Xem mẫu

  1. vietmessenger.com Hằng Tâm Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế MỤC LỤC 1. Đạo Mộ Tao Báo Ứng 2. Thư Tạp Cầm Thú, Dị Thế Trọng Sanh 3. Hiêu Trương Đích Bổn Tiễn 4. Cầm Thú Dữ Mỹ Nam 5. Câm Thú Phát Uy, Mỹ Nam Cật Biết 6. Kế Hoạch Ác Độc 7. Thượng Sàng, Thương Tễ Lộ Lộ 8. U Nguyệt Nhi, Dâm Cụ Mật Thất 9. Tam Cá Lưu Manh Đoán Kỵ Sĩ 10. Hắc Sắc Trinh Khiết Hoa 11. Kiếm Đinh Thiên Hạ - Ngự Phong Lôi 12. Hoàng Gia Tư Lược Đoàn 13. Ky Linh Hầu, Linh Ngưu Nhân Nô Đãi 14. Thu Phục Linh Ngưu Chiến Sĩ, La Phi 15. Nhân Tước Vị, Thúc Dục Sát Chất 16. Cầm Thú Ly Đô, Quần Dân Hoan Hô 17. Lạp Phỉ Nhĩ Cùng Băng Sương Cự Long 18. Đả Kiếp,Chích Nhân Hỉ Hoan Đối Phương Đích Trang Bị 19. Kỵ Sĩ Trùng Phong,Vũ Học Kinh Địch 20. Nhân Tài,Trang Bị,Kim Tệ,Thông Sát 21. Vong Linh Vu Sư Dữ Bảo Tàng 22. Chiến Trận Ngũ Thức,Sơ Hiển Thần Uy 23. Phong Mang Ngạo Thế Vs Thâm Uyên Lĩnh Chủ 24. Ma Tộc Chí Bảo, Hắc Ám Ma Kiếm 25. Hỗn Loạn Hoang Nguyên,Hồ Lô Sơn Cốc 26. Cưỡng Gian Thành Thuận Gian 27. Thiết Huyết Học Viện,Tĩnh Hương Đích Phiền Não 28. Cầm Thú Nam Tước Cùng Hoàng Tử Bá Đạo 29. Kỵ Sĩ Kinh Nhân,Hoàng Tử Cật Biết 30. Phế Phủ Chi Ngôn,Hành Động Kế Hoa
  2. 31. Đoàn Trưởng Cưỡng Gian Thiếu Nữ Nô Lệ 32. Phong Thu Ca Xướng Nô Đãi Chủ Nghĩa 33. Xạ Thủ Trung Đội, Chú Tạo Trung Đội 34. Bạch Lang Chiến Sĩ,Linh Ngưu Chiến Sĩ 35. Kẻ Phục Cừu, Diễm Vũ Tiêu Hồn 36. Cốc Khẩu Công Phòng, Phát Tử Nhân Tài 37. Kỵ Sĩ Khí Mã, Điện Thiểm Lôi Minh 38. Đột Nhiên Đáo Lai Đích Viên Quân 39. Diệt Địch Chước Hoạch,Tinh Anh Nhập Đoàn 40. Tam Tiết Côn, Đạ Khả Đao 41. Liệp Vật,Bỉ Nhĩ Thương Đoàn 42. Cuồng Vọng Đả Kiếp, Tiến Như Vũ Hạ 43. Linh Ngưu Bạch Lang Phục Binh, Hỗn Chiến Đồ Sát Tẩy Kiếp 44. Bức Cung, Mộc Dục Tiêu Hồn 45. Đại Sự Kiện,Ma Thú Tứ Ngược 46. Bộ Tróc Ma Sủng,Kinh Văn Đề Thanh 47. Mĩ Nữ Tuyết Lị,Liệt Diễm Tiêu Phong Mã 48. Gia Đương Đa Liễu,Bất Xá Thượng Giao 49. Lệnh Nhân Nan Đổng Đích Ma Thú Tụ Tập 50. Lĩnh Tiên Trùng Phong, Chiêu Nhân Trào Tiếu 51. Côn Ảnh Cuồng Đao Vs Tật Phong Cự Lang 52. Mỹ Nữ Khởi Năng Thuyết Đắc Quá Lưu Manh 53. Cật Ma Tinh Đích Hầu Tử Hoà Cự Long 54. Vi Diệt Địch, Túng Hoả Phần Lâm 55. Phách Địa, Cuồng Mãnh, Thú Nhân Kinh Địch 56. Ma Nữ Trốn Thoát , Ngộ Thượng Thục Nữ 57. Thất Trinh Li Khứ 58. Bạo Sa Cửu Đầu Hoàng, Mỹ Nhân Mộng Hinh 59. Lưu Manh Chẩm Yêu Cứu Mỹ Dã Bất Tượng Anh Hùng 60. Từ Chức,Thất Vọng,Quái Dị 61. Ma Kiếm Nhận Chủ 62. Tá Kiếm Chi Cố, Chánh Ma Sơ Hợp 63. Cầm Thú Nam Tước Trọng Hồi Đế Đô 64. Cầu Hôn, Khó Xử 65. Vô Sỉ Ác Xúc Đích Nan Triền Lưu Manh 66. Cầm Thú Giảo Loạn Hôn Lễ,Lâu La Chấn Hám Nhãn Cầu 67. Luyện Kim Thuật Sĩ Dữ Kì Đặc Quáng Mạch 68. Mông Diện Nhân,Ám Hắc Cửu Kiếm Đoạt Mệnh Trảm 69. Truyền Tống Quyển Trục 70. Vọng Triều Sơn,Thâu Khuy、Thương Tễ Mộng Hinh 71. Tư Lược Đoàn Vs Vong Linh Sanh Vật 72. Khoáng Mạch, Khô Lâu Quỷ Dị Gian Trá 73. Bất Tử Chi Khu, Địa Tinh Thất Tung Chi Mê 74. Đại Phong Thu, Bí Mật Trú Địa 75. Thỉnh Chức, Ám Hắc, Ma Nữ, Phong Nguyệt 76. Mỹ Diễm Phong Tao, Dẫn Phát Sắc Dục 77. Diệt Địch,Chước Hoạch,Kì Lạp Tư Cự Nhân 78. Vô Sỉ Lưu Manh "Chinh Phục" Phong Tao Thục Nữ 79. Phục Cừu,Mĩ Thực Gia Dữ Tham Lam Dong Binh 80. Kinh Địch,Đồ Sát,Liêu Âm Thối 81. Thâu Tình, Sa Than, Khủng Phổ Địa Chấn
  3. 82. Tự Nhiên Tai Hại, Vong Linh Thánh Giới 83. Diệt Vu Sư, Liên Minh Sa Mạc Bộ Lạc 84. Thiết Huyết,Thâu Tình,Tung Tích,Ma Nữ 85. Oanh Tạc Hắc Ám Giáo Đình 86. Giam Thị Thủy Tinh Cầu,Sanh Mệnh Chi Tuyền 87. Dẫn Dụ, Đồ Sát, Đại Trám 88. Dâm Đãng Dã Chiến, Hải Tộc, Cự Giải, Bạch Sa 89. Chém Giết, Thu Phục, Động Đất, Biển Gầm 90. Nam Bắc Phân Cách, Quốc Vương, Giáo Hoàng, Kế Hoạch 91. Thiên Vũ Điều Binh,Hắc Ưng 、Cương Giáp Phong Ngưu 92. Phỉ Phỉ, Hải Tộc, Địa Tinh 93. Thiết Chiến Xa, Hoả Thương, Hoả Pháo, Nô Lệ 94. Địa Tinh Đại Lục, Trú Địa, Cuồng Bạo Tiết Dục 95. Xích Loã Nữ Thần, Ác Xúc Niệm Đầu 96. Đan Thuần Tinh Linh,Độc Khí Pháo Đạn 97. Truyện Tống Thủy Tinh,Địa Để Đột Tập Lược Đoạt 98. Phong Thu Hưu Chỉnh,Đại Chiến Bạo Phát 99. Triền Miên,Gia Nông Pháo ,Sử Phôi Mục Tiêu 100. Công Thành Chiến,Thâu Tập ,Viễn Trình Oanh Tạc 101. Kiếm Phách Thiên Địa Phá Càn Khôn, Thượng Tương Thủ Cấp 102. Kế Hoạch, Hợp Tác, Thích Khách Địa Đạo 103. Lạc Thạch Kế, Kì Đãi Lĩnh Thưởng 104. Phong Hậu Thưởng Tứ Dữ Dâm Đãng Tưởng Lệ 105. Mĩ Nam Thất Ý,Lưu Manh Đắc Ý 106. Khoách Sung Kế Hoa,Ma Thú Biến Động 107. Dâm Đãng Tý Hậu,Lưỡng Quân Đại Chiến 108. Lưu Manh Đoàn Trường"Trí Sái"Sỏa X Hoàng Tử 109. Hoàng Tử Tử、Nguyên Suất Đảo ,Thiên Vũ Thảm Bại 110. Kinh Biến,Thí Phụ Gian Mẫu Đích Nghịch Tử 111. Bình Tức Bạn Loạn,Hoạt Tróc Súc Sanh 112. Lạc Khắc Đích Dã Tâm, Dâm Đãng, Điền Loa Dữ Áp Chủy 113. Đánh Cuộc, Lưu Manh Và Công Chúa 114. Man Hoành Lưu Manh Chinh Phục Nữ Vương Tương Lai 115. Bất Phục Giả,Ngã Đích Lão Bà Thị Nữ Vương 116. Bí Oạt Nguyên Suất Phủ,Hoạt Tróc Ba Công Tước 117. Oanh Phi Nguyên Suất Phủ Dữ Tương Quân Trướng 118. Tương Hỗ Bất Tiết,Hạnh Phúc Đích Lưu Manh 119. Khả Tiếu,Uy Hiếp,Thắng Lợi Trảo Bộ 120. Thiên Vũ Cử Động, Nhất Nam Ngũ Nữ Liễu Tâm Nguyện 121. Độc Kế,Ma Tộc Dư Nghiệt,Đông Bắc Cầu Viên 122. Lưu Manh Dữ Giáo Hoàng 123. Cự Long Nhận Tử,Đột Nhiên Đáo Lai Đích Tam Cổ Thế Lực 124. Lưu Manh Hầu Tử,Oa Nang Giáo Hoàng,Ma Thú Vương Giả 125. Long Vương Dữ Lưu Manh Liên Minh,Thánh Ma Thị Xá? 126. Quang Ám Đồng Thể,Cổ Quái Cự Long 127. Cung Đình Dâm Lạc, Thê Mỹ Thục Nữ Ý Ngoại Thâu Thính 128. Ác Xúc, Các Hoài Quỷ Thai Đích Giao Dịch 129. Võ Thuật Học Viện, Cầu Trợ Đặc Sứ 130. Tòng Kim Dĩ Hậu, Nghịch Ngã Giả Tử! 131. Khô Lâu Thành Viên, Tam Quốc Cử Động, Khuyến Thuyết Nhạc Mẫu
