Xem mẫu
- Ngư Trường Kiếm - Hồi 6 : Tôn Giả mưu thâm phùng
diệu kếKim Ưng tái khởi khiếp Kim Long
Giữa tháng tư, thiệp mời dự lễ khai môn của Kim Long Bang đến tay Kiếm Vân.
Thì ra Liêu Đông Tôn Giả đã cách chức cung chủ Quỷ Cung của Tam Nhãn Tú
Sĩ Lý Dực, giải tán Quỷ Cung, thành lập Kim Long Bang, do lão đích thân làm
bang chủ. Ngày mồng một tháng năm sẽ khai đàn lập giáo.
Kiếm Vân đang định đi Tung Dương bàn bạc với hai phái Thiếu Lâm, Võ Đang
thì Hàn Tiên đến.
Gã vẫn mang gương mặt xấu xí như xưa, Kiếm Vân vui mừng khôn xiết, chạy ra
nắm chặt tay gã bảo:
- Đại ca sẽ đưa Hàn đệ đến ra mắt gia mẫu.
Hàn Tiên hoan hỉ nói:
- Té ra đại ca đã tìm được bá mẫu rồi sao?
Chàng rủ các trưởng lão cùng sang trang viện. Liễu phu nhân đang ngồi trò
chuyện với Tô Tháo và Lưu Trinh.
Chàng kéo họ Hàn quỳ xuống rồi giới thiệu:
- Kính cáo mẫu thân, đây là Hàn Phụng Hương, thê tử của hài nhi.
Ngư Trường Kiếm Trang 1
- Họ Hàn nghe như sét đánh bên tai, thẹn thùng xóa bỏ lớp hóa trang, để lộ dung
mạo thiên kiều bá mị, cúi đầu thưa:
- Tức nữ khấu kiến a nương!
Liễu phu nhân mừng rỡ bước xuống ghế ôm Phụng Hương suýt soa:
- Con dâu của ta thật là xinh đẹp!
Kiếm Vân cũng mới lần đầu thấy mặt thật họ Hàn. Chàng trố mắt không chớp:
- Té ra nàng chẳng hề xấu xí chút nào cả.
Mọi người bật cười, Liễu phu nhân trách yêu chàng:
- Vân nhi quả là ngốc nghếch, lấy vợ mà chẳng biết chân diện mục vợ mình.
Phụng Hương rất hài lòng vì dù mang mặt nạ xấu xí mà vẫn được chàng yêu
thương.
Tối đến, chàng thành thực kể lại mối duyên tình với Tiếu Diện Hồ Ly Thái Dung
và sự thất tung bất ngờ của nàng. Hàn Phụng Hương thoáng buồn, nhưng lại
đem lòng lo lắng cho Thái Dung.
***
Bốn hôm sau, trinh sát Cái Bang báo về rằng đã điều tra được ba tháng trước,
Tiếu Diện Hồ Ly có đến huyện thành Tín Dương. Nàng ở trọ một đêm trong
Ngư Trường Kiếm Trang 2
- Thanh Bình khách điếm. Nhưng sáng ra biến mất, bọc hành lý không còn nhưng
hắc mã vẫn trong chuồng.
Kiếm Vân biến sắc bảo:
- Vậy là nàng đã bị bắt cóc vì hắc mã là vật thân thiết, không bao giờ nàng chịu
xa rời.
Cầu Nhiệm Cái nhíu mày:
- Tín Dương là trọng địa của Võ Lâm Bang, đâu dễ gì bắt cóc người. Hơn nữa,
võ công Thái cô nương nào phải thấp kém.
Tô Tháo tư lự:
- Thành Tín Dương ngày đêm đều có bang chúng tuần tra. Khó mà qua mắt họ
được, nếu mang theo một bao vải lớn.
Kiếm Vân hỏi lão:
- Trong các vị Phi Ma, ai là người có tật háo sắc và đã từng chọc ghẹo Thái
Dung?
Họ Tô giật mình:
- Chẳng lẽ hiền đệ nghi ngờ một người trong đám Phi Ma là hung thủ?
