Xem mẫu

  1. Ngư Trường Kiếm - Hồi 5 : Đả tử Tây Thi hàng Tú SĩCảm giang mẫu tử khấp trùng phùng Chiều ngày cuối tháng hai, lự lượng Cùng Gia Bang đã có mặt dưới chân núi Quân Sơn. Kiếm Vân mặc lam bào điểm vài mụn vá trắng, theo các trưởng lão đến chào hỏi long đầu các phái. Rặng Tung Sơn tuy thuộc phủ Hà Nam nhưng chỉ cách Quân Sơn ba trăm dặm, vì vậy chưởng môn hai phái Thiếu Lâm và Võ Đang đều đến dự. Thiên Nhất Thần Tăng và Vô Trần đạo trưởng là cố hữu của Liễu Kính Trung. Vì vậy, họ hoan hỉ đón chào Kiếm Vân. Trong cương vị bang chủ Cùng Gia Bang, chàng không thể dùng đại lễ mà chỉ vòng tay cúi đầu. Vô Trần thở dài bảo: - Mấy năm nay Ma trượng Đạo tiêu, chính khí võ lâm mờ nhạt, quần ma tung hoành ức hiếp đồng đạo giang hồ. Chỉ xét về mặt võ công, phe bạch đạo không có ai địch nổi Đại Phi Ma và Tam Nhật Tây Thi. Nếu hôm nay bang chủ thắng được Tiêu Hồng sẽ cổ vũ dũng khí hào kiệt bốn phương. Lúc ấy chúng ta hợp sức diệt ma, đem lại thái bình cho Trung Thổ. Kiếm Vân cung kính đáp: - Tại hạ xin tận lực! Ngư Trường Kiếm Trang 1
  2. Hai phái Không Động, Điểm Thương ba mươi năm trước bị tận sát, đến nay vẫn chưa hồi phục nguyên khí nên không có mặt. Còn ba phái Nga Mi, Hoa Sơn, Thanh Thành chỉ cử các trưởng lão tham gia. Thanh Hải Kiếm Khách, sư đệ Quán Chủ Thanh Thành lộ vẻ chua xót: - Từ ngày Liễu minh chủ thoái ẩn và bị hại đến nay, bọn bạch đạo chúng ta như rùa rút cổ, chẳng ra làm sao cả. Nếu có người đủ sức chống lại quần ma đứng lên lãnh đạo, phái Thanh Thành dù nhỏ bé cũng quyết liều mình hưởng ứng. Hoa Sơn trưởng lão Lung Linh Kiếm, tuổi đã thất tuần, cười khanh khách: - Vương lão đệ đã có hào khí như vậy, lão phu cùng phái Hoa Sơn cũng được kề vai sát cánh. Định Tâm sư thái, bào tỷ của chưởng môn phái Nga Mi cũng nói: - Bổn phái chỉ có hơn trăm nữ ni, nhưng cũng chẳng chịu kém bậc mày râu. Thiên Nhất Thần Tăng hiền hòa bảo: - A di đà phật! Các phái đều một lòng vệ đạo, mong Liễu thí chủ cố đứng vững trong trận chiến sáng mai. Chỉ cần thủ hòa cững đủ làm mọi người phấn khởi. *** Đầu giờ Thìn sáng hôm sau, quần hùng tề tựu nơi khoảng đất trống dưới chân Ngư Trường Kiếm Trang 2
