Xem mẫu

  1. Phần 38 Nhưng, bao anh hùng hào kiệt xưa nay trong những lúc hăng say chiến đấu, trong lúc hiểm nguy… ý thơ dồi dào vẫn thấy thăng hoa đấy thôi? Không thể nén nổi những cảm xúc ham muốn sáng tác, anh cầm bút đưa trên trang giấy. Kikuchi Yuji chĩa súng vào ông Yamaa Yuuzi nói: “Ông không định nói thì tôi không còn lựa chọn nào khác, đành phải diệt khẩu cả ba. Tuy nhiên tôi vẫn cho ông 1 cơ hội cuối cùng”. - Tôi không hiểu anh làm thế có ích lợi gì? Nếu anh không hại chúng tôi, anh sẽ không phạm tội gì rõ rệt, và anh vẫn có thể làm lại từ đầu. Nhưng nếu giết chúng tôi thì anh sẽ bị xử tử! Ông Yamaa Yuuzi bình tĩnh khuyên nhủ. - Ông nói dễ nghe nhỉ? Kikuchi Yuji cơ hồ đang điên tiết. Tôi tin ở trực giác của mình, tôi đã liền 3 năm theo ông làm thí nghiệm cực kỳ nhàm chán nhằm tìm được những đồ sứ kia, nay đã có được cơ hội tốt như thế này mà ông bảo tôi từ bỏ, thì thật là quá hão huyền. Chắc chắn ông đã biết chúng được giấu ở đâu. Nếu ông coi chúng cao hơn tính mạng mình, thì tôi sẽ chiều ý ông! Vừa dứt lời, Kikuchi Yuji đã chuyển nòng súng nhằm vào Yasuzaki Satiko và bóp cò. Súng giảm thanh, chỉ khẽ vang một tiếng “bộp” viên đạn bắn lên đỉnh bức tường. Xung quanh bỗng tối om, thì ra Quan Kiện đã rất nhanh xông vào Kikuchi Yuji, đè hắn xuống nền nhà đầy thủy tinh, đồng thời hô lớn: “Satiko và ông Yamaa hai người mau chạy đi. Mau lên! Tôi sẽ ghìm hắn lại!” Kikuchi tay vẫn cầm súng, không thể ngắm chuẩn trong bóng tối nhưng hắn vẫn bóp cò, đạn bắn tung tóe lên tường nhà. Satiko nói: “Không, chúng ta phải cùng đi!” rồi cô xông vào, ông Yamaa cũng chạy lại. Kikuchi Yuji đang được nếm mùi “vạn mũi kim đau” sau lưng, nhưng hắn ráng chịu đau, rất nhanh nhẹn lăn người sang 1 bên, vung tay trái đấm mạnh vào mặt Quan Kiện đang lúng túng. Quan Kiện đang bị còng tay, người mất trọng tâm nên bị ngã ngửa, lưng cũng bị đau vì các mảnh thủy tinh, nhưng anh đã tóm chặt chân Kikuchi Yuji, rồi hô lên: “Hai người mau chạy đi! Đừng thế này nữa!” Kikuchi Yuji lúc này đã được giải phóng hai tay, hắn cười khẩy “không ai có thể chạy thoát!”. Hắn chĩa súng vào Quan Kiện đang ghì hắn và lại bóp cò. Satiko và ông Yamaa lại xông vào, dù biết rằng đã muộn. Nhưng súng không nổ. Kikuchi Yuji khi bóp cò, hắn thấy tay mình bất lực. Toàn thân cũng không có chút sức lực nào, người mềm oặt, hắn đổ vật xuống nền nhà. Một bóng đen xuất hiện ở cửa. Ánh đèn pin lại sáng lên, một giọng nữa nói tiếng
