách ph bi n v cái b n s c thâm sâu nh t c a mình; c hai ph m ch t này k t h p l i t o nên tinh th n h p qu n (Geselligkeit) tương ng v i c trưng c a loài ngư i, phân bi t v i tính h n h p, co c m c a i s ng thú v t. 265
nguon tai.lieu . vn