Xem mẫu
- Tác giả:Nam Thanh HAI CON SỐ KHÔNG KỲ QUÁI
Phần 2
Đ ịnh làm nư thêm lúc nữa nhưng những nụ hôn dài cùng bàn tay mơn trớn
mang lại cảm giác nóng bỏng của gã đã khiến nàng quên ngay việc mình muốn
làm mặt giận mà hưởng ứng với việc làm của gã. Cái việc này nàng đã đạt tới
mức điệu nghệ.
- Cậu thấy mình có nhu cầu yêu đương còn người khác thì không có sao?
Câu nói lạnh lùng vang lên khiến gã đang chìm trong biển đam mê chợt giật
mình dừng lại. Gã nhìn vào mặt nàng:
- Em vừa nói với anh phải không?
Nàng lắc đầu trong hơi thở vẫn rực lên sự đam mê. Nhưng nàng vẫn trả lời
gã:
- Em nói em yêu anh!
Vừa nói nàng vừa vòng tay kéo ghì đầu gã xuống ngực mình, ngay lập tức gã
quên mất hình như mình vừa nghe thấy ai nói gì đó. Nhưng quay trở lại với
vòng tay của nàng chưa được lâu, gã lại nghe thấy giọng nói của ai đó vang lên:
- Tôi cũng đang muốn được làm chuyện đó với một cô gái đẹp như cô ta
Lần này thì không phải gã mà là nàng. Nàng giật mình nằm im nhìn gã
không chớp. Hành động của nàng khiến gã ngạc nhiên.
- Cưng sao thế?
- Sao tay anh lạnh ngắt vậy?
- Tay anh hả?
Gã nằm trên người nàng và giơ bàn tay của mình lên nhìn. Nàng gật đầu rồi
sờ vào bàn tay gã. Vẻ ngạc nhiên lộ rõ trên gương mặt xinh đẹp của nàng.
- Ủa, sao kỳ vậy. Tay anh ấm mà.
- Thì tay anh vẫn vậy mà. Cưng cắn nhiều thuốc quá, bị ảo giác rồi hả.
- Không. Rõ ràng vừa mới rồi em thấy tay anh lạnh như nước đá.
- Anh nghĩ đấy là cái khác chứ không phải tay đâu!
- Cái gì?
- Cái này nè.
Vừa nói gã vừa cúi xuống dùng lưỡi mình tách đôi phiến môi của nàng.
Dường như từng hành động của gã đều có ma lực khiến nàng quên hết mọi điều
nên ngay lập tức, nàng lại dùng vòng tay của mình để ghì siết lấy gã.
- Cậu đã hứa mà không thực hiện thì tôi sẽ lấy những gì thuộc về cậu.
www.vuilen.com 22
- Tác giả:Nam Thanh HAI CON SỐ KHÔNG KỲ QUÁI
Câu nói lạnh lùng vang lên khiến gã giật mình ngẩng đầu lên. Tiếng nàng bật
cười khúc khích trong hơi thở gấp gáp.
- Ôi cái lưỡi của anh nghịch quá. Đừng có làm em chết vì lạnh à nha.
Gã thấy kỳ lạ quá đỗi khi mà vừa xong gã còn nằm trên cơ thể mềm mại
nóng bỏng của nàng, vậy mà giờ đây gã đang ngồi trên ghế salon kê sát cửa sổ
và nhìn nàng nằm trên giường say sưa ân ái với một người đàn ông khác.
Gã giận dữ muốn chạy lại lôi thằng đàn ông đấy mà đấm cho nó một trận.
Nhưng mông gã như bị dính chặt trên ghế. Gã không sao đứng dậy được. Gã
gào hét quát tháo bắt nàng phải dừng ngay cái việc đấy lại nhưng sao miệng gã
không thể nào phát ra tiếng. Gã đưa tay sờ lên cổ họng mình. Rõ ràng gã vẫn
mở miệng được nhưng sao cổ họng gã không phát ra được tiếng nói nào hết vậy.
Trong đầu gã bắt đầu xuất hiện đám mây mang tên sợ hãi. Cả thân người tròn
phây trần truồng của gã ở trên ghế bắt đầu run lên và mồ hôi vã ra. Tiếng thở và
những âm thanh của sự hoan lạc từ nàng và gã đàn ông kia phát ra khiến gã
không có nhiều thời gian bận tâm đến đám mây đang hình thành trong đầu của
mình. Ngược lại gã giận điên người khi nàng dám làm việc đó với một tên khốn
khác ngay trước mặt gã. Gã không đứng dậy được thì gã sẽ xử tội đôi dâm loạn
đó bằng cách khác. Đầu nghĩ, tay gã vớ ngay cái tách uống trà đặt trên cái bàn
nhỏ bên cạnh. Gã vung tay nhằm đúng đầu gã đàn ông đang nằm trên người
nàng của gã mà ném. Nhưng cái tách trà chưa kịp dời khỏi tay gã thì cái miệng
gã đã há hốc ra, hai mắt như muốn lồi hẳn ra ngoài.
Cái tên khốn mà gã định xử lý nhìn sao mà quen quá sao mà... giống đến thế.
Đúng. Cái tên khốn đang lần sờ khắp cơ thể nàng của gã rất giống gã. Giống
như thể cái tên đó là bản sao của gã vậy. Càng nhìn tên đó, gã càng cảm thấy
người mình lạnh toát. Đấy không phải tên khốn nào mà chính là gã. Gã đang
cùng nàng làm tình trên giường. Nhưng rõ ràng là gã đang ngồi ở đây, trên ghế
uống trà. Gã dùng cả hai tay vỗ vào đầu mình. Gã không còn nhận ra được là cái
cổ họng của mình đã phát ra được âm thanh.
- Điên rồi! Mày điên mất rồi, Tài ạ. Đấy không thể là mày. Không thể nào.
- Đúng. Không phải là cậu đâu.
Gã giật mình ngẩng đầu lên nhìn quanh trong khi miệng thì gào lớn.
- Ai? Ai đấy?
- Người quen của cậu.