  2. Nhật Bản “Nguy hiểm thật! nếu tôi đến chậm một bước thì tên khốn ấy đã ra tay xong rồi!” Chiba Ichinose đã cứu ba người bọn họ. - Tiến sĩ Chiba Ichinose! Satiko mừng rỡ kêu lên. Ông Yamaa vốn không tùy tiện nói cười cũng gọi to, rồi dịu dàng nói: “Cô thật tinh ý, tại sao cô có thể…” - Sau khi kết thúc thí nghiệm hôm nay, tôi vẫn nán lại phòng làm việc để chỉnh lý các tài liệu. Làm xong tôi bước ra thì trông thấy Kikuchi Yuji đang giơ súng ép buộc ông ra khỏi văn phòng. Tôi giật mình, bèn nấp kín quan sát, rồi đi theo xuống tầng hầm, khi trông thấy Satiko và anh Quan Kiện cũng bị khống chế, tôi thấy nguy quá bèn chạy về phòng thí nghiệm lấy súng bắn thuốc mê để phòng bất trắc, quả nhiên đã được việc! Ngày trước đi Châu Phi nghiên cứu động vật hoang dã, tôi đã học được cách dùng súng gây mê. Chiba Ichinose vừa nói vừa kiểm tra nhịp thở và phản ứng của Kikuchi Yuji, xác định hắn đã bị gây mê, cô mới thở phào. Ông Yamaa nói “Chắc trong người hoặc trong túi của hắn có chìa khóa mở còng, cô Chiba Ichinose ạ!” Chiba Ichinose nói: “Tôi cũng đang tìm đây. Chúng ta phải tịch thu súng của hắn đã” Vài phút sau có tiếng mở khóa lách cách, Chiba Ichinose đã mở được còng cho ông Yamaa. Quan Kiện nói với Satiko: “Anh phiền em lên trên, cầm di động của anh, gọi cho cảnh sát Ba Du Sinh” Satiko “vâng” nhưng rất khẽ rồi cô lại gọi còn khẽ hơn “Quan Kiện!” Chiba Ichinose cầm chùm chìa khóa đến nơi và lại xủng xoảng 1 hồi. Quan Kiện nghĩ bụng “Mình quá sốt ruột thì phải. Cô Chiba Ichinose sẽ mở còng cho mình ngay, chẳng qua chỉ chậm vài phút, sao mình phải nhờ Satiko gọi điện làm gì?” Nhưng không hiểu sao anh lại có cảm giác bất an. Có lẽ là tại Satiko và ông Yamaa đều đang im lặng. “Satiko có còn đứng đây không?”. Nếu cô ấy đã đi thì tốt rồi, nhẹ mình Không có tiếng trả lời. “Này, cô Chiba Ichinose…” anh chợt nhớ ra là Chiba Ichinose không hiểu tiếng Trung Quốc. Nhưng cô ta đã trả lời anh bằng hai cái còng tay khóa vào hai cổ chân Quan Kiện! Còng thì vẫn hơi lỏng, nhưng cổ chân to hơn cổ tay, bập vào chân khiến Quan Kiện đau điếng người.