- Đúng vậy! Phải là người có thân phận cao trong bang mới có đủ bản lãnh bắt
Ngư Trường Kiếm Trang 3
- giữ Thái Dung mà không bị đám môn đồ tuần tra trông thấy.
Tô Tháo gãi đầu nhăn nhó:
- Thất ca của ta là Lãnh Diện Ma Quân ba năm trước đã có lần mò vào phòng
Thái Dung làm bậy, bị nàng chửi mắng đuổi ra. Cũng vì việc ấy mà thất ca bị
phạt nặng và Tiếu Diện Hồ Ly phải xuống Nghi Xuyên làm phân đàn chủ.
Kiếm Vân bảo Cầu Nhiệm Cái:
- Xin Lạn trưởng lão truyền lệnh cho anh em trinh sát điều tra hành tung của
Thất Phi Ma trong thời điểm Thái Dung có mặt ở Tín Dương. Tìm cách lục soát
nhà riêng của lão.
Chàng nóng ruột chỉ muốn đi ngay đến nơi tìm kiếm. Nhưng vì đại cục võ lâm,
chàng phải gác việc riêng tư, khởi hành đi Tung Sơn ngay.
Phái đoàn đại biểu Cùng Gia Bang do Truyền Công trưởng lão Đồ Long Cái Tân
Tuyết Phi và hai mươi cao thủ hạng nhất cũng lên đường đi Sơn Đông. Kiếm
Vân không lộ diện, chàng hóa trang để tùy nghi hành sự.
Chiều ngày hai mươi, chàng và Hàn Phụng Hương có mặt tại Thiếu Lâm Tự,
chưởng môn các phái đang trông ngóng, thấy chàng, họ mừng rỡ đón chào.
Kiếm Vân giới thiệu ái thê với họ. Vô Trần đạo trưởng hỏi:
Ngư Trường Kiếm Trang 4
- - Chẳng hay lệnh tổ kỳ này có đến dự lễ khai đàn của Kim Long Bang không?
Phụng Hương kính cẩn đáp:
- Thưa có! Liêu Đông Tôn Giả mời đích danh gia tổ nên người không thể chối từ.
Thiên Nhất Thần Tăng hiền hòa hỏi:
- Các phái đều muốn biết cao kiến của Liễu thí chủ?
Chàng trầm ngâm một lúc rồi đáp:
- Phen này xem ra lành ít dữ nhiều. Chỉ sợ Liêu Đông Tôn Giả trở mặt, mượn cớ
đòi món nợ cắt tai Tam Nhãn Tú Sĩ, gây hấn với Thiếu Lâm, cuốn mọi người vào
một trường sát kkiếp. Hai là Huyết Thủ Thư Sinh khiêu chiến với Cùng Gia Bang
để trả hận cho Tam Nhật Tây Thi. Chính vì vậy, tại hạ đã cố tình không có mặt
trong phái đoàn bổn bang để tránh cả hai nguy cơ. Nhưng liệu chúng còn âm
mưu nào khác hay không đều chưa rõ. Có lẽ đành phải kiến cơ nhi tác.
Thanh Thành quán chủ Lỗ Phác hỏi:
- Vậy Liễu bang chủ định xuất hiện dưới thân phận nào?
Chàng mỉm cười hỏi lại:
- Xin hỏi trong võ lâm có nhân vật tà phái nào có thân phận và bản lãnh đủ để
cho Liêu Đông Tôn Giả phải sanh lòng mua chuộc hay không?
Ngư Trường Kiếm Trang 5
- Chưởng môn phái Hoa Sơn là Lôi Đình Kiếm Sử Trực vỗ trán nói:
- Có đấy! Hai mươi lăm năm trước có một đại sát tinh tên gọi Tam Tuyệt Lang
Quân Sở Di Hương, tinh thông, kiếm, chưởng, khinh công. Dù chỉ xuất hiện có
ba năm nhưng cũng đủ làm chấn động võ lâm. Đã có đến gần trăm cao thủ
thành danh bỏ mạng dưới tay gã. Kiếm pháp cực kỳ tàn độc, giết người không
gớm tay. Nhưng sau đó, gã đột nhiên biến mất. Dung mạo của gã lão phu còn
nhớ rõ, nếu Liễu bang chủ muốn giả dạng người ấy thì rất hợp.