  4. 132. Oanh Tạc Hoàng Cung, Cự Bức Kỵ Sĩ, Siêu Cấp Cường Giả 133. Vô Chiêu Thắng Hữu Chiêu, Nhất Định Hủy Diệt 134. Dương Uy Đại Lục, Mở Rộng Biên Chế, Nghỉ Dưỡng 135. Thần Quang,Dâm Đãng Nam Nữ,Nhất Ngược Nhất Gian 136. Vì Tranh Thần Khí, Cường Giả Tụ Tập 137. Địa Để Lăng Mộ、Liệt Diễm Sáo Trang Dữ Hỏa Diễm Viên Vương 138. Chánh Khí Cảm Ứng,Đại Quy Bổn Đế Quốc 139. Dâm Đãng Đích Lưu Manh,Thánh Kiếm Dữ Thánh Giới 140. Nhất Viên Chiến Quần Cường,Hỗn Loạn Đại Đồ Sát 141. Hỗn Loạn Chiến Huốn, Sát, Sát, Sát 142. Quy Giả Hiêu Trương Đăng Tràng Tư Lược Đoàn Kinh Địch Hiện Thân 143. Lưu Manh Đại Hoạch Toàn Thắng, Chúng Cường Úc Muộn Cật Biết 144. Chưng Khí Chiến Hạm,Phù Không Dâm Thiên Sử 145. Hổ Kình Chiến Sĩ, Mỹ Nhân Ngư Công Chúa 146. Hiệp Trì Công Chúa,Thừa Long Ngự Nữ Đích Sắc Lang 147. Sắc Lang Suýt Thành Thái Giám, Ma Tộc Quang Lâm 148. Chủ Suất Tụ Tập, Các Hoài Tâm Tư 149. Súc Sanh Dữ Tiện Hóa,Giả Công Dữ Chân Công 150. Hầu Tử Miểu Cự Long,Ngoan Cường Đích Ma Tộc 151. Lưu Manh Kinh Ma Tộc,Hoàn Mĩ Đích Chiến Tích 152. Ám Hắc Đại Ma Vương, Dâm Đãng Tiểu Tiếu Thoại 153. Hắc Ám Hàng Lâm, Quang Minh Quyến Luyến 154. Giáo Hoàng Thật Lực, La Kiệt Thảm Tử 155. Giáo Hoàng Bại, Sáo Trang Hiện, Kinh Đại Lục, Hàm Tiếu Vong 156. Lưu Manh Vs Ma Vương 157. Đại Tiểu Lưu Manh, Kích Bại Ma Vương 158. Kinh Biến, Ma Thối, Vô Thị Thần Tượng Trình Dâm Uy 159. Chư Quốc Chiến Loạn, Mất Mưu, Đẳng Khán Hảo Hí 160. Vô Tình Hoàng Tử, Âm Hiểm Chủ Giáo, Giảo Hoạt Lưu Manh 161. Chủ Giáo Hoàng Tử Vi Giáo Đình, Tiêu Sái Lưu Manh Đạp Long Hiện 162. Huyền Băng, Đại Địa Hiển Thần Quang 163. Đại Hốt Du, Pháo Chế Nữ Vương 164. Ma Giới, Thần Giới, Long Ưng Kỵ Sĩ 165. Quang Minh Liệt Diễm Tề Đăng Tràng, Phu Thê Liên Thủ Chiến Cửu Đầu 166. Thánh Kiếm Ma Kiếm, Tru Cửu Đầu 167. Phong Thu Khánh Chúc, Ngập Ngập Khả Nguy Đích Dực Nhân Vương Quốc 168. Tạp Tư Đặc Lộ, Độc Kế Đa Đoan 169. Sái Lưu Manh Đích Gian Trá Công Tước 170. Dẫn Mỹ Nữ Thánh Khiết Tới Chốn Phong Nguyệt 171. Liên Minh Bạch Hồ Mỹ Nhân, Thưởng Tễ Xích Lõa Thiên Sứ 172. Chiến Huống Nguy Cơ, Lưu Manh Giá Đóa 173. Đả Kiếp Liên Quân, Âm Hiểm Độc Kế 174. Liên Hoàn, Phản Kích, Điên Cuồng, Chém Giết 175. Vị Tri Truyện Tống Quyển Trục, Kinh Biến Cùng Thắng Lợi 176. Vị Tri Địa Cảnh, Thần Khí Thất Linh 177. Thế Giới Tối Nguy Hiểm, Tối Phục Tạp Đích Sanh Linh Tụ Tập Địa 178. Thảo Chi Dị Năng, Hắc Hùng Dị Năng 179. Lưu Manh Kiếm Tru Hắc Hùng, Hảo Tiếu Dữ Mỹ Đào Ly 180. Cổ Quái Tổ Hợp, Thất Sắc Linh Châu 181. Thủy Tinh Thánh Thụ, Lâm Trung Địa Động 182. Phong Chi Dị Năng Năng Giả, Cổ Quái Oán Linh 183. Thạch Chi Dị Năng, Bí Mật Thông Đạo
  5. 184. Đắc Thánh Thụ, Tru Oán Linh, Thu Quát Thiểm Nhân 185. Bạch Si Hoàng Đế Dữ Tham Lam Lưu Manh 186. Hoàng Đế Tử,Hải Tặc Diệt ,Giả Chí Tôn Tức Tương Hiện Thế 187. Nội Ưu Ngoại Hoạn,Lưu Manh Hoàng Đế Sơ Kiến Mĩ Lệ Hoàng Hậu 188. Thương Tễ Mĩ Lệ Hoàng Hậu,Ý Dâm Lưỡng Vị Hoàng Phi 189. Lão Tử Tối Thích Hợp Tố Hôn Quân 190. Câu Tâm Đấu Giác,Mĩ Diễm Thái Hậu 191. Thâu Lưu Xuất Cung, Đế Đô Binh Quyền, Hiền Phi Nương Nương 192. Giang Hồ, Mỹ Nhân, Cừu Sát 193. Kiếm Thuật Kinh Địch, Lưu Manh Sát Thủ 194. Lợi Dụng Tranh Chấp, Đoát Thủ Binh Quyền, U Oán Cầm Âm 195. Tinh Minh Hoàng Phi,Thiên Cơ Bí Thuật ,Đả Đổ Chinh Phục 196. Hoàng Hậu 、Hoàng Phi ,Lưu Manh Dâm Hoàng 197. Hoài Trung Nữ Mưu,Bạch Vũ Dực Vương 198. Mưu Hại Trung Thần、Bạn Nghịch Thí Quân 199. Tru Sát,Toán Mệnh 200. Thần Bí Linh Hồn, Chư Thần Nghi Hoặc 201. Các Hoài Quỷ Thai, Viên Trung Khóc Thanh 202. Tam Hải Cục Thế,Vô Sỉ Sắc Lang ,Huyết Tẩy Hoàng Thành 203. Cung Đình Đại Loạn, Ma Cung Cung Chủ, Thiên Ky Lão Nhân 204. Chánh、Tà 、Ma, Hỗn Loạn Đại Chiến 205. Hủy Diệt Thiên Khiển, Lưu Manh Đăng Tràng 206. Hủy Thiên Diệt Địa Thương Khung Tuyệt, Sát! 207. Tiễu Diệt Bạn Nghịch,Thùy Tiên Quan Vị 208. Thâu Khuy Mỹ Diễm Thái Hậu Đích Lưu Manh 209. Hoàng Kim Thủ Long Phù,Lưu Manh Hí Thái Hậu 210. Phong Diệp Hào Để Đạt,Lạp Tháp Lão Đầu 211. Chu Thị Trường Minh Đế, Nhất Cá Lão Thần Tiên 212. Thần Tiên、Chiếu Xao Bất Ngộ, Khai Quốc Chí Bảo Thiên Tử Kiếm 213. Lục Quốc Kết Minh, Cửu Đạo Long Ngâm 214. Lưu Manh Hợp Kĩ Vs Cửu Long Vấn Đỉnh Vạn Chúng Phục Tru 215. Bắc Phương Tiệp Báo, Toàn Lực Nghênh Chiến 216. Binh Lâm Thành Hạ Bách Quan Sầu,Hoàng Đế Trướng Trung Nhạc Du Du 217. Nhất Kiếm Chiến Thiên Quân 218. Lưu Manh Phát Uy, Tư Lược Đoàn Diệt Địch 219. Cửu Biệt Trọng Phùng,Đông Tây Tương Tụ 220. Hạnh Phúc Của Lưu Manh 221. Vũ Lâm Thịnh Hội,Câu Tâm Đấu Giác,Thần Tiên Tái Hiện 222. Đại Hội,Ngẫu Ngộ,Phẫn Thanh,Danh Thần 223. Ngạo Thị Quần Hùng 224. Tu La Vô Tình Đồ 225. Diên Phong Hỏa Bính, Long Hổ Loạn Vũ 226. Phong Thần,Thản Bạch Hằng Tâm 227. Ngoại Địch Dữ Tai Hoang 228. Thảo Bao Tổng Đốc Dữ Lưu Manh Hoàng Đế 229. Trừng Phạt、Ngự Sử、Tai Dân 230. Thế Cục, Tây Hải 231. Thánh Ma Và Băng Thổ 232. Thất Hoàng Tụ Tập 233. Nộ Chế Giang Hồ
  6. 234. Như Ý Bình Thai, Thập Tứ Đế Long 235. Biến Thái Quân Đội 236. Vu Ma 237. Thái Hậu, Giáo Chủ, Hai Tỷ Muội Xinh Đẹp 238. Vô Sỉ 239. Đế Long, Huyền Thạch, Thần Lực 240. Tiện Tân Thời Đại Chương 1 Đạo mộ tao báo ứng "Diệp Phong, chúng ta mau rời khỏi đây. Ở đây chẳng những chẳng kiếm chác được gì mà còn là nơi đại hung, mạch tượng phong thủy bên ngoài đúng là gạt người." Cổ mộ thạch thất tĩnh lặng tối đen, Phong Thủy Bán Điếu Tử Giang Minh dùng ánh sáng đèn pin quan sát bố trí xung quanh và những điêu khắc trên vách tường. Miệng liên tục thúc giục Diệp Phong rời đi. Hai bên hành lang thạch thất đều có những tượng điêu khắc lính gác, thân cao gần bằng người thường, dung mạo không giống nhau, điêu khắc sống động như thật. Diệp Phong ngậm thuốc lá, đang cân nhắc xem làm sao mang số tượng binh sĩ nặng nề này ra ngoài. Nghe Giang Minh nói rõ ràng hơi sửng sốt, liền hỏi lại "Phong Thủy Bảo Địa thế nào lại biến thành Đại Hung Chi Địa? Cửa đá phía trước lại có thể không có chút vật bồi táng sao?" "Loại Phong Thủy này ta nhất thời không thể nói cho ngươi hiểu rõ được, tóm lại cái mộ này rất quỷ dị. Theo quy mô của nó mà xét, vật bồi táng nhất định không ít, nhưng đến bây giờ ngay cả một cơ quan chúng ta cũng không phát hiện ra. Ta thấy không lôi thôi dài dòng nữa, tốt nhất là mau rời khỏi đây!" Giang Minh đáp lại, thân