  3. Anh nhớ ra rằng rất lâu về trước hình như mình đã nói hiện nay đặc biệt không nên chịu đau đớn. Chiba Ichinose định làm gì thế này? “Thả tôi ra! Tiến sĩ Chiba Ichinose… chị điên rồi à?” Không rõ Satiko và ông Yamaa thế nào rồi? Có lẽ Chiba Ichinose đã đoán được tâm trạng của anh, nên đã rọi đèn pin vào Satiko và ông Yamaa đang nằm rũ dưới đất. Chắc cả 2 cũng bị bắn thuốc mê giống Kikuchi Yuji. Tiếp theo sẽ là mình bị bắn thuốc mê. À không! nếu thế thì mình cũng đã ngủ lịm đi rồi. Chiba Ichinose cần mình tỉnh táo Chị ta định làm gì? Chiba Ichinose chậm rãi bước ra cửa, khẽ lẩm bẩm gì đó. Quan Kiện nghe không hiểu nhưng anh thấy sởn tóc gáy. Chỉ thấy bóng đen của Chiba Ichinose như một bóng ma dần dần nhòa vào màn đêm. Câu nói của Chiba Ichinose lúc ra khỏi cửa chẳng có gì là đáng sợ: “Tôi đi rồi sẽ quay lại ngay”. Nhưng tin chắc nếu Quan Kiện hiểu tiếng Nhật thì sẽ sợ toát mồ hôi. Chiba Ichinose không ngờ cái cơ hội hiếm hoi này lại bất ngờ từ trên trời rơi xuống như thế. Lý tưởng của cả đời sư phụ Inamoto Hiromitsu đã có thể thực hiện. Chiba Ichinose hồi tưởng lại quãng đường đã trải qua, thực không dễ gì. Thoạt đầu thấy ông Yamaa Yuuzi nói muốn thành lập nhóm để thí nghiệm Quan Kiện, cô đã xung phong tham gia ngay, nhưng ông đã viện cớ kinh phí có hạn nên từ chối đưa cô sang Trung Quốc. Chỉ cần dùng 1 thủ đoạn nho nhỏ, cô đã đạt được mục đích Ông Yamaa vốn không thật sự là người háo sắc, nhưng ông cũng có khuyết điểm “1 lần lỡ bước” tuy không đến mức trở thành “thiên cổ hận” nhưng ông cũng bị lấm láp. Chiba Ichinose là vết bùn trên áo ông, phủi không sạch, giặt không đi. Sang đến Giang Kinh, sau khi bắt đầu thí nghiệm.Chiba Ichinose đã rất khôn khéo trong điều hòa ứng xử với ông Yamaa, với Kikuchi Yuji, Toyokawa Takesi, và đã trở thành trợ thủ thật sự của ông. Mọi số liệu kết quả thí nghiệm, Chiba Ichinose đều copy giữ lại. Cô làm đúng mọi điều mà sư phụ Inamoto Hiromitsu đã dặn dò, chỉ còn 1 điều duy nhất cô vốn nghĩ là không thể làm nổi, thì hôm nay cô sẽ hoàn thành.
  4. Chiba Ichinose đẩy chiếc xe vẫn dùng để chở thuốc và dụng cụ y tế, trên xe có một số thiết bị. Tầng dưới có một cái túi xách và một vali gọn nhẹ, trong vali có vé máy bay có thể lên bất cứ chuyến bay nào sang Hồng Khôngng, rồi bay sang Rio de Janeiro (ở Brazil). Ít hôm nay cô đang chỉnh đốn để chờ lên đường, nếu thời cơ chín muồi, hoàn thành được “công tác” cuối cùng thì cô “phới” luôn. Lúc này thời cơ đang ở ngay trước mặt. Nghĩ cho kỹ, thì cô có được thời cơ này không hẳn là nhờ “vận may” mà đây là kết quả của sự nỗ lực quan sát bấy lâu. Chiba Ichinose nhận thấy sau mỗi lần thí nghiệm, Quan Kiện và Satiko thường đi mất hút đầy bí hiểm, hoặc ra ngoài bãi cỏ thì thầm nhỏ to. Nam thanh nữ tú, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, chính mình cũng đã trải qua như thế. Chiba Ichinose không bận tâm 2 người đang làm gì, cô chỉ mong chờ cái thời cơ này. Đêm nay