Xem mẫu
- Phần 3
Joseph và Brad phá lên cười,nhưng Chris không cười nổi.Irons đúng là một trò
đùa,nhưng cách lão quản lý tồi vụ điều tra này không vui chút nào.Đội S.T.A.R.S. đáng
lẽ phải tham gia ngay từ lúc đầu,chứ không đơn thuần là lực lượng hỗ trợ cho RPD.
Chris nhìn sang phía Wesker,khuôn mặt muôn đời điềm đạm đó quả khó đoán
được.Wesker nhậm chức chỉ huy đội S.T.A.R.S. ở Raccoon chỉ ít tháng trước, được
đầu não ở New York chuyển tới,và Chris vẫn chưa biết được tí gì về con người thật
của hắn.Tên đội trưởng có mọi yếu tố mà một người đội trưởng cần:chuyên
nghiệp,trầm tĩnh,khả năng dàn xếp ổn thỏa,nhưng giữa hắn có một khoảng cách,hắn
thường lãnh đạm với những gì diễn ra chung quanh.
Wesker thở dài rồi đứng dậy. "Xin lỗi nhé Chris.Tôi biết cậu muốn mọi việc diễn ra
theo cách khác,nhưng Irons không quan tâm đến...nỗi lo âu của cậu."
Chris gật đầu.Wesker có thể tiến cử,nhưng Irons là kẻ duy nhất có thể thay đổi cấp
độ nhiệm vụ. "Không phải lỗi của anh."
Barry bước về phía họ,chùi bộ râu đỏ ngắn với bằng năm tay khổng lồ.Barry Burton
chỉ cao 6 feet nhưng thân hình thì như cái xe tải.Ngoài gia đình và bộ sưu tập vũ khí thì
niềm đam mê đối với môn cử tạ đã thể hiện rõ trên con người ông.
"Đừng lo quá,Chris.Marini sẽ báo cho chúng ta ngay khi cậu ta ngửi thấy mùi rắc
rối.Irons chỉ gây rắc rối cho cậu thôi."
Chris lại gật đầu,nhưng trong lòng thì không nghĩ vậy.Khốn thật,Enrico Marini và
Forest Speyer là hai chiến binh kinh nghiệm duy nhất trong đội Bravo.Ken Sullivan là
một người trinh sát giỏi và một nhà hóa học xuất sắc,nhưng ngoài đợt luyện tập ở đội
S.T.A.R.S. ra,anh ta bắn còn không trúng kho thóc nữa chứ.Richard Aiken là thông điệp
viên hạng nhất,nhưng anh ta cũng thiếu kinh nghiệm chiến đấu.Ngoài thành viên cũ
đội Bravo là Rebecca Chambers,người mới gia nhập S.T.A.R.S. ba tuần,một thiên tài y
học.Chris đã gặp cô bé vài lần,cô bé có tài năng đấy nhưng vẫn còn là con nít.
Vẫn chưa đủ.Dù toàn bộ chúng ta đi nữa,vẫn có thể chưa đủ.
Chris mở nắp lon soda nhưng không uống,tự hỏi đội S.T.A.R.S. đang chiến đấu chống
lại thứ gì,giọng van nài của Billy,những lời tuyệt vọng lại vang lên trong óc anh.
"Họ sắp giết tôi,Chris!Họ sắp giết toàn bộ mọi người!Đến gặp tôi ở Emmy ngay bây
giờ.Tôi sẽ kể cho cậu mọi chuyện..."
Mệt mỏi,Chris nhìn lơ đễnh vào không trung,cô độc trong nhận thức biết rằng những
vụ giết người dã man chỉ là một phần rất nhỏ của tảng băng.
Barry đứng cạnh bàn Chris vài phút,cố gắng tìm gì đó khác để nói,nhưng có vẻ Chris
không có tâm trạng trò chuyện.Barry nhún vai rồi quay lại chõ Joseph đang xem xét
đống tài liệu.Chris là người tốt,nhưng đôi khi lại quá đặt nặng vấn đề;cậu ta sẽ thôi
ngay khi tới phiên họ xuất phát.
