Xem mẫu
- DAVE PELZER
A child called “it”
KHÔNG NƠI NƯƠNG T A
(Ý chí tuy t v i c a m t em bé b b o hành trong gia ình)
Biên d ch:
Thanh Hoa, Vi Th o Nguyên
- Bìa 4
“A child called ‘It’ là câu chuy n th t s c m ng và thu hút, n n i tôi l n các ng s u không th
ki m lòng. Câu chuy n c a Dave Pelzer không nh m m c ích nh n m nh hoàn c nh khó khăn, tăm t i
trong quá kh mà nh m nói lên ý chí cao c a anh, ó cũng chính là i u ã làm lay ng trái tim c a t t
c chúng ta. Dave là m t minh ch ng s ng cho vi c t t c chúng ta u có kh năng làm cho cu c i c a
chính mình t t p hơn dù có g p ph i nh ng khó khăn, tr c tr th nào i n a.
Jack Canfield
ng tác gi c a Chicken Soup for the Soul
- A Child Called “It”
A Child Called “It” là câu chuy n c a chính tác gi , k v th i thơ u b b o hành c a mình - m t trong
nh ng trư ng h p b o hành tr em nghiêm tr ng nh t l ch s bang California. Dave Pelzer ã b chính m
ru t b ói và ánh p tàn nh n. Ngư i m luôn say x n và b t n v m t tinh th n c a c u luôn bày ra
nh ng trò chơi không th oán trư c ư c, ác c và gây nguy hi m n tính m ng c a c u. Dave ph i h c
cách i phó v i nh ng trò chơi c a m s ng sót vì bà ã không còn coi c u là con trai c a mình, mà ch
là m t tên nô l ; trong m t m , Dave không ph i là m t a bé, mà là m t “th v t”.
Ch ng c a Dave là m t chi c cũi nh và cũ k t dư i t ng h m, còn qu n áo c a c u thì rách nát và
luôn b c mùi n ng n c. C u ch ư c m qu ng cho nh ng m u th c ăn dư th a, ôi thiu. Th gi i bên ngoài
không hay bi t gì v nh ng cơn ác m ng có th t c a c u bé áng thương y. C u không có b t kỳ ai
nương t a, ch có nh ng gi c mơ d n ư ng cho c u ti p t c s ng – gi c mơ v m t ngư i nào ó quan tâm
n c u, yêu thương c u và g i c u là con.
Qua m i cu c ch ng ch i c a c u bé y trong bóng t i cay nghi t, b n s th y như b n thân mình cũng c m
nh n ư c n i au c a c u, an i n i cô ơn c a c u và cùng c u tranh u cho s s ng còn. Câu chuy n
y s c thuy t ph c này s giúp b n nh n nh rõ hơn v b n ch t c a n n b o hành tr em, t ó giúp
chúng ta bi t r ng chúng ta hoàn toàn có kh năng t o nên m t i u gì ó khác bi t ch m d t th c tr ng
au lòng này.
Dave Pelzer ư c xem là m t trong nh ng phát ngôn viên qu c gia làm vi c hi u qu nh t và áng tin c y
nh t, chuyên ho t ng trong các nhóm h i, t ch c chuyên nghi p v d ch v nhân quy n. Nh ng thành
tích n i b t c a Dave ã nh n ư c nh ng l i khen t ng t ích thân c u T ng th ng Ronald Reagan và
George Bush. Năm 1993, Dave ư c vinh danh là m t trong mư i i di n tiêu bi u nh t c a Thanh niên
Hoa Kỳ và năm 1994, Dave là công dân duy nh t c a nư c M vinh d ư c trao t ng gi i thư ng Thanh
niên tiêu bi u nh t c a th gi i. Dave còn ư c ch n làm ngư i rư c u c trong Th V n H i năm 1996.
Dave ã c ng hi n c cu c i mình giúp nhi u ngư i khác thoát kh i ngh ch c nh.
Dave là tác gi c a quy n The Lost Boy - ph n hai trong b ba tác ph m c a ông, và ph n cu i là A Man
Named Dave.
Dave s ng m t cu c s ng bình l ng Rancho Mirage, California v i v , con trai Stephen và chú rùa
cưng tên Chuck.
***
“A child called ‘It’ là m t quy n sách h p d n và làm xúc ng lòng ngư i. ây là m t trong nh ng t a
sách có ý nghĩa trong th i i chúng ta và là quy n sách nên c i v i nh ng ai ang i tìm bí m t c a s c
m nh n i t i.”
Vicki Binninger - Giám c i u hành H i Cha M ,
Trung tâm i u tr , Can thi p và Phòng ch ng B o hành Tr em California
“Khi c m quy n sách này trong tay, tôi ã không th buông xu ng. ây là quy n sách hay nh t v tài b o
hành tr em mà tôi t ng ư c c. Khi c gi i cùng David qua n i s hãi, m t mát, b cô l p, n i au và
c nh ng cơn gi n d t t cùng n ư c v i ni m tin sau cùng, thì th gi i t i tăm c a a tr b ngư c
ãi cũng ư c phơi bày ra ánh sáng, dù nó t ng ch a ng nhi u n i au. Chúng ta ã nghe th u ư c ti ng
khóc than c a a tr b ngư c ãi qua ôi m t, ôi tay và thân th c a Dave Pelzer. A child called “It”
khi n tôi ch mu n ôm ch t l y nh ng ngư i thân yêu c a mình trong tình yêu thương.”
Valerie Bivens, Nhân viên xã h i
T ch c b o v tr em
Bang California
- “Ký c tu i thơ c a Dave Pelzer là b ng ch ng cho s chi n th ng c a ý chí con ngư i. Quy n sách ã l t t
ư c m t cách rõ ràng nh t s ngư c ãi mà c u bé ph i ch u ng dư i bàn tay c a ngư i m và s bàng
quan vô c m n khó tin c a nh ng ngư i xung quanh trư c hoàn c nh kh n kh c a c u. Lòng dũng c m
và s quy t tâm c a Pelzer s còn giúp ích r t nhi u cho hàng tri u tr em ang ph i s ng và ch u ng s
ngư c ãi trong th m l ng.”
Mark Riley
Liên hi p Phúc l i Tr em Hoa Kỳ
“ bi t th nào là s dày vò v tinh th n l n th xác c a b o hành tr em cũng như bi t a tr y ã
quy t chí th nào s ng sót sau t t c , hãy c quy n sách h t s c c m ng và r t thuy t ph c này. Hy
v ng r ng quy n sách s giúp chúng ta t p trung vào vi c ngăn ch n n n b o hành trư c khi quá mu n.”
Anne Cohn-Donnelly
y ban Phòng ch ng b o hành tr em qu c gia
“David Pelzer là ngư i s ng sót vĩ i vì ã chi n th ng quá kh b ngư c ãi c a mình. Câu chuy n c a
David s giúp chúng ta hi u r ng m i năm còn có hàng trăm ngàn a tr vô t i khác b tra t n và i x tàn
b o.”
Glenn A. Goldberg
C u Giám c i u hành c a C c Ch ng B o hành Tr em California
- Quy n sách này ư c dành t ng cho con trai Stephen c a tôi -
a con mà cùng v i lòng lành c a Chúa, ã ch cho tôi bi t
th nào là c a tình yêu và h nh phúc
b ng ôi m t c a m t a tr .