Gã nhận ra nơi phát ra tiếng nói. Đấy chính là từ miệng của chính cơ thể gã ở
trên giường. Không. À mà đúng là cơ thể gã nhưng... gã thấy gương mặt của
mình dần biến đồi. Đang từ một khuôn mặt vuông đầy đặn dần chuyển sang
màu trắng bệch, và như bị bàn tay vô hình rút xương, rút thịt, khuôn mặt của gã
dần trở nên xương xẩu và giúp gã nhận rõ hơn gương mặt đó.
- Tôi sẽ làm chuyện này thay cậu.
www.vuilen.com 23
- Tác giả:Nam Thanh HAI CON SỐ KHÔNG KỲ QUÁI
Vừa nói, gương mặt vừa quay lại và cúi xuống hôn nàng. Gã gào lên tức tối.
- Tên khốn. Mày tránh xa nàng ra, Tránh ra.
- Cậu không thấy nàng đang rất sung sướng khi ôm tôi trong vòng tay hay
sao?
- Nghiên, mày biến ngay. Biến khỏi người nàng ngay. Không tao cho mày
biết tay, đồ khốn.
Trái ngược với sự giận dữ của gã. Nghiên vừa bật cười một tràng dài đầy
khoái trá rồi lại tiếp tục trò yêu đương như muốn trêu tức gã. Gã nắm chặt tay,
nghiến răng cố quay mặt đi không nhìn về phía giường của mình nhưng những
âm thanh từ phía giường dội vào tai khiến gã không thể quay mặt đi được. Gã
trợn mắt, nghiến răng cố đứng lên nhưng gã không tài nào đứng dậy nổi. Gã chỉ
còn biết dồn hết sự tức giận của mình vào hai cánh tay khi đấm vào không khí.
- Mày. Tao giết mày. Tên khốn. Tao giết mày.
- Á... cứu, cứu tôi…
Tiếng nàng kêu thất thanh làm gã giật mình mở choàng mắt. Gã thấy mình
đang ngồi trên người nàng và vung hai tay đánh vào mặt nàng tới tấp. Khi gã
nhận ra hành động tai hại của mình để dừng lại thì khóe miệng nàng cũng đã rỉ
máu. Nàng nhìn gã với sự kinh ngạc.
Gã bối rối nhìn hai bàn tay mình:
- Anh... anh xin lỗi.
- Đồ...
Nàng hất gã ra khỏi người mình rồi định ngồi dậy nhưng nàng không sao
nhấc người ra khỏi giường được. Khắp người nàng ê ẩm như thể vừa trải qua
một trận đòn của kẻ thù chứ không phải vừa ân ái với người yêu.
Gã chạm ngón tay vào má nàng. Giọng gã nhỏ xíu run run:
- Anh không cố ý đâu. Anh chỉ muốn đánh gã ta thôi chứ không phải em.
- Gã nào? Anh bị điên hả? Trong cái phòng này chỉ có tôi với anh chứ làm gì
còn ai khác nữa.
- Không…
Gã nhỏm người dậy nhìn quanh. Đúng là trong phòng không còn ai khác
ngoài gã và nàng. Và gã lại đang nằm trên giường chứ không phải là ngồi ở ghế
như vừa rồi. Sao có chuyện kỳ cục như vậy nhỉ? Vừa mới rồi gã còn đang ngồi
trên ghế và muốn giết tên Nghiên ngay lập tức vì lão dám ngủ với nàng. Vậy mà
chỉ chớp mắt một cái gã đã nằm ở trên giường và tên Nghiên cũng không còn ở
đây nữa. Gã đập đập tay vào trán mình.
- Không lẽ anh bị ảo giác.
www.vuilen.com 24
- Tác giả:Nam Thanh HAI CON SỐ KHÔNG KỲ QUÁI
- Anh cắn nhiều quá rồi.
- Em cũng cắn thuốc nhiều, em có bị ảo giác không?
- Không.
Nàng nhìn gã và tự hỏi tại sao chỉ sau có một giấc ngủ ngắn ngủi mà gã đã
thay đổi đi nhiều quá. Gã nói năng lảm nhảm và vừa làm tình với nàng xong, gã
đã ra tay đánh nàng ngay lập tức. Ngay cả cách làm tình của gã cũng rất khác.
Cặp với gã hơn một năm rồi nhưng đây là lần đầu tiên nàng thấy gã có kiểu làm
tình khác như vậy.
Suýt nữa thì những suy nghĩ của nàng phát ra thành tiếng nói thông qua cái
miệng xinh xắn. Nhưng nàng đủ khôn để kịp thời dừng lại. Nàng không muốn
mất giấc ngủ chỉ để ngồi nghe những điều mà có thể gã đang gặp phải trong sự
ảo giác của mình.
Đưa tay lên vỗ nhẹ vào bên má lúc này đã dính nhớp mồ hôi của gã, nàng cất
giọng nũng nịu.
- Cưng à. Ban ngày anh suy nghĩ nhiều quá nên mộng mị đấy thôi. Nằm
xuống ngủ một giấc tới sáng mai là hết.
Gã lẩn thẩn nghĩ trong đầu có lẽ lời nàng nói là đúng. Do đợt này gã phải
nghĩ quá nhiều đến việc cá độ và những con lô lớn nên ngay cả trong giấc ngủ
gã cũng thấy những điều chỉ dẫn cho gã những con số để sử dụng vào ngày hôm
sau.
Như một đứa bé con, gã ngoan ngoãn nằm xuống, rúc vào ngực nàng và
nhắm mắt dỗ giấc ngủ. Nàng quả là người biết chiều chuộng đàn ông. Ôm gã
vào lòng, nàng mân mê xoa tóc, xoa lưng chưa đầy năm phút đã nghe tiếng thở
đều đều của gã vang lên.