hình mập ú vì nóng vội mà hơi run lên. Diệp Phong nghe bảo chắc chắn có vật bồi táng, mỉm cười yên tâm, chỉ vào thanh trường kiếm màu đen dài bốn xích sau lưng, cười hắc hắc nói "Không có cơ quan là tốt còn yêu ma quỷ quái đều là truyền thuyết, không có thât. Vả lại dù là có thật đi nữa, ta cũng có thể tiêu diệt bọn chúng, chúng ta vất vả cực nhọc băng qua rừng rú nguyên thủy trong dãy Đại Hưng An để tìm mộ cổ không phải là vì những vật bồi táng sao? Đừng nghĩ đến yêu ma quỷ quái, nghĩ đến từ nay về sau phát tài phát lộc, ở nhà sang, ngủ với người đẹp, ngồi ôtô đúng là cuộc đời sung sướng." "Mặc dù yêu ma quỷ quái chỉ là truyền thuyết, nhưng có lẽ chúng ta cẩn thận vẫn hơn. Nằm trong khu rừng nguyên thủy này còn có hai tòa mộ cổ, chúng ta đổi một đi." So với tài phú, Giang Minh có lẽ coi trọng mạng sống hơn, hắn tin rằng phong thủy bí thuật tổ tiên truyền lại không hề sai, nếu không bọn hắn đã chẳng tìm thấy được cổ mộ. "Gan lớn làm được việc lớn, gan nhỏ làm tiểu quỷ. Ngươi không thể giống loại gan bé đó chứ? Hơn nữa không phải hai ngôi mộ đó ngươi thấy không lớn bằng cái này sao? Muốn trộm thì trộm cái lớn, làm một lần là hòa vốn, trở về hưởng thụ nhân sinh, ta không thể cữ
  7. làm kẻ đào trộm mộ mãi được. Đi nhanh lên, vào thêm một gian thạch thất nữa xem thử." Diệp Phong tỏ thái độ thiếu kiên nhẫn, không đợi Giang Minh mở miệng nói, lại tiến bước về phía thạch môn đằng trước. Mặt cười gian trá, trong lòng khẳng định tên tiểu quỷ nhát gan Giang Minh không dám tự ý ly khai, chỉ có thể cùng vào với hắn. Đối với yêu ma quỷ quái từ trước tới giờ hắn vốn chẳng tin. Giang Minh hiện giờ có cảm giác muốn khóc, thấm trách bản thân sao lại cùng tên vô lại không sợ trời không sợ đất này đi đào trộm mộ. Vậy chẳng phải mang cái mạng nhỏ này ra làm trò cười sao? Bất quá cảm khái vẫn hoàn cảm khái, hắn có lẽ nên nhanh chân theo sau Diệp Phong. Bởi vì muốn rời khỏi cổ mộ, hắn phải vượt qua một hành lang âm u tối đen như mực, tự hắn rời đi thì hắn không đủ dũng cảm. Diệp Phong là sinh viên năm 3 đại học kinh tế. Gia tộc nhiều đời truyền lại một bộ kiếm thuật cổ. Từ sáu tuổi hắn đã bị gia gia hắn bắt buộc học kiếm thuật, thổ nạp luyện khí. Thời cổ, mỗi đời Diệp gia đều là kiếm khách nổi danh. Bất quá hiện giờ khoa học kĩ thuật hiện đại, kiếm thuật không còn phong quang như trước, người nhà họ Diệp làm việc đều rất thấp kém. Đến thế hệ gia gia Diệp Phong, kinh doanh một tiệm ăn, một nhà năm miệng ăn đã có thể coi là chấp nhận được. Nhưng Diệp Phong từ nhỏ được hun đúc trong thời đại kim tiền, đối với điều kiện sinh hoạt của gia đình rất bất mãn. Hiện giờ hắn đang học đại học, gia đình mỗi tháng đều cho tiền sinh hoạt phí, chỉ đủ chi phí thường nhật, căn bản không dư dả đồng nào. Vào thời đại này, không có vẻ ngoài cao to đẹp trai, lại không có tiền bạc, mấy cô em xinh đẹp làm sao nguyện ý theo hắn đây? Trước mắt còn không tìm được một bạn gái, nỗi khổ "nam nhân trong trắng" của Diệp Phong, thực sự rất cảm khái. Mỗi lần nhìn thấy mấy tên đẹp trai hay giàu có cặp kè với các cô em xinh đẹp, tiểu tử này lại thấy khó chịu và hơi ganh ghét. Nếu không phải ngại gia gia hắn cảnh cáo không được tùy tiện gây khó dễ cho người khác, hắn chắc chắn vì tâm tính ganh tỵ này mà kiếm mấy tên đẹp mã hay giàu có không vừa mắt mà tống tiễn chúng vào bệnh viện. Lại nói, mấy ngày trước tên tiểu bàn tử Giang Minh này, ở trong trường tự khoe khả năng phong thủy của mình lợi hại thế này thế kia, chỗ nào có cổ mộ đều có thể tìm ra, cuối cùng đã thu hút không ít sự chú ý của đám nữ sinh. Diệp Phong thân là bạn cùng lớp với Giang Minh, hiểu rõ tên tiểu bàn tử này định hấp dẫn sự chú ý của đám nữ sinh. Nhưng khi nghe được hai chữ "cổ mộ" hắn liền nghĩ đến vật bồi táng đi kèm trong mộ. Bởi vậy tên tiểu tử xấu xa này liền nói với Giang Minh, bán vật bồi táng đi sẽ có vốn cưa cẩm đàn bà, đề nghị Giang Minh cùng hắn đi tìm cổ mộ để đào trộm vật bồi táng. Thói đời bây giờ, ngoại trừ nội tâm hoặc sinh lý có vấn đề, có rất ít nam nhân không háo sắc. Giang Minh là loại sắc lang hạ cấp có gan thèm mà không có gan tán, vả lại điều kiện gia đình cũng không phải tốt lắm. Nghe Diệp Phong nói tốt đẹp giàu sang gì đó, tên tiểu tử này lập tức động lòng mà đồng ý tham gia. Lúc đó, theo đề nghị của Giang Minh, hai tên bại loại nhân thời gian được nghỉ, đi tới
  8. nguyên thủy sâm lâm ở đông bắc dãy Đại An Hưng, ở vùng đất xa xôi không người, thăm dò tới lui thì phát hiện được ba ngôi mộ cổ. Nơi đang ở hiện giờ chính là ngôi mộ cổ lớn nhất. "Diệp Phong, lúc ở ngoài cổ mộ, ta thấy ngươi dùng kiếm đối phó với gấu sói thật lợi hại, có điều ngươi khẳng định kiếm thuật có thể đối phó với yêu ma quỷ quái chứ? Sao ta thấy ngươi một chút cũng không sợ ma quỷ vậy?" Đến trước cửa đá, Diệp Phong chuẩn bị đẩy cánh cửa ra, Giang Minh gấp gáp thăm dò. Ài, tên gan nhỏ đúng là gan nhỏ thật, trên đời này có ma quỷ cái gì chứ? Diệp Phong lắc đầu bất lực, nhưng vẫn quay đầu lại nói với Giang Minh "Yên tâm, ta tuyệt đối nắm chắc. Còn như ngươi hỏi ta vì sao không sợ quỷ quái, hắc hắc, kỳ thực ta cũng sợ một loại quỷ!" "Quỷ gì?" "Quỷ nghèo" "..." Giang Minh hoàn toàn bị Diệp Phong bỡn cợt đến nỗi không thốt lên lời, tự động lùi lại vài bước, nhắc nhở hắn đẩy cửa cẩn thận cơ quan. "Rẹet cạch..." Cùng âm thanh vang lên, cửa đá cao hai mét bị đẩy ra, không thấy xuất hiện bất kỳ cơ quan nào, phía sau cửa đá là một gian thạch thất tối tăm. Khi hai người bọn Diệp Phong chiếu đèn quan sát, ánh mắt liền lộ vẻ giật mình, sau đó là tham lam và sung sướng điên người! Diện tích thạch thất không lớn, đại khái khoảng 50 mét vuông, mặt đất bị phủ kín với các loại kim ngân châu báu, lấp lánh trong ánh đèn pin mê hoặc lòng người. Bất quá so với kim ngân châu báu, nổi bật nhất trong thạch thất có lẽ là chiếc quan tài bạch ngọc nằm ở chính giữa, khiến người nhìn vào cảm thấy không ổn, trong không gian thạch thất đen kịt, có vẻ rất