  3. núi. Khu vực này bằng phẳng, rộng rãi, chung quanh lại có những hàng tùng bách râm mát. Chính vì vậy nơi đây đã trở thành đấu trường cho các cuộc phó ước. Lực lượng Cùng Gia Bang đứng thành hàng ngũ dưới bóng cây chờ đợi. Họ không dùng gậy tre như truyền thống mà đều trang bị trường đao sáng quắc. Trên đầu mỗi người phất phới dải khăn tang, gương mặt nghiêm lạnh, đầy sát khí. Các phái bạch đạo đứng gần họ như muốn tỏ lòng thân hữu. Lát sau, lá đại kỳ thêu quỷ diện bằng chỉ đen nền trắng xuất hiện. Đại Phi Ma Trường Xuân Ma Quân và sáu người còn lại thống lĩnh hai trăm bang chúng xuất hiện. Trừ Đại Lực Ma Quân, sáu lão ma đều nhìn Kiếm Vân với vẻ căm thù. Đoàn người tiến thẳng đến trước mặt Cùng Gia Bang. Đại Phi Ma chăm chú quan sát dung mạo Kiếm Vân. Chàng cũng cố nhìn cho rõ mặt mũi kẻ thù. Trường Xuân Ma Quân thực ra tuổi đã gần bách tuần, nhưng lão giỏi thuật trụ nhan nên trông chỉ mới năm mươi. Râu tóc đen nhánh, da trắng hồng, chẳng một nếp nhăn, mắt lộ, mũi cong, miệng nhỏ. Lão bật cười ghê rợn: - Đúng ra, nếu sau trận này, ngươi dù may mắn thoát chết dưới tay Tam Nhật Ngư Trường Kiếm Trang 3
  4. Tây Thi cũng chẳng tránh khỏi cảnh tan xương nát thịt để đền tội giết hại năm anh em của ta. Nhưng lão phu giữ đúng qui củ giang hồ, đứng bàng quang xem Cùng Gia Bang báo hận. Một tháng sau mới tìm đến Lạc Dương hỏi tội. Kiếm Vân ngửa mặt cười cao ngạo: - Lão đừng phách lối, mối hận thù nhà họ Liễu ta sẽ tự mình báo phục, không để liên lụy đến Cùng Gia Bang. Nói thực, chỉ trừ khi bọn ngươi liên thủ, chứ từng người đơn đấu, chẳng ai qua nổi ta hai trăm chiêu. Toàn trường rúng động, Đại Phi Ma biến sắc nghi hoặc, lời tuyên bố này cũng là lời khiêu chiến khéo léo. Nếu Đại Phi Ma không dám nhận lời đơn đấu thì mất cả thanh danh. Nhưng lão là tay gian hoạt, bật cười ha hả, nói trái đi: - Hay lắm, nếu ngươi có gan thách thức, lần lượt giao đấu với sáu người, lẽ nào bọn ta lại chối từ? Vô Trần đạo trưởng xen vào: - Nếu các vị dùng xa luân chiến e không xứng với thân phận trong võ lâm. Bần đạo đề nghị mỗi ngày một trận. Đại Phi Ma lúng túng nhưng muối mặt đáp: Ngư Trường Kiếm Trang 4
  5. - Bọn lão phu chẳng hơi đâu phải mất đến sáu ngày. Kiếm Vân cười nhạt, lắc đầu: - Chẳng cần đến sáu ngày, tại hạ tự tin chỉ cần một ngày để giết Tam, Tứ, Thất, Bát Ma Quân, ngày thứ hai giết Đại và Nhị Phi Ma. Cửu Phi Ma không nghe chàng nhắc đến mình, liền thắc mắc: - Liễu tiểu tử, sao ngươi quên ta? Kiếm Vân cười bảo: - Đêm ấy, Tô các hạ không nhúng tay vào máu. Đại Lực Ma Quân khoái chí cười ha hả, bước đến vung bàn tay to tướng vỗ vai chàng khen: - Tô mỗ không sợ chết, nhưng ân oán phân minh như ngươi mới đáng bậc trượng phu. Mọi người thấy chàng thản nhiên để lão ma vỗ vai, lòng vô cùng thán phục. Đại Phi Ma không còn đường rút, liền nhận lời: - Được! Nếu ngươi sống sót dưới độc thủ của môn chủ Kim Mai Môn. Cứ chọn địa điểm rồi gửi thư phó ước. Kiếm Vân chưa kịp đáp thì tiếng đàn sáo vang lên, Tam Nhật Tây Thi dẫn năm Ngư Trường Kiếm Trang 5