Quy n sách này cũng ư c dành t ng cho
các th y cô giáo cũng như h i ng giáo v c a
Trư ng ti u h c Thomas Edison, trong ó có:
Th y Steven E. Ziegler
Cô Athena Konstan
Th y Peter Hansen
Cô Joyce Woodworth
Cô Janice Woods
Cô Betty Howell
và cô y tá c a trư ng.
Xin ư c dành t ng cho t t c các th y cô,
nh ng ngư i ã can m và m o hi m c s nghi p c a mình
trong cái ngày nh m nh y,
ngày Năm tháng Ba năm 1973.
Các th y cô ã c u v t cu c i em.
- L i c m ơn
Xin g i l i c m ơn n Jack Canfield, ng tác gi c a b sách Chicken Soup for the Soul, vì s t n t y và
t m lòng bác ái r ng m c a ông. Jack th c s là m t trong s ít nh ng ngư i có th giúp nâng tâm h n
c a r t nhi u ngư i khác, không m t chút ng n ng i. C u Chúa ban phúc lành cho ông.
Xin g i l i c m ơn n Nancy Michell và Kim Wiele trong nhóm c ng s c a Canfield, vì s nhi t thành và
h tr t n tâm c a h . Chân thành bi t ơn các ch .
Xin g i l i c m ơn n Peter Vesgo công tác Trung tâm Truy n thông S c kh e (HCI), cũng như c m ơn
Christine Belleris, Matthew Diener, Kim Weiss và toàn th nhóm c ng s nhi t thành HCI vì s t n t y,
tính chuyên nghi p và s nhã nh n hàng ngày c a h ã khi n cho công vi c xu t b n quy n sách này tr
thành m t ni m vui thú. G i l i c m ơn r t nhi u n Irene Xanthos và Lori Golden vì tinh th n làm vi c
không m t m i. Và xin g i l i c m ơn chân thành nh t n B ph n Thi t k M thu t vì s hăng say và h t
mình c a các b n trong công vi c.
Xin g i l i cám ơn c bi t n n biên t p viên Marsha Donohoe, ngư i ã dành r t nhi u th i gian biên
t p quy n sách này, giúp mang n cho c gi m t câu chuy n có n i dung m ch l c và chính xác dư i cái
nhìn c a m t a tr .
Xin g i l i c m ơn n Patty Breitman, ngư i làm vi c cho D Án Xu t b n Breitman vì s óng góp mang
tính khơi ngu n c a cô, ng th i cũng c m ơn cô vì h tr v tài chính r t chu áo giúp tôi xu t b n
cu n sách này.
Xin g i l i c m ơn n Cindy Adams vì s tin tư ng tuy t i mà cô ã dành cho tôi.
Xin g i l i c bi t c m ơn n Ric và Don khu nhà ngh Rio, nơi có căn nhà cũ c a gia ình tôi năm xưa,
vì ã em n cho chúng tôi m t không gian hoàn h o trong su t quá trình làm cu n sách này.
Và cu i cùng, xin g i l i c m ơn n Phyllis Colleen. Tôi chúc cô luôn ư c h nh phúc, an lành. C u Chúa
ban phúc lành cho cô.
- L i tác gi
Tên m t s nhân v t trong quy n sách này ã ư c thay i gi bí m t i tư c a h .
Quy n sách này là ph n u trong m t b ba câu chuy n, miêu t th c tr ng b ngư c ãi dư i cái nhìn c a
m t a tr . Gi ng i u và ngôn ng ư c s d ng trong quy n sách ph n ánh l a tu i và cách suy nghĩ c a
a tr trong kho ng th i gian c bi t ó.
Quy n sách này vi t v cu c s ng c a nhân v t chính t năm b n tu i n năm mư i hai tu i.
Ph n th hai c a b ba, quy n The Lost Boy, vi t v di n bi n ti p theo v cu c s ng c a nhân v t vào
kho ng th i gian nhân v t mư i hai n mư i tám tu i.
- Chương 1: GI I THOÁT
Ngày 5 tháng 3 năm 1973, Thành ph Daly, California.
Tôi d y mu n. N u không r a xong ng bát ĩa kia úng gi , sáng nay tôi s không ư c ăn sáng.
Vì t i qua ch ng ư c ăn gì nên gi tôi ph i c làm sao có cái gì ó cho vào b ng. M ang rư t u i và
hét m ng hai ngư i anh em trai c a tôi. Nghe th y ti ng chân huỳnh hu ch c a m ngoài hành lang nhà
b p, tôi v i vã nhúng tay vào b n r a bát. Nhưng không k p r i. M ã nhìn th y tay tôi bên ngoài ch u
nư c.
B P! M tát m nh vào m t tôi khi n tôi ngã b nhào xu ng sàn nhà. Tôi bi t t t hơn h t là mình nên
ng yên ó mà ch u tr n. Tôi ã h c ư c m t i u cay ng là m xem vi c tôi ngã, ch y máu hay khóc
lóc như m t hành ng thách th c; và i u ó có nghĩa là tôi s nh n thêm nhi u tr n òn khác, hay t hơn
là s b b ói. Tôi l m c m ng i d y và né tránh cái nhìn c a bà, trong khi bà v n quát vào tai tôi nh ng t
ng ã tr nên quá quen thu c.
Nh ng l i e d a c a m khi n tôi dè d t h n. Tôi thì thào:
- Làm ơn! Ch c n cho con ăn thôi. M c ánh con n a i, nhưng con c n ư c ăn!
Cú ánh ti p theo c a m dúi u tôi vào tư ng. Như ã gi i t a ư c cơn t c gi n, m lao ra kh i
nhà b p. Nh ng gi t nư c m t ch u ng ch y dài trên m t tôi. Khi bi t ch c m ã i kh i, tôi th phào
nh nhõm. M có th ánh tôi bao nhiêu cũng ư c, nhưng tôi không bao gi m vùi d p ngh l c s ng
c a tôi.
R a xong bát ĩa, tôi d n d p nhà c a. Ph n thư ng cho t t c nh ng vi c này là m t b a ăn sáng –
g i là b a ăn sáng, nhưng th t ra ó ch là nh ng m u th c ăn th a trong kh u ph n c a c u em trai c a
tôi. Ngày hôm nay như th là ã may m n l m. Nhưng tôi ph i ng n th t nhanh trư c khi m thay i ý
nh. Trư c gi m v n thư ng như th . M s d ng th c ăn như m t th vũ khí l i h i. M s n sàng qu ng
ph n th c ăn th a ít i vào thùng rác vì bi t th nào tôi cũng s moi nó ra mà ăn. M n m h t m i suy nghĩ
và hành ng c a tôi.
Vài phút sau ó tôi nh y v i lên chi c xe ch hàng c a gia ình. Vì ph i lo d n d p nhà c a nên tôi
b tr gi , th nên m ph i ch tôi i h c. Thư ng ngày tôi v n ch y b n trư ng, m i l n như v y tôi u
n nơi v a k p lúc l p h c b t u nên tôi cũng ch ng thó ư c chút th c ăn nào t ph n ăn trưa c a
nh ng b n khác.