Nàng khẽ lay gã. Thấy gã nằm ngủ như con mèo con, nàng liền xoay người
nằm ngửa ra cho thoải mái, lấy tay che miệng ngáp một cái dài trong khi mắt đã
nhắm lại. Cánh tay vươn lên chạm vào công tắc đèn ngủ nhưng vừa chạm tới,
cánh tay của nàng đã truội xuống kéo nàng chìm sâu vào trong giấc ngủ. Cái
đèn ngủ vẫn để nguyên khiến căn phòng có một khoảng sáng nhất định đủ soi ra
tới gần cửa phòng, nơi có đôi chân đi giày da cũ sờn mõm.
2 0 giờ 15.
www.vuilen.com 25
- Tác giả:Nam Thanh HAI CON SỐ KHÔNG KỲ QUÁI
Gã ngồi thần người trên ghế sa-lon. Một tỉ hai của gã đã cất cánh bay đến
vèo một cái chỉ trong một ngày. Kể từ khi bước chân qua ngưỡng cửa hên, gã
chơi gì thắng nấy. Thậm chí gã chỉ buột miệng nói cho vui một con số thôi thì
ngay tối hôm đó, gã sẽ trúng điểm lô con số đấy. Vậy mà hôm nay gã lại thua
trong cả tỉ số của trận bóng đá lẫn lô đề. Một tỉ hai. Con số không nhỏ cho dù
hiện giờ gã là một đại gia tầm cỡ ở thành phố.
- Thôi anh! Thua keo này ta bày keo khác. Mình ăn nhiều rồi. Để tụi nó ăn
hôm nay cũng đâu có sao đâu.
Nàng đến bên và dịu dàng ngồi xuống đùi của gã. Biết gã đang tiếc đứt ruột
nhưng cái trò chơi này, đã thua rồi thì có tiếc cũng bằng thừa. Chi bằng để tâm
vào việc tính toán ghi con số nào cho trúng và phải biết trông chờ vào vận may
nữa.
- Lần đầu tiên anh thua.
- Anh à. Bàn tay cũng có ngón dài ngón ngắn. Mất nhiêu đó so với tài sản
của mình thì có đáng gì?
- Nhưng...
Gã định nói cho nàng biết cảm giác gì đó kỳ lạ đang nhen nhúm trong lòng
gã và cơ hồ như trong bụng gã có luồng khí đang đẩy ngược mọi thứ lên phía
trên khiến gã thấy tức ngực, khó thở và gã có thể gọi tên cảm giác mình đang
có. Đó là sự sợ hãi. Sợ hãi cho chính linh cảm đang ở trong đầu mình.
Chẳng phải đêm qua gã gặp chuyện lạ lùng và tới ngày hôm nay thì gã làm
việc gì cũng không nên hồn. Làm gì có chuyện gã mộng mị. Rõ mười mươi là
gã đã đứng trước mặt tên già Nghiên đó. Lão già ma quái và độc địa.
Thốt nhiên trong đầu gã vang lên cái tên gọi khác cho Nghiên. Đúng là lão
già ma quái và độc địa. Bởi đối diện với lão, nhìn thẳng vào mắt lão để soi rõ
những ý nghĩ trong đầu lão nhưng gã chỉ thấy sâu trong hốc mắt một cái gì đấy
lạnh lùng, thiếu thiện cảm dành cho gã.
Mà cũng không thể chối cãi được việc gã thấy lão Nghiên rất quen. Nhưng
gã không tài nào nhớ ra được đã gặp lão già ma quái đấy ở đâu. Gặp từ thưở gã
còn là tên thanh niên không nghề ngỗng, nghèo kiết xác thì không phải rồi. Cái
thời đấy có ai thèm giao du với một gã mà không lúc nào trong túi có nổi vài
đồng để ăn một bữa cho ra hồn, để có thể tậu được một bộ quần áo tươm tất mà
xin việc cho dễ dàng. Lúc đó, chỉ có mụ chủ nhà và mụ mập chủ quán cà phê là
bạn của gã thôi. “Bạn nợ”. Lúc nào hai con mụ mập này chẳng ngoác miệng ra
chửi rủa để gã nôn ra tiền ra cho các mụ ấy.
Còn nếu như khi gã đã giàu có, làm ăn phất lên rồi mà gặp lão già đó thì gã
cũng sẽ nhớ ra được chứ.
www.vuilen.com 26
- Tác giả:Nam Thanh HAI CON SỐ KHÔNG KỲ QUÁI
Bởi dù hàng ngày bận rộn với những con số và những cuộc chơi trong sàn
nhảy thì gã cũng không đến nỗi không có thời gian để nhớ ra một gương mặt
xương xẩu lạnh lùng có một không hai của lão ta.
- Anh yêu...
Gã ngẩng lên nhìn nàng. Nàng chu môi phụng phịu.
- Nghĩ gì mà em gọi nãy giờ không biết vậy?
- Gì đâu.
- Em có ý kiến này nè.
Nói rồi nàng ghé sát vào tai gã thì thầm mặc dù ở trong phòng khách rộng
thênh thang này chẳng có người thứ ba.
- Mình lên sàn bay giải đen. Hôm nay em sẽ chìu anh yêu hết mình. Muốn
làm gì ở đó cũng được hết á. Cưng há.
Vừa nói, nàng vừa kéo gã đứng lên đi về phía mình. Giọng nàng lảnh lót
vang lên cùng tiếng cười hết sức vui vẻ.
- Đi nào. Mình cùng tắm rồi sửa soạn đi. Đêm nay em sẽ mặc cái đầm đẹp và
gợi cảm nhất.
Nàng dùng cả hai tay vuốt dọc những đường cong trên thân hình của mình
và nháy mắt với gã. Sự quyên rũ của nàng như một liều thần dược. Bỗng chốc
trong đầu gã không còn suy nghĩ nào khác ngoài hình ảnh nàng nóng bỏng, bốc
lửa giữa sàn nháy. Cảm giác hưng phấn ngây ngây, bâng khuâng của thuốc lắc
bắt đầu rục rịch và chảy trong huyết quản của gã mặc dù cả ngày hôm nay gã
chưa động đến một viên nào.
Quả đúng như lời nàng nói. Cái đầm của nàng đúng là trên cả sự gợi cảm.
