Xem mẫu

  1. Nàng…
  2. Thuở xưa ta vốn hiền lành Từ ngày lấy vợ, trở thành... hiền khô Còn nàng thuở ấy ngây thơ Sau khi xuất giá thành cô... xếp sòng Suốt ngày cứ oán trách chồng Lúc xưa thì vậy, giờ không còn gì... ... Khổ thân cho kiếp tu mi Sa chân lấy vợ khác chi đi tù Lưng thì mỗi ngày một gù Cày ba, bốn "chóp" để bù nàng tiêu Ngày xưa trông giống Triển Chiêu Ngày nay từa tựa lão tiều phu gia. ... Ngày trước nàng dạ, nàng thưa Nói năng dịu ngọt cho vừa lòng anh Anh tưởng hoa nở trên cành Bao giờ cũng đẹp, tươi xanh bốn mùa "Lời nói không mất tiền mua..." Nên anh ngọt lại cho vừa lòng nhau.
  3. Bây giờ chẳng hiểu vì đâu Nàng mang chứng bệnh cứng đầu... lặng câm Cái mặt thì cứ hầm hầm Nàng trợn một cái, ta... bầm mấy hôm Nhớ xưa... chỉ buồn tủi hơn! Vợ anh Sáng nay anh đi họp dìa Cửa nhà bát nháo, chén thìa tứ tung Phòng ngủ... lộn xộn chăn, mùng Bước ra phòng khách... lùng bùng lỗ tai "Rốc èn rôn" hét dài dài Cặp loa tổ chảng, em "xài lút ga" Áo quần một đống hôm qua Cũng chưa thấy giặt... "dzậy" là còn y "Thực đơn" bổn cũ vẫn mì Ý em: "Nhanh, tiện cần chi linh đình Miễn sao mình hiểu được mình Sống chung hạnh phúc, đẹp tình trăm năm" Lên lầu mặt mũi tối tăm
  4. Em đang "dzui dzẻ" cùng năm "bạn hiền" Bốn "nàng"... "xe, pháo" luân phiên Hai "nàng"... "xì dách" bày riêng trên giường "Thục nữ" trông thấy... "phát thương" Anh như lạc chốn thiên đường... trần ai Nước ngọt sáu cái vỏ chai Trời ơi! Lăn lóc dài dài hành lang Cửa nhà dù lắm ngổn ngang Khoán... anh dọn dẹp chẳng màng sạch dơ Hỡi em gái nhỏ ngây thơ Vợ (anh) chồng (em) như vậy, mình "nhờ"... muốn hụt hơi Tu nhân, tích đức mấy đời Mới gặp người ấy "tiệt dzời" hết chê.
nguon tai.lieu . vn