M anh tôi xu ng xe trư c và gi tôi l i thông báo cho tôi bi t k ho ch ngày mai. M s ưa
tôi sang nhà c u. M nói c u Dan s “chăm sóc” tôi. Gi ng m như hăm d a. Tôi nhìn m làm ra v s hãi.
Tuy v y, trong thâm tâm, tôi l i nghĩ dù c u có nghiêm kh c n m y nhưng ch c ch n c u s không i x
v i tôi gi ng như cách c a m .
Tôi lao ra kh i xe, m hét v i theo b o tôi quay l i do tôi b quên h p cơm trưa. Kh u ph n trưa c a
tôi su t ba năm nay v n v y – ch là hai chi c bánh sandwich ph t bơ u ph ng và m t vài thanh cà r t bé
tí. Trư c khi tôi óng c a xe, m còn nói v i theo:
- Này, n u cô giáo có h i thì nh nói là do mày b va vào c a nhé. - R i b ng m t gi ng nói r t ít
khi dành cho tôi, m nói ti p: - M t ngày t t lành nhé!
Tôi nhìn vào ôi m t hoe sưng húp c a m , ó là v t tích c a m t ngày dài căng th ng hôm qua.
Mái tóc óng , mư t mà ngày xưa c a m gi ch còn là m t búi tóc xác xơ. M ít khi trang i m. Do th a
cân nên lúc nào trông m cũng n ng n , và m bi t rõ i u ó.
Vì n l p khá mu n nên tôi ph i lên văn phòng nhà trư ng báo cáo. Cô nhân viên phòng giáo v
v i mái tóc ã i m b c cư i chào tôi. Lát sau, giám th nhà trư ng n g i tôi vào văn phòng r i hư ng
d n tôi làm th t c vào l p. Cô giám th nhìn m t và tay tôi r i h i:
- M t em sao th ?
Tôi cúi u p úng:
- Vâng, do em sơ ý va vào c a .
- Cô m m cư i và m ngăn kéo l y t p h sơ. Sau khi l t qua vài trang, cô d ng l i và ch vào t gi y:
- ây, th Hai tu n trư c em cũng nói như v y. Em có nh không?
Tôi v i vàng ính chính:
- Vâng, em chơi bóng và b va vào c t. Ch là sơ ý thôi .
Tôi luôn c g ng thuy t ph c giám th là tôi sơ ý t gây thương tích cho mình. Nhưng cô y h n ã
hi u là còn nguyên nhân nào khác. Cô khuyên tôi nên nói th t. Cu i cùng, tôi ã không th nói d i ư c n a
và ành ph i thú nh n m i chuy n, m c dù tôi bi t l ra mình ph i tìm cách nào ó b o v m .
Cô giám th an i tôi và b o tôi c i áo ngoài. Năm ngoái, chúng tôi cũng t ng rơi vào tình hu ng
như th này r i nên ngay l p t c tôi làm theo l i cô. Chi c áo sơ mi dài tay này tôi ã m c liên t c trong hai
năm tr i nên b th ng nhi u l còn hơn c mi ng phó mát Th y S n a. M b t tôi m c i m c l i chi c áo
y như mu n tôi ph i x u h trư c b n bè. Chi c qu n tôi ang m c thì b c ph ch, còn ôi giày thì s n cũ
và rách mũi n m c ngón chân c a tôi có th thò ra ng ngu y. Giám th nhìn nh ng v t b m và tr y xư c
trên cơ th tôi r i c n th n ghi vào h sơ. Cô quan sát nh ng v t c a trên m t tôi, c g ng tìm l i nh ng v t
thương mà cô ã b qua nh ng l n ghi chú trư c. Cô b o tôi há to mi ng và nhìn vào nh ng d u răng m
c a tôi do b p vào c nh bàn. Có v như cô không sót b t kỳ m t d u v t t n thương nào c a tôi. Cu i
cùng, cô s ng s t nhìn vào v t s o b ng tôi và kêu lên:
-M ánh em vào ch này ph i không?
- Vâng, thưa cô. - Tôi tr l i. “Ôi không!” - Tôi nghĩ th m - “Mình l i ph m sai l m n a r i”. Như
c ư c n i lo l ng trong m t tôi, cô giám th t h sơ xu ng bàn và d u dàng ôm tôi vào lòng. “Chao ôi!
Cô y m i m áp làm sao”. Tôi không còn mu n i âu n a, ch mong ư c l i trong vòng tay c a cô mãi
mãi. Tôi nh m nghi n m t, trong lòng c s giây phút ng n ng i này s không bao gi có n a…
Cô giám th xoa nh u tôi. Th mà tôi cũng không ch u n i, ph i co ngư i l i vì v t sưng t y trên
trán. Khi cô v a i kh i, tôi v i vã m c qu n áo vào; tôi không mu n ai nhìn th y nh ng v t thâm tím trên
cơ th mình. M t lát sau, cô giám th quay tr l i cùng v i th y hi u trư ng Hansen và hai giáo viên c a tôi,
cô Woods và th y Ziegler. Th y hi u trư ng bi t tôi r t rõ. Tôi n văn phòng c a th y nhi u hơn b t kỳ h c
sinh nào khác trong trư ng này. c xong ph n ghi chép v tôi trong h sơ giám th , th y nâng c m tôi lên.
Tôi ngư ng ngùng không dám nhìn vào m t th y, vì lúc nào th y cũng mu n bi t nhi u hơn, nhi u hơn n a
v m tôi, r ng t i sao m i chuy n l i x y ra như th . Tôi thư ng tránh nói b t kỳ i u gì v i th y v m .
M t năm trư c, có l n th y m i m tôi lên h i v nh ng v t tr y xư c trên ngư i tôi. Lúc ó, th y không
bi t th c s chuy n gì ã x y ra. Th y ch bi t tôi là a tr ng ngh ch hay ánh c p th c ăn trưa c a các
b n trong l p. Nhưng ch ngay ngày hôm sau khi tôi n l p, th y bi t tôi l i b m ánh khi nhìn th y
nh ng v t b m m i. T ó, th y không bao gi m i m tôi n trư ng n a.
Th y Hansen quay sang nói l n v i m i ngư i r ng không th tình tr ng này kéo dài. Nghe th y
nói th , tôi s tái m t. “Th y l i g i cho m m t thôi.” - Tôi b t u hình dung n nh ng c nh tư ng kh ng
khi p có th x y ra. R i không th kìm ư c n a, tôi òa khóc, ngư i run lên b n b t. Tôi l p b p van xin
th y ng g i i n cho m : “Xin th y làm ơn! Làm ơn ng g i cho m em hôm nay. Th y không bi t hôm
nay là th Sáu sao?”.
Th y Hansen ành ph i h a v i tôi là s không g i cho m tôi, r i th y b o tôi hãy v l p. Tôi ch
còn k p ch y th ng n l p ti ng Anh c a cô Woodworth. Hôm nay là ngày thi vi t toàn bang mà tôi l i
chưa chu n b gì. Tôi v n là h c sinh gi i, nhưng m y tháng qua tôi g n như b m c m i th trên i, k c
vi c ch y tr n n i au kh c a mình b ng cách vùi u vào nh ng bài t p trong l p.
Khi tôi v a bư c chân vào l p, t t c h c sinh trong l p u b t mũi l i và xì xào bàn tán v tôi.
Ngư i d y th là m t cô giáo tr , cô cũng xua xua tay t v khó ch u. Cô y không quen v i cái mùi c a tôi.