Mà không biết có thể gọi là đầm được không khi phần trên là một áo bó ngực
màu đỏ nhìn không khác gì cái áo nịt ngực bình thường. Còn phần dưới là một
chiếc khăn được quấn quanh người và buộc chéo lại bên hông khiến một bên bị
hớt lên tạo nên một đường xẻ dài lên tới cái cạp quần lót màu đỏ chót! Nhìn
nàng nhún nhảy đi về phía xe hơi với cái đầm độc đáo và quyến rũ ấy, gã thấy
nàng không phải chuẩn bị lên sàn mà đang hướng tới bãi biển nào đó gần thành
phố nhất. Có lẽ là Hawai chăng. Hừm. Hawai.
Gã nhếch mép cười, ở đâu cũng mặc kệ miễn là nàng đẹp bởi cùng với vẻ
đẹp của nàng và thuốc, gã mới thấy mình hưng phấn và bay bổng. Điều quan
trọng hơn nàng vẫn thuộc quyền sở hữu của gã. Gã tự hào vì có một người đẹp
ở bên cạnh mình. Đại gia xuất hiện ở đâu phải kèm theo người đẹp chứ.
Khi tay tài xế vừa cho xe dừng lại trước cửa vũ trường, hai tên vệ sĩ đứng
lừng lững ở hai bên cửa đã chạy ra mở cửa cho gã với bộ dạng khúm núm. Gã
chìa ngón trỏ và ngón giữa ra trước mặt hai gã vệ sĩ sau khi đã ra khỏi xe. Một
tờ polime màu xanh nhạt nằm giữa hai ngón tay gã.
www.vuilen.com 27
- Tác giả:Nam Thanh HAI CON SỐ KHÔNG KỲ QUÁI
Không chờ cho hai tên vệ sĩ giơ tay ra cầm, gã khẽ tách hai ngón tay của
mình ra. Tờ tiền rơi xuống đất. Gã nhếch mép cười khi thấy hai tên vệ sĩ cúi
xuống nhặt tờ năm trăm nghìn trong khi miệng thì rối rít cảm ơn. Dìu nàng đi
thẳng vào bên trong mà không thèm lên tiếng đáp trả sự cảm ơn nhiệt tình của
hai kẻ đang sáng mắt với tờ tiền đó.
Cả vũ trường đang sôi động trong tiếng nhạc bỗng dừng hẳn lại. Tất cả đồng
loạt quay ra cửa với vẻ ngạc nhiên. Anh chàng DJ buông tay khiến tai phone rơi
cả xuống vai. Rồi đột nhiên tất cả những kẻ đang có mặt trong sàn nhảy đồng
loạt hò hét và hô vang tên gã. Ngón tay giữa của anh chàng DJ xoay trên bàn đĩa
cùng dáng người nhún nhảy mang đặc phong cách của mình. Tiếng nhạc vang
lên sôi động cùng ánh đèn màu lướt qua loang loáng, nhấp nháy tạo nên không
gian huyền hoặc chào đón “Vua động”.
Sau cái búng tay của gã, một cô gái chân dài, mặc áo hai dây hở cả khoảng
bụng và cái váy đồng phục bó sát mông cũng ngắn không kém cái áo phần thân
trên. Cô ta nhún nhảy bê một cái đĩa đến bên bàn của gã.
Những kẻ có mặt trong vũ trường nhìn vào cái đĩa đựng đầy những viên
thuốc nén màu xanh, hồng và cả vàng đặt ở trên bàn. Những đôi mắt dài dại như
bị thôi miên.
Nàng kiêu hãnh nằm ngã người vào lòng gã rồi gác một chân lên bàn trước
những ánh mắt thèm khát của những đứa con gái có mặt ở đây. Nàng biết bên
cạnh những đôi mắt chết thèm vì đĩa thuốc có rất nhiều ánh mắt ghen tị và chỉ
muốn nàng sốc thuốc chết ngay lập tức để một trong bọn chúng được thay thế
nàng.
Đấy là chúng ao ước vậy thôi. Chứ nàng đã giữ được chỗ đứng của nàng
trong trái tim gã thì làm sao có chuyện nàng buông xuôi vì mấy viên thuốc để
trao mâm cỗ cho người khác xơi được. Dù có nghiền nát những viên thuốc màu
vàng kia đế chuyển nó sang miệng gã thông qua nụ hôn thì nàng cũng biết sức
mình dùng được đến bao nhiêu để “thuốc lên” giúp nàng lắc cuồng nhiệt và gợi
tình nhất đối với gã.
Muốn bay nhiều mà không bị “gãy thuốc”, nàng chỉ cần tống bia vào cổ
họng để thuốc ngấm hơn. Chỉ có những loại không đủ tiền để mua thuốc mới
thèm thuồng và khi có rồi thì như đứa chết đói vớ được nắm cơm, trợn mắt nhai
nuốt mà không biết có thể chết nghẹn vì tính hấp tấp và tham lam.
Thấy “Vua Động” và nàng chưa hề liếc mắt tới đĩa thuốc trên bàn, cũng
không có kẻ nào dám lên tiếng mặc dù chúng nuốt nước miếng ừng ực. Gã nhìn
quanh với cái nhếch mép. Hơn một tỉ vừa mất như thể con gió mang hơi nóng
thoảng qua khiến gã hơi khó chịu một chút vậy thôi. Ngồi trước lũ người đang
chết thèm vì thuốc của mình, gã mới thấy quyền lực trong tay mình thật vô hạn.
Đây chính là nơi gã để đồng tiền củng cố uy lực của mình.
www.vuilen.com 28
- Tác giả:Nam Thanh HAI CON SỐ KHÔNG KỲ QUÁI
Không hiểu từ lúc nào tiếng nhạc đã tắt, chỉ còn những ánh đèn màu nhấp
nháy. Đám người cứ đứng nhìn vào gã và nàng để xem thái độ của cả hai. Nàng
ngước lên, chậm rãi hôn gã như thể trêu ngươi tất cả lũ con gái. Rồi nàng lên
tiếng, giọng mật ngọt.
