Xem mẫu
- Hoạt động vui chơi ở Côn Đảo
Câu mực đêm Côn Đảo
Câu mực đêm Côn đ ảo thật sự là một trải nghiệm thú vị và là m ột hành trình tour
ko thể bỏ qua khi đến Côn Đảo . Mực thường đi ăn vào ban đêm, nên cứ
kho ảng chập tối, ngư dân đã chuẩn bị dụng cụ và đồ dùng cần thiết, đợi khi
thủy triều lên (đ ộ 7 giờ tối) là có thể dong buồm ra khơi. Thuyền cách bờ
kho ảng 5 – 7 km thì neo đậu lại, và người ta dùng đèn pha sọi xuống biển để dụ
mực về. Mồi nhử mực là những con tôm gắn vào lưỡi câu sắc nhọn. Thả mồi
xuống biển, chẳng cần phải đợi lâu, khi mực ngửi thấy mùi thức ăn sẽ tự tìm
đến.
Nướng ngay mực tươi trên tàu sau khi câu được
Là vùng biển nước sâu nên côn đảo có rất nhiều mực nhưng câu mực chẳng
- phải khi nào cũng gặp may, có bữa nhiều bữa ít mà đối với khách du lịch thì lại
càng khó khăn hơn do câu chưa quen và thiếu kiên trì nhưng thành qu ả ngọt
ngào sau đó sẽ làm du khách hưng phân gấp nhiều lần . Khi thuyền cập bến
cũng vào khoảng gần sáng, những chú mực được đưa lên bờ, theo chân phụ nữ
vào chợ. Từ đây mực được chế biến với nhiều món khác nhau như h ấp, chiên,
nướng trong các bữa cơm gia đình, nhà hàng, quán nhậu...
Tour câu mực đêm trên đảo chỉ có công ty du lịch chuyên nghiệp tại côn đảo tổ
chức vì điều kiện phương tiện của địa phương chưa được nhiều và hiện đại như
các nơi khác nên bạn phải đặt trước .
Câu cá Côn Đảo
Khoảng bốn năm về trước, có một tay câu từ Sài Gòn ra Côn Đảo và ở lì n ơi đó
cả tháng để quyết tìm ra những điểm câu nơi này. Cứ mỗi sáng, ông thuê ghe
của ngư dân và cậy ngư ời dẫn đi câu, chiều tối lại quay về khách sạn.
Anh Nguyên tươi cười với con cá thu đại đao dài khoảng 1,5m
Ròng rã cả tháng trời m à vẫn không câu được cá, cho đến một ngày có một ghe
câu chuyên nghiệp ghé vào hỏi thăm
Người khai phá
Người đ àn ông mê câu trong câu chuyện kể trên là ông Tín, m ột Việt kiều sống
ở Mỹ về thăm quê. Chủ ghe câu đã nhảy sang hỏi thăm ông là Khánh, một ngư
dân Bình Thu ận, theo nghề từ khi còn nhỏ. Do "cảm" đ ược niềm đam m ê của
- ông, thuyền trưởng Khánh nhận đưa ông đi câu. Và đó cũng là bước khởi đầu
hợp tác giữa dân câu Sài Gòn và dân câu biển chuyên nghiệp.
Khỏi phải nói ông Tín sung sướng biết chừng nào khi đư ợc dân câu chuyên
nghiệp đưa đ ến đúng điểm câu, hư ớng dẫn đúng kỹ thuật câu cá biển. Vùng
biển Côn Đảo, có lẽ do cái "uy" của mình, là một trong những vùng biển hiếm
hoi của cả nước chưa bị các tàu đánh cá "cày x ới". Có rất nhiều cá tại vùng
biển này, nhưng phải biết đúng địa điểm, toạ độ mới câu có cá. Mỗi một toạ độ
như thế đối với ngư dân là một "tài khoản" bí mật giữ riêng cho mình. Nh ờ
kinh nghiệm khai phá ngư trường Côn Đảo nên ông Khánh có trong tay rất
nhiều điểm câu.