Cô chìa tay th t xa ưa bài ki m tra cho tôi, nhưng tôi chưa k p v n ch ng i c a mình phía cu i
l p, g n cánh c a s ang m toang thì l i b g i ngư c lên văn phòng c a th y hi u trư ng. C gian phòng
b t u xôn xao vì nh ng ti ng thì thào c a các b n nh m vào tôi – m t a h c sinh l p năm luôn b xa
lánh.
Tôi i như ch y v phía phòng hành chính và ch trong giây lát là ã có m t ó. C h ng tôi v n
khô rát và nóng như l a t – h u qu c a “trò chơi” m ã bày ra ngày hôm qua. Cô nhân viên phòng
giáo v d n tôi vào phòng h p c a giáo viên. Sau khi cô y m c a, tôi ph i m t ít phút m i có th nh
- th n tr l i. Trư c m t tôi là th y ch nhi m Ziegler, giáo viên d y Toán c a tôi – cô Moss, cô y tá c a
trư ng, th y Hansen và m t viên c nh sát ang ng i quanh m t chi c bàn dài. Chân tôi tê c ng. Tôi không
bi t mình nên b ch y hay c ng l i ó m i vi c mu n ra sao thì ra. Th y Hansen v y tôi vào, còn cô
nhân viên phòng giáo v thì t t khép c a phòng l i. Tôi ng i xu ng ngay u bàn, v i vàng lên ti ng
thanh minh r ng hôm nay mình ch ng l y c p th gì c … M i ngư i u m m cư i khi n không khí căng
th ng tr nên d u l i. Tôi không hình dung ư c r ng h ang c g ng b ng m i cách c u l y tôi.
Viên c nh sát gi i thích t i sao th y Hansen l i m i ông y n. Tôi co rúm ngư i l i trong chi c
gh mình ang ng i. Viên c nh sát yêu c u tôi k rõ v m tôi cho ông y nghe. Tôi l c u t ch i. ã có
quá nhi u ngư i bi t ư c bí m t c a tôi, r i bà y s nhanh chóng bi t ư c i u ó m t thôi. B ng m t
gi ng nói d u dàng vang lên tr n an tôi. Tôi nghĩ ó là cô Moss. Cô y nói v i tôi r ng m i chuy n r i s n.
Tôi hít m t hơi th t sâu, si t ch t hai bàn tay vào nhau và ng p ng ng k câu chuy n gi a tôi và m . R i cô
y tá b o tôi ng d y và ch cho viên c nh sát xem v t s o trên ng c tôi. Không m t chút suy nghĩ, tôi nói
ngay r ng ó ch là m t tai n n, r ng m không bao gi c ý làm tôi b thương như th c . Tôi v a khóc v a
cài l i nút áo và nói v i h r ng m ch ph t tôi vì tôi không ngoan. Tôi ch ư c sao h c cho tôi ư c
m t mình. Th c tâm, tôi c m th y sao mà mình d i trá quá. Nhưng sau ng n y năm tr i, tôi hi u r ng s
ch ng ai có th làm ư c i u gì cho tôi c .
Sau ó ít phút, các th y cô b o tôi t m ra ngoài ng i. Khi tôi v a khép cánh c a l i, nh ng ngư i
l n ang ng i phòng ngoài u nhìn tôi và l c u ra chi u ng c m. Tôi ng ngu y trên gh , m t chăm
chú nhìn cô nhân viên phòng giáo v ánh máy. Trong lúc i th y Hansen cho g i tr l i phòng, tôi có
c m giác th i gian như ng ng trôi. Cô Woods và th y Ziegler r i kh i phòng h p. Trông h khá vui v ,
nhưng ng th i cũng thoáng chút lo l ng. Cô Woods quỳ xu ng choàng tay ôm l y tôi. Tôi nghĩ mình s
không bao gi quên ư c mùi nư c hoa tho ng trên tóc c a cô. R i cô quay m t bư c i, tôi không trông
th y cô khóc. V y nên tôi b t u lo l ng th c s . Th y Hansen trao cho tôi m t khay th c ăn trưa ư c
mua trong căn-tin nhà trư ng. “Chúa ơi, ã n gi ăn trưa r i sao?” - Tôi t h i.
Tôi ăn ng u ăn nghi n s th c ăn y nhanh n n i ch ng k p thư ng th c mùi v c a chúng. Tôi ăn
xong b a trưa c a mình trong m t th i gian k l c. Ngay sau ó, th y hi u trư ng tr l i v i m t gói bánh
quy, th y còn d n tôi không nên ăn quá nhanh như v y. Tôi ch ng bi t chuy n gì ang di n ra n a. Lúc y
tôi oán r ng cha tôi - hi n ang s ng ly thân v i m - s n ón tôi. Nhưng tôi bi t i u ó ch là i u
huy n ho c mà thôi. Viên c nh sát h i tôi a ch và s i n tho i nhà c a tôi. “Bi t ngay mà!” - Tôi th h t
ra. - “L i quay v a ng c r i. L i quay v a ng c v i m n a r i!”.
Viên c nh sát ghi chú thêm vài i u, còn th y Hansen và cô y tá ng m t bên theo dõi. R i ông y
g p cu n s ghi chép c a mình l i và nói v i th y Hansen r ng mình ã có thông tin. Tôi ngư c nhìn
th y Hansen, khuôn m t th y ư t m m hôi. Tôi có th c m nh n ư c bao t c a mình ang qu n th t
l i. Lúc ó, tôi ch mu n ch y ngay vào nhà v sinh mà nôn ra h t m i th mà thôi.
Th y Hansen m c a ra, t t c các th y cô giáo ang ăn trưa quay sang nhìn tôi chăm chú. Tôi x u
h vô cùng. “H bi t h t c r i.” - Tôi nh th m - “H ã bi t h t s th t v m , m t s th t không th ch i
cãi”. Nhưng h c n bi t r ng tôi không ph i là m t a bé hư n, ng ngh ch. Tôi khao khát ư c m i
ngư i yêu thương, quý m n. Tôi l m lũi i v phía hành lang. Th y Ziegler ang ôm l y cô Woods. Cô ang
khóc. Tôi nghe th y ti ng cô s t s t. Cô l i ôm l y tôi r i v i vã bư c i. Th y Ziegler n m ch t tay tôi.
- Hãy là m t c u bé ngoan, em nhé! - Th y trìu m n nói v i tôi.
- Vâng, thưa th y! Em s c g ng! - Lúc y tôi ch có th nói v i th y như v y. Cô y tá ng yên l ng
bên c nh th y Hansen. T t c m i ngư i u v y chào t m bi t tôi. Gi tôi bi t mình s p b b tù r i. “Cũng
t t thôi.” - Tôi t nh - “Ít ra thì bà y cũng không th ánh p ư c mình khi mình trong tù”.