- Anh yêu. Anh thấy vui chưa, Còn em. Em thấy mình như một nữ hoàng
đang nhón tay ban ân huệ cho những kẻ hèn kém.
Sau câu nói là tràng cười dài mang âm hưởng của sự khoái chí, cao ngạo. Gã
gật đầu và cũng cười. Tiếng cười khùng khục trong cổ họng chứng tỏ niềm kiêu
hãnh của kẻ có thế lực.
Nàng búng tay nghe kêu cái “tróc”. Lập tức hai cô gái phục vụ trong vũ
trường mang bia và nước ngọt đến xấp đầy trên bàn. Một vài chai bia được khui
nắp và đặt trước mặt cả hai.
Muốn tận hưởng thêm sự uy quyền của mình, nàng và gã chưa vội động đến
những viên thuốc đủ màu có đầy ở trong đĩa. Nàng thong thả cầm chai bia lên,
ngửa cổ uống một hơi rồi ghé chai bia vào miệng gã. Không gian trong vũ
trường như ngưng lại. Không một ai dời mắt khỏi những hành động của “Vua
Động” và người đẹp của mình.
Bằng một vẻ chậm rãi cố ý, nàng đưa mắt nhìn xuống mặt bàn như tìm kiếm.
Có tiếng huýt sáo báo hiệu của ai đó rồi tiếng giày cao gót vang lên gấp gáp.
Một đĩa trái cây rất lớn được đặt xuống bàn. Nàng không thèm động đến
những cái nĩa mà dùng hai ngón tay của mình bốc một miếng dưa hấu đưa lên
miệng cắn. Nàng nhai một cách từ tốn rồi ghé sát vào miệng của gã. Khi cả hai
dứt ra khỏi nụ hôn thì gã nuốt đánh ực miếng dưa hấu vừa được nàng chuyển
sang.
Gã bóp mạnh vào mông nàng.
- Tuyệt vời!
Nàng nghiêng người tới trước để nhón một viên thuốc trong cái đĩa. Nàng
chọn viên màu vàng. Điều này cho thấy nàng là loại cắn thuốc “sành sỏi”. Đặt
viên thuốc lên môi, nàng dừng lại nhìn khắp lượt mọi người. Trên gương mặt
của bọn đang mong ngóng được ban phát kia, đứa nào cũng muốn hét lên rằng
nhanh lên. Nhét luôn viên thuốc vào mồm mà nghiền nát nó ra đi. Biết rõ cảm
giác nôn nóng của những kẻ nghiền thuốc, nàng vẫn chậm rãi tận hưởng cảm
giác một nữ hoàng quyền lực với mọi người.
Lại vẫn là trò cũ tái diễn nhưng là trò mà gã ưa thích. Sau nụ hôn, một số
thuốc đã được nàng nhai nát được chuyển sang miệng gã. Tu một hơi hết nửa
chai bia để đấy cho thuốc ngấm, gã ngả người ra thành ghế sofa. Cái bàn mà gã
ngồi là bàn dành riêng cho gã. Kể cả khi gã không có mặt ở đây cũng không ai
dám ngồi cả. Đây không phải ghế của vũ trường. Gã và nàng đã mất cả một
www.vuilen.com 29
- Tác giả:Nam Thanh HAI CON SỐ KHÔNG KỲ QUÁI
buổi chiều ngồi xem ca-tơ-lô để chọn ra được cái ghế sofa và kiểu dáng bàn
mình thích để đặt ở đây.
Thấy khắp cơ thể bắt đầu tê tê, nàng qua y sang nhìn gã. Gã gật đầu ra hiệu.
Nàng nhếch mép cười rồi vơ một nắm thuốc tung xuống dưới. Ngay lập tức tất
cả những kẻ nãy giờ dõi theo từng hành động của nàng và gã đồng loạt cúi
xuống vồ chụp những viên thuốc rơi đầy dưới sàn nhà. Ngay lúc đó, tiếng nhạc
bất ngờ vang lên khuấy động cả không gian nãy giờ lặng thinh như chốn không
người. Giữa tiếng nhạc là giọng của một ca sĩ nữ đang thở ra những hơi dài đầy
kích thích và những tiếng thì thào nhưng nghe rõ ràng: “Sexy… sexy... sex, sex
sexy...”.
Nàng đã nhún nhảy và uốn éo trên đùi gã. Gã cũng bắt đầu giật lắc đầu theo
tiếng nhạc. Anh chàng DJ vừa chơi nhạc vừa nhìn về phía “Vua Động” và nàng
với ánh mắt ngưỡng mộ.
Không biết bao nhiêu lâu, nhưng lúc này những anh chàng vệ sĩ mặc đồ đen
sì cao lớn như những kẻ khổng lồ đứng ở những góc khuất dễ quan sát và dễ
dàng đi lại hành động quay nhìn nhau với ánh mắt đầy ý nghĩa rồi lại đứng bất
động nhìn đám đông đang nhảy múa cuồng khích ở giữa sàn nhảy.
Gã là kẻ quê mùa. Đúng. Gã là kẻ từ quê lên thành phố và nay dù trở thành
đại gia nhưng gã vẫn không biết rõ một điệu nhảy nào. À, không đây là nhảy
theo kiểu tự do. Ai muốn nhảy kiểu gì cũng được. Miễn là càng phô diễn được
những điểm nhấn như mông, ngực hay cả phần nhạy cảm nhất ra cũng được. Và
gã cũng nhảy. Gã đứng và lắc người, vung tay múa chân nhảy nhót hết sức dẻo
nhưng vẫn mang những động tác của ruộng đồng. Còn nàng đẳng cấp và sành
điệu hơn. Gã đứng đấy như một cây cột để nàng vịn, bám uốn éo nhảy nhót
xung quanh. Nhảy một lúc cái khăn quấn bên ngoài của nàng biến đâu mất. Trên
người nàng chỉ còn độc hai mảnh màu đỏ chót và chỉ nhỏ bằng bàn tay.