Lão bèn mượn giấy bút vẽ ngay gương mặt họ Sở. Hàn Phụng Hương theo bức
họa mà tô điểm cho Kiếm Vân, đương nhiên già dặn hơn nhiều. Sử chưởng môn
đứng bên chỉ dẫn. Lát sau, lão tấm tắc khen:
- Tài dịch dung của bang chủ phu nhân quả phi phàm!
Kiếm Vân biến thành một lão nhân tuổi chừng hơn năm chục, râu ba chòm oai
vệ, có nốt ruồi son giữa mi tâm.
Sở Trực nói thêm:
- Nghe nói quê gã ở Quí Châu, cha người Hán, mẹ người Miêu Tộc. Thanh
trường kiếm của gã bằng huyền thiết đen tuyền.
Chàng cười bảo:
Ngư Trường Kiếm Trang 6
- - Tại hạ lớn lên ở Nam Lĩnh nên cũng được phụ mẫu dạy cho ít tiếng Miêu. Còn
hắc kiếm cứ sơn đen là được.
Chàng trình bày kế sách của mình:
- Tại hạ sẽ mượn mỗi phái mười đệ tử khá nhất làm tùy tùng. Khi đến nơi, giả đò
có ý muốn qui phục Kim Long Bang. Như vậy, khi Tôn Giả thi hành độc kế sẽ
không tính đến lực lượng này. Tại hạ tùy cơ ứng biến mà giải vây cho quần
hùng.
Thấy không còn cách nào hay hơn, họ triệu tập đệ tử giao cho Kiếm Vân. Phái
Thiếu Lâm và Nga Mi không thể giúp chàng vì đệ tử của họ là sư, ni, chẳng dấu
được ai.
Đệ tử ba phái Võ Đang, Thanh Thành đều là đạo sĩ nên họ phải búi tóc lại và bỏ
đạo bào. Cũng may, đám cao thủ Hoa Sơn đem theo nhiều y phục nên đủ cho
họ mượn.
Ba mươi tay kiếm sĩ này đều là đệ tử đời thứ hai, bản lãnh cao cường. Người
nào thường xuất hiện trên giang hồ đều được Phụng Hương điểm xuyết vài nét
để không ai nhận ra.
Nàng cũng tự hóa trang cho già đi hai mươi tuổi để xứng với Tam Tuyệt Lang
Ngư Trường Kiếm Trang 7
- Quân.
***
Sáng ngày đầu tháng năm, đại biểu các phái rời khách điếm trong huyện thành
Lai Vu đến sơn cốc dưới chân núi Vũ Sơn dự lễ.
Kiếm Vân cố tình đi trễ, chờ gần cuối giờ Thìn mới nhập cốc. Liêu Đông Nhất Sứ
phụ trách việc đón ngoài cửa cốc. Kiếm Vân ra vẻ cao ngạo, lạnh lùng bảo Nhất
Sứ:
- Lão phu ẩn cư hơn hai mươi năm, mới tái xuất giang hồ nên làm gì có thiệp
mời. Nhưng tôn giá cứ vào loan báo với Liêu Đông Tôn Giả rằng có Tam Tuyệt
Lang Quân Sở Di Hồng đến dự hội.
Nhất Sứ tuổi đã lục tuần, đương nhiên phải nghe danh họ Sở. Lão niềm nở nói:
- Cửu ngưỡng! Cửu ngưỡng! Với thanh danh của Tam Tuyệt Lang Quân, Kim
Long Bang vô cùng vinh hạnh được tiếp đón. Xin mời nhập cốc.
Lão vận công xướng danh:
- Tam Tuyệt Lang Quân cùng phu nhân quang lâm!