  6. trăm môn đồ đến phó ước. Quần hùng chăm chú, cố nhìn cho được dung mạo của thiên hạ đệ nhất dâm phụ. Quả là kinh thế hãi tục, Tiêu Hồng trẻ trung như mới đôi mươi, dù tuổi thật đã quá thất tuần. Mụ mặc cung trang màu hồng nhạt, điểm vài bông mai bằng chỉ vàng lấp lánh. Đến giữa trận địa, mụ dừng lại chờ đợi. Kiếm Vân dẫn lực lượng Cùng Gia Bang bước ra. Nhìn dung mạo anh tuấn, hiên ngang của Kiếm Vân, Tam Nhật Tây Thi không khỏi tiếc thầm, nụ cười tươi như hoa nở, giọng nói ngọt ngào như mật rót: - Bổn tòa đã đến đây, xin Liễu công tử chỉ giáo phương thức tỉ đấu. Kiếm Vân nghiêm giọng: - Oan có đầu, nợ có chủ. Chính bà là người chủ sở việc bắt cóc Hậu Cái Tả Tư, mua chuộc Tam trưởng lão Trình Viễn Chí nên đưa đến kết cục là Thẩm cố bang chủ phải thảm tử. Dù những hung thủ trực tiếp như Thái Bạch Song Yêu, phó môn chủ và bọn đao thủ đã đền tội, nhưng tại hạ sẽ lấy đầu bà tế mộ. Tức là song phương sẽ đơn đấu. Còn nếu bà muốn loạn chiến thì Cùng Gia Bang cũng sẵn sàng. Ngư Trường Kiếm Trang 6
  7. Dâm phụ nghe chàng thú nhận đã sát hại đệ tử của mình, lòng bừng bừng sát khí. Nhưng thấy ngàn dũng sĩ Cùng Gia Bang, mụ cũng hơi ngán. Mụ hỏi lại: - Bổn tòa và công tử giao đấu, nếu lỡ công tử mạng vong thì đám ăn mày kia xông vào cũng vậy thôi. Kiếm Vân suy nghĩ một lúc, quay lại bảo đám hóa tử: - Hung thủ giết hại cố bang chủ, chỉ còn sót lại một mình Tam Nhật Tây Thi. Nếu giết được mụ coi như thù kia đã trả xong, chẳng cần phí máu xương Cùng Gia Bang làm gì. Bổn tòa tự tin có thể lấy mạng dâm phụ. Nhưng vạn nhất thất thủ, anh em phải trở về, hẹn ngày khác báo phục chứ không được loạn động. Quần cái đồng thanh dạ vang. Chàng rút kiếm bước đến: - Giờ đây chắc bà đã yên tâm rồi chứ? Dâm phụ cười nhạt: - Để xem tiểu tử bản lãnh được bao nhiêu mà dám ngông cuồng trước mặt lão nương? Vừa dứt lời, hai dải lụa trắng đang quấn quanh cánh tay xổ ra, bay đến như linh xà mổ vào mặt và ngực Kiếm Vân. Chàng vận đủ tám thành Kim Quang Thần Công bảo vệ chân tâm, tung mình lên Ngư Trường Kiếm Trang 7
