Xem mẫu
- Khóc Thương Sưu Tầm
Khóc Thương
Tác giả: Sưu Tầm
Thể loại: Truyện Cười
Website: http://motsach.info
Date: 23-October-2012
ột nhà tỷ phú độc thân vừa bị tử nạn máy bay. Trước cửa nhà ông có một người không biết từ
đâu tới, cứ đứng khóc lóc thảm thiết. Một người khách qua đường thấy thế bèn hỏi:
- Chắc ông bạn là người bà con họ hàng với nhà tỷ phú quá cố thì phải?
- Không đâu! Tôi chẳng có họ hàng gì với ông ta cả.
- Thế sao ông bạn khóc thương ông ta quá xá vậy?
Người vô danh kia bèn lấy khăn lau đôi dòng lệ cá sấu rồi đáp:
- Thì có gì đâu. Tôi là con nợ hạng nặng của ông ta, mà bây giờ ông thác đi rồi thì tôi biết tìm ai
để vay nợ nữa đây.
Trang 1/1 http://motsach.info
Powered by TCPDF (www.tcpdf.org)
- Khoe ..... Chim! Sưu Tầm
Khoe ..... Chim!
Tác giả: Sưu Tầm
Thể loại: Truyện Cười
Website: http://motsach.info
Date: 23-October-2012
ột đoàn khách du lịch ghé vào một khách sạn ở miền trung đăng ký thuê phòng nghỉ. Khách sạn
này thật đẹp, khung cảnh thiên nhiên hết sức sống động, đặc biệt họ treo rất nhiều những lồng
chim, chúng cất tiếng hót véo von, có con còn nhại cả tiếng người.
Từ vẹt, sáo, họa my, chào mào, cu gáy, hoàng yến... hết thảy đều tưng bừng réo rắt như chào
đón đoàn du khách.
Trong số các vị khách có một cặp vợ chồng khá nổi tiếng trong việc chơi chim, họ mê lắm, sà
vào chỗ các lồng chim quan sát, vui đùa cùng chúng, huýt sáo mồm và cho chúng ăn những mẩu
vụn bim bim. Được một lát, hai vợ chồng quay sang cô lễ tân trẻ trung, anh chồng nói:
- Chim ở đây thật thích, bộ lông của chúng quá đẹp và mượt, chim của tôi ở nhà mà không cởi
chuồng ra cho nó thì nó xù hết cả lông lên. Nhưng bù lại chim của tôi hót hay hơn thế này
nhiều.
- Nói chung, cô mà được nhìn thấy một lần chim của nhà tôi thì có lẽ cô ngất luôn – cô vợ tiếp
lời.
Trang 1/1 http://motsach.info
Powered by TCPDF (www.tcpdf.org)
- Khôn Ăn Cái Dại Ăn Nước Sưu Tầm
Khôn Ăn Cái Dại Ăn Nước
Tác giả: Sưu Tầm
Thể loại: Truyện Cười
Website: http://motsach.info
Date: 23-October-2012
ột chị đi chợ về, khi tới bên sông, thì trời đã tối hẳn. Mùa đồng lạnh nên chủ đò nghỉ sớm, chị
chàng loay hoay không biết tìm cách nào để sang được. Thật không may, lúc ấy xuất hiện một
trang "quân tử" dí dao vào cổ đòi tiền và đòi cả chuyện "trăng hoa" nữa.
Thân gái, đêm vắng, biết trông cậy vào ai, chị đành hạ giọng van nài năn nỉ:
Thưa ông lớn, con đi chợ làm gì có tiền. Còn cái kia, con cũng rất muốn chiều ông nhưng giá
mà ông tìm cách nào đó đưa con sang được bờ bên kia, rồi con chiều ông thì hay biết mấy.
Nghe mủi lòng, "quân tử" ra điều hảo hán:
Được rồi, mày ngồi trên vai tao, tao kiệu mày sang. Nhớ là không được chạy đấy nhé.
Sang đến bờ bên kia, nước sông mùa đông lạnh, làm cái "của quí" bị ngâm dưới nước lâu, sun lại,
"quân tử" nhìn chị chàng chằm chặp mà bất lực.
Sao ông lớn đứng vậy? Nếu ông lớn chê con, tha cho con thì con đi về. Nói đoạn, chị bỏ đị để
mặc gã đứng ngây người nhìn theo.
Đi một quãng xa, bấy giờ mới hết sợ, chị chàng tụt váy ngồi xuống tiểu tiện, để hở cả bộ mông
trắng hếu. Từ xa gã "quân tử" nhìn thấy bộ mông ấy bỗng trong lòng sóng dậy, co cẳng chạy
theo gọi:
Chờ tao với! Được rồi! Chờ tao với.
Chạy đến nơi thì chị ta đã đi xa rồi chỉ còn để lại một vũng nước lênh láng. Bực quá, gã "quân
tử" dí cái "của quí" của mình xuống vũng nước ấy, miệng lẩm bẩm:
Khôn thì mày được ăn cái, dại phải ăn nước nghe chưa.
Trang 1/1 http://motsach.info
Powered by TCPDF (www.tcpdf.org)
nguon tai.lieu . vn