Tôi cùng viên c nh sát i ngang qua căn-tin ra ngoài. Tôi nhìn th y m y a b n cùng l p ang
chơi bóng ném. Khi nhìn th y tôi, vài a d ng chơi và gào lên: “David b b t! David b b t!”. Nhưng viên
c nh sát v v lên vai tôi tr n an r ng m i chuy n u n c . Khi chi c xe c nh sát lăn bánh ưa tôi r i
kh i trư ng Ti u h c Thomas Edison, tôi nhìn th y v m t kinh ng c c a m t vài a b n khác khi ch ng
ki n c nh tôi b gi i i như th . Trư c khi tôi i kh i, th y Ziegler ã nói v i tôi r ng th y s k cho các b n
c a tôi bi t s th t. M t khi m i ngư i ã bi t r ng tôi không ph i là m t h c sinh hư h ng thì tôi s n sàng
ánh i b t kỳ i u gì ư c ti p t c h c cùng các b n c a mình.
Vài phút sau, xe ưa chúng tôi n n c nh sát thành ph Daly. Ch ng hi u sao tôi l i nghĩ r ng có
th m ang ó, vì th tôi không mu n ra kh i xe. Viên c nh sát m c a xe r i ch m rãi d n tôi i qua m t
khúc quanh n m t văn phòng l n. ó không có ai khác ngoài chúng tôi. Viên c nh sát ng i xu ng
chi c gh góc phòng và b t u ánh máy. Tôi chăm chú nhìn viên c nh sát trong khi mi ng v n nh m
- nháp món bánh quy thơm ngon. Tôi mu n kéo dài th i gian thư ng th c nh ng cái bánh ngon lành y, càng
lâu càng t t. Không bi t n bao gi tôi m i l i ư c cho ăn no như v y.
Hơn m t gi trưa, viên c nh sát m i hoàn t t m công vi c gi y t c a mình. Ông l i h i s i n
tho i nhà c a tôi.
- làm gì ? – Tôi h i b ng gi ng lo s .
- Chú ph i g i cho m c a cháu, David . - Ông t t n tr l i.
- Không! - Tôi nói như ra l nh. - ưa cháu v trư ng! Chú không hi u à? Không ư c cho m
cháu bi t cháu ã nói nh ng gì âu!
Ông y tr n an tôi b ng m t gói bánh quy khác, trong lúc tay ông ch m rãi quay s 7-5-6-2-4-6-0.
Nhìn nh ng con s quay u trên chi c i n tho i màu en, tôi ng lên và ti n v phía ông y, c ngư i tôi
như căng ra khi c l ng nghe t ng h i chuông i n tho i d n u dây bên kia. M tôi nh c i n tho i.
Gi ng nói c a bà làm tôi th y s . Viên c nh sát ph y tay ra hi u cho tôi tránh sang m t bên, r i ông hít m t
hơi th t sâu trư c khi nói chuy n v i m tôi. “Chào bà Pelzer! Tôi là c nh sát Smith ang g i cho bà t
n C nh sát thành ph Daly. Con trai David c a bà hôm nay s không v nhà. Th ng bé s ư c giám h
b i C c b o v tr em v thành niên San Mateo. Có v n gì, bà c g i cho h , nhé”. R i ông gác i n
tho i và nhìn tôi m m cư i.
- Gi thì âu còn gì quá khó khăn, ph i không nào?
Nhưng v m t c a viên c nh sát cho tôi bi t r ng ông ang mu n t kh ng nh v i chính mình hơn
là mu n làm cho tôi yên lòng.
i thêm vài d m ư ng n a, chúng tôi ã trên i l 280, th ng ra khu v c ngo i ô thành ph
Daly. Tôi quay sang phía bên ph i và trông th y bi n báo “ Ư NG CAO T C P NH T TH GI I”.
Xe ưa chúng tôi r i n i vi thành ph , viên c nh sát m m cư i nh nhõm và nói:
- David Pelzer, cháu ư c t do.
- Cái gì cơ? - Tôi h i l i, tay v n khư khư gi ch t l y túi th c ăn duy nh t c a mình. - Cháu không
hi u. Ch ng ph i chú ang ưa cháu n tr i giam nào sao?
Ông y l i m m cư i, nh nhàng si t l y vai tôi:
- Không âu David . Cháu không c n ph i lo l ng gì n a c , chú nói th t y. M cháu s không
bao gi có th làm t n thương cháu n a âu.
Tôi t a ngư i vào thành gh . M t tia n ng m áp chi u th ng vào m t tôi. Tôi kh lách ngư i
tránh tia n ng y, m t gi t nư c m t t âu b ng ch y dài trên gò má c a tôi.
- Mình ư c t do r i sao?
- Chương 2: TH I TƯƠI P
Kho ng th i gian trư c khi tôi b m i x tàn nh n, gia ình tôi là m t gia ình ki u m u theo
phong cách “Brady Bunch”1 nh ng năm 60. Cha m yêu thương anh em chúng tôi h t m c. M i ý thích c a
anh em chúng tôi u ư c cha m áp ng v i t t c tình yêu thương và s quan tâm chăm sóc.
Chúng tôi s ng trong m t căn h bình thư ng có hai phòng ng . Gia ình tôi luôn ư c hàng xóm
ánh giá là gia ình m u m c. Tôi v n còn nh vào nh ng ngày n ng p, tôi thư ng t a mình vào ô c a s
trong phòng khách, phóng t m m t v phía nh ng ng n tháp màu cam sáng chói trên chi c c u Golden Gate
và ng m nhìn ư ng chân tr i tuy t p c a San Francisco.
Cha tôi là ông Stephen Joseph. Cha là lính c u h a và là tr c t c a gia ình. Nơi làm vi c c a cha
n m trung tâm San Francisco. Cha tôi cao 1,8 mét và n ng kho ng 85 ký. B vai r ng và ôi cánh tay r n
ch c c a ông khi n cho b t c ngư i àn ông nào cũng ph i ganh t . Mái tóc c a cha cùng màu v i ôi chân
mày en r m. Tôi luôn thích thú khi cha nháy m t và âu y m g i tôi b ng cái tên “c p con”.
M tôi là Catherine Roerva. Bà là m t ph n trung bình c v dáng d p l n di n m o. Tôi không
nh ư c màu tóc hay màu m t c a m , nhưng bà là m t ngư i ph n yêu thương con v i c t m lòng.
i u áng quý nh t m chính là s quy t oán. M thư ng ưa ra nhi u ý ki n và bà luôn là ngư i óng
vai trò quy t nh trong m i v n c a gia ình. Năm tôi lên b n hay năm tu i gì ó, tôi nh có l n m b o
r ng m b b nh, và tôi v n nh cái c m giác c a tôi lúc y, tôi c m th y dư ng như bà không còn là chính
mình n a. Hôm y cha i làm n c u h a. Sau khi d n xong b a t i cho chúng tôi, m h i h i v phía
nhà xe, v a i v a ph t sơn lên nh ng d u chân c a mình. Bà v a ho liên h i, v a dùng c qu t như iên
nh ng m ng sơn màu lên m i d u chân. Sơn chưa khô h n thì bà ã b t u dán lên ó nh ng mi ng lót
sàn b ng cao su. T ng v t sơn dính bê b t lên m y mi ng lót cao su, dính c lên ngư i c a m . Xong, m
quay tr vào nhà và buông ngư i xu ng gh trư ng k . Tôi còn nh ã h i m r ng t i sao bà l i t m y
mi ng lót lên khi sơn hãy còn ư t. Bà cư i tr l i:
- M mu n gây b t ng cho cha con y mà.
i v i vi c n i tr , m là ngư i c c kỳ k tính và luôn òi h i m i th ph i th t s ch s . Sau khi
d n b a sáng cho tôi và hai ngư i anh em trai c a tôi là Ronald và Stan, m l i quét d n, kh trùng, c r a
và hút b i m i th trong nhà. M không b sót m t gian phòng hay ngóc ngách nào. Khi m y anh em chúng
tôi l n hơn m t chút, m b t u nh c nh chúng tôi ph i gi gìn phòng c s ch s . M còn bi n m nh sân
trư c nhà thành m t vư n hoa nh v i các s c màu và t n m n chăm bón khu vư n y m i ngày. V i m ,
nơi nào bà ch m vào là ó ph i s ch bóng. Bà không bao gi cho phép mình làm i u gì ó n a v i. M
thư ng khuyên anh em chúng tôi ph i luôn c g ng h t mình trong m i vi c.