Những tiếng hò reo cổ vũ và những ánh mắt thèm thuồng, ghen tị lại bu lấy
quanh nàng. Nhưng không anh chàng nào dám tiến lại gần nàng. Không có một
đứa con gái nào dù dữ dằn tới đâu cũng ngán ngại mà không động tới nàng. Bởi
muốn động tới nàng thì phải bước qua xác của gã, kẻ búng tay một cái là có đứa
phải đến quì trước mặt mà xin được tha tội. Sau nữa là nàng không có hiền.
Nhìn nàng như một con thỏ vậy chứ nàng có trong mình dòng máu của cọp, beo
nên nàng sẵn sàng xé xác đứa con gái nào to gan dám động tới mình. Hơn nữa
vệ sĩ ở đây đều được gã nuôi, ai đứng không mà nhìn nàng và gã bị những kẻ
khác đụng chạm kia chứ. Bởi thế nên nàng mặc sức mà “bay”. Bước chân của
nàng đặt tới đâu, cánh tay của nàng vung trong khoảng nào đều có người biết
đường mà tránh.
Nàng uốn quanh người gã, truyền sang cho gã sự nóng bỏng khiến hai bàn
tay của gã chộp lấy nàng, mải miết siết mạnh từng vùng da, thớ thịt trên người
nàng. Sau vài cái siết như thế, cái áo ngực của nàng bay đâu mất. Gã cúi xuống
và tìm kiếm ngực nàng bằng miệng của mình.
www.vuilen.com 30
- Tác giả:Nam Thanh HAI CON SỐ KHÔNG KỲ QUÁI
Giữa lúc gã đang tận hưởng những trò lạc thú của mình thì một bàn tay đập
vào vai gã. Gã bực mình quay phắt lại nhìn kẻ phá dám to gan. Nhưng chợt gã
dừng lại. Nghiên đang đứng trước mặt gã.
- Chào cậu. Vui quá nhỉ?
- Sao ông lại tới đây?
- Ồ, ở dây cấm tôi không được tới sao?
- Muốn đến đâu cũng được. Miễn là ông đừng có làm phiền đến tôi.
- Có lẽ tôi phải nói từ rất tiếc rồi.
- Là sao?
- Tôi đến đây là muốn hưởng chung niềm vui với cậu. Người ta không tự
mang đến biếu thì tự mình phải đến tìm thôi. Phải không, cậu Đại Tài.
- Gì chứ?
Không thèm đôi co với gã, lão Nghiên đến bên nàng và bắt đầu hôn ở phía
lưng nàng. Gã trợn mắt nhào lại định thoi một cú vào giữa mặt lão Nghiên
nhưng không hiểu ma lực nào khiến gã lại đặt bàn tay của mình áp lên bàn tay
của lão Nghiên đang ôm trọn hai bầu ngực của nàng. Gã thấy mình như một con
rối làm theo Nghiên. Và mỗi lúc, hai bàn tay của gã bắt đầu tê cóng như đóng
băng khiến gã dần mất cảm giác. Sự nóng bỏng từ cơ thể của nàng cũng không
giúp cho gã thấy khá hơn chút nào.
Gã loạng choạng rồi ngã vật ra sàn. Nàng và tất cả mọi người đang chìm
đắm trong vũ điệu cuồng loạn của thuốc lắc và tiếng nhạc nên không ai để ý tới
sự bất thường của gã. Chỉ có hai vệ sĩ từ hai góc vũ trường đi lại và xốc gã ra
ghế. Gã xua tay ra hiệu khi hai anh chàng vệ sĩ kiểm tra tình trạng của gã và ghé
tai hỏi gã có muốn dời khỏi đây không?
Ông vua động phải dựa hoàn toàn vào lưng ghế và thở một cách nặng nề.
Hình ảnh nàng mặc độc một cái quần lót nhỏ xíu màu đỏ, cả thân hình bốc lửa
để trần lộ cặp vú tròn rung lên theo từng nhịp lắc người, quay cuồng giật giũ
giữa đám đông cùng với lão già Nghiên. Tiếng nhạc, tiếng cười trộn lẫn vào
nhau cùng không gian mờ ảo của ánh đèn màu khiên gã thấy chúng như chập
chờn lúc tan biến, lúc hiện rõ trước mắt gã.
Liều lượng thuốc mà nàng truyền sang người gã lúc này không làm cho gã
thấy hứng thú để lắc người theo điệu nhạc. Gã ngồi im. Thi thoảng người gã giật
lên một cái. Chính hơi lạnh toát ra từ bàn tay của lão Nghiên khiến gã mất cảm
giác hứng thú. Hay gọi chính xác là gã đã bị “gãy thuốc”. Thân thể gã như một
cái xác bị hút kiệt sức lực rũ ra trên ghế, ánh mắt lờ đờ gã nhận ra những đường
gân to đùng nổi ở trên hai cánh tay mình.
- Chuyện lạ hiếm thấy.
www.vuilen.com 31
- Tác giả:Nam Thanh HAI CON SỐ KHÔNG KỲ QUÁI
Một bóng người ngồi xuống cạnh gã. Nhướng đôi mắt đờ đẫn của mình lên
nhìn phải mất một lúc lâu gã mới nhận ra được kẻ có thân hình tròn ú, đẫy đà
mở và th[ịt cùng khuôn mặt tròn phì phị giống mặt của một con heo mập.
Lão chủ tiệm cầm đồ thản nhiên cầm một chai bia lên tu ừng ực rồi quệt
ngang miệng, khà một tiếng rõ to, vẻ mặt khoan khoái. Nhìn cái đĩa vẫn còn đầy
những viên thuốc methamphetamine, những viên màu xanh, vàng còn vương vãi
đầy trên mặt bàn. Lão gật gù nhận xét.
- Một bữa tiệc ê hề của “vua động”.
Dù lão có gào lên những lời nhận xét nửa mai mỉa, nửa thèm khát đấy vào tai
gã thì gã cũng không cảm thấy mình có bất cứ cảm giác gì ngoài cảm giác mệt
lử người. Gã cũng không cần biết tại sao lão chủ tiệm cầm đồ lại xuất hiện giữa
chốn ăn chơi chỉ dành cho những kẻ thanh niên choai choai à, có cả những lão
già. Những lão già đú. Lão chủ tiệm tới đây để làm gì? Nhìn cái thân hình của
lão thì... lão đến lắc để giảm lượng mỡ thừa khổng lồ trong người mình.