quỷ dị. Phía sau quan tài có một bệ thờ, trên mặt có một quyển sách bìa sắt màu đen. "Ực!" Giang Minh nuốt nước miếng "Diệp Phong, chúng ta phát rồi, chúng ta phát tài rồi, số kim ngân châu báu này mang ra ngoài, chúng ta xài ba đời cũng không hết." "Gan lớn làm được việc lớn, gan nhỏ làm tiểu quỷ. Bây giờ tiểu tử ngươi biết câu nói đó không sai rồi chứ?" Diệp Phong cao hứng cười ha ha, bước vào thạch thất đặt cây bối đao xuống, tay vơ vét châu báu vào túi, không quay đầu đáp lại tiếng gọi của Giang Minh "Đừng đứng đần người ra đó, chúng ta trước hết lấy một ít ra ngoài. Không thể tưởng tượng lại có nhiều như vậy, đúng là may thấy con mẹ nó!" Việc này căn bản không cần hắn nhắc, Giang Minh cũng đã theo hắn tiến vào, vừa nghe hắn nói, tay không vẫn không ngừng vơ vét châu báu, miệng cười nói "Sai quá, ngu quá, biết thế này lẽ ra mang bao lớn hơn" "Ta thấy tên tiểu tử ngươi mất bò mới lo làm chuồng. Lúc mới tiền vào mộ, ta nghe hình như
  9. ngươi nói muốn theo quy củ cái gì đó, mới rồi còn giảng đạo đức, còn không muốn lấy hết hả?" Diệp Phong cười mỉa Giang Minh. "Đạo đức? Ta với ngươi phải nói rằng Đạo đức là cái thứ gì? Bao nhiêu tiền một kg?" Bắt đầu vơ vét tài bảo mà không gặp nguy hiểm gì, Giang Minh liền quẳng đạo đức lên chín tầng trời. "Tiểu tử ngươi học nhanh thật!" Diệp Phong buồn cười nói, đút bối đao vào vỏ, quan sát chiếc quan tài và quyển sách trên bệ thờ, hiếu kỳ bỏ bối đao xuống rồi bước tới. Quyển sách dài chừng 15 cm, có hình vuông. Trên bìa sách có khắc họa một con rồng phương Đông đang giương nanh múa vuốt. "Uy uy, tiểu bàn tử, đến đây xem sách gì đây!" Diệp Phong nghi hoặc cầm quyển sách lên, lật trang sách, mở miệng hỏi Giang Minh. Giang Minh đang làm đầy túi châu báu nghe thấy vậy liền buông bối đao tiến lại, vừa mở miệng muốn nói, quyển sách đột nhiên tỏa ra một cỗ hắc khí, nhanh chóng lan tỏa xung quanh, vây hắn và Diệp Phong vào trong. Diệp Phong kinh hãi thát sắc, liền muốn ném cuốn sách đi, nhưng đột nhiên cảm thấy đầu óc mơ hồ, miệng mũi không thể hít thở, chân mềm oặt, toàn thân ngã sập xuống đất. Còn Giang Minh đã đi sớm hơn hắn một bước, hai mắt trợn ngược nằm trên mặt đất, không còn thở nữa. Diệp Phong ngã xuống nhìn thấy Giang Minh đã chết, trong đầu thoáng qua một tia hối hận, liền đó thì nhắm mắt đoạn khí. Vừa lúc đó, phía trên thiết bì thư trong tay hắn đột nhiên xuốn hiện một lỗ đen đường kính nửa mét, phát ra một hấp lực mạnh mẽ quỷ dị, hút quyển sách vào đó, rồi tiêu thất vô tung. Chương 2 Thư tạp cầm thú, dị thế trọng sanh Lạc Khắc - Pháp Lôi Nhĩ, tể tướng Mạt La đế quốc, thế tập hầu tước, 63 tuổi, thân hình còi cọc thấp bé, tướng mạo rất đỗi bình thường, ria mép hình chữ Bát ( 八a ), tính tình âm hiểm tham lam, bổn sự lớn nhất của lão là nịnh nọt a dua, đầu não của hầu hết đám quý tộc tham lam trong đế quốc. Hôm nay Lạc Khắc tể tướng cực kỳ tức giận, đứa cháu bảo bối Lôi Ân - Pháp Lôi Nhĩ của lão ra ngoài tản bộ thì bị một quyển thiết bì thư từ trên trời rơi xuống đánh vỡ đầu, trọng thương hôn mê đến giờ vẫn chưa tỉnh lại. Tức khí, lão lôi toàn bộ đám hạ nhân theo hầu tôn tử ra, tất cả đều phải ngoan ngoãn nhận giáo huấn. Có lẽ vì dính dáng đến quá nhiều việc xấu xa, con trai cả và con dâu của lão cùng với con trai thứ lần lượt rời xa lão, chỉ có con út tử tước Tây Tư - Pháp Lôi Nhĩ còn sống bình an. Ba đứa con trai của Lạc Khắc chỉ có con cả sinh được cho lão một đứa cháu là Lôi Ân. Lão đối với đứa cháu này có thể nói vô cùng sủng ái.
  10. Bởi vì được chiều chuộng lại bị ảnh hưởng của hoàn cảnh sinh hoạt, Lôi Ân bị mất cả cha lẫn mẹ, khi hơn mười tuổi đã có tâm địa xấu xa, trở thành đầu lĩnh của toàn bộ đám thanh niên bại hoại, phần tử cặn bã ở đế đô. Đương nhiên tất cả đều phải nể mặt Lạc Khắc, bản thân Lôi Ân là đồ vô dụng, là tiêu chuẩn phế vật đời kế tiếp. Hiện giờ hắn đã hai mươi tuổi, ngày thường những chuyện xấu khi nam phách nữ nhiều vô kể, cả bản thân hắn cũng không nhớ rõ có bao nhiêu nữa. May mà hắn cũng biết mình có bao nhiêu cân lượng, cho tới hiện giờ cũng không dám khi phụ đám rắn mặt, chỉ chuyên môn khiêu khích những kẻ yếu đuối thế cô lực bạc. Cho nên những đại nhân vật tự coi là chính nghĩa cũng không muốn đụng đến thứ cầm thú này, bởi vì hắn cùng tể tướng đại nhân là một, thật sự không đáng. Hôm nay Lôi Ân bị thiết bì thư từ trên trời rơi xuống đánh bị thương, một ít quan viên không ưa hắn cùng với cư dân thường ngày bị hắn khi dễ đều ồn ào cao hứng cho rằng chính là Quang Minh nữ thần hiển linh, trừng trị tên cầm thú đáng ghét ấy. Tốt nhất hắn vĩnh viễn không nên tỉnh lại. Bởi vì thương thế ở đầu Lôi Ân khá nghiêm trọng, mặc dù đã được mục sư quang minh ma pháp điều trị, nhưng có lẽ cần tĩnh dưỡng nghỉ ngơi. Cho nên Lạc Khắc liền từ chối hết đám quý tộc đến thăm hỏi, để tỳ nữ ở ngoài phòng, bất luận kẻ nào cũng không được quấy rầy Lôi Ân tĩnh dưỡng. Diệp Phong đối với tao ngộ hiện giờ, thật không hiểu phải nghĩ thế nào. Ký ức của hắn hết sức rõ ràng, hắn đã chết trong cổ mộ còn hiện giờ sống lại như kỳ tích. Nhưng lại chiếm cứ thân thể và kí ức của Lôi Ân, trở thành cháu của Lạc Khắc tể tướng, một kẻ bản chất xấu xa, không điểm nào tốt, mới sinh ra đã được thụ nhận nam tước quý tộc. Trời ạ! Rốt cuộc là thế nào? Ta chẳng phải đã chết rồi? Sao lại nhập vào cơ thể tên khốn kiếp so với ta còn xấu xa hơn này? Ài, cha mẹ không tìm thấy ta, chắc chắn rất nóng ruột! Còn tên Giang mập đã chết, cũng là do ta hại hắn... Hối hận, hiện giờ trong lòng Diệp Phong rất hối hận. Nếu có thể để hắn lựa chọn lại một lần, hắn nhất định sẽ ngoan ngoãn học đại học, tuyệt đối không dám khuyết đức đi đào trộm mộ. Loại người chấp mê bất ngộ, rốt cuộc thường nhận lấy hậu quả rồi mới tỉnh lại. Nếu hiện giờ đang ngập trong châu báu bạc vàng, trong đầu hắn tuyệt đối sẽ không hối hận, ngược lại, chỉ biết nghĩ đến kim tiền và mĩ nhân. Đúng rồi, thiết bì thư, trong quyển sách đó có lẽ sẽ có phương pháp trở về. Trong lúc hối hận Diệp Phong thình lình bừng tỉnh, mở miệng gọi lớn "Lộ Lộ, ngươi đến đây!" Lộ Lộ - La Tây, tuổi tròn mười chín, duyên dáng yêu kiều, mắt phượng mày ngài, mũi cao môi đỏ, da trắng hơn tuyết, mái tóc dài phủ lên vai, phối hợp với một vẻ đẹp mĩ lệ thánh