M tôi còn là m t u b p siêu h ng. Tôi nghĩ r ng vi c sáng t o ra các món ăn m i l chính là s
thích c a m . i u này ư c th hi n r t rõ vào nh ng ngày có cha tôi nhà. Nh ng ngày này, m s dành
nhi u th i gian hơn chu n b cho c nhà m t b a ăn th t th nh so n. Còn vào nh ng ngày cha i làm, m
l i ưa m y anh em chúng tôi i tham quan thành ph . M t ngày n , m ưa chúng tôi n thăm Ph Ngư i
Hoa San Francisco. Trong lúc lái xe quanh các con ư ng ó, m k cho chúng tôi nghe v văn hóa và
l ch s c a ngư i Trung Hoa. Khi tr v nhà, m b t ĩa hát lên, c gian nhà b ng ch c tràn ng p nh ng giai
i u phương ông tr m b ng tuy t v i. M còn trang trí phòng ăn v i nh ng ng n èn l ng Trung Hoa. T i
hôm y, m m c m t b kimono và cho chúng tôi ăn nh ng món ăn l nhưng c c kỳ ngon mi ng. Sau b a
t i, m cho chúng tôi m i a vài cái bánh quy. ó là lo i bánh ng t g p l i và có ch bên trong. R i bà c
nh ng dòng ch y cho chúng tôi nghe. Tôi có c m giác thông i p trong mi ng bánh s ưa tôi n v i v n
s c a mình. Dòng ch trong mi ng bánh c a tôi có n i dung: “Hãy yêu thương và tôn kính m c a con, b i
bà y là su i mát nuôi l n cu c i con”.
Th i gian ó, nhà tôi nuôi r t nhi u chó mèo. Chúng tôi còn có nhi u h cá v i các lo i cá l và m t
con rùa tên Thor. Tôi nh nh t con rùa này vì m ã tôi t tên cho nó. Tôi l y làm t hào vì các anh em
trai c a tôi u ã ư c t tên cho các con v t nuôi trong nhà, b y gi m i n lư t tôi. Tôi ã t tên nó
theo tên c a m t nhân v t ho t hình mà tôi yêu thích.
Các h cá l n nh có dung tích t 25 n 50 lít h u như kh p nơi trong nhà. Có ít nh t hai cái trong
phòng khách, còn ngay trong phòng ng c a anh em chúng tôi là m t h nuôi cá nư c ng t. M ã tô i m
cho h cá th t b t m t v i nh ng viên s i nhi u màu s c, thành h cũng ư c m trang trí công phu. Nh
1
Tên m t v hài k ch tình hu ng n i ti ng trên các kênh truy n hình M , n i dung nói v m t i gia ình nhi u th h .
- bàn tay khéo léo c a m , các h cá tr nên th t s ng ng. Thu y, anh em chúng tôi thư ng xúm xít
quanh b cá nghe m k chuy n v nh ng loài cá khác nhau.
Trong su t nh ng năm tháng h nh phúc y, i v i gia ình chúng tôi, các kỳ ngh chính th c b t
u t d p l Halloween. M t êm tháng Mư i n , khi trăng trên b u tr i êm ã tròn vành v nh, m gi c c
ba anh em chúng tôi ra trư c sân ng m “qu bí kh ng l ” trên n n tr i cao vút. Khi chúng tôi tr v
phòng ng c a mình, m b o chúng tôi hãy nhìn xem phía dư i g i c a m i a có th gì. Ôi, ó là nh ng
chi c xe ua chơi hi u Matchbox. Ba anh em tôi cùng nh y c ng lên vui sư ng, còn gương m t c a m
thì th p thoáng ni m h nh phúc.
M t ngày sau L T Ơn, m xu ng dư i t ng h m r i mang lên m y chi c h p bám y b i, bên
trong là vô s nh ng v t d ng dùng trang trí cho l Giáng sinh. M ng trên m t cái thang và ính các
dây kim tuy n s c màu lên tr n và tư ng nhà. Sau khi m hoàn t t, kh p các gian phòng như ư c khoác
chi c áo m i. M còn c m nh ng cây n n kích c lên nh ng chi c k nh xinh làm b ng g s i trong
phòng ăn. Các hình v bông tuy t ư c m i m xuy t trên kh p các c a s trong nhà. Các dây èn thì nh p
nháy ch y quanh c a s phòng ng c a anh em chúng tôi. M i t i, khi ng m nhìn ánh sáng d u nh , huy n
o h t ra t phía c a s , tôi l i thích thú m m cư i r i rút ngư i vào chăn, nh m nghi n m t t n hư ng
ni m h nh phúc mơn man kh p da th t.
Cây thông c a gia ình chúng tôi không bao gi th p dư i hai mét rư i. M i d p Giáng sinh v , c
nhà tôi l i quây qu n bên nhau hàng gi li n trang trí cho nó. C m i m t năm, ba anh em chúng tôi l i
thay phiên nhau ư c cha công kênh lên cao b ng ôi tay r n ch c c a ông treo hình thiên th n lên nh
c a cây thông. Sau khi trang trí cây thông và dùng xong b a t i, c nhà l i xúm xít leo lên xe ng a ghé
thăm nhà hàng xóm và chiêm ngư ng cách trang trí c a h . C m i mùa Giáng sinh v , m l i có thêm
nhi u ý tư ng m i và c áo hơn và anh em chúng tôi bi t ngôi nhà c a mình lúc nào cũng là ngôi nhà
ư c trang trí p nh t. Khi tr v nhà, m b o chúng tôi ng i xu ng c nh b p l a trong phòng khách
cùng u ng rư u tr ng. R i m b t u k chuy n cho chúng tôi nghe, trong lúc ó thì ài phát thanh phát bài
“Giáng sinh tr ng” do ca sĩ Bing Crosby trình bày. Su t nh ng ngày ngh ó, tôi hào h ng n n i ch ng th
nào ng ư c. Có khi m ph i b và u ưa tôi trong tay khi tôi mãi l ng nghe ti ng tí tách c a b p l a h ng
mà m t nh m m t m .
Ngày l Giáng sinh càng n g n, m y anh em chúng tôi l i càng tr nên ph n khích. ng quà t ng
t dư i g c cây thông c cao d n lên t ng ngày. Và vào úng êm Giáng sinh, m i anh em chúng tôi nh n
ư c c ch c h p quà.