Nóng thật!Như hàng dòng mồ hôi chảy không ngớt dọc xương sống ông,dán chặt
chiếc áo sơmi vào tấm lưng đồ sộ.Máy điều hòa không khí vẫn trục trặc như thường
lệ,mặc dù cửa mở,cái văn phòng S.T.A.R.S. nhỏ xíu trở nên ấm khó chịu.
"Chút may mắn gì không?"
Joseph ngước lên khỏi đống giấy tờ,nụ cười buồn bã trên gương mặt gầy. "Đùa đấy
hả?Như có ai cố tình giấu cái thứ đó vậy."
Barry thờ dài vớ lấy một đống hồ sơ.
"Có thể Jill tìm thấy nó rồi.Cô ấy vẫn ở đây hôm qua khi tôi về,đọc đi đọc lại lời khai
- của nhân chứng khoảng cả trăm lần đấy..."
"Hai anh đang kiếm cái gì chứ?"Brad hỏi.
Barry và Joseph đưa mắt về hướng Brad,vẫn đang ngồi cạnh bàn máy,tai nghe trên
đầu.Anh ta đang theo dõi quá trình bay của đội Bravo tới khu vực rừng rậm,bây giờ
trông cậu ta chán quá rồi.
Joseph đáp lời. "À,Barry nhất quyết là có bản đồ khu biệt thự Spencer cũ ở đâu
đây,bản tóm tắt kiến trúc khi nó được xây dựng." Anh ngưng lại,rồi cười với Brad.
"Ngoại trừ tôi nghĩ Barry đã già rồi.Người ta nói khi xảy ra điều đó thì trí nhớ là thứ
đầu tiên ra đi."
Barry làm ra vẻ nổi xung. "Này,Barry già nua có thể đá mông cậu tới tuần sau lận
đấy,cậu bé ạ."
Joseph nhìn Barry vẻ nghiêm túc. "Yeah,nhưng rồi sau đó anh có nhớ không?"
Barry phì cười,lắc đầu.Ông chỉ mới 38 tuổi,nhưng đã gắn bó với S.T.A.R.S. suốt 15
năm trời,điều đó làm ông trở thành bậc đàn anh trong đội.Ông đã chịu đựng nhiều vô
số trò đùa,đa số từ Joseph.
Brad nhướn mày. "Biệt thự Spencer?Làm sao nó xuất hiện trên tạp chí được?"
"Các cậu bé,nên học lịch sử đi." Barry tiếp lời. "Nó được thiết kế bởi George Trevor
ngay trước khi anh ta biến mất.Hắn là tên kiến trúc sư nóng đầu đã thiết kế mấy cái
máy bay quái gở ở D.C. -nói cho đúng thì sự biến mất của Trevor là lí do Spencer đóng
cửa khu biệt thự.Người ta đồn là Trevor hóa điên trong quá trình xây dựng và khi khu
biệt thự hoàn tất,hắn lang thang khắp nơi đến khi chết đói."
Brad cười chế giễu nhưng đột nhiên trông có vẻ không thoải mái. "Thật nhảm nhí.Tôi
chưa từng nghe thấy chuyện gì như thế cả."
Joseph nháy mắt với Barry. "Không, thật đấy.Bây giờ linh hồn đau khổ của hắn đi
lang thang khắp khu biệt thự mỗi đêm trông xanh xao và hốc hác,và tôi còn nghe nói là
đôi khi cậu nghe thấy hắn rên lên, 'Brad Vickers.....đem Brad Vickers lại đây cho ta"
Brad hơi phì cười. "Yeah,ha ha.Cậu đúng là tay hài hước có hạng Frost."