  11. khiết, mười phần khiến người yêu thích, là mĩ nữ nổi danh trong dân chúng ở đế đô. Đáng tiếc xuất thân bình dân, vì mẫu thân bị bệnh nặng cần tiền mua thuốc mà bị phụ thân cắn răng đem bán vào phủ tể tướng. Hôm trước vừa bị Lạc Khắc đưa làm thị nữ của Lôi Ân. Lôi Ân còn chưa kịp làm tổn hại nàng thì bị Diệp Phong chiếm lấy thân thể. Khi Diệp Phong dung hợp kí ức của Lôi Ân, tự nhiên hắn biết toàn bộ mọi việc. Nghe thấy tiếng gọi của thiếu gia, Lộ Lộ mặc trên người chiếc váy lụa mỏng màu trắng lập tức đẩy cửa bước vào trong phòng, đến bên giường cung kính thỉnh thị "Thiếu gia, ngài có việc gì phân phó?" Nếu là ở trên địa cầu, Diệp Phong thấy tiểu mĩ nữ thuần khiết xinh đẹp này Lộ Lộ này, lại nghe được thanh âm êm dịu của nàng, khẳng định đã nuốt nước miếng một tiếng thật to, có điều hiện giờ hắn không có cái tâm tư đó, nhìn thoáng qua Lộ Lộ, rồi mở miệng hỏi "Quyển thiết bì thư rơi xuống đầu ta hiện giờ ở đâu?" "Thưa thiếu gia, ở chỗ lão gia." Lộ Lộ trả lời. "Ngươi đến nói lão già đưa quyển sách đó cho ta, bảo ta cần xem ngay lập tức." Diệp Phong nhíu mày ra lệnh. "Lão già" là cách Lôi Ân xưng hô với Lạc Khắc. Cháu gọi ông là "lão già", Lạc Khắc cũng không tức giận, lão sủng ái Lôi Ân thế nào cũng có thể tưởng tượng ra được. Lộ Lộ thấy thiếu gia nhíu mày tựa hồ khó chịu, liền đáp một tiếng rồi đi tìm lão gia. Hạ nhân trong phủ tể tướng đều biết, những lúc thiếu gia khó chịu sẽ có người gặp xui xẻo. Lộ Lộ mặc dù mới đến được hai ngày, nhưng đã có người nói cho nàng những việc xảy ra trong phủ. Nàng không muốn người xúi quẩy đó là mình. Nằm trên giường, tay vò đầu, trong lòng Diệp Phong cảm thấy an ủi bởi vì mẫu thân của Lạc Khắc là người Đông phương đại lục rất khó gặp. Lạc Khắc thừa kế đôi mắt đen của mẫu thân lão, kết quả là con cháu của lão đều có đôi mắt màu đen. "Cháu ngoan, cháu đã tỉnh rồi, thế nào, đầu còn đau không?" Lạc Khắc ục à ục ịch trong bộ quần áo quý tộc thùng thình, tự thân cầm thiết bì thư mang đến bên giường quan tâm hỏi han. Nghe thấy hai chữ "cháu ngoan", Diệp Phong thiếu chút nữa đã mắng trả "ngươi là cháu ông mày đây thì có!" . Bất quá nhìn dáng điệu quan tâm của Lạc Khắc, Diệp Phong mới nhịn được. Dẫu sao đây cũng là đế quốc tể tướng ác danh lẫy lừng, nếu để lão biết mình không phải cháu lão, lúc đó chuyện ra sao cũng tưởng tượng được. "Lão già, ta không sao, lão yên tâm đi." Với giọng điệu của Lôi Ân, Diệp Phong thân mật nói vài câu khách sáo với Lạc Khắc, rồi mở quyển thiết bì thư ra xem xét. Lạc Khắc thấy chái vẫn giống trước kia, trong lòng tương đối yên tâm, thấy hắn xem sách liền nói "Chữ trên quyển sách đó rất kì quái, cả ta cũng xem không được."
  12. Hứ, văn tự địa cầu lão có thể đọc được mới là việc lạ. Diệp Phong lẩm bẩm. Ngẫm lại Lạc Khắc ở đây rất bất tiện, không đọc sách, đáp lời Lạc Khắc, rồi lại nói cần nghỉ ngơi, bảo Lạc Khắc rời khỏi, rồi quay lại ngồi trên giường ngâm cứu thiết bì thư. Quyển sách này, nếu đổi thành một người bình thường trên địa cầu đọc, chắc chắn sẽ nghĩ đây là tiểu thuyết ảo tưởng giải trí, nhưng đối với người hiểu được vũ học như Diệp Phong mà đọc được sẽ phải giật nảy mình, bởi vì đây chính là một quyển tập hợp lớn của Trung Hoa võ học, tên là Trung Hoa Bảo Điển. Nội dung trong bảo điển chia là mười ba thiên, cụ thể là công pháp thiên, kiếm pháp thiên, đao pháp thiên, thương pháp thiên, côn pháp thiên, quyền pháp thiên, chưởng pháp thiên, thủ pháp thiên, chỉ pháp thiên, trảo pháp thiên, thối pháp thiên, bộ pháp thiên, tạp học thiên Mỗi thiên có ít nhất hơn mười loại, nhiều có đến ba mươi loại, chính tà đều có, bao la vạn tượng. Mỗi loại đều là những tuyệt học mà người luyện võ mơ tưởng, trong đó có "Hiên Viên Chí Tôn Công" và "Xi Vưu Vô Cực Công" dung hợp thành "Thiên Địa Chí Tôn Công" cường hãn nhất! Có điều tất cả vũ học cũng không bằng một tờ "Dị giới thứ nguyên trận" cuối cùng, có thể hấp dẫn ánh mắt của Diệp Phong. Chính bởi cái "Dị giới thứ nguyên trận" này là mấu chốt khiến hắn xuất hiện ở Quang Minh đại lục. Soạn ra bộ Trung Hoa Bảo Điển này là một vị vương gia Tống triều, dùng võ ngộ đạo thành tu hành giả. Bởi vì lăng mộ của cha bị trộm cắp, lúc sinh thời y căm hận nhất chính là bọn "mộ tặc", cho nên lúc đến lúc chết đã thỉnh cầu một vị pháp sư Tây phương, bố trí "Dị giới thứ nguyên trận" trên quyển kì thư. Người vào mộ mang bảo điển đặt bên quan tài, đồng thời làm một lớp phòng bị trên quan tài và thi thể. Một khi có người mở quan tài sẽ hít phải khí độc, lập tức chết ngày mà không thể đẩy khí độc ra khỏi cơ thể. "Dị giới thứ nguyên trận" có thể mở được cửa không gian thứ nguyên, khí tử vong nhập vào giết người, đem linh hồn trong thân thể người cầm bảo điển, tống nhập vào dị giới. Vả lại trận này chỉ xài một lần, một khi khởi động sẽ không thể dùng lần thứ hai. Bởi vì Tống triều vương gia cho rằng đào mộ tặc ở dị giới vĩnh viễn không được siêu sinh. "Ta chết..." Diệp Phong xem lại tờ cuối cùng trong bảo điển một lần nữa không nhịn được thóa mạ một tiếng, quăn quyển sách lên giường. Chẳng biết phải nói sao, trong tình hình lúc đó, hoàn toàn do hắn tham lam đi đào trộm mộ, gặp phải báo ứng cũng không trách được ai. Thật ra mà nói đây rốt cuộc là vận may của hắn, do cầm quyển bảo điển trong tay, linh hồn tiến vào thế giới này rồi nhập vào Lôi Ân. Giang Minh bị hắn làm liên lụy mới thực sự là táng mạng trên mặt đất. "Thiếu gia, ngài sao vậy?" Lộ Lộ ở ngoài cửa phòng, nghe thấy thiếu gia kêu lớn "Ta chết...", chẳng biết ý tứ ra sao liền cung kính tiến vào thỉnh thị. "Ai bảo ngươi vào?" Diệp Phong tâm tình đang không tốt, thấy Lộ Lộ vào phòng thì nhíu mày trừng mắt nhìn nàng.