Chỉ có năm phài bạch đạo là hiểu rõ ẩn tình. Kỳ dư, hào kiệt bốn phương đều
giật mình nhìn ra, Sở Di Hồng và một nữ nhân tuổi tứ tuần bước vào, sau lưng
Ngư Trường Kiếm Trang 8
- họ là ba mươi kiếm thủ mặt lạnh như sương.
Liêu Đông Tôn Giả đang trò chuyện cùng Võ Lâm Chí Tôn và các chưởng môn,
long đầu các bang hội trong thiên hạ. Lão cười ha hả bước ra đón chào:
- Lão phu tuy ở tận đất Mãn châu nhưng cũng đã được nghe danh Sở lão đệ.
Không ngờ thần long vừa xuất thế đã giá lâm vùng đất cô lậu này. Lão phu bội
phần cảm kích!
Kiếm Vân thấy lão tuổi đã hơn bát tuần, râu tóc bạc trắng, nhưng mắt sáng như
sao, giọng nói sang sảng như chuông đồng, cước bộ vững vàng mau lẹ. Chàng
mỉm cười vòng tay đáp lễ:
- Tiểu đệ vì việc tông tự họ Sở nên lìa bỏ giang hồ hơn hai chục năm. Nay nhi tử
đã phương thưởng, nhớ thời oanh liệt cũ nên xách kiếm dong ruổi võ lâm. Được
tin lão ca khai tông lập giáo nên đến chúc mừng, kiếm vài chén rượu.
Liêu Đông Tôn Giả không hề biết mặt Tam Tuyệt Lang Quân, nhưng qua những
chiến tích trước đây, lão đánh giá bản lãnh họ Sở rất cao cường. Lão thầm khen
Lang Quân cốt cách thanh kỳ, thân thể cao lớn, tay dài chạm gối, rất thích hợp
với việc luyện võ. Lão cười khà khà bảo:
- Nếu Sở lão đệ không chê, lão phu xin mời giữ chức phó giáo chủ Kim Long
Ngư Trường Kiếm Trang 9
- Bang.
Kiếm Vân cười đáp:
- Lão ca có lòng yêu mến, tiểu đệ vô cùng cảm kích, nhưng để xem Di Hồng này
có xứng đáng không đã.
Bỗng ngoài cửa cốc lồng lộng tiếng rao:
- Kim Mai Môn chủ Huyết Thủ Thư Sinh quang lâm.
Tôn Giả tạ lỗi rồi bước ra nghênh đón. Huyết Thủ Thư Sinh Lương Tiêu tuổi quá
thất tuần, tóc hoa râm, da mặt mịn màng nhưng xanh mét. Đôi mắt dài nhỏ lấp
loáng hàn quang. Lão mặc áo thư sinh trắng bạch, giữa ngực thêu chín đóa hoa
mai. Dung diện lạnh lẽo, âm u.
Lão chăm chú nhìn về phía bàn Cùng Gia Bang, không thấy người nào trẻ tuổi,
lão tỏ vẻ thất vọng.
Giờ lành đã đến, Liêu Đông Tôn Giả bước lên pháp đàn vòng tay nói:
- Kính cáo chư vị chưởng môn cùng toàn thể đồng đạo võ lâm. Lão phu Quan
Nghiêm Thần, năm nay đã bát thập ngũ tuế, đối với danh lợi lòng nguội lạnh như
tro tàn. Nhưng vì sao lại còn khai tông lập phái? Điều này quan hệ đến cả vận
mệnh của võ lâm Trung Thổ và giang sơn gấm vóc. Nhưng ẩn tình này sau lễ
Ngư Trường Kiếm Trang 10
- thượng hương tế địa, sẽ có người tuyên cáo để chư vị được rõ.
Quần hùng xôn xao không hiểu lão muốn nói gì? Sau chín hồi đại cổ, tiếng đàn
sáo thổi lên dìu dặt, Liêu ĐôngTôn Giả cúng trời đất xong, dơ tay ra hiệu.
Một tràng pháo dài ba trượng treo trước pháp đàn được châm ngòi nổ vang rền.