Barry chỉ cười và lắc đầu,nhưng vẫn không hiểu sao Brad lại gia nhập được đội
S.T.A.R.S.Cậu ta chắc chắn là tay hacker giỏi nhất từng làm việc cho S.T.A.R.S., là
một phi công cũng khá,nhưng cậu ta không chịu được áp lực.Joseph đã gọi cậu ta là
"Gà Vickers" khi cậu ta không có mặt,và khi mỗi thành viên S.T.A.R.S. nói chung là
hợm hĩnh với những thành viên khác,không ai bất bình với nhận định của Joseph cả.
"Vậy đó là lí do Spencer đóng cửa khu biệt thự sao?" Brad hỏi Barry,mặt cậu ta vẫn
đỏ lên.
Barry nhún vai. "Tôi không nghĩ vậy.Khu biệt thự đó đáng ra được sử dụng làm nhà
khác cho những thành viên tối cao của Umbrella.Trevor biến mất ngay trước khi nó
hoàn thành,nhưng Spencer là kẻ dư tiền.Ông ta quyết định chuyển trụ sở Umbrella tới
Châu Âu,tôi quên mất chính xác là ở đâu rồi,và thảy cái biệt thự đó,có lẽ trị giá tới
mấy triệu dollar,vào sọt rác.
Joseph nhếch mép "Phải rồi.Làm như Umbrella sẽ tổn thất nặng vậy."
Thật vậy.Spencer có thể mất trí,nhưng ông ta có đủ tiền và kiến thức kinh doanh để
thuê đúng người.Umbrella là một trong những tập đoàn hóa chất và dược phẩm lớn
nhất trên hành tinh.Kể cả ba mươi năm trước,mất vài triệu dollar chẳng thấm vào đâu
cả.
"Dù sao đi nữa"Joseph tiếp tục, "người của Umbrella đã thông báo cho Irons biết họ đã
cho kiểm tra khu nhà và nó vẫn đảm bảo an ninh,không có dấu hiệu của vụ đột nhập
- nào cả."
"Vậy tại sao lại tìm sơ đồ của nó làm gì?" Brad hỏi.
Lần này thì Chris trả lời thay cho Barry.Anh đã đi lại gia nhập họ,khuôn mặt trẻ hằn
nỗi xúc động mãnh liệt.
"Vì đó là nơi duy nhất trong khu rừng chưa được cảnh sát kiểm tra,và thực tế nó nằm
ngay tâm điểm khu vực xảy ra án mạng.Và vì cậu không lúc nào cũng tin vào lời người
khác được."
Brad cau mày. "Nhưng nếu Umbrella đã gửi người đi..."
Chris có định nói gì nữa cũng bị giọng trôi chảy của Wesker cắt ngang từ phía bên kia
của căn phòng.
"Được rồi mọi người.Có vẻ như cô Valentine không muốn tham gia với chúng ta,tại
sao chúng ta không bắt đầu nhỉ?"
Barry đi lại phía bàn mình,lần đầu tiên từ khi mọi việc xảy ra ông cảm thấy lo lắng
cho Chris.Ông đã thu nhận một người trẻ tuổi cho S.T.A.R.S. vài năm trước nhờ vào
cuộc gặp mặt tình cờ ở cửa hiệu súng.Chris có đủ tư chất hứa hẹn là một thành viên
xuất sắc của đội,sáng sủa,chín chắn tài thiện xạ xuất sắc và có thể lái máy bay.
Nhưng bây giờ...