Vào êm Giáng sinh, sau b a ăn t i c bi t và hát m ng Chúa giáng sinh, chúng tôi ư c phép m
m t món quà c a mình. Sau ó, cha m gi c chúng tôi nhanh chóng v phòng ng . N m trên giư ng, tôi c
ngóng tai nghe ti ng chuông xe trư t tuy t c a Ông Già Noel. Nhưng năm nào tôi cũng ng quên trư c khi
k p nghe ti ng xe tu n l c d ng l i trên nóc nhà c a mình.
Tr i m i t m sáng, m nhón chân rón rén vào phòng chúng tôi và thì th m: “Ông già Noel n r i
kìa các con!” ánh th c chúng tôi d y.
M t d p Giáng sinh n , m t ng m i a chúng tôi m t chi c mũ Tonka màu vàng b ng nh a c ng
và b o chúng tôi i lên r i “di u hành” kh p phòng khách. Sau ó, m m c áo khoác m i vào cho chúng tôi
r i gi c chúng tôi ch y ra sân sau ng m cây thông kh ng l trong nhà qua làn kính c a s . M t l n n ,
khi ng ngoài sân nhìn vào nhà, tôi ã th y bà khóc. Tôi h i t i sao m l i khóc như v y thì bà nói r ng bà
khóc vì quá h nh phúc khi có ư c m t mái m th t s .
Công vi c c a m t ngư i lính c u h a bu c cha tôi ph i v ng nhà su t ngày, nên m là ngư i ưa
chúng tôi i chơi. Nơi m thư ng ưa chúng tôi n nh t là khu v c g n Công viên Golden Gate San
Francisco. V a cho xe ch y ch m ch m qua công viên, m v a gi ng gi i cho chúng tôi nghe v s khác
nhau gi a các vùng mi n. M còn xuýt xoa trư c v p di u kỳ c a nh ng bông hoa r c r trong công viên.
B cá Steinhart c a công viên luôn là i m tham quan cu i cùng c a chúng tôi. T i ây, chúng tôi tha h leo
trèo c u thang và ch y nh y qua l i gi a các cánh c a l n. Chúng tôi c bi t thích thú khi t a ngư i vào
b c tư ng hình cá ng a ư c làm b ng ng và phóng t m m t xu ng phía dư i m t cái h r ng - nơi trú
ng c a m y con cá s u và nh ng con rùa vàng to l n. ây chính là nơi tôi thích nh t trong khu công viên.
Tôi nh có l n tôi ã r t s hãi khi nghĩ n vi c mình s b trư t chân kh i hàng rào ngăn cách và rơi tõm
xu ng cái h y. Lúc ó, như c ư c n i s hãi trong m t tôi, m ã nh nhàng si t l y tay tôi tr n an.
Mùa xuân là mùa c a nh ng chuy n dã ngo i. Bu i t i trư c khi kh i hành, m s chu n b m t b a
th nh so n g m nào là gà rán, xà lách tr n, bánh mì sandwich và r t nhi u món tráng mi ng. Sáng s m hôm
sau, c nhà chúng tôi s phóng xe th ng n công viên Junipero Serra. ó, ba anh em chúng tôi s ư c
th a thích ch y nh y trên nh ng cánh ng c xanh mư t và ung ưa th t cao trên nh ng chi c xích u. Có
- lúc, chúng tôi còn cùng nhau khám phá m t con ư ng mòn m i phát hi n g n ó. M luôn m t n ba
anh em tôi trong lúc chúng tôi chơi ùa. n gi ăn trưa, m l i g i chúng tôi v và ưa cho chúng tôi
nh ng ph n th c ăn thơm ph c. Ch ng k p thư ng th c hương v c a nh ng món ăn m ưa cho, chúng tôi
c th ng u nghi n ph n ăn c a mình còn ti p t c “oanh t c” nh ng vùng t m i trong cu c tìm ki m
y m o hi m. Còn cha m thì h nh phúc n m c nh nhau trên t m b t tr i r ng, cùng nhâm nhi rư u vang
và dõi m t xem chúng tôi vui ùa.
Khi hè n, chúng tôi l i háo h c ón ch nh ng kỳ ngh thú v khác. M luôn là ngư i lên k ho ch
cho nh ng chuy n i trong d p hè. M chu n b và cân nh c k n t ng chi ti t và luôn t ra hài lòng khi k
ho ch c a mình ư c c nhà th c hi n m t cách tr n v n. Thư ng thì chúng tôi v n n Công viên
Memorial ho c Công viên Portola, c m tr i trong m t cái l u l n màu xanh và ó c tu n li n ho c có khi
lâu hơn. Nhưng cũng có khi cha ưa c nhà băng qua cây c u Golden Gate, lúc ó, chúng tôi bi t mình s p
ư c n v i m t trong nh ng i m n ưa thích nh t trên th gi i – Dòng sông Nga (Russian River)2.
i v i tôi, chuy n i áng nh nh t khi n v i con sông này là năm tôi h c m u giáo. Vào ngày
cu i cùng c a năm h c, m xin cho tôi ư c v s m n a ti ng. Nghe ti ng kèn xe c a cha, tôi lao như tên
b n qua mô t nh trư c c ng trư ng hư ng v phía chi c xe ang ch s n. Tôi càng hào h ng hơn n a khi
bi t nơi mình s p n là nơi nào. Su t ch ng ư ng i, m t tôi c dán ch t vào nh ng cánh ng nho kéo
dài b t t n hai bên ư ng. Khi xe vào n th tr n yên tĩnh c a vùng Guerneville, tôi kéo kính xe xu ng
ng i mùi hương ng t ngào c a nh ng cánh r ng g .
V i tôi, m i ngày ngh trôi qua u là m t chuy n phiêu lưu thú v . Có hôm ba anh em chúng tôi
cùng leo lên m t g c cây to ã cháy en, có lúc chúng tôi l i th a thích rư t u i nhau trên bãi t m Johnson.
Bãi t m Johnson là khu ngh mát ho t ng c ngày. Chúng tôi thư ng ó t chín gi sáng n ba gi
chi u. Nơi ó, m ã t p cho chúng tôi bơi trong m t rãnh nư c nh . Mùa hè năm y, m d y cho tôi bơi
ng a. Bà t ra r t t hào khi cu i cùng tôi cũng có th bi t cách bơi ng a.
M i ngày qua i u y p nh ng i u bí n. M t ngày n , sau b a cơm chi u, cha m d n c ba
anh em chúng tôi i ng m c nh hoàng hôn. Chúng tôi n m tay nhau và rón rén i ngang qua l u c a gia ình
ông Parker ra n b sông. M t nư c sông xanh trong và ph ng lì như gương. T ng àn chim s i cánh
chao li ng trên không, bình th n quay v t sau m t ngày dài. M t làn gió nh tho ng qua tóc tôi, mang theo
hương thơm c a t tr i và cây c . Không ai nói m t l i, chúng tôi ch l ng yên ng m nhìn qu c u l a ang
d n khu t sau nh ng r ng cây cao vút, l i trên b u tr i nh ng v t màu xanh sáng chói l n r c. B ng
m t bàn tay choàng ngang vai tôi. Tôi oán ó là cha. Nhưng khi xoay ngư i l i, tôi xúc ng nh n th y m
ang ghì ch t l y vai tôi. Lúc y, tôi còn c m nh n ư c c hơi th và t ng nh p p nơi l ng ng c m . Tôi
ã không bao gi còn có ư c c m giác yên bình và m áp như ngày hôm y – kho nh kh c bình yên bên
Dòng sông Nga xinh p.