Ngay trong chuyến đi đầu tiên với ghe ông Khánh, ông Tín đã câu được vài
tạ cá đủ các loại. Những chuyến đi sau đó, ông chia sẻ niềm vui này với một
vài người bạn câu. Và kể từ đó, cứ mỗi năm hai mùa, kho ảng tháng 3 - 4 và 8 -
9, một số thành viên chủ chốt của CLB câu cá 4 số 9 lại ra Côn Đảo theo ghe
câu biển.
Kỹ thuật cổ truyền
Lần đầu tiếp cận với kỹ thuật câu biển của dân câu chuyên nghiệp, các tay câu
bờ của Sài Gòn cứ trố mắt nhìn. Những cái "thẻo" câu được "ken", "thêu" đều
tăm tắp như làm bằng máy. Ngư dân Bình Thuận dùng dây đàn làm thẻo câu,
sử dụng 1 -3 lưỡi nối với nhau tuỳ theo khi câu loại cá lớn nhỏ. Các hòn chì từ
100 - 300g được cột vào các sợi thun vào dây câu, cách th ẻo lưỡi cả sải tay.
Cái độc đáo nhất trong kỹ thuật của dân câu biển "thứ thiệt" là họ câu cá bằng
mồi sống. Những con mực, con cá nhỏ sau khi bắt được rộng vào trong những
cái "kiệt" thông với nước biển bên ngoài nên vẫn sống. Khi câu, chỉ cần móc
lưỡi câu vào lưng, vào đuôi con mồi, sao cho con vật vẫn tung tăng bơi lội như
khi chưa b ị móc câu.
Đối với người lần đầu đi câu biển, chỉ riêng việc buổi tối đi làm mồi câu cùng
ngư dân thôi th ì hẳn đã rất ấn tượng rồi. Trời vừa sập tối, ghe đã b ật đ èn sáng
- trưng soi xuống mặt biển để thu hút các đàn mực tụ về. Bạn câu lẫn khách câu
đều lấy ra cho m ình những cần câu nhỏ mắc những con mồi giả màu sắc sặc sỡ
trông như một con tôm lấp lánh kim tuyến. Con mồi giả này có tên là "rường",
phía đuôi có chùm lưỡi câu sắc nhọn. Người câu "múa" cần như khi tập Thái
Cực Quyền, con mực thấy "mồi" lao tới chụp lấy bằng các xúc tu thì lập tức bị
dính ch ặt vào chùm lưỡi câu. Bằng cách đánh bắt này, người câu có khi được
cả những con mực ống "súp-pe" dài hơn hai gang tay, ho ặc những con mực
nang n ặng cả ký. Cách n ày tuy được những con mồi to, dùng đ ể câu cá to,
nhưng số lượng không đáng kể so với cách đánh lưới mành.
Khi trời gần sáng, mẻ lưới cuối cùng được cất ra, mang tính quyết định cho
việc có đủ hay không đủ mồi câu cho cả ngày hôm sau. Đèn trên ghe vụt tắt
hết, chỉ còn lại đúng một ngọn đèn được đặt trên một chiếc phao và đư ợc kéo
từ từ ra giữa một vòng lưới m ành đ ã được giăng sẵn. Những con mực, con cá
theo đèn vào lưới và mẻ lưới sẽ tóm gọn hầu hết những con mồi đ ã "ăn đèn"
trong suốt đêm đó.
Thú chơi cảm giác mạnh
Nếu đ ã là một dân câu, hẳn bạn sẽ biết đến chuyện đi tìm "cảm giác", cái cảm
giác "thăng hoa" sau bao nhiêu thời gian mòn mỏi chờ đợi, lúc con cá cắn mồi
và một cú giật trĩu tay. Đối với một dân câu, đi câu cá ở Côn Đảo đích thực là
"tột đỉnh của cảm giác".