Nhưng dù muốn thì không chắc lão đã lắc lư được cái thân hình đấy. Có lẽ
lão đến để kiếm cho mình một em bắt mắt hơn mụ vợ già ở nhà.
Ghé sát vào tai gã, lão chủ tiệm cầm đồ gào lên.
- Anh vẫn nghe tiếng cậu em. Nhưng kẹt mụ vợ ở nhà nên không thể bay
nhảy được. Mụ mới nhập viện rồi. Nổi mụn đầy người và tắm phải bùn đểu ở
thẩm mỹ viện.
Những thông tin ấy gã tiếp nhận một cách mơ hồ. Thực ra là không vào tai
gã được từ ngữ nào hết.
Lão chủ tiệm gào xong dừng lại để lấy hơi trong khi quan sát phản ứng của
gã. Nhận thấy vẻ đờ đẫn của gã, lão nhún vai rồi đứng dậy. Lão nói cho chính
mình nghe.
- Ngày mai mình và thằng Tiến đến sau vậy. Giờ này hồn vía nó chắc phiêu
diêu tận nơi nào rồi.
Nhanh chóng như lúc đến, lão chủ tiệm biến khỏi mớ âm thanh hỗn độn của
động lắc. Một điều gì đó như vận may của lão, chiếc taxi mà lão vừa nhảy vào
lăn bánh chạy chưa đầy trăm mét thì hai chiếc xe thùng cỡ lớn phanh gấp trước
cửa vũ trường. Từ trên hai thùng xe, những người đàn ông mặc cảnh phục ập
vào phía trong. Hai tên vệ sĩ đứng ở ngoài cửa định chạy vào bên trong đánh
động thì đã được hai họng súng đặt vào bên hông với lời nhắn nhủ dễ mến.
- Việc đấy đã có chúng tôi làm giùm rồi. Anh chỉ việc ngồi lên xe kia và
nghỉ ngơi thôi.
www.vuilen.com 32
- Tác giả:Nam Thanh HAI CON SỐ KHÔNG KỲ QUÁI
G ã nhăn mặt, trở mình sang bên phải. Cái lạnh buốt không làm tê liệt
những dây thần kinh đang gào thét lên về sự mệt mỏi trong gã. Gã quơ tay lên
phía đầu giường, miệng lải nhải gọi người giúp việc.
- Lấy giùm tôi miếng nước.
- Này...
Một bàn chân khẽ hẩy hẩy vào tay gã.
- Ở đây không có nước đâu.
- Thì cố mà kiếm đi...
Chưa nói hết câu, gã đột nhiên dừng lại và mở mắt ra nhìn xung quanh. Một
đám thanh niên đầu tóc rũ rượi, áo quần xộc xệch với mùi nước hoa và mùi mồ
hôi, bia rượu trộn lẫn vào nhau khiến gã muốn lộn mửa. Chúng đang ngồi khắp
nơi trong phòng và nhìn chòng chọc vào gã.
Một thằng nhóc với bộ mặt bất cần đời cùng mái tóc mào gà màu xanh lét
nhìn gã với cái nhếch mép.
- Đã nhận ra mình ở đâu chưa, ngài “vua động”.
Câu nói như một lời nhắc nhở để gã nhìn lại nơi mình đang ngồi. Đấy là một
cái bục bằng xi măng cùng những song sắt chắc chắn bao bít ngay lối đi ra.
Phía ngoài, gã thấy lnột người mặc cảnh phục đang ngồi quay lưng lại ghi
chép cái gì đó vào quyển sổ để trên bàn.
Gã đứng lên định đi ra phía song sắt nhưng hai chân gã mềm như cọng bún,
gã ngã khụy xuống đất. Một thằng nhãi nào đấy chạy lại đỡ gã dậy.
Ngồi trở lại được chỗ mà trước đấy hai phút gã đã nằm, gã giương hai tròng
mắt thiếu sinh khí của mình lên nhìn thằng nhóc chỉ khoảng mười bảy tuổi:
- Ai làm việc này?
- Cảnh sát đêm qua ập tới hốt gọn. Bọn vệ sĩ không kịp trở tay!
- Ai làm việc này?
Gã lập lại câu hỏi một lần nữa khiến thằng nhóc đứng ngẩn người như thể
không hiểu gã đang hỏi câu gì. Trước sự chậm chạp đến ngu độn của thằng nhóc
gã nhăn mặt, xẵng giọng.
- Mày ăn gì mà ngu vậy con? Phân bò hả?
Thằng nhóc sừng cồ. Mặt nó đỏ tía lên khi nghe gã phóng ra câu nói đầy
khinh mạn đó và tiếng cưới của những thằng ở chung trong phòng tạm giam.
www.vuilen.com 33
- Tác giả:Nam Thanh HAI CON SỐ KHÔNG KỲ QUÁI
- Thằng...
Gã phẩy tay.
- Thằng nào đứng sau vụ này, thằng ngu.
Thằng nhóc định lao vào đấm gã nhưng rồi nó dừng ngay lại như thể có ai
điều khiển nó vậy. Nó ngẩn người.
- Lúc đó thằng nào cũng đang phê thuốc. Làm sao mà nhớ được?
- Có đấy. Có kẻ đã xuất hiện ở chỗ của chúng ta trước khi chúng ta bị còng
tay.
Tất cả cùng quay lại góc phòng, nơi phát ra giọng nói. Đó chính là anh chàng
DJ. Không có ánh đèn và cái tai phone, lúc này trông anh chàng bợt bạt và mắt
thì thâm quầng. Chắc chắn đêm qua khi những con sâu thuốc đang chìm trong
cõi mê muội của mình cùng giấc ngủ thì anh chàng không thể nào chợp mắt
được giữa một nơi lạnh toát nền xi măng và chỉ có những mảnh chiếu cũ phủ
trên sàn.