2
Tên m t con sông B c California, M . u th k 19, m t s ngư i Nga trong lúc i săn ã phát hi n ra con sông này và t
tên nó là Russian River. Ngoài ra, con sông còn có tên g i khác là Misallaako, Rio Ruso, Shabaikai, Slavianka và Slavyanka.
- Chương 3: A TR HƯ H NG
M i quan h gi a m và tôi d n tr nên x u i. T vi c áp d ng nh ng hình th c k lu t mang tính
răn e, m b t u i x v i tôi ngày càng cay nghi t hơn. Th m chí, nhi u l n m ánh p tôi th ng tay
n n i tôi không còn s c l t i ch khác tránh òn.
T khi tôi còn nh , gi ng nói c a tôi dư ng như ã khác h n so v i nh ng a tr khác. Tôi cũng
không may m n khi c b m b t qu tang và bu c t i là k u têu trong khi c ba anh em chúng tôi cùng
góp ph n gây ra nh ng trò ùa tai quái. Th i gian u, tôi b ph t ph i ng góc phòng ng c a mình
trong nhi u gi li n. Lúc ó, tôi b t u s m . R t s . Tôi không bao gi dám xin m cho ra ngoài chơi. Tôi
c ó và ch cho n khi em trai tôi vào phòng, tôi s b o nó ra ngoài xin m h tôi.
Cũng t d o ó, cách cư x c a m tôi b t u thay i hoàn toàn. Nh ng khi cha i làm, c ngày m
ch nhà, m c m i m t chi c áo ng nhăn nhúm và n m dài trên trư ng k xem ti-vi. Ch khi nào m c n
vào nhà t m, mu n l y thêm rư u hay hâm l i th c ăn th a thì m m i ng i d y. M i khi m quát m ng
chúng tôi, gi ng bà l i sang s ng và the thé như m phù th y c ác tôi v n thư ng xem trên ti-vi. Ít lâu sau,
ch ng hi u sao ch c n nghe ti ng m , tôi l i c m th y l nh xương s ng và r n c ngư i. Th m chí khi m
quát tháo anh và em trai c a tôi là Ron và Stan thì tôi cũng nhanh nhanh tìm ư ng tr n v phòng mình, ch
mong sao m mau chóng quay l i gh trư ng k , u ng rư u và xem ti-vi. D n d n, ch c n nhìn qua cách ăn
m c c a bà, tôi có th oán ư c ngày hôm ó c a tôi s như th nào. Tôi s th phào nh nhõm khi th y m
ra kh i phòng mà ăn m c th t p và trang i m th t k . Nh ng ngày này, m luôn ra kh i nhà v i n cư i
r t tươi.
R i n m t ngày n , khi c m th y hình ph t “ ng góc phòng” không còn hi u qu n a, th là m
chuy n sang áp d ng “hình ph t gương soi”. Lúc u, tôi không nghĩ m dùng cách y tr ng ph t tôi. M
thư ng túm l y tôi, dí sát m t tôi vào gương, di di khuôn m t nhòe nho t nư c m t c a tôi trên b m t bóng
loáng c a t m gương treo trên tư ng, r i bà ép tôi l p i l p l i câu: “Tôi là m t a hư h ng. Tôi là m t
a hư h ng. Tôi là m t a hư h ng”.
R i tôi b b t ph i ng yên ó, m t dán vào gương. Tôi c ng như v y, hai tay ép sát vào m u
qu n, th nh tho ng tôi lén m ung ưa qua l i cho m i. Nh ng lúc y, tôi r t lo s khi nghĩ n lúc b t
u chương trình qu ng cáo yêu thích c a m trên ti-vi. B i ngay lúc y m s ch y xu ng xem tôi có còn
nhìn vào gương hay không và m ng vào m t tôi r ng tôi là m t a b nh ho n. M i khi Ron hay Stan vào
phòng trong lúc tôi ang ch u ph t, h ch bi t nhìn tôi trân trân, nhún vai h h ng r i l i ti p t c chơi ùa,
c như ch ng h có m t tôi ó v y. Lúc u, tôi còn ganh t và c m th y hơi gi n h , nhưng r i tôi cũng
nghi m ra r ng h có thái như v y cũng ch vì mu n t b o v mình kh i nh ng tr n òn xé da xé th t
c a m mà thôi.
Nh ng khi cha tôi v ng nhà, m thư ng quát tháo, la m ng bu c anh em chúng tôi l c tung nhà c a
lên tìm vài món mà m ã l c. Nh ng cu c tìm ki m như th thư ng b t u t bu i sáng và kéo
dài nhi u gi li n. ư c m t lúc, m l i b t tôi ph i xu ng nhà xe t ng h m tìm ti p. Ngay c khi ã
dư i ó, tôi cũng ph i co rúm ngư i l i khi nghe th y ti ng m quát tháo hai ngư i anh em trai c a tôi.
Nh ng cu c tìm ki m c th di n ra liên t c trong nhi u tháng, nhưng r i cu i cùng, tôi tr thành
chi n binh ơn c ti p t c cu c tìm ki m nh ng món cho m . M t l n, ch ng hi u sao tôi l i quên m t
mình ang tìm th gì. Khi tôi r t rè l i g n h i l i xem m ang c n tôi tìm th gì, m li n th ng tay giáng
vào m t tôi m t cái tát n y l a. Lúc ó, m v n n m dài trên trư ng k , m t không r i màn hình ti-vi. Mũi
tôi t a máu, au, tôi b t khóc. Ti n tay, m vơ l y m t m nh khăn ăn trên bàn, xé m t mi ng r i nhét vào
mũi tôi.
- Mày bi t rõ là mày ph i i tìm cái quái gì mà. - M tr ng m t quát. - i tìm ngay cho tao!
Tôi v i vã ch y ngư c v phía t ng h m, c t o nên th t nhi u ti ng n m tin r ng tôi ang
cu ng cu ng tuân theo m nh l nh c a bà. K t khi vi c tìm cho m tr nên quá quen thu c, tôi b t u
mơ tư ng vi n vông n vi c m t ngày nào ó mình s tìm ra nh ng v t b th t l c c a m . Tôi tư ng
tư ng c nh mình ng trên gác, tay ưa cao chi n l i ph m và m s ôm hôn chúc m ng tôi. Trong gi c mơ
y, tôi còn th y hình nh gia ình mình s ng m m và h nh phúc bên nhau. Nhưng r i sau ó tôi như
ngư i b ng t nh cơn mê, h t ho ng và hoang mang khi nh n ra s th t au lòng là mình ch ng bao gi tìm
ư c món th t l c nào c a m c . Còn m thì luôn ay nghi n và xéo x t r ng tôi ch là m t k b t tài vô
d ng.
…………………………..
- M cl c
L i u sách
L i c m ơn
L i tác gi
Chương 1: Gi i thoát
Chương 2: Th i tươi p
Chương 3: a tr hư h ng
Chương 4: Cu c chi n vì mi ng ăn
Chương 5: T i n n
Chương 6: Khi cha v ng nhà
Chương 7: L i nguy n c u c a Chúa
L ik t
Ph l c: Ti ng nói ngư i trong cu c
nguon tai.lieu . vn