Khi ghe vừa giảm tốc để neo đậu chính xác toạ độ, tiếng máy tầm ngư cứ "tít
tít" báo có cá, là tim ta cứ đập rộn vì cảm giác hồi hộp. Ôi, sao thời gian neo
đậu lâu thế, hãy nhanh nhanh lên đi chứ để cho tôi còn buông cần Những bạn
câu nhanh chóng móc mồi cho bạn, và cục chì nặng trĩu cũng nhanh chóng đưa
mồi xuống độ sâu đến 40 -50m nước. Bạn hồi hộp chờ đợi, chờ đợi Và rồi
ngọn cần chợt vụt chúi xuống mặt biển, bao nhiêu sức mạnh có đ ược của bạn
sẽ đư ợc dịp bùng lên trong một cú đánh cần ngư ợc trở lại!
Lũ cá đáy mạnh mẽ vô cùng, nếu không nhanh chóng đánh bật được chúng
- trong những vòng quay mobil đầu tiên, bạn sẽ có nguy cơ mất cá vì chúng sẽ
chui lại vào hang hay rạng, làm đứt mất dây câu. Một con cá mú chỉ khoảng
3kg thôi cũng đã dư sức làm người câu bở hơi tai co kéo với chúng. Sau khi
được vớt lên ghe, cá mú lập tức trở th ành "bệnh nhân" của thuyền trưởng
Khánh. Bằng một kỹ thuật riêng, vị "bác sĩ" này nhanh chóng hồi sinh chú cá
mú để tăng giá trị của chiến lợi phẩm n ày khi vào bờ. Bởi vậy mỗi khi "dính"
cá mú, cả ghe chộn rộn hẳn lên do giá trị của nó hơn hẳn những loài cá khác.
Cá bè trang, cá b ớp n ặng chừng 7kg sẽ làm bạn nhớ đời vì những cú nhảy khỏi
mặt nước đẹp "tuyệt cú m èo" của chúng khi dính câu. Những con cá bè trang
hơn ch ục ký có thể sẽ làm bạn phải bỏ cơm vì tay run, không cầm nổi cái chén,
sau khi b ắt được chúng.
Cái cảm giác "Hemingway" thỉnh thoảng cũng xuất hiện khi những con cá
qu ỵt, cá nhám cỡ 30kg trở lên đớp mồi. Ghe câu ông Khánh từng phải nhổ neo
để cho những con cá lớn kéo đi hàng trăm mét đ ể rồi đành ph ải cắt dây câu thả
cho chúng đi. Đối với loại cá ăn nổi như cá thu thì d ễ bắt hơn, con một hai chục
kí lô cũng không mất sức như lũ cá đáy vài ba ký.
Đi câu Côn Côn Đảo là cái thú du lịch thăm thú những hòn đảo nhỏ của vùng
đảo này. Bạn sẽ có dịp được sống vài ngày vất vả cuộc đời ngư phủ khi cùng
ăn, cùng ngủ, cùng câu, cùng hứng chịu mưa nắng, sóng gió với những ngư dân
"th ứ thiệt".
Ra Côn Đảo bắt còng
- Bảy giờ tối, mấy chị bạn từ đất liền ra cao hứng rủ: ra biển bắt còng không?
Lời mời thật hấp dẫn. Thế là tất cả háo hức kéo nhau đi. Đồ nghề mang theo
chỉ là ba chiếc đèn pin nhỏ và túi nilông.
Đêm, biển Côn Đảo thật mát khiến ai nấy quên đi cái nắng nóng ở đất liền.
Nh ững vạt rau muống biển bò tràn trên bãi, vươn cành lá mềm mại như níu giữ
bước chân khách. Thủy triều đang xuống, để lại những bãi cát phẳng lỳ như
mặt gương.
Cả đo àn chúng tôi chia thành từng tốp nhỏ hai, ba người lần theo mép nước,
chăm chú rọi đèn ra xung quanh. Nước biển ở bãi Đá Trắng sạch lắm, trong
suốt như pha lê. Dưới ánh đèn pin loang loáng, có thể nh ìn th ấy từng cụm rong
biển mềm mại uốn lượn theo dòng ch ảy, những chú cá con rực rỡ sắc màu bơi
tung tăng hay vài vỏ sò vỏ ngao vùi trong cát trắng. Tôi đi theo mọi người chỉ
để lội n ước cho thích và đ ể nhớ lại những kỷ niệm thuở ấu thơ của m ình, ch ứ
từ nhỏ tới giờ đã biết bắt cua, b ắt còng như thế nào đâu!