  13. "Thiếu gia, xin lỗi, nô tỳ lần sau không dám nữa." Lộ Lộ thấy thiếu gia nổi giận lập tực bị dọa khiếp quỳ mọp xuống đất. Hạ nhân trong phủ tể tướng dám là thiếu gia khó chịu, không có ai có kết cục tốt cả. Diệp Phong nhìn hình dáng sợ sệt của Lộ Lộ, lại nghĩ đến hắn hiện giờ là Lôi Ân, một nam tước hành hạ kẻ dưới bất cần quan tâm kẻ khác, không khỏi rất ư bất lực, nhẹ giọng nói "Ta đói bụng rồi, ngươi bảo nhà bếp làm đồ ăn cho ta." "Vâng" Lộ Lộ thấy thiếu gia không trách cứ mình, liền ứng lời đến phòng bếp, bảo đầu bếp làm món ăn thiếu gia ưa thích nhất mang đến. Nhìn thấy đám hạ nhân bày lên bàn hơn 50 món ăn, Diệp Phong mặc dù sớm biết Lôi Ân từ trước tới nay vẫn vậy nhưng vẫn không khỏi ngấm ngầm cảm khái, như vầy quả thực quá xa xỉ. Tính cách Diệp Phong từ trước tới giờ vốn rất cởi mở. Lúc trước khi tâm tình không tốt, hắn vẫn có biện pháp phân tán sự chú ý của mình, không nghĩ tới những việc phiền lòng. Hiện giờ ở đây không có máy tính cũng chẳng có tiểu thuyết, hắn đành phải ăn uống để phân tán tư tưởng. Trong sự hầu hạ của Lộ Lộ, quai hàm Diệp Phong ngấu nghiến nhai nuốt, giống như vật thực trên chiếc bàn đó có thù oán với hắn vậy. Khiến Lộ Lộ mắt trợn ngược mồm há hốc, cho tới giờ vẫn chưa nghe qua thiếu gia dùng bữa lại hung mãnh như vậy. Quang Minh đại lục không có rau xào, hơn năm mươi món ăn nếu không phải món hầm thì là món nướng. Diệp Phong sau khi diệt gọn một khối thịt trâu nướng rốt cuộc đã không thể ăn thêm được. Đám hạ nhân dọn dẹp bàn ăn, Diệp Phong sau khi ngừng ăn lại trút không ít Mạt La Quả Tửu vào bụng, tâm tình tốt hơn rất nhiều, bảo Lộ Lộ cầm đến cho hắn một điếu thuốc "Thanh Sảng Tiêu Hồn" có bề ngoài giống điếu xì gà mà chỉ giới quý tộc mới có thể sở hữu, nằm trên giường, miên man suy nghĩ về tình huống hiện giờ. Nếu hắn bị Lạp Khắc phát hiện, chắc chắn hắn sẽ chết không nghi ngờ gì, nhưng cũng không thể cứ sống theo cách của Lôi Ân được, như vậy hắn còn là Diệp Phong sao? Huống hồ bề ngoài của Lôi Ân rất hung hăng càn quấy, nhưng thúc thúc Tây Tư của hắn, là hầu tước thế tập giống như hắn, luôn ngấm ngầm "dạy bảo" hắn. Lôi Ân sợ nhất chính là Tây Tư, bởi vì Tây Tư có thực lực của băng sương kiếm sĩ cấp 6, giết loại súc sinh phế vật như Lôi Ân, so với bóp con châu chấu còn dễ dàng hơn. Có điều Tây Tư cũng chưa phải mạnh nhất, mạnh nhất chính là cháu của đế quốc lão nguyên soái, Mạt La đệ nhất mĩ nam tử, Phỉ Long - Chiêm Mỗ Tư, có thực lực của Quang Minh kị sĩ cấp 7, chưởng quản 1 vạn hoàng gia kỵ sĩ đoàn. Bởi vì lão nguyên soái Uy Lợi và lão tể tướng Lạc Khắc, hai người từ trước tới giờ không hợp nhau, minh tranh ám đấu với bọn họ mà nói chỉ như bữa cơm gia đình. Cho nên Phỉ Long từ nhỏ đã không hợp với Lôi Ân, luôn luôn khó dễ Lôi Ân. "Con mẹ nó, bảo điển sao lại không cho ta nhập vào Phỉ Long vậy? Hắn là cháu của nguyên
  14. soái, hoàng gia kỵ sĩ đoàn trưởng, Mạt La đệ nhất mĩ nam tử. Trời ạ! Lôi Ân so với hắn đúng là rác rưởi mà." Trong lòng Diệp Phong đầy ấm ức, nhưng trong đầu lại hiểu rõ, tự mình phải gia tăng thực lực, nếu không chắc chắn sẽ lại chết một lần nữa. Chết chẳng bằng sống, có thể sống vĩnh viễn vẫn là chuyện đáng mừng, huống hồ hắn hiện giờ còn trở thành cháu của tể tướng, kim tiền và mĩ nhân lúc trước hắn muốn mà không có được, bây giờ có dễ như trở bàn tay. Muốn tăng cường thực lực, tu luyện tuyệt học trong Trung Hoa Bảo Điển đúng là lựa chọn tốt nhất, có điều việc này phải làm lén lút, nếu không thằng cháu cưng Tây Tư của Lạp Khắc chắc chắn sẽ không để hắn được tăng cường thực lực như ý nguyện. Kiếm thuật tổ truyền của Diệp gia tên gọi là "Tùy Tâm", chỉ có một số chiêu thức kiếm thuật là cốt lõi,, chú trọng đến ý đáo thần đáo, thần đạo kiếm đáo, kiếm đáo khí đáo, khí đáo lực đáo, bất câu nê vu chiêu thức, dĩ bất biến ứng vạn biến, dĩ vô chiêu thắng hữu chiêu ( "ý" = ý nghĩ, "thần" = tinh thần. tạm dịch "ý đến thần đến, thần chảy kiếm đến, kiếm tới khí tới, khí tới lực tới, không câu nệ vào chiêu thức, dùng bất biến chống vạn biến, dùng vô chiêu thắng hữu chiêu.") Diệp Phong đối với tâm pháp gia truyền "Vô chiêu thắng hữu chiêu" thì mười phần đồng ý. Nhưng chân khí công pháp tu luyện gia truyền so với "Thiên Địa Chí Tôn Công" trong Trung Hoa Bảo Điển thực sự không ăn nhập. Kiếm thuật tối cao lại không có thực lực mạnh mẽ làm trụ cột, đúng là rác rưởi. Địa cầu cùng Quang Minh đại lục cũng có các dạng nguyên tố tồn tại, bản chất nguyên tố hoàn toàn tương đồng, giống nhiều khác ít, như ở địa cầu Võ giả có chánh khí, ma khí thì tại Quang Minh đại lục lại có tên là quang minh nguyên tố, ám hắc nguyên tố. Pháp sư của Quang Minh đại lục tìm được một loại nguyên tố phù hợp liền có thể bằng vào tinh thần lực điều động nguyên tố trong trời đất để hình thành ma pháp. Chiến sĩ lợi dụng công pháp để hấp thụ một loại nguyên tố vào trong cơ thể để hình thành đấu khí. Bất luận là pháp sư hay chiến sĩ cũng không dám đồng thời tu luyện hai hệ ma pháp hoặc hai hệ đấu khí. Bởi vì làm như vậy tất sẽ dẫn đến hai loại nguyên tố bài xích nhau, nhẹ thì cả đời chịu nỗi thống khổ hai loại nguyên tố bài xích, nặng thì cơ thể đột nhiên vỡ nát tử vong. Hiên Viên Chí Tôn Công hấp nạp chánh khí nhập thể để dùng, chí cương chí dương. Xi Vưu Vô Cực Công hấp nạp ma khí nhập thể để dùng, chí âm chí nhu. Kết hợp hai loại công pháp này hình thành nên Thiên Địa Chí Tôn Công, xảo diệu lợi dụng đặc điểm chính - ma nhị khí tương sinh tương khắc, đồng thời tu luyện hai loại khí, âm dương hợp nhất, cương nhu song trùng, tổng cộng có 9 tầng. Lại có Hiên Viên Kiếm Pháp và Xi Vưu Đao Pháp, tổng hợp thành Chí Tôn Cửu Thức. Chạy trốn xài Tiêu Diêu Kiền Khôn Bộ, đánh lén dùng Chân Khí Toàn Long Chỉ, phòng ngự dùng Như Lai Thiên Phật Thủ, chém giết dùng Thiên Địa Phách Hoàng Quyền, Truy Phong Cuồng Long Toản, bắt giữ dùng điểm huyệt thuật Đó đều là những tuyệt học Diệp Phong chuẩn bị để tu luyện.
  15. Hôm trước bị thương khiến Diệp Phong có lý do để dưỡng thương, mỗi ngày đèu nằm trong phòng ngấm ngầm tu luyện Thiên Địa Chí Tôn Công. Cho nên bất luận là Lạc Khắc hay Tây Tư, kể cả người mỗi ngày đều hầu hạ hắn là Lộ Lộ đều không phát hiện ra hắn đang tu luyện công pháp. Cầm Thú Nam Tước của phủ tể tướng, Lôi Ân đại nhân đóng cửa dưỡng thương, đúng thực là sự kiện lớn khiến dân tình hoan hỉ, cả mốt số quan viên không hợp với tể tướng cũng đều mang "Trời giáng thiết thư xuống đầu cầm thú" làm đề tài tiêu khiển. Chương 3 Hiêu trương đích bổn tiễn Quang Minh đại lục nằm ở giữa Uông Dương đại hải, chỉnh thể của đại lục có hình vuông, xung quanh có vô số hải đảo. Có nhiều chủng tộc sinh sống trên lục địa, các thế hệ nối tiếp nhau sinh sôi phát triển, cường giả nhiều như mây. Chiếm cứ lục địa Quang Minh đại lục bao gồm Mạt La, Thiên Vũ, Quang Minh, tinh linh, ải nhân, thú nhân, dực nhân, cự nhân tổng cộng tám đại quốc gia. Ba cái tên đầu tiên chính là đế quốc của con người. Một số chủng tộc nhỏ và yếu, nếu không thuận theo những đế quốc lớn mạnh này thì chỉ có thể ẩn trốn để phát triển. Cường đại cự long luôn luôn sống trên đỉnh núi, bất kỳ chủng tộc nào cũng không dám đắc tội với chúng. Kiếm sĩ, kỵ sĩ, chiến sĩ, xạ thủ, pháp sư, mục sư, là những cường giả tại Quang Minh đại lục. Kiếm sĩ, kỵ sĩ, xạ thủ, chỉ cần nghe danh xưng thì biết vũ khí của họ là gì. Còn những trang bị khác, tất cả đều gọi là chiến sĩ. Bởi vì năm trăm năm trước Ma tộc từ Ma giới xâm lấn Qang Minh đại lục, liên quân các tộc đã đại chiến suốt hơn tám mươi năm. Trước khi bọn họ bại trận thối lui về Ma giới, đã để lại trên Quang Minh đại lục nghiệt chủng và công pháp. Vì thế cho đến nay trên đại lục xuất hiện cường giả thuộc hệ hắc ám. Điều đương nhiên, bọn họ là đối tượng truy sát của Quang Minh giáo, đặc biệt là những tên Vong linh vu sư thờ phụng Minh thần. Tương quan với tất cả các chức nghiệp, luyện kim thuật sĩ rất có tiếng tại Quang Minh đại lục, do số lượng rất hiếm! Tính luôn ma thú, tại Quang Minh đại lục, thực lực được chia làm chín cấp. Dù là ma thú hay là cường giả, khi đạt tới cửu giai thì gọi là Siêu cấp cường giả. Dĩ nhiên, số lượng Siêu cấp cường giả cũng rất hiếm! Ba Nhĩ - Khắc Lỗ Ni, mười tám tuổi, với mái tóc ngắn màu vàng, dung mạo có chút lo sợ, thân hình mảnh khảnh. Từ nhỏ bị cha mẹ bán vào Tể tướng phủ làm hạ nhân, là con chó theo đuôi tên Lôi Ân. Các chuyện xấu của Lôi Ân đều có y tham dự. Lúc này là buổi hoàng hôn, Ba Nhĩ mặc áo màu xám đứng nghiêm trang ở ngoài cửa phòng thiếu gia, trên mặt đang cười.