  8. không chụp lưới kiếm xuống đầu đối thủ. Nhưng hai dải lụa vẽ nên vô số vòng tròn mang kình lực âm nhu đỡ lấy kiếm chiêu. Thủy chung, lúc nào mụ cũng ở cách xa chàng hai trượng, điều khiển cặp Bạch La Đới tấn công. Đã trăm chiêu trôi qua mà chàng vẫn chưa tiếp cận được đối phương. Quần hùng thấy vậy không khỏi lo sợ cho chàng trước võ công quái dị của môn chủ Kim Mai Môn. Kiếm Vân vừa đánh vừa nghĩ cách giải phá. Nan Đề lão nhân đã bắt chàng phải đối phó với những trường hợp còn khó khăn hơn nhiều. Bất ngờ, chàng phóng trường kiếm vào ngực dâm phụ, dù không làm gì được mụ nhưng cũng khiến đôi Bạch La Đới chậm lại. Chỉ chờ có thế, chàng cuộn người lăn tròn trên mặt đất áp sát địch nhân. Mụ kinh hãi vung dải lụa như hai ngọn roi đập liền mấy chục nhát như trời giáng. Nhưng màn chưởng kình liên miên bất tuyệt do song thủ chàng tạo ra quanh cơ thể đánh bạt tất cả. Lúc còn cách đối phương nửa trượng, chàng đứng bật dậy, vỗ liền ba chiêu trong Hàng Long Thập Bát Chưởng. Đối phương đã nhập nội, đôi Bạch La Đới trở thành vô dụng, vướng víu. Mụ vội Ngư Trường Kiếm Trang 8
  9. vứt bỏ rồi so chưởng với chàng. Nội lực của Tam Nhật Tây Thi cực kỳ thâm hậu, hơn hẵn Kiếm Vân. Nhưng bù lại, chiêu thức của chàng rộng rãi, tinh kỳ và biến hóa khôn lường. Kiếm Vân kết hợp ba pho chưởng pháp Hàng Long, Kim Trảm và Càn Khôn Phất Huyệt Thủ của Nan Đề lão nhân, đánh cho dâm phụ thất điên bát đảo, tóc tai rũ rrượi. Quần hùng hoan hô vang dội còn bọn Phi Ma biến sắc. Đại Lực Ma Quân nhận ra mấy chiêu quen thuộc lẩm bẩm: - Mẹ kiếp, sao đấu pháp của họ Liễu giống Cổ tiểu đệ của ta quá vậy? Đến chiêu thứ hai trăm, Kiếm Vân xuất chiêu Điên Đảo Càn Khôn, mười ngón tay ve vẩy, hóa thành ngàn vạn ngón bao phủ đấu trường. Tam Nhật Tây Thi kinh hoàng, vận toàn lực vỗ liền tám đạo chưởng cách không nặng nề như núi đổ. Nhưng tất cả lực đạo đều tan biến như gió thoảng. Kiếm Vân ập đến biến hóa thần tốc, xuất chiêu Bạch Thủ Phục Long. Hai đạo chưởng kình vỗ thẳng vào ngực đối phương. Tam Nhật Tây Thi dù có cương khí hộ thân cũng không chịu nổi. Mụ văng ra sau hơn trượng, lảo đảo ôm ngực, máu miệng phun thành vòi không ngớt. Kiếm Vân nhớ đến hàng ngàn chàng trai tuấn tú đã bị mụ hút hết tinh lực, quát Ngư Trường Kiếm Trang 9
  10. vang như sấm, tung mình lên không giáng xuống hai đạo chưởng phong tối hậu. Thủ cấp dâm phụ mềm nhũn, xương cốt gẩy vụn. Chấp pháp trưởng lão Tư Mã Giao chạy đến cắt đầu Tam Nhật Tây Thi bỏ vào túi vải để sau nầy tế mộ. Quần cái và hai ngàn hào kiệt đến quan chiêm vui mừng nhẩy nhót reo hò. Đám đệ tử Kim Mai Môn lặng lẽ nhặt cái xác không đầu trở về Giang Tây. Vô Trần đạo trưởng cao hứng nói lớn: - Tam Nhật Tây Thi táng mạng, Kim Mai Môn cũng phải giải tán thôi! Trường Xuân Ma Quân cười khẩy: - Đạo trưởng lầm rồi, sau lưng mụ ta còn có một nhân vật lợi hại hơn nhiều, đó chính là Huyết Thủ Thư Sinh, đại ác ma uống máu người không tanh. Lão mà nghe tin phu nhân bị giết, thế nào cũng tái xuất giang hồ, thống lãnh Kim Mai Môn phục hận. Thiên Nhất Thần Tăng biến sắc: - A di đà phật! Lão ác ma ấy còn sống quả là chuyện không ngờ. Kiếm Vân cau mày hỏi: - Lão hiện ẩn cư ở đâu? Ngư Trường Kiếm Trang 10