Mấy ngư dân kéo lưới đêm cười: đi bắt còng mà kéo nhau cả chục người như
thế này thì còng, gh ẹ nào dám lên? Bạn Côn Đảo của chúng tôi phần lớn từ đất
liền ra, ngư ời mười năm, người mười lăm năm, cũng có người mới hai năm,
bảy tám tháng, nhưng d ẫu sao cũng hơn tôi: mới… 2 ngày. Ngoài giờ làm việc,
đi bắt còng buổi tối là m ột trong những thú vui của họ, nhất là vào những đ êm
trăng sáng.
- Biển Côn Đảo có rất nhiều lọai thuộc họ nh à “tám cẳng hai càng”: nào là cua,
ghẹ, còng, cúm. Ở dưới nước, ghẹ lao nhanh như tên bắn. Mỗi khi ánh đèn pin
rọi tới, chú ta lại giương càng lên thủ thế, bơi vòng vèo trong n ước, nhìn thật
ngộ. Phải nhanh tay, nhanh mắt lắm mới tóm được. Thỉnh thoảng đâu đó lại
vang lên tiếng suýt soa, tiếc rẻ: “Trời, con ghẹ to quá mà bơi mất rồi!”. Bắt
cúm dễ hơn. Những con cúm có lớp mai m àu trắng nhạt, điểm những đốm m àu
đen, thường chụm những chiếc càng lại rồi lặn sâu xuống cát mỗi khi bị phát
hiện (có lẽ vì cách trốn nh ư vậy mà người ta gọi là cúm). Mọi người hỏi tôi:
“Chị bắt được mấy con rồi?”. Sau một lúc loay hoay, tôi la lên tự hào: “Được
hai con rưỡi, một cúm một ghẹ và một con chỉ cho người khác bắt”. Được khen
là giỏi, tôi chủ quan hu ênh hoang: “Cũng dễ thôi m à!”, rồi ngay lập tức la lên
ầm ĩ: “Úi da! đau quá, tôi bị nó kẹp tay rồi!”. Tiếng cười vang xa khắp bãi biển.
Bắt còng chỉ là thú chơi của những người ưa hoạt động. Những chú còng gió
với bộ vó d ài ngh ệu, lao vun vút trên bãi biển, tha hồ cho người bắt chạy ngã
lên ngã xuống, m ình mẩy lấm lem đầy cát. Mệt đứt hơi, đành phải đứng nhìn
nó trốn xuống cát, giơ cái càng lên ngo ắc ngoắc như trêu tức. Không bắt được
đành tặc lưỡi tiếc rẻ: thôi cho mày thoát-giống như trong truyện ngụ ngôn “Con
cáo và chùm nho” của Êdôp vậy.
Sau hai tiếng đồng hồ, không biết chúng tôi đã đi mấy vòng ở b ãi Đá Trắng,
đến khi về chỉ xách theo vẻn vẹn hơn chục con lẫn lộn cả ghẹ lẫn cúm, mà chủ
yếu là cúm. Các bạn ở Côn Đảo cười ầm: “Ở đây người ta không ăn cúm đâu,
vỏ nó cứng ngắc như đá”. Nhìn thành qu ả lao động suốt buổi của mình đang
được mọi người cùng hấp, rồi xé chấm muối tiêu ăn ngon lành, tôi cứ ngẩn ngơ
và thấy thật thú vị. Cứ như là mình đ ã đ ược học thêm một nghề mới vậy: nghề
bắt còng, bắt cúm.
- Đêm ấy tôi về, hai chân mỏi nhừ vì lội nước và m ấy ngón tay bị ghẹ kẹp đau
nhức. Mệt nhưng cũng rất vui, vì tôi đã có một kỷ niệm khó qu ên trong những
ngày ở Côn Đảo.
nguon tai.lieu . vn