  16. Thiếu gia dưỡng thương đã hơn hai tháng, cơ hồ mỗi ngày đều chỉ ở tại trong phòng, khiến cho y mỗi ngày đều phải ở trong phủ, không thể ra ngoài, thật sự nhịn không được. Hôm nay thiếu gia để thị nữ Lộ Lộ báo cho y biết, thương thế của hắn đã tốt hơn, chuẩn bị ra ngoài dạo chơi. Tin tức thật sự làm y cao hứng. Bởi vì thiếu gia mỗi lần ra ngoài đều là cùng mấy vị thiếu gia quý tộc trêu hoa thưởng nguyệt. Y có thể đi theo mấy người để thỏa mãn sự thèm muốn mỹ nữ! Công pháp Thiên Địa Chí Tôn bốn tầng đầu thật dễ dàng tu luyện. Tại Quang Minh đại lục, Quang Minh nguyên tố và Hắc Ám nguyên tố là chánh ma nhị khí. So với ở Trái đất nhiều hơn gấp mấy lần. Trong Trung Hoa bảo điển ghi lại, Tống Vương gia mất một tháng liền luyện tới tầng thứ 4, Diệp Phong tư chất bình thường, mất hơn 2 tháng mà chỉ mới đạt tới tầng thứ 4. Cũng may Chí Tôn cửu thức cùng với 6 loại tuyệt học mà hắn đã tìm thấy, không khác biệt lắm, khi có cơ hội nhất định sẽ luyện tập. Hơn nữa bây giờ hắn không cần vận hành công pháp, trong người toàn là chánh ma chân khí, có thể chậm rãi hấp nạp Quang Minh nguyên tố và Hắc Ám nguyên tố bên ngoài vào trong cơ thể, hình thành chánh ma chân khí thật sự. Mặc dù có chậm lại, nhưng có thể hấp thu tóm lại còn hơn là không thể mạnh lên. Trước mắt, hắn dựa theo công pháp Thiên Địa Chí Tôn tu luyện chánh ma chân khí, đem chúng tụ tập tại đan điền, chánh khí đưa về bên phải, ma khí về bên trái, vẫn chưa gặp sự khác chế lẫn nhau nào. Tuy nhên trong bảo điển ghi lại rằng muốn từ tầng thứ tư đột phá lên tầng thứ năm sẽ chịu một trở ngại. Khi đó nhị khí dễ dàng sản sinh ra sự ngăn chặn, có thể thuận lợi vượt qua mới có thể tiếp tục tu luyện, còn phải "hưởng thụ" nỗi đau đớn khi sự ngăn chặn phát sinh. Trong phòng, Diệp Phong dưới sự phục vụ của Lộ Lộ, đã thay một bộ y phục màu đen, soi gương lại hắn hoàn toàn vừa ý. Lợi dùng lúc Lộ Lộ giúp hắn thay áo, tả thủ của hắn ấn nhẹ lên bộ ngực phong mãn của nàng, còn hữu thủ thì len lách vào trong ngực nàng. Nhìn thấy biểu hiện xấu hổ của nàng, miệng hắn khẽ nở nụ cười xấu xa. Diệp Phong đã thích nghi với tập quán của cuộc sống hiện tại. Hằng ngày tiếp xúc với một mĩ nữ như Lộ Lộ, sắc tâm hắn tự nhiên lại bộc phát. Từ khi rơi xuống đây hắn chỉ có dưỡng thương và bí mật tu luyện, nhiều nhất chỉ động tí chút thủ đoạn với Lộ Lộ, vẫn còn chưa hoàn toàn hưởng thụ mỹ nhân tuyệt vời này. Bây giờ việc tu luyện không cần vội, hắn trở nên rất vô sỉ, muốn ‘thưởng quà’ Lộ Lộ ngay lập tức, chính là đưa cho nàng một thân xử nam của mình. Tại Quang Minh đại lục này, các giai cấp xã hội phân biệt rất sâu sắc, thị nữ ngủ cùng chủ nhân chỉ là sự tình bình thường, thậm chí ngủ với khách của chủ nhân cũng là chuyện thường. Lộ Lộ bị thiếu gia ôm chặt khiến cho cả người nóng lên, ngượng ngùng xấu hổ, nhưng trong đầu ý niệm phản kháng một chút cũng không có. Thứ nhất là không dám, thứ hai thị nữ có thể có được sự ân sủng của thiếu gia, sự đối xử có thể sẽ rất tốt. Lộ Lộ thái độ luôn chăm sóc ôn nhu, chẳng qua là quá nhu nhược lại không có chủ kiến. Khi
  17. bán thân vào Tể tướng phủ làm tì nữ, mục tiêu sống của nàng trở nên rất đơn giản, làm cho thiếu gia hài lòng, cũng là cho cuộc sống của mình được tốt hơn, những điều đó đã đủ rồi. Đương nhiên, nếu có thể trở về nhà thăm cha mẹ, đệ đệ bảo bối, đó có thể xem như món quá lớn lắm rồi! Diệp Phong từ kí ức của Lôi Ân thu được, nhìn vào bộ dạng ngượng ngùng của Lộ Lộ, đã hiểu thêm về cuộc sống hiện tại của nàng. Diệp Phong cũng cảm khái về cái chế độ của thế giới này. Đối với người mạnh mà nói, đó tuyệt đối là một thế giới hoàn toàn hạnh phúc. Nhưng đối với người yếu mà nói, đây chính là một thế giới đau buồn, bi ai. Nếu trên Trái Đất, Lộ Lộ dung mạo như vậy, tuổi tác như thế, nhất định sẽ là một mỹ nhân trong trường đại học, với cuộc sống hạnh phúc. Căn bản không có khả năng bị bắt làm thị nữ! "Hắc hắc, ta càng ngày càng thích thế giới này." Cảm giác này đến cảm giác khác, Diệp Phong có thể hồi sinh tại thế giới này thật đáng mừng. Dù sao so với khi chết trong cổ mộ thì hoàn toàn khác hơn nhiều! "Lộ Lộ ở nhà chờ ta, buổi tối trở về thiếu gia sẽ hảo hảo với ngươi!" Tâm tình vui sướng, Diệp Phong cao hứng nói rồi hôn lướt qua cái miệng nhỏ nhắn của nàng. Mang theo một ít kim tệ, một tấm thẻ ma pháp màu đen rồi đi ra khỏi phòng "Thiếu gia, ngài ra ngoài phải cẩn thận!" Lộ Lộ trong đầu nghĩ tới điều thiếu gia vừa mới nói, ngượng ngùng dặn dò. Diệp Phong quay đầu lại đưa ánh mắt xấu xa nhìn nàng, mỉm cười để nàng yên tâm Ba Nhĩ vừa thấy thiếu gia ra khỏi phòng, lập tức cung kính đi tới "Thiếu gia, chúc mừng ngài thân thể khỏe lại. Hôm nay ngài muốn đi đến nời nào để du ngoạn?" "Ân, đến phòng đấu giá để xem một chút!" Diệp Phong hờ hững đáp, rồi cất bước đi trước. Ba Nhĩ lẽo đẽo đi theo sau thiếu gia, không dám cùng với hắn đồng hành. Trong lòng mặc dù nghi hoặc, thiếu gia sao lại không đi thanh lâu, mà lại muốn đi phòng đấu giá. Bất quá cũng không dám hỏi nhiều, thân làm hạ nhân, y biết rõ thiếu gia không nói, chính mình cũng không được tra vấn. Trước kia thường nghe nói bụng Tể tướng có thể bằng con thuyền, Diệp Phong hắn bây giờ ở tại gia tộc này, cảm thấy gia tộc lớn đến nổi có thể cung ứng cho hàng không mẫu hạm. "Ah, Lôi Ân ngươi thương thế đã đỡ chưa?" Diệp Phong cùng Ba Nhĩ vừa đi ngoài cửa Tể tướng phủ, đã thấy thúc thúc Tây Tư từ phủ nội đi lại. Ngoại hình Tây Tư tương tự như Lôi Ân và Lạc Khắc, rất tuấn mỹ và thể trạng cũng rất tráng kiện. Lão mặc một bộ trang phục quý tộc màu trắng, trông thật tiêu sái!