Tiếng pháo vừa dứt, có người la thất thanh:
- Ủa! Tại sao quan quân triều đình lại vây chặt sơn cốc thế kia?
Mọi người dáo dác nhìn quanh. Hóa ra cửa cốc và bốn chung quanh đỉnh vách
sơn cốc đều có quan quân đang đứng lẫn với đệ tử Kim Long Bang.
Đại Phi Ma Trường Xuân Ma Quân biến sắc hỏi lớn:
- Quan bang chủ, thế này nghĩa là sao?
Liêu Đông Tôn Giả tươi cười trấn an:
- Chư vị đồng đạo yên tâm, chỉ vì điều lão phu sắp nói đây có quan hệ đến quốc
gia đại sự, nên mới phải có sự canh phòng nghiêm mật như vậy.
Lão hắng giọng cười nói tiếp:
- Số là, hai tháng trước đây, lão phu ở trấn An Sơn trên bán đảo Liêu Đông, tình
cờ nhận được tin tối mật, rằng người Mãn Châu đang có mưu đồ xâm lăng
Trung Quốc. Đội quân tiên phong của chúng gồm ba ngàn cao thủ Mật Tông, giả
Ngư Trường Kiếm Trang 11
- làm người Hán, hoặc khách thương đã vượt trường thành qua ngõ Sơn Hải
Quan. Lão phu dù sinh sống ở Mãn Châu nhưng cũng là con dân của Đại Minh,
đâu thể khoanh tay đứng nhìn. Do đó, lão phu tức tốc về Bắc Kinh nhờ biểu đệ
là Điện Tiền Thái Úy Quan Quý Hạ tấu lên hoàng thượng. Minh Thần Tông tức
Vạn Lịch hoàng đế đã triệu kiến lão phu vào triều. Khi nghe xong sự việc tày
đình, ngài giáng chỉ phong cho lão phu chức Thần Vũ Bá. Lại dạy rằng lão phu
phải thống nhất võ lâm vào một mối, cùng nhau tiêu diệt bọn nội gián Mãn Châu.
Chính vì vậy, lão phu mới tuân chỉ thành lập Kim Long Bang để tập hợp hào kiệt
thiên hạ dưới ngọn cờ cần vương. Khâm sứ đang trên đường đến đây, chậm
lắm là cuối giờ Mùi sẽ có mặt để tuyên đọc thánh chỉ, công nhận Kim Long Bang
là võ phái duy nhất của Trung Hoa.
Võ Lâm Chí Tôn cười nhạt hỏi:
- Vậy là các phái sẽ trở thành phân đàn của Kim Long Bang?
Tôn Giả vẫn giữ vẻ nhiệt tình giải thích:
- Đúng vậy! Sau khi khâm sứ đọc thánh chỉ, chúng ta sẽ cùng cắt máu ăn thề, ký
vào một bản huyết minh, nguyện một lòng tận trung với ngọn cờ Kim Long,
tượng trưng cho thánh thượng.
Ngư Trường Kiếm Trang 12
- Bàn của Kiếm Vân ngồi rất gần với bàn của chí tôn và các phái bạch đạo. Chàng
vận công truyền âm nói với Thiên Nhất Thần Tăng:
- Đây có lẽ là âm mưu chu đáo và tinh vi nhất lịch sữ võ lâm. Tôn Giả đã gài
chúng ta vào thế kẹt mà chẳng cần gươm giáo. Nếu không tuân chỉ sẽ bị khép
tội phản nghịch. Bây giờ chỉ cách cho người thoát ra, cải trang cướp lấy thánh
chỉ. Mong Thần Tăng dặn dò các phái cứ ra vẻ tin tưởng họ Quan. Tại hạ sẽ
kiếm cớ rời sơn cốc. Đến cuối giờ Mùi, khâm sứ không đến, chư vị cứ ung dung
rời cốc.
Thần Tăng lĩnh ý, ngấm ngầm thông báo với các phái. Còn Kiếm Vân quay sang
rót lời vào tai công lực chí tôn:
- Nội tổ! Tôn tế là Liễu Kiếm Vân đây!