  11. Đại Phi Ma cười nham hiểm: - Chẳng đâu xa cả, lão đang tu luyện trên hòn đảo nhỏ ở giữa Ngạc Hồ, ngươi có gan cứ đến đấy mà tìm. Kiếm Vân quắc mắt: - Còn cái hẹn giữa chúng ta thì sao? Đại Lực Ma Quân xen vào: - Ngươi còn phải đối phó với lão Huyết Thủ thư sinh, vậy ta đề nghị rằm tháng chín này hãy thanh toán món nợ Liễu gia trang. Kiếm Vân hiểu lòng tốt của lão, hòa nhã đáp: - Tôn giá đã có hảo ý như vậy, Liễu mỗ xin cảm tạ. Đại Phi Ma cũng ngán sợ võ công của Kiếm Vân nên đồng ý: - Cửu đệ tính như vậy cũng được, hẹn gặp lại! Long đầu, trưởng lão các phái xúm lại chúc mừng. Thanh Hải Kiếm Khách hào hứng nói: - Liễu bang chủ quả là cứu tinh của võ lâm, hạ sát Kim Mai Môn chủ, dọa khiếp Phi Ma. Chúng ta yên tâm mở mặt trận chống lại quần ma được rồi. Quần cái thấy bang chủ được mọi người tán dương, lòng vô cùng hãnh diện. Ngư Trường Kiếm Trang 11
  12. Thiên Nhất Thần Tăng dặn dò: - Rằm này, mời các phái đến bổn tự để bàn kế sách. Hào kiệt tam sơn ngũ nhạc giải tán trở về. Lực lượng Cái Bang cũng vậy. Nhưng họ vừa đi được vài dặm đã thất Đại Lực Phi Ma đứng đợi bên đường. Lão xăm xăm đi đến, chăm chú nhìn vào mắt Kiếm Vân, gãi đầu nói: - Lão phu mạo muội xin hỏi Liễu bang chủ rằng chúng ta trước đây đã có gặp nhau lần nào chưa? Chàng bước đến ôm chặt lão: - Tô đại ca, tiểu đệ là Cổ Kiếm Vân đây, lúc nãy vì có mặt của sáu vị Ma Quân kia nên không tiện chào đại ca. Tô Tháo mừng rỡ bật cười ha hả: - Ta biết ngay mà, chuyện ta không xuất thủ ở Liễu gia trang chỉ có mình ngươi biết rõ. Cả các huynh đệ của ta còn không biết. Lúc nãy ngươi tiết lộ ra, đại ca nổi lôi đình mắng ta thậm tệ, đoạn bào tuyệt giao. Nhưng Tô mỗ cóc cần, ta đã quá chán ngán cái trò gian xảo, tranh danh đoạt lợi rồi. Tứ vị trưởng lão thấy Cửu Phi Ma thẳng thắng, hào sảng, họ sinh lòng yêu mến. Hơn nữa, lão lại là nghĩa huynh của bang chủ. Truy Hồn Bổng cười khà khà bảo: Ngư Trường Kiếm Trang 12