  18. "A, thương thế của con đã đỡ hơn. Con đang chuẩn bị ra ngoài đi dạo!" Diệp phong nhìn Tây Tư, có cảm giác không được thoải mái, điềm đạm trả lời. Tây Tư nhìn đứa cháu của mình, hôm nay trong ánh mắt nó không có sự kính sợ như trước kia, tâm trạng kỳ quái. Bất quá nghe hắn nói lại muốn đi ra ngoài du ngoạn, cũng chỉ cho rằng đúng là loại phế vật, gật gật đầu rồi đi vào trong phủ. "Ta để cho tiểu tử ngươi sống thêm vài ngày!" Tây Tư trong lòng cười lạnh. "Ngươi nhớ đấy, với vẻ mặt kiêu kăng, nhìn ngươi bổn thiếu gia không thấy khỏe tí nào cả!" Diệp phong lẩm bẩm trong mồm. Thiên Địa Chí Tôn công pháp đã đạt tới đệ tứ cảnh giới, thêm vào đó trên người lại có nhiều loại thần công. Bây giờ hắn rất muốn thử xem thực lực bản thân ra sao! Hắn tự nhủ "Đường đường là đàn ông Trung Hoa, há có thể sợ bọn man di thô lỗ nơi này sao?" Rõ ràng, nếu hắn chưa từng luyện tuyệt học trong bảo điển, hắn có lẽ không tỏ ra ngông cuồng như vậy. Chương 4 Cầm thú dữ mỹ nam Mạt La Đế Quốc nằm ở phía tây nam Quang Minh đại lục, đế đô nằm ngay trung tâm kéo dài khắp mọi hướng của đế quốc. Thương nhân tập trung nhiều nhất trong thành, làm cho đế quốc phồn vinh hưng thịnh và có một danh tiếng không ai sánh được. Trường bán đấu giá Huy Hoàng, nằm ở khu đông của đế đô, là một trường đấu giá ngoài trời. Do danh tiếng nơi này rất lớn, lại được mở tại đế đô phồn hoa này, không chỉ có người ở đế đô, mà ngay cả người ở trấn chung quanh thành đều thích tới đây bán đấu giá vật phẩm của chính mình. Điều đó khiến cho nơi này cả ngày luôn diễn ra các cuộc bán đấu giá. Ngay cả giữa đêm việc bán đấu giá vẫn được tiến hành. Diệp Phong đi thẳng đến trường bán đấu giá, phát hiện một việc rất hài hước. Chỉ cần hắn đi qua địa phương nào, cư dân nơi đó đều đồng loạt trốn đi như trốn tránh ôn thần. Chỉ còn lưu lại mấy tên lưu manh, nhao nhao xu nịnh. Trường đấu giá đang vẫn đang hoạt động, một biển người đang chen chúc nhau, khiến cho nơi đây ngay cả giọt nước cũng không lọt qua. Tuy nhiên khi Diệp Phong vừa đi đến, bọn họ lập tức giật mình, lùi lại nhường đường và không quên đánh tiếng với những người bên cạnh. Nhất thời những âm thanh đó đều lan truyền cả khu vực. Đám đông vừa nghe được Lôi Ân Nam tước đến, lập tức quay đầu lại nhìn. "Ai, các người xem, đúng là cầm thú Nam tước! Không nghĩ được hắn lại có thể hồi phục nhanh như thế. Cư dân đế đô lại gặp tai ương rồi!"
  19. "Hừ, ngươi muốn chết à, nếu để cầm thú Nam tước nghe được, hắn nhất định sẽ lột da ngươi đó!" Nhìn thấy Diệp Phong chậm rãi tiến tới trường đấu giá, người xem ở phía trước đều lui lại nhường đường, xung quanh mọi người đều nhỏ giọng nghị luận. "Khó trách thường nghe người ta nói, nơi cầm thú đến, nhất định là người lẫn vật rời xa, hôm nay ta đã được chứng kiến rồi. Cầm thú quả thực so với ôn dịch còn đáng sợ hơn!" Chung quanh đài bán đấu giá có một số ghế dành cho quý tộc. Tại một ghế đối diện đài bán đấu giá, có một người vẫn quay lưng về phía Diệp Phong và Ba Nhĩ. Nam tử tóc vàng mặc trang phục quý tộc màu trắng đó phát lên một trận cười nhạo khinh thường . "Mẹ nó, tên hỗn đản này có phải là muốn chết?!" Ba Nhĩ nghe tiếng lập tức nhận ra ý tứ trong đó, phẫn nộ chỉ vào nam tử mắng to. "Ồ? Muốn chết ư? Có một chút! Nhưng mà ngươi có khả năng giết chết ta sao?" Nam tử tóc vàng vẫn cười nhạo khinh thường như không có gì. Từ chỗ ngồi đứng lên, y xoay người nhìn về phía Ba Nhĩ và Diệp Phong. "Ngươi, hắn …..….." Ba Nhĩ thấy rõ dung mạo của nam tử tóc vàng, lời chửi mắng chưa kịp phát ra, thì toàn bộ nuốt lại trong bụng, sắc mặt trở nên khó coi hơn. Bởi vì nam tử tóc vàng chính là đoàn trưởng hoàng gia kỵ sĩ đoàn, Mạt La đệ nhất mỹ nam tử, cao lớn anh tuấn, mới hai mươi ba tuổi, Phỉ Long - Chiêm Mỗ Tư. Bên trái chỗ ngồi Phỉ Long có một vị tuyệt sắc mỹ nhân mặc trường y màu tím, cũng đứng lên với y, nhìn về phía Ba Nhĩ và Diệp Phong, trong ánh mắt lộ vẻ khinh thường. Mỹ nhân tóc màu xanh dài xỏa ngang vai, mắt phượng mày ngài, mũi dọc dừa môi anh đào, da vẻ trắng nõn như tuyết, song phong trước ngực đầy đặn, đôi mắt phượng long lanh như nước, khoát lên một thần sắc vũ mị nhè nhẹ. "Hắc hắc, đây không phải là Phỉ Long đoàn trưởng sao? Hôm nay như thế nào lại thanh nhàn, đi đấu khẩu với hạ nhân? Ngươi không sợ mất hình tượng sao?" Diệp Phong giờ đây là Lôi Ân, vô luận Lôi Ân trước kia làm bao chuyện xấu, Diệp Phong cũng không nhịn được Phỉ Long tại trước mặt mọi người hạ nhục mình. Phỉ Long có phần bất ngờ không rõ, cái tên Lôi Ân này trước kia thường tránh mặt y, hôm nay lại dám lớn mật như thế, cùng y nói chuyện, không nhịn được cười nhạo "Nam tước đại nhân khẩu khí hôm nay so với trước kia khác rất nhiều a! Đã thấy ta vậy mà không có lập tức li khai, có phải do bị thiết thư trên trời rơi xuống làm lớn lá gan ra không?" Đám người chung quanh cùng mỹ nhân bên cạnh Phỉ Long, nghe xong hắn nói, đều cố gắng nhịn cười. Diệp Phong quan sát đám người chung quanh cùng mỹ nhân tỏ ý xem thường bản thân hắn, cười lạnh "Trước kia ta luôn thấy chó điên, đương nhiên muốn chạy rồi. Ai, Phỉ Long đoàn trưởng, vị mỹ nhân này là tình nhân của ngươi phải không? Không tồi, không tồi, Phỉ Long đoàn
  20. trường thật có nhãn quang. Chẳng biết Lị Na công chúa biết việc này sẽ nghĩ như thế nào? " Lị Na công chúa dáng người vừa lùn vừa mập, tướng mạo khó có thể chấp nhận. Vậy mà quốc vương lại cực kì thương, muốn gả cho tên Phỉ Long anh tuấn này. Tuyệt sắc mỹ nhân nghe được bốn chữ Lị Na công chúa, nhíu mày nhìn về phía Phỉ Long, trên mặt lộ ra thần sắc bất mãn. Phỉ Long vẫn bị Lị Na công chúa theo sát, có thể xem là nỗi sỉ nhục lớn nhất của chính y. Giờ phút này nghe được kẻ thù không đội trời chung hèn nhát này lại dám dưới sự theo dõi của nhiều người mà làm nhục y, trong lòng giận dữ, hừ lạnh một tiếng "Lôi Ân, ngươi không có gia giáo, là tên cầm thú chuyên ỷ thế hiếp người. Hôm nay ta vì tất cả những người bị ngươi ức hiếp, đòi lại công đạo!" "Được, Phỉ Long đoàn trường là thật tuyệt, giết cầm thú này đi!" Cũng không biết ai cầm đầu, đám người chung quanh nhất thời truyền ra liên tiếp tiếng kêu la, nhưng mà nhưng tên la hét đó lại không dám lộ mặt ra. Diệp phong nghe tiếng mắng của Phỉ Long, cùng với âm thanh phụ họa của đám người chung quanh, khinh bỉ chỉ vào Phỉ Long mắng to "Phỉ Long, ngươi thật mẹ nó đúng là ngụy quân tử! Rõ ràng ngươi vì ta bị nói đến nỗi đau của ngươi mà muốn đánh nhau với ta, không cần tại đây giả bộ nói cái gì là vì mọi người đòi công đao. Mẹ nó, thật sự đạo đức giả, phì!" "Tốt, tốt lắm, Lôi Ân, ngươi hôm nay rất có khí phách!" Phỉ Long bị Diệp Phong chửi mắng mắt lộ hận ý, đưa tay ý bảo mỹ nhân bên cạnh ý lui về phía sau. Đám người chung quanh thấy Phỉ Long và cầm thú Nam tước muốn đánh nhau, sợ gặp phải phiền toái, lập tức bắt đầu lui về phía sau, rất nhanh chóng tạo cho hai người bọn họ một khoảng đất trống chừng trăm mét vuông. "Phỉ Long đoàn trưởng giết cầm thú, Phỉ long đoàn trưởng cố lên!" "Phi Long đoàn trưởng tất thắng!" Một ít người trong đám thống hận Lôi Ân có gan lớn, không ngừng cỗ vũ. Người phụ trách nơi đấu giá nhìn thấy tất cả mọi người đều chú tâm xem náo nhiệt, đành phải tạm dừng cuộc đấu giá lại, trong lòng cảm thấy mơ hồ. Không hiểu được hai người bọn họ vì cái gì mà lại khích động như vậy? "Thiếu….. Thiếu gia, chúng ta lần này ra ngoài không có dẫn theo hộ vệ a!" Ba Nhĩ khẩn trương đứng ở bên cạnh Diệp Phong nhỏ giọng nhắc nhở. Y không thể ngờ được, thiếu gia nhát gan này lại có thể can đảm công khai mắng Phỉ Long. Diệp Phong nghe vậy cũng không nói gì, phất tay ra lệnh cho Ba Nhĩ lùi về phía sau, một mình hắn đối mặt với Phỉ Long cao lớn và anh tuấn! Kỳ thật hắn cũng không biết giờ thực lực của chính hắn hiện tại như thế nào, nhưng mà hắn
nguon tai.lieu . vn