Gã lên tiếng hỏi.
- Kẻ đấy là ai?
Anh chàng DJ nhìn gã như muốn ước lượng độ an toàn trước khi nói ra tên
người mà anh chàng nhìn thấy.
Sốt ruột trước thái độ của anh chàng, gã nhăn mặt gắt.
- Mẹ... mày nói rõ tao nghe coi thằng nào mà dám to gan chơi tao như vậy.
- Đó là... lão chủ tiệm cầm đồ.
- Lão chủ tiệm cầm đồ?
Gã lập lại lời anh chàng DJ với vẻ sửng sốt và khó tin. Tất cả những kẻ có
mặt trong phòng giam cũng không thể tin được lời của anh chàng DJ.
Thấy vị thế của mình trước mọi người anh chàng DJ nhún vai, thở ra một cái
rất nhanh rồi nói luôn, chẳng kiêng nể gì:
- Tôi thấy lão ta ngồi nói chuyện cùng anh. Rồi sau đó gã bỏ đi. Chưa đầy
năm phút sau cảnh sát xuất hiện và bây giờ chúng ta đang ngồi hết cả đây này,
kính thưa các quí ngài. Trong lúc đó thì các quí ngài đang mải lắc, lắc và lắc.
Gã nhìn xung quanh như kiểm định và đồng thời là tìm kiếm. Như đọc được
suy nghĩ của gã, anh chàng DJ lại lên tiêng một lần nữa trước khi khóa miệng
mình lại không thèm đả động gì tới mọi chuyện với đám người như vừa rơi từ
trên trời xuống.
- Bạn gái của các quí ngài đang được giam ở phòng bên cạnh. Có lẽ các đồng
chí cánh sát đã phải huy động cả thành phố này quyên góp quần áo để các quí
cô ấy có thể che được những thớ thịt của mình.
www.vuilen.com 34
- Tác giả:Nam Thanh HAI CON SỐ KHÔNG KỲ QUÁI
Tất cả mọi người đồng loạt quay nhìn anh chàng DJ như muốn ăn tươi nuốt
sống khi nhắc tới bạn gái của chúng với vẻ mai mỉa. Thế nhưng sự thật vẫn là
sự thật. Chúng không thể nhúc nhích chân tay để động tới anh chàng DJ dù chỉ
một cọng tóc. Thường thì ngay đến cả bọn chúng, khi đã có thuốc rồi thì cũng
“bay” tới mức quần áo biến mất hoàn toàn, chỉ còn lại thân hình tộc ngộc mà
đến những con người nguyên thủy có nhìn thấy cũng phải thét lên đầy kinh
hoàng.
Tất cả hình như cố nén tiếng thở dài với cái cúi đầu ra chiều ăn năn hối lỗi và
chút gì đó như ngẫm nghĩ. Một tiếng thớ dài không mang ý nghĩa gì.
Trong cả một khoảng thời gian khá lâu, phòng giam như chốn không người.
Có một sự im lặng đến hiếm thấy. Ngay cả đến hơi thở của sự tồn tại của những
thân người vẫn còn đang sống cũng không có luôn. Bởi thế, khi có một tiếng
động dù là của một con muỗi đang vỗ cánh thì nghe rõ mồn một như là tiếng
của một loại phi cơ chiến đấu.
Điều đó đồng nghĩa với việc tất cả cùng giật nảy người khi tiếng chìa khóa
va vào nhau vang lên chói gắt. Những cái đầu ngẩng phắt lên như chờ đợi.
Phía ngoài song sắt, một người đàn ông mặc sắc phục đang mở ổ khóa cửa
phòng giam. Đứng bên cạnh người cảnh sát là một thân hình phì nhiêu quá cở.
Không ai khác, đó chính là lão chủ tiệm cầm đồ.
Người cảnh sát mở cửa và đứng sang một bên. Tên gã được hô một cách
nghiêm khắc. Gã cố chống tay đứng lên nhưng đứng không vững. Tên nhóc lúc
nãy lên tiếng, giọng có vẻ dè dặt và mang sự cầu may.
- Để em đỡ anh ra nhé.
Gã gật đầu. Ngay lập tức thằng nhóc xốc nách gã đứng lên đi nhanh ra khỏi
cửa phòng giam như thể nếu không làm ngay thì gã sẽ đổi ý mất. Ở trong phòng
giam này, khối thằng đang muốn được thoát ra ngoài chứ đâu chỉ riêng mình nó.
Lão chủ tiệm cầm đồ vỗ vào vai gã, giọng thông cảm.
- Về nằm nghỉ là hồi phục lại ngay thôi. Anh đã mời bác sĩ cho chú em rồi.
Gã hất tay lão chủ tiệm cầm đồ ra, ánh mắt đục ngầu thiếu sinh khí nhưng
vẫn lộ rõ sự căm giận của gã.
- Đừng giả vờ nhân đạo nữa, đồ đểu.
- Anh biết là chú em có sự hiểu lầm. Về nhà rồi chúng ta nói chuyện được
không?
- Không chuyện trò gì với loại chơi bẩn.
Lão chủ tiệm không chấp nhất lời nói của gã. Lão cười cười rồi ra hiệu cho
thằng nhóc kia dìu gã đi. Gã quay nhìn lại những kẻ đang ngồi phía sau song sắt
với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống gã, nửa như van nài gã đưa chúng ra
khối chỗ đó.
www.vuilen.com 35
- Tác giả:Nam Thanh HAI CON SỐ KHÔNG KỲ QUÁI
Quá rõ tâm lý của những kẻ đang ngồi sau song sắt, lão giơ tay vẫy kèm theo
nụ cười khinh bỉ của kẻ đang đứng ở thế trên.
- Mấy cậu em chịu khó ngồi chờ người nhà tới bảo lãnh nhé. Bàn tay của anh
nhỏ lắm, không giúp gì được cho mấy chú em đâu. À, nhưng nếu có gì cần anh
cầm thì có thể được đấy! Bye nhé!
www.vuilen.com 36
nguon tai.lieu . vn