  13. - Hay là Tô huynh về quách Cùng Gia Bang làm trưởng lão cho xong! Tô Tháo ngượng ngùng nói: - Liễu hiền đệ làm khất cái thì Tô mỗ cũng làm được. Nhưng lúc đánh nhau với Võ Lâm Bang, Tô mỗ không tham gia đâu đấy nhé. Cầu Nhiệm Cái bật cười: - Nếu Cửu Phi Ma thành trưởng lão Cùng Gia Bang thì quả là giai thoại võ lâm. Lão phu xin hoan nghênh. Kiếm Vân nghiêm nghị hỏi: - Tứ vị trưởng lão đã suy nghĩ kỹ chưa? Họ giật mình nhìn nhau, gật đầu. Kiếm Vân quay sang họ Tô: - Tô đại ca! Tiểu đệ được sự tán thành của hội đồng trưởng lão, kính thỉnh đại ca nhận chức trưởng lão Cùng Gia Bang. Còn chuyện đánh nhau với các Phi Ma, tiểu đệ chẳng dám phiền đến đại ca, để khỏi tổn thương đạo nghĩa. Cửu Phi Ma cười ha hả: - Có lẽ danh hiệu Đại Lực Phi Ma phải đổi thành Đại Lực Cái mới xong. Ba ngày sau, bọn người về đến tổng đàn, mở đại yến ăn mừng và giới thiệu tam trưởng lão Đại Lực Cái Tô Tháo. Họ Tô thay thế vị trí của Trình Viễn Chí. Đêm Ngư Trường Kiếm Trang 13
  14. ấy mọi người ăn uống vui vẻ, rượu tuôn như suối. Sáng ra, Kiếm Vân cùng năm vị trưởng lão lên đường đến nơi chôn cất thi hài Thẩm bang chủ. Họ bày nhang đèn và thủ cấp Tam Nhật Tây Thi tế mộ rồi đào lấy xác đem về. Lực lượng trinh sát Cùng Gia Bang báo về rằng căn cứ của Kim Mai Môn ở Ngạc Hồ đã chuyển đi, không còn một bóng người. Ngược lại tổng đàn của họ ở Kim Sơn Giang Tây lại tấp nập người, tổ chức tang lễ cho Tam Nhật Tây Thi rất trọng thể. Nhưng chẳng hiểu sao không thấy bóng Huyết Thủ thư sinh. Tình hình này khiến Kiếm Vân và các vị trưởng lão băng khoăn. Chàng nhớ đến Tiếu Diện Hồ Ly Thái Dung nên hỏi Tô Tháo: - Lão đại ca có thấy Tiếu Diện Hồ Ly đến Tín Dương hay không? Họ Tô lắc đầu: - Không thấy! Ta ở đó suốt mấy tháng nay mà đâu có gặp nàng? Kiếm Vân lo lắng thú thực: - Thái cô nương với tiểu đệ đã nên duyên phu phụ. Hôm trước, nàng bảo về gặp Đại Phi Ma để cáo thoái rồi đến Lạc Dương tìm tiểu đệ. Nhưng không hiểu sao lại thất tung? Ngư Trường Kiếm Trang 14
  15. Kiếm Vân bèn truyền lệnh cho đệ tử tìm kiếm khắp nơi. Hôm sau, Đại Lực Cái đang luyện pho Hàng Long Chưởng Pháp bỗng ngây người, vò đầu chạy lên gặp Kiếm Vân. Lão bực tức nói: - Lão phu quả là đãng trí, quên không nói cho Vân đệ nghe một việc quan trọng. Kiếm Vân đang bàn bạc cùng bốn vị trưởng lão, liền rót trà mời lão ngồi xuống: - Chuyện gì mà lão ca cho là quan trọng như vậy? Họ Tô uống hớp trà nóng cười khà khà: - Ta hỏi thật, tin này đáng giá ngàn vò rượu ngon chứ chẳng chơi đâu. Mười chín năm trước, ta trấn giữ hậu sơn Liễu gia trang, bắt gặp một nữ nhân khinh công cao cường cõng một nữ nhân khác đào tẩu. Tô mỗ liền trấn an họ rồi đi theo bảo vệ cho đến nơi an toàn. Nhìn dung mạo hiền đệ, ta đoán rằng người được cõng chính là lệnh mẫu. Kiếm Vân vui mừng khôn xiết, sụp xuống lạy tạ: - Nếu quả đúng là gia mẫu, tiểu đệ đội ơn đại ca suốt đời. Tô Tháo đỡ chàng lên: - Ngươi nói gì vậy, ta chẳng phải là đại ca của ngươi sao? Ngư Trường Kiếm Trang 15