Lão trả lời:
- Ta đã biết, nhưng trước âm mưu to lớn này của Tôn Giả. Ý ngươi thế nào?
Chẳng lẽ truyền nhân của Nan Đề lão nhân mà chịu bó tay sao?
- Xin nội tổ bảo họ Quan giới thiệu thành phần đầu đảng của Kim Long Bang và
đòi lão cho nội tổ chức phó bang chủ. Tôn tế sẽ mượn cớ ấy mà kéo nội tổ ra
ngoài cửa cốc tử chiến. Tôn tế sẽ giả đò bị thương, bỏ đi hầu chặn đường khâm
Ngư Trường Kiếm Trang 13
- sứ. Cuối giờ Mùi, huyện thành sẽ bốc cháy, quan quân tất phải bỏ về. Lúc đó
chư vị sẽ xuất cốc.
Võ Lâm Chí Tôn tán thành, đứng dậy nâng chén rượu nói:
- Chúng ta là thần dân của Đại Minh, nay có dịp xả thân vì sơn hà, bổn tòa vô
cùng cao hứng. Kính mời chư vị anh hùng cạn chén.
Tuổi tác và thân phận của lão cao nhất Trung Thổ nên ai cũng hưởng ứng. Uống
xong, Hàn lão hướng về Tôn Giả nói:
- Trong khi chờ đợi khâm sứ, mong Quan bang chủ công bố danh tánh những
cao thủ chủ chốt của Kim Long Bang để quần hùng được rõ.
Liêu ĐôngTôn Giả nãy giờ ngấm ngầm lo lắng bị họ Hàn phản đối. Nào ngờ Võ
Lâm Chí Tôn lại vui vẻ hưởng ứng. Tôn Giả hân hoan nói:
- Hàn môn chủ quả là người trung quân ái quốc, thông tình đạt lý. Lão phu xin
phụng ý!
Lão vỗ tay ba cái, từ hai bên pháp đàn có sáu lão nhân áo đỏ bước ra. Tôn Giả
cao giọng giới thiệu:
- Sơn Hải Lục Hùng uy danh lẫy lừng vùng quan tái đã nhận lời làm Hộ Pháp
cho bổn bang.
Ngư Trường Kiếm Trang 14
- Thực ra, các lão này có ác danh là Lục Hung, thủ đoạn tàn độc ai cũng biết. Họ
hùng cứ vùng đất Sơn Hải Quan đến lưu vực Liêu Hà trên lãnh thổ Mãn Châu.
Võ Lâm Chí Tôn giả như không biết, cười khà bảo:
- Nếu như địa vị của bổn tòa thì Quan huynh sẽ ban cho chức vụ gì?
Quan Nghiêm Thần vui mừng khôn xiết nói:
- Nếu Hàn môn chủ muốn trực tiếp điều hành Kim Long Bang, lão phu xin mời
đảm nhận chức phó bang chủ.
Tam Tuyệt Lang Quân đứng bật dậy lạnh lùng hỏi:
- Lúc nãy bang chủ đã đề nghị Sở mỗ làm phó bang chủ, sao giờ lại giao cho Võ
Lâm Chí Tôn?
Tôn Giả cười ha hả đáp:
- Hàn môn chủ là đệ nhất phó bang chủ, còn Sở đệ làm đệ nhị phó bang chủ, có
gì đâu mà không ổn thỏa?
Lang Quân lắc đầu:
- Không được! Sở mỗ được mời trước sẽ là đệ nhất phó bang chủ.
Võ Lâm Chí Tôn cười cao ngạo:
- Lúc ta thành danh thì ngươi chỉ mới biết múa kiếm, tư cách gì mà đòi đứng trên
Ngư Trường Kiếm Trang 15
- bổn tòa?
Sở Di Hồng cười nhạt:
- Anh hùng không nhắc lại chuyện oanh liệt năm xưa, lão giờ đây như cây khô,
củi mục, còn đươc bao nhiêu sức lực mà khoe khoang?