cô đã đứng từ xa nhìn thấy hai người ra ngoài gặp gỡ một gã đàn ông kỳ cục, rồi lại quay vào nhà, vẫn có cái vẻ len lén bí hiểm. Chiba Ichinose hiểu rằng thí nghiệm đã kết thúc, mình buộc phải ra tay hành động Chiba Ichinose đã quan sát thấy Quan Kiện và Satiko loay hoay kéo cái cầu dao trên tường. Lúc này cô nghe thấy có tiếng bước chân. Kikuchi Yuji và ông Yamaa đi xuống đường hành lang ngầm! Chiba Ichinose nấp rất khéo trong bóng tối, sau cửa, sau tường. Chắc Kikuchi Yuji đã phát hiện ra Quan Kiện khởi động thang máy gây tiếng ồn, nhưng Kikuchi Yuji lại không phát hiện ra Chiba Ichinose. Chiba Ichinose theo dõi cả 4 người kia, và đã không bỏ lỡ cơ hội. Tinh ý và kiên nhẫn. Ve sầu và bọ ngựa lần lượt bước vào, chim sẻ Chiba Ichinose lặng lẽ đứng sau! Đòi hỏi của Chiba Ichinose không lớn. Cô không thiết gì những đồ gốm sứ nghệ thuật trị giá hàng triệu đô la mà Kikuchi Yuji vẫn hay nhắc đến. Với cô, tác phẩm nghệ thuật siêu hạng chính là anh chàng thanh niên khôi ngô đang ở dưới kia mà thôi. Chiba Ichinose đẩy chiếc xe trong hành lang dài dài, tối om. Cảm ơn màn đêm đã che chắn cho mình được an toàn nên đã nghe lỏm được mật mã chính miệng Quan Kiện nói ra, vì chuyến đi Giang Kinh, vì muốn lấy lòng “nhà Trung Quốc học” Yamaa Yuuzi, Chiba Ichinose đã học tiếng Trung Quốc, biết lõm bõm mấy câu, “chào anh, cảm ơn” như mọi người mới học vài bài cơ bản, và ít ra cũng biết cách đếm chữ số! Lần thứ nhất đi xuống, Chiba Ichinose không dùng thang máy, vì sợ đánh động đến Kikuchi Yuji, may sao bên tường có các sợi dây cáp, nên cô bám nó mà xuống. Bây giờ thì tất cả đã nằm trong tầm tay mình, cô ung dung xuống bằng thang máy.
  5. Chiếc xe nhỏ đi trong hành lang nhỏ và dài tưởng như vô tận. Đi trong cái kiến trúc ngầm tựa như mê cung, bánh xe khẽ kêu cót két nhắc Chiba Ichinose rằng cô đang là chúa tể duy nhất của màn đêm nơi đây. Nói cảm giác của cô lúc này là “phấn khích” hoặc “hưng phấn” thì vẫn chưa đủ để hình dung. Vì Chiba Ichinose đang muốn làm 1 hành động độc nhất vô nhị giữa hàng triệu con người, cải tạo thế giới và làm thay đổi nhân loại. Chiba Ichinose mỉm cười, khuôn mặt cô luôn có nụ cười bất diệt, thực tế đã chứng minh Chiba Ichinose là người cuối cùng mỉm cười chiến thắng. Nhưng nụ cười của Chiba Ichinose bỗng đông cứng lại. Trong gian nhà này không thấy bóng Quan Kiện đâu! Cô lia đèn pin suốt lượt, chỉ thấy Kikuchi Yuji, Yamaa, Satiko vẫn bị ngấm thuốc mê nằm đó. Quan Kiện đã bị còng tay, cùm chân thì biến mất. Khác hẳn với nét cười và thái độ ôn hòa thường có, Chiba Ichinose gầm lên một tiếng, quay trở ra lối đi vừa rồi, điên cuồng sục sạo. Khi Chiba Ichinose vừa ra khỏi gian nhà nhỏ, Quan Kiện tuy không biết ý đồ của Chiba Ichinose là gì nhưng anh cũng hiểu sẽ lành ít dữ nhiều. Chắc chắn không bao lâu nữa Chiba Ichinose sẽ quay lại, mình sẽ hoàn toàn mất quyền tự chủ số phận. Tình hình lúc này cũng chẳng có gì là hay ho.
nguon tai.lieu . vn