  16. Kiếm Vân thẹn thùng đứng dậy phấn khởi nói: - Đại ca còn nhớ chỗ mà gia mẫu đã lánh nạn không? Họ Tô trầm ngâm một lúc rồi đáp: - Nếu xuất phát từ sau sơn trang, ta tin rằng sẽ xác định được. Chỗ ấy cách Liễu gia trang mười dặm và nằm cạnh bờ sông Cảm. Chàng phấn khởi bảo: - Vậy, sáng mai chúng ta lên đường ngay. Cầu Nhiệm Cái nhắc nhở: - Bang chủ đừng quên Giang Tây là trọng địa của Kim Mai Môn. Chàng suy nghĩ một lúc hỏi lại: - Các vị có biết núi Kim Sơn cách thành Nam Xương bao nhiêu dặm không? Đồ Long Cái nheo mắt: - Chừng hai trăm dặm. Nhưng trong thành Nam Xương có phân đàn của chúng, trấn Cảm Giang cũng nằm trong phạm vi tuần tra. - Tô trưởng lão có thể vẽ lại sơ đồ thủy đạo vùng ấy được không? Họ Tô đã từng là phân đàn chủ Giang Tây nên rất thông thuộc địa hình. Lão lấy giấy bút vẽ họa đồ. Ngư Trường Kiếm Trang 16
  17. Kiếm Vân tính toán một lúc hỏi thêm: - Trong số các hào kiệt thủy đạo ở Giang Tây, bổn bang có thể nhờ cậy được ai? - Trường Giang Long Vương Thi Hải là cháu ruột của Thi trưởng lão. Gã có hàng trăm thuyền lớn nhỏ, chở hàng hóa và khách nhân từ Hán khẩu ra Hoàng Hải. Sông Hán Thủy và Cảm Giang cũng thuộc phạm vi hoạt động của gã. Kiếm Vân gật đầu ra lệnh: - Tân trưởng lão mau cải dạng xuống Giang Tây gặp Thi Hải, cùng gã thương lượng kế hoạch đưa gia mẫu về Lạc Dương bằng đường thủy bộ. Bổn tòa cùng Tô trưởng lão đến Thiếu Lâm hội họp xong sẽ kiêm trình đến trấn Cảm Giang. Trưởng lão cứ cho người chờ ở khúc sông phía sau nền cũ Liễu gia trang. Chàng và Đại Lực Cái đến núi Thiếu Thất sáng ngày rằm. Chưởng môn các phái bạch đạo đã tề tựu đông đủ. Họ kinh ngạc khi thấy Kiếm Vân đồng hành với Đại Lực Ma Quân. Chàng tươi cười giải thích: - Xin các vị chưởng môn chớ nghi ngại. Tô đại ca là nghĩa huynh của tại hạ và cũng là người năm xưa đã cứu mạng gia mẫu. Hiện nay Tô đại ca đã trở thành trưởng lão Cái Bang, có danh hiệu là Đại Lực Cái. Ngư Trường Kiếm Trang 17
  18. Mọi người hoan hỉ đón chào họ Tô. Thiên Nhất Thần Tăng cúi đầu niệm: - A di đà phật! Tô thí chủ chịu đem thần lực ra chống đỡ võ lâm, quả là đại phúc cho đồng đạo! Cửu Phi Ma nhìn quanh thấy ai dung mạo cũng đường chính lẫm lẫm, khác hẳn huynh đệ Phi Ma. Họ lại thực tâm kính trọng, chứ không chê bai tính gàn dỡ, ngốc nghếch của lão. Tô Tháo khoan khoái cười ha hả: - Tô mỗ cảm giác rằng làm người tốt dễ chịu hơn làm Ma Quân rất