Chí tôn phẫn nộ, trợn mắt quát:
- Câm ngay! Hãy ra ngoài cửa cốc, bổn tòa sẽ dạy cho tên tiểu bối cuồng ngạo
một bài học.
Dứt lời, lão xăm xăm bước thẳng ra, mặc cho Tôn Giả can ngăn. Tam Tuyệt
Lang Quân cùng phu nhân cũng rảo bước đi theo.
Đám quan quân thấy Liêu Đông Tôn Giả không ra lệnh cản lại, đành nhường
đường cho hai đấu thủ. Thấy đã ra hẳn bên ngoài, Hàn Thiên Đông dừng lại
quát vang:
- Sở Di Hồng, bất kể kiếm, chưởng, bổn tòa cũng vui lòng bồi tiếp!
Quần hùng bỏ bàn tiệc, tụ tập trước cửa cốc quan chiến.
Trước mặt đại cao thủ như Liêu Đông Tôn Giả, hai người không dám nhẹ đòn.
Kiếm Vân dùng pho chưởng pháp Càn Khôn Ảo Chưởng liên tiếp đẩy ra những
đạo chưởng kình mãnh liệt. Võ Lâm Chí Tôn cũng đem tuyệt học đắc ý là Bài
Ngư Trường Kiếm Trang 16
- Vân Xung Tuyết chưởng pháp ra chống cự.
Lão muốn thử tài cháu rể nên dồn đến năm thành công lực rồi dần dần tăng lên
đến tám thành. Thế mà Kiếm Vân tức Tam Tuyệt Lang Quân vẫn thản nhiên
chống đỡ.
Chưởng phong chạm nhau nổ ang trời, dư kình dập xuống đất làm cát bụi bay
mù mịt. Đến chiêu thứ một trăm, chí tôn truyền âm bảo:
- Chuẩn bị!
Lão liền xuất chiêu sát thủ Vân Tán Tuyết Tiên, song thủ vẽ những hình kỳ quái,
bao phủ toàn thân đối phương, Tam Tuyệt quát lên như sấm, đánh chiêu Càn
Khôn Lưỡng Cực, hai tay khua nhanh, thân hình như chia làm hai bóng ảnh tấn
công tả hữu họ Hàn.
Chưởng kình lại chạm nhau nổ ì ầm. Nhưng ba ngàn người xem đều thấy rõ
Hàn môn chủ chẳng hề bị chặn lại, lão như ánh sao ập đến vỗ một chưởng vào
tâm thất Sở Di Hồng. Tam Tuyệt Lang Quân văng ra phía sau gần trượng, máu rỉ
ra khóe miệng, đưa tay ôm ngực.
Phu nhân của họ Sở kinh hãi chạy đến nhét vào miệng lão hai viên linh đan.
Võ Lâm Chí Tôn cười nhạt:
Ngư Trường Kiếm Trang 17
- - Bổn tòa không muốn giết người vào ngày đại hỉ của Kim Long Bang, nên mới
nương tay tha cho cái mạng sâu kiến của ngươi.
Tam Tuyệt Lang Quân nhục nhã, gượng đứng lên nói với Liêu Đông Tôn Giả:
- Quan lão huynh, tiểu đệ bất tài, thọ nhục, chẳng còn mặt mũi nào ở lại đây
nữa. Xin cáo từ lão huynh, chúc Kim Long Bang mã đáo thành công.
Dứt lời, Sở phu nhân dìu lão đi thẳng, ba mươi đệ tử cũng đi theo. Liêu Đông
Tôn Giả thầm nghĩ mất họ Sở cũng không đáng gì nên chẳng ngăn cản, cười
xòa mời quần hùng vào tiếp tục ăn uống. Bọn Kiếm Vân đi đến chỗ vắng vẻ, ẩn
vào chỗ kín đáo bàn bạc. Chàng phân phó:
- Hàn muội cải trang dung mạo khác dắt năm cao thủ vào huyện thành chờ đến
cuối giờ Mùi phóng hỏa đốt huyện đường và trại quân. Sau đó về khách điếm cũ
đợi ta.
