Gần năm giờ sáng, Kiều Linh thức giấc vì hồi chuông đồng hồ réo vang. Vừa tắt chuông thì di động báo rung. - A lô! - Giọng còn ngái ngủ, Kiều Linh làu bàu: - Sao mà đúng lúc vậy? - Hì hì! Vì anh quan tâm tới em! Sợ em chưa thức dậy nên anh gọi điện. Em nói sáu giờ dì khởi hành phải không? - Phải! Người ta nhớ mà, có để đồng hồ báo thức nữa. Anh không cần nhọc công nhắc nhở. - Í í, em khoan dập máy. Như vậy khoảng bảy giờ...