Barry nhìn chăm chú vào bức hình của Kathy và mấy cô con gái trên bàn ông.Nỗi ám
ảnh của Chris với những vụ giết người ở Raccoon là điều dễ hiểu,đặc biệt từ khi bạn
cậu ta biến mất.Không ai trong thành phố muốn mất thêm một sinh mạng nào
nữa.Barry có một gia đình,cũng như những thành viên khác trong đội đều quyết tâm
tìm ra được bọn sát nhân.Nhưng mối ngờ vực không ngớt của Chris đã hơi quá đà
rồi.Cậu ta nói , "Cậu không thể luôn tin vào lời người khác nói" ,là có ý gì?Nếu
Umbrella hay sếp Irons nói dối thì cũng thật....nực cười.Chi nhánh hóa học và cơ quan
hành chính của Umbrella ở ngoại ô thành phố cung cấp việc làm cho 3/4 người ở
Raccoon,nói dối là điều không thể với họ.Hơn nữa,sự trong sạch của Umbrella cũng
tương tự như những tập đoàn khác cũng có thể có vài tình báo công nghiệp,nhưng trao
đổi bí mật hóa chất khác xa với giết người.Và sếp Irons, tuy vậy lão béo huyênh hoang
đó không phải loại dám nhúng tay vào những chuyện dơ bẩn hơn là ăn chặn tiền vận
động và nhận hối lộ;lão muốn làm thị trưởng ,vì Chúa!
Barry nhìn nấn ná tấm ảnh gia đình thêm một lúc trước khi quay ghế về phía bán
Wesker,và thình lình ông nhận ra ông muốn nhưng gì Chris nghĩ là sai.Chuyện gì đang
xảy ra đối với thành phố Raccoon,không ai có thể lên kế hoạch cho những việc làm
độc ác và xấu xa đó.Và đó có nghĩa là....
Barry chẳng biết điều đó nghĩa là gì nữa.Ông chỉ còn biết thở dài và chờ cuộc họp bắt
đầu.
- Nghe thấy tiếng Wesker từ phía văn phòng S.T.A.R.S. Jill liền thở dài nhẹ nhõm,tiếp
tục bước nhanh đến.Cô đã thấy một chiếc trực thăng cất cánh khi cô vừa tới,tưởng
rằng họ đã bỏ cô lại.Đội S.T.A.R.S. có một lượng ổn định nhân viên toàn những
người không có việc làm ổn định.Nhưng đồng thời cũng không có chỗ cho những
người không theo kịp-hơn nữa cô đã rất muốn tham gia vụ này ngay từ đầu.
“RPD đã khoanh vùng khu vực tìm kiếm,mở rộng ra khu vực một,bốn,bảy và chín.Đó
là tâm điểm chúng ta quan tâm,và đội Bravo sẽ đáp xuống ở đây...”
Ít nhất cô cũng không quá trễ;Wesker luôn chủ trì cuộc họp theo một cách-thông báo
tin mới,giả thuyết,rồi hỏi và trả lời.Jill hít sâu và bước vào văn phòng.Wesker đang chỉ
vào điểm trên bản đồ phía trước căn phòng,những chỗ đánh dấu màu là nơi các thi thể
được tìm thấy.Anh ta tiếp tục nói không hề mảy may bận tâm Jill đang bước nhanh về
phía bàn làm việc,cô chợt cảm thấy như trở lại buổi thực tập căn bản và cô đến lớp
trễ vậy.
Chris Redfield thảy cho cô nụ cười nửa miệng lúc cô ngồi xuống,và cô gật đầu trở lại
trước khi chú ý vào Wesker.Cô thật sự không quen biết thành viên nào của đội
Raccoon đến thế,nhưng Chris thật sự đã làm cô cảm thấy được chào đón ngay khi cô
tới đây.
“...sau khi bay qua các vùng tâm điểm khác.Khi họ báo cáo lại,chúng ta sẽ có ý niệm
tốt hơn chúng ta nên tập trung chủ yếu ở đâu.”
“Nhưng còn về khu biệt thự Spencer thì sao?” Chris hỏi.
- “Nó nằm ngay giữa phạm vi xảy ra vụ án.Nếu chúng ta bắt đầu từ đó,chúng ta có thể
sắp đặt một cuộc tìm kiếm hoàn hảo hơn.”
nguon tai.lieu . vn