Nhờ Phụng Hương vẽ thêm con mắt thứ ba trên trán xong, chàng dẫn toán thủ
hạ còn lại, băng rừng phóng đến đường quan đạo đi Bắc Kinh. Khu rừng nằm
song song với đường nên chàng có thể thấy Tam Nhãn Tú Sĩ và năm mươi bang
chúng mang hương án, lễ vật chờ đợi bê đường. Chàng mừng rỡ len rừng đi
thêm vài dặm nữa. Quả nhiên phát hiện đoàn nhân mã của khâm sứ triều đình.
Ngư Trường Kiếm Trang 18
- Chàng tháo khăn, bỏ tóc xỏa xuống, để con mắt giả ẩn hiện trong lớp tóc rồi
cùng các thủ hạ nhẩy ra.
Khâm sứ là một lão quan gầy ốm nhưng mặt mũi đoan chính. Đoàn tùy tùng chỉ
độ hai mươi người. Lão kinh hoàng quát lớn:
- Bọn ngươi to gan dám chặn đường khâm sứ đại thần!
Kiếm Vân quát bọn thuộc hạ quỳ cả xuống rồi cung kính thưa:
- Khải bẩm khâm sứ đại nhân, thảo dân là Tam Nhãn Tú Sĩ, đại đệ tử của Liêu
Đông Tôn Giả Quan Nghiêm Thần, có việc cơ mật xin bẩm báo.
Khâm sứ bình tâm trở lại nói:
- Bổn quan cũng nghe nói Tôn Giả có người đệ tử ba mắt võ công xuất chúng.
Chẳng hay Tú Sĩ muốn bẩm báo điều gì?
Chàng cố tỏ vẻ bi phẫn phục xuống lạy ba lạy nghẹn ngào thưa:
- Khải bẩn đại nhân, đây là bí mật kinh thiên động địa, thảo dân là con cháu Đại
Minh, không nhẫn tâm nhìn cảnh quốc phá gia vong nên vì đại nghĩa diệt thân,
cáo tố cùng khâm sai đại nhân. Sư phụ của thảo dân chính là nội gián của người
Mãn Châu. Đại nhân mau mau hồi cung khải tấu cùng thánh thượng, đàn hạch
quan Thái Úy sẽ rõ sự việc. Thảo dân cùng anh em sẽ hộ giá đại nhân an toàn
Ngư Trường Kiếm Trang 19
- đến Hoàng Hà.
Kiếm Vân vừa nói vừa nghĩ đến Tiếu Diện Hồ Ly nên lệ rơi lã chã, trông rất
thành thực.
Lão quan suy nghĩ một lúc, tự nhủ chẳng thà tin là có còn hơn không. Chính đệ
tử tố cáo sư phụ thì làm sao sai được?
Lão ra lệnh quay ngựa, dẹp cờ xí thật nhanh.
Một canh giờ sau đã đến bờ sông Hoàng Hà. Chàng chờ họ lên thuyền lớn qua
sông mới quay về. Chàng để bọn thủ hạ ở ngoại thành Lai Vu, xóa bỏ lớp hóa
trang Tam Tuyệt Lang Quân, búi tóc lại như cũ, giả làm một hán tử giang hồ đi
vào huyện thành.
Đã đúng cuối giờ Mùi, huyện đường Lai Vu và doanh trại quân đồn trú đột nhiên
bốc cháy dữ dội. Ngọn gió Nam lồng lộng giúp cho lửa lan nhanh. Tiếng chiên
báo cháy vang dội khắp nơi.
Kiếm Vân đứng ở cửa khách điếm chờ đợi, quả nhiên, Phụng Hương cùng năm
thủ hạ về đến. Lát sau quan quân triều đình từ núi Vũ Sơn kéo về tấp nập, ra tay
chữa cháy.
Bọn chàng vào khách điếm tắm gội nghỉ ngơi.
Ngư Trường Kiếm Trang 20
nguon tai.lieu . vn