nhiều! Ai nấy bật cười vui vẻ, đang đàm đạo, bàn bạc, bẩy tiếng chuông báo động vang rền. Tri khách tăng là Thiên Tuệ đại sư hớt hải chạy vào báo: - Tam Nhãn Tú Sĩ cùng sáu trăm môn đồ Quỷ Cung đang thượng sơn. Thiên Hà sư huynh đã thống lĩnh La Hán Đường chặn trước Đại Hùng Bửu Điện, xin chưởng môn phương trượng ra ngay. Thiên Nhất Thần Tăng trầm tỉnh hỏi: - Chúng ta là đệ tử phật môn, sinh tử, lành dữ đều không quan tâm đến, sao sư đệ lại hốt hoảng như vậy? Thiên Tuệ hổ thẹn cúi đầu nhận lỗi. Vô Trần đạo trưởng cười bảo: Ngư Trường Kiếm Trang 18
  19. - Tinh hoa các phái bạch đạo đều có mặt ở đây, sá gì bọn Quỷ Cung. Chúng ta xem thử thế nào? Cả bọn kéo nhau theo Thần Tăng. Kiếm Vân hỏi Thiên Tuệ: - Đại sư kiếm giúp một bộ tăng bào cho Tô trưởng lão và cả cây thiền trượng nào nặng nhất. Cửu Phi Ma cười hỏi: - Hiền đệ muốn ta giả tăng lữ Thiếu Lâm gây bất ngờ cho Quỷ Cung phải không? Lát sau, họ Tô nghiễm nhiên trở thành một bậc cao tăng đạo mạo, theo Kiếm Vân ra ngoài. Lúc này Thiên Nhất Thần Tăng đang đối đáp với Tam Nhãn Tú Sĩ. Kiếm Vân nhận ra lão ma đầu nhờ con mắt thứ ba nằm trên huyệt Mi Tâm. Lão quả là người dị tướng nhất trên đời. Ngoài ra, phong thái lão rất phóng dật, râu năm chòm đường bệ. Lão cười ha hả nói: - Bổn cung chủ ngưỡng mộ thanh danh lâu đời của Thiếu Lâm nên đến đây để học hỏi vài đường tuyệt kỹ. Thiên Nhất hòa nhã hỏi: Ngư Trường Kiếm Trang 19
  20. - Nếu chỉ vì việc so tài, tỷ võ, sao thí chủ lại đem theo đến mấy trăm thủ hạ? Tú Sĩ gian xảo trả lời: - Đám thuộc hạ Quỷ Cung lâu nay giam mình nơi đất Lỗ, nên đòi theo để chiêm ngưỡng cảnh đẹp quí tự, mở rộng kiến văn. Thần Tăng không muốn đôi co với lão hồ ly, liền hỏi thẳng: - Xin thí chủ cho biết đường lối so tài? - Chúng ta sẽ đấu ba trận, bên nào hơn là thắng, bên nào thua sẽ phải bế quan ba năm, không can dự vào chuyện giang hồ. Dứt lời lão chỉ vào hai lão nhân thanh bào đứng sau lưng: - Đây là Liêu Đông Song Sứ, sự đệ của bổn cung chủ, họ cũng muốn thưởng thức võ học Trung Nguyên. Danh tiếng của hai lão nầy lẫy lừng vùng quan tái, nổi tiếng tàn độc và lợi hại. Kiếm Vân nãy giờ chăm chú quan sát thanh tiểu kiếm có chuôi khắc hình đầu chim ưng, khẳng định đó là lệnh phù Kim Ưng Môn, vì Tư Mã trưởng lão đã tả cho chàng nghe. Kiếm Vân truyền âm dặn dò Thiên Nhất, ông gật đầu bảo Tú Sĩ: - Lão nạp chấp thuận, nhưng xin kèm theo một điều kiện nhỏ là bổn phái nếu thua, đồng ý bế quan bốn năm. Ngược lại, Quỷ Cung chỉ cần đóng cửa ba năm Ngư Trường Kiếm Trang 20